Anh phân biệt

Thơ   •   Thứ bảy, 20/11/2021, 16:36 PM

Anh phân biệt được tiếng của loài mưa và lũ gió tiếng nấc mỗi khi em khóc và đêm nay anh nghe được âm thanh của những giọt nước hạnh phúc!

Nội dung bài thơ: Anh phân biệt

Anh phân biệt được tiếng của loài mưa và lũ gió

tiếng nấc mỗi khi em khóc

và đêm nay

anh nghe được âm thanh của những giọt nước hạnh phúc!


Bài thơ Anh phân biệt của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Vạch một vết máu cho mùa xuân

Thơ   •   20.11.2021
toát nóng mùa thơm trên cặp đùi tươi rói màu trinh tiết tôi biết mùa xuân có bốn mùa trên đôi môi ấy khoảng cách giữa từng cánh đồng hoang dã  không đang xích lại sự sinh sôi bắt đầu ngược chảy những gió mùa lay động khép nép và, bắt đầu buông

Biên Hoà đêm xa em

Thơ   •   21.11.2021
Mưa ôm lấy gió cầu Ghềnh khuya ôm phố lạnh, chúng mình ôm nhau chiếc ô khấp khểnh trên cầu không che nổi nụ hôn nhàu... tội chưa? vòng tay ướt sũng cơn mưa tóc em ướt sũng cả mùa yêu anh đôi chân hai đứa chòng chành nghe sông vỗ hết sóng tình vào đêm

Nghe mùi khoai nướng

Thơ   •   20.11.2021
Chiều ngang qua trước cổng trường Nghe mùi khoai nướng, mà thương khoai lùi Nhớ hồi nhỏ, lỡ ham vui Lùi khoai, để cháy đen thui, tiếc hoài.

Thân cây chuối bị chặt một nửa đã khô những bẹ

Thơ   •   21.11.2021
Thân cây chuối bị chặt một nửa đã khô những bẹ nải chuối xanh nhú lên từ vết thương hạnh phúc từ nỗi đau của mẹ.

Ở phía chuồng bình minh

Thơ   •   20.11.2021
bầy gà cắn nhau uý oé nơi góc chuồng bình minh chúng đá nhau hì hục toạc máu đầu bằng đôi cựa giống nòi tiếng cục tác ầm xèo kích động lũ chó ăng ẳng dọc con mương làng thối hoắc mệ gà mái rặn quả trứng hồng hồng tội nghiệp gần như kiệt sức đôi châ

Khi bà xã mang bầu

Thơ   •   20.11.2021
Mới gặp nhau, chợt giật mình Rồi ra, lại bất thình lình yêu nhau Chẳng vôi thắm, chẳng cau trầu Mà môi hai đứa đỏ au rồi tề! Nửa là phố, nửa là quê Kết vào nhau, thành lời thề nắng mưa Gặp là thích, ngó là ưa Tình yêu là chuyện ngày xưa ấy mà! Rứa mà

Khi anh thức giấc

Thơ   •   20.11.2021
Anh ở nơi không có ngôi nhà do mình tạo nên anh đang nghĩ về ngày tháng cũ với ngôi mộ cổ trước sân sáng trưa chiều tối có tiếng rao dạo anh biết ngày mai dĩ vãng lặp lại tầm thường thật tồi tệ anh lạc vào giấc ngủ sợi tóc không biết nói nhưng biế

Vỗ về hột bụi

Thơ   •   20.11.2021
Một hôm nằm rục bên trời Ngó mây gặm cỏ trên đồi Huyền Như Suối khe trượt xuống từ từ Tiếng con chim hót hình như đã già Trườn lên, con rắn dò la Lá khô khúm núm những ba bốn lần Giá mà chẳng chút bâng khuâng Thì mây với gió chẳng cần vờn nhau Ngườ

Nhện hỡi!

Thơ   •   21.11.2021
Có buồn không hở nhện? Thì nhả vào cô đơn Những đường tơ yểu mệnh Rung lên như tiếng đờn.

Sự may mắn còn sót lại

Thơ   •   20.11.2021
đã mệt mỏi lắm! không ngủ được những con chuột động cỡn trên la phông nhà trọ cũ đêm khuya bức nóng em khêu lên ngọn đèn chói mắt những sợi tóc rối mù loà nép vào ngực trần anh ở đây đêm ngột ngạt may còn những nụ hôn che khuất vầng trăng gãy vụn.

Tìm

Thơ   •   20.11.2021
Lục tìm trong thế kỷ sau Niềm yêu hóa thạch, nỗi đau hóa bùn Máu đông đặc phía đầu nguồn Ngữ ngôn run rẩy, ngượng ngùng đóng băng.

Cậu bé mua vé số

Thơ   •   20.11.2021
Cậu bé mua vé số của những người tàn tật rồi quên.

Con rắn bò dưới chân

Thơ   •   20.11.2021
Tôi bước ra túp lều hoang đầy cỏ mùi chuột chết xông mũi con rắn lửa trườn qua đống rác ngún khói chiếc giường không vạt chỏng chơ giữa gian nhà rỗng tôi ghé mắt nhìn quá khứ làng quê đâu đó không thấy một bóng người đằng sau bụi chuối ba lùn.

Chậu tắm

Thơ   •   21.11.2021
Là cái hồ bơi thu nhỏ Dành cho người chưa biết bơi Cho nên bé ngồi trong đó Chân tay đập nước liên hồi Bể bơi có pha sữa tắm Nên nước thơm ơi là thơm Mùa đông nước càng thêm ấm Từ tay mẹ nấu mẹ đơm Mai ngày bé càng khôn lớn Bể bơi sẽ rộng mênh mông

Mệt

Thơ   •   20.11.2021
Nhiều khi mệt mỏi cũng vì Cái tay chẳng biết làm gì cái chân Thở ra, không biết mấy lần Nhưng mà sau đó lại cần hít vô.

Gọi mùa (II)

Thơ   •   21.11.2021
Anh dắt mùa yêu qua phố xanh Nghe muôn lời gió hát trên cành Bờ môi nắng mới thơm Nguyên Đán Tuổi mộng trăng tròn  ấm Giáng Sinh Nguyện ước tươi hoài cung luyến ái Cầu mong đẹp mãi nụ duyên tình Nụ hôn đắm đuối trong khao khát Mở lối thơ về biê

Tượng đêm giao thừa

Thơ   •   21.11.2021
Như nước trôi hoa rụng như nấm mồ tan theo lãng quên chúng ta chả thèm nhớ gì về niềm vui cho đêm giao thừa vì nỗi nhớ ấy như căn bệnh nan y trong mỗi chúng ta có lẽ phải nói là sự ám ảnh suốt đời khi cái nắng bao năm cũng rời xa nơi ấy một khoảng tố

Em lỡ tay cầm chùm chìa khoá

Thơ   •   20.11.2021
vì em là con gái đồng nghĩa với nỗi buồn tuyệt tự nhưng biết làm sao! em đã lỡ tay cầm chùm chìa khoá sẽ hưởng thụ hoặc sắp xếp hoặc hoang phí hoặc bới tung lên di sản khi cánh của từ đường bật mở sự tình cờ duyên ngộ hay sự kế thừa cũng đồng nghĩa

Ngày cũ giống ngày mới

Thơ   •   20.11.2021
Ngày cũ giống ngày mới đều mọc ra từ đêm tối chỉ khác nhau cái mặt.

Con thuyền trôi trên đồi

Thơ   •   20.11.2021
em chạy ngược đồi trăng đêm ấy mùa đông trú ngụ dưới bàn chân em em hồn nhiên lắm em là chúa của muôn loài tôi lạc vào vùng cấm địa của nõn nà nguyệt bạch em giăng bẫy bắng phiến lá mỏng rất sắc của lau lách tiền sử cứa ngọt vào trái tim tôi rỏ má

Đang về chỗ nớ

Thơ   •   20.11.2021
Ta về, ngồi, một góc đêm Đen thui, như thể ngày em có chồng Ngoài trời, có vẻ mênh mông Nhưng dòm qua, vẫn thấy không bình thường Chẳng nhìn ra, được con đường Nhưng nghe, là biết môi trường rất đen Ngỡ lạ lẫm, mà rất quen Nghe ho, lại nhớ mùi hen s

Mệt quá đi thôi

Thơ   •   20.11.2021
trong thanh quản đắng huda đã nghe thơ dấy bọt mùa xuân cây bàng mệt lử khi nhìn xuống mặt đường trần gian lấm đám mây co thắt cơn đau sà xuống vòng tay phố trong ý nghĩ nghe bàn chân sám hối từng bước rễ cây mệt quá đi thôi em cười như lát cày ruộng

Bơ vơ lạnh đến rùng mình

Thơ   •   20.11.2021
anh như chiếc đồng hồ không kim mùa già nua thầm lặng tuổi gầy úa ăn năn đời róc đời bắc nam tàn khốc điêu linh hề điêu linh đêm quằn mộng triệu đau sông cạn ngày quắn chiêm bao khóc núi cùn bóp nát tay nhàu vò tan gối mỏi nhìn đâu cũng thấy hồ đồ rú

Ngậm mưa

Thơ   •   20.11.2021
Ngậm mưa Huế ở Đài Loan Buồn như thúi ruột lại càng buồn hơn Buồn như ói mửa ra đờm Buồn như nước mắt càng đơm càng đầy.

Những lẵng hoa rực rỡ

Thơ   •   21.11.2021
Những lẵng hoa rực rỡ tươi rói trong những thước phim tài liệu bên cạnh những nụ cười đã hoá thành rác sau buổi lễ hội.

Của mẹ

Thơ   •   21.11.2021
Bà phơi áo quần Ở đâu nhiều thế Bé chỉ áo hồng Reo to rằng: - Mẹ!

Con đường lá me

Thơ   •   21.11.2021
Nghiêng nghiêng buổi chiều chở gió Con đường xanh ngắt vòm me Nghiêng nghiêng rơi từng lá nhỏ Reo vui theo bước em về Nghiêng nghiêng hồn nhiên bím tóc Vương đầy những lá me rơi Không gian nhẹ tênh như gió Mắt em xanh biếc chân trời Nghiêng nghiêng v

Khép mở

Thơ   •   20.11.2021
Nến tàn, khép lại đêm nay Cho ta thấy, phía đầu ngày hoang vu Một sương, chết với sa mù Một đôi mắt, ngó thiên thu trở về.

Giọt sương sẽ tan dần trên cành

Thơ   •   20.11.2021
Giọt sương sẽ tan dần trên cành gió động giọt vui thấm cỏ.

Im lặng nghe thế giới động

Thơ   •   20.11.2021
Im lặng nghe thế giới động im lặng ta làm tro.

Mộ khúc

Thơ   •   21.11.2021
Chiều vội là chiều ơi! Trái sung chưa kịp rụng Dòng sông chảy qua trời Lặng thầm khơi mầm sóng Em đừng dấu lời yêu Trong đôi môi nồng đắm Em đừng dấu bao điều Trong mắt huyền thăm thẳm Buổi chiều đi không chậm Màu thời gian miệt mài Bàn tay nào còn ấ

Trên cầu sương khói

Thơ   •   20.11.2021
Dã Viên, Bạch Hổ mù sương Hồn ai lạnh dưới sông Hương thế này Gió oan nào buốt nhành cây Máu ai nhuộm tím cõi này hỡi thơ?

Tôi nghe phía đầu nguồn

Thơ   •   20.11.2021
tôi cạo cái đầu tôi trọc lóc tóc lại mọc lên như quả chôm chôm từng sợi thần kinh chĩa ra mọi phía tôi nhìn có những cái nhìn nhắm mắt mới rõ mới thấu có những cái nhìn quay lưng vẫn biết vì những tiếng rên oan khốc vì cái mùi hôi ngu ngốc vì cái mà

Sự im lặng của thời gian

Thơ   •   20.11.2021
Có lẽ sự im lặng của thời gian đã làm ta lạc nhau trong khát tìm ái cảm mặt trời như ổ bánh mì cháy khét trên đền đài hoang cỏ những chiếc lá mục đang tự đốt cháy thắc thỏm tiếng chuông nhà thờ lõm sâu hốc mắt  sương năm tháng xé anh và em

Ngủ dậy cho gà ăn

Thơ   •   21.11.2021
Ban mai rộn rã tiếng gà Anh quăng bụm lúa thế là mổ thôi Mổ đi em! Mổ liên hồi Mổ cho sạch những hột đời đắng cay Anh thương cơn đói đầu ngày Chập chờn như bụi lấp đầy nhân gian Mổ đi em! Mổ bầy đàn Mổ cho sạch những hột vàng khổ đau Em nào muốn gáy

Chới với 2

Thơ   •   20.11.2021
Chừ, ngồi bó gối, khoanh tay Dòm đêm tróc vảy, ngó ngày nớt da Tay trần, trơ những ngón ma Bấu sương, cào gió rụng, và xé trăng Lù lù mộ hoá thành lăng Màu non nước, rợn màu nhang khói. Mù Miếu đền mèo khóc, chó tru Tương lai chẳng biết hình thù ra

Âm

Thơ   •   20.11.2021
Người qua đã lút vai người Hẹn nhau gặp giữa nụ cười vô ngôn Kinh vàng lạy tạ tiếng chuông Tử sinh lún một vết buồn ngang môi.

Tưởng niệm

Thơ   •   21.11.2021
Em bỏ sót nụ hôn thời thơ dại Trong giấc mơ ngày tháng cũ xa rồi Màu thương nhớ ngọt ngào âm ỉ cháy Cánh phượng nào còn thắp lửa trên môi.

Giấc mơ mùa đông

Thơ   •   20.11.2021
trong vòng tay ấm của đêm trinh ngút ngàn hương thạch thảo dắt dìu nụ hôn chạm tiếng dương cầm mùa đông làm bằng những cơn mưa huyền ảo anh nghe bài thánh ca vang lên từ đêm thật thiêng liêng những ý thơ đan chồng trên tay anh và tay em mùa đi thậ

Ngày xưa nói gì?

Thơ   •   21.11.2021
Ngày xưa ngày cũ nói gì? Dấu chân trâu với gót lì của anh Con chim sáo đẻ trên cành Báo tin hai đứa chúng mình thành đôi Thế mà mười mấy năm trôi Cây đa cũ, biết mấy đời sáo bay Trâu về dẫm nát chân ngày Còn anh tự bấy hôm rày xa quê Bồng bềnh cái k

Gợi

Thơ   •   20.11.2021
Anh về thột lét chiêm bao Cho khuya hé nhụy hồng đào ngang môi Đắm mê rót mật giọng cười Hương đêm thức dậy lả lơi tán thành.

Đường khuya

Thơ   •   21.11.2021
Ta về, mưa đuổi theo ta Bóng ta cà giựt như ma trên đường.

Saigon 20h30

Thơ   •   20.11.2021
với Lê Liên Mưa tạnh hôn tạnh mắt chưa tạnh vòng tay chưa tạnh ghế đá chưa ấm vé sài gòn => nha trang bật khóc khoan cắt đại lộ khoảng khắc rối máu lên dập dã bấm phím xem giờ lên xe ô cửa kính cầm tù ánh mắt tin nhắn lộn nhào lòng bàn tay.

Tưởng tượng

Thơ   •   21.11.2021
Cái mông của mùa đông cuộm lên như bụng con nhện ra vẻ lịch thiệp lạ lùng tôi trộm nhìn dòng suối đổ xuống với những bờ thác trắng mềm mại nhưng vẫn làm tôi hoài nghi về lũ lụt có khi nào mái tóc của em thơm và mướt có thể trượt lên hồn tôi chảy má

Khi thành phố biết hôn

Thơ   •   20.11.2021
rung lên bởi niềm hưng phấn khi thành phố biết hôn những nụ hôn cháy bỏng những tuyến xe buýt nhầm lẫn giờ về dẫu tháng ngày lăn trên con đường quen thuộc, cứng nhắc em đã hút sâu trong vòng tay khát, từng giọt thời gian trở mình bằng sự va đập của h

Khi anh vừa thức giấc

Thơ   •   20.11.2021
anh biết anh đang ở một nơi không có ngôi nhà của mình tạo nên ở đó anh đang nghĩ về ngày tháng rất cũ đang sống và chắc chắn sống trong ngôi mộ cổ phía góc sân những buổi sáng trưa chiều tối đều có những tiếng rao dạo anh biết ngày mai cũng chỉ là

Tuần trăng mật

Thơ   •   20.11.2021
Thế là hai đứa cãi nhau Giận hờn, rồi lại bắt đầu lặng thinh Bởi vì tất cả tại anh Ngày yêu anh hứa chúng mình cùng nhau...   Bây giờ xong lễ cau trầu Bao nhiêu việc đổ trên đầu cho em Hết nghe nhạc, rồi xem phim Bạn bè nhậu nhẹt suốt đêm ầm à

Nỗi lòng cô phụ

Thơ   •   21.11.2021
Dáng cũ mờ phai theo gió sương Tình ơi! cô phụ khóc sầu vương Lệ khuya rưng rức nhoè trên gối Trăng muộn mê man rũ  góc giường Khắc khoải dòng thơ tràn suối cảm Bồi hồi khúc nhạc đắm nguồn thương Mười năm vọng nhớ, mười năm đã Chết lịm trong hồ

Vọng phương Nam hành

Thơ   •   20.11.2021
Gửi Đoàn Trung Hữu Người đi hun hút phương Nam hành Chỉ một mình ta với khói xanh Mưa rét Hà Đông nằm nhớ Huế Một ngày như gió cũng mong manh! Thì thôi mây trắng bay về núi Một chén hồ trường ta với ta Hẹn người mai mốt về phương Bắc Ta đãi dư

Cạn đêm

Thơ   •   21.11.2021
Khóc cười chi nữa ư em? bàn tay lỏng ngón đã mềm sương khuya ngoài kia trăng khóc đầm đìa soi vào đâu những lời thề không xanh? Cạn ly rồi! rót... cũng đành uống đi! cho cạn cuộc tình hư không lăn đi một chuyến tang bồng trả vay âu cũng một dòng tâm

Nghe tiếng còi tàu

Thơ   •   20.11.2021
Bứt, và bứt tóc nữa đi! Cái đầu nặng trịch như chì, nó đau Nghe đằng sau, những chuyến tàu Tiếng còi như cũng bạc đầu với sương.

Có một con đường trắng

Thơ   •   21.11.2021
Trên con đường không còn người anh ngó lại đằng sau chiếc bóng nứt ra từng tia nắng chiều hiu hắt hơi thuốc lá mang hơi thở anh rắc dọc bờ cỏ lạ mùi nọc rắn đâu đó xộc vào mũi anh khịt khịt như chó lạc đường đưa em về bên ấy mấy năm rồi khi đất trờ

Ký hoạ phố

Thơ   •   20.11.2021
phố chen chúc khu nhà tập thể chen chúc người già em bé nhà sát vách nhưng không hề biết nhau chỉ gặp nhau khi kẻng khua báo giờ đổ rác hiếm hoi những lần họp tổ ông táo ngồi giữ nhà trước cửa kiệt hẻm ngõ ngách sặc mùi khói than đá ong phố sẻ chia k

Những nỗi buồn

Thơ   •   20.11.2021
Có những nỗi buồn ngậm sương mà lăn có những nỗi buồn trong veo như trăng những ánh mắt cằn cỗi tìm không thấy dáng người đã ra đi từ những năm tháng chật chội không còn nước mắt không còn màu biếc đầy vơi Có những nỗi buồn đi lạc vào đời nhau có nhữ

Thắp lên một nén nhang thơm

Thơ   •   21.11.2021
Thắp lên một nén nhang thơm mà nghĩ về cái chết của mình như nén nhang bén lửa và tự thiêu.

Cho những ngày đông lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Cho nhau cơn gió lạnh lùng trên đôi môi nặng trĩu nỗi buồn Cho nhau từng vết thương lòng trên đôi mắt lưng tròng chiều đông Cho nhau ngày tháng ngục tù trên đôi cánh tay mù Cho nhau thương nhớ đoạ đày trên nấm mộ gầy người ơi! Tình đã chết như

Mộng trắng

Thơ   •   21.11.2021
Bao nhiêu chiến thắng mơ thành tượng Đá chất chồng lên lấp núi cao Xương trắng ngàn đời xương vẫn trắng Rùng mình, máu thở nhịp thương đau!

Trên vũng bùn non

Thơ   •   21.11.2021
Mười ngón tay trần ăn gió khuya Xương khô từng đốt rụng tư bề Vườn mây trắng bệt màu thương hận Trăng nát tơi bời trong cõi mê Huyết lệ, ôi ngàn năm chảy xiết Bao giờ vơi hết nỗi thương đau Núi sông ôm máu, rền trong đất Đối diện, sao lòng cách tuyệ

Buổi sáng tự do

Thơ   •   20.11.2021
Chạy cùng anh nhé em! mùa gió ngọt trên thớ cổ ta dừng lại bằng đôi tay vội vàng suýt nữa rớt những nụ hôn xuông cỏ chạy trên thiên đường ta tự tạo ra đắm đắm và đắm giọt mồ hôi em đang reo mừng hạnh phúc rôm rốp những nụ cười anh vẽ thành phố của ch

Đêm cô hồn

Thơ   •   20.11.2021
Cái buổi tối keo kiệt ấy cuối cùng rồi cũng tự sát trên con đường đứt mạch đã có ít nhất hàng ngàn viên gạch vỡ trong cuộc tru di của đất trời những viên gạch không đầu lởm chởm như vết hận răng cưa như anh và em bấu xướt ngày cách tuyệt đã tàn dầ

Đỏ kinh

Thơ   •   20.11.2021
ngày chưa bước qua giấc ngủ liêu đêm chưa hiển ngôn trong cái nhìn lý tiếng chuông bùi khua kinh kệ mùa rụng lá bỉm đời rớt giọt tình âu phục em về trong khuya lê minh em sẽ đón ban mai ngát hoa trắng đinh thị đời chi lạ khaly nhảy lên men chồm lê

Động viên

Thơ   •   21.11.2021
Tôi vẫn cười đùa rất tự nhiên như đứa trẻ trong tôi có bốn mùa trong một ngày tôi biết giấu gió mùa đông lá mùa thu nắng mùa hạ vào lòng để tặng bạn màu xuân nụ cười trên khuôn mặt nhiều nếp nhăn.

Ngồ ngộ

Thơ   •   21.11.2021
Cứ bảo hiểu chân tơ kẽ tóc Tóc trên đầu ta chưa hề thấy gốc Bao năm đội mái đầu đi Lắm lần thấy mình xuẩn ngốc Cứ bảo thấu hiểu trái tim Vuốt râu gật gù tỏ vẻ Đến khi nhịp đập lặng im Trút hơi ra đi lặng lẽ...

Màu sương trắng

Thơ   •   20.11.2021
Cái đêm tháng Chạp, ngày đầu Sông Hương tắt thở dưới cầu Phú Xuân Đất trời ứa hột bất thần Phủ màu sương trắng làm vành khăn tang.

Sự tự do quẳng con chim tôi vào lửa

Thơ   •   21.11.2021
sự tự do quẳng con chim tôi vào lửa để mọc thêm nhiều lông mới, ôi con chim của tôi, con chim tự do, con chim tìm mồi trên nhánh cành đổ nát của tháng ngày mù tối không lối đi, con chim của tôi hát bài ca vong thân chới với trên vòm trời thẫm xám

Vết sẹo

Thơ   •   21.11.2021
con dao cùn lý trí giải phẫu một thế hệ lọc lừa bản ngã nối những vi tế bào nhiễm thuốc súng nối những giọt máu lạnh thiếu hồng cầu nối những thớ thịt chết non nối những man rợ với man rợ bằng thao tác vụng về học lóm bằng sợi chỉ thời gian bưng mủ b

Đêm hút gió

Thơ   •   20.11.2021
Đêm hút gió xác chết chất chồng mùa đông đóng băng nước mắt.

Trong một mâm cơm

Thơ   •   20.11.2021
canh rau má và cá mặt nước kho khô vài quả ớt mọi những lát chuối chát xắt mỏng trên đĩa rau sống có giá đậu xanh xà lách và rau thơm sẽ không thiếu chén nước mắm ớt có nặn mấy giọt chanh không ai dám ăn món cá kho khô nhiều vì ngại khát nước ít a

Viết trước ngày chị làm dâu

Thơ   •   21.11.2021
Tuổi bốn mươi chị làm dâu Bàn tay run, mẹ têm trầu đêm qua Sáng nay khách đến đầy nhà Người gần hỏi chuyện người xa, tủi mừng Ngày vui vui quá chừng chừng Rượu vui mẹ cũng uống cùng mấy ly - Muộn mằn cũng chút vu quy Mong sao có nghĩa có nghì vớ

Thơ tặng ta ngày cuối đông

Thơ   •   21.11.2021
Ta như ốc sên chậm chạp Bao giờ liếm hết mùa đông Cơn mưa băm vằm giấc ngủ Hoảng hồn như bị xe tông Một ngày nuốt bao nỗi nhớ Rồi ho suốt mấy đêm liền Ta như cái đồ phải gió Vật vờ nửa tỉnh nửa điên Một đêm gió về cởi áo Giật mình nghe trái tim run B

Nắng hạn không giới hạn

Thơ   •   21.11.2021
Nắng chi nắng lạ nắng lùng Nắng phang túi bụi tùng bùng ngõ quê Tiếng chim rát rạt bờ tre Chó le lưỡi cóc, gà xoè đuôi tơm Nắng chi không thấy gió nờm Mồ hôi chảy xuống tận cờm, nóng sôi Ông già thở muốn đứt hơi Bà già cầm cái nón cời quơ quơ Vạt ra

Hồn xưa

Thơ   •   21.11.2021
Tác giả mất, sách còn Ta muội mê ý cũ Từng trang đang hiện hồn Vang lên từng con chữ.

Sâu răng

Thơ   •   21.11.2021
Sâu răng ngậm kẹo ngọt nhức buốt.

Đêm biển

Thơ   •   20.11.2021
Tôi lăn ra cùng với sương biển mệt nhoài tê gió ầm ào vật vã những vỏ bia lon sóng đánh lùi trả lại không bàn tay buồn nhận chán chường chỉ có bờ cát trẻ con há mồm đêm đen vồm vã            

Tôi bóp trái tim mình

Thơ   •   21.11.2021
Con lạch đầu làng run lên nên tiếng róc rách rất lạnh đất không thở nổi nằm co ro trên bờ những viên sỏi cuộn tròn đau đớn vào trong im phắc những suy nghĩ bốc hơi lạnh tan đêm tôi đi bằng răng cứa vào nhau kìn kịt lần lượt những xác chết băng qua nh

Chợt nghĩ giữa hoàng hôn

Thơ   •   20.11.2021
ta như bà ngựa già lọm khọm giữa buổi hoàng hôn xám xịt tri hô một cái nhìn thấu vào từng đốt xương quá vãng gặm mớ cỏ vàng vụn như gặm ngày tháng bầy nhầy trong câu thơ mửa máu tung vó vào khoảng trống không giẫm đạp buổi chiều ráng đỏ làm gãy dấu c

Cái gạt tàn thuốc là cái tiểu sành

Thơ   •   20.11.2021
Cái gạt tàn là cái tiểu sành điếu thuốc là tôi anh đốt đi tôi cháy linh hồn tôi còn nguyên trong những điếu khác.

Sông trăng

Thơ   •   21.11.2021
Chảy qua lòng thành phố xanh một dòng trầm tư nỗi niềm hoài sóng vỗ sông gầy hơn lá thu Cỏ dấu mùa biêng biếc trải vàng hoe bến mơ sông duềnh xanh nuối tiếc cứ dài thêm mong chờ Buồn nào cháy mù sương điệu Nam Ai tha thiết ngập ngừng chi sông Hương

Chợt nghĩ giữa hoàng hôn

Thơ   •   20.11.2021
ta như bà ngựa già lọm khọm giữa buổi hoàng hôn xám xịt tri hô một cái nhìn thấu vào từng đốt xương quá vãng gặm mớ cỏ vàng vụn như gặm ngày tháng bầy nhầy trong câu thơ mửa máu tung vó vào khoảng trống không giẫm đạp buổi chiều ráng đỏ làm gãy dấu c

Đầu năm bạn đến thăm nhà

Thơ   •   21.11.2021
Bất chợt đến, bất chợt đi Nước non chẳng có một ly để mời Ngó nhà cửa, rứa mà vui Động viên nhau, với nụ cười rất xuân Một năm, gặp được đôi lần Vài câu chuyện lẻ, bội phần sẻ chia Không mồi ngon, chẳng rượu bia Cũng xin hẹn, quán cà phê, một ngày Bạ

Trước biển

Thơ   •   20.11.2021
hớp chút nữa đi anh! rượu độc đấy! rượu mềm môi ta ngồi bệt giữa tháng ngày cùng tận bão chưa tan gió vẫn rít gào cây đã đổ có mọc nên mầm mới? chiều nay tôi cùng anh nhìn xa xôi hải lý mịt mù khơi! sóng dữ nuốt thân tàu đàn cá về đâu? tan tác! rồ

Ấy bỏ cả tiếng đồng hồ

Thơ   •   20.11.2021
Ấy bỏ cả tiếng đồng hồ để tạo dáng tóc nhưng không vứt nổi một chiếc vỏ kẹo vào sọt rác.

Sáng nay Hà Nội lại mưa

Thơ   •   21.11.2021
lũ mây đen khoả thân khiêu khích nóc nhà hàng xóm mấy thằng con của trời nghịch ngợm gõ ầm ào trên mái tôn điếc cả lỗ tai buổi sáng chúng nó nói gì tôi không hiểu những hạt mưa cọ xác vào dây thần kinh đêm qua của tôi còn nồng mùi men rượu những hạ

Mưa trên Đài Bắc

Thơ   •   21.11.2021
Những lọn mưa trượt ngã trên chiếc ô ướt lạnh khói thuốc làm nhoè đôi môi anh cõng mùa đông trên xác gầy băng qua thành phố thành phố không có tiếng còi xe những bước chân biết sắp hàng chờ đợi những chú chó không bao giờ vượt đèn đỏ những chiếc ô đ

Tự hỏi

Thơ   •   21.11.2021
ừ! trời hôm ấy đâu mưa mà sao lạ! cái ngày xưa ướt nhòe giọt thơ trên má lạnh tê bỗng dưng rớt giữa lối về tịch nhiên Thì ra gặp gỡ cũng phiền quay về kỷ niệm càng thêm nao lòng cái ngày xưa... có nhớ không? trời ơi! con sáo sang sông mất rồi! ... Vụ

Xuân đuối đơ

Thơ   •   20.11.2021
Bi chừ đừ điếc chưa con? Một hơi thở, hỏi có còn nguyên không? Chim hoài hương giã ruộng đồng Đường xuân mòn mỏi một vòng đuối đơ.

Có những buổi sáng cưỡi mây bay đi

Thơ   •   21.11.2021
dòng sông như vệt nước mắt chờ khô thành quách như cục than cháy dở câu chữ rách nát lăn lóc dọc phố phường ngày ám ảnh bằng tiếng chiu chít rên than của bầy chim đói bầy chim sợ người khủng khiếp cánh đồng da mồi bãi cát bạch tạng rừng ung thư tuỷ

Cái gì nghiêng?

Thơ   •   20.11.2021
Cái gì nghiêng? đang nghiêng cái gì nghiêng? thì là cái đang nghiêng!

Ngày xuân nâng cốc cùng em

Thơ   •   21.11.2021
Ngày xuân nâng cốc cùng em cái đôi má nõn càng thêm ửng hồng chạm đi! cốc vợ cốc chồng cho tình say khướt ấm nồng men xuân Cho quên hết cái gian truân cho quên hết cái nợ nần em ơi! cho trong trẻo nụ cười tươi cho mình thấy nghĩa cuộc đời đáng yê

Cuối

Thơ   •   21.11.2021
Thưa em, anh biết… chết liền Bàn tay năm ngón làm phiền bàn tay Những đam mê, được phơi bày Trong đôi mắt, chứa vạn ngày yêu thương Anh về trích cú tầm chương Bôn ba cắt nghĩa yêu đương là gì Một hai ba bốn là si Bốn ba hai một còn tuỳ nhân gian Thưa

Chiếc răng hỏng

Thơ   •   21.11.2021
Rụng thì sắp rụng rồi đây Lung lay thì đã lung lay lâu rồi Xương mòn, tuỷ cạn đấy thôi Còn dây dưa nữa, còn tồi tệ thêm Tái tê ngày, nhức nhối đêm Lắm phen máu chảy ruột mềm mà đau! Cầu trời trốc gốc cho mau Nụ cười trở lại nguyên màu như xưa.

Cái chết & sự thật

Thơ   •   20.11.2021
Hàng ngàn sợi khói nhang chờn vờn tiếp nối không chắp vá được kiếp người hàng trăm chiếc vòng hoa không tôn vinh được một cốt cách hàng chục điếu văn chia buồn chưa hiểu được lòng người cuộn trong chiếc áo quan cái tên khắc trên bia chưa ph

Ý thu

Thơ   •   21.11.2021
Lối phượng mượt mà tóc biếc xanh Vào thu ý gió khẽ mơn cành Hiên rêu len lén hồn hoa động Bờ cỏ xôn xao bóng nắng hanh Áo trắng em duyên màu thục nữ Tim hồng anh rộn nét thư sinh Ô hay! ánh mắt nào đăm đắm Một phút đơn sơ hóa mộng lành.

Ngày rất gần và loài người còn xa lắm

Thơ   •   20.11.2021
hãy ngồi xuống đây, cạnh tôi, này bạn tôi không nhớ rõ hành trình của ngày hôm qua chập choạng những con bò đực nhảy cẫng lên sườn đồi mùa xuân đã về trên thảm cỏ có dấu chân bò bạn hãy ngồi xuống đây, ngay chỗ này, tôi sẽ mách bạn về những cọng cỏ k

Nắng đã tạo ra bóng mát

Thơ   •   21.11.2021
Chúng ta đã thấy nắng lên và nó đã tạo ra bóng mát ít ra nó tạo ra cái bóng của ta chúng ta quen núp dưới bóng cây và cảm thấy hài lòng về điều đó nếu không có nắng ta không bao giờ tìm thấy bóng mát.

Lá thư

Thơ   •   20.11.2021
Rất bình thường như mặt trời gọi sáng Hoa nở môi thơm góc phố mờ sương Sẽ chờ đợi lá thư từ phương xa sắp đến Nắng ban mai ngầm ngập những con đường Rất bình thường khi em nghĩ về anh Một người đàn ông cho em nhiều ước mơ và hạnh phúc Trái tim anh ch

Ngày xưa hư thực

Thơ   •   20.11.2021
Có một người bước đi trên cánh đồng ăm ắp nhớ mong Con đường đã  hút  vào ký ức Hạnh phúc như người điên cầm gậy đập vào nỗi đau Gió ùa hư thực Ngày ấy đã xa thật rồi Đám mây đã cuốn đi bao nhiêu lời hò hẹn Cỏ thề đã cháy trên đồi Và chiề

Chí

Thơ   •   20.11.2021
Đêm qua xỉn rượu quá trời Sáng nay tỉnh lại, bồi hồi xỉn yêu Lơ thơ trưa, lác đác chiều Con chim ríu rít muôn điều ái ân.

Cô hồn tháng bảy

Thơ   •   21.11.2021
Ta cô hồn và em cô đơn Ta sân si quá, để em hờn Ui chao! Tháng Bảy mù nhang khói Cay mắt em... Ừ! Ta bất nhơn! Ta cô hồn và em cô ca Một Em rất trẻ, một Ta già Tình lên tám hướng mười phương. Vái Ta đó. Em đừng nghĩ bóng ma Ta cô hồn và em cô liêu Ng

Phát hiện của bé

Thơ   •   21.11.2021
(Tặng cháu Suri - Bảo Trâm) Hôm nay bé xem phim Thấy con khủng long chết Với đôi mắt nhắm nghiền Nằm yên, không hay biết Bé đến bên bà nội Chậm rãi bảo: Bà ơi! Cái ngủ và cái chết Là bạn thân đó thô