Xuân về trên đất Quảng

Thơ   •   Thứ tư, 17/11/2021, 15:38 PM

Những cánh cò quê ngoại Bay lả trên cánh đồng Trắng như ngày tháng cũ Về đọng giữa hư không Con sông Trà quê ngoại Mùa này nước cạn dòng Bên này lô nhô cát Bên kia mấy lạch sông Ơi Quảng Ngãi thân thương Núi không cao vời vợi Dáng hiền ngồi mong đợ

Nội dung bài thơ: Xuân về trên đất Quảng

Những cánh cò quê ngoại

Bay lả trên cánh đồng

Trắng như ngày tháng cũ

Về đọng giữa hư không

Con sông Trà quê ngoại

Mùa này nước cạn dòng

Bên này lô nhô cát

Bên kia mấy lạch sông

Ơi Quảng Ngãi thân thương

Núi không cao vời vợi

Dáng hiền ngồi mong đợi

Mà khắc khoải, ngóng trông

Thiên Ấn khắc ghi lòng

Duyên vạn đời Trà Khúc

Mây trên đầu Thiên Bút

Vẽ muôn ngọn phù vân

Nắng trên quê hương mẹ

Xua bớt nỗi lạnh lòng

Xuân đang về gần quá

Nhánh mai cười bên song...


Bài thơ Xuân về trên đất Quảng của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt

Nghệ danh: Từ Nguyễn

Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Quê hương dấu yêu

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Quê hương dấu yêu

Chiều trên xóm núi

Thơ   •   17.11.2021
Chiều chậm về trên núi xa xôi Nắng vẫn loang vàng rực chân đồi Không gian bỗng ắp đầy tiếng trẻ Ríu rít quanh đây giọng nói, cười. Kia đàn em nhỏ ngây thơ quá Má hồng vì nắng hay vì vui? Tay lấm lem màu xanh của mực Tóc bết mồ hôi, mắt sáng ngời Lí

Cho những giọt mưa...

Thơ   •   17.11.2021
Chỉ là giọt ướt thôi? Mà ướt mắt, ướt môi Ướt cả hồn tím lịm! Mưa Huế tôi buồn lắm Ủ bao sầu vào trong Những giọt ướt long lanh Ẩn hoài bên khóe mắt! Mưa ngoài khung cửa hắt Ngàn nỗi buồn vào tâm... Xối xả hay lâm thâm Cũng vẫn là mưa Huế Bao chuyệ

Chỉ thế mà thôi

Thơ   •   17.11.2021
Đôi khi niềm vui chỉ thế này: Một bông hoa nhỏ để mà say... Một tia nắng sớm vương trên lá Ngọn gió thu về ghé chốn đây... Đôi khi niềm vui thật dịu dàng Từ trong êm nhẹ buổi mùa sang Một chút hơi sương choàng cỏ biếc Trên làn mây trắng mỏng bay nga

Khúc mùa thu cho Huế

Thơ   •   17.11.2021
Bây giờ đang là mùa thu Những cơn mưa giọt ngắn giọt dài đã về với Huế... Ngày se lạnh như trong câu chuyện kể Hôm nào em nói cùng anh... Mùa thu rồi, lại bắt đầu những buổi mong manh Khói sương ôm sông Hương thiêm thiếp ngủ Những ban mai thiếu ánh m

Chiều Quảng Ngãi

Thơ   •   17.11.2021
Con lại về quê mẹ Chiều, trời đã nhuốm hoàng hôn Dăm con thuyền xuôi từ phía Thạch Nham Chở chút nắng cuối ngày ra Cổ Luỹ Cánh thuyền nào sẽ ngang qua Sơn Mỹ? Nhớ mang giùm chút nỗi niềm tôi! Trà Khúc tháng tư nghe gió gọi bồi hồi Xới xáo bao miền ký

Sao trọn nổi niềm vui?

Thơ   •   17.11.2021
Tháng 5, Huế vào mùa lễ hội Đêm đêm... đèn hoa sáng tưng bừng Người đi nườm nượp, đông vời vợi Trẻ-già, trai-gái, cứ chen chân... Tháng 5, phượng chưa bừng khoe sắc Ngày đã rộn ràng muôn tiếng ve Vòm lá đan che xanh ngăn ngắt Những con đường nhỏ nằm

Chiều gió lộng

Thơ   •   17.11.2021
Lộng Gió chiều nay gió lộng hơn Bờ thương, sông Hương vỗ chập chờn Mấy điệu nhạc buồn, buồn diệu vợi Nhẹ buông, sương xuống nhuốm chiều hôm... Huế dẫu là Xuân vẫn âm thầm Giọt café đắng, vẳng dư âm Thoảng chi trong khoảnh khắc đàn lặng Nhói chút niềm

Con gái Huế

Thơ   •   17.11.2021
Con gái Huế...buồn buồn nói giọng Huế Không khéo mà họ chạy thấu bên tê! Rứa, răng, ni...nói chi mà đến lạ Họ nghe, tròn mắt, chộ chưa tề! Con gái Huế không khó mà không dễ Hơn người ta chút dịu dàng thôi Tiếng “Dạ thưa” cha mẹ đã dạy rồi Cái khuôn p

Chốn quê

Thơ   •   17.11.2021
Cơm chiều nay mẹ nấu canh cua đồng Rau ngót xanh, riêu cua vàng óng ánh, Chiều thôn dã, hoàng hôn pha sắc tím Mẹ ngẩn người, buông bát, ngó mông lung... Nhà quây quần, riêng chỉ thiếu mình con Tiếng cười, đùa bỗng nhiên thành nỗi nhớ! Những bữa cơm c

Hồn quê

Thơ   •   17.11.2021
Sáng ni Huế lạnh buốt bàn tay Đông đã về đây được mấy ngày Không biết phương anh trời có nắng? Gửi về cho Huế chút, em vay... Sáng ni mưa bụi bay lắc rắc Như là thương nhớ, dạ em vương Nước đã đầy đồng, thôi nghèo ngặt Chút chi nghĩa cũ vẫn còn sương

Dấu xưa

Thơ   •   17.11.2021
Sân chầu tượng đứng. Vết rêu loang... Cỏ vờn. Đâu lối cũ vàng son? Khiêm Lăng còn đó cùng năm tháng Mơ gót hài xưa-người tha phương Thủy Tạ trưa hè yên tĩnh lạ Thanh thản hồn tan trong hương sen Vi vu thông hát lời của lá Ru người thiên cổ giấc cô m

Dịu dàng nét Huế

Thơ   •   17.11.2021
Trường Tiền hôm ấy tôi qua Nắng nghiêng soi bóng, mặn mà nét duyên Hương Giang buông dải lụa mềm Trời pha màu nước thanh thiên an hoà Âu lo dường đã trôi xa Huế thơm cùng những mùa hoa đôi bờ Điệp vàng trải ngõ đường mơ Bằng lăng tím thắm miền thơ k

Thương về đảo xa

Thơ   •   17.11.2021
Nghe anh hát bài ca về đảo xa Nơi biển khơi ngàn trùng sóng vỗ Nơi khát khao mưa và thừa thãi gió Mỗi cánh chim cũng chở lắm nỗi niềm... Sóng xô bờ, con sóng hát liên miên Mây lang thang, mây trôi về vô định Biển rực hồng, biển xanh, rồi biển tím Đêm

Gửi núi

Thơ   •   17.11.2021
Hôm qua ngỡ núi xa rồi Sáng nay choàng tỉnh... Kìa, “người” vẫn đây! Tôi-người cách một tầm tay Hoá ra mù mịt cái ngày Nồm lên Một rừng mây đặc mông mênh Bên nhau mà lạc tận miền phù sinh Núi ơi, gửi núi chút tình Là sông Hương với Ngự Bình mang th

Mơ lại những ngày xưa

Thơ   •   17.11.2021
Đã bao năm rồi xa Huế Còn nhớ không anh? Những chiều đông mưa giăng kín lối về Cây trút lá, đầm đìa ngàn mắt lệ Triệu tiếng buồn gieo nỗi lạnh tái tê! Anh có nhớ nồi cơm chiều mạ nấu? Chén ruốc kho ấm cả buổi đông hàn Mưa suốt tháng, đất quê mình chí

Tháng năm về!

Thơ   •   17.11.2021
Anh về, qua thành Huế tháng 5 Có thấy ngỡ ngàng Bao sắc màu rộn rã? Hương Giang vẫn lặng thầm như cũ Phố xá bồn chồn trong đổi thay... Đêm Tràng Tiền, mười hai nhịp ngất ngây Anh có ngẩn ngơ Vì màu tím Huế? Núi Ngự, sông Hương sao nồng nàn đến thế?

Cánh thơ rơi...

Thơ   •   17.11.2021
Chơi vơi nỗi nhớ cõi xa vời Cánh nhạn chào thu biệt nẻo khơi Cố đô nắng trải trên cung cấm Thành cũ mưa phơi dưới ngõ trời Sông Hương hiu hắt ngày sương khói Núi Ngự bập bùng đêm ma trơi... Huế đó! Nghe như buồn quá nhỉ? Âm thầm một chốn, cánh thơ rơ

Lãng đãng cùng thu

Thơ   •   17.11.2021
Sau những ngày mưa Nắng lại trải chan hoà trên thềm cỏ lá Cái ông trời nghĩ cũng thật lạ Quay quắt giữa mùa như dâu với mụ gia! Hàng cau rừng hôm trước ngọn xơ rơ Gió tước li ti từng sợi nhỏ Bây chừ tươi cười với gió Từng mành lá nhẹ đu đưa... Cây bà

Có chi trong điệu “Lý mười thương”?

Thơ   •   17.11.2021
Tôi ngồi và đếm... Lý Mười thương Nghe những tình tang... những vấn vương! Câu lý quen từ hồi tóc mượt Từ thuở áo dài trắng như sương! Một thương rồi thêm nữa hai thương Dằng dặc điệu lý Huế tình thường Ba, bốn, năm thương, thương hoài mãi Lòng cứ na

Khúc tâm tình biển hát

Thơ   •   17.11.2021
Quảng Ngãi con về Mỹ Khê chiều lộng gió Biển xanh ngắt, rì rào sóng vỗ Cát êm êm nhẹ gót người qua Đâu chỉ bây giờ biển mới bao la Tự ngàn xưa, biển đã mang tấm lòng của mẹ Khi chia xa biển bồn chồn nhỏ lệ Để người đi cồn cào nhớ, quay về... Thêm mộ

Huế - một đường tơ

Thơ   •   17.11.2021
Chưa đến Huế lòng đã vương tơ Huế? Biết thế nào nếu lỡ có mai kia Chân lạc bước về ngồi nghe sông kể Những nỗi niềm... trong lóng lánh trăng khuya... Chưa đến Huế đã âm thầm thương Huế Mượn lời thơ gửi chút nhớ vỗ về: Tri âm có trùng trình mà đến trễ

Đêm nghe Dạ cổ hoài lang

Thơ   •   17.11.2021
Nghe câu vọng cổ ngọt ngào thương "Dạ cổ hoài lang" những đêm trường Chinh phụ mỏi mòn bên nỗi nhớ Nơi chốn kinh thành có vấn vương? Năm canh vò võ mấy niềm tây Tiếng trống lầu khuya giục bóng ngày Đau đáu một vầng trăng đơn lẻ Đem sầu cô p

Tiếng ve đầu mùa hạ

Thơ   •   17.11.2021
Bất chợt nghe tiếng ve Râm ran đầu mùa hạ Lòng xôn xao đến lạ Tháng 5 lại sắp về... Trong tôi một mùa hè Phượng hồng gieo say mê Bên ai, mắt lúng liếng Vai nhỏ nghiêng tóc thề... Hàng cây hai bóng chụm Vòm xanh lá đan cài Chút nắng trưa vỡ vụn Giữa g

Gọi gió

Thơ   •   17.11.2021
Gió từ đâu, gió sớm về Đêm qua ai gọi giữa cơn mê Lồng lộng bên trời, cây nghiêng ngả Dồn đuổi mây sầu, mặt xám tê! Chả trách chiều qua cò lả cánh Chập choạng tìm về từ đồng hoang Còn người tìm đêm mà trốn lánh Nắng hạ đốt ngày, nung vỡ toang! Mong c

Huế lạnh

Thơ   •   17.11.2021
Huế lạnh tái tê, mưa sụt sùi Giá buốt đang giăng, bủa ngập trời Mây xám âm u, ngày lướt thướt Dòng vui chừng đã lạc mù khơi... Biết mai có nắng hong đời ấm? Mưa sẽ thôi về, buồn chắc vơi Chút xuân mỏng mảnh chưa bước tới Đông còn nguyên đó, chẳng buô

Gửi lại

Thơ   •   17.11.2021
Tôi yêu ánh nắng thu vàng Hàng cau xanh thắm, dịu dàng bóng quê Yêu dòng sông chảy ven đê Mây soi bóng nước hẹn thề muôn xưa Gió về, hương biển theo đưa Cánh cò đậu xuống giấc mơ tương phùng Biển xanh, sóng biếc mông lung Chiều lưng, bờ cát ngập ngừ

Nơi ấy cũng vào Đông?

Thơ   •   17.11.2021
Sài Gòn nơi ấy cũng vào đông? Ô hay, cứ ngỡ chỉ nắng hồng Mưa đến rất nhanh và chóng tạnh Lấy đâu ra những nỗi lạnh lùng? Sài Gòn nhịp chân bước rảo nhanh Cuộn vào lòng phố sóng đời xanh Mùa đông len lỏi chen vào giữa Có còn cũng chỉ chút mong manh!

Huế là mưa...

Thơ   •   17.11.2021
Huế là mưa, từ xưa chừ vẫn rứa Cả bốn mùa, không có thiếu mùa mô Dẫu là mùa của cỏ cháy đồng khô Thoảng bất chợt, mưa lại về, sầm sập Những sáng Xuân khi hoa đương toả mật Mưa lâm thâm ướt đẫm nụ xuân thì Rồi những chiều, ngập chìm trong gió bấc Mưa

Lưu luyến một Hạ vàng

Thơ   •   17.11.2021
Hạ vàng Phượng đỏ Tiếng ve ran... Lưu luyến một mùa thi Ai chụm đầu trên trang sách Chiếc lá phượng lăn tăn thả vào sin và cos vào các phương trình toán học niềm yêu! Hạ vàng Phượng đỏ Gió lang thang... Một ánh mắt rơi lưng chừng mái tóc Những chia x

Dòng Huế

Thơ   •   17.11.2021
Giữa cuộc đời, bất chợt thấy bơ vơ Dáng ai đứng, ngẩn ngơ trên thành cầu Bạch Hổ Sao không tìm về với Trường Tiền rộn rã Mà âm thầm, nơi ấy, ngóng sương mơ? Em khiến tôi bất giác nhớ năm xưa Một ngày lẽ ra vui, lại thẫn thờ ngang cầu vắng Đi giữa quê

Như hạt cát rất hiền

Thơ   •   17.11.2021
Tôi hỏi hạt cát vàng Em đến từ đâu thế? Những đồi cát mênh mang Nói điều gì, rất khẽ? Từng hạt cát lăn đi Trong chiều bên Mũi Né Từng làn gió mơn man Câu chuyện tình tự kể... Có bao lời thiết tha Thì thầm bên tôi đó? Những mối tình cát-gió Ghi dấu đờ

Hình như là mùa thu

Thơ   •   17.11.2021
Hình như là mùa thu Rớt vào lòng phố hạ? Những tầng mây âm u... Những giọt mưa trên lá... Hình như là mùa thu Đang trở về, hối hả? Nụ hồng thôi khát khô Nhành Tử Vi hé nở Có thể là mùa thu Chợt đem lòng nhung nhớ Mối tình thu trót lỡ Gửi cho một mùa

Chờ một mùa thu

Thơ   •   17.11.2021
Những đám mây trắng lại về Lang thang trên nền trời tháng tám Bầy vành khuyên nép trong vòm cây xanh trốn nắng Ríu rít lời tâm giao... Tháng tám sắp qua rồi, mùa thu ở nơi đâu? Huế vẫn oi nồng với hạ Nắng cứ rực vàng, óng ả Chiều tắt ngấm hoàng hôn..

Hỏi dòng sông cũ

Thơ   •   17.11.2021
Tháng năm vội vã trôi đi Sông còn ở lại... Buồn gì hỡi sông? Đôi bờ bến vẫn chờ mong Nhớ duyên con nước, bềnh bồng đò đưa... Ai từng đi sớm về trưa Ai ngồi ngóng đợi, gió mưa đã từng... Dòng xưa nay vẫn ngập ngừng Mà con đò cũ đã dừng bến mô? Hỏi s

Trò chuyện cùng trăng

Thơ   •   17.11.2021
Đêm nay trăng nửa mảnh rồi Ánh soi vằng vặc giữa trời Huế thương... Gió lay cành, đón trăng buông Chút long lanh ghé góc vườn mảnh mai... Duyên giờ chẳng thể bằng ai Xanh xưa đã mỏn Vàng phai nhạt vàng... Trăng cười nửa nụ mơ màng Nay đầy mai khuyết.

Nhớ Huyền Trân

Thơ   •   17.11.2021
Đêm cuối cùng đất Việt Huyền Trân mơ, nghĩ gì? Giã từ thân công chúa Xuôi Chiêm Thành làm mẫu nghi! Biển Tư Dung đêm ấy Sóng ơi, có bạc đầu? Bên mạn thuyền tê tái Ai hay Việt nữ sầu? Nước mắt ngày đưa tiễn Theo suối chảy về đâu? Nước non, tình ng

Ngang Đèo Ngang

Thơ   •   17.11.2021
Tôi đến Đèo Ngang trong nắng chiều      Núi xanh, biển biếc, gió đùa reo          Trông lên cây khuất màn mây dạt Ngó xuống nhà xa đám khói xiêu         M

Tự tình cùng ban mai

Thơ   •   17.11.2021
Buổi sáng lại đi ra hướng mặt trời Ngắm cánh đồng long lanh sương sớm Ngắm dòng sông từng đi qua của thời mới lớn Trên con đò xuôi về từ thành phố quê hương... Buổi sáng Trên tầng không mây thay hình, đổi dạng Từ những biển buồn xam xám Vỡ ra Òa lê

Vẹn nguyên trong lòng Huế

Thơ   •   17.11.2021
Huế đang mưa, gió mùa, se se lạnh Phố không buồn dù mây xám giăng, che Ngũ Phụng Lầu đang trầm mặc lắng nghe Hồi âm cũ thoảng lên từ Đại Nội Huế vẫn biết nhịp đời đang rất vội Những trầm tư nên gác lại đi thôi Bao u hoài của một thuở xa xôi Đừng khắc

Trên lối xưa...

Thơ   •   17.11.2021
Lại về qua phố cũ Góp nhặt chút hương xưa Chiều cuối đông êm ả Chút se lạnh giao mùa Chút tàn tro kỷ niệm Âm thầm trong gió đưa... Lối xưa, bên thành cổ Nơi yêu dấu một thời Dây tầm xuân đầu ngõ Ai dứt bỏ mất rồi? Mênh mang niềm luyến nhớ Chỉ còn tô

Lặng thầm

Thơ   •   17.11.2021
Xứ Huế chiều ni mây tím trời Trường Tiền thầm đếm hạt mưa rơi... Dòng Hương chừ bỗng thêm lặng lẽ Lững lờ, sông cứ lững lờ trôi! Thẩn thờ o nhỏ không buồn nói Chỉ nhìn hướng nớ nhìn không thôi! Bụi mô rớt xuống, cay hoài mắt Lặng thầm, cứ thế,

Về Dương Hoà

Thơ   •   17.11.2021
Ngược dòng Hương Giang Anh đưa em lên với Dương Hòa Sóng lặng từ nơi mô theo mãi đến nguồn xa? Mái chèo xưa, ai khua mà vọng động Để tận bây giờ, con sóng cứ đong đưa... Một dòng sông xanh thao thiết nỗi mong chờ Thuyền tình ngang qua, Ba Bến bỗng ch

Chào nhé, 2013!

Thơ   •   17.11.2021
Chiều ba mươi Tết nhuộm bâng khuâng Gió chẳng chịu đi, gió bần thần Lá rơi từng chiếc, từng chiếc một Nắng vàng nán lại một góc sân... Chiều ba mươi Tết, chợ hoa tàn Vừa mới hôm qua vàng mênh mang Một rừng mai, cúc khoe hương sắc Bãi trống, người khô

Chiều ba mươi Tết

Thơ   •   17.11.2021
Chiều ba mươi Tết, Huế buồn hiu Sao giữa đương xuân, lá đổ nhiều? Nước lặng, dòng Hương trôi chầm chậm Liễu nghiêng tóc rủ gió liêu xiêu... Chiều ba mươi Tết, Huế bâng khuâng Đường vắng người thưa, phố tím dần Sương khói từ đâu mà lãng đãng Không th

Có một miền quê dấu yêu

Thơ   •   17.11.2021
Có một miền quê còn nắng gió dãi dầu Một năm chỉ hai mùa: nắng gắt, mưa lâu Có một kinh thành của thời quá vãng Giữa Huế đô nuối vọng tháng năm nào? Có một dòng Hương chảy vào lòng phố thị Đã đến rồi như chẳng nỡ rời đi... Trao cho Huế những ngày hè

Có lẽ người vẫn biết

Thơ   •   17.11.2021
Anh có về thăm Huế chiều nay? Cuối tháng ba, một ngày trời nhạt nắng... Sông vẫn êm trôi - dòng Hương thầm lặng Chứa chan tình con gái Huế gửi người thương! Anh có về tìm kỷ niệm còn vương Trên mấy vòm cây xanh ôm ấp những nẻo đường Bên những rêu ph

Sẻ chia cùng Hà Nội

Thơ   •   17.11.2021
Hà Nội một lần thử hóa thành sông Nếm thử vị mùi khó khăn gian khổ Tập sẻ chia mưa dông, bão tố Hiểu buồn-vui của đất nghèo Trong hoa lệ thủ đô... Hà Nội bây giờ trăn trở hơn hôm qua Những bất chợt lo âu Bỗng gần trong nhịp thở Cũng xót xa cho em thơ

Qua phố chiều nay

Thơ   •   17.11.2021
Chiều nay, một chiều nắng đẹp Sông Hương lúng liếng mắt cười Phố đông, người xe vời vợi... Dường như mùa xuân đến rồi? Chiều đi, chừng không muốn vội Nắng trải trên lòng sông trôi Huế bỗng bừng lên tha thiết Chiều vang, chiều vang tiếng đời!

Gửi lời đến những cơn mưa

Thơ   •   17.11.2021
Tháng Tám, mưa về Hoa cỏ mừng vui đã qua mùa nắng hạn Những giọt mưa mát lành Huế chờ từ lâu lắm Sáng nay ghé về, cây lá thắm xanh hơn Mặc bầu trời vần vũ mây vờn Sông Hương vẫn lặng lờ trôi, êm ả Mưa đầu mùa nhẹ nhàng, chưa hối hả Nhịp đời đi thong

Phố núi ta về

Thơ   •   17.11.2021
Ta lên cùng phố núi Ngắm thông xanh phủ đồi Rừng lim xưa còn đó Đứng trên triền chơi vơi Ta lên cùng phố núi Con đường xưa khác rồi Cõi ngày nao u tịch Bây giờ nao nức vui... Lạc trong rừng mây trắng Sương lãng đãng quanh đời Núi ngàn năm không đổi T

Tháng tư - còn chút mơ màng

Thơ   •   17.11.2021
Tháng Tư đã bắt đầu Bầy ve vừa trở về từ quá khứ Ra rả gửi lời chào một mùa hè mới sang Nắng Hạ vàng chớm ngấn mênh mang Cỏ còn xanh non... Bướm ong theo mùa hoa mê mải Cánh phượng hồng ủ lại Đợi bừng cháy giữa tháng Năm... Tháng Tư lùa gió qua sô

Huế là rứa đó!

Thơ   •   17.11.2021
Huế muôn đời vẫn rứa thôi Hoàng Thành vẫn đó ngóng người phương xa... Ai về ghé chợ Đông Ba Xuôi về Vĩ Dạ, ngang qua bến Toà Café Huế mãi đậm đà Ân cần bún Huế, mặn mà... mắm nêm! Bánh bèo, bánh nậm, ít, ram... Hạt sen, đậu ngự nhớ ngàn ngày sau! Nế

Chút mẫn cảm của mùa

Thơ   •   17.11.2021
Lạ lùng chưa? Tam Đảo cũng nhiều mưa Đâu chỉ Huế mới hay hờn, anh nhỉ? Mịt mù giăng che mắt người tri kỷ Âm thầm dáng núi lặn vào đâu... Em lơ ngơ tìm ảo ảnh sắc màu Đâu biết đời thường quá thật Phố núi người thưa mà vẫn chật Hào nhoáng chỉ riêng dà

Những giọt trầm

Thơ   •   17.11.2021
Mưa gõ những giọt trầm Vai mùa đông buốt lạnh Rung ngân lời buồn thánh Gởi cho ngày vui xưa Không phải tại tiếng mưa Chỉ là đông nức nở? Lạnh ngấm vào hơi thở Một thoáng mắt cay, mờ... Mưa gõ những giọt trầm Khung thời gian chợt ảo Rùng mình nghe gió

Tháng tám, thu về với Huế

Thơ   •   17.11.2021
Có phải thu vừa chạm ngõ Sáng nay trời Huế vờn mây Có tiếng thì thầm đâu đó Hay là gió mới qua đây? Sớm nay đạp xe ngang phố Đường vắng - sông chầm chậm trôi Phượng vẫn rạng ngời sắc đỏ Lá vàng từng chiếc rơi rơi Tháng tám đang về với Huế Nơi này cứ

Ghét là thương

Thơ   •   17.11.2021
Ghét là thương, biết rồi, răng còn hỏi! Không giận anh là may lắm đó nghe! Người chi lạ, thấy mắt tui nguýt nhẹ Lại hiểu ra, là: em đuổi anh về! Anh có thấy Huế mình mưa da diết Nắng như điên mà người Huế vẫn hiền? Dù đi xa với tháng năm biền biệt Ch

Chút hương sắc mùa thu

Thơ   •   17.11.2021
Anh có về thành Huế với em không? Mùa này nhiều mưa Nhưng nếu anh về, em chắc trời hửng nắng Bởi lòng em có muôn ngàn con sóng Vỗ bời bời mang nắng tự ngoài khơi! Lụt qua rồi, anh có về chơi? Mẹ sẽ mời anh nồi cơm nếp dẻo Và em Sẽ chỉ anh xem từng ng

Lạ

Thơ   •   17.11.2021
Giữa nắng hè ngút ngát Chợt khát tìm cơn mưa Tìm chút chi dịu mát Ghé vỗ về giấc trưa Trời xanh, xanh ngăn ngắt Chói chang vẫn chưa vừa Hạ còn đua rực rỡ Cùng đất trời, hơn-thua... Giữa miên man nắng Huế Thầm mơ một mùa xưa Chốn cỏ hoa mộng mị Có nô

Huế vẫn còn đây

Thơ   •   17.11.2021
Huế bây giờ...không khác mấy xưa Thủy chung với lắm nắng nhiều mưa Cây xanh vẫn thắm ôm thành phố Hương Giang còn vẳng tiếng hò đưa... Thành Nội vẻ êm đềm như cũ Mấy cổng thành vô, ngói có thay Nhưng nét năm xưa còn mãi đấy Tường gạch rêu phong vẫn p

Trăng nghiêng Thành Nội

Thơ   •   17.11.2021
Hôm qua em về bên bến vắng Ngồi lặng mà nghe sóng gió đừa Có chút mơ màng in vạt nắng Chút lời êm nhẹ lá ru đưa... Hôm qua em về cùng kỷ niệm Thuở nào tóc thẳng rớt xòa vai Giữa chiều thinh lặng mà xao xuyến Lảng đảng sương mờ một dáng phai Hôm qua,

Ai về

Thơ   •   17.11.2021
Huế mưa, nào thấy ai về Hương Giang vẫn đó Lạnh tê cõi lòng! Nhớ thương Gửi cánh Sâm Cầm Văn Lâu ngóng đợi âm thầm Người đi Bâng khuâng Gió nói điều chi Lặn vào trong tiếng mái nhì Mênh mang... Trường Tiền Da diết bắc ngang Mưa qua vồi vội Lỡ làng ch

Cảm nhận đêm Đà Nẵng

Thơ   •   17.11.2021
Thành phố rồi cũng có lúc ngủ yên Không còn tiếng xe... Chỉ có tiếng gió xạc xào trên hàng cây đêm trầm mặc Không còn từng dòng người vội vàng, xuôi ngược Những con phố dài lặng lẽ vừa lạ vừa quen Một góc trời bỗng rạng ánh trăng nghiêng...  &

Giấc mơ Huế

Thơ   •   17.11.2021
Nắng bắt đầu làm hoa lá héo hon Ve già dặn mang mùa hè đến Huế Xuân lặng thầm ra đi, như thể Chưa khi nào mắc nợ cùng ai! Ngày bây giờ may còn có sương mai Chút dịu nhẹ trải trên lòng của phố Để Huế vẫn là niềm thương nỗi nhớ Là tình yêu son sắt khó

Nỗi niềm với Huế

Thơ   •   17.11.2021
Tôi lại về với Huế của tôi Trời ngát xanh và phượng đỏ ngời! Ve râm ran gợi bao kỷ niệm Thuở học trò, áo trắng, tóc ngang vai... Mười lăm năm trước tôi cùng em Lang thang trên những nẻo đường quen Phố nhỏ, lối về vương xác phượng Mến thương lá đậu x

Nỗi niềm Huế, nỗi niềm tôi

Thơ   •   17.11.2021
Huế vẫn đó, một chiều sâu khó nói Như âm thầm chan chứa yêu thương! Có chi nhớ để chiều đi vời vợi Hay Huế là muôn thuở của vấn vương? Huế tôi đó, đôi khi buồn như lá Một chiều thu tàn úa cuối sân trường Chẳng nỡ sầu mà sao cứ mênh mang? Để kiếp Huế

Chiều bình yên

Thơ   •   17.11.2021
Đàn chim vừa bay ngang ngõ Sà xuống trên vòm sao đen Chiều ơi nín đừng gọi gió Để cành kết vành nôi êm Nắng thu vừa ghé thềm hiên Hôn lên đoá hồng mới nở Hoàng Mai tươi cười hớn hở Đang thu đã vội khoe duyên Chiều qua nhè nhẹ, bình yên Nắng không phả

Mong yên bình về lại đất phương Nam

Thơ   •   17.11.2021
Sớm nay Huế buồn Những con số như ngàn hạt mưa buông Như gió đang rung rừng lá Ôi mây, mây sáng nay xám quá Cau mặt buồn tiễn đám lá rơi... Huế chưa thu, chỉ là trong sâu thẳm đất trời Quằn quại muôn nỗi đau nhân thế Chỉ còn thiếu những cơn mưa để th

Tản mạn chiều hôm

Thơ   •   17.11.2021
Huế vào hè ...tiếng ve chưa rộn rã Nắng đã tràn trên mỏng mảnh ngày tan... Một vòng quay, lại gặp, của thời gian Những gấp khúc của một đời hữu hạn... Tôi lại tìm những ngày xưa tươi sáng Có xa không? Một cánh nhạn, đường mây? Lòng dặn lòng, tất cả v

Tìm một màu sen

Thơ   •   17.11.2021
Tịnh Tâm một sớm thơm màu nắng Sen toả sắc hồng chen lá xanh Bồng Lai, Phương Trượng chừ thanh vắng Hương xưa, ngày cũ, chút mong manh... Tôi về tìm lại màu sen trắng Tìm búp sen xanh thuở học trò Kỷ niệm đã chìm vào sương khói Chỉ còn mây trắng rắc

Nhắn bạn

Thơ   •   17.11.2021
Huế mấy hôm rày bão xác xơ Bão tan mưa lại vẫn mịt mờ Sông Hương cuồn cuộn dòng nước bạc Phố đã thành sông, buồn chơ vơ! Kinh thành dầm chân trong nước lũ Xóm nghèo lũ trẻ đứng ngác ngơ Hôm qua còn hãi hùng gió rít Giờ bủa quanh nhà sóng nước xô! Khô

Những giấc mơ...

Thơ   •   17.11.2021
Những giấc mơ thường đâu chỉ tình cờ Rơi xuống cùng giấc ngủ Là ước mơ bao ngày ấp ủ Phút giây về trong vầng hào quang. Này cô bé ngoan Đêm qua mơ thấy gì? Mà sáng nay, mắt như bừng tia nắng! Kìa bên khoé môi còn ươm nét cười Em muốn sẻ chia cho mọ

Con lại về...

Thơ   •   17.11.2021
Con lại về miền quê ngoại thân thương Thăm lại nhà xưa, giếng nước sau vườn Trong vắng lặng, tìm tiếng gàu kẽo kẹt Bao năm rồi thanh âm cũ còn vương... Con lại về cát lạo xạo dưới chân Chiều tre nghiêng, xoã tóc đứng âm thầm Nhân dáng cũ lẫn cả vào s

Da diết đất nghèo

Thơ   •   17.11.2021
Nghe tin bão về với đất lụt miền Trung Nước vẫn còn ngâm, mưa gió lại mịt mùng! Đói rét chưa lo xong, nóc nhà chưa kịp lợp Mắt của em thơ còn nguyên nét hãi hùng... Mưa bão dập dồn cứ đè lên đất khổ Tội nợ chi mà da diết cực nghèo? Lúa khoai ngoài đồ

Miền Đông của tôi

Thơ   •   17.11.2021
Tôi cũng có một miền Đông để nhớ Một miền Đông vốn không phải quê cha Rồi một ngày đất nơi ấy thiết tha Bám đỏ gót chân người con gái Huế... Miền Đông ấy vẫn cùng tôi thầm kể Về những điều đã xa Những mùa ong về ăn mật, tìm hoa Lặng lẽ... Miền Đông

Huế - tình yêu và nỗi buồn

Thơ   •   17.11.2021
Huế nhỏ, còn nghèo nhưng lòng phố thảo thơm Hương của dòng sông xua cơn nóng hè ngột ngạt Những chân tình mộc mạc Không ồn ào... Lắng sâu... Ở ngoài kia Hà Nội rất giàu Trong nam Sài Gòn rực rỡ Và nhiều lắm những vùng đất hứa Ngoài tầm tay vì quá xa

Hương Giang vẫn chảy bên đời

Thơ   •   17.11.2021
Huế có khi nào đổi khác? Người có bao giờ quên tôi? Trường Tiền một ngày ngơ ngác Sông Hương lạc đâu mất rồi? Phố không còn dòng êm mát Cây chẳng còn con nước soi Hai bờ chơ vơ bến vắng Thương nhớ biết đâu đền bồi Hoàng Thành ngẩn ngơ đứng đợi Ngự Bì

Nghe mùa đông nói cùng

Thơ   •   17.11.2021
Bình minh một ngày mùa đông Không có đường chân trời ửng hồng Không rạng rỡ như môi cười con gái Mây xám giăng che dâng nỗi sầu quan tái Điều tưởng gần bỗng lại quá xa xôi... Đêm mùa đông Gió chẳng buồn giấu giếm Não nề ngân điệu khóc cút côi Xô ngà

Nét Huế

Thơ   •   17.11.2021
Huế vẫn đằm, đằm đến mức ngạc nhiên Người xa Huế, bao năm về, vẫn thấy: Cầu Trường Tiền vẹn nguyên màu sắc ấy Sông Hương đông về vương khói sương! Huế vẫn buồn như có nỗi nhớ thương Còn ấp ủ trong lòng thành phố nhỏ Bao cô tịch của đền đài, thành cổ

Đêm nghe gió gọi

Thơ   •   17.11.2021
Thì ra lòng vẫn rưng rưng Thì ra niềm cũ ngập ngừng đâu đây... Đã từng gói cất vào mây Đã từng chôn kín sầu cay, mắt buồn Đêm qua gió gọi đầu nguồn Mưa về thả tiếng bên sườn núi tôi Rừng sâu vọng nỗi bồi hồi Âm xưa trỗi khúc ngậm ngùi, đa đoan... Ng

Về quê ngoại

Thơ   •   17.11.2021
Tôi về Quảng Ngãi không mưa... Nắng se se Gió cũng vừa vừa thôi Tôi về lòng bỗng rộn vui Những yêu dấu cũ bồi hồi quanh đây... Trà Giang - con nước tình đầy Lối thành phố nhỏ lá bay la đà... Tôi về ôn lại mùa xưa Bước chân mẹ thuở mới vừa đôi mươi...

Biết gửi cùng ai?

Thơ   •   17.11.2021
Khi mô anh lại về thăm Huế? Thăm lối xuân xưa chốn Hoàng Thành Buổi ấy mai vàng bên ngõ trúc Người thơ dạo trước tóc còn xanh... Khi mô anh lại về với Huế? Sương thu mùa cũ vẫn long lanh Mắt ướt qua thì, khô ngấn lệ Tơ hồng còn vướng, dẫu mong manh.

Ngỏ cùng mưa Huế

Thơ   •   17.11.2021
Mưa Vây kín Bốn phương trời Trắng nhoà lối trước, Bạc ngời ngõ sau... Không còn cái độ Mưa mau Là mưa Của thuở phai màu thu mơ... Mưa bay Vào giữa trang thơ Ướt đầm câu chữ... Khéo mờ tình thu! Ai về Tôi gửi câu ru Mưa đừng tuôn nữa... Mịt mù Huế thư

Mùa Huế

Thơ   •   17.11.2021
Biết nói thế nào nhỉ? Huế dường chỉ hai mùa Nắng như nung cả đất Trời chừng tan trong mưa... Thỉnh thoảng có chút thu Ghé về trong sương sớm Nắng vàng mơ vừa chớm Rắc thềm lá lăn tăn... Cũng có đôi ngày xuân Se se hương bấc lạnh Cây rùng mì

Hải Vân

Thơ   •   17.11.2021
Hải Vân, Hải Vân, đây chốn này! Ảo mờ kìa núi lẫn trong mây Chơ vơ đá tựa bên sườn núi Đứng đó ngàn năm đá ngóng ai? Đâu dấu người xưa ruỗi vó câu? Để lòng chinh phụ khóc thương sầu Mặc đời cùng với bao biến động Núi vẫn cao và biển mãi sâu...

Về làng

Thơ   •   17.11.2021
Về làng dọn lại mảnh vườn xưa Đắp đổi qua ngày, muối với dưa Đồng quê yên ắng từ sớm-tối Phố thị ồn ào suốt chiều-trưa Mặc kệ người đời tranh hơn-thiệt Ơ thờ cõi thế giật thắng-thua Mắc chi lại để cho lòng chán Trưa hè vắt vẻo, võng đu đưa...

Huế xa

Thơ   •   17.11.2021
Huế xa, khuất khói sương mù Hỏi người một thuở tạ từ, có quên? Nam Giao thông đợi trăng lên Ngự Bình lặng lẽ những đêm Huế buồn Hương Giang sóng lặng nguồn thương Giấu sâu vào vách thành vương rêu mờ Tràng Tiền mấy nhịp chơ vơ Ai qua mà ngóng? Ai chờ

Lục bát ân tình

Thơ   •   17.11.2021
Một nghìn năm ghé Thăng Long Một nghìn năm trước Dáng rồng uy nghi... Hồn thiêng tạc đỉnh Ba Vì Non thần, núi Tản Còn ghi muôn đời... Mấy nghìn năm chẳng đổi dời Oai linh vẫn đó Ngời ngời sử xanh... Đâu màng thế sự mong manh Lặng thầm Núi Tổ Rạng da

Dường như lại tinh khôi

Thơ   •   17.11.2021
Tháng tư Hoa điêp trải đầy lối phố Phượng dậy thì - đơm xanh màu lá Nao nức chờ một mùa hoa Mỗi sớm mai Sông Hương đón sương mơ Bình minh lên soi mình vào bóng nước Sông gợn sóng lăn tăn - bình yên đong đếm được Huế dịu dàng như một bài thơ Mỗi sớm m

Bâng quơ...

Thơ   •   17.11.2021
Có khi nào trở lại Nơi miền quê dấu yêu? Tìm trong chiều bát ngát Lẻ loi, một cánh diều! Một hôm nào trở lại Ngập ngừng, trên lối xưa... Mênh mang niềm luyến nhớ Năm đó, một chiều mưa! Tìm trong đêm sâu thẳm Cánh đom đóm lập lòe Long lanh, giọt nước

Lắng nghe tiếng hương tình

Thơ   •   17.11.2021
Chim ríu rít mùa vui Đường làng vương rơm mới Hạt sương không còn nơi đón đợi ánh mặt trời Đành ghé ngủ ngoan bên bờ cỏ dại... Cánh đồng hôm nay thêm một lần thay áo Hạt thóc về nhà, thoát thai thành hạt gạo Chỉ còn rạ, rơm thơm ngọt dịu giữa ban ma

Ước thề

Thơ   •   17.11.2021
Trăng xưa giờ vẫn còn đây Dáng chùa năm ấy chiều nay vẫn buồn Đợi đêm ngân vọng tiếng chuông Thả trên dòng nước sông Hương lặng lờ... Nam Giao dốc cũ còn mơ Tình người muôn thuở Cố Đô giữ gìn Thông reo trên đỉnh Ngự Bình Gửi lời thương đất Thần Kinh,

Khúc tình thơ từ Huế

Thơ   •   17.11.2021
Anh có nghe chiều Huế Đang nhẹ nhàng trôi qua Khói sương vờn bảng lảng Màu hoàng hôn tím pha Anh có hay tình Huế Nắng mưa chẳng nhạt nhoà Núi nằm nghe sông kể Tiếng tơ lòng thiết tha Dịu dàng em nét Huế Hương Giang khúc an hoà Sông rót hồn phố thị Đô

Hạ xưa

Thơ   •   17.11.2021
Cánh ve mùa cũ xa rồi Hạ chừ nỗi nhớ chơi vơi cõi tình Phượng xưa lạc đáy mắt nhìn Tìm đâu? Ngơ ngác, cho mình xót xa! Ngẫm lòng, vẫn đó thiết tha Đường mưa hoa nắng nhạt nhoà tháng năm Người đi về chốn mù tăm Dấu chân lưu vết xa xăm thuở nào Hạ ơi đ

Mơ một mùa xuân êm

Thơ   •   17.11.2021
Xuân đã về gõ cửa Mà mưa Huế cứ mưa Vạt nắng vàng hôm trước Biết tìm đâu bây giờ? Thêm một đợt gió mùa Thêm lạnh lùng rét mướt Lá run, cành giá buốt Ấm nồng chừng như chưa... Xuân về, Huế cứ mưa Chim én chẳng bay đùa Lạnh tê đôi cánh mỏng Nấp mấy vòm

Cám ơn cuộc đời

Thơ   •   17.11.2021
Đôi khi cần cảm ơn cuộc đời Dù đắng cay còn đâu đó chưa vơi Dù cơn mưa có khi là thác đổ Khi âm thầm mà nhức nhối tim côi Đôi khi cần cảm ơn cuộc đời Cảm ơn ngày người sinh thành ra tôi Dù đất trời cuồng quay bão tố Và nỗi buồn nhiều hơn niềm vui X

Quảng Ngãi yêu thương

Thơ   •   17.11.2021
Quê ngoại con về Nghiêng nghiêng hàng liễu, tóc xõa bờ tre Biển chiều xanh êm, rì rào tiếng sóng Cát dưới bàn chân lăn từng hạt ấm Mát rượi ngọn nồm rót giữa lòng xuân! Quê ngoại con về Ngang qua cánh đồng, gió hát bâng khuâng Câu nhớ câu thương chập

Thăm Huế

Thơ   •   17.11.2021
Lúc nào về thăm Huế Nhớ ghé bên dòng Hương Soi bóng trong sóng lặng Cùng với người yêu thương! Sáng, nhớ lên Thiên Mụ Ngắm nước, trời thênh thang Lời nghìn xưa nhắn nhủ Nhân thế đừng đa mang... Trưa về qua Thành Nội Chìm trong ngõ cố cung Thoáng dáng

Màu Huế

Thơ   •   17.11.2021
Tia nắng ghé bên chiều Thả dăm lời mật ngọt Cánh chim nghiêng mình cất tiếng hót Âu yếm chào mùa yêu thương Nắng Hạ tìm êm mát giữa dòng Hương Vòm cây xanh ôm ấp mấy nẻo đường Phượng nhớ ai rưng rưng mắt lệ Đỏ thắm góc trời nỗi chờ mong! Huế vào hè,

Có một miền sương khói

Thơ   •   17.11.2021
Tháng ba về lại nhớ Một miền xanh như mơ Sương giăng màn cổ tích Lối thành xưa ảo mờ Thuở ấy em mười sáu Áo trắng, hồn ngây thơ Chưa biết gì thương nhớ Gửi mộng vào vu vơ Thuở ấy em mười sáu Buồn chưa vương mắt nâu Chút chòng chành ghé đậu Chỉ là cơ

Những điệu lý buồn

Thơ   •   17.11.2021
Ai hát chi giữa chiều rơi não nuột Lý Năm canh, Lý Hành vân Rồi lại Lý Tương tư Bao nỗi sầu của người xưa day dứt Đáy sông sâu phút chốc hết lặng lờ... Én nhạn lìa đôi, buồn thương đó xa xôi Ai đi ải Nam, ai về ải Bắc? Duyên đứt đoạn còn chi mà son s