Đời vọng tưởng

Thơ   •   Thứ hai, 08/11/2021, 13:45 PM

buổi sáng nào quên thức trên những hàng cây xanh nỗi xót xa nào đậu mãi trên những cặp môi khô nhăn tâm hồn nào không còn chỗ dung chấp tình yêu lòng bao dung nào được nghĩ tới ngang như một thủ đoạn sự kiêu hãnh ngấm ngầm nào giết lần chúng ta ngày

Nội dung bài thơ: Đời vọng tưởng

buổi sáng nào quên thức trên những hàng cây xanh

nỗi xót xa nào đậu mãi trên những cặp môi khô nhăn

tâm hồn nào không còn chỗ dung chấp tình yêu

lòng bao dung nào được nghĩ tới ngang như một thủ đoạn

sự kiêu hãnh ngấm ngầm nào giết lần chúng ta

ngày bắt đầu và đưa mỗi người về một cõi chia xa

buổi sáng nào bắt đầu trên đỉnh cao

tiếng hát chim muông nào bắt đầu mềm như đọt lá non

mặt trời hồng mặt trời hồng ôi mặt trời rực rỡ phương đông

ngày bắt đầu và đưa mỗi chúng ta về một sân khấu

màn kịch cương tiếp diễn tiếp diễn một đời

ta có gì ta có gì sau lớp phấn son?

và nghe trên cao muôn ngàn lời vọng tưởng

muôn ngàn lời muôn ngàn lời con ơi


Bài thơ Đời vọng tưởng của tác giả Nhà thơ Du Tử Lê - Lê Cự Phách, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Du Tử Lê - Lê Cự Phách

Nghệ danh: Du Tử Lê

Tên thật: Lê Cự Phách

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Du Tử Lê - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Nhà thơ Du Tử Lê, Thơ Du Tử Lê, Tập thơ Tay gõ cửa đời

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Tay gõ cửa đời (1967)

Cung thủ

Thơ   •   08.11.2021
1. đời mở muôn nghìn cửa nước chảy chia trăm giòng chân vào đời ta mỗi người mỗi cách riêng cung tên được trang bị như nhau đã vào đời em đương nhiên trở thành cung thủ nhắm con mồi theo ý hướng riêng mỗi loài thú chọn săn mồi một kiểu như mỗi ngườ

Nạn nhân

Thơ   •   08.11.2021
1. Em có còn đó không chiều sông con nước mặn tay mình làm sao che kín mặt mình đã ố hãy nói thẳng đời ta hơn gì con chó dại chuyên kiếm ăn quẩn quanh bên bãi đời thừa thãi em phải nhận đời em chẳng đáng gì hãnh diện ngày áo quần phấn son ra vào như

Chiêm bao

Thơ   •   08.11.2021
Đêm nào đó tôi bỗng dưng thấy mình biến thành máng cỏ em hoá chúa giáng sinh trong mắt tôi lội lầy bóng tối ai là thánh ju se đã dẫn em đưa tới bây giờ điều hiển nhiên em giáng sinh đóng vai người cứu rỗi linh hồn tôi lêu lổng sau mỗi lần môi hôn em

Dưới một vuông trời mù

Thơ   •   08.11.2021
khi những cây khuynh diệp bắt đầu trút lá khi những tay sương mù quấn quýt như trên những đỉnh thông oằn mình thấp xuống khi những cánh thược dược đỏ dài và lả đi như những ngón tay em sau đêm hoan lạc khi con dốc ngược vắt ngang qua đồi đất thịt đỏ

Về một ngọn cây ở ngã sáu

Thơ   •   08.11.2021
1. chân đi tạt tiếng động về cây xa bóng dạt la đà cửa sông lên xe nổ máy xuống đường mắt em soi nát nỗi buồn khôn vơi dáng em che mát môi người cho tôi thuở ấy, kiếm lời làm tin chiều trên phố, đứng lại nhìn trong muôn kẻ một người quên một người 2.

Tư thù

Thơ   •   08.11.2021
tôi heo may nổi từng giờ mưa trên trán đá bệ thờ chân em chưa ôm lòng đã nghe mềm tay dang rộng nỗi mê thèm truy hoan chim tha ngày động về ngàn năm năm nhóm lửa đêm vàng âm mưu yêu em cùng khối oan cừu lời phai tình đứng đợi chiều xuống tay vết thươ

Tay gõ cửa đời

Thơ   •   08.11.2021
1. ai mở mắt làm người không ra vào một cửa ngày chạm mặt anh em đêm no từng hơi thở đời đứng rình phía xa chờ bước ta chập chững miệng măng sữa đã bao lần ngậm nhầm trái đắng tay ngây thơ chụp dựng mãi thiên đàng 2. như thế đó mà cõi đời nghìn cửa đ

Với những cây me đường Trần Quý Cáp

Thơ   •   08.11.2021
tiếng cười thét đã quen âm dãy me đôi phố vàng thâm máu người khi buồn, lúc nhớ, khi vui khi đau, lúc tủi, đứng ngồi hoang mang cây tôi mộng sớm ra ràng lá tôi thoắt đã bay dàn sân mưa nắng mềm thoắt ngủ hè trưa thèm ai cất giọng hò đưa đẩy đời xe q

Cho ngày mười bốn mười một

Thơ   •   08.11.2021
1. bao giờ mưa cũng kéo qua tháng mười một trời thì thấp, mây thì nặng, ngày thì dài và đêm thì xanh (đã năm năm liền rồi, như thế) em có còn đó không khi ngày mưa trở lại lúc cuộc tình đã qua những ngày mưa bẻ gập đời tôi thấp xuống cho nỗ

Dốc đá

Thơ   •   08.11.2021
gửi T. cũ em bây giờ đã hết những ngày trông thư xa tôi từ lâu cũng mất những chiều về ven sông ngó hoài con nước muộn hồn vật vờ bến xa kè xưa bờ đá xám mái đỏ tường vôi nâu nắng soi chân cầu gẫy đêm nào mưa bay ngang cảnh đời em khép vội còn ai ngh

Tình khúc

Thơ   •   08.11.2021
anh phút đó trở thành tên hát xiệc trên sợi dây vắt ngang qua tình em hai đầu bỏ lửng anh phút đó trở thành tên câm điếc không còn biết gì hơn ngoài những giác quan đã câm và bàn tay hư vô rờ rẫm.

67, Khúc thêm cho Huyền Châu

Thơ   •   08.11.2021
hạnh phúc tôi từ những ngày nước lớn trời mưa mau tay vuốt mặt khôn cùng bầy sẻ cũ hom hem chiều ngói xám trời xanh xao chân nhỏ cũng không về cây mộng nở từng ngón tay lá nõn nôi tương tư cỏ ấm thịt da người tôi hiu hắt từ mắt em ngát tạnh môi thâm

Doi dấu

Thơ   •   08.11.2021
Tôi xin mồi điếu thuốc để soi lại bóng mình đêm nay phòng mai kia lỡ chết có ai sống mà không một lần ngắm nhìn chiếc bóng không một lần co quắp tay chân chàng khóc trọn buổi mai vẫn còn hoài nước mắt chiếc bóng chàng yên lặng cho tôi xin chút lửa mồ

Tĩnh vật

Thơ   •   08.11.2021
thật vô ích, vô ích viên đạn đã chuồi ra khỏi nòng súng và nằm ngoan trong thớ thịt giữa những lớp tế bào đang nảy sinh trời khuya khoắt, khuya khoắt cây cọ gãy bên bình hoa đã vỡ bông hồng bạch không nở vì nụ đã tàn gai cũng héo và lá thôi xanh (

Đời vọng tưởng

Thơ   •   08.11.2021
buổi sáng nào quên thức trên những hàng cây xanh nỗi xót xa nào đậu mãi trên những cặp môi khô nhăn tâm hồn nào không còn chỗ dung chấp tình yêu lòng bao dung nào được nghĩ tới ngang như một thủ đoạn sự kiêu hãnh ngấm ngầm nào giết lần chúng ta ngày

Nằm xuống đây

Thơ   •   08.11.2021
Nằm xuống đây đi em một lần một lần thôi vì sau đó ai cấm chúng mình nhìn nhau như người khác xứ giọt lệ nào rồi cũng sa như đôi mắt em tôi đã bảo chỉ để nhìn và khóc nằm bên nhau bên nhau đâu cứ gì phải chung đụng cũng chả cần phải ghé môi hôn khi x

Điệp khúc II

Thơ   •   08.11.2021
1. hãy nghe tôi đi hỡi người tình nhỏ hãy nghe tôi đi lời chiêu ca này dỗ hồn về đậu trên hai nhánh vai một người vô tội đưa lòng về gội mưa nắng sông tôi một dòng đắm đuối trên lưng tình dài 2. phải thế không em chiều đã tha chiều đi tìm bóng khuấ

Bài Quy Nhơn, 2

Thơ   •   08.11.2021
cây trưa nắng chậm chân người lưng cong mũ ngả tiếng mời lên xe dốc cao theo gió lên đèo quán hiu hắt tạnh tay che ngọn buồn mắt mưa xin chảy chung giòng môi xa xót ghé xin cùng thở than chói chan ngày cũ tro tàn máu tôi đang chảy xin đừng bắt ngưng

Cái rơi

Thơ   •   08.11.2021
tôi đi, ngựa đó, đường người cái mưa che mỏng cảnh đời khuất sau vó rời rã gõ canh thâu qua ô cửa cũ sầu mau tay mời người về chín ngã mưa rơi cái đêm quấn quýt những lời chia tan ngựa đi, theo cái vội vàng tôi đi, hồn ngó, muộn màng không đi hiên ng

Ơn người

Thơ   •   08.11.2021
khu vườn tôi không còn gì lúc con chim sẻ cuối cùng bỗng dưng thôi hót miệng ngậm mãi một sợi rơm khô cho đến giờ dãy chết tôi còn biết nói sao lúc cánh cửa đời mình mở vào một sớm mai không nắng chỉ có mưa những mưa và mưa quất đều bốn phía khu vườ

Khi người chết trẻ

Thơ   •   08.11.2021
Khi kẻ tử trận tuổi chưa ngoài hai mươi mốt hắn sẽ mang những gì về thế giới bên kia cây súng nặng hai tay cầm chẳng xuể lựu đạn thừa không lẽ tặng mẹ cha hạnh phúc chưa bao giờ bốc đầy vốc tay chim sẻ tình yêu cũng không ngoài trí tưởng vu vơ hắn tự

Dưới ghềnh đá

Thơ   •   08.11.2021
1. trả cho tôi con sông với những chiều nước mặn trả cho tôi dĩ vãng đeo cổ này rong chơi chuông ham muốn tôi rung hoài khao khát đỉnh giáo đường treo mộng cũ ngôi cao 2. trả cho tôi chiếc cầu bắc qua dòng hạnh phúc em một bến long đong tôi một dòng

Mãn cuộc

Thơ   •   08.11.2021
Trời thì cao thật cao và xa em biết không trí tưởng tôi một vùng nước mặn ở đó có nhiều cây cói mọc cây cói ấy bây giờ kết nên chiếc chiếu lót dưới thân thể ta và sẽ giúp chúng ta tất hoàn mỗi người về một kiếp sống là giết lần mình bằng kẻ khác trờ

Thạch Sùng

Thơ   •   08.11.2021
những lúc ngủ tôi thường quen lặp lại một điều gì in là tôi đã nói và đôi khi cũng lầm bầm những khao khát từ lâu tôi hằng giấu kín dù mơ ước không bao giờ làm nên sự thực nhưng giúp mình bật dậy ngày mai để kéo tiếp đời lên dốc đá chờ một giờ bỗng,

Những bài địa phủ

Thơ   •   08.11.2021
1. mưa tôi tạnh mái hiên người cái giun cái dế ngậm ngùi đưa tin cây thu tàn đợi im lìm ngựa ai qua đó mà ghìm giây cương kim em chỉ đã lệch đường vuông khăn phủ mặt tôi còn gượng vui đêm tôi lạnh ngọt giấc người cái sương cái gió sụt sùi tiếng tha

Trong cơn giông đời

Thơ   •   08.11.2021
1. không hiểu lý do nào khiến tôi đinh ninh chiều nay mưa lớn gió sẽ nổi ở hướng Tây Nam mà mưa sẽ chan hoà bắt đầu từ Đông Bắc sau cơn mưa trời sẽ có cầu vồng móng sẽ mọc ở phía Nam nửa vòng cung sẽ mờ dần khi cong về phía Bắc trí tưởng tôi cả gió k

Nhận dạng

Thơ   •   08.11.2021
có bao giờ tôi nói rằng em phải tin tôi như đời người không có thật hạnh phúc và tương lai là những gì sẽ tới có bao giờ tôi nói rằng em phải nghe tôi thoả mãn mình dục vọng lẩn trốn ta trong đêm bằng cách lần tay lầm bầm tính tuổi ta không dối nổ

Những đứa con không giống cha mẹ

Thơ   •   08.11.2021
hãy nói với tôi những lời nào mẹ cha không dặn những lời nào nhà trường quên không đọc cho em ghi hãy nói với tôi thì thầm (và thì thầm như không hề hé miệng) về bóng cây đêm qua đã che kín bóng mình hãy nói với tôi khi hai đứa chia tay em về

Bài cuối 66

Thơ   •   08.11.2021
tôi lêu lổng suốt canh khuya quanh co rồi cũng xe về dưới hiên nâng then, tay mở cánh phiền chân lơi thềm bước, rơi mềm ván cây đèn mù, dơi ngủ, mái tây rã rời, hơi thở tôi bay đầy phòng thế thời này đến đi buôn đời bôn tẩu đã quen thân, ngựa thồ phố

Trên nhánh cây thiếu phụ

Thơ   •   08.11.2021
hãy hỏi xem kẻ giữ vườn hôm qua lý do nào đã ngỏ cửa cho lối vào rất rộng trái ngọt nàng chưa kịp hái trên cây hãy hỏi xem kẻ giữ vườn hôm qua lý do nào đã ngỏ cửa và để chàng vào hái trái ngọt nàng vừa kịp chín trên cây đêm nằm mộng nàng mơ thấy mộ

Bài Quy Nhơn

Thơ   •   08.11.2021
bụi in phố đỏ mặt lầm ngày co bóng núi chiều dầm mưa quanh nghiêng vai thị trấn thu mình chân đi tiếng động tội tình tạt ngang đèn mù đứng bóng sương tan những thân nô lệ áo cơm từng giờ rượu ai mời suốt đêm hờ nâng ly nước mắt cạn chờ súng xa... ngự

Đêm nghe vọng rõ tiếng người

Thơ   •   08.11.2021
áo cơm tôi sớm ra nghề máu xương cũng... đổi kể gì tương lai đêm nghe vọng rõ tiếng người gọi tên tôi giọng bồi hồi như... ma

Cảnh người

Thơ   •   08.11.2021
tôi có ngàn sợi tóc mọc trên đầu xương khô tôi có ngàn đau khổ đậu trên vầng trán thô tôi có một khối óc chất chứa toàn mưu mô tôi ở thế sẵn sàng giựt cho nhanh hạnh phúc tôi có một trái tim đã thành đài kỷ niệm vôi vữa là phần thừa những cuộc tình s