Bất lực

Thơ   •   Thứ tư, 27/10/2021, 20:27 PM

Thế là không bắt được Cái ngọn gió qua nhà Bàn tay làm rơi mất Mùi hương trong chùm hoa

Nội dung bài thơ: Bất lực

Thế là không bắt được

Cái ngọn gió qua nhà

Bàn tay làm rơi mất

Mùi hương trong chùm hoa


Bài thơ Bất lực của tác giả Nhà thơ Trần Mạnh Hảo, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Trần Mạnh Hảo

Nghệ danh: Trần Mạnh Hảo

Tên thật: Trần Mạnh Hảo

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Trần Mạnh Hảo - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Bất lực,Trần Mạnh Hảo

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Trần Mạnh Hảo

Lắng trưa

Thơ   •   29.10.2021
Gió đã mệt nhoài trưa lãng quên Nghiêng nghiêng trời đất suối đang thiền Không có tiếng bò kêu bãi cỏ Chưa chắc lùm cây gió ngủ yê

Quanh em cây cỏ

Thơ   •   29.10.2021
Quanh em cây cỏ bỗng nhiên kêu Trời rung như chợt có ai khều Em có hoá thân thành tạo vật Mà sao trời cũng dự phần yêu?

Áo xưa

Thơ   •   27.10.2021
Trời vẫn còn xanh áo cũ rồi Vải xưa em mặc cả đời tôi Mùa xuân đôi lứa nào qua chợ Đâu biết trời xanh níu áo người

Giật mình

Thơ   •   27.10.2021
Vẫn phố nhà xưa, mưa nắng xưa Không em trời đất có như thừa Đời anh biết ném vào đâu được Giật mình nào biết sống hay chưa?

Đắc đạo

Thơ   •   27.10.2021
Em biết Phật thiền xưa lạ thật Nghìn năm ngài toạ một mình thôi Đôi ta trên cỏ hiền như Phật Đắc đạo nằm trong chỗ Phật ngồ

Vạc

Thơ   •   07.03.2022
Đừng trách con vạc Sao mày ăn đêm? Chao ôi đồng đất Ban ngày như nêm.

Tượng đài ở Matxcơva

Thơ   •   29.10.2021
Trên tượng đài các nhà cách mạng đứng uy nghi lãng mạn Họ ngước tới mênh mông tay phác thảo các chân trời Còn các nhà thơ như Puskin chẳng hạn Lại cúi xuống mặt đất buồn đau tìm số phận mỗi con ngườ

Đi đến

Thơ   •   27.10.2021
Đi hết tháng cùng năm Tôi quay đầu đi lại Chỉ một phía em rằm Muôn năm còn xa mãi

Mình

Thơ   •   29.10.2021
Lặng ngồi bên bàn viết Tay nọ nắm tay kia Đưa lên môi chợt biết Mình hôn mình trong khuya

Đỉnh núi

Thơ   •   27.10.2021
Chờ mãi trăng mới tròn Ngồi thưởng rằm lại tiếc Giá cứ còn trăng non Để mai đừng trăng khuyết

Bị thương

Thơ   •   27.10.2021
Đêm say ngủ chợt lăn đùng xuống đất Bom lân tinh vừa ném trúng chiêm bao Đi suốt chiến tranh chua lần thương tật Hai mươi năm sau mới sứt trán u đầ

Mọt lửa

Thơ   •   29.10.2021
Con mọt ăn thanh gỗ xác xơ Nào biết đâu lửa đã gần kề Tình yêu đâu phải như loài mọt Sao đời từng chút rỗng hư vô?

Nhớ Hàn Mặc Tử

Thơ   •   27.10.2021
Hàn sỹ mặc nhiên cõi tử sinh Phong sương thôn Vĩ Dạ phong tình Hồn thơ nằm sóng xoài dương thế Đợi gái quê về thử tiết trinh

Nhập vai

Thơ   •   29.10.2021
Anh làm người xem rơi nước mắt Hoá thân vai chiến sĩ quên mình Chiến trường xưa đó hay nhà hát? Đêm nào anh cũng phải hy sinh

Mao Trạch Đông

Thơ   •   07.03.2022
Trán Người cao hơn nghìn núi sọ Mặt Người mênh mông hơn niềm hư vô thần linh Tháng chạp Hồ Nam tuyết rắc đầy lông cáo Sông Dương Tử ám như ma dìm chết đuối Động Đình Người pha tư tưởng thành máu mực Loãng tâm hồn cháo huyết Trung Hoa Xã tắc đựng vừa

Bạn hàng xóm

Thơ   •   27.10.2021
Cây chuối chơi cùng cây me Một cây trái ngọt, cây kia chua lòm Bao nhiêu vị ngọt chuối gom Chỉ còn chua chát dành vòm me thô

Gió Ngàn Hống

Thơ   •   07.03.2022
Gió Ngàn Hống thổi vênh trời Hà Tĩnh Chín mươi chín cột kê làm núi đỡ trời Sông Lam vẫn ú tim cùng Hồng Lĩnh Bến Giang Đình cát bụi hú mù khơi Hỡi miền Trung những cồn mây tích bão Đất nằm nghe đá núi rúc tù và Câu ví dặm hoá xương rồng níu áo Nước đ

Tiếng vạc

Thơ   •   29.10.2021
Tiếng gì xé rách trời cao Vạc kêu đêm tưởng người nào vừa kêu Nguyễn Du thuở ấy viết Kiều Tiền Đường vạc có báo điều tri âm?

Kết tóc

Thơ   •   29.10.2021
Em thuở Tân An tóc rối bời Anh con thuyền nhỏ rụng đường bơi Xuân này kết tóc thành dây nhé Để buộc thuyền anh lại với ngườ

Nhớ Ngô Tất Tố

Thơ   •   27.10.2021
Việc làng văn nghệ tắt đèn anh Lều chõng mà chi lắm đoạn đành May còn cụ cố nghìn muôn tuổi Để làm nhà ngói hoá nhà tranh

Bé nhìn biển

Thơ   •   07.03.2022
Nghỉ hè với bố Bé ra biển chơi Tưởng rằng biển nhỏ Mà to bằng trời. Như con sông lớn Chỉ có một bờ Bãi giằng với sóng Chơi trò kéo co. Phì phò như bễ Biển mệt thở rung Còng giơ gọng vó Định khiêng sóng lừng. Nghìn con sóng khoẻ Lon ta lon ton Biể

Trái điều

Thơ   •   29.10.2021
Trái điều hạt chẳng nằm trong ruột Trái tim anh đập ở ngoài da Chút lòng giấu mãi mà không được Chết rồi gan ruột vẫn phơi ra

Ru người trăm năm

Thơ   •   07.03.2022
Ngủ đi người của anh ơi Xin nhờ ngọn gió ru nơi em nằm Anh ngồi thức với xa xăm Tới em phải vượt hàng trăm tinh cầu Lời ru nào sợ xa đâu À ơi vũ trụ chìm sau mi dài Bay bay hai cánh tơ ngài Ngủ đi cặp mắt thức hoài chờ trông Anh ru từng búp tay hồng

Trốn tìm

Thơ   •   07.03.2022
Số phận cùng ta chơi trốn tìm Trời không chứa nổi dấu chân chim Mỵ Châu bị đuổi tình yêu chạy? Ta chỉ còn chui qua lỗ kim Em nhỏ hơn nhiều cả giọt sương Nghìn xưa gió vướng bụi ven đường Còn em như sắp tan thành nắng Mắt phớt ngang đời một chấm hương

Cây trầu

Thơ   •   07.03.2022
Leo từ cổ tích về đây Là cây trầu mấy đời nay của bà Thương trầu chẳng biết nở hoa Quấn vào nhau mở màu ra lá mềm Dẫu leo trầu chỉ leo lên Chẳng như bầu bí tay quen vịn người Chẳng như mấy chị mồng tơi Leo trèo mà ngọn còn bơi rối giàn Chẳng như anh

Hỏi Phật Di Lặc

Thơ   •   29.10.2021
Cuộc đời là bể khổ Sao Phật cười hết ga? Niết Bàn phải diệt dục Sao Phật trần thịt da?

Tự ru

Thơ   •   29.10.2021
À ơi từng nỗi tai ương Ngủ đi nghìn vạn dặm đường chông gai Dường như biển rộng sông dài Dồn vào một sợi tóc mai trên đầu?

Gương mặt em rất thánh

Thơ   •   07.03.2022
Mặt em chẳng giống mặt trăng Cũng không mang dáng chói chang mặt trời Vậy mà sao lúc em cười Hai vầng nhật nguyệt trên môi em hồng Soi vào em mắt say nồng Vật vô tri cũng mang hồn thế nhân Em nhìn cái ác hóa thân Cái phần thánh thiện lấn phần loanh

Khi chưa có mùa thu

Thơ   •   07.03.2022
Khi chưa có mùa thu Hoa phượng còn dang dở Bạn nằm xuống lưng đồi Mùa thu dừng lại đó Đâu chỉ vì cô gái Tên trùng với tên mùa Đâu phải loài hoa ấy Nở ven rừng bâng quơ Chưa ai yêu mùa thu Như bạn mình mơ mộng Ai xui tiếng chim gù Kéo trời lên xanh th

Mượn thơ Trần Tử Ngang

Thơ   •   29.10.2021
"Trước không thấy người trước Sau chẳng thấy người sau" Bởi em làm loá mắt Ta thấy gì nữa đâ

Ngọt ngào

Thơ   •   29.10.2021
Anh lấy nỗi đau làm mật ong Chao ôi từng giọt chảy như lòng Em biết đời ong đi vạn dặm Chắt cả mùa xuân giọt mật trong

Một lần

Thơ   •   29.10.2021
Thà vắt lòng tôi như vắt chanh Yêu một lần thôi ném cũng đành Còn hơn để chín không ai hái Chua chát nào mong lọt mắt xanh

Bài ca con xiến tóc

Thơ   •   27.10.2021
Hai sợi tóc dài hai cọng râu? Tôi nào có xiến tóc ai đâu Đã sinh miệng sắc ngang dao kéo Tiếc nỗi trời kia lại trọc đầ

Trâu thơ

Thơ   •   29.10.2021
Hãy lột da tôi mà làm trống Sừng tôi xin đẽo chiếc tù và Thơ ơi nếu hoá thành trâu mộng Để chết rồi thơ mới nói ra

Khi ấy

Thơ   •   29.10.2021
Biển bỗng cạn dần, núi hết cao Sông không chảy nữa, thác thôi gào Khi tôi chờ mãi em không tới Nắng cũng đen dần đêm mất sa

Tập đi

Thơ   •   07.03.2022
Tập đi từ lúc bò nhoài Để con người thoát khỏi loài bốn chân Vịn vào mọi thứ xa gần Đứng lên vụt chạy qua thân phận người Tập đi tám chục tuổi rồi Đôi chân lại trở về thời chưa đi Lại bò như vật hài nhi Với tay cỏ đã xanh rì gậy ơi Tập đi suốt cả mộ

Đêm viết Kiều

Thơ   •   07.03.2022
Bất tri tam bách dư niên hậu Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như (Nguyễn Du) Đêm đặc thành thỏi mực Tiếng vạc mài nghiên Từng giọt, từng giọt máu đêm Nhỏ xuống Thuý Kiều Bút ta nào phải mũi giáo Cớ sao từng chữ bị thương? Ta đâu nỡ làm đau tờ giấy b

Trái bắp

Thơ   •   07.03.2022
Ô hay trái bắp Vừa mới đẻ thôi Mà râu đã mọc Thành ông lão rồi Cái râu mọc trước Cái răng mọc sau Bắp bận áo khoác Trùm lên tới đầu Từ trên lưng mẹ Bắp nhảy xuống rồi Hàm răng trắng thế Bắp chưa kịp cười Ngoảnh chào cây mẹ Trước khi theo ngườ

Mùa hạ

Thơ   •   07.03.2022
Xuân qua để một giai điệu rè Cây sương bừng tỉnh tiếng chim hoe Tôi mười bốn tuổi mê như gió Run rẩy trời tôi sôi tiếng ve. Ai lợp trên đầu tôi xôi gấc ? Cái màu hoa phượng đến là ngon Mẹ ơi con vạc kêu như nấc Mây vá trời xanh nỗi rách còn... Tu hú

Không

Thơ   •   29.10.2021
Không có trời cao, không đất sâu Không không kết thúc, chỉ ban đầu Không trăng sao ấy, không người ấy Không biết đời tôi đặt ở đâu?

Gởi về Đồng Tháp

Thơ   •   27.10.2021
Quê bạn da trời màu bánh tét Bưng biền nhớ tết khói dồng ơi Đô thành chợt nở mai Sa Đéc Vàng rực phòng tôi nắng Tháp Mười

Bút vẽ

Thơ   •   27.10.2021
Từ độ ta yêu mới biết mình Ta có gì đâu tự lúc sinh Mắt em vừa hoá thành cây bút Chợt vẽ ra ta một bóng hình

Nhớ Nguyễn Bính

Thơ   •   27.10.2021
Lỡ bước sang ngang thời gió mưa Trăm hoa đua nở mắc mưu lừa Hỏi nghìn nước giếng thơi miền Bắc Cứu nổi thiên tài chết khát chưa?

Lọ mực trên bàn viết

Thơ   •   29.10.2021
Trang thơ của mọi thời sau đọc Có trong lọ mực ngủ trên bàn Máu xanh mà bật bao cười khóc Bụng lọ còn nguyên cả thế gia

Kiếm tìm

Thơ   •   29.10.2021
Hoá thân anh chắc chưa sinh Tìm hoài mình lại gặp mình trời ơi Nếu em thử biến thành tôi Để hai người kiếm một người - chúng ta

Tết

Thơ   •   29.10.2021
Bốn mươi tuổi đời tôi nhìn lại Thấy minh như bánh cóc lon ton Chạy theo mưa bụi đi tìm tuổi Tết đến lòng tôi được trẻ c

Cây cau

Thơ   •   07.03.2022
Cau nhà em cao nhất làng Lá xoè như nón, chỏm bằng đọt xanh Gọi cây mà chẳng có cành Hoa rơi như gạo lừa anh gà dò Lá rơi thành chiếc quạt mo Cho thơm cơm nắm trước giờ ra quân Lạ đời râu mọc dưới chân Gốc già để ngọn trẻ dần lá loe Lá mời chim sẻ ch

Anh và cuội

Thơ   •   27.10.2021
Hòn cuội nghĩ suy gì Cuội sống hoài không chết? Cái anh gọi vô tri Chính là điều chưa biết

Đỗ Phủ

Thơ   •   07.03.2022
Trong chiếc đò nát như thời cuộc Cơn đói làm ta say Sông Tương như một niềm Kinh Thi ròng ròng nhựa chuối Ngọn lửa trong đầu ta đang đóng băng thành sáp Nước Đại Đường không lớn hơn nắm cơm Trời không đủ cho ta manh chiếu rách Thơ gặt rồi ta xác lạ

Rơi

Thơ   •   29.10.2021
Vật rơi thường dễ vỡ Anh càng rơi càng bền Vực em thăm thẳm đó Anh biết mình rơi lê

Nhà thơ

Thơ   •   29.10.2021
Nhà thơ là ông già nghìn tuổi Ở trong đứa trẻ mới ra đời Trí khôn mà giống niềm thơ dại Như mắt tinh đời hoá khoé mô

Chém

Thơ   •   27.10.2021
Ta đứng trong trời đất đổi thay Từ đâu một nét mác lông mày Chém ngang hồn vía tan ngày tháng Một vết thương dài suốt rủi may.

Thuốc tễ - dê

Thơ   •   29.10.2021
Thuốc tễ ai phơi đầy mặt đê Tuổi thơ hí hửng nhặt đem về Nhờ mẹ sau này con mới biết Một thời lầm thuốc với phân dê

Thơ vui đề trên đuôi bác Tôn Ngộ Không

Thơ   •   29.10.2021
Tôn Ngộ Không diệt quỷ Bao nhiêu phép tàng hình Vì bác giấu đuôi khỉ Nên còn Bạch Cốt Tinh

Buộc

Thơ   •   27.10.2021
Dòng đời - con nước vèo qua Trai tim mắc cạn trong tà áo bay Cỏn con một sợi lông mày Mà đem cột trái đất này vào anh

Cưỡi trâu về niên thiếu

Thơ   •   07.03.2022
Đêm mơ được cưỡi trâu về tuổi nhỏ Con đường làng mê mẩn cỏ đời tôi Nghe gió gặm vạt sương chiều nghé ọ Tuổi thiếu niên theo chú Cuội lên trời Mặt trăng ấy có còn trâu gặm cỏ? Mục đồng mây nghe sáo gió thay mùa Ai mơ phất cờ lau thành lịch sử Cưỡi trâ

Khóc

Thơ   •   29.10.2021
Nửa đêm chợt thức, mơ đâu mất Tỉnh ra chỉ thấy ướt mi thôi Cả đời khi thức không hề khóc Nằm ngủ say rồi, lệ mới rơ

Con bổ củi

Thơ   •   27.10.2021
Lấy đầu mình làm búa Bổ suốt đời chưa thôi Vũ trụ này thân gỗ Bổ củi ơi trán người

Ngọn lửa

Thơ   •   29.10.2021
Ôi những đêm dài anh mất ngủ Thèm sao ngọn lửa để hình dung Em là lửa ấy anh về trú Làm cả đời anh cứ bập bùng

Đích thực

Thơ   •   27.10.2021
Đứng giữa đồng anh chợt phát ghen Trước em cỏ nội với hoa hèn Hoa vàng hoa bạc tìm đâu mãi Trinh bạch chồi lên tự đất đ

Con ong

Thơ   •   27.10.2021
Chỉ một lần yêu rồi ong chết Chính con ong ấy mới nhân tình Đôi mắt dao cau em vừa liếc Anh là ong mật sắp hồi sinh?

Bài thơ áo trắng

Thơ   •   07.03.2022
Áo trắng đâu rồi, áo trắng ơi? Còn mây răng sún ở bên trời Còn trăng cong cớn me chua ấy Còn tối tan trường ai bám đuôi. Áo trắng đâu rồi, áo trắng đây Gió kia mười bẩy có khi gầy Ngôi sao trứng cá còn e ấp Nắng dậy thì ai mắt chớm ngây. Áo trắng nhì

Tôi yêu tổ quốc mà tôi bị bắt

Thơ   •   07.03.2022
(Kính tặng nữ đạo diễn điện ảnh Song Chi, nhà văn nữ Trang Hạ và anh chị em từng bị công an nhà nước ta bắt vì yêu nước vô tổ chức, dám biểu tình chống Trung Quốc chiếm Trường Sa, Hoàng Sa) Những ngày này Tổ Quốc là cá nằm trên thớt Tổ Quốc l

Làm mình

Thơ   •   29.10.2021
Chuyện gì em cũng đều làm được Dù là hoàng hậu hoặc ngôi sao Em thử làm em trong chốc lát Mang mặt mình đi chẳng dễ đâ

Tuổi

Thơ   •   29.10.2021
Tuổi ta bằng tuổi Adam ấy Mấy vạn năm rồi vẫn trẻ thơ Tuổi ta là tuổi toàn nhân loại Hàng vạn năm sau tuổi vẫn khờ

Bé đá bóng

Thơ   •   27.10.2021
Con vừa tập đi vừa đá bóng Hay là quả bóng đá con lăn? Mai rồi vũ trụ thành sân rộng Con sút tung trời quả bóng trăng

Đàn

Thơ   •   27.10.2021
Đừng sợ tai trâu đặc Nếu thật anh có đàn Đến khi trâu cần nhạc Mà đàn anh tiêu ta

Đối thoại với quả mận

Thơ   •   27.10.2021
- Có phải ai đánh Mà thâm mặt mày? - Không mận tự chín Âm thầm trên cây

Cây hoa quỳ vườn em

Thơ   •   07.03.2022
Vườn em cây đứng suốt ngày Sao người lại gọi là cây hoa quỳ Dõi nhìn hướng mặt trời đi Mặt hoa như mặt người khi mai về Bao nhiêu ánh nắng mùa hè Đi từ hoa lại trở về cùng hoa Sắc vàng sáng cả gần xa Bướm ong tìm đến trú mưa tháng ngày Ngọn cây mập m

Lời con hổ năm Mậu Dần

Thơ   •   07.03.2022
Xin tạm biệt nỗi “Nhớ rừng” Thế Lữ Sáng xuân nay người thả hổ về rừng Tôi từ bé được nuôi bằng sở thú Chợt gặp rừng hồi hộp quá rưng rưng Tự do hỡi! Người làm tôi muốn khóc Muốn gầm lên lay động núi rừng thiêng Tôi vồ trượt bóng mình không bắt được H

Tu hú thơ

Thơ   •   29.10.2021
Chim tu hú gọi mùa hè lưu lạc Tu hú sao không làm tổ bao giờ? Tâm hồn anh gởi trong hồn người khác Trứng đẻ nhờ đời ấp nở thành thơ

Mắt gió cung tên

Thơ   •   29.10.2021
Con én mà bay như mũi tên Nhành cây vừa bật cánh cung lên Có khi tại gió cong trời đất Hay mắt em nhìn đâu cũng xuyên?

Hỏi em

Thơ   •   29.10.2021
Có phải mọi nẻo đường trên mặt đất Cuốn vô thành những thước phim màu? Mà bao nhiêu chuyện buồn vui nhất Tái hiện cho mình đến với nha

Vơ vẩn

Thơ   •   29.10.2021
Một giọt đèn khêu một nỗi ai Vòm đêm trôi khuất cửa song ngoài Chòm sao gió bật tung hàng cúc Ngực trời cài vội nút sao ma

Tổ quốc

Thơ   •   07.03.2022
(Lời Huyền Trân công chúa từ biệt Thăng Long đêm trước khi về làm vợ vua Chiêm Thành) Hòn đá ngoài vườn may mắn hơn ta Đá không phải đi làm hoàng hậu Chiêm Thành Hồn ta há chẳng bằng con ốc Bám cọc rêu ao nhà Trần ? Đêm cuối cùng trên Tổ Quốc

Vịnh cái thớt

Thơ   •   29.10.2021
Số phận cho ta làm mặt thớt Kể gì thịt cá nát đời nhau Sinh ra là để người ta chặt Ta chỉ ăn toàn những vết da

Con dã tràng, nhà thơ và biển cả

Thơ   •   07.03.2022
1. Biển hay là bán đảo của nhà thơ? Anh ngồi đó như một người bất lực Còn lại mình anh với con dã tràng Con vật bé hơn giọt nước Mà nhanh như cọng gió lang thang Cần kíp se từng viên cát Từng viên cát tròn xinh như một tinh cầu Biển chồm tới dã tràng

Mãi mãi tuổi học trò

Thơ   •   07.03.2022
Ngoảnh lại sân trường xin bé dại Mây trắng còn đi học dưới hồ thu Hoa phượng chợt bừng bừng niềm bạn gái Tán bàng theo về tận ngõ che dù Tiếng ve gáy nôn nao hồn bút mực Tôi hoá thành chiếc cặp hoá phong thơ Gió nỡ phất vạt áo dài thổn thức Vô tình ơ

Song song

Thơ   •   29.10.2021
Sao hai đường thẳng song song Tự dưng lại nhập vào trong cuộc tình Trong nhau tự đánh đắm mình Để hai đường thẳng lại hình song song?

Sao

Thơ   •   29.10.2021
Ngôi sao như vệt khóc Cháy thành dòng thơ anh Sao băng hay roi quất Vết thương đêm chưa lành

Bức tranh

Thơ   •   27.10.2021
Có đôi chim bồ câu Nga đánh nhau xơ cánh Quạ đứng xem rồi mổ tuyết trên cành Khi ai đó ném ra vài mẩu bánh Nuôi hai biểu tượng của hoà bình đang mở cuộc chiến tranh

Sông Hồng

Thơ   •   07.03.2022
Khi vừa rời lòng mẹ Con đỏ hoe như một cục bùn non Có phải mẹ vừa nhặt con lên từ đáy sông Hồng. Mà hạt phù sa bật khóc? Con mới hiểu biển vì sao khát nước Triệu năm còn ừng ực uống dòng sông Vì sao Lạc Long Quân lấy sông Hồng làm đuốc Soi nước Văn L

Xin lỗi ngọn lửa

Thơ   •   07.03.2022
Khi chị vượt cạn thì anh hy sinh bên An Phú An Nhơn mình chỉ còn mươi gia đình bám trụ dưới hầm Căn hầm rộng nối cùng địa đạo Em và đồng đội dọn cho chị một chỗ nằm Rồi mẹ tròn con vuông chị sinh con trong đất Gần tháng trời chị ít được nhìn mặt c

Nhớ Nam Cao

Thơ   •   27.10.2021
Chí ở đâu rồi phèo ở đây Thị qua làm nở toét thời nay Người nam cao quá nên trời thấp Mòn chút tao thôi để sống mày

Hoàng hôn

Thơ   •   29.10.2021
Chiều vẫn không chịu đi Dùng dằng đêm chửa tới Vừa đón vừa chia ly Một lòng đành hai lố

Hoa dại

Thơ   •   29.10.2021
Hoa cỏ đẹp bên đường Anh thờ ơ chẳng thấy Bởi suốt đời anh khôn Còn hoa này hoa dạ

Hái lộc

Thơ   •   27.10.2021
Năm ngoái vào Lăng Ông hái lộc Thương cây em chỉ chạm chồi may Đêm nay chồi cũ chìa trăm búp Không hái cây hờn năm ngón tay

Về sợi lông tơ

Thơ   •   29.10.2021
Soi mặt mà kinh ngạc Già rồi còn lông tơ Mượn má mình để mọc Sợi lông sao ỡm ờ

Gió và suối

Thơ   •   27.10.2021
Em là cơn gió qua rừng Anh là dòng suối trập trùng phóng theo Gió qua rừng, gió bay vèo Anh còn bị mấy con đèo vướng châ

Đừng sợ mất ngủ

Thơ   •   27.10.2021
Ta đã ngủ triệu năm Trước ngày oa oa khóc Ta còn cả triệu năm Để ngủ hoài trong đấ

Mơ tóc tóc mơ

Thơ   •   29.10.2021
Đêm ngủ mơ hái được hoa mơ Thức dậy nhìn gương trắng sững sờ Thời gian bạc nở nhành trên tóc Đầu mình hoa đốm nỗi phơ phơ

Cầm

Thơ   •   27.10.2021
Điếu thuốc còn cầm được Khói kia cầm sao em? Huống hồ trời mây nước Một đời ngơ ngác xem

Tôi mang Hồ Gươm đi

Thơ   •   07.03.2022
Sao Hồ Gươm biết tôi chia xa? Mà run cho mọi bóng cây nhòa Mà im im hết nghìn tăm cá Mà thở chiều lên khắp cỏ hoa? Gó níu hoàng hôn xuống đáy tranh Lá rụng, trời xao động cổ thành Đổi dòng, sông gửi hồn ngưng đọng Mượn hồ trả kiếm lại trời xanh Tôi m

Đời và thơ

Thơ   •   27.10.2021
Em là thi ca còn nằm trong sách Câu thơ chưa bụi bặm nỗi đau đời Anh là trang thơ đời vừa xê rách Thơ bỗng là hai vệt máu trên mô

Giữa biển màu hoàng thảo

Thơ   •   27.10.2021
Giữa biển màu hoàng thảo Biết mùa thu chưa phai Trái tim nào độc đạo Mình với mình là hai

Nhai lại

Thơ   •   29.10.2021
Ngày trâu ăn thật nhiều Đêm về nằm nhai lại Ta chửa ăn bao nhiêu Sao ngồi nghiền ngẫm mãi?

Thơ   •   07.03.2022
Cứ ngỡ là cổ tích Mà chính đấy là bà Bao thần tiên thuở trước Nhờ bà lại hiện ra Cái cơi trầu biết nói Chiếc dao cau biết cười Bà ngồi bên cạnh cháu Mà ngỡ trăm năm rồi Bà vẫn ngồi như thế Tóc bạc cả bình vôi Cháu muốn làm cây gậy Để dắt bà đi chơi..

Quả roi

Thơ   •   29.10.2021
Hoa thì già trước Mà quả trẻ sau Hoa làm râu bạc Quả làm tí nha

Thức hoa

Thơ   •   29.10.2021
Nụ đào đang ngủ nhành sương sớm Giật mình hé mắt vội thành hoa Trách chi sợi nắng làm hoa thức Hay tại lời ong ghẹo bướm qua?

Hình bóng

Thơ   •   27.10.2021
Trời xanh thẳm trên đầu Trời xanh dưới hồ sâu Hai vòm trời xanh ấy Đâu là bóng của nhau?