Tác giả Du Tử Lê - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Thơ   •   Thứ hai, 08/11/2021, 13:17 PM

Tác giả Du Tử Lê - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Nghệ danh: Du Tử Lê

Tên thật: Lê Cự Phách

Vài nét về cuộc đời và sự nghiệp của nhà thơ Du Tử Lê - Lê Cự Phách

Du Tử Lê (1942 – 2019) tên thật là Lê Cự Phách, là một nhà thơ , sống ở Hoa Kỳ trước khi mất. Ông sinh năm 1942 tại Hà Nam, miền Bắc Việt Nam. Sau Hiệp định Genève, năm1954, ông di cư vào Nam cùng với gia đình. Đầu tiên ông định cư ở Hội An, Quảng Nam, sau đó là Đà Nẵng.

Đến năm 1956, ông vào Sài Gòn và theo học trường Trần Lực, Chu Văn An, sau cùng là Đại học Văn Khoa. Ông làm thơ từ rất sớm, khi đang còn học tại trường tiểu học Hàng Vôi tại Hà Nội. Sau khi di cư vào Sài Gòn, Du Tử Lê bắt đầu sáng tác nhiều tác phẩm dưới nhiều bút hiệu khác nhau. Bút hiệu Du Tử Lê được dùng chính thức lần đầu tiên vào năm 1958 cho bài Bến tâm hồn, đăng trên tạp chí Mai.


Du Tử Lê từng là sĩ quan thuộc Quân lực Việt Nam Cộng Hoà, cựu phóng viên chiến trường, thư ký toà soạn cuối cùng của nguyệt san Tiền phong (một tạp chí của Quân lực Việt Nam Cộng Hoà), và là giáo sư dạy giờ cho một số trường trung học Sài Gòn.

Năm 1973 tại Sài Gòn, ông được trao Giải Thưởng Văn chương Toàn quốc, bộ môn Thơ với tác phẩm Thơ tình Du Tử Lê 1967-1972. Ngày 17/4/1975, Du Tử Lê cùng với Mai Thảo và Phạm Duy bị kết án tử hình vắng mặt trên đài phát thanh của Mặt trận giải phóng Miền Nam.

Sau sự kiện 30/4/1975, ông tị nạn tại Hoa Kỳ, sống ở miền Nam California, tiếp tục nghề viết, và là nhân viên khế ước của Đài tiếng nói Hoa Kỳ từ năm 1996. Ông cũng từng là chủ nhiệm các báo Việt ngữ Nhân chứng, Tay phải, và Văn nghệ ở Mỹ.

Thơ Du Tử Lê rất nặng tình với quê hương, có nhiều bài thể hiện nỗi lòng mong mỏi của người xa xứ được trở về thăm đất mẹ. Những năm cuối đời, ông cùng với nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo đã có ý tưởng và thực hiện một số hoạt động với mong muốn thúc đẩy sự hoà giải và hoà hợp giữa các văn nghệ sĩ hải ngoại và quê nhà.

Các tác phẩm:

Tính đến thời điểm 2014, Du Tử Lê đã xuất bản 58 tác phẩm đủ thể loại, trong đó có thể kể đến:

Ở Việt Nam

  • Thơ Du Tử Lê (1964)
  • Năm Sắc Diện Năm Ðịnh Mệnh (1965)
  • Tình khúc Tháng Mười Một (1966)
  • Tay Gõ Cửa Ðời (1970)
  • Chung Cuộc (cùng viết với Mai Thảo, 1969)
  • Mắt Thù (1969)
  • Ngửa Mặt (tiểu thuyết, 1969)
  • Vốn Liếng Một Ðời (1969)
  • Qua Hình Bóng Khác (tiểu thuyết, 1970)
  • Mùa thu hoa cúc (sách thiếu nhi, 1971)
  • Sân trường mắt biếc (sách thiếu nhi, 1971)
  • Chú Cuội buồn (sách thiếu nhi, 1971)
  • Hoa phượng vàng (sách thiếu nhi, 1971)
  • Một Ðời Riêng (1972)
  • Khóc lẻ loi Một Mình (1972)
  • Giỏ hoa thời mới lớn (2014)[3]

 Ở nước ngoài

  •  Thơ Tình (1996)
  • Chỉ Như Mặt Khác Tấm Gương Soi (thơ 1997)
  • Tiếng Kêu Nào Bên Kia Thời Tiết (truyện)
  • Em và, mẹ và tôi là một nhé (bán hồi ký)
  • Chỗ Một Ðời Em Vẫn Ðể Dành
  • Nhìn Nhau Chợt Thấy Ra Sông Núi
  • Chấm Dứt Luân Hồi Em Bước Ra (1993)
  • K.Khúc Của Lê
  • Em Hiểu Vì Ðâu Chim Gọi Nhau
  • Quê Hương Là Người Ðó
  • Tôi - Ấu Thơ và Mẹ (hồi ký)
  • Trường khúc Mẹ và Biển Đông (1989, 2002)
  • [nếu cần,] hãy cho bài thơ một tên gọi!?! (2006)
  • Trên ngọn tình sầu (tập tùy bút, 2011)

 

icon Nhà thơ Du Tử Lê, Thơ Du Tử Lê, Lê Cự Phách

Tổng hợp

Tác phẩm tiêu biểu của Du Tử Lê

Tư thù

Thơ   •   08.11.2021
tôi heo may nổi từng giờ mưa trên trán đá bệ thờ chân em chưa ôm lòng đã nghe mềm tay dang rộng nỗi mê thèm truy hoan chim tha ngày động về ngàn năm năm nhóm lửa đêm vàng âm mưu yêu em cùng khối oan cừu lời phai tình đứng đợi chiều xuống tay vết thươ

Cây nghiêng đầu thiếu nhau

Thơ   •   08.11.2021
có điều gì khó nói lòng tôi đầy thuỷ triều chim lầm than nhớ bạn cây nghiêng đầu thiếu nhau có điều gì khó nói tình tôi biển. cát lầy người về qua rất vội tôi nhìn theo bước tôi có điều gì khó nói trưa khô ròn tiếng rơi hồn cầy sâu luống đợi ngườ

Bài t.8

Thơ   •   08.11.2021
tôi trở lại căn nhà không nắng gió buổi chiều im như một cánh chim linh hồn nhỏ đau từng giây ký ức ẩn mật tôi một nỗi khổ đau riêng tôi trở lại hỏi tôi này hiện tại mày ở đâu trên mặt địa cầu? tim hỏi óc và bàn tay hỏi tóc trả lời tôi quê cũ đã pha

Cái rơi

Thơ   •   08.11.2021
tôi đi, ngựa đó, đường người cái mưa che mỏng cảnh đời khuất sau vó rời rã gõ canh thâu qua ô cửa cũ sầu mau tay mời người về chín ngã mưa rơi cái đêm quấn quýt những lời chia tan ngựa đi, theo cái vội vàng tôi đi, hồn ngó, muộn màng không đi hiên ng

Và khi chia tay T.Ch.

Thơ   •   08.11.2021
chim cao bay lạ tiếng chì mái ngon hiên nặng lá thì thầm, vui khi về hồn đã chia đôi buồn trôi từ mắt xuống môi hôn người vách tình ái lở vữa vôi hồn tôi đã đóng đinh đời lún sâu gió mù phố chuyển dạ đau ru con thiếu tháng trên đầu tình xưa vừa lòng

Trời đất ngàn năm vẫn dửng dưng

Thơ   •   08.11.2021
tôi không nói điều gì về buổi sáng về buổi trưa, về buổi tối mưng mưng tôi không nói bởi vì tôi chợt hiểu trời đất ngàn năm còn dửng dưng.

Lấy ai nhìn tôi nhỏ máu trong thơ

Thơ   •   08.11.2021
ôi chữ nghĩa trở về như khách lạ vầng trăng xưa không có ngọn cờ ngay em cũng bỏ tôi, vào cõi khác lấy ai nhìn tôi nhỏ máu trong thơ?

Bài nhân gian thứ nhất

Thơ   •   08.11.2021
ở chỗ nhân gian không thể hiểu đôi mắt người hồ như biển đông có mưa-tôi-cũ về ngang đó tự buổi thiên đàng chưa lập xong ở chỗ nhân gian không thể hiểu mái tóc người hồ như rừng cây có mây che lối về cho lá và những con đường thật riêng tây ở chỗ

Dỗ giấc người bất hạnh

Thơ   •   08.11.2021
như đôi mắt sớm thành ga cô quạnh mối sầu nào thành tóc xuống hai vai buổi chiều nào khói đứng trên môi mây cũng thấp trong từng hơi thở yếu em đừng hỏi vì sao người đời khó hiểu vì sao ta không thể sống thiếu nhau vì sao mưa chưa đủ ướt đôi đầu mà m

Tẩm độc

Thơ   •   08.11.2021
buổi chiều lạnh bàn tay không có nhẫn buồn vui tôi cháy ở cuối trời phương đông đã chỉ còn xương với máu thịt da tôi tẩm độc đã lâu rồi.

Sau mỗi lần chia tay

Thơ   •   08.11.2021
rồi người về lối ấy rồi tôi qua ngã này sau mỗi lần chia tay lòng tôi mềm lá cỏ bây giờ người ngủ yên tôi bắt đầu hồi tưởng bây giờ người lặng im tôi bắt đầu chuyện tôi khi không hề ai biết khi không hề ai hay tôi yêu người từ đó tôi vọng người từ đâ

Bướm, chuột, và dế

Thơ   •   08.11.2021
cúi hôn em, cúi hôn đời mưa chan muối mặn cỏ ngùi tấc da máu ngừng mạch ngóng nghe xa những con sâu nhỏ bò qua giấc muồi hiểu chi em, lạnh ta rồi đêm trong đêm, quạnh hiu đời quạnh h

Lục bát sau tám năm cho người về

Thơ   •   08.11.2021
người về mưa động trong cây mừng tôi như thuở ngày gầy nắng xưa người về chân bước trong thơ tháng năm tận tuyệt đủ chưa oán cừu? người về dựng lại hoang liêu trong đôi mắt ấy đã nhiều mộ bia (người từ thế giới bên kia?) thấy tôi không? đã hồ

Khi người về

Thơ   •   08.11.2021
người về đâu không người không về đâu chiều chưa mưa nên chiều chưa thay màu tôi cây me đứng rung từng lá lá vàng rồi tôi cũng vàng theo tình người say không tình người không say đêm sắp sang nên đêm sắp ùa đầy hồn tôi ngủ sớm trong tay áo tay áo ngư

Hựu ca hai

Thơ   •   08.11.2021
Em tóc ngắn khói nhang tình rất luỵ gửi hương đi thơm lại dấu tay buồn trong mắt khuya còn lại những con đường đêm. Biển động. Hàng cây. Trăng đã khuyết.

Tử sinh tôi sẵn một mộ phần

Thơ   •   08.11.2021
tôi đang đứng ở bên ngoài trái đất địa cầu quay một nhịp vô tâm ngày tháng võng đôi bờ vai nhật nguyệt tử sinh tôi sẵn một mộ phần.

Vì em tôi đã làm sa-di

Thơ   •   08.11.2021
thiền viện tôi trưng chỉ ảnh em kinh kệ nghìn pho có một tên viết hoa một chữ không ai hiểu Phật bảo: kinh! mà không phải kinh thế giới vì em sẽ dịu hiền biển đời phút chốc bỗng bình yên cánh chim tịch tịnh miền vô niệm vô chấp, em ngồi như Quan Âm

Chúng ta ở trong nhau: khi ngọn đèn đã tắt

Thơ   •   08.11.2021
lá rơi theo thời kinh. đêm chắt từng tiếng mõ. cây âm thầm thâu thanh. nhựa điều hòa hơi thở. tôi ngồi trong ngã mạn; phấn / son hề!!! bôi thêm. chiều cao. khô. tiếng quạ. đất nhăn mày! ngậm thinh. em ngồi trong giọt lệ sóng vô thường táp, xô bóng g

Khóc hay cười em hãy chỉ cho tôi

Thơ   •   08.11.2021
trong viễn tượng một ngày em đổi khác đường tôi đi cây cỏ cớm hơi người mây luân lạc đôi bờ vai quên, nhớ khóc hay cười? em hãy chỉ cho tôi!

Chào thần chết!

Thơ   •   08.11.2021
chào thần chết. đừng nhìn tôi thế chứ! ông trong tôi từ thuở mẹ mang thai. trờiđất những tưởng hai (mà,) vẫn một. ông hãy cười. tôi sẽ nói: - đi thôi!

Nơi cửa hàng số phận

Thơ   •   08.11.2021
người cười qua mặt nạ. tôi khóc trước màn nhung. đời đỏ / xanh cào bằng; nơi cửa hàng số phận. tôi tiếp thị tương lai bằng gạt, lừa riết gióng. những đứa trẻ ngày mai sinh ra từ...quảng cáo!?!.   những tưởng không phải ta. nhưng: - chính là

Lúc người chết

Thơ   •   08.11.2021
hãy mang đi hồn tôi một hồn đầy bóng tối một hồn đầy hương phai một hồn đầy gió nổi hãy mang đi hồn tôi một hồn đầy mắt đỏ mưa nối liền vai người buồn nối liền thân tôi tình nối liền nỗi chết hãy mang đi hồn tôi một hồn đầy bão rớt một hồn đầy điên m

Mẹ, ấm mùi bát nhã

Thơ   •   08.11.2021
bàn tay tôi gieo hạt trên luống người trăm năm. những mầm cây phiêu, bạt; lớn theo gốc muộn phiền. thần chết tạm tha tôi. người vội vàng thu, nhặt: dấu tôi trong bình nhang mẹ. ấm mùi bát nhã. có một người đi qua, hỏi: - giữ chi hạt bụi?

Đi với về, cũng một nghĩa như nhau

Thơ   •   08.11.2021
ta chẳng thể hát chung cùng một điệu dù em đi lá đậu rớt đôi bờ. khi em hiểu cuộc đời không thể khác: đi với về cũng một nghĩa như nhau.

Ân nghĩa nghìn sau vẫn chói loà

Thơ   •   08.11.2021
ở chỗ nhân gian không thể hiểu người về máu chảy buốt trong gương ngõ khuya cổng cũ hồn như lá chăn chiếu còn theo những thước đường ở chỗ nhân gian không thể hiểu trí nhớ nào vân lên thuỷ tinh đôi khi ngôn ngữ không cần thiết hơi thở tìm nhau cũng

Cung thủ

Thơ   •   08.11.2021
1. đời mở muôn nghìn cửa nước chảy chia trăm giòng chân vào đời ta mỗi người mỗi cách riêng cung tên được trang bị như nhau đã vào đời em đương nhiên trở thành cung thủ nhắm con mồi theo ý hướng riêng mỗi loài thú chọn săn mồi một kiểu như mỗi ngườ

Lời vọng hịch truyền

Thơ   •   08.11.2021
xướng ngôn: ta là người mù giữa muôn trùng ánh sáng, ta ban phát thương yêu cho những ai đau khổ cho những ai một đời héo khô – ta là kẻ có quyền năng vô biên giữa một vùng riêng cõi lẻ - ta cất tiếng gọi muôn loài quỳ tụ dưới chân ta và chìa ra nhữ

Nhận dạng

Thơ   •   08.11.2021
có bao giờ tôi nói rằng em phải tin tôi như đời người không có thật hạnh phúc và tương lai là những gì sẽ tới có bao giờ tôi nói rằng em phải nghe tôi thoả mãn mình dục vọng lẩn trốn ta trong đêm bằng cách lần tay lầm bầm tính tuổi ta không dối nổ

Tôi sẽ về hỏi lại phút ra đi

Thơ   •   08.11.2021
mười năm nữa cuộc đời em sẽ đổi tôi sẽ về hỏi lại phút ra đi em khi ấy đã vàng xanh ngõ khác núi sông ơi, tôi gọi giữa đui mù.

Vết sầu trên nhánh linh hồn

Thơ   •   08.11.2021
tôi chả còn gì để nhớ, tôi chả còn gì để quên đêm như những con rắn hoa trườn mãi ngày như những con ngựa hoang chạy dài tôi còn gì để nhớ, tôi còn gì để quên em như điếu thuốc lụi tàn sợi khói tan mà không hề lưu dấu nhìn vào khoảng trống đời anh lề

Bài nắng mưa đôi lứa

Thơ   •   08.11.2021
em chải tóc xuống hai miền sông núi một nghìn năm còn mãi buổi chia tay trên tan tác xe về ngang lối cũ cuối chân mây khản tiếng ngựa kêu bày. ngón than củi chói chang ngày ẩn mật tháng giêng tôi nở rộ tin mừng nhân gian cũng khi không mà thánh thiệ

Ý nghĩ khi rời Thông Tây Hội

Thơ   •   08.11.2021
1. nỗi tuyệt vọng đầm đìa nào hỡi em đã cướp đi mất của chúng ta những bình minh tay trần cổ nõn những đỉnh cao ngọn thẳng mắt người những giấc trưa đợi chiều những bước chiều đợi tối những cơn mưa tình nhân ríu chân về một lối những ngày nắng môi s

Hựu ca ba

Thơ   •   08.11.2021
em tóc ngắn hoang mang ngày bão rớt đợi chờ nhau, tim lạnh đến không ngờ đêm tôi về. Trên những ngọn-cây-mưa trong-tiếng-hát, chảy dài vai thế kỷ.

Mắt xích

Thơ   •   08.11.2021
thì cha mẹ chúng ta nằm xuống cho chúng ta nhìn rõ khuôn mặt người nát nhừ khuôn mặt người máu me thì anh em chúng ta ra đi cho chúng ta nhận lãnh trách nhiệm kế tục canh bạc đen về sáng rồi lần lượt chúng ta nằm xuống cho con trẻ lớn lên sẽ tự hiể

Thơ ở cảnh chùa nơi bạn tới

Thơ   •   08.11.2021
thư bạn buồn trên một cảnh chùa tôi về cởi áo rũ tương tư chiếu chăn còn ấm, nồng da thịt đêm ngất mùi nhau. gió cửa sau.

Tưởng tới người ở Thông Tây Hội

Thơ   •   08.11.2021
khuya nhau, trời ứa ngậm ngùi mưa quanh giường ẩm ván đôi tường vàng cuộc vui chưa kịp ra ràng tưởng đâu mộng đã hoang đàng về đây tay rờ rẫm bóng không lay ngóng chân xa lại, lắng cây bên thềm vẫn sân cát, lá ưu phiền tình mưa tơi tả trăm miền hư kh

Thấy trăm năm chỉ tựa một đôi giờ

Thơ   •   08.11.2021
tôi sớm biết vốn mang lời chúc dữ nhưng đường đi gượng nhẹ có vai người em có tình yêu ở với tôi thôi tôi có biển cho chim về đập cánh em có bàn tay ngón dài ngón ngắn ngón Quan Âm kề cận ngón ân cần ngón oán cừu ở kế ngón ăn năn và có ngón cưu mang

Góc trái ngực tôi, tim đã khô

Thơ   •   08.11.2021
lửa đốt mười phương còn một chỗ nỗi buồn tôi ẩn ở tim ai mưa đi mấy kiếp đêm còn lại chiều cũ, bàn tay, sương một vai thì thôi đừng giết nhau lần nữa em hiểu gì? lòng tôi mênh mông những con nước cũ chưa về bến củi một cành - tôi trôi nửa sông có g

Mất hay còn chưa hẳn khác nhau đâu

Thơ   •   08.11.2021
tôi không thể ngăn buổi chiều sắp tối như em đi mà tiếng chẳng quay về mưa chẳng thể ướt hoài sân trí nhớ đôi khi lòng tôi nắng mấy hôm sau tôi không thể xoá biển chiều sóng gội dù hôm qua tâm đã tịnh yên rồi cây chẳng thể giữ hoài tay lá mới đôi kh

Bài nắng mưa kế tiếp

Thơ   •   08.11.2021
sông núi đã chối từ tên phản bội giống nòi ta thực sự ở bên kia chút quê cũ còn nơi đôi-mắt-gió đã từ em khép lại buổi đêm về trong yên lặng ngỡ lửa người vẫn cháy buổi trưa dềnh lên một phúc âm chiều cổ tự biết hướng nào nam hải? nước non người, th

Cảnh người

Thơ   •   08.11.2021
tôi có ngàn sợi tóc mọc trên đầu xương khô tôi có ngàn đau khổ đậu trên vầng trán thô tôi có một khối óc chất chứa toàn mưu mô tôi ở thế sẵn sàng giựt cho nhanh hạnh phúc tôi có một trái tim đã thành đài kỷ niệm vôi vữa là phần thừa những cuộc tình s

Đáy khuya

Thơ   •   08.11.2021
gửi Trần Cao Lĩnh và Nguyễn Đức Cung tôi trở lại đáy khuya ngồi với bóng những chiếc bàn trật khấc nỗi cô đơn em nên biết cuộc đời tôi đã hết có thương nhau lo hộ nhúm xương tàn.

Thơ ở Denver

Thơ   •   08.11.2021
biết ta đang ở trên ngàn bộ biết chẳng là mây mà vẫn trôi biết không ai đợi. không ai hỏi có rớt nghìn sâu cũng vậy thôi.

Hãy cho lại ta

Thơ   •   08.11.2021
hãy cho lại ta này em hãy cho lại ta căn phòng không có lấy một chiếc cửa sổ ngã tư có tiệm donut ngôi nhà chúng ta đã ở để ta sẽ kể em nghe chuyện một người đàn ông thình lình mất tích. này em hãy cho lại ta con đường chạy qua ngã ba ÔngTạ con đườ

Đêm mưa về Chí Hoà thăm mẹ

Thơ   •   08.11.2021
hiên bưng bóng tối vai người mưa quanh ghế gỗ hạt soi mương ngoài mây sa thấp mái lá gồi nghe thân chuyển động từng hồi nước sông lòng già sớm bạc cơn mong sáng vun chân mộ chiều trông nhang tàn mẹ ngồi giữa cõi chia tan óc moi xác những đứa con đã v

Chăm chỉ làm sao: vòng tử sinh

Thơ   •   08.11.2021
con chim những tưởng thôi không hót. tâm ngỡ an bình một cõi, quên bình minh những tưởng thôi đi, lại chăm chỉ làm sao: vòng tử sinh.

Thơm tóc mẹ

Thơ   •   08.11.2021
cảm ơn trời đất đưa con lại một sớm lên hồng những ngón tay con thơm tóc mẹ mùi ân nghĩa cha chết từ lâu con có hay?

Bài nhân gian thứ ba

Thơ   •   08.11.2021
ở chỗ nhân gian không thể hiểu cây đã về xanh đôi mắt mưa sớm hôm lênh láng niềm chia biệt đêm tối nào như nước thuỷ triều? ừ thôi năm tháng rồi xa lắc ta cũng rồi trong nấm mộ sâu chiều chưa đi khuất, người sao khuất? em hiểu vì đâu chim gọi nha

Thấy bóng mình vĩ đại!!!!!

Thơ   •   08.11.2021
tôi tìm tôi đáy sâu, gặp tham lam chói lói. tôi rượt đuổi theo tôi: hận thù cười thống khoái. tôi vỗ về chính tôi: thấy bóng mình vĩ đại!!!!! là tôi? là tôi ư? -bộ còn ai khác nữa?!!!!

Sau ba mùa tăm tối

Thơ   •   08.11.2021
sầu như đá muôn năm còn ở đó tình như hoa, đầu cúi xuống nghẹn ngào ta như cỏ và hồn như sương lạnh em hiểu gì? khi giọt lệ không rơi em hiểu gì? một cánh nhạn lẻ loi quay trở lại, một mình, miền giá rét lòng đã hẹp nói chi trời bát ngát óc như vung

Thơ ở van tim hở

Thơ   •   08.11.2021
bạn bảo van tim ta bị hở có lẽ. nên đời mới lún sâu bao nhiêu oan nghiệt chui vô ống càng sống càng thêm chật mối sầu.

Bài nắng mưa thứ nhất

Thơ   •   08.11.2021
này yêu dấu thiệt không mùa nước lũ dẫy đèn khuya không cõng nổi ưu phiền mắt thơ dại võng hồn ai bão rớt để bàn tay từng ngón khổ đau riêng này yêu dấu thiệt không ai mới chết hay là tôi sống lại giữa hoang tàn ở xó góc của đời nhau bụi bậm em có v

Giống cõi âm

Thơ   •   08.11.2021
toạ thiền mỗi tối. tâm thêm động trí quẩn hồn quanh những ngổn ngang người về tây trúc ta lưu lạc địa ngục trần gian giống cõi âm.

Trong cơn giông đời

Thơ   •   08.11.2021
1. không hiểu lý do nào khiến tôi đinh ninh chiều nay mưa lớn gió sẽ nổi ở hướng Tây Nam mà mưa sẽ chan hoà bắt đầu từ Đông Bắc sau cơn mưa trời sẽ có cầu vồng móng sẽ mọc ở phía Nam nửa vòng cung sẽ mờ dần khi cong về phía Bắc trí tưởng tôi cả gió k

Ngục đời

Thơ   •   08.11.2021
tự mở cửa ngục đời bước trở về hăm hở dấu vết những cơn mơ còn nõn xanh lụa cỏ xuống theo tam cấp người thấy sâu dần tuyệt vọng cố hình dung hồn ta một phồng vàng khói tụ em nguệch ngoạc ngón sầu hiện hình ai cổ quái cố hình dung lòng ta một thân c

Khúc thứ ba: Những bông hoa birdflower, nắm đất và, sự trở lại

Thơ   •   08.11.2021
khi tôi tới, những bông hoa birdflower ngửa mặt nở, ối cỏ trông xa như mấy vụng nước biển hình vuông có phần hơi méo những thân cây lá to, tựa lá bồ đề không lớn, xoè theo chiều rộng đoàn xe dừng lại tôi cầm chiếc gậy gỗ bước xuống bầu trời thấp như

Giếng cũ

Thơ   •   08.11.2021
em buông tóc chảy đáy nguồn mắt nghiêng vai dại. linh hồn lá xanh ta đi lẩn quẩn loanh quanh trăm năm quay lại bên thành giếng xưa em về cố đúng giấc trưa bóng ta vẫn đợi mát bù tuổi em.

Tìm em giữa bầu trời

Thơ   •   08.11.2021
đừng tìm Thượng Đế trong hư vô cũng đừng tìm Chúa, Phật nơi nhà thờ. chùa chiền. ảnh. tượng. như tôi không tìm em ở nhà / chỗ làm / thương xá... tôi tìm em giữa bầu trời. (và,) trong hơi thở của chính tôi, quá đỗi.

Ai cũng thế

Thơ   •   08.11.2021
ai cũng thế, đâu sống đời của họ yêu thương nào ấm nổi một vuông khăn đêm gió tạt những cánh rừng quê cũ tôi bên này, trở giấc, gối chăn đơn.

Lãnh thổ em

Thơ   •   08.11.2021
lãnh thổ em trao nội các buồn thể chế nào hơn thể chế ngoan dù cho lập hiến hay quân chủ chính phủ ta còn dưới gót em.

Tàn khốc chia ly

Thơ   •   08.11.2021
tôi không thể mượn mắt em để khóc như nỗi sầu đâu thể nhượng sang đi con đường rộng hai hàng phong đứng lại tôi buổi trưa, tàn khốc chia ly.

3 đoản khúc ngựa hoang

Thơ   •   08.11.2021
1. bây giờ con cũng điêu linh lối xưa vùi dập bãi mòn xương phơi máu ngang tầm hái tay người lệ se từng bước ngậm ngùi nẻo trông bây giờ củi chở đầy sông kinh hoàng đẫy giấc bập bùng lửa reo 2. sóng chân ba móng chia trời đêm nghiêng vách đá giọng cư

Tình yêu vàng như một trái chanh

Thơ   •   08.11.2021
tôi vốn biết sống thêm là chết rữa tình yêu vàng như một trái chanh cụm rau húng đã nhạt mùi ân ái nhưng hương xưa sao vẫn đọng ơn bền?

Khởi đầu một kiếp

Thơ   •   08.11.2021
1. như que diêm trước sau gì cũng một lần bật sáng cũng một lần anh thắp rực đời em cũng mộ lần bàn tay buồn bã đó bưng mặt mình kín suốt một tương lai thôi những sợi tóc kia sớm đằm cơn cảm xúc thôi những giọt lệ kia bàng hoàng vuông trán tối hãy ng

Vỡ lòng cho một người con gái Mỹ

Thơ   •   08.11.2021
1. không bao giờ đâu Donna, Donna dù anh có yêu em hơn bất cứ thứ gì có trên đất Mỹ thì anh cũng vẫn trở về anh vẫn phải trở về quê hương anh cái dải đất nóng khô cong hình chữ S cái dải đất không lớn bằng tiểu bang California của xứ sở em (nơi a

Cha con

Thơ   •   08.11.2021
gửi con trí nhớ cha đau buốt sống chết ơ hờ chẳng có nhau nửa đêm thức giấc nghe con gọi như của đời ai, của kiếp nào?!

Thạch Sùng

Thơ   •   08.11.2021
những lúc ngủ tôi thường quen lặp lại một điều gì in là tôi đã nói và đôi khi cũng lầm bầm những khao khát từ lâu tôi hằng giấu kín dù mơ ước không bao giờ làm nên sự thực nhưng giúp mình bật dậy ngày mai để kéo tiếp đời lên dốc đá chờ một giờ bỗng,

Thơ ở đường Ranchero way

Thơ   •   08.11.2021
ngày thức giấc buổi trưa người đã xế đón chào tôi ai đã chửi thề! khi dao cắt máu tươi còn xối chảy thì oan cừu cũng tợ nắng mưa qua.

Tâm kia còn hớn hở?!?

Thơ   •   08.11.2021
thân thể ta cỗi già sao tâm kia vẫn trẻ? đến lúc phải ra đi liệu xáchồn hớn hở?!?!

Khúc thứ hai: Những cánh cửa sổ, hồi chuông và buổi sáng

Thơ   •   08.11.2021
trí nhớ tôi là ngôi nhà nằm ven sông Đáy ngôi nhà có rất nhiều cửa sổ có cánh cửa ngó xuống nỗi lầm than mấy đời chạy giặc những ngôi mộ xới nhanh giấu xác người chết trẻ xác chị, xác anh Nho Quan mồng ba Tết những viên đạn lửa không hận thù những v

Nhớ em chánh điện

Thơ   •   08.11.2021
gửi nghiêm xuân hồng nhớ cây vú sữa hiên nhà nhớ ta chú tiểu thiệt thà biết…yêu nhớ em cổ tự áo điều mắt tam quan gọi tịch liêu kiếp nào nhập thiền. tâm thể lao xao nhớ em chánh điện nên chào Quan Âm.

Tình khúc

Thơ   •   08.11.2021
anh phút đó trở thành tên hát xiệc trên sợi dây vắt ngang qua tình em hai đầu bỏ lửng anh phút đó trở thành tên câm điếc không còn biết gì hơn ngoài những giác quan đã câm và bàn tay hư vô rờ rẫm.

Đất thu hồi xác tôi

Thơ   •   08.11.2021
ngày thu hồi niềm vui. đêm thu hồi tiếng động. đất thu hồi xác tôi. đời thu hồi vốn / lãi.

Khúc thứ tư: Chuyến bay muộn ký ức và mẹ ở xa

Thơ   •   08.11.2021
không định trước, chuyến bay muộn đem tôi trở lại San Jose mưa đẫm phút cuối ngày Thanks-giving người con gái làm nghề "fly attendant" chuyển tới chỗ tôi ngồi ống gạt tàn thuốc lá cô hỏi: "Ông chờ chuyến bay nào vậy?" tôi cảm ơn,

Về một ngọn cây ở ngã sáu

Thơ   •   08.11.2021
1. chân đi tạt tiếng động về cây xa bóng dạt la đà cửa sông lên xe nổ máy xuống đường mắt em soi nát nỗi buồn khôn vơi dáng em che mát môi người cho tôi thuở ấy, kiếm lời làm tin chiều trên phố, đứng lại nhìn trong muôn kẻ một người quên một người 2.

Ghi, nhớ phần đời, riêng

Thơ   •   08.11.2021
phiền não như đám mây, băm vằm ngực thời tiết. sợ hãi như nhựa cây, săn, lùng tôi ráo riết. thân / tâm tôi ngựa hoang; chết vẫn còn mở mắt -- ghi, nhớ phần đời, riêng người tặng tôi kiếp. kiếp.

Chúng ta cùng một cội

Thơ   •   08.11.2021
trong dòng đời vô tận chúng ta bao lần sinh với trập trùng tanhợp nổichìm theo nghiệp duyên. em, mẹ tôi kiếp trước. bạn, cha tôi đời sau chúng ta cùng một cội không chấm dứt. khởi đầu.

Thơ ở Sàigòn

Thơ   •   08.11.2021
sông núi cũ rủ tôi về với đất bốn mươi năm ngơ ngác làm người trên thân xác đã mọc đầy móng vuốt thì có gì sai đúng với ai đây?

Bạn cũ trong nhau có niết bàn

Thơ   •   08.11.2021
tôi đây. bạn cũ. tâm nghìn Phật mỗi Phật nghìn tay. em-Pháp-Hoa dốc gió. đêm lầy kinh-cứu-khổ xin tế độ tôi những thiệt thà tôi đây. bạn cũ. từ ngay hết chẳng nắng mưa nào chia biệt ta cảm ơn huệ nhãn em khai mở tiền kiếp xưa mình đã có nhau bạn cũ

Dưới ghềnh đá

Thơ   •   08.11.2021
1. trả cho tôi con sông với những chiều nước mặn trả cho tôi dĩ vãng đeo cổ này rong chơi chuông ham muốn tôi rung hoài khao khát đỉnh giáo đường treo mộng cũ ngôi cao 2. trả cho tôi chiếc cầu bắc qua dòng hạnh phúc em một bến long đong tôi một dòng

Gặp lại Cao Chu Thần

Thơ   •   08.11.2021
Một người ăn mày nửa đêm đập cửa nhà tôi xin tá túc qua giờ giới nghiêm hắn nói tên hắn là cao bá quát tôi soi đèn nhìn rõ khuôn mặt hắn đầy vết thẹo tôi tin lắm và bảo: tôi có học và nhớ rất nhiều thơ ông nhất là hai câu chót trước khi ông chịu tộ

Thân ôm bom ngiệp, duyên: nổ giữa ngày cấp bách

Thơ   •   08.11.2021
sông chảy qua đời tôi, đôi bờ đều mất tích. trí nhớ như ngọn roi quất ngang lưng khánh kiệt. rừng xuyên bang: vực sâu. thú lên đường khứng tội. em giải oan đời sau. đêm mầu mè bóng tối. núi chia đôi niềm tin -- từng vạt đời hốt hoảng. chim ngậm

Lỡ mai xa khuất tay bồ tát

Thơ   •   08.11.2021
ở chỗ nhân gian không thể hiểu tôi có người như Quan Thế Âm lỡ mai xa khuất tay Bồ Tát vẫn nhớ mùi hương tóc thật nồng ở chỗ nhân gian không thể hiểu tháng bảy con về im góc sân thấy ai máu chảy đầm chăn gối cố nhớ. đừng quên núm ruột buồn ở chỗ nhâ

Trong ký ức kẻ nào

Thơ   •   08.11.2021
chân vẫn bước những dặm đường thất lạc sáng hôm qua tôi gõ cửa mồ ngày thắt cổ treo trên cành nguyệt quế khoảng sân sau, cỏ úa tháng năm hờ ôi hạnh phúc sớm dại tê ngọn lưỡi tôi ở đâu? trong ký ức kẻ nào?

Khúc cầu hoàng

Thơ   •   08.11.2021
xin mắt mở tạnh trăm miền bão rớt môi ô mai xin muối mặn lời vàng tình đắm đuối khôn nguôi hồn thảng thốt tay tham lam không thể đợi giờ mềm người linh hiển trên đỉnh cùng gió cuốn chân chim khuyên chưa bước xuống cuộc đời cánh buồm nào đã khép kí

Chết đuối

Thơ   •   08.11.2021
con vi trùng không tên đục rỗng tôi tự đó cơn sốt người bao năm hôm nay còn vật vã tháng năm tôi dựng ngược mắt mù cơn mưa say trán khô vùng bão rớt cát ngủ trong đầu già vai nhô vùng rét buốt trông chừng cánh chim qua hồn dài con nước lớn chia ngh

Bài cuối 66

Thơ   •   08.11.2021
tôi lêu lổng suốt canh khuya quanh co rồi cũng xe về dưới hiên nâng then, tay mở cánh phiền chân lơi thềm bước, rơi mềm ván cây đèn mù, dơi ngủ, mái tây rã rời, hơi thở tôi bay đầy phòng thế thời này đến đi buôn đời bôn tẩu đã quen thân, ngựa thồ phố

Phúc âm nàng

Thơ   •   08.11.2021
1. không, bây giờ y không còn đến đó nơi có ổ gà, có rào kẽm, có bức trường thành, có sân bay, có nhà thương, nhà xác nơi những trưa đi qua mắt y đổ lửa những chiều về cát liếm thịt da nơi ngày tháng vẫn trôi qua trong từng cơn thở nhọc những phiế

Kẻ lìa ta cuối cùng

Thơ   •   08.11.2021
gọi ta ôi gọi ta giọng nào không âm vọng chiều rình trên chóp cao đêm duỗi mình dưới ngõ gọi ta ôi gọi ta cây thì thầm nhựa chảy cỏ rét mướt ra đi về cuối dòng tan tác gọi ta ôi gọi ta tình trăm năm chín đỏ giọt lệ mềm như tơ nhưng cách nào cắn vỡ

Bài chia tay giữa chợ

Thơ   •   08.11.2021
bước chân tháng tám tôi còn tìm nhau ngàn dặm con đường bắc-nam tôi về trí nhớ như son sáng soi tâm tưởng chiều trưng ảnh người phục sinh tôi. một nụ cười dẫu chia tan vẫn gửi đời cho nhau mai kia xuống phố, lên lầu thấy trong hạt gạo mối sầu nước sô

Tôi, Du Tử Lê

Thơ   •   08.11.2021
1. Năm mười sáu tuổi tôi chính thức khai sinh tên tôi lần thứ hai sau lần khai sinh của bố mẹ từ đó tôi bắt đầu làm thơ tôi bất đầu sống – tôi bắt đầu đời tôi như con sông bắt đầu ra biển như tình người mới lớn rất nhiều bao dung như lòng tôi bắt đầ

Còn tê vết người

Thơ   •   08.11.2021
này em tôi có khu vườn có cây trái đắng có cồn cát khô này em tôi có nấm mồ đêm che dấu lệ. ngày thồ đau đi này em tôi có ngõ về nắng mưa suốt kiếp còn tê vết người. mai tôi lìa bỏ chốn này em ngoan ghế cũ. lá đầy nhớ. quên mai tôi mối mọt ưu phiề

Khúc Thuỵ Du

Thơ   •   08.11.2021
1. như con chim bói cá trên cọc nhọn trăm năm tôi tìm đời đánh mất trong vụng nước cuộc đời như con chim bói cá tôi thường ngừng cánh bay ngước nhìn lên huyệt lộ bầy quạ rỉa xác người (của tươi đời nhượng lại) bữa ăn nào ngon hơn làm sao tô

Ngồi trong đêm

Thơ   •   08.11.2021
đêm có mắt đêm bảo tôi đừng ngủ đêm có tay đêm ru tôi đừng buồn đêm có tủi hờn cho tôi làm vốn đêm có chân đưa đẩy tôi vào đời đêm có lời nhưng là lời ảo não đêm có tử thi bày bên rào kẽm đêm có người tình áo trắng đông phương đêm có sông có đồng cá

Cũng mục lá xương phơi

Thơ   •   08.11.2021
tôi sống suốt bốn mươi năm khật khưỡng và trên đầu chỉ một cánh dơi hồn tôi chảy trong giòng sông đã lấp cây nửa đường cũng mục lá xương phơi.

Sao linh hồn thống khổ?

Thơ   •   08.11.2021
và, đt.hãn, h.sỹ, nl.vỵ. tựa lưng ngày em đi, tôi quy y đời khác. mắt không hề ngoái lui. sao linh hồn thống khổ?

Khát vọng cho con

Thơ   •   08.11.2021
1. Đêm bắt đầu thật sớm trên từng lớp tôn ám khói bố cũng bắt đầu ấm ức về tương lai con trong căn nhà hộp vuông vắn này bố không biết phải nói với con những gì đây hỡi đứa con trai bố chưa hề biết mặt chưa hề đặt tên bố nghĩ rằng có thể bố sẽ chết b

Thiếp đồng

Thơ   •   08.11.2021
tôi vai đâm nhánh giáo dài xuyên ngang qua óc bửa đôi sọ đầu lưng cong lở loét bướu sầu trên thân thể nọ những nhàu nát, xưa phố lìa nước mắt cây thưa vén manh áo mỏng tay ru ngực, mời yêu em lượng nước ngọn trời tai thu tiếng lạ hồn ngồi bếp trong

Những bài địa phủ

Thơ   •   08.11.2021
1. mưa tôi tạnh mái hiên người cái giun cái dế ngậm ngùi đưa tin cây thu tàn đợi im lìm ngựa ai qua đó mà ghìm giây cương kim em chỉ đã lệch đường vuông khăn phủ mặt tôi còn gượng vui đêm tôi lạnh ngọt giấc người cái sương cái gió sụt sùi tiếng tha

Thập tự

Thơ   •   08.11.2021
buổi sáng trong cơn mơ ta thấy mình cao cả bàn tay nâng thánh kinh mắt nhìn em xa lạ đứng trên bục thiêng liêng ta cao lời rao giảng... hạnh phúc như bánh thánh chỉ nên ăn một lần ngày tơi như tóc thả em gầy xanh cơn yêu mây đẫm dầm cảm xúc mưa giă