Cô gái ngây thơ

Thơ   •   Thứ sáu, 12/11/2021, 12:01 PM

Sóng thu ba vừa dâng lên khoé mắt, Ôi thôi rồi! Chết sững cả con ngươi... Màn hoa trăng trang điểm cặp môi cười Thêm ý nhị như ân tình háo hức; Mùa nhạc gẫm nao nao trong lòng ngực; Đôi tuyết lê ấp úng bởi e dè; Xuân dậy thì đương độ khởi đê mê. Ô cặ

Nội dung bài thơ: Cô gái ngây thơ

Sóng thu ba vừa dâng lên khoé mắt,

Ôi thôi rồi! Chết sững cả con ngươi...

Màn hoa trăng trang điểm cặp môi cười

Thêm ý nhị như ân tình háo hức;

Mùa nhạc gẫm nao nao trong lòng ngực;

Đôi tuyết lê ấp úng bởi e dè;

Xuân dậy thì đương độ khởi đê mê.

Ô cặp má đồng tiền ngây thơ lạ!

Hương da thịt có thơm hơn chất xạ.

Đây đàn thơ, ai sáng kiến cho ra?

Đây đàn thơ từ điệu, sắp ngân nga

Cho vàng ngọc của hồn va sảng sốt...

Hồn tôi rúng đến muôn giây thần cốt,

Phép làm sao! Như chân lí ra đời;

Như nơi đây linh diệu của muôn trời

Vừa hớn hở qui hàng bên Sắc Đẹp.

Chao ôi trời! Làm sao nàng cảm biết

Nàng ở đây hay nàng bước qua đây

Cả anh hoa là sắc tướng thơ ngây

Chưa run chạm những tơ hồng ảo não?

Men vật chất sặc lên mùi cám dỗ

Hồn nàng sao khỏi lạc giữa yên ba?

Chao ôi trời! Thế giới ánh bao la

Màu truỵ lạc vờn trong không khí mộ!

Người nghệ sĩ lòng buồn hơn cổ độ

Khóc ngây thơ, mà tóc bạc không hay...

Lòng chết đi, nhưng màu vẫn cuồng say

Nhịp cung cầm cho vang lên tiếng nhạc

Cho ngất lịm những nguồn thơm khoái lạc

Đương tượng hình một trinh nữ trong mơ...

Đây du dương vừa ngợp cả trăng sao

Hồn bay qua muôn luồng không khí nhẹ

No ứ quá, nhưng không thôi quạnh quẽ

Không thôi trào máu lệ giữa con ngươi.


Bài thơ Cô gái ngây thơ của tác giả Nhà thơ Bích Khê - Lê Quang Lương, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Bích Khê - Lê Quang Lương

Nghệ danh: Bích Khê

Tên thật: Lê Quang Lương

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Bích Khê - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Bích Khê, Thơ Bích Khê, Tập thơ Cuồng và ánh sáng, Tập thơ Tinh huyết

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Cuồng và ánh sáng

Đồ mi hoa

Thơ   •   12.11.2021
Lòng nao nức như hương trầm mới dậy: Gió tâm tư say chúi nửa lừng mơ... Đêm kim sa hay sao mà run rẩy? - Không khí men, trăng liễu mướt đường tơ. Đây một đoá đồ mi, - ta đón lấy, Ấp hồn hoa... đem giặt giữa bài thơ. Đài nộn nhuỵ hoá nguồn trinh tinh

Mộng lạ

Thơ   •   12.11.2021
Mộng sao mộng lạ - trắng như ngà Giai nhân hiện bóng dưới Hằng Nga... Họ đẹp như xuân, sắc như gấm Và hồn hé nhạc thắm như hoa. Nguồn sống thơm tho chảy giữa lòng, Xô bồ gót ngọc bước song song... Áo xiêm ăn đứt màu trùng sáng Gió nép rình nghe tiếng

Một cõi trời

Thơ   •   12.11.2021
Ồ! Đừng có ngớp! Mời anh hãy bước. Qua nơi này là cách biệt trần gian Điềm anh hoa!                        Nức nở tiếng tơ vang Lùa hế

Sọ người

Thơ   •   12.11.2021
Ôi khối mộng của hồn thơ chếnh choáng! Ôi buồng xuân hơ hớ cánh đào sương! Ôi bình vàng! ôi chén ngọc đầy hương! Ôi hồ nguyệt đọng nhiều trăng lấp loáng! Ôi thần tình! người chứa một trời thương. Người yên tịnh nhưng người đi muôn dặm Máy thu thanh h

Cô gái ngây thơ

Thơ   •   12.11.2021
Sóng thu ba vừa dâng lên khoé mắt, Ôi thôi rồi! Chết sững cả con ngươi... Màn hoa trăng trang điểm cặp môi cười Thêm ý nhị như ân tình háo hức; Mùa nhạc gẫm nao nao trong lòng ngực; Đôi tuyết lê ấp úng bởi e dè; Xuân dậy thì đương độ khởi đê mê. Ô cặ

Trái tim

Thơ   •   12.11.2021
Ngươi, bàn thờ đặt trên đài xuân mộng, Nhà thi hân mơ hớp khói trầm hương! Ngươi, nguồn đào khơi giữa bến Tầm Dương, Thuyền ngư phủ lờ đờ say sóng nguyệt! Xây mộng đẹp bằng da ngà áo tuyết. Gái ôm đàn he hé gặp thu ba: Tiếng vàng tiếng ngọc xào xạc c

Thơ bay

Thơ   •   12.11.2021
Thơ bay lên đỉnh núi Nga Mi Gạ chơi mây nước phương phi - Lột màu sắc tướng trong ni; Mộng qua, bắt mộng đồ mi lờ đờ! Thơ bay lên tới động Dương Quý Phi Gạn xin nước mắt lưu ly - Của không nàng tiếc làm chi; Mắt tôi ráo lệ lấy gì xốn xang! Thơ bay lê

Cặp mắt

Thơ   •   12.11.2021
Ôi! cặp mắt của người trong tợ ngọc Sáng như gươm và chấp choá kim cương! Mỗi cái ngó là một vì sao mọc! Mỗi liếc yêu là phảng phất mùi hương. Hai mắt ấy chói hào quang sáng ngợp Dẫn hồn ta vào thế giới thiêng liêng, Hớp nhiều trăng cho niềm trinh rấ

Sầu lãng tử

Thơ   •   12.11.2021
Buồn sao muốn khóc cho ra tiếng Nước mắt tương tư phủ điệu đàn... Buồn sao muốn khóc như con nít Rạo rực trong mi tợ nắng giàn... Buồn sao muốn khóc cho ra máu Hiện ảnh trong hồn một đám tang... Buồn sao muốn hốt bao nhiêu lệ Viết mạnh trong tay mộ

Nàng bước tới

Thơ   •   12.11.2021
Nàng bước tới như sông trăng chảy ngọc; Như nắng thơm hớp đặc cả nguồn hương; Là nơi đây đoàn tụ nhạc mười phương Ứ thành xuân cho niền hoa bất tuyệt, Cho mở rộng muôn cảm hoài tinh khiết; Cả thời gian dồn lại ở bàn tay; Hồn hoa men ôm cả trí đêm nay

Ăn mày

Thơ   •   12.11.2021
Thì ăn mày! Thì ăn mày! Ăn mày... Hồn ta đau quá là ta ngửa tay Lạy tứ hướng xin khắp và thiên hạ: Nắng có nhạc chớp đầy hơi hương lạ Nấc âm thanh chết lịm giữa triền miên Gió mang thư bay cho đến cung thềm Thổi chữ gấm bằng khí điên cuồng vọng; Và

Phương Thảo

Thơ   •   12.11.2021
Phương Thảo ơi! Phương Thảo ơi! Đêm nay nàng khóc bao nhiêu lệ Lệ nàng có chảy máu hay không? Đêm nay nàng uống bao nhiêu mộng Mộng nàng có trắng tợ hoa lê? Phương Thảo ơi! Phương Thảo ơi! Đêm nay nàng chết trong tim phổi Mặt nàng dồi phấn trắng xanh