Bơ vơ
Thơ
•
Chủ nhật, 14/11/2021, 11:26 AM
Mòn con mắt đợi cổng trường Người ta về... các ngả đường xôn xao Bóng ai nào thấy đâu nào Mây càng thấp gió càng cao... một mình Không gian ngoảnh mặt làm thinh Giọt mưa xuân cũng vô tình trêu ai Mưa đầy tóc gió đầy vai Sầu theo bốn hướng trô
Nội dung bài thơ: Bơ vơ
Mòn con mắt đợi cổng trường
Người ta về... các ngả đường xôn xao
Bóng ai nào thấy đâu nào
Mây càng thấp gió càng cao... một mình
Không gian ngoảnh mặt làm thinh
Giọt mưa xuân cũng vô tình trêu ai
Mưa đầy tóc gió đầy vai
Sầu theo bốn hướng trôi dài tâm tư
Mong càng thêm... nhớ càng như...
Lẽ đâu tới phút này ư chưa về
Một mình gieo bước nặng nề
Gió tung xác lá bên hè tả tơi
Hồn chênh vênh bóng chơi vơi
Đất cong mặt giận chân trời lảng xa.
Bài thơ Bơ vơ của tác giả Nhà thơ Vũ Hoàng Chương, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Vũ Hoàng Chương
Nghệ danh: Vũ Hoàng Chương
Tên thật: Vũ Hoàng Chương
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vũ Hoàng Chương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Thơ Vũ Hoàng Chương,Tác giả Vũ Hoàng Chương,Vũ Hoàng Chương
Cùng tập thơ: Trời một phương (1962)
Thơ
•
14.11.2021
Bỗng hồi sinh một thời xưa Nụ hé say chàng Bướm dại Êm đềm giấc mộng ngày mưa Ta đã cùng nhau gặp lại Giòng máu tưng bừng ân ái Đôi lòng một ước trăm năm Tình chớm duyên đầu mê mải Hào quang rờ rỡ trăng rằm Xuân vừa kịp chín mười năm Cô bé v
Thơ
•
14.11.2021
Lờ lững sông Seine mắt mở choàng Nhìn theo muôn mảnh nguyệt đi hoang Bỗng dưng tròn bóng... Ôi ngàn thuở Vân Muội tình si đã gặp Hoàng! - Sao anh ngơ ngác? Lạ lùng chưa! Em vẫn là mây tự kiếp xưa. Trời xám Paris thu nặng chĩu Lênh đênh sầu biết mấy c
Thơ
•
14.11.2021
Bế môn cao ngoạ Tầm Dương thành, Tuý đảo càn khôn liễu bán sinh. Khởi tích lạc hoa - tằng lạc phách, Hà phương vong thế - dĩ vong hình. Đăng tiền Quỷ Hoả tầm giai thoại, Mộng lý Đào Nguyên tục cựu minh. Hưu quái ngã môn chung nhật lạc, Tại phong yê
Thơ
•
14.11.2021
Dặm phần Tây Vực xa khơi Giải chùng tơ khói xiêm ngời nhật quang Mê người một đóa hồng trang La quần ghen chết mấy nàng cung phi Thạch Môn từ bước lưu ly Động sâu hoài hận mình đi chẳng về Lòng son ngùn ngụt nhớ quê Từng thiêu cháy tóc mây thề
Thơ
•
14.11.2021
Đêm tà song chếch nở hoa mai Chuông vọng Hàn San nguyệt Liễu Trai Cạnh gối tờ mây nằm sát ngực Từ e lệ tứ... nếp sơ khai Đào rụng lời thơm suối chở vần Ngược soi lòng chữ dáng thùy vân Thiên Thai có suối này không nhỉ Đào có mê tình, hỡi Ngọc Chân Ý
Thơ
•
14.11.2021
Một phen núi chuyển sông dời Ngẩn ngơ gạch đá tơi bời cỏ cây Sầu Nam Bắc nhớ Đông Tây Xuân sang nghe cũng bùn rây áo đào Chống tay giọt lệ tuôn trào Ngó sâu nước vẩn nhìn cao mây mờ Đã toan khép chặt lầu Thơ Đầy song cũng chả buồn vơ bóng thiề
Thơ
•
14.11.2021
Lưu Lang có phải tiền thân? Mặc cho bãi bể mấy lần nương dâu. Tầng rêu khe đá bụi ngầu Vung tay gỡ thử mối sầu Thiên Thai. Trùng du Nam Phố - Trùng Dương tiết Cuộc truy hoan mài miệt trắng bao đêm Những vì ai khoảnh khắc trái tim mềm Đã nửa kiếp lăng
Thơ
•
14.11.2021
Em ạ! Cô Hằng chắp cánh Vừa lên trong khói sương chiều Có phải mưa sầu đã tạnh Cho ta đời chớm hương yêu Tình Thơ nồng thắm bao nhiêu Sách cũ Hội Chân nào chép Mình hoa nghiêng -- sóng lòng xiêu... Đào suối Thiên Thai chẳng đẹp E lệ màu pha
Thơ
•
14.11.2021
Ngôn ngữ trần gian túi rách Đựng sao đầy hai tiếng "Mẹ ơi!" Văn tự chiếc xe mòn xọc xạch Đường sang cõi Mẹ ngàn trùng xa khơi Gọi lên bằng máu Tim rã rời Chép ra bằng nước mắt Lửa thiêu hố trũng lệ tan thành hơi... Nơi đâu sâu thẳm gặp ca
Thơ
•
14.11.2021
Đã đến giờ chia phôi Đầu tiên là khối óc Ly thân cùng tôi... Nó đi xa để được mở toang trên giòng sông Thời Gian bên lở bên bồi,
Thơ
•
14.11.2021
Lòng vẫn tơi bời ngọn lửa thiêu Nhớ thương khoảnh khắc mơ Thần Nữ Thương chuyện mười năm đợi Át Kiều Bóng lá xanh om hờn gã Mục Cửa hầu sâu thẳm hận chàng Tiêu Không gian thôi đã ba chiều khép Thì đốt tâm tư mở một chiều Mở một chiều riêng để