Chương bốn - Hai người yêu gặp lại

Thơ   •   Thứ năm, 06/01/2022, 17:24 PM

Lại một vầng trăng đến vầng trăng hỏa tuyến gần, trên mũi súng, cuốc xẻng, gương mặt bạn bè xa, trên lá ngụy trang phủ bạt những đoàn xe gần, trong tiếng cười đùa chào hỏi xa, trong nỗi nhớ người yêu, mong đợi đêm sáng trăng đêm rộng đêm dài (đêm

Nội dung bài thơ: Chương bốn - Hai người yêu gặp lại

Lại một vầng trăng đến

vầng trăng hỏa tuyến

gần, trên mũi súng, cuốc xẻng, gương mặt bạn bè

xa, trên lá ngụy trang phủ bạt những đoàn xe

gần, trong tiếng cười đùa chào hỏi

xa, trong nỗi nhớ người yêu, mong đợi

đêm sáng trăng đêm rộng đêm dài

(đêm không ngủ trăng là con mắt thức)

xe có trăng xe say mùa chiến dịch

trăng làm đèn trên mỗi chặng đường qua

ngã ba có trăng ngã ba hội hè

câu hát đến, câu hát đi, gương mặt thì ở lại...

Rẽ ánh trăng, một chiếc xe bụi đỏ

La ngước nhìn hồi hộp cả vầng trăng

“Anh ấy đã về. Bỏ lại sau lưng

nỗi mong nhớ, những khúc đường cua, vòng bánh xe quay, đạn bom và cái chết

anh ấy đã về, Hường ơi, Xanh ơi, Cúc ơi... La muốn gọi to lên cho bạn bè được biết

anh ấy đã về!...”

Nhưng tín hiệu của tình yêu không cánh cứ bay đi

những cô gái nhận điều linh cảm ấy

(họ đã từng giữa đêm choàng dậy

nhận ra tiếng bom nổ hẫng cuối đồi hoang

khẽ mỉm cười trở lại giấc mơ lành)

giờ họ đến vây quanh xe bụi đỏ

họ chen lấn để được nhìn thật rõ

“ông anh rể tương lai” vừa ở chiến trường về

- Anh đã đến những đâu, hãy kể bọn em nghe?

- Xe có chở kịp hàng cho những sư đoàn “đánh lớn”?

- Anh có nhớ chị La như xe nhớ bến?

- Có biết ai gửi lại ngã ba này một chuỗi phong lan?

Mùa quay về từng câu hỏi âm vang

gặp những tấm lòng...

“biết nói làm sao, biết kể làm sao

ngày tháng gian lao

cơn bão lớn đập trong lòng đất nước

xe nặng vượt đèo bốn mươi độ dốc

những cua gấp khúc

vòng vô lăng xoay tít mặt trăng, xoay tít mặt trời, xoay tít trái tim người

(trái tim người lái xe như quả dọi)

treo lên sợi dây con đường từ Bắc thẳng vào Nam

phía ấy chiến tranh

phía ấy chiến trường

phía ấy những binh đoàn không thể nào thiếu đạn

không thể nào thiếu gạo

không thể nào tắt lạnh

hơi thở hậu phương...)

“biết nói làm sao, biết kể làm sao

rừng nhiệt đới quanh năm tươi tốt

bao chiến sĩ tựa vào cây khi lên cơn sốt

cánh rừng rung lên nhận cơn sốt về rừng

những binh đoàn lại khỏe mạnh lên đường

đưa cái chết đến tận giường lũ giặc

xe Mùa đã đuổi theo dấu chân chiến dịch

gặp bao nhiêu hậu cứ bỏ không

gặp bao nhiêu hố củ ấu, củ mài

gặp bao nhiêu vùng rau rừng vừa hái

như lời chào để lại

như lời nhắn giục người vào...

“biết nói làm sao, biết kể làm sao

người tiền tuyến nhận từng hạt gạo

thấm máu người hậu phương

máu người cấy trồng hay máu người bốc dỡ

máu dân làng hay cha mẹ

người yêu ơi

người yêu ta có bị thương

em của ta ơi

em có phải chít khăn tang

đi nhặt thóc rơi trên cánh đồng vì tiền tuyến?....

nỗi nhớ thương theo ta suốt từng trận đánh

nỗi nhớ những người đang ở đâu mà máu ở nơi này!

ôi hậu phương, ta trở về đây

không thể nào chậm trễ

trăng thì sáng thế

mà không đủ thời gian cho ta ngồi kể

về ngày hôm qua

ngày hôm qua ta không dám quên

nhưng cũng đừng vội nhớ...”

“- Thôi đừng hỏi, bạn bè ơi, đừng hỏi nữa

ánh trăng gặp gỡ

sẽ nói nhiều ngày tháng cách xa

như đêm nay giữa Đồng Lộc trụi trơ

vẫn vầng trăng không hề lỗi hẹn

vầng trăng là nhân chứng

vầng trăng là mầm sống

vầng trăng là lòng ta gửi gắm

vượt lên nghìn cái chết tỏa sáng trong...”

Xe rú ga, ánh trăng bỗng rung rung

những cô gái bấm nhau về vị trí

dành một phút cho hai người tình tự

thời gian hơn vàng ngọc giữa vùng bom.

La nhìn Mùa, ánh mắt sáng niềm tin

ánh mắt nói bao điều kỳ lạ quá:

“- Anh đi đi, đường dài đội ngũ

đất quê mình gió nóng tạt xiên vai

mẹ vẫn chờ anh trước ô kính cửa xe này

mẹ phía trước mỗi chặng đường kháng chiến

nơi anh đến, hậu phương hay tiền tuyến

mẹ cánh đồng, mẹ nhà máy, mẹ dòng sông

mẹ đất đai dàn trận địa mênh mông

ngày có giặc, lòng mẹ như ngọn súng

trái tim mẹ trải mọi vùng bom đạn

anh đi đi, phía trước, mẹ đang chờ

“nơi anh trở về, mẹ lại tiễn anh đi

xe có nặng anh đừng san sẻ lại

đồng Bắc Bộ cò dân ca bay mỏi

rừng miền Trung gỗ quý dựng chân trời

súng đạn qua đại dương không phiêu bạt

mẹ nâng niu xúc động nước mắt rơi...

anh hãy mang vào tiền phương, anh ơi

tấm lòng Mẹ-hậu-phương-miền-Bắc

dẫu chum sập không còn nhiều gạo thóc

với con xa lòng mẹ gửi phần nhiều.

“anh đi đi, chim bằng thương yêu

cánh bay sải đất trời Tổ quốc

cánh đất Bắc, cánh trời Nam

trái tim em giữa ngã ba Đồng Lộc

máu đỏ xin dồn về đôi cánh tình yêu

ở đây núi dựng ráng chiều

người trong khói đạn

đừng lo lúc trở vào bóng em xa vắng

“yêu nhau chiến đấu suốt đời

bụi sim sót lại lưng đồi

trái tròn chín muộn

ngọt ngào cho ai đường dài xa ngái

trăng thì con gái trăng chẳng hững hờ

đường đi đánh giặc đồi chẳng chơ vơ

vẫn đợi vẫn chờ là con đường rộng

em vẫn thương thầm cái xẻng cái mai

anh ơi tháng rộng ngày dài

cho ai dung dăng quên lãng

với ta bây giờ thời gian nóng bỏng

với ta bây giờ thời gian trôi băng

bay đi, ơi cánh chim bằng

tình yêu nổi gió thổi căng bầu trời...”

ánh mắt Mùa như nói nên lời

trong giây phút thời gian dào dạt ấy:

“Thôi chào nhé, người yêu ơi, ở lại

em nhỏ nhoi, em cứng cáp của anh

với bao đồng đội

với tuổi thanh xuân

với con đường đỏ trụi trần

mưa bom bão đạn

bất ngờ hơn giông hơn nắng

giữa ngã ba này

giữa ngọn đồi này

giữa trọng điểm này - giọt thủy ngân nhiệt kế cuộc chiến tranh

giọt thủy ngân nhiệt kế lòng dũng cảm

em ở lại

như quê hương vai áo nhiều mảnh vá

thức chờ anh, thức tiễn đưa anh

chiến trường xa, chiến trường gần

anh gặp em như Nam gặp Bắc

hai nỗi nhớ tụ về Đồng Lộc

điểm hội tụ tấm lòng đất nước

tháng ngày lửa cháy giữa sống lưng

ở đây hậu tuyến, ở đây tiền phương

ở đây lòng người đo bằng máu đỏ

ở đây lòng người đo bằng cấp số

những chuyến xe qua

đo bằng lưỡi mai mòn vẹt đá gan gà

đo bằng tiếng trả lời nhau sau trận bom sập về đánh úp

“Xe anh ra Bắc

xe anh lại vào Nam

qua đoạn đường này em đang bám trụ

nếu lúc ấy sau phút thông đường, em bắt đầu giấc ngủ

em đừng buồn anh đã xa rồi

thương em, xe chẳng kéo còi

cho em trọn một giấc dài vô tư...”


Bài thơ Chương bốn - Hai người yêu gặp lại của tác giả Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo

Nghệ danh: Nguyễn Trọng Tạo

Tên thật: Nguyễn Trọng Tạo

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Trọng Tạo - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Trọng Tạo, Thơ Nguyễn Trọng Tạo

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo

Hoa hồng

Thơ   •   07.01.2022
I don't forget the night that i slept on a rose petal (Müesser Yeniay) “Tôi không thể quên cái đêm tôi đã nằm ngủ trên một cánh hoa hồng” Êm ái và ngát thơm hương vị tân hôn Nhưng nếu tôi không nằm ngủ trên cánh hoa hồng ấy Thì một giọt s

Đảo bão

Thơ   •   07.01.2022
I Những đàn chim trên đảo đã bay đi Chỉ còn lính chúng tôi với rập rình cơn bão Cơn bão biển đang tiến dần tới đảo Cơn bão điên cuồng gió giật cấp 12 Cơn bão chúng tôi biết được qua đài Qua màu nước thủy triều bỗng dưng ngầu sóng đục Chúng tôi biết q

Tháp Eiffel

Thơ   •   02.11.2021
Những người đòi đốn hạ tháp Eiffel đã chết từ lâu 115 năm tháp Eiffel ngạo nghễ Con quái vật hay Nàng Tiên giáng thế? Hỏi sông Seine, sông Seine lặng lờ trôi Đêm lên tháp Eiffel nhìn Paris diễm lệ Li cà phê thơm gió lạnh tháng mười Em thang máy dị

Người đang yêu

Thơ   •   02.11.2021
một khuya một mình một tình một mưa đèn đường lưa thưa em đi giao mùa cứ tưởng ấm rồi đất trời chuyển hạ nào ngờ ngày xa còn rét tháng ba anh bấm điện thoại em chưa tới nhà tiếng chuông ái ngại vọng hồi xót xa anh đứng anh ngồi anh thương anh nhớ anh

Gửi H.

Thơ   •   02.11.2021
Bây giờ ngày ấy mai sau em mười bảy tuổi và câu thơ buồn giọt mưa rơi xuống cội nguồn bởi chưng mái giột mưa còn ướt anh một ngày héo một ngày xanh một đời nhớ một đời thành lãng quên mấy chàng yêu cũ điên điên chuyền nhau điện thoại gọi em đường dà

Đừng gửi cho tôi trăng rằm

Thơ   •   02.11.2021
đừng gửi cho tôi trăng rằm tình xưa đã khuyết không hy vọng có thể là điềm tốt đừng gửi cho tôi lộc biếc chẳng bao giờ còn trở lại xuân xanh không ảo tưởng có khi là huyễn hoặc hãy ném tôi vào đêm tối mắt có thể sáng dần lên hãy vùi tôi vào mùa đông

Tết sớm gọi tuổi mình

Thơ   •   02.11.2021
không gói được mùa đông cất vào trong tủ em thôi đành mang áo gấm đi đêm vầng trăng lạnh đến bạch ngày mới ngủ về cùng em sương ẩm ướt hiên thềm không níu được mùa xuân quay trở lại anh thôi đành trồng một sắc đào riêng hoa đào nở cuối chiều đông giá

Con sông huyền thoại

Thơ   •   02.11.2021
con sông mình hạc xương mai vàng son in bóng đền đài hoa khôi đến đây tôi gửi bóng tôi vớt lên thì vỡ, tan rồi lại nguyên con sông mướt cỏ tóc tiên những đêm kỹ nữ bỏ quên nguyệt cầm vầng trăng loã thể ướt đầm sẩy chân thi sĩ vớt nhầm mỹ nhân con sô

Không đề năm mới

Thơ   •   07.01.2022
Cởi trời xanh cởi đất nâu Bốn mùa gửi lại bên cầu gió bay Rồi ra nhặt tháng nhặt ngày Nhặt buồn vui nhặt đắm say hững hờ Nhặt cười nhặt khóc làm thơ Nhặt mây làm áo lụa tơ cưới trời (*) Thời gian tiếng nhạc không lời Đầu năm là sóng cuối đờ

Ngôi sao buồn

Thơ   •   07.01.2022
chấm buồn dưới mắt buồn em ngôi sao buồn cuối trời đêm mơ buồn đèo mù sương biển mù sương ngôi sao buồn ấy vẫn thường hiện lên anh nghèo anh giữ làm tin ai mua chẳng bán ai xin dễ nào giật mình tưởng mất ngôi sao cô đơn thoáng chốc đã hao hao gầy sa

Tổ phá bom trên đường Rú Trét

Thơ   •   01.11.2021
Rú Trét nhìn xa như trái tim Bầu trời trưa là vòm ngực lớn Lái xe qua đây căng mắt nhìn “Cua” cháy khét đá gan gà lởm chởm. Phản lực Mỹ lẻn vào từ bốn hướng Chưa nghe tiếng động cơ Chùm chùm bom xối xuống đầu đá dựng Bom nổ ngay biết mình bị hẫng Tiế

Qua miền gái đẹp

Thơ   •   02.11.2021
người đẹp Tuyên Quang cổ mang vòng bạc môi đỏ như ớt vừa ngọt vừa cay da trắng chân dài đèo cao áo bay xe qua Sơn Dương ngược đường lên tỉnh người đẹp hái chè trẩy ngô ẩn hiện mắt đen lúng liếng vú tròn đung đưa xe qua xứ mưa xe về xứ lạnh người đẹp

Thơ tám câu

Thơ   •   01.11.2021
1. Trước ô tô là chiếc xe ngựa cũ trước quần Jin áo Phông là khăn đóng áo dài trước ngôi nhà bê-tông là cong cong mái ngói tàu thủy đuổi theo cánh buồm nâu ban mai Tôi đi ngược về năm trăm năm ấy gặp Hội An sơ khai rồi trở lại thở dưới vòng quạt máy

Chương năm - Đàn bê và trẻ nhỏ

Thơ   •   06.01.2022
Bom nổ chậm vãi đen trời Đồng Lộc chui xuống đất sâu mang cái chết nằm rình kim hẹn giờ trong lòng đất chạy lanh tanh giọt a-xít mang răng loài gậm nhấm Bom nổ ngay nhằm đàn bê ném xuống cỏ cháy rồi không ăn được, bê ơi bê bị thương chạy về phía sườ

Rượu Tết

Thơ   •   02.11.2021
Tết mời nhau uống rượu nào ai nỡ chối từ cụng ly nghe mới sướng dốc cạn niềm tâm tư cạn một năm may rủi nghèo khó lẫn giàu sang cạn một đời làm lụng men mùa xuân dâng tràn mặt hồng như hoa thắm tiếng cười tựa pháo ran chao ôi ba ngày tết vui buồn cù

Nỗi nhớ không tên

Thơ   •   07.01.2022
lang thang đường phố Huế nhớ chiều nào xa Vinh trời thắp vì sao xanh thương nhớ về mắt biếc đường xưa toàn Người Đẹp nay đỏ trời Phượng Bay Huế dầm mưa Nguyễn Bính Vinh nắng hừng phương ai còn chi là rượu nữa uống hoài mà không say bia biệt ly quán l

Tạm biệt Cần Thơ

Thơ   •   07.01.2022
Thả mình vào Cần Thơ bồng bềnh dòng sông Hậu Bạn bè nhậu tới bờ biến mình thành hậu đậu. Những cơn sốt chỏng chơ quay cuồng cùng dra đệm Câu vọng cổ bất ngờ ứa lòng người xa đến. Chưa quen mà lưu luyến chưa kết mà mộng mơ Có ai độc hành thơ Tự chố

Thiên An

Thơ   •   07.01.2022
thế là ta một mình cùng chốn ấy thông xanh thông xanh thông xanh lưng cỏ mọc xuyên trái tim sỏi đá mây trắng bay tháp nhọn mắt ta nhìn ôi những chiếc lá kim rơi chi mãi nỗi buồn heineken heineken tiếng va chạm cô đơn ta ngỡ uống cạn suối nguồn mây tr

Chiến sĩ và vầng trăng trên điểm chốt

Thơ   •   07.01.2022
Sau trận đánh là phút thảnh thơi Chiến sĩ khoan thai nhìn xuống chân đồi Bỗng thấy bóng mình đè lên ngôn ngang xác giặc Rồi ngoảnh lại nhìn iên điềm chốt: Một vầng trăng như ngọc sáng ngời. Ôi, vầng trăng đã mọc bao giờ Cái phút ấy anh không hề biết!

Kiến nâu và đoàn tàu

Thơ   •   01.11.2021
Bạn ởi bạn ơi Nghe tôi kể chyện Có hai chú Kiến Khiêng một đoàn tàu Kiến đi về đâu Thì tôi chưa rõ… Đi từ rừng cỏ Qua núi đá cao Gió thổi ào ào Nắng nung bốc khói Kiến không dừng lại Dưới bóng cây xanh Kiến chẳng nghỉ chân Đi tìm nước uống Qua chiếc

Huế 1

Thơ   •   02.11.2021
sông Hương hóa rượu ta đến uống ta tỉnh đền đài ngả nghiêng say.

Không biết ngày mai anh thích mây hay gió

Thơ   •   07.01.2022
(Tặng Em) u ám thích mây lành nắng nôi anh thích gió nấu ăn không hát, hát không nấu ăn anh thích vừa nấu ăn vừa hát thì thầm anh thích em không đảng nếu phải chọn đảng phái không đảng phái anh thích em điên điên thân xác và tâm hồn cuối cùng

Diễm xưa

Thơ   •   02.11.2021
Cho TCS và HPNT có thể tóc nàng bạc trắng vô tình sỏi đá thành vôi có thể cơn mưa đã tạnh trái tim chẳng mọc thêm chồi. chàng trai yêu nàng đã chết bên tầng tháp cổ rêu mờ cánh chim thiên di mỏi mệt bay ngoài câu hát ngu ngơ bọn trẻ như chàng ngày tr

Con đê trên Bán Đảo

Thơ   •   07.01.2022
Đã có lần tôi bay trên bán đảo nhìn xuống dãy Trường Sơn dãy Trường Sơn kéo một vệt xanh dài và tôi nghĩ: đấy là con đê biển. Con đê ấy được đắp bằng đất đá bằng cây nhiệt đới ken dày không bao giờ trụi lá xanh như cỏ xanh đã bén rễ từ lâu… Sóng cứ đ

Sonnê không định trước

Thơ   •   06.01.2022
ngơ ngác rơi giọt nước mắt cuối năm không rõ buồn vui xe chậm lại trên đường không rõ về nơi chốn nào tung tăng thanh xuân trôi ngược chiều phút chốc mộng du lên phiêu diêu mặt trời vầng trăng ngôi sao mắt ướt ngực núi phồng căng dòng sông duỗi châ

Không tuổi

Thơ   •   02.11.2021
em dần mão thân mùi hay tuất hợi tử vi em không tuổi giữa hồn anh em dịu mát lạnh lùng hay nồng cháy một vòng ôm buộc mười sợi vô hình em là cây-âu-cơ thắp trăm đèn hoa đỏ rụng xuống đời anh lấp lánh cánh môi son không Nhật Bản không Trung Hoa không

Anh ném em lên trời

Thơ   •   06.01.2022
Tặng Em đêm nay anh ném em lên trời rồi ngửa tay anh hứng rơi xuống lòng tay giọt nước mắt đêm nay anh ném em xuống biển sâu rồi anh thả câu vớt lên bọt biển đêm nay anh ném em lên giường rồi anh nằm bên hai tay ôm bão trắng đêm nay anh ném nỗi nhớ

Cuốn chiếu đi tìm bạn

Thơ   •   01.11.2021
Có một ban mai Mát lành, rực rỡ Mặt Trời gõ cửa Ngón tay nắng hồng. Cuốn Chiếu đang ngủ Thức dậy vội vàng Nhìn dọc ngó ngang Thấy nhà vắng vẻ Một mình buồn tẻ Căn nhà rộng rênh. "Không bạn thân tình Đời đơn độc quá!" Cuốn Chiếu than thở Mặ

Đào phai

Thơ   •   07.01.2022
hoa đào vương kiếp đào hoa thắm tươi một thuở phôi pha một ngày tôi nhìn từng cánh đào bay thời gian loã thể rụng đầy chiêm bao giật mình tôi gọi ơi đào giang tay níu lại thuở nào thắm tươi nhưng nàng đã chẳng nghe lời lặng im trút xuống quanh tôi ph

Thời gian 1

Thơ   •   06.01.2022
ngày bóc tờ lịch gián vào đời tôi ngày bóc đời tôi ném vào đen đỏ rồi thua xanh cỏ rồi tóc trắng vôi rồi thua ngọn gió một trời rong chơi vẫn bóc vẫn gián vẫn đầy vẫn vơi còn tôi cái lõi ngày bóc luôn rồi còn chi bóc nữa? hãy bóc hồn tôi tôi thành tờ

Chú mèo đi học

Thơ   •   01.11.2021
Mèo mẻo mèo meo Chú mèo đi học Áo quần trắng muốt Đôi giày xanh xanh Chân chú bước nhanh Bên dòng mương nhỏ. Gặp bông hoa đỏ Mèo mải ngắm nhìn Gặp chú chuồn kim Chơi trò đuổi bắt Gặp chim sắt sặt Gây chuyện cãi nhau Trèo tít cành cao Chim vù bay mất.

Thơ   •   02.11.2021
và em như gió bay qua đường dài và tôi như lá xanh ngày vàng phai và đất thành ô thành nhà thành phố và em và tôi thành chồng thành vợ em bồng con gái tôi dắt con trai ngày xưa là một bây giờ là hai và câu ca dao sắc như mắt liếc em đã có chồng tầm x

Anh yêu em

Thơ   •   02.11.2021
Sau khi nói yêu em, anh đi đâu về đâu cũng đều thấy gương mặt em đang dụi vào ngực anh âu yếm; và thiên nhiên đẹp lung linh lúc nào cũng đột ngột dang cánh tay trần trìu mến, ôm choàng lấy cổ anh. Và ở đâu, và bao giờ anh cũng nghe lời em hỏi thì thầ

Đêm kỳ diệu

Thơ   •   02.11.2021
Đêm kỳ diệu tay bơi trong suối tóc ánh trăng mờ trời sương mặc áo mun thu trút lá người ơi run rẩy gió Đêm kỳ diệu đêm chưa bao giờ có hai trái tim trôi vô định bên trời nghe da thịt trào lên từng đợt sóng Từ thăm thẳm một vì sao rụng xuống ánh chớp

II. Những cột mốc sống

Thơ   •   02.11.2021
Không nhớ con thuyền nào đã phát hiện Hoàng Sa, Trường Sa, Côn Lôn, Phú Quốc Chỉ nhớ những ngư dân đánh cá tận trùng khơi Đảo dựng đá chắn che ngày bão lớn Những đảo hoang bỗng ấm áp hơi người. Ôi tiếng Việt bay qua đầu sóng dữ Nói râm ran trên đảo đ

Phố đỏ

Thơ   •   02.11.2021
Phố đỏ đèn mờ lơ mơ người xe ta khách phương xa dạo bộ vỉa hè có hai mắt nhìn có hai tai nghe có hai bàn chân nửa đi nửa về có hai con người một già một trẻ nửa muốn nửa không cãi nhau chí choé Phố đỏ đèn mờ trong mơ mê tơi những toà thiên nhiên mắ

Quy Nhơn không đề

Thơ   •   02.11.2021
con đường Mỹ Thổi đầm thành phố bia ngoại rượu tây em dịch vụ đổ thêm xăng Quy Nhơn gọi đi nhỏ của anh giờ đã phát phì nhỏ của anh nói cười như bà lớn tiếng cổng sắt xa dần nghe rờn rợn hoa li vàng mùa hạ đã xa xôi đường nở trắng một màu hoa trứng cá

Ghép lại trái tim

Thơ   •   02.11.2021
Vải thưa che mắt Thánh dễ dàng chăng lời nói dối sẽ đến ngày gãy cánh sự thật đi như một kẻ độc hành sẽ tới đích dù đỉnh trời giá lạnh tình yêu tan tan cả chút dối lừa chàng hảo hán hiện hình tên ăn cắp vỏ thánh thiện bóc ra toàn múi độc tim thơ ngây

Ý nghĩ

Thơ   •   02.11.2021
khát nước - mời cạn ly đầy khát men - mời cạn rượu này khát tình - uống cạn – tháng ngày buồn tênh

Chiêm cảm

Thơ   •   06.01.2022
có lúc ngôn từ biệt tích đam mê trơ đá gan lì em mèo ơi đừng đến nữa sợ em dựng dậy tử thi có lúc trời ơi hồng xanh tím khoả thân chết đuối cứng tường đêm ta thấy ta thành cây cọ vẽ trong veo tơ lụa mặc cho em có lúc trên ngai vàng nguy biến lạnh ngư

Đồng dao cho người lớn

Thơ   •   02.11.2021
có cánh rừng chết vẫn xanh trong tôi có con người sống mà như qua đời có câu trả lời biến thành câu hỏi có kẻ ngoại tình ngỡ là tiệc cưới có cha có mẹ có trẻ mồ côi có ông trăng tròn nào phải mâm xôi có cả đất trời mà không nhà ở có vui nho nhỏ có b

Rượu cần

Thơ   •   06.01.2022
cũng liều uống rượu cùng em bởi chưng người đẹp lại thêm rượu cần cái ghè rượu hoá chứng nhân chúng mình mỗi đứa một cần vít cong một can cho má em hồng hai can anh đã vội trồng cây si ba can đừng bỏ anh đi anh buồn. Ghè rượu có khi lây buồn bốn ca

Mai giỗ Trịnh Thanh Sơn

Thơ   •   07.01.2022
Mai giỗ Trịnh Thanh Sơn xa Hà Nội trời Sài Gòn mưa đổ Nhặt lá me nhớ thằng bạn thơ xao xác kêu một mình "Bạn ơi hôn nhé" Nhìn cỏ hoa tưởng Sơn mọc lại rồi Tưởng Sơn đang nâng lên ly rượu mồ côi... Mai giỗ bạn nén hương nào vòng vèo khói th

Mùa thu nước Nga vàng

Thơ   •   07.01.2022
Từ Thu vàng Levitan tôi đến nước Nga vàng Thu vàng rực đẹp hơn tranh vẽ Vàng trong rừng xanh Vàng trong nước biếc Vàng loang lên trời những mảng màu đậm nhạt Vàng đắp lên cung điện, nhà thờ… Vàng em đeo trên tay Vàng em đeo trước ngực Quá nhiều em ng

Sen trắng

Thơ   •   07.01.2022
Cuối mùa sen vẫn còn hoa Trắng trong tinh khiết như là nữ nhi Gió ghen cởi yếm xuân thì Làn hương e ấp thơm khuy lỏng cài...

Chân và cánh

Thơ   •   01.11.2021
Gió không có cánh Mà gió bay nhanh Xe không có chân Mà xe chạy miết Cái ghế buồn thiệt Bốn chân ngồi lì Cánh cửa mở khép Bao giờ bay đi?...

Nỗi nhớ không tên

Thơ   •   02.11.2021
lang thang đường phố Huế nhớ chiều nào xa Vinh trời thắp vì sao xanh thương nhớ về mắt biếc đường xưa toàn Người Đẹp nay đỏ trời Phượng Bay Huế dầm mưa Nguyễn Bính Vinh nắng hừng phương ai còn chi là rượu nữa uống hoài mà không say bia biệt ly quán l

Ăng-ko

Thơ   •   06.01.2022
bay trên đá và đi trong đá ôi Ăng-ko! làm sao hiểu nổi người những nghệ nhân đã chết tự lâu rồi người sau đến đôi mắt tròn ngơ ngác ngỡ núi đá được đẽo thành ngọn tháp và đá mềm như đất dẻo... Ngày xưa Apxara những vũ nữ Hoàng Gia dính vào đá trong g

Thơ nhờ em gửi về Nguyễn Bính

Thơ   •   02.11.2021
em giờ quần soọc áo phông ta như một gã nhà nông cuối mùa em giờ píc ních sân chùa ta như sư đá còn ưa xoa đầu em giờ tưởng tượng sồng nâu ta đi ra phố mua gàu tát trăng ước chi em mặc tứ thân nụ cười che nón ba tầm ghé chơi ước chi đến hẹn người ơ

Một mình Thiên Mụ

Thơ   •   02.11.2021
Tặng Kim Thanh biết là trời sắp cơn mưa mà sao tôi cứ lên chùa đường xa? biết là người mong ở nhà mà sao tôi cứ đi ra đất trời Sông Hương xuôi mải về người ngược dòng sông ấy và tôi... gặp chùa trước sân, cây sứ rụng hoa dăm ba người lính nhẩn nha ng

Chàng hâm ngẫu hứng

Thơ   •   07.01.2022
(Phỏng theo lời say của một người bạn) Mở thơ bạn ra xem Thơ không hình dáng em Mở ti-vi ra xem Ti-vi hình chớp giật Mở Mail em ra xem Mail hóa thành người thật Anh ngồi như cục gạch Em đem cất lên giường Anh đắp tấm chăn hồng Lại hóa ra

Theo đuổi

Thơ   •   01.11.2021
Chẳng lẽ tôi theo đuổi cánh chim để đến một vòm trời không tiếng nói chẳng lẽ theo đuổi người con gái người con gái của tôi chắc đến với tôi rồi trong chiến tranh tôi theo đuổi cuộc đời dẫu còn sống chưa phải là đã đến bên công sự đồng đội tôi ngã x

Exit

Thơ   •   02.11.2021
lối ra giải thoát chết lìa trần mà cánh cửa vẫn chờ ai: exit. không biết tiếng Anh người vẫn thoát ra ngoài cánh cửa khách sạn Vera hội Nhà Báo hội Nhạc Sĩ hội Nhà Văn... buồn người nhập vào em đói người ăn trái tim  em khát người uống cạn mắ

Một mình

Thơ   •   02.11.2021
về lặng thinh trong căn phòng máy lạnh Hà Nội ngân... giai điệu bạn bè một li nhỏ whisky một thơm thầm hương huệ một chút thiền khép đôi cánh đam mê một trẻ nhỏ trong ta cầm đèn giấy đêm chân trần quanh năm mặt hồ thu một con thú bị thương về hang ổ

An ủi (II)

Thơ   •   02.11.2021
người tìm chỗ ngồi ở giữa đám đông ta tìm chỗ ngồi ở chốn trống không rồi bỗng người buồn tìm ta an ủi rồi bỗng ta buồn quân cờ bỏ túi...

Ngày không em

Thơ   •   06.01.2022
Ngày không em anh cây chổi tựa mòn góc bếp anh cái chảo mốc meo anh con mèo đói kêu khan anh con chồn hoang ngủ vùi trong hốc tối... Ngày không em anh làm gì với gió gió mềm mại dáng em anh làm gì với lửa lửa cháy môi em anh làm gì với cơ

Thời gian 2

Thơ   •   02.11.2021
từng giọt thời gian ngưng thành mai vàng tích tắc nhịp tim sao ta bàng hoàng ôi xuân đã sang mà người chẳng tới từng hạt thời gian gieo vàng mong đợi mùa xuân mời cưới lấy ai đi cùng ta đi một mình thời gian mông lung nay còn trẻ trung mai đà bạc tóc

Rượu chát

Thơ   •   02.11.2021
tình trao mắt cho thơ trời xanh mi ướt bờ tình trao nắng cho mưa chìm vào nhau bất ngờ cửa khép những ô vuông chân tường dâng bão gió chiều cắn vào ngàn thương quên mùa đang đốn ngộ ứ hự là tình ơi ừng ực khát một đời người trao nhau rượu chát dốc sa

Đào phai

Thơ   •   02.11.2021
hoa đào vương kiếp đào hoa thắm tươi một thuở phôi pha một ngày tôi nhìn từng cánh đào bay thời gian loã thể rụng đầy chiêm bao giật mình tôi gọi ơi đào giang tay níu lại thuở nào thắm tươi nhưng nàng đã chẳng nghe lời lặng im trút xuống quanh tôi ph

Người đẹp nhìn tôi

Thơ   •   02.11.2021
người đẹp nhìn tôi trên đường về đêm tôi cảm thấy buồn tôi gặp người đẹp đèo con biết đâu chẳng phải con nàng tôi gặp người đẹp bên chồng chắc chi chồng nàng trẻ thế một lần giòn tan pháo nổ cô dâu tôi gặp ngỡ ngàng người đẹp nhìn tôi cười mỉm nụ cườ

Đêm cộng cảm

Thơ   •   02.11.2021
múa hát với ma đêm nay ăn uống với ma đêm   nay ngủ với ma đêm nay ngày mai vĩnh viễn chia tay nhà ta đã làm cho ma trâu ta đã giết cho ma ngày mai gạo ta sẽ rắc ngày mai con gà ta sẽ thả ngày mai chỉ còn bên ma những tượng mồ đêm ái ân lầ

Họ là ai

Thơ   •   07.01.2022
Nhân danh ai họ ra lệnh đánh dân Những người dân tay không và biểu ngữ Những người dân biết chữ: Độc lập Tự do Đất Nước của Nhân Dân. Nhân danh ai họ ra lệnh đánh Con Họ đánh Mẹ Họ đánh Cha Họ đánh Em Đổ máu Họ ăn gì mà ngu hơn bò lợn Bò lợn dân nuô

Hoa ơi ta yêu nàng

Thơ   •   02.11.2021
trên mặt hồ tĩnh lặng trên thành quách rêu phong người từ trời cao xuống người từ nước hiện lên thắm tươi và mê đắm hoa ơi ta yêu nàng trên con đường nắng sáng trên đèo dốc mù sương ta thấy người thấp thoáng ta thấy người nồng nàn thắm tươi và mê đắm

Bên kia sông Hồng

Thơ   •   07.01.2022
Bên kia sông Hồng cái nắng bềnh bồng Có cô chưa chồng giặt yếm phơi phong Yếm trắng bòng bong lúa đòng ngậm sữa Có cô bụng chửa lum lúm má hồng Sắc sắc không không chuông đồng thỉnh mõ Có bầy trẻ nhỏ vò võ mẹ cha Dưới đất đàn gà trên trời đàn nhạn Ập

Cây ánh sáng

Thơ   •   02.11.2021
một thân cây cháy bùng lửa trắng anh thấy đầu tiên anh thấy cuối cùng những trái cây hoá ngọc gió khi hồng khi tím khi xanh lơ một thân cây một thânn cây biết nói bằng tự cháy không thề nguyền không huyễn hoặc môi chín nẫu trong môi ngực chết chìm tr

Đĩa hát bốn mùa

Thơ   •   07.01.2022
thời gian quay tròn đĩa hát ly cà phê mùa xuân mùa đông chưa uống cạn thời gian quay tròn đĩa hát điếu thuốc lá mùa thu mùa hè chưa cháy hết thời gian quay tròn đĩa hát nụ cười tươi một năm nụ hôn dài một năm rưỡi chiếc đĩa hát bốn mùa quay lại &nbs

Rượu cần

Thơ   •   02.11.2021
cũng liều uống rượu cùng em bởi chưng người đẹp lại thêm rượu cần cái ghè rượu hoá chứng nhân chúng mình mỗi đứa một cần vít cong một can cho má em hồng hai can anh đã vội trồng cây si ba can đừng bỏ anh đi anh buồn. Ghè rượu có khi lây buồn bốn ca

Tết sớm gọi tuổi mình

Thơ   •   02.11.2021
không gói được mùa đông cất vào trong tủ em thôi đành mang áo gấm đi đêm vầng trăng lạnh đến bạch ngày mới ngủ về cùng em sương ẩm ướt hiên thềm không níu được mùa xuân quay trở lại anh thôi đành trồng một sắc đào riêng hoa đào nở cuối chiều đông giá

Quy Nhơn không đề

Thơ   •   02.11.2021
con đường Mỹ Thổi đầm thành phố bia ngoại rượu tây em dịch vụ đổ thêm xăng Quy Nhơn gọi đi nhỏ của anh giờ đã phát phì nhỏ của anh nói cười như bà lớn tiếng cổng sắt xa dần nghe rờn rợn hoa li vàng mùa hạ đã xa xôi đường nở trắng một màu hoa trứng cá

Trong đêm thị xã

Thơ   •   01.11.2021
Đừng thắc thỏm đợi chờ, xin bạn hãy ngủ ngon cứ để tôi một mình cùng thị xã về lại lúc nào sẽ nhẹ nhàng gõ cửa tôi có thể quay về, mà cũng có thể không sau cái bắt tay lâu, bạn trở lại căn phòng khuôn cửa sáng hẹp dần, rồi tắt giọt sương rớt lạnh va

Cuộc sống

Thơ   •   02.11.2021
tờ giấy nào mỏng chỉ còn một mặt em hãy tìm cho tôi? tờ giấy ấy không bao giờ tìm được! tôi yêu em, tôi tìm điều đáng ghét ở trong em. Em đừng vội giận hờn em yêu tôi em tìm điều đáng ghét ở trong tôi. Và em hiểu tôi hơn những ngọn gió chẳng hề mang

Người ơi mùa lúa

Thơ   •   07.01.2022
Người ơi, lúa đã trở hương Trưa mơ mơ nắng, chiều hươm hươm đồng Con chim sẻ mắc cầu vồng Lăn tăn biển lúa, gió nồng, người ơi! Bão giông, nắng hạn qua rồi Vào đêm chín rực một trời đầy sao Bác thần nông khẽ gật đầu Bỗng thương vạt áo sẫm nâu của ngư

Thơ thứ bảy cho em

Thơ   •   06.01.2022
Tờ lịch xanh cuối tuần hiện lên nỗi nhớ xanh Cuộc điện thoại hoa hồng chào buổi sáng Rồi lặng phắc Căn phòng rỗng gió Rồi lặng phắc trời xuân đóng đinh cửa sổ Lặng phắc nhớ Xanh Cửa khóa trái tim anh Viết trên máy những gì không lưu dấu Anh tìm kiếm

Tượng thằng Cu Đái

Thơ   •   02.11.2021
Đến Bỉ thăm thằng Cu Đái nhỏ con mà nghịch quá trời nó đứng trên cao cười tít đái qua đầu bạn đầu tôi hoa hậu ngước nhìn vẫy vẫy chính khách khoanh tay mỉm cười người già thấy mình trẻ lại trẻ con gọi "Bạn Đái ơi !"... Cu Đái cứ cười không

Tết nhớ Phùng Quán

Thơ   •   02.11.2021
"Tết không vào nhà tôi" nghĩa là Tết không vào nhà Phùng Quán câu thơ tâm trạng vấn nạn một đời ! Hồ Tây vẫn sương thuyền Rồng du ngoạn hoa đào vẫn thắm Nhật Tân Nghi Tàm bàn thờ vẫn hương rượu tăm chưa cạn bạn bè vẫn thương ghé Vọng Ba Lâ

Bài ca thực tại

Thơ   •   01.11.2021
Nhạc disco em hát vã mồ hôi tôi hoài nhớ điệu hát ru thôn dã chiếc võng nắng mưa nam nồm sông bể nhảy câng câng trên mặt trống tân thời thì em trẻ em vui thân hình em ngọn lửa hóa tro than những điệu hát chài mồi em từ chối bao bài ca “đánh quả” ba

Mùa đông có bao giờ độc thân

Thơ   •   07.01.2022
Mùa đông có bao giờ độc thân mà cứ mang gió lạnh lùa vào chiếu giường những người cô độc chưa đủ sao ngươi lại còn rắc tuyết tuyết trắng tinh tuyết lạnh đến ghê người. Rên lên không đỡ lạnh hát và nhảy múa cho đỡ lạnh hát với ai nhảy múa với ai những

Khoảnh khắc

Thơ   •   01.11.2021
Gửi Công Những ngọn sóng tới bờ chính phút sóng vỡ tan cuốn sách bạn đến tôi cuốn sách vừa nhàu nát. Sóng hất vầng trăng lên đỉnh núi gió đẩy mặt trời xuống đáy biển Cho dẫu nhà thơ hay “con hát” trong cơn đau nỗi lòng xé nát! Đỉnh núi xé ra - sông c

Khói cay

Thơ   •   02.11.2021
buồn đốt hết ngày đêm dày tàn tro buồn đốt bài thơ bài thơ thành khói nào ngờ... khói cay

Bạn của bố

Thơ   •   01.11.2021
Cho bé Cẩm Ly Bạn của bố đông ghê Toàn là người lớn cả Chú Kha cao quá cỡ Đọc thơ lại đánh đàn Hôm nào có liên hoan Bác Hoa làm "đầu bếp". Có bộ râu thật khiếp Đó là bác "Khánh tây" Giọng đọc thơ say say Cười hiền như em bé. Khoẻ

Hương Sơn

Thơ   •   06.01.2022
viên sỏi hồng nốt ruồi son đáy sông em là dòng Ngàn Phố gương trăng đêm hè năm Tân Hợi con đò quay như chiếc lá tre đen ném cho nhau một vốc vàng trăng đêm gửi nhoè sương đôi bờ cỏ mượt một lần trao nhau rồi biền biệt em hươu sao ngoan hiền bên suố

Chương bốn - Hai người yêu gặp lại

Thơ   •   06.01.2022
Lại một vầng trăng đến vầng trăng hỏa tuyến gần, trên mũi súng, cuốc xẻng, gương mặt bạn bè xa, trên lá ngụy trang phủ bạt những đoàn xe gần, trong tiếng cười đùa chào hỏi xa, trong nỗi nhớ người yêu, mong đợi đêm sáng trăng đêm rộng đêm dài (đêm

Năm bài ví dụ tặng Kh.

Thơ   •   02.11.2021
VÍ DỤ 1 gửi chiều một đoá hồng hoa không ngờ sinh nhật dung hoà ngày đêm gửi em điểm hẹn không tên người lên đỉnh ngọ bỏ quên bóng mình. VÍ DỤ 2 ăn chay từ Z đến Y ngủ chay từ thuở vợ đi lấy chồng có nàng thục nữ phòng không ngó qua cửa khép hoa hồng

Cảm giác biển hồ hay là thơ bên miệng núi lửa

Thơ   •   06.01.2022
rơi vào miệng núi lửa bao giờ mà anh không hay toàn thân ngập chìm hun hút ngỡ bên kia cũng đầy trời đầy nước nước ừng ực anh nước đẩy tung anh anh nặng như núi anh nhẹ như mây răng rắc vặn mình lim cổ thụ giông giữa ngày xuân bão giữa ngày hè ca

Quỳnh hoa

Thơ   •   02.11.2021
Tặng anh Dũng chị Thảo mong manh em đến mùa mưa bão đêm dắt anh tìm phút thần tiên quỳnh hoa quỳnh hoa thẹn thùng một đoá rượu nồng hương men ngấm môi mềm em trút bỏ tơ lụa hồng phớt tím cho trắng trong hiển hiện đến rợn người anh ngỡ chết giữa rùng

Nhớ Phan Lạc Hoa

Thơ   •   07.01.2022
không ngủ vì nhớ bạn hết đêm rồi lại đêm dậy đốt đèn đọc sách bên đèn càng không yên. lục thư bạn ra xem thấy chữ càng thêm nhớ ôi những năm tháng cũ đông vui và hồn nhiên. bây giờ tao một mình đến ngủ cũng không thể giá đừng có chúng mày đời tao đâ

Không dưng

Thơ   •   07.01.2022
không dưng em khóc dưới cội me không dưng tôi dừng lại lắng nghe không dưng tiếng vạc kêu thảm thiết không dưng đang vui, buồn ly biệt không dưng tôi gửi một tờ thư rồi thư bặt tin theo sương mù không dưng hoa lý thơm vào tối chợt nhớ một người không

Không gian Lê Bá Đảng

Thơ   •   02.11.2021
anh thu Ánh sáng vào Bóng tối rồi tung ra những đám rước huy hoàng cây cối núi non nhà vườn sông nước những linh hồn nhang khói hồi quang đôi mắt anh đôi khi trên đỉnh Ngọ đôi khi nhìn từ đáy thẳm nửa đêm những ngôi sao bay tận cùng chót vót đỉnh nú

Hà Nội của tôi

Thơ   •   07.01.2022
Miên man bãi dưa ven sông Hồng Tôi thường đi cùng em dọc những hoàng hôn gió Trên nhịp cầu Long Biên ngót hai cây số Tôi thường ngắm những gương mặt ưu tư lúc tắc cầu Những con đường hoa sấu rơi nôn nao Tôi thường cùng em ghé hè đường nhờ trẻ bơm x

Là ngôi sao

Thơ   •   02.11.2021
là Ngôi Sao anh luôn bị bao vây bị kéo áo huých tay bị đốn sau cản trước mang hàng chục vết thương anh vẫn làm bão lốc là Ngôi Sao sân cỏ hóa bầu trời anh đi qua đàm tiếu của người đời anh bỏ lại những vinh quang huyền thoại những đỏng đảnh đón đưa

Những nhà thơ lính

Thơ   •   01.11.2021
không phải khách của những người cầm súng anh làm thơ trong công sự trong hầm bom đạn ầm ào câu thơ lặng lẽ giữa tro tàn tí tách bật chồi xanh tôi nằm bên nhà thơ qua mấy cuộc chiến tranh nghe anh thở đều đều trên sân thượng nhà thơ ngủ ngon lành nhữ

Gửi Heraclit

Thơ   •   02.11.2021
"Không ai được tắm hai lần trên một dòng sông" Heraclit ơi có phải quê ông ở tận sông Bùng tôi đã tắm một ấu thơ ở đó? Có phải ông đã cùng tôi câu cá câu lên cầu vồng bảy sắc long lanh có phải ông đã cùng tôi thả trâu trên đê cỏ trâu uống h

Người đẹp nhìn tôi

Thơ   •   07.01.2022
người đẹp nhìn tôi trên đường về đêm tôi cảm thấy buồn tôi gặp người đẹp đèo con biết đâu chẳng phải con nàng tôi gặp người đẹp bên chồng chắc chi chồng nàng trẻ thế một lần giòn tan pháo nổ cô dâu tôi gặp ngỡ ngàng người đẹp nhìn tôi cười mỉm nụ cườ

Giấc mơ không hoàn hảo

Thơ   •   07.01.2022
Thấy em cười rung rinh khe Nước Sốt Trời nắng chang nụ cười tắm hồn anh Thấy em cười áo hồng mũ đỏ Biển Cửa Lò dâng một sắc non xanh Thấy em cười rực làng quê lúa chín Từ trời cao vọng xuống mái nhà mình Những ánh mắt ngước nhìn em ngưỡng vọng Biết b

Nhà thơ thuở ấy

Thơ   •   07.01.2022
(Tưởng nhớ Cao Bá Quát) 1. Tôi đọc thơ Ông thấy Người đang đi ra từ cổng làng Phú Thị bóng người soi sông Hồng sóng đỏ mái chéo khua ướt áo người xa hai thế kỷ trôi lấp lánh dòng thơ cho tôi gặp nỗi khát khao thuở trước mơ đồng ruộng nú

Chia

Thơ   •   02.11.2021
chia cho em một đời tôi một cay đắng  một niềm vui   một buồn tôi còn cái xác không hồn cái chai không rượu tôi còn vỏ chai chia cho em một đời say một cây si        với     &

Thời gian 2

Thơ   •   02.11.2021
từng giọt thời gian ngưng thành mai vàng tích tắc nhịp tim sao ta bàng hoàng ôi xuân đã sang mà người chẳng tới từng hạt thời gian gieo vàng mong đợi mùa xuân mời cưới lấy ai đi cùng ta đi một mình thời gian mông lung nay còn trẻ trung mai đà bạc tóc

Bạn bè ở Huế

Thơ   •   02.11.2021
bạn bè ở Huế đông vui lắm túi đầy thơ tặng túi đầy trăng thấy nhau là nhớ mùi rượu Hiếu mưa nắng sá gì dốc Phú Cam sẵn tiền vài lít chưa là bốc trắng tay mươi xị dễ đâu gàn vui chơi cũng lạ đông hơn họp vàng nát không chừng cốc đã tan đất trời lướt k

Bây giờ yêu

Thơ   •   02.11.2021
bây giờ yêu nghĩa là vào sàn nhảy anh quê mùa ngồi nhai keo cao su bây giờ yêu nghĩa là vèo xe cub xe đạp anh xẹp lốp cả tứ mùa bây giờ yêu nghĩa là vào quán nhậu trăm phần trăm cay đắng chẳng hợp gu anh ngồi nhớ dậu mồng tơi Nguyễn Bính tiết thanh

Cỏ và mưa

Thơ   •   07.01.2022
em cỏ khát. Ta mưa rào đầu hạ cỏ uống mưa run rẩy cỏ đang thì mưa rào đến rồi đi cỏ xanh niềm ngơ ngác ta biệt em lớ ngớ chẳng hẹn gì.