Big Ben

Thơ   •   Chủ nhật, 14/11/2021, 00:58 AM

Thời gian ở đây mạng hình ngọn tháp Big Ben Người là thế giới thu nhỏ Cái vô hình thành hữu hình Thời gian Không hình khối Không trọng lượng Người là gì Ta mong chờ Ta sợ hãi Ta vui mừng Ta đón đợi ... Tích tắc Tích tắc Thế giới tồn tại Hay tan biến Tích tắc Tích tắc Vũ trụ chói lòa Đỉnh tháp Big Ben Tích tắc Tích tắc Tích tắc Ta Chúa tể của thời gian ...

Nội dung bài thơ: Big Ben

Thời gian ở đây mạng hình ngọn tháp

Big Ben

Người là thế giới thu nhỏ

Cái vô hình thành hữu hình

Thời gian

Không hình khối

Không trọng lượng

Người là gì

Ta mong chờ

Ta sợ hãi

Ta vui mừng

Ta đón đợi ...

Tích tắc

Tích tắc

Thế giới tồn tại

Hay tan biến

Tích tắc

Tích tắc

Vũ trụ chói lòa

Đỉnh tháp 

Big Ben

Tích tắc

Tích tắc

Tích tắc

Ta

Chúa tể của thời gian ... 


Bài thơ Big Ben của tác giả Nhà thơ Dương Kỳ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Dương Kỳ Anh

Nghệ danh: Dương Kỳ Anh

Tên thật: Dương Xuân Nam

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Dương Kỳ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Nhà thơ Dương Kỳ Anh , Thơ Dương Kỳ Anh

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Dương Kỳ Anh

Đôi khi mùa xuân

Thơ   •   14.11.2021
Đôi khi mùa xuân lặng lẽ Dâng ta mùi hương lạ Gợi tình Gợi tình Đôi khi mùa xuân ý tứ Đôi mắt đen e lệ Gợi tình Gợi tình Gợi nỗi khát khao Không gì khỏa lấp Đôi khi mùa xuân náo nức Ta bồn chồn Rạo rực Muốn hát vang Bài hát không lời Đôi khi mùa xuân Buồn Lạnh giá Hạt mưa Rơi Lưng chừng trời Hóa đá ...

Big Ben

Thơ   •   14.11.2021
Thời gian ở đây mạng hình ngọn tháp Big Ben Người là thế giới thu nhỏ Cái vô hình thành hữu hình Thời gian Không hình khối Không trọng lượng Người là gì Ta mong chờ Ta sợ hãi Ta vui mừng Ta đón đợi ... Tích tắc Tích tắc Thế giới tồn tại Hay tan biến Tích tắc Tích tắc Vũ trụ chói lòa Đỉnh tháp Big Ben Tích tắc Tích tắc Tích tắc Ta Chúa tể của thời gian ...

Thơ trong ngày hội đền Hùng

Thơ   •   13.11.2021
( Nhân ngày hội đền HÙNG) Ngắt một tầu lá sen Ta đội đầu che nắng Vục một gầu nước giếng Mắt chúng mình soi nhau Lòng giếng nào có sâu Dây gầu anh xin nối Giữa dòng người đi hội Anh chỉ nhìn thấy em Cái cớ để chúng mình Uống chung gầu nước mát Trầm trầm bay khói hương Chúng mình lên đền thượng Bậc đá xưa chẳng mòn ...

Mặt trời

Thơ   •   14.11.2021
Tôi chạy vã mồ hôi suốt ngày cho tới khi nắng tắt Vẫn không sao tìm thấy mặt trời Đêm về chong đèn đọc lại người xưa, bỗng trào nước mắt Mặt trời tự lúc nào đã chói lọi trong tôi ...

Ngày xa, Người xưa

Thơ   •   14.11.2021
Ngày xa, người xưa, ngày xa xôi Ta gọi người xưa, ngày xa rồi Một chút trăng suông còn thấy lạnh Ngày xa, người xưa, người bên trời Một trăm năm nữa, một trăm năm Mà cả ngàn năm, nguyệt nguyệt rằm Sao nẻo đường đời, muôn nẻo khuyết No tròn con mắt, vẫn đăm đăm ...

Trò đùa nhân thế

Thơ   •   13.11.2021
Nắng được thì cứ nắng Mưa được thì cứ mưa Tối được thì cứ tối Trưa được thì cứ trưa Tạo hóa như trò đùa Quay những vòng nhân thế Buổi sáng cậy mưa nguồn Chiều đã dâng chớp bể Ngẫm sự đời cũng thế Uống được thì cứ uống Say được thì cứ say Khóc được thì cứ khóc Cười được thì cứ cười Ở đâu gừng không cay

Mùi

Thơ   •   14.11.2021
Ngày lại ngày Ta đi trên đường Mùi xăng Mùi khói Mùi dầu Mùi máy Mùi thị thành Mùi tiền Lanh canh Mùi Quyền lực Luồn cúi Mùi mồ hôi nhớp nháp Đôi khi như ngạt thở Mùi đời Thớ lợ ...

Thơ tình ở tuổi bốn mươi

Thơ   •   13.11.2021
Em hay khóc, hay cười Cho lòng anh bối rối Yêu đôi mắt em Như yêu những chân trời Chưa bao giờ được tới Sợ đôi mắt em Như sợ nẻo đường đời Lạc lối ...

Sáng nay

Thơ   •   13.11.2021
Sáng nay hoa trời Sáng nay khói sóng Sáng nay phòng rộng Ta ngồi nhớ ta Nhớ những ngày qua Những ngày chưa tới Trời xanh vời vợi Trời xanh vô tình Trong cõi u minh Có vầng nhật nguyệt Trong cõi vô thường Ta còn mải miết Chân vừa bén đất Đầu ngỡ chạm trời Đi hoài không hết Những miền đầy vơi...

Ghé thăm mẹ và em một người bạn

Thơ   •   14.11.2021
Em lượm mấy cành củi khô Vườn nhà gió lùa xơ xác Vạt rừng mùa này cạn kiệt Ngoài đồng chẳng còn rạ rơm * Lửa cháy, khói nồng âm ấm Mẹ hơ bàn tay khô gầy Mưa phùn ngoài hiên rả rích Vạt áo em còn thơ ngây ...

Một chiều

Thơ   •   14.11.2021
Một chiều trong cõi thiên thai Tìm ai mà ngỏ với ai một lời Ta đi khắp bốn phương trời Gặp tri âm, chẳng phải người tri ân Trái tim bé nhỏ, âm thầm Có hai con mắt, ngại ngần cả hai Cô đơn mới biết ngày dài Phía sau mây trắng, biết ai mà nhìn Đời như một cuộc trốn tìm Tự mình bịt lấy mắt mình mà trông ...

Nhớ mùa thu Hà Nội

Thơ   •   13.11.2021
Sáng nay Sài Gòn trời chớm lạnh Anh biết ngoài kia đã thu rồi Mùa thu Hà Nội như em vậy Anh càng đi xa, càng đắm say Thu của cốm Vòng, xanh chiều thu Nghi Tàm cây rợp bóng người qua Chuông ngân Ngõ Huyện mờ sương khói Lắng Thọ Xương xưa một tiếng gà

Với bạn bè ở Huế

Thơ   •   13.11.2021
Đền đài uy nghi, thành quách thâm trầm Sông một nét, núi xa mờ một nét Dăm lá thuyền con, gác sào đợi khách Bạn bè tỉnh tỉnh, say say Chuông chùa ngân tiếng chi đây Giật mình, tà áo thơ ngây Đã chiều ...

Một lần lỡ tàu ở Berlin

Thơ   •   14.11.2021
Tôi ra ga chậm mất một phút Đoàn tàu đã khởi hành Con tàu băng đi như một mũi tên Tôi không giận con tàu mà giận mình chậm trễ Thời gian ở đây được tính bằng giây Một lần lỡ tàu ở Berlin tôi hiểu hơn đất nước bạn Hiẻu thời gian không đợi con người...

Đợi cánh hoa xuân

Thơ   •   14.11.2021
Năm nay hoa đào nở muộn Ta ngồi đợi cánh hoa xuân Nghe thời gian đi chầm chậm Đi từ mùa hạ nồng nàn Đi từ mùa đông buốt giá Đi từ mùa thu mênh mang Từ khi người phơi áo mỏng Khăn xanh, áo đỏ rộn ràng

Dấu tích Thăng Long

Thơ   •   14.11.2021
Bao triều đại lặng im trong những viên ngói của Hoàng Thành Những ban mai cát bụi Hồng hào gương mặt người trong mầu gạch đỏ Những trụ đá oai nghiêm Hào khí Đông A ngút trời Dấu vết vua quan Hằn trên từng bậc đá Nét hoa văn như những nét chau mày Hào hoa của nghìn xưa Hương hoa của cái đẹp Thời gian không thể vùi lấp

Trước Lăng Khải Định

Thơ   •   13.11.2021
Ở đây bùn đất lên ngôi Mảnh sành, mảnh chỉnh cùng ngồi với vua Đâu hồn thơ của người xưa Tài hoa một nét, bây giờ còn đây Nghe trong hương khói vơi đầy Thời gian hưng phế, tháng ngày phôi pha Đời người như ngọn gió qua Bao triều vua cũng chỉ là ... hư không

Tượng người đàn bà ngoại tình ở vườn hoa Lúc - Xăm - Bua

Thơ   •   13.11.2021
Người đàn bà ngoại tình với nụ cười viên mãn Tôi nhìn lên Thần Dớt đã chau mày Tiếng sét ái tình có thể làm nổ tung tất cả Sao tượng NGƯỜI ĐÀN BÀ NGOẠI TÌNH lại ngự ở nơi đây?!

Một cành non

Thơ   •   14.11.2021
Một cành non trổ ngang trời Tìm ai mà hỏi nụ cười năm xưa Một cành non trổ ngang trời Ai giờ tri kỷ với người tri âm Hoa kia cũng nở âm thầm Giêng hai dấu hạt mưa xuân cuối trời Bây giờ, đào đã ra hoa Bây giờ, xác pháo người ta quên rồi

Cà ná

Thơ   •   14.11.2021
Cà Ná Đá Đá Và đá Đá như đàn trâu nằm phơi nắng trên đồi Cà Ná Cá Cá Và Cá Chết khô rồi còn ngáp giữa sân phơi Trưa Phan Rang,Phan Rí biển ngang trời Nắng ngùn ngụt giục người về Cà Ná Biển Cà Ná như ao làng lặng quá Giông bão ngàn năm ngủ trong những ngôi nhà Hoang sơ này Như dành tặng Riêng ta ...

Ghi ở đấu trường La Mã

Thơ   •   14.11.2021
Máu, nước mắt, tiếng hổ gầm và tiếng kêu than của những người nô lệ Thời gian đã rêu phong những tiếng thét gào Tôi chỉ thấy du khách nói cười trên khổ đau của ngàn năm trước

Nhớ Vinh

Thơ   •   13.11.2021
Có một cô bé xinh xinh Tơ nhện bắc cầu Bến Thủy Lang thang đôi bờ sông xanh Ai biết là ai đa tình Bối rối, mỗi lần bối rối Hạt mưa nhòe tuổi học trò Ta nói những điều...chưa nói... Suốt đời bao nhiêu nông nổi Thương quê nắng lửa, gió Lào Tiếc mình ngày thường chẳng gặp Những gì trong giấc chiêm bao

Và em đến

Thơ   •   13.11.2021
Và em đến, như vừng trăng ùa vào cuộc đời anh Anh choáng ngợp trước những gì có thật Bỗng thấy trái tim mình se thắt Hạnh phúc này có phải trong mơ Những gì trong sáng, hồn nhiên Trời đã cho em, em sẻ dành cho ai Ly rượu đầy rồi cạn Vừng trăng khuyết lại tròn Em là thi nhân của vừng nhật nguyệt

Bao lì xì cho cháu đích tôn

Thơ   •   14.11.2021
Cháu Xuân Hiếu của ông có má lúm đồng tiền Sáng mồng một tết , cháu còn ngủ say Chỉ lúm đồng tiền trên má cháu là thức giấc mỉm cười , trò chuyện với ông Cháu đang mơ , đang mơ , mơ thấy quả đất như viên kẹo mầu hồng

Nỗi nhớ

Thơ   •   13.11.2021
Sự đời bao chuyện, quên quên, nhớ Giờ chỉ nhớ em, chẳng nhớ gì Nỗi nhớ như chiều buông khóm trúc Lạc vào hoang vắng bước người đi Nỗi nhớ như đàn chim mải miết Lẫn vào vô tận phía trời kia Nỗi nhớ như đêm về chầm chậm Đợi người, người đợi dưới sao khuya Nỗi nhớ làm ta đau thắt ngực Nỗi nhớ đi đi, xin nỗi nhớ đừng về ...

Tiếng rao đêm

Thơ   •   13.11.2021
Sao bây giờ lắm tiếng rao đêm Có tiếng rao trẻ thơ như tiếng khóc Có tiếng rao người già như tiếng nấc Sao bây giờ lắm tiếng rao đêm Ai ngơ ngác trong mưa và dừng lại bên thềm Nơi cao ốc, đèn lung linh mờ ảo Ai rao sắn, rao mì, ai rách lành vạt áo Sao bây giờ lắm người ăn đêm

Cô gái ở bên nhà

Thơ   •   14.11.2021
Một buổi chiều không đâu Bên dậu bìm hoa tím Có cô gái mắt đen Đứng soi gương, chải tóc Khe khẻ hát một mình Đôi mắt đen tinh nghịch Dõi theo vòm lá xanh “ Một con bươm bướm trắng” Em reo lên hồn nhiên Một con bươm bướm trắng Bên dâu bìm hoa tím Một buổi chiều không đâu

Mẹ ra đi trong đêm

Thơ   •   13.11.2021
Mẹ ra đi trong đêm Làng quê nổi cơn điên Cơn động kinh lịch sử Ôi cái đêm, con chẳng thể nào quên Lửa đuốc đỏ trời Làng quê máu ứa Cả nhà ta bị lùa ra sân Mẹ bụng mang dạ chửa Bị thúc sau lưng những họng súng đen ngòm Mẹ dang rộng vòng tay ôm ba đứa con “ Có mẹ đây, các con đừng sợ”!

Mùa xuân bỏ bùa thi nhân

Thơ   •   14.11.2021
Mùa xuân bỏ bùa thi nhân Ta thương người xa, ta nhớ người gần Khát khao lắm, chộn rộn lắm Áo mới không mặc, ta mặc áo cũ Bỏ đêm nhạc Rok về nghe ngâm Kiều Mùa xuân bỏ bùa thi nhân Sau làn mưa bui khói trời tơ vương Ta say hương đời, bước khôn, bước dại Thời gian bỏ bùa, xin đừng ngoái lại Ta hát, trời xanh xin vỗ tay mừng

Người về Cao Bằng mùa xuân

Thơ   •   13.11.2021
Người về Cao Bằng mùa xuân Mõ trâu lốc cốc Mõ trâu điểm nhịp Thời gian luân hồi Mùa xuân trên lưng trâu Người thả Giữa hoang sơ giữa đại ngàn Buộc vào cổ trâu Tiếng mõ Buộc vào cổ trâu Thời gian Người về Cao Bằng mùa xuân Núi đồi căng nở Buộc vào lưng chừng trời Hoa đỏ Buộc vào lưng chừng trời Người về Cao Bằng mùa xuân Phất một bông lau Lưng đèo

Một mình

Thơ   •   14.11.2021
Trời cao, đất dày Một mình ta đi Một mình ta đến Một mình ta về Trời cao, đất dày Một mình ta hỏi Một mình ta nói Một mình ta nghe Trời cao, đất dày Ngàn năm dâu bể Ngàn đời vẫn thế Trời cao, đất dày Một mình ta biết Một mình ta hay Một mình ta tỉnh Một mình ta say Trời cao ... đất dày

Lần đầu

Thơ   •   14.11.2021
Lần đầu anh ghé môi hôn Buổi trưa cuồng nhiệt em còn nhớ không Ngỡ khi ta tỉnh giấc nồng Nụ hôn đầu- ngọn lửa hồng trong tim Bây giờ anh cứ đi tìm Nụ hôn ngày ấy chúng mình trao nhau Đời chưa phán xử gì đâu Sao tình yêu sớm bạc đầu trong ta !

Bắt chước người xưa cảm thán

Thơ   •   14.11.2021
Chức tước, ta có trách gì số phận Tiền bạc, đủ sống thì thôi Ngẫm tuổi thơ như tàu lá chuối trong vườn rách tả tơi rồi còn quạt gió Ngẫm thế sự nhân tình Hay hay hay Dở dở dở Có người bạn yêu thơ say thơ như thiên hạ bây giờ say cờ bạc Người đánh bạc triệu đô Em bỏ tiền lương ít ỏi của mình mua thơ đọc

Ghi ở chùa Nam Đồng

Thơ   •   14.11.2021
Ở đây mua, bán, khóc, cười Khói hương trầm mặc, cõi đời hư vô Thì xin gốc đại sân chùa Rêu phong ngày tháng có đùa được đâu Chắp tay mà lạy đời sau Bốn phương tám hướng bể dâu khó lường Lòng trần đã bén mùi hương Thì theo tràng hạt lần đường mà đi Người về chốn ấy vu quy Thánh nhân trời đất cũng vì người thôi

Màu áo đỏ

Thơ   •   14.11.2021
Như thể ngàn đời, vỏ dừa phơi trước cửa Mưa vừa ngừng, em đội nón đi đâu Mầu áo đỏ, thoáng góc vườn rạng rỡ Anh nhìn ra, cây lá đã thay màu Chiếc chum sành, mưa đong đầy giọt nắng Chảy long lanh trên những thân dừa Có chiếc xe lôi vừa dừng trước ngõ Em đã về, màu áo đỏ bay qua

Người cày không cày ruộng

Thơ   •   14.11.2021
Người cày không cày ruộng Người lên rừng đốt than Người lên rừng đốn củi Nhọ nhem trong cơ hàn Người cày không cày ruộng Người tìm ra thành phố Ngơ ngác giữa chợ người Đêm ngủ cùng vôi vữa Người cày không cày ruộng Người tìm phương trời nào Li Bi hay Hàn Quốc Dễ gì bán nổi mình Cho những miền xa lắc Người cày không cày ruộng Người cày vào giấc mơ

Nợ

Thơ   •   13.11.2021
Ta còn nợ ta Những điều chưa nói Những điều chưa hỏi Những điều chưa nghe Ta nợ thời gian Tháng ngày bạc tóc Niềm vui nợ trời Nỗi buồn nợ đất Tiền tiền bạc bạc Ta không nợ ai Bao nhiêu ân nghĩa Nợ người dưng thôi

Gửi con gái ở Xứ sở sương mù

Thơ   •   14.11.2021
Một ngày gió rít qua cửa sổ, đất trời mù mịt Chợt nhớ con ở phía sương mù Con băng qua đại lộ Commenrcial Road, xuống tầu điện ngầm Đi giữa dòng người bất tận Gió như bão Như muốn bẻ gãy cán ô Thổi muôn vàn thách thức

Vườn chiều

Thơ   •   13.11.2021
Rồi cây ngâu rụng lá Xuống vườn anh một chiều Nụ hoa rơi nước mắt Như nỗi buồn tình yêu Rồi trăng đêm dịu mát Hình như cây đâm chồi Có lẽ ngàn năm trước Kiếp cây là kiếp người

Với tiên sinh Nguyễn Vỹ

Thơ   •   13.11.2021
“ Nhà văn An Nam khổ như chó” Tiên sinh nói sai rồi Mong tiên sinh sống lại mà coi Chó nhà quan, chó nhà giầu Đi ô tô, ở nhà lầu Được tự do bày tỏ Gâu! Gâu! Gâu! “Nhà văn An Nam khổ như chó” Tiên sinh nói sai rồi Mong tiên sinh sống lại mà coi !

Người đi tìm mộ em trai mình

Thơ   •   13.11.2021
Mười bảy tuổi Em lên đường Chưa hề nắm tay một người con gái Lá đơn tình nguyện em viết bằng máu của chính mình chích từ đầu ngón tay Những ngón tay gần, đen đúa Buổi tối đi ngủ em xoa xoa bàn chân đất vào nùm rơm Bát cơm trộn khoai em sẻ anh một nửa

Ghi ở vườn xanh Lái Thiêu

Thơ   •   14.11.2021
Không phải anh đâu, lúc lỉu những trái xoài Không phải anh, ngàn mắt lá reo vui Gió đỏng đảnh đong đưa ngàn bóng nắng Cây ngả theo cây, cả miệt vườn xao động Ngực căng tròn như trái chín vườn thơm Đi bên anh, dáng em thở phập phồng Dáng em thở như cây vườn đang thở Anh hồi hộp hay chính là ngọn gió