Cô tề
trên con đường mù khói chúng ta đã nhận ra nhau từ khi chạm bàn tay vào những cánh rừng ruỗng mục có thế cạn một buổi trưa có thế cạn một buổi chiều và chúng ta nôn ra hàng lít máu chúng ta sẽ giữ cho nhau một bí mật đó là niềm tin cuối cùng
Nội dung bài thơ: Cô tề
trên con đường mù khói
chúng ta đã nhận ra nhau từ khi chạm bàn tay vào những cánh rừng ruỗng mục
có thế cạn một buổi trưa
có thế cạn một buổi chiều
và chúng ta nôn ra hàng lít máu
chúng ta sẽ giữ cho nhau một bí mật
đó là niềm tin cuối cùng
Bài thơ Cô tề của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Trên cao nguyên mùa đông nghe đá thở
Nửa đêm nói chuyện với chú ve bay vào phòng sách
Anh thận trọng sắp lại từng hơi thở
Những giọt máu trong buổi chiều mù
Người ta dựng mái nhà mới hoành tráng cho tấm bia mòn hết chữ
Bóc một lớp da xù xì trên cây cổ thụ
Một ngày cuối tháng bảy hai lẻ chín
Gặp tia nắng trong dạ con bình minh
Tiếng bước chân lê không hở mặt đất
Trong ngôi nhà hoang gặp lò rượu cũ
Thật chán! Một loài khỉ đột bước vào giấc chiêm bao của tôi
Nhớ cái chết của thằng bạn đào vàng năm cũ
Lật thớ đất cày trên cánh đồng máu ứ
Một chùm ngôn ngữ cho chuỗi ngày đã mất
Nhớ cái chết của thằng bạn đào vàng năm cũ
Cơn gió lạc dưới vòm trời đen như sông Tô