Tác giả Hồ Xuân Hương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Thơ   •   Thứ sáu, 22/10/2021, 17:35 PM

Tác giả Hồ Xuân Hương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Nghệ danh: Hồ Xuân Hương

Tên thật: Hồ Xuân Hương

Cuộc đời và sự nghiệp của Hồ Xuân Hương - "Bà chúa thơ Nôm"

Hồ Xuân Hương (chữ Hán:胡春香) (1772-1822) là một thi sĩ sống ở giai đoạn cuối thế kỷ XVIII và đầu thế kỷ XIX. Di tác của bà hoàn toàn là thơ, trong đó mảng thơ Nôm chiếm đa số. Thi sĩ Xuân Diệu đã tôn Hồ Xuân Hương làm "Bà chúa thơ Nôm".

Hầu hết thi ca Hồ Xuân Hương theo dòng chảy chung đã thoát được các quan niệm sáng tác cố hữu vốn đề cao niêm luật chặt chẽ để bộc lộ được tiếng nói của thời đại mình, có nhiều người cho rằng đặc sắc của thơ bà là “thanh thanh tục tục”.

Sở dĩ Hồ Xuân Hương được mệnh danh là “Bà chúa thơ nôm” là vì rất nhiều người thán phục cách sử dụng chữ Nôm của bà. Hai lần mất chồng và thấm thía nỗi đau của những người phụ nữ phải chịu cảnh vợ lẽ nên bà đã sáng tác ra rất nhiều bài thơ thể hiện nỗi xót xa và đồng cảm sâu sắc với số phận của những người phụ nữ lúc bấy giờ.

Hầu hết những bài thơ của bà đều được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú đường luật (tám câu bảy chữ) và thất ngôn tứ tuyệt (bốn câu bảy chữ).

Một số tác phẩm thơ nôm tiêu biểu của bà là:

  • Bà Lang
  • khóc chồng
  • Bạch Đằng giang
  • tạm biệt
  • Bài ca theo điệu xuân đình lan
  • Bánh trôi nước
  • Cảnh làm lẽ
  • Cái quạt giấy 1, 2

Trong đó bài thơ “Bánh trôi nước” được rất nhiều thế hệ độc giả yêu thích và được đưa vào sách giáo khoa Trung học cơ sở giảng dạy. Trong bài thơ này Hồ Xuân Hương đã lấy hình tượng bánh trôi nước để biểu tượng cho số phận trọng nam khinh nữ, đa thê thiếp khiến cho người phụ nữ phải chịu biết bao nhiêu cảnh bất hạnh, đau thương, đồng thời ca ngợi vẻ đẹp phẩm chất, tâm hồn trong sáng, tình nghĩa, sắt son của của người phụ nữ Việt Nam.

Ngoài ra bà còn nổi tiếng với rất nhiều sáng tác bằng chữ Hán, tuy nhiên hiện nay chỉ còn lại rất ít bài, tiêu biểu như:

  • Hải ốc trù
  • Nhãn phóng thanh
  • Độ Hoa Phong
  • Trạo ca thanh
  • Thuỷ vân hương

Theo Wikipedia, văn bản được nhận diện cổ nhất có chép thơ Hồ Xuân Hương là "Quốc văn tùng ký" (國文話記) do Hải Châu Tử Nguyễn Văn San (阮文珊, 1808 – 1883) soạn năm Minh Mệnh thứ 14 (1834), nhưng chỉ vài bài.

Hầu hết di tác của nữ sĩ họ Hồ được gom trong cuốn "Xuân Hương thi tập" (春香詩集), Phúc Văn Đường tàng bản ấn hành tại Hà Nội năm 1930. Trong sách có khoảng 60 bài nhưng lẫn cả thơ của nhiều tác giả khác, nay chưa truy nguyên được tất cả.

Tuy nhiên, văn bản đáng quý nhất là Lưu hương ký (琉香記) với bài tựa của Phan Huy Huân, được học giả Trần Thanh Mại phát kiến và công bố trên thi đàn vào năm 1964. Trước đó không lâu, năm 1962, đã có học giả Trần Văn Giáp đăng trên báo Văn Nghệ (Hà Nội) 5 thi phẩm chữ Hán được cho là của Hồ Xuân Hương.

Nhưng mãi đến năm 1984, học giả Hoàng Xuân Hãn mới dịch nghĩa và đăng trên tập san Khoa Học Xã Hội (Paris), lại đặt nhan đề lần lượt là Độ hoa phong, Hải ốc trù, Nhãn phóng thanh, Trạo ca thanh, Thủy vân hương.

Thơ Hồ Xuân Hương luôn được trình bày theo phong cách thất ngôn bát cú hoặc thất ngôn tứ tuyệt, bút pháp được nhận định là điêu luyện nhưng phần chữ Nôm nhiều phần đặc sắc hơn chữ Hán. Ý tưởng trong thơ cũng rất táo bạo, dù là điều cấm kị đối với lễ giáo đương thời.

Cho nên, Hồ Xuân Hương được xem như hiện tượng kỳ thú của dòng thi ca cổ điển Việt Nam khi tích cực đưa ra cái nhìn đối lập với truyền thống đạo đức, nhưng không vì thế mà tự trở nên suy đồi. Tựu trung, các di tác phần nào cho phép hậu thế thấy thực trạng tang thương ở thời đại bà sống và cả quá trình mục rữa của nhiều lề lối cũ.

“Tập thơ "Lưu hương ký" mang bút danh của nữ sĩ do ông Trần Thanh Mại phát hiện vào năm 1964 gồm 24 bài thơ chữ Hán và 28 bài thơ Nôm. Với một nghệ thuật điêu luyện, nhà thơ viết về tâm sự và những mối tình của mình với những người bạn trai. Đọc kỹ người ta thấy có một khoảng cách khá xa giữa tập thơ Nôm của Xuân Hương và "Lưu hương ký", chủ yếu là về phong cách biểu hiện. Trong "Lưu hương ký" có cả thơ chữ Hán lẫn thơ chữ Nôm. Riêng phần thơ chữ Nôm trong "Lưu hương ký" nếu so sánh với thơ lâu nay được coi là của Xuân Hương thì hai bên vẫn có sự khác nhau. Thơ cữ Nôm trong "Lưu hương ký" có rất nhiều từ Hán Việt, giọng thơ lại hiền lành chứ không góc cạnh, gân guốc như ở "Xuân Hương thi tập". Vì lý do trên, để bảo đảm tính khoa học, các nhà nghiên cứu chủ yếu chỉ dừng lại ở tập thơ Nôm còn "Lưu hương ký" được coi là một tập thơ để tham khảo.” - Trích giáo trình văn học của Đại học Cần Thơ.

Con người Hồ Xuân Hương phóng túng, tài hoa, có cá tính mạnh mẽ, sắc sảo vì vậy phong cách nghệ thuật của bà rất sáng tạo và đặc biệt vừa thanh vừa tục, kết hợp với nét phóng túng - tiềm ẩn, đậm đà chất văn học dân gian, chính vì thế thơ của "Bà chúa thơ Nôm" luôn gây nguồn cảm hứng vô tận cho hậu thế từ ngôn ngữ cho đến hình tượng.

Đặc biệt, bà còn có biệt tài sử dụng điệp khúc, âm điệu, tiết tấu thích hợp với từng ý, từng hoàn cảnh với thái độ rất tự nhiên, duyên dáng và giàu khả năng gợi cảm.

Có thể nói Hồ Xuân Hương được coi là hiện tượng " Nhà thơ phụ nữ viết về phụ nữ" độc đáo có một không hai trong văn học Việt Nam. Với tư tưởng mới mẻ cùng lối làm thơ phá cách, ngôn ngữ bình dị và sáng tạo,  các tác phẩm của bà đã đem lại nhiều ý nghĩa, giá trị và sức sống lâu bền đến hiện tại.

Lai lịch của "Bà chúa thơ Nôm" Hồ Xuân Hương

Không có bất cứ tư liệu cổ điển nào chép về lai lịch và hành trạng của Hồ Xuân Hương, bà chỉ thực sự được hậu thế biết đến qua sách "Giai nhân dị mặc" (佳人遺墨) của học giả Đông Châu Nguyễn Hữu Tiến, ấn hành tại Hà Nội năm 1916.

Cũng vì cớ đó, việc có hay không một nhân vật tên Hồ Xuân Hương hiện còn là câu hỏi ngỏ. Học giới nhất quán rằng Hồ Xuân Hương sinh vào năm 1772 ở phường Khán Xuân (nay thuộc địa phận công viên Bách Thảo, Hà Nội).

Cũng theo "Giai nhân dị mặc", bà là ái nữ của sinh đồ Hồ Phi Diễn 胡丕演 (1703-1786), người Quỳnh Đôi, huyện Quỳnh Lưu, trấn Nghệ An.

Còn theo học giả Trần Thanh Mại, thân phụ của Hồ Xuân Hương là ông Hồ Sĩ Danh 胡士名 (1706 - 1783) cũng người Quỳnh Đôi, là em cùng cha khác mẹ của Kinh Dương hầu Hồ Sĩ Ðống 胡士棟 (1739 - 1785). Thân mẫu của Hồ Xuân Hương là bà lẽ Hà thị 何氏 (? - 1814) người trấn Hải Dương.

Học giả Phạm Trọng Chánh dựa vào tục xướng danh cổ điển và câu tựa “Phi mai xuân sắc nhất kinh thành” (丕梅春色一京成) của Tốn Phong Phan Huy Huân để khẳng định: Hồ Phi Mai 胡丕梅 là nguyên danh, Xuân Hương 春香 là biểu tự và Cổ Nguyệt đường 古月堂 là bút hiệu.

Trong thế cuộc xoay vần đầy nhiễu nhương cuối thế kỷ XVIII, Hồ Xuân Hương vẫn được hưởng những năm tháng ấu thơ êm đềm ở một dinh thự lớn tên Cổ Nguyệt đường ven hồ Tây, bấy giờ là chốn phồn hoa đô hội bậc nhất xứ Đàng Ngoài.

Sau khi mãn tang cha, mẹ bà tái hôn với người khác. Dù ít phải ràng buộc trong gia giáo nghiêm khắc như mọi nữ lưu cùng thời, Hồ Xuân Hương vẫn hội tụ được tư chất thông minh và hiếu học. Hồ Xuân Hương cũng được cưới gả từ rất sớm như mọi con cái trâm anh thế phiệt bấy giờ, nhưng dẫu qua hai lần đò đều không viên mãn.

Ban sơ, bà làm lẽ của một hào phú có biệt hiệu Tổng Cóc. Tổng Cóc vốn là biệt hiệu mà người quen biết đặt cho Chánh tổng Nguyễn Bình Kình, tự Công Hoà. Nguyên quán của ông ở làng Gáp, xã Tứ (nay thuộc huyện Lâm Thao, tỉnh Phú Thọ). Ông là cháu của quan nghè Nguyễn Quang Thành, bản thân cũng một lần đi thi Hương nhưng không đỗ đạt.

Sau Tổng Cóc đăng trình, lên đến chức cai cơ nên thường được gọi là Đội Kình. Tuy chỉ là cai lính nhưng Tổng Cóc vốn thuộc dòng dõi văn nhân, ông rất chuộng ca ngâm và mến luôn cái tài làm thơ của người vợ lẽ.

Để chiều lòng bà, Tổng Cóc đã cất một thuỷ tạ rất lớn cho Hồ Xuân Hương ở, vừa tránh phiền luỵ với vợ cả vừa thoả thưởng thi phú. Chung sống với Tổng Cóc được một thời gian khá lâu thì Hồ Xuân Hương dứt áo ra đi với một cái thai.

Có thuyết cho rằng, bà bỏ đi sau khi Tổng Cóc đã đột ngột từ trần; nhưng cũng có thuyết cho rằng bà không chịu được điều tiếng dị nghị của vợ con Tổng Cóc và người làng; lại có thuyết nói bản tính phóng đãng khiến Hồ Xuân Hương khó ngồi yên một chỗ, bà trốn đi cùng tình quân là Phạm Viết Ngạn.

Kết quả của hôn sự này được cho là một đứa trẻ vắn số. Vào ngày Hồ Xuân Hương trở dạ, Tổng Cóc đến đòi đón con về, nhưng người nhà họ Phạm nói lại là đứa bé đã mất khi vừa lọt lòng. Trong hôn sự lần này, Hồ Xuân Hương làm lẽ của Tú tài Phạm Viết Ngạn, bấy giờ tại nhiệm tri phủ Vĩnh Tường.

Nhưng duyên phận chỉ được 27 tháng thì ông phủ Vĩnh Tường tạ thế. Có nhiều thuyết về quãng đời sau đó của Hồ Xuân Hương, như việc bà cưới thêm vài người chồng nữa, việc bà hỏi mượn tiền thi hữu để mở hàng bán giấy bút mực, hoặc giai thoại về các mối tình trăng hoa và văn chương, nhưng mức độ khả tín chưa được xác định rõ ràng. Hồ Xuân Hương được cho là mất vào năm 1822.

Còn theo Phạm gia tộc phả và Triệu tông phả, ông phủ Vĩnh Tường tức là Tú tài Phạm Viết Ngạn (khi thăng chức Đồng tri phủ Phân phủ Vĩnh Tường thì cải thành Viết Lập), tên cúng cơm là Đại, tự Thành Phủ. Nguyên quán của ông ở hương Trà Lũ, xã Xuân Trung, phủ Xuân Trường, trấn Sơn Nam Hạ.

Các tư liệu này cũng cho biết, Hồ Xuân Hương sinh cho ông một người con tên Phạm Viết Thiệu. Ngoài ra, có nhiều giai thoại truyền khẩu về lối sống phong lưu của nữ sĩ họ Hồ, như việc bà là một hoa nương thanh sắc vẹn toàn, và những mối tình bên thơ rượu với Phạm Đình Hổ, Phạm Thái, Nguyễn Du, Phạm Quý Thích, Nguyễn Hầu, Trần Ngọc Quán, Trần Quang Tĩnh, Phan Huy Huân, Mai Sơn Phủ, Thạch Đình, Cự Đình, Thanh Liên...

Một số bài thơ tiêu biểu của nhà thơ Hồ Xuân Hương

  • Thơ Tự Tình ·
  • Canh Khuya (Tự Tình II) ·
  • Lỡm Học Trò ·
  • Đánh Đu ·
  • Ốc Nhồi ·
  • Quả Mít
  • Bánh trôi nước

icon Nhà thơ Hồ Xuân Hương,Thơ Hồ Xuân Hương,Thơ Nôm,Hồ Xuân Hương

Tổng hợp

Tác phẩm tiêu biểu của Hồ Xuân Hương

Thạch phố quan ngư

Thơ   •   27.10.2021
Phong điềm ba tỉnh độ giang mi, Vọng vọng ngu châu nhất tự nhi, Thủ thám giao cung giang tác lộ, Võng thu thần thị tịch vi kỳ, Huề la bản phụ phan thuyền vĩ, Khấu tiệp đà sư hệ tửu chi, Hoặc thủ chư “ly” kiêm thủ “hoán”, Thánh nhân khai vật dữ nhâ

Giang Nam phụ níp kiêm lưu biệt hữu nhân

Thơ   •   27.10.2021
Phụ níp tòng kim vạn lý dao, Trường đình tửu tiễn thượng thù giao. Muộn đôi phàm sí thuyền thiên trọng, Sầu áp giang tâm thuỷ bất trào. Cựu thảo ngưng mâu hương vị tán, Tha hương hồi thủ vọng cô cao. Tuy nhiên thượng hữu tương phùng nhật, Thệ hả

Bộ Khánh Minh tự cảm hứng

Thơ   •   27.10.2021
Phạn Vương quy khứ kỷ thời lai, Không ủy Kỳ Viên ế thảo lai, Khánh hữu cơ duyên quy biệt viện, Chung vô cư nghiệp trệ không giai, Ðồi lương bại ngõa sào ma tước, Phá kệ tàn bi yểm lục đài, An đắc Như Lai Thiên Thủ Phật, Hư không nhất dạ khởi l

Hỏi trăng

Thơ   •   27.10.2021
Một trái trăng thu chín mõm mòm, Nảy vừng quế đỏ đỏ lòm lom! Giữa in chiếc bích khuôn còn méo, Ngoài khép đôi cung cánh vẫn khòm. Ghét mặt kẻ trần đua xói móc, Ngứa gan thằng Cuội đứng lom khom. Hỡi người bẻ quế rằng ai đó, Đó có Hằng Nga ghé mắt dòm

Tức sự

Thơ   •   27.10.2021
Văng vẳng tai nghe tiếng khóc chồng, Nín đi kẻo thẹn mấy non sông. Ai về nhắn nhủ đàn em nhé, Xấu máu thời khem miếng đỉnh chung.

Phật động thâm u

Thơ   •   27.10.2021
Truyền văn Phật tích tại Linh San, Cận đắc sơn ông chỉ thử gian, Ðộng khẩu thiển thâm hoang thảo kính Tự ngân nồng đậm ấn đài ban, Phóng đăng hồ ngoại kiều do tại, Cấp thuỷ biên khê tỉnh bất can, Sắc tức thị không không thị sắc, Thiền gia đương tác

Quả mít

Thơ   •   27.10.2021
Thân em như quả mít trên cây, Da nó xù xì múi nó dày. Quân tử có yêu xin đóng cọc, Đừng mân mó nữa nhựa ra tay.

Ốc nhồi

Thơ   •   27.10.2021
Bác mẹ sinh ra phận ốc nhồi, Đêm ngày lăn lóc đám cỏ hôi. Quân tử có thương thì bóc yếm, Xin đừng ngó ngoáy lỗ trôn tôi.

Thu nhật tức sự

Thơ   •   27.10.2021
Tây phong tạc dạ áp hàn chi, Ly cúc tiêu sơ tuyết vị phi. Mật vũ tà si phân thuỷ diện, Cô vân miêu chức viễn sơn my. Liên dư tàn hạ lưu xuân đới, Liễu bạng nhiêu hương lão thuý y. Đề điểu mạc phi tri ngã huống, Thanh thanh trường động cố hương ty 

Vịnh ni sư

Thơ   •   27.10.2021
Xuất thế hồng nhan kể cũng nhiều, Lộn vòng phu phụ mấy là kiêu. Gậy thần Địa Tạng khi chèo chống, Tràng hạt Di Đà để đếm đeo. Muốn dựng cột buồm sang bến giác, Sợ cơn sóng cả lộn dây lèo. Ví ai quả phúc mà tu được, Cũng giốc một lòng để có theo.

Dữ Phạm tế tửu xướng hoạ, kỳ nhị

Thơ   •   27.10.2021
Kìa ai tỉnh, kìa ai say, Kìa ai ghẹo nguyệt giữa ban ngày. Khoan khoan xin hãy dừng tay lại, Chớ mó hang hùm nữa mất tay.

Cốc tự tham thiền

Thơ   •   27.10.2021
Thần ngoan quỷ tạc bất tri niên, Thế thế an bài nhược tự nhiên, Ốc bất ngoã từ giai bất thế, Nham như tường bích thạch như diên, Dạ minh hiến quả liên đài hạ, Phong tử hàm hoa bảo án tiền, Ðào hưởng tiều ca hoà điểu ngữ, Thanh thanh hoán tỉnh lão tă

Đồng tiền hoẻn

Thơ   •   27.10.2021
Cũng lò cũng bễ cũng cùng than, Mở mặt vuông tròn với thế gian. Kém cạnh cho nên mang tiếng hoẻn, Đủ đồng ắt cũng đáng nên quan.

Vấn nguyệt

Thơ   •   27.10.2021
Trải mấy thu nay vẫn hãy còn, Cớ sao khi khuyết lại khi tròn? Hỏi con Bạch Thố đà bao tuổi? Hỏi chị Hằng Nga đã mấy con? Đêm tối cớ sao soi gác tía? Ngày xanh còn thẹn mấy vầng tròn. Năm canh lơ lửng chờ ai đó? Hay có tình riêng mấy nước non?

Mời khách ăn trầu

Thơ   •   27.10.2021
Thân này ví xẻ làm hai được, Nửa để trong nhà, nửa đệ ra.

Trách Chiêu Hổ

Thơ   •   27.10.2021
Sao nói rằng năm lại có ba? Trách người quân tử hẹn sai ra. Bao giờ thong thả lên chơi nguyệt, Nhớ hái cho xin nắm lá đa.

Tái ngoại văn châm

Thơ   •   27.10.2021
Thúc văn giang cổ thú giang thành, Hốt đắc hàn châm tấu nhĩ thinh. Tục đoạn sương trung kinh nhạn trận, Y hy bích hạ loạn trùng thanh. Chinh phu dục phá thâm khuê mộng, Du tử hoàn thiêm cố quốc tình. Đắc ý bất tri cần khổ dược, Quản huyền vận vận giá

Vịnh cái quạt

Thơ   •   27.10.2021
Mười bảy hay là mười tám đây, Cho ta yêu dấu chẳng dời tay. Mỏng dày chừng ấy chành ba góc, Rộng hẹp ngần nao cắm một cay. Càng nực bao nhiêu thời càng mát, Yêu đêm chẳng chán lại yêu ngày. Hồng hồng má phấn duyên vì cậy, Chúa dấu vua yêu một cái này

Không chồng mà chửa

Thơ   •   27.10.2021
Cả nể cho nên hoá dở dang, Sự này có thấu hỡi chăng chàng. Duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc, Phận liễu sao mà nảy nét ngang. Cái tội trăm năm chàng chịu cả, Chữ tình một khối thiếp xin mang. Quản chi miệng thế lời chênh lệch, Chẳng thế nhưng mà thế

Thơ tự tình

Thơ   •   27.10.2021
Tiếng gà xao xác gáy trên vòm, Oán hận trông ra khắp mọi chòm. Mõ thảm không khua mà cũng cốc, Chuông sầu chẳng đánh cớ sao om. Trước nghe những tiếng thêm rầu rĩ, Sau hận vì duyên để mõm mòm. Tài tử văn nhân ai đó tá, Thân này đâu đã chịu già tom.

Vịnh xuyên cổ (Vịnh trống thủng)

Thơ   •   27.10.2021
Của tôi bưng bít vẫn ngùi ngùi, Nó thủng vì chưng cũng nặng dùi. Ngày vắng trên lầu dăm bảy lúc, Đêm thanh dưới gác một đôi hồi. Khi khoan chưa chán thời khi nhặt, Đánh đứng không thôi lại đánh ngồi. Nhắn nhủ ai về thương đến mấy, Thịt da ai cũng thế

Vịnh hoa cúc

Thơ   •   27.10.2021
Chấp cả hàn phong xiết cả sương, Trước rào xum họp tấm bao vàng. Yêu vì vãn tuyết hương càng lạ, Lẫn với phàm hoa sắc cũng thường. Đào lệnh nòi xưa nghe chửa hết, Tây Thi giống trước hãy còn ương. Yêu hoa nên hoạ người say tỉnh, Rượu chén hoàng hoa

Vịnh Thăng Long hoài cổ

Thơ   •   27.10.2021
Ngân ngất tầng mây một dải cờ, Kinh thành ngày trước tỉnh bây giờ. Tượng đồng Trấn Vũ hương còn ngát, Bia đá Khuê Văn chữ chửa mờ. Bảo tháp lơ thơ chòm cỏ mới, Hồ sông lai láng bóng trăng xưa. Nào ai cố lão ra đây hỏi, Chốn cũ phồn hoa đã phải chưa.

Vịnh Hằng Nga

Thơ   •   27.10.2021
Hỡi chị Hằng Nga náu Quảng Hàn, Bốn mùa trăng gió mấy giang san. Áo tiên tuy nhuộm màu Vương Mẫu, Hương tục còn nồng lửa Hậu Lang. Mắt phượng nhớ say mùi ngọc thố, Cung Nghê sao thẹn khúc cầm loan. Nẻo không duyên nợ người cùng thế, Xin chớ dầm mình

Khấp Vĩnh Tường quan

Thơ   •   27.10.2021
Trăm năm quan phủ Vĩnh Tường ôi, Cái nợ phù sinh có thế thôi. Chôn chặt văn chương ba thước đất, Ném tung hồ thỉ bốn phương trời. Nắm xương dưới đất chau mày khóc, Hòn máu trên tay mỉm miệng cười. Đã thế thời thôi cho mát mẻ, Trăm năm quan phủ Vĩnh T

Sài Sơn thiên thị (Chợ trời núi Thầy)

Thơ   •   27.10.2021
Hoá công xây đắp biết bao đời, Nọ cảnh Sài Sơn có chợ Trời. Buổi sớm gió tuôn trưa nắng dãi, Ban chiều mây họp tối trăng soi. Bày hàng hoa quả quanh năm đủ, Dãi thẻ giang sơn bốn mặt ngồi. Bán lợi mua danh nào những kẻ, Thử lên mặc cả một hai lời.

Nhập An Bang

Thơ   •   04.01.2022
Lãng tích phong trần vị nhạ cương, Phiêu linh thư kiếm nhập An Bang. Cừ lô thiên địa tâm thiên lý, Oa giốc sơn hà nhãn nhất soang (song). Thi giá cảm vân sơn quỷ khấp, Sầu thành liêu giả tửu binh hàng. Hứng hàm dục tá Tinh châu tiễn, Tiễn thử

Canh khuya

Thơ   •   27.10.2021
Canh khuya văng vẳng trống canh dồn, Trơ cái hồng nhan mấy nước non. Chén rượu hương đưa say lại tỉnh, Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn. Xiên ngang mặt đất rêu từng đám, Đâm toạc chân mây đá mấy chòm. Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại, Mảnh tình s

Quá Khinh Dao từ hoài cổ

Thơ   •   27.10.2021
Sơn hải tang bồng cổ dĩ lai, Trường đồ trước cước sạ quan hoài. Đình tiền tượng mã ngân song toả, Cung lý y quan ngọc nhất đôi. Thảo mộc ám tuỳ đông tuyết lão, Giang sơn hoàn vị tích nhân ai. Hoàng thiên hữu ý khai tân vận, Phong quyển hồng trần phấ

Tiễn người làm thơ

Thơ   •   27.10.2021
Dắt díu đưa nhau đến cửa chiền, Cũng đòi học nói nói không nên. Ai về nhắn nhủ phường lòi tói, Muốn sống đem vôi quét trả đền.

Hải ốc trù

Thơ   •   04.01.2022
Lan nhiêu tuỳ ý dạng trung lưu Cảnh tỉ sơn dương cánh giác u Sinh diện độc khai vân lộ cốt Đoạn ngao tranh kị khách hồi đầu Bằng Di diệp tác kình thiên trụ Long Nữ thiêm vi hải ốc trù Đại để Thuỷ Hoàng tiên vị cập Cố lưu Nam điện củng kim âu.

Quan Hậu sợ vợ

Thơ   •   27.10.2021
Tình cảnh ấy nước non này, Dẫu không Bồng Đảo cũng Tiên đây. Hành Sơn mực điểm đôi hàng nhạn, Thứu Lĩnh đen trùm một thứ mây. Lấp ló đầu non vầng nguyệt chếch, Phất phơ sườn núi lá thu lay. Hỡi người quân tử đi đâu đó, Đến cảnh sao mà đứng lượm tay.

Mời ăn trầu

Thơ   •   27.10.2021
Quả cau nho nhỏ miếng trầu hôi, Này của Xuân Hương mới quệt rồi. Có phải duyên nhau thì thắm lại, Đừng xanh như lá, bạc như vôi.

Vọng Tây Hồ hoài hữu

Thơ   •   27.10.2021
Phong cảnh Tây Hồ chẳng khác xưa, Người đồng châu trước biết bao xa. Nhật Tân đê lở nhưng còn lối, Trấn Bắc rêu phong vẫn ngấn thơ. Nọ vực Trâu Vàng trăng nhạt bóng, Kìa non Phượng Đất khói tuôn mờ. Hồ kia thăm thẳm sâu dường mấy, So dạ hoài nhân chử

Hữu cảm

Thơ   •   27.10.2021
Thảm hại chiều xuân chẳng nể nhau, Yêu hoa chi để với hoa sầu. Nửa sân phong nguyệt chưa chồi ngọc, Một bức thư tình lặng hạt châu. Hồn bướm năm canh bầu bạn thỏ, Cầu ô muôn kiếp vợ chồng Ngâu. Tương tư biết thuở nào khuây khoả, Giọt nước duềnh Tương

Độ Hoa Phong

Thơ   •   04.01.2022
Phiến phàm vô cấp độ Hoa Phong, Tiễu bích đan nhai xuất thuỷ trung. Thuỷ thế mỗi tuỳ sơn diện chuyển, Sơn hình tà kháo thuỷ môn thông. Ngư long tạp xử thu yên bạc, Âu lộ tề phi nhật chiếu hồng. Ngọc động vân phòng tam bách lục Bất tri thuỳ thị Thuỷ T

Vịnh bách chu - tức sương nữ

Thơ   •   27.10.2021
Chiếc bách buồn về phận nổi nênh, Giữa dòng ngao ngán nỗi lênh đênh. Lưng khoang tình nghĩa mong đầy đặn, Nửa mạn phong ba luống bập bềnh. Chèo lái mặc ai lăm đỗ bến, Buồm lèo thây kẻ rắp xuôi ghềnh. Ấy ai thăm ván cam lòng vậy, Ngán nỗi ôm đàn những

Vịnh ông cắng đánh nhau

Thơ   •   27.10.2021
Sự này căn cớ bởi vì đâu? Cái cắng sao mà bỗng đánh nhau. Vác gậy bà dằn phang dưới gối, Vớ đùi ông huýnh giáng lên đầu. Cha căng mất vía bon lên trước, Chú kiết kinh hồn lẩn lại sau. Một chốc may mà mưa lại tạnh, Vì rằng đi chữa có bồ câu.

Quá Nghệ An hoài giai nhân, hựu thể

Thơ   •   27.10.2021
Quấy quả chi nhau những những điều, Của ai xem đã đã nên chiều. Trời đem tài sắc cho trông thấy, Người có phong tình mới dám yêu. Buổi lạ có đâu sàm sỡ mãi, Lòng riêng nghe những ngậm ngùi nhiều. Lời này xin nhớ cho ta mấy, Lẩn thẩn đừng màng dạ thấp

Du cổ tự

Thơ   •   27.10.2021
Thầy tớ thong dong dạo cảnh chùa, Cầm thư lưng túi rượu lưng hồ. Cá khe lắng kệ đầu ngơ ngác, Chim núi nghe kinh cổ gật gù. Then cửa từ bi nêm chật cánh, Nén hương tế độ cắm đầy lò. Nhà sư ướm hỏi nhà sư tí, Phúc đức nhà ngươi được mấy bồ.

Hỏi cô hàng sách

Thơ   •   27.10.2021
Cô hàng lấy sách cắp ra đây! Xem thử truyện nào thú lại say. Nữ tú có bao xin xếp cả, Phương hoa phỏng liệu có còn hay...? Tuyển phu mặc ý tìm cho kỹ, Chinh phụ thế nào bán lấy may. Kỳ ngộ bích câu xin tiện hỏi, Gía tiền cả đó tính sao vay.

Thị Đểu thi

Thơ   •   27.10.2021
Kén chọn làm chi thế ối anh, Lấy ai khuynh quốc lại khuynh thành. Vô duyên nên nỗi người chê Đểu, Có đẹp chăng thời gái ở tranh. Ghét mặt cục vàng ra cục đất, Tắt đèn nhà ngói bẵng nhà gianh. Thay lời mượn bút đem thư gửi, Nghĩ lại sao cho để được đà

Khóc chồng làm thuốc

Thơ   •   27.10.2021
Văng vẳng tai nghe tiếng khóc gì, Thương chồng nên phải khóc tì ti. Ngọt ngào thiếp nhớ mùi cam thảo, Cay đắng chàng ôi vị quế chi. Thạch nhũ trần bì sao để lại, Quy thân liên nhục tẩm đem đi. Dao cầu thiếp biết trao ai nhỉ, Sinh ký chàng ôi tử tắc q

Nguyệt hỡi đê mê

Thơ   •   27.10.2021
Nguyệt hỡi đê mê mấy buổi nay, Vắng tình đây những ngẩn ngơ thay. Trà pha liên tử mà không chuộng, Rượu chuốc bồ đào cũng chẳng say. Giấc bướm mơ màng hơi trống điểm, Hồn mai phảng phất tiếng sênh bay. Tình chung ai có hay chăng tá, Con tạo ghen ch

Đọc cho Chiêu Hổ hoạ

Thơ   •   27.10.2021
Những bấy lâu nay luống nhắn nhe, Nhắn nhe toan những sự gầm ghè. Gầm ghè nhưng vẫn còn chưa dám, Chưa dám cho nên phải rụt rè.

Nhĩ Hà tức cảnh

Thơ   •   27.10.2021
Thấp thoáng đầu ghềnh lún phún mưa, Đố ai vẽ được cảnh tiêu sơ. Xanh om cổ thụ tròn như tán, Trắng xoá tràng giang phẳng ngỡ tờ. Còi mục thét trăng miền khoáng dã, Lưới ngư chăng gió bãi bình sa. Chuông ai đứt nối bên kia tá, Lầm lỡ chung tình một tú

Vịnh nằm ngủ

Thơ   •   27.10.2021
Mùa hè hây hẩy gió nồm đông, Tiên nữ nằm chơi quá giấc nồng. Lược trúc chải cài trên mái tóc, Yếm đào trễ xuống dưới nương long. Ðôi gò Bồng Đảo sương còn ngậm, Một lạch Đào Nguyên suối chửa thông. Quân tử dùng dằng đi chẳng dứt, Ði thì cũng dở ở sa

Đăng Đông Sơn tự kiến ký kỳ 2

Thơ   •   27.10.2021
Bạch lộ hoành giang thủy tiếp thiên, Tùng lâm nhất thốc cách vân yên, Nữ Vu trị vũ vô đông hạ, Ngư phủ phi điêu hoặc hậu tiền, Ngộ đạo cao tăng huề tích khứ, Hiện thân Cổ Phật đáo kim truyền, Ðăng lâm độc bộ Ðông Sơn thượng, Thừa hứng lâm lưu nguyệ

Hang Cắc Cớ

Thơ   •   27.10.2021
Trời đất sinh ra đá một chòm, Nứt làm đôi mảnh hổng hòm hom. Kẽ hầm rêu mọc trơ toen hoẻn, Luồng gió thông reo vỗ phập phòm. Giọt nước hữu tình rơi lõm bõm, Con đường vô ngạn tối om om. Khen ai đẽo đá tài xuyên tạc, Khéo hớ hênh ra lắm kẻ dòm.

Câu đối Tết: Tối ba mươi - Sáng mồng một

Thơ   •   27.10.2021
Tối ba mươi, khép cánh kiền khôn, ních chặt lại kẻo Ma vương đưa quỷ tới; Sáng mồng một, lỏng then tạo hoá, mở toang ra cho Thiếu nữ rước xuân vào.

Thương ôi phận gái

Thơ   •   27.10.2021
Thương ôi phận gái cũng là chồng, Ghét bỏ nhau chi hỡi Nguyệt ông. Rồng tắm ao tù từng phận tủi, Mưa gieo xuống giếng uổng lòng mong. Xót thân hoa nở song lầm cát, Thẹn mặt trần ai đứng giữa vòng. Âu hẳn tiền nhân sao đấy tá, Thôi đành một kiếp thế c

Ký tao nương Mộng Lan (Gửi nữ sĩ Mộng Lan)

Thơ   •   27.10.2021
Gió thổi hơi Lan đã mát lừng, Tự nhiên gặp gỡ cũng vì chưng. Câu thơ vịnh tuyết còn văng vẳng, Chén rượu chờ trăng vẫn ngấn lưng. Cờ muốn thi gan xe pháo mã, Đàn còn lựa gảy tính tình tưng. Nhắn ai mơ kẻ tri âm đó, Xin ngỏ lời ra chớ ngập ngừng.

Đánh cờ

Thơ   •   27.10.2021
Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc, Ðốt đèn lên đánh cuộc cờ người. Hẹn rằng đấu trí mà chơi, Cấm ngoại thuỷ không ai được biết. Nào tướng sĩ dàn ra cho hết, Ðể đôi ta quyết liệt một phen. Quân thiếp trắng, quân chàng đen, Hai quân ấy chơi nhau đà đ

Lấy chồng chung

Thơ   •   27.10.2021
Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng, Chém cha cái kiếp lấy chồng chung. Năm chừng mười hoạ hay chăng chớ, Một tháng đôi lần có cũng không. Cố đấm ăn xôi xôi lại hỏng, Cầm bằng làm mướn mướn không công. Nỗi này ví biết dường này nhỉ, Thời trước thôi đành ở

Nhãn phóng thanh

Thơ   •   04.01.2022
Vi mang loa đại tháp thương minh, Đáo thử tu giao nhãn phóng thanh. Bạch thuỷ ma thành thiên nhẫn kiếm, Hàn đàm phi lạc nhất thiên tinh. Quái hình vị dĩ tiêu tam giáp, Thần lực hề dung tạc Ngũ Đinh. Phảng phất vân đồi đầu ám điểm, Cao tăng ưng hữ

Quán Sứ tự

Thơ   •   27.10.2021
Quán Sứ chùa xưa cảnh vắng teo, Thương ôi sư đã hoá ra mèo. Sáng banh vắng kẻ khua dùi mõ, Trưa trật không người quét kẽ rêu. Chí chát chày kình im lại đấm, Lầm rầm tràng hạt đếm cùng đeo. Buồm từ cũng rắp sang Tây Trúc, Gió vật cho nên phải lộn lèo.

Đưa đò

Thơ   •   27.10.2021
Chú lái kia ơi, biết chú rồi, Qua sông rồi lại đấm ngay bòi! Chèo ghe vừa khỏi dòng sông ngược, Đấm cọc ngay vào ngấn nước xuôi. Mới biết lên bờ đà vỗ đít, Nào khi giữa khúc đã co vòi. Chuyến đò nên nghĩa sao không nhớ? Sang nữa hay là một chuyến thô

Cảnh thu

Thơ   •   27.10.2021
Thánh thót tầu tiêu mấy giọt mưa, Bút thần khôn vẽ cảnh tiêu sơ, Xanh om cổ thụ tròn xoe tán, Trắng xoá tràng giang phẳng lặng tờ. Bầu dốc giang sơn say chấp rượu, Túi lưng phong nguyệt nặng vì thơ Cho hay cảnh cũng ưa người nhỉ, Thấy cảnh ai mà chẳ

Vịnh thạch phu phụ

Thơ   •   27.10.2021
Gia thất hoà bình lập hải ngu, Thung dung tuế nguyệt nhất nhàn du. Đông hồi tây lĩnh lân đề phụ, Bắc hướng nam sơn tiếu vọng phu. Đế đính nghĩa trường thiên địa tịnh, Xướng tuỳ thanh động hải sơn thu. Vãng lai hoặc vấn cừ tôn tử, Thạch tại sơn đầu nh

Thân phận người đàn bà

Thơ   •   27.10.2021
Hỡi chị em ơi có biết không, Một bên con khóc một bên chồng. Bố cu lổm ngồm bò trên bụng, Thằng bé hu hơ khóc dưới hông. Tất cả những là thu với vén, Vội vàng nào những bống cùng bông. Chồng con cái nợ là như thế, Hỡi chị em ơi có biết không?

Chơi Khán Đài

Thơ   •   27.10.2021
Êm ái chiều xuân tới Khán Đài, Lâng lâng chẳng bợn chút trần ai. Bốn mùa triêu mộ, chuông gầm sóng, Một vũng tang thương, nước lộn trời. Bể ái ngàn trùng khôn tát cạn, Nguồn ân trăm trượng dễ khơi vơi. Nào là cực lạc là đâu tá? Cực lạc là đây, chín r

Chơi hoa

Thơ   •   27.10.2021
Đã trót chơi hoa phải có trèo, Trèo lên chớ ngại mỏi xương nhèo. Cành la cành bổng vin co vít, Bông chín bông xanh để lộn phèo.

Con cua

Thơ   •   27.10.2021
Em có mai xanh, có yếm vàng, Ba quân khiêng kiệu, kiệu nghêng ngang. Xin theo ông Khổng về Ðông Lỗ, Học thói Bàn Canh nấu chín Thang.

Hàng ư Thanh (Quán hàng ở xứ Thanh)

Thơ   •   27.10.2021
Đứng tréo trông ra cảnh hắt heo, Đường đi thiên thẹo quán cheo leo. Lợp lều mái cỏ tranh xơ xác, Xỏ kẽ kèo tre đốt khẳng kheo. Ba chạc cây xanh hình uốn éo, Một dòng nước biếc cỏ lèo tèo. Thú vui quên cả niềm lo cũ, Kìa cái diều ai gió lộn lèo.

Đá Ông Chồng, Bà Chồng

Thơ   •   27.10.2021
Khéo khéo bày trò tạo hoá công, Ông Chồng đã vậy lại Bà Chồng. Tầng trên tuyết điểm phơ đầu bạc, Thớt dưới sương pha đượm má hồng. Gan nghĩa dãi ra cùng chị Nguyệt, Khối tình cọ mãi với non sông. Đá kia còn biết xuân già giặn, Chả trách người ta lúc

Núi Kẽm Trống

Thơ   •   27.10.2021
Hai bên thời núi giữa thời sông, Có phải đây là Kẽm Trống không. Gió vật sườn non kêu lắc rắc, Sóng dồn mặt nước vỗ long bong.

Nước Đằng

Thơ   •   27.10.2021
Ðằng quốc xưa nay vốn nhỏ nhen, Lại còn Tề Sở ép hai bên. Ngảnh mặt sang Tề e Sở giận, Quay đầu về Sở sợ Tề ghen.

Cái giếng

Thơ   •   27.10.2021
Ngõ ngay thăm thẳm tới nhà ông, Giếng tót thanh thơi rất lạ lùng. Cầu trắng phau phau hai ván ghép, Nước trong leo lẻo một dòng thông. Cỏ gà lún phún leo quanh mép, Cá diếc le te lội giữa dòng. Giếng ấy thanh tân ai đã biết, Đố ai dám thả nạ rồng rồ

Đá chẹt thi

Thơ   •   27.10.2021
Cục núi khen cho khéo bất tình, Thò ra đứng chẹt giữa đường Thanh. Hai bên khép lại hơi gần tí, Một dải thông qua chút đỉnh đinh. Thế lộ có đâu ngăn đón mặt, Nhân tình ai chịu cản ngang mình. Bấy nhiêu năm trước nghe còn chẹt, Mới mở mang ra đã rộng

Chế sư

Thơ   •   27.10.2021
Chẳng phải Ngô chẳng phải ta, Đầu thì trọc lốc áo không tà. Oản dâng trước mặt dăm ba phẩm, Vãi nấp sau lưng sáu bảy bà. Khi cảnh khi tiu khi chũm choẹ, Giọng hì giọng hỉ giọng hi ha. Tu lâu có nhẽ lên sư cụ, Ngất nghểu toà sen nọ đó mà.

Cố kinh thu nhật

Thơ   •   27.10.2021
Nhiễm nhiễm chinh trần thu nguyệt tà, Nhất bôi hoàn tống cựu phồn hoa. Nhất Tô thuỷ lạo tây lưu tận, Tam Đảo tình quang bắc vọng xa. Đăng nguyệt thanh chiên bi cố vật, Sương tiền bạch lộ lạc thuỳ gia. Thử lai tương đối trùng tương ức, Khách cửu niê

Tình có theo ai

Thơ   •   27.10.2021
Tình có theo ai nhớ lấy lời, Những lời vàng đá phải lời chơi. Đường tuy nửa bước xa ngàn dặm, Duyên chửa trăm năm cũng một đời. Tần Tấn đã đành duyên gặp gỡ, Ngô Lào chi quản chuyện xa xôi. Trăng thề muôn kiếp trơ trơ đó, Tình có theo ai nhớ lấy lời.

Cái quạt

Thơ   •   27.10.2021
Một lỗ xâu xâu mấy cũng vừa, Duyên này tác hợp tự ngàn xưa. Chành ra ba góc da còn thiếu, Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa.

Thu vũ

Thơ   •   27.10.2021
Thiên cách vân âm thảm bất minh, Tiêu tiêu thu vũ lạc nhàn đình. Đoản trường khô thụ chi đầu lệ, Thư cấp hoàng tiêu diệp thượng thanh. Ngâm đoạn đê mê thiên lý mộng, Sầu khiên liêu lạc ngũ canh tình. Thâm khuê tối khổ như hoa diện, Nhất phiến sầ

Duyên kỳ ngộ

Thơ   •   27.10.2021
Nghìn dặm có duyên sự cũng thành, Xin đừng lo lắng hết xuân xanh. Tấc gang tay hoạ thơ không dứt, Gần gụi cung dương lá vẫn lành. Tên sẵn bút đề dường chĩnh chện, Trống mang dùi cắp đã phanh phanh. Tuy không thả lá trôi dòng ngự, Chim tới vườn đào th

Vịnh dạy con trẻ

Thơ   •   27.10.2021
Buổi học xong rồi cảnh vắng teo, Đứng lên nằm xuống lại nằm mèo. Miệng thèm sờ rượu be hôi rích, Giọng khát tìm chè lọ mốc meo. Trầu một vài tuần nhai bỏm bẻm, Thuốc năm ba điếu hút phì phèo. Ai về nhắn nhủ cô bay biết, Cũng chẳng phong lưu cũng chẳ

Vịnh đời người

Thơ   •   27.10.2021
Trăm năm ba vạn sáu ngàn ngày, Dẫu có ngàn vàng khó đổi thay. Trong núi ngàn năm cây vẫn có, Dưới trần trăm tuổi dễ không ai. Nghĩ đường danh lợi lòng thêm chán, Thấy kẻ gian ngoan bụng lại đầy. Đắng xót ghê thay mùi tục luỵ, Bực mình theo Cuội tới c

Tặng tình nhân

Thơ   •   27.10.2021
Rắp hỏi chơi đây những thẹn thùng, Chữ tình ai nỡ dứt cho xong. Những người trong cuộc nhiều người lạ, Là của trên đời vốn của chung. Duyên phận ngán thay thân yểu điệu, Tài hoa gầy cả mặt anh hùng. Này thơ ai tặng ai ai đó, Gặp gỡ rồi ra hoạ có khô

Chi chi chuyện ấy

Thơ   •   27.10.2021
Chi chi chuyện ấy đã đành lòng, Vó ký phen này quyết thẳng rong. Non nước chơi hoài non nước đó, Gió trăng nào phải gió trăng không. Mặt càng đối mặt tình ngao ngán, Tay chửa rời tay bước ngại ngùng. Lão Nguyệt nhẽ nào trêu quải mãi, Chén đồng xin hẹ

Đánh đu

Thơ   •   27.10.2021
Bốn cột khen ai khéo khéo trồng, Người thì lên đánh kẻ ngồi trông, Trai co gối hạc khom khom cật Gái uốn lưng ong ngửa ngửa lòng. Bốn mảnh quần hồng bay phấp phới, Hai hàng chân ngọc duỗi song song. Chơi xuân đã biết xuân chăng tá. Cọc nhổ đi rồi, lỗ

Phiếm chu ngoạn nguyệt (Giong thuyền chơi trăng)

Thơ   •   27.10.2021
Hà đông một dải nước trong veo, Lãng đãng thuyền tình chở nặng chèo. Gợn sóng nhấp nhô tăm cá lội, In dòng chấp chới mảnh trăng gieo. Muốn trôi thơ lá mà than thở, Phải mượn tin băng để dập dìu. Cây cỏ thêm buồn lòng nước cũ, Ái ân lạnh lẽo biết ba

Trúc Bạch hồ

Thơ   •   27.10.2021
Một chiếc thuyền nan một mái chèo, Đáy hồ đứng lặng nước trong veo. Quanh co thành cỏ đường lai láng, Chen chóc nhà thôn vẻ gấm thêu. Ngũ Xá cầu dài đường khách thẳng, Châu Long thềm rộng mái chùa cao. Đồn rằng Trúc Bạch vui hơn trước, Nay mới hay rằ

Bùn bắn lên đồ

Thơ   •   27.10.2021
Nê ninh thượng thức cao thâm xứ, Mạc quái anh hùng lưỡng thủ mô.

Núi Ba Đèo

Thơ   •   27.10.2021
Một đèo một đèo lại một đèo, Khen ai khéo vẽ cảnh cheo leo. Cửa son tía ngắt lơ thơ móc, Đường đá xanh rì lún phún rêu. Phưởng phất chồi thông cơn gió tốc, Mịt mờ ngọn cỏ lúc sương gieo. Hiền nhân quân tử ai là chẳng, Mỏi gối chồn chân cũng muốn trè

Miếu Sầm thái thú [Đề đền Sầm Nghi Đống]

Thơ   •   27.10.2021
Ghé mắt trông lên thấy bảng treo, Kìa đền Thái thú đứng cheo leo. Ví đây đổi phận làm trai được, Thì sự anh hùng há bấy nhiêu.

Ngại ngùng

Thơ   •   27.10.2021
Ngại ngùng chưng những lúc phân kỳ, Vó ký dùng dằng bước chẳng đi. Lưu giản đôi câu sa giọt ngọc, Tương tư nửa gánh nặng vai chì. Cầm thông sầu gảy năm cung biệt, Rượu cúc say nghiêng một chén ly. Tưởng nước non này trăng gió ấy, Thấu tình chăng nhẽ

Vô âm nữ

Thơ   •   27.10.2021
Mười hai bà mụ ghét gì nhau, Đem cái xuân tình cắm ở đâu. Rúc rích thây cha con chuột nhắt, Vo ve mặc mẹ cái ong bầu. Nào ai biết được vông hay chóc, Nọ kẻ chia ra cuống mấy đầu. Thôi thế thời thôi thôi cũng rảnh, Trăm năm càng khỏi tiếng làm dâu.

Hạ nhật tầm phu (Ngày hè tìm chồng)

Thơ   •   27.10.2021
Xa xôi chăng quản ngại đường đi, Nắng rực làm chi bấy những hè. Khắc khoải đã đau lòng cái quốc, Âu sầu thêm xót dạ con ve. Người nằm trướng gấm bồ hôi đượm, Kẻ hái rau tần nước bọt se. Nào khúc Nam huân sao chẳng gảy, Để cho bồ liễu phận le te.

Long tỉnh quá trạc

Thơ   •   27.10.2021
Ngọc sơn sơn hạ tiểu khê biên, Xuyên thạch quyên quyên chú bách xuyên. Nhuận hoạt hồn như hòa ngọc dịch, Thanh hương sai khả thắng long diên. Dư ba tư tưởng thiên chu thụ, Lưu trạch xuyên xuyên vạn lục điền. Tinh diệp khởi ưng tư nhất ấp, Vương Minh

Đàn gảy

Thơ   •   27.10.2021
Đàn gảy đâu sinh túng tính tình, Sóng dây mà buộc khéo rằng xinh. Bóng gương tri kỷ soi thiên cổ, Tiếng trống chung tình gióng ngũ canh. Mấy dặm non sông chi dám ngại, Trăm năm vàng đá quyết cho đành. Trăng già có nhẽ trêu nhau mãi, Cầm sắt phen này

Lỡm học trò

Thơ   •   27.10.2021
Khéo khéo đi đâu lũ ngẩn ngơ, Lại đây chị dạy lối làm thơ. Bướm non ngứa lợi châm hoa rữa, Dê bé buồn sừng húc giậu thưa.

Chùa Sài Sơn

Thơ   •   27.10.2021
Khen thay con tạo khéo khôn phàm, Một đố giương ra biết mấy ngàm. Triền đá cỏ leo sờ rậm rạp, Lạch khe nước rỉ mó lam nham. Một sư đầu trọc ngồi khua mõ, Hai tiểu lưng tròn đứng giữ am. Đến nơi mới biết rằng Thánh Hoá, Chồn chân mỏi gối hãy còn ham.

Già kén kẹn hom

Thơ   •   27.10.2021
Bụng làm dạ chịu trách chi ai, Già kén kẹn hom ví chẳng sai. Tiếc đĩa hồng ngâm cho chuột vọc, Thừa mâm bánh ngọt để ngâu vầy. Miệng khôn trôn dại đừng than phận, Bụng ỏng lưng eo chớ trách trời! Ðừng đứng núi này trông núi nọ, Ðói lòng nên mới phả

Vịnh chung

Thơ   •   27.10.2021
Năm ba thằng ngọng đứng xem chuông, Nó bảo nhau rằng ấy ái uông.

Trào tăng

Thơ   •   27.10.2021
Nào nón tu lờ nào mũ thâm, Đi đâu chẳng đội để ong châm. Đầu sư há phải gì bà cốt, Bá ngọ con ong bé cái nhầm.

Khóc Tổng Cóc

Thơ   •   27.10.2021
Hỡi chàng ôi hỡi chàng ôi, Thiếp bén duyên chàng có thế thôi. Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé, Nghìn vàng khôn chuộc dấu bôi vôi.

Chùa Hương Tích

Thơ   •   27.10.2021
Bày đặt vì ai khéo khéo vòm, Nứt ra một lỗ hổng hòm hom. Người quen cửa Phật chen chân xọc, Kẻ lạ bầu Tiên mỏi mắt dòm. Giọt nước hữu tình rơi thánh thót, Con thuyền vô trạo cúi lom khom. Lâm tuyền quyến cả phồn hoa lại, Rõ khéo trời già đến dở dom.

Đi đái bùn nẩy

Thơ   •   27.10.2021
Quân tử anh hùng đâu vắng tá, Để cho nê thổ nảy chơi xuân.

Thương thay phận gái

Thơ   •   27.10.2021
Thương thay phận gái cũng là người, Nỡ bỏ xuân xanh quá nửa đời. Ông Nguyệt nỡ nào trêu quải mãi, Chị Hằng khéo nhẽ éo le thôi. Hoa còn phong nhuỵ ong ve vãy, Gió đã phai hương bướm tả tơi. Quá ngán thợ trời ghê gớm bấy, Xuân xanh được mấy chút thươ

Tát nước

Thơ   •   27.10.2021
Đang cơn nắng cực chửa mưa tè, Rủ chị em ra tát nước khe. Lẽo đẽo chiếc gầu ba góc chụm, Lênh đênh một ruộng bốn bờ be. Xì xòm đáy nước mình nghiêng ngửa, Nhấp nhổm bên ghềnh đít vắt ve. Mải việc làm ăn quên cả mệt, Dạng hang một lúc đã đầy phè.