Cây nghiêng đầu thiếu nhau

Thơ   •   Thứ hai, 08/11/2021, 15:07 PM

có điều gì khó nói lòng tôi đầy thuỷ triều chim lầm than nhớ bạn cây nghiêng đầu thiếu nhau có điều gì khó nói tình tôi biển. cát lầy người về qua rất vội tôi nhìn theo bước tôi có điều gì khó nói trưa khô ròn tiếng rơi hồn cầy sâu luống đợi ngườ

Nội dung bài thơ: Cây nghiêng đầu thiếu nhau

có điều gì khó nói

lòng tôi đầy thuỷ triều

chim lầm than nhớ bạn

cây nghiêng đầu thiếu nhau

có điều gì khó nói

tình tôi biển. cát lầy

người về qua rất vội

tôi nhìn theo bước tôi

có điều gì khó nói

trưa khô ròn tiếng rơi

hồn cầy sâu luống đợi

người lìa xa cuộc đời

có điều gì khó nói

giọng em đầy cõi tôi

những đường gân trí nhớ

vầng trăng khuya rẽ ngôi

có điều gì khó nói

bàn tay lạnh mất rồi

ngựa mù khua vó mỏi

xe không, về bến vui

có điều gì khó nói

sợi tóc trên chiếu giường

ngọn đèn trên chiếc gối

lãng quên trên mùi hương

có điều gì khó nói

em bỏ quên chỗ ngồi

cảnh tình tôi cũng vậy

xoá, bôi đầy mặt tôi.


Bài thơ Cây nghiêng đầu thiếu nhau của tác giả Nhà thơ Du Tử Lê - Lê Cự Phách, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Du Tử Lê - Lê Cự Phách

Nghệ danh: Du Tử Lê

Tên thật: Lê Cự Phách

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Du Tử Lê - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Nhà thơ Du Tử Lê, Thơ Du Tử Lê, Tập thơ Ở chỗ nhân gian không thể hiểu

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Ở chỗ nhân gian không thể hiểu (1989)

Thơ ở cảnh chùa nơi bạn tới

Thơ   •   08.11.2021
thư bạn buồn trên một cảnh chùa tôi về cởi áo rũ tương tư chiếu chăn còn ấm, nồng da thịt đêm ngất mùi nhau. gió cửa sau.

Khóc hay cười em hãy chỉ cho tôi

Thơ   •   08.11.2021
trong viễn tượng một ngày em đổi khác đường tôi đi cây cỏ cớm hơi người mây luân lạc đôi bờ vai quên, nhớ khóc hay cười? em hãy chỉ cho tôi!

Thơ ở đời nay

Thơ   •   08.11.2021
người xưa có khóc khi ly biệt? ai lưới buồn lên những ngón tay đời nay có kẻ cuồng si hỏi bạn ở nơi nào? mưa ở tôi.

Địa ngục đâu?

Thơ   •   08.11.2021
em ngồi chính trị như cua ốp tổ quốc ta còn nơi mắt sâu tìm em cờ xí trong đêm tối tay đụng thiên đàng, địa ngục đâu?

Giữa trưa có kẻ cuồng điên khóc

Thơ   •   08.11.2021
trưa đi nắng xế, chiều phương bạn theo gió, buồn nong chặt mắt nâu bàn chân năm ngón còn chia biệt thì cách nào, cho tôi hết đau? phố xưa trắng loá niềm thương bạn ôi xá gì đâu! nửa kiếp sau sống thêm cũng tợ làm nhau nhục này bạn, lòng tôi cũng bạc

Thơ ở dốc biển, gió và vai lạnh

Thơ   •   08.11.2021
Mắt ai còn mở trong khô rốc ráo hoảnh buồn vui bạn nửa đường gió đi theo gió ta theo đất thân thiết làm sao ôi ruột ga

Cây nghiêng đầu thiếu nhau

Thơ   •   08.11.2021
có điều gì khó nói lòng tôi đầy thuỷ triều chim lầm than nhớ bạn cây nghiêng đầu thiếu nhau có điều gì khó nói tình tôi biển. cát lầy người về qua rất vội tôi nhìn theo bước tôi có điều gì khó nói trưa khô ròn tiếng rơi hồn cầy sâu luống đợi ngườ

Hồn ẩn mật đã gửi người trước đó

Thơ   •   08.11.2021
em vô nhiễm. ngón chân ngoài Cựu Ước trong lòng tôi chiều dạt phúc âm buồn nhân danh em: xin những cặp tình nhân trên mặt đất sẽ không còn ly biệt em vô nhiễm. tóc bay đầy Tân Ước tôi xin người cho những kẻ xa nhau có lại thương yêu- hồn mới, nhiệm

Thơ ở bạn và ta

Thơ   •   08.11.2021
hôm qua gặp bạn cười như mếu ta khác gì hơn cũng mếu cười hỏi làm chi? – chẳng làm chi hết sống chết dật dờ đến hổ ngươi.

Sóng một chiều lênh láng cả sinh linh

Thơ   •   08.11.2021
ai biết được ngày mai mà nói trước trời vô luân và đất cũng vô luân em xua đuổi hồn tôi về cuối bãi sóng một chiều lênh láng của sinh linh.

Bên kia thế giới

Thơ   •   08.11.2021
bàn tay từng ngón xa đời trưa vô nước biển chiều ngồi quán trơ trái tim mấy cửa đi về bên kia thế giới nhạt mờ núi sông.

Khúc thứ tư: Chuyến bay muộn ký ức và mẹ ở xa

Thơ   •   08.11.2021
không định trước, chuyến bay muộn đem tôi trở lại San Jose mưa đẫm phút cuối ngày Thanks-giving người con gái làm nghề "fly attendant" chuyển tới chỗ tôi ngồi ống gạt tàn thuốc lá cô hỏi: "Ông chờ chuyến bay nào vậy?" tôi cảm ơn,

Núi non âm bản

Thơ   •   08.11.2021
nằm nghe chăn gối rơi. cùng tháng năm bằn bặt. Phật còn ở không tôi nhìn tôi rất chon von núi non âm bản. rừng son vẽ. buồn.

Ai cũng thế

Thơ   •   08.11.2021
ai cũng thế, đâu sống đời của họ yêu thương nào ấm nổi một vuông khăn đêm gió tạt những cánh rừng quê cũ tôi bên này, trở giấc, gối chăn đơn.

Đời đóng hoài lên vạn mũi đinh

Thơ   •   08.11.2021
tôi có một trái tim bằng hạt lệ chảy muôn năm chưa cạn sạch nỗi niềm tôi có một trái tim bằng gỗ tạp đời đóng lên hoài vạn dấu đinh.

Thánh nữ

Thơ   •   08.11.2021
nhớ không dễ mà quên càng khó nữa nhốt giam nhau địa ngục biết bao tầng em thánh nữ cưu mang đời kẻ khác ta cuối cùng: ngồi lại giữa nhân gian.

Mặc môi cười chảy máu giữa chiêm bao

Thơ   •   08.11.2021
có đôi lúc lòng cũng nguôi gió bão mặc môi cười chảy máu giữa chiêm ba

Khi ở đường số hai với lãm

Thơ   •   08.11.2021
người có về qua thì cũng thế căn nhà đã tạnh nỗi thương tâm không ai hiểu được hồn tôi đã như một cành cây võng bóng đêm tử sinh nào cũng trong giây phút chẳng cách gì em hiểu nỗi niềm?

Cũng mục lá xương phơi

Thơ   •   08.11.2021
tôi sống suốt bốn mươi năm khật khưỡng và trên đầu chỉ một cánh dơi hồn tôi chảy trong giòng sông đã lấp cây nửa đường cũng mục lá xương phơi.

Thơ ở những ngày 23 và những tháng hai

Thơ   •   08.11.2021
toạ thiền mỗi tối tâm chao đảo trí quẩn hồn quanh. những ngổn ngang người về Thiên trúc ta luân lạc ngay giữa trần gian tựa cõi âm

Bài nhân gian thứ nhất

Thơ   •   08.11.2021
ở chỗ nhân gian không thể hiểu đôi mắt người hồ như biển đông có mưa-tôi-cũ về ngang đó tự buổi thiên đàng chưa lập xong ở chỗ nhân gian không thể hiểu mái tóc người hồ như rừng cây có mây che lối về cho lá và những con đường thật riêng tây ở chỗ

Quyên sinh

Thơ   •   08.11.2021
còn đây hạt bụi cuối đời tiếng thơ tân khổ nụ cười quyên sinh còn đây, hạt máu tử hình nghe trong lịch sử ra hồn xác ai?

Ôi ngựa đã tan đàn

Thơ   •   08.11.2021
này trí nhớ đậu trên cành ký ức tháng sáu về yên lặng bước chân quên tình yêu cũng đậu trên cành gian dối ở trong tôi, ôi ngựa đã tan đàn.

Chuyện vãn với năm hai ngàn

Thơ   •   08.11.2021
mặt trời mọc phương tây trăng lên dựa vai ngày em bay ngoài quỹ đạo lối về trên chỉ tay bài thơ là hơi thở gửi hút theo ngàn mây mặt trời lặn phương đông những tinh cầu xích gần chẳng còn biên giới nữa sao lòng ta bâng khuâng nhớ người mưa nắng đó b

Ta vẫn tìm thấy em

Thơ   •   08.11.2021
đâu cứ phải có những chiếc lông ngỗng ta mới có thể tìm thấy em ta đã tìm thấy em hôm qua trên chiếc cầu cẩn xà cừ nối liền môi với mắt. ta đã nhìn thấy em hôm kia giữa con đường em phủ tóc hai bên và trên giải đất tình yêu ta gập ghềnh từ nơi tấm lò

Máu chảy ngọt ngào

Thơ   •   08.11.2021
tôi đã nhận từ em đời bóng tối buổi chiều đi ngọt bén lát dao đêm thánh thót thả sầu tôi xuống đáy phanh ngực ra máu chảy ngọt ngào.

Bài bồ tát thứ nhất

Thơ   •   08.11.2021
(bài thơ chỉ còn nhớ hai câu) này em Bồ Tát đi trong gió không ngại trần gian - ngại nắng mưa.

Ta chờ tay Mỵ Nương

Thơ   •   08.11.2021
đôi khi ký ức ta như sáp chảy xuống thần kinh giọt cường toan tháng năm đi khuất hồn chưa khuất ngơ ngác chiều lên nỗi muộn màng đôi khi ký ức ta như sáp nhiễu đỏ. con đường. đêm lãng quên. người có còn mưa-đôi-mắt-gió tôi về nghe sắc sắc, không khô

Thơ ở cỏ cây

Thơ   •   08.11.2021
tôi sẽ chết ngày mai ai biết được cũng như em không chỉ có đôi lòng tôi hiểu rõ chẳng thể đòi chung thuỷ khi mỗi ngày cây cỏ vẫn đơm bông.

Trái tim khô tình đầu

Thơ   •   08.11.2021
tấm lòng ta thuỷ triều chim rừng quên gọi nhau gió ngất mù bốn phía quanh ta tiếng kinh cầu tấm lòng ta thuỷ triều kiếp sau còn nức nở ta gối sầu tay ta giọt lệ nào đã ứa? tấm lòng ta thuỷ triều dạt trôi cùng rong rêu qua bãi bờ ký ức nhân gian cũng

Chiều Nam Hải

Thơ   •   08.11.2021
không ai nhớ nữa chiều Nam Hải mưa ở biển Đông những xác trôi Chúa trên cao quá lời ai oán chẳng thấu trời xanh. chẳng thấu mây nước đi biền biệt hồn ta cũng không biết về đâu. nương ở đâu! một mai lỡ có mà oan thác xin bón ngày sau một luống rau.

Ở đây bóng tối lên đầy vốc tay

Thơ   •   08.11.2021
đi về một nơi im hơi ngày nghiêng vai gọi. lá tôi vói chào đêm ai lẻm ngọt lát dao mai kia tôi chết nẻo nào tìm nhau biệt mù từng vết thương mau trưa tôi khảm chạm nỗi sầu bên trong em về tháng tám đơm bông nhánh rong bội bạc trôi sông nước người ng

Khúc thứ năm: Cõi mẹ về

Thơ   •   08.11.2021
em đâu biết, tôi có những giấc mơ bay dọc lộ trình Hà Nam-Hà Nội cùng những chiếc ghe muối những chiếc thuyền đinh chở bương, chở nứa chúng chở hồn tôi trôi dọc sông Đáy và tấm lòng thuỷ chung của mẹ tôi cũng không đáy. em đâu biết, tôi có những g

Bài nắng mưa thứ nhất

Thơ   •   08.11.2021
này yêu dấu thiệt không mùa nước lũ dẫy đèn khuya không cõng nổi ưu phiền mắt thơ dại võng hồn ai bão rớt để bàn tay từng ngón khổ đau riêng này yêu dấu thiệt không ai mới chết hay là tôi sống lại giữa hoang tàn ở xó góc của đời nhau bụi bậm em có v

Hựu ca hai

Thơ   •   08.11.2021
Em tóc ngắn khói nhang tình rất luỵ gửi hương đi thơm lại dấu tay buồn trong mắt khuya còn lại những con đường đêm. Biển động. Hàng cây. Trăng đã khuyết.

Hoại thai

Thơ   •   08.11.2021
chỗ ngồi. trí nhớ. đi lui bàn tay tháng sáu. xương tôi. thịt người đêm về chậm máu trên môi cây bông giấy cũng hoại thai vì lầm.

Tử sinh cũng tợ trò con nít

Thơ   •   08.11.2021
ở chỗ nhân gian không thể hiểu tiền kiếp tôi về trong tối nay thấy trăng khua rộn nghìn con nước và vút cong theo một nét mày ở chỗ nhân gian không thể hiểu tôi đui mù như con kiến hôi quẩn quanh miệng chén đời trây trúa vì chẳng ai làm râu cho tô

Thơ ở đường Phạm Ngũ Lão

Thơ   •   08.11.2021
về trong hình tướng ra đi sống trong tâm tưởng chết khi chào đời ai mua? ta bán luôn trời bán mây vô tận ở ngoài nhân gian bán mưa chảy đúng hai hàng bán răng khôn rụng, mà lòng chưa khôn bán đêm sương xuống buồn buồn bán tâm chay tịnh núi sông trùng

Để ngày sau em còn chỗ đi về

Thơ   •   08.11.2021
tôi muốn cất ngôi nhà trong trí nhớ những bờ tường chỉ vẽ một chân dung mặt trời nhỏ giữa hồn ai tháng chín rất êm đềm và, cũng rất rưng rưng tôi muốn cất ngôi nhà trong trí nhớ với khu vườn đầy-rẫy-tượng-em những môi mắt bỏ quên ngoài phố chợ tóc c

Lỡ mai xa khuất tay bồ tát

Thơ   •   08.11.2021
ở chỗ nhân gian không thể hiểu tôi có người như Quan Thế Âm lỡ mai xa khuất tay Bồ Tát vẫn nhớ mùi hương tóc thật nồng ở chỗ nhân gian không thể hiểu tháng bảy con về im góc sân thấy ai máu chảy đầm chăn gối cố nhớ. đừng quên núm ruột buồn ở chỗ nhâ

Vì em tôi đã làm sa-di

Thơ   •   08.11.2021
thiền viện tôi trưng chỉ ảnh em kinh kệ nghìn pho có một tên viết hoa một chữ không ai hiểu Phật bảo: kinh! mà không phải kinh thế giới vì em sẽ dịu hiền biển đời phút chốc bỗng bình yên cánh chim tịch tịnh miền vô niệm vô chấp, em ngồi như Quan Âm

Mưa hay nắng chỉ là lời nói khác

Thơ   •   08.11.2021
thôi cũng đủ. nửa đời thôi cũng đủ buồn trăm năm thổi tạt ngọn cây mù mưa hay nắng chỉ là lời nói khác vui với buồn thôi trả lại hư vô.

Thơ ở tro than

Thơ   •   08.11.2021
đời muôn cửa tôi chọn về địa ngục thiên đàng em bỏ lại đã hoang tàn ai nắng gió trên cảnh đời kẻ đó? mà tôi ngồi điếng lặng giữa tro than.

Thăm thẳm em đầy nỗi niềm tôi

Thơ   •   08.11.2021
tôi tầm gởi trên nỗi sầu nhân thế trái cây nào em hái được không vui giây tội lỗi quấn quanh cành địa ngục thăm thẳm em đầy nỗi niềm tôi.

Thơ ở Sàigòn

Thơ   •   08.11.2021
sông núi cũ rủ tôi về với đất bốn mươi năm ngơ ngác làm người trên thân xác đã mọc đầy móng vuốt thì có gì sai đúng với ai đây?

Bài nắng mưa đôi lứa

Thơ   •   08.11.2021
em chải tóc xuống hai miền sông núi một nghìn năm còn mãi buổi chia tay trên tan tác xe về ngang lối cũ cuối chân mây khản tiếng ngựa kêu bày. ngón than củi chói chang ngày ẩn mật tháng giêng tôi nở rộ tin mừng nhân gian cũng khi không mà thánh thiệ

Lãnh thổ em

Thơ   •   08.11.2021
lãnh thổ em trao nội các buồn thể chế nào hơn thể chế ngoan dù cho lập hiến hay quân chủ chính phủ ta còn dưới gót em.

Bài nhân gian thứ năm

Thơ   •   08.11.2021
ở chỗ nhân gian không thể hiểu ly biệt từng đêm tôi với tôi những bia mộ nở đầy hoa đỏ từng cánh hồn ai rơi tả tơi ở chỗ nhân gian không thể hiểu tôi thở bằng tim mượn của ai những khuya khoắt xuống bặt tăm bóng còn vẳng lời ai đang oán tôi ở chỗ

Đôi khi ta quên gọi chính ta về

Thơ   •   08.11.2021
(Bài thơ chỉ nhớ được 2 câu) trong đời sống ẩn tàng muôn kiếp khác đôi khi ta quên gọi chính ta về.

Thơ ở đường Ranchero way

Thơ   •   08.11.2021
ngày thức giấc buổi trưa người đã xế đón chào tôi ai đã chửi thề! khi dao cắt máu tươi còn xối chảy thì oan cừu cũng tợ nắng mưa qua.

Âm binh

Thơ   •   08.11.2021
em đã chết, kể như thành quá cố nén hương xưa tôi đốt một mình trong tâm tưởng đã không còn sóng gội biệt ly nhau, còn quẩn âm binh

Đi với về, cũng một nghĩa như nhau

Thơ   •   08.11.2021
ta chẳng thể hát chung cùng một điệu dù em đi lá đậu rớt đôi bờ. khi em hiểu cuộc đời không thể khác: đi với về cũng một nghĩa như nhau.

Nhan sắc em buồn lây hư không

Thơ   •   08.11.2021
ở chỗ nhân gian không thể hiểu nát đá. tan vàng. lá bỏ cây sớm mai đã sẵn nghìn bia mộ không ngọn nến nào cháy trên tay ở chỗ nhân gian không thể hiểu nhan sắc em buồn lây hư không cửa khuya nở rộ giàn bông giấy hương tóc. mùi khuya. tôi trẻ con ở

Bạn cũ trong nhau có niết bàn

Thơ   •   08.11.2021
tôi đây. bạn cũ. tâm nghìn Phật mỗi Phật nghìn tay. em-Pháp-Hoa dốc gió. đêm lầy kinh-cứu-khổ xin tế độ tôi những thiệt thà tôi đây. bạn cũ. từ ngay hết chẳng nắng mưa nào chia biệt ta cảm ơn huệ nhãn em khai mở tiền kiếp xưa mình đã có nhau bạn cũ

Sinh nhật 12, một lần nữa

Thơ   •   08.11.2021
tìm nhau máu chảy mấy dòng cái hoa khô nẻ nỗi lòng khổ qua tìm nhau, hơi thở mù loà trong tim tôi có món quà dở dang mười năm nữa, cũng đừng tìm đợi khi tôi chết mở xem khối buồn đêm qua tôi đứng giữa vườn thấy trăng trên mái, thấy tường dát hoa thấy

Giếng cũ

Thơ   •   08.11.2021
em buông tóc chảy đáy nguồn mắt nghiêng vai dại. linh hồn lá xanh ta đi lẩn quẩn loanh quanh trăm năm quay lại bên thành giếng xưa em về cố đúng giấc trưa bóng ta vẫn đợi mát bù tuổi em.

Gương ký ức

Thơ   •   08.11.2021
này năm tháng thở mờ gương ký ức những vai khô hắt lại buổi trưa buồn em thâm độc chẻ đôi hình với bóng tôi nhìn tôi sóng xượt trên đường.

Tôi sẽ về hỏi lại phút ra đi

Thơ   •   08.11.2021
mười năm nữa cuộc đời em sẽ đổi tôi sẽ về hỏi lại phút ra đi em khi ấy đã vàng xanh ngõ khác núi sông ơi, tôi gọi giữa đui mù.

Bài tự trầm kế tiếp

Thơ   •   08.11.2021
bao năm tháng sống trong lòng huyệt lạnh trên dương gian mà như ở cõi âm đời quay đảo nuốt linh hồn bao kẻ và cuối cùng, tôi cũng phải lâm chung em thánh thiện giữa chỗ ngồi tịch mịch tôi đầu thai trở lại dưới tên người nhận hay trả có ai mà biết đư

Âm vọng

Thơ   •   08.11.2021
phải quấy chỉ là câu chuyện rỡn tử sinh cũng tựa chuyện lăng nhăng chiều đi tiếng hát còn âm vọng mấy kiếp e rằng tâm vẫn rung.

Cha con

Thơ   •   08.11.2021
gửi con trí nhớ cha đau buốt sống chết ơ hờ chẳng có nhau nửa đêm thức giấc nghe con gọi như của đời ai, của kiếp nào?!

Tôi buồn như tuổi tôi

Thơ   •   08.11.2021
tôi vui cùng quán không chiều đi qua cánh rừng người đi qua trí nhớ tôi đi qua mùa đông tôi vui cùng bóng tôi âm u một góc đời biển xa ầm tiếng dội lầm than miền nổi trôi tôi vui cùng bãi dâu những làn da đổi màu tấm lòng còn xanh đỏ cho tới muôn đ

Thơ ở Denver

Thơ   •   08.11.2021
biết ta đang ở trên ngàn bộ biết chẳng là mây mà vẫn trôi biết không ai đợi. không ai hỏi có rớt nghìn sâu cũng vậy thôi.

Ghi một ngày riêng vết tích riêng

Thơ   •   08.11.2021
Rì rào trí nhớ ai che mặt ghi một ngày riêng - vết tích riêng.

Thơ ở number one printing

Thơ   •   08.11.2021
tôi máng hồn trên lối bạn đi ngày sau chưa chắc có ai về sáng ra hành lý vào phương khác nhớ bạn. bàn tay thẹo ngón khô.

Bên nào?

Thơ   •   08.11.2021
đêm nằm tả ngạn nghe sương xuống thương hữu ngạn em cỏ rất thơ giờ đang không hữu mà không tả em ở bên nào? phải, trái ta?

Ân nghĩa nghìn sau vẫn chói loà

Thơ   •   08.11.2021
ở chỗ nhân gian không thể hiểu người về máu chảy buốt trong gương ngõ khuya cổng cũ hồn như lá chăn chiếu còn theo những thước đường ở chỗ nhân gian không thể hiểu trí nhớ nào vân lên thuỷ tinh đôi khi ngôn ngữ không cần thiết hơi thở tìm nhau cũng

Nhớ em chánh điện

Thơ   •   08.11.2021
gửi nghiêm xuân hồng nhớ cây vú sữa hiên nhà nhớ ta chú tiểu thiệt thà biết…yêu nhớ em cổ tự áo điều mắt tam quan gọi tịch liêu kiếp nào nhập thiền. tâm thể lao xao nhớ em chánh điện nên chào Quan Âm.

Tẩm độc

Thơ   •   08.11.2021
buổi chiều lạnh bàn tay không có nhẫn buồn vui tôi cháy ở cuối trời phương đông đã chỉ còn xương với máu thịt da tôi tẩm độc đã lâu rồi.

Nên môi cười đã tựa máu xương riêng

Thơ   •   08.11.2021
trong tim tôi có những miền rất trũng chảy xuống hoài, những giọt lệ em như bóng tôi ở đằng sau ánh sáng nên môi cười đã tựa máu xương riêng trong tim tôi có những vùng kín khuất chỉ riêng em được thong thả vào, ra đời không thật. đừng kiếm tìm châ

Tật nguyền

Thơ   •   08.11.2021
bàn tay mang ngón tật nguyền đôi chân cắt bỏ chôn miền biển xa mắt ngọn nguồn – lệ hoang vu trái tim tươi rói thiên thu vẫn còn.

Mất hay còn chưa hẳn khác nhau đâu

Thơ   •   08.11.2021
tôi không thể ngăn buổi chiều sắp tối như em đi mà tiếng chẳng quay về mưa chẳng thể ướt hoài sân trí nhớ đôi khi lòng tôi nắng mấy hôm sau tôi không thể xoá biển chiều sóng gội dù hôm qua tâm đã tịnh yên rồi cây chẳng thể giữ hoài tay lá mới đôi kh

Thơ ở kiếp khác

Thơ   •   08.11.2021
nắng mưa ở với ngàn năm trước ai ở cùng tôi tới kiếp sau? đêm đêm tôi thấy dường như bạn vẫn trở về đây. mắt hỏi nhau.

Bài chia tay giữa chợ

Thơ   •   08.11.2021
bước chân tháng tám tôi còn tìm nhau ngàn dặm con đường bắc-nam tôi về trí nhớ như son sáng soi tâm tưởng chiều trưng ảnh người phục sinh tôi. một nụ cười dẫu chia tan vẫn gửi đời cho nhau mai kia xuống phố, lên lầu thấy trong hạt gạo mối sầu nước sô

Tình yêu vàng như một trái chanh

Thơ   •   08.11.2021
tôi vốn biết sống thêm là chết rữa tình yêu vàng như một trái chanh cụm rau húng đã nhạt mùi ân ái nhưng hương xưa sao vẫn đọng ơn bền?

Gọi âm u lên từng phiến thương tâm

Thơ   •   08.11.2021
đi suốt kiếp vẫn là mưa với nắng đừng đợi gì nơi kẻ đã vong thân đời vốn ngắn biết tìm đâu tri kỷ gọi âm u lên từng phiến thương tâm.

Thơ ở ti một

Thơ   •   08.11.2021
em xâm thực nửa đời tôi chín muỗm thịt xương ôi máu lạnh đã thôi hồng cây bông giấy đỏ hồn ai tháng tám tôi hão huyền rơi đụng hư không.

Ở cùng Trái Đất

Thơ   •   08.11.2021
tấm lòng ta thuỷ triều bờ môi em bỏ lại bày chim chiều cô đơn cuối đời ta sóng dội tấm lòng ta thuỷ triều con trăng nào han hỏi núi xa ta bao nhiêu mà mây gần quá đỗi. tấm lòng ta thuỷ triều biển vỗ nghìn năm sau sớm hôm mà bạc đầu! tấm lòng ta

Thơ ở đường Trần Cao Vân

Thơ   •   08.11.2021
trưa có nắng hàng cây sao dỗ bóng tôi có buồn ở đậu kín đôi tay bước chậm mấy mười năm rồi cũng biết ai đi qua còn ngó lại dấu giầy?

Chẳng bao giờ dậy nữa

Thơ   •   08.11.2021
em ngủ trong rừng cây giữa mùa hè rực rỡ bày hạc không về đây lá xanh. mềm hơi thở em ngủ trong mùa thu những hàng cây lưng gù gánh tình tôi héo rụng ngày sau trong tâm tù nhớ em trăng rất muộn em ngủ trong mùa đông cánh đồng tôi nước ròng em đi q

Em lên đầy trí nhớ

Thơ   •   08.11.2021
ngày lên đầy mắt tôi buồn lên đầy chỗ ngồi em lên đầy trí nhớ người lên đầy cõi tôi trưa lên đầy phố vui bàn tay lìa cuộc đời cây lên đầy lá tối người lên đầy dấu tôi chiều lên đầy tóc rơi từng sợi khan tiếng cười môi lên đầy tiếng gọi ai chết buồ

Tay người

Thơ   •   08.11.2021
sông chẳng thể không trôi về biển lớn người bên bờ buông tóc thả cho mây dẫu hết kiếp tôi vẫn là đứa trẻ buồn vui theo chiếc kẹo ở tay người.

Bài t.8

Thơ   •   08.11.2021
tôi trở lại căn nhà không nắng gió buổi chiều im như một cánh chim linh hồn nhỏ đau từng giây ký ức ẩn mật tôi một nỗi khổ đau riêng tôi trở lại hỏi tôi này hiện tại mày ở đâu trên mặt địa cầu? tim hỏi óc và bàn tay hỏi tóc trả lời tôi quê cũ đã pha

Tử sinh tôi sẵn một mộ phần

Thơ   •   08.11.2021
tôi đang đứng ở bên ngoài trái đất địa cầu quay một nhịp vô tâm ngày tháng võng đôi bờ vai nhật nguyệt tử sinh tôi sẵn một mộ phần.

Trong tay thánh nữ có đời tôi

Thơ   •   08.11.2021
hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay tôi buồn như phố cũ như tay bàn chân từng ngón ngưng không thở lạc mất đường đi. tạnh dấu bày hỏi nắng đi rồi em sẽ hay tôi gầy như lá nhẹ như mây gió khuya thổi rớt ngàn tâm sự thiên đàng tôi là người hay ai? hỏi gió đi r

Hựu ca một

Thơ   •   08.11.2021
Em tóc ngắn với tình yêu thánh hoá hãy tin tôi sông núi đợi em về nắng mưa rồi cũng sẽ khoác tay đi ta ở lại. Dìu nhau về cõi tận.

Khúc thứ ba: Những bông hoa birdflower, nắm đất và, sự trở lại

Thơ   •   08.11.2021
khi tôi tới, những bông hoa birdflower ngửa mặt nở, ối cỏ trông xa như mấy vụng nước biển hình vuông có phần hơi méo những thân cây lá to, tựa lá bồ đề không lớn, xoè theo chiều rộng đoàn xe dừng lại tôi cầm chiếc gậy gỗ bước xuống bầu trời thấp như

Còn thơm tay quý phi

Thơ   •   08.11.2021
tìm nhau mưa bụi trên đầu núi thiên đàng trong mỗi bước em đi mắt thơ lên ngút mùa hoa huệ khăn áo còn thơm tay quý-phi tìm nhau cổ tích trong hương tóc xao xuyến nghìn năm đêm lãm ca chiều xanh tâm tưởng lòng Quan Thế ôi vết son đời sau Âu Cơ tìm

Thơ ở van tim hở

Thơ   •   08.11.2021
bạn bảo van tim ta bị hở có lẽ. nên đời mới lún sâu bao nhiêu oan nghiệt chui vô ống càng sống càng thêm chật mối sầu.

Lấy ai nhìn tôi nhỏ máu trong thơ

Thơ   •   08.11.2021
ôi chữ nghĩa trở về như khách lạ vầng trăng xưa không có ngọn cờ ngay em cũng bỏ tôi, vào cõi khác lấy ai nhìn tôi nhỏ máu trong thơ?

Chỉ còn chân đá cũ

Thơ   •   08.11.2021
mùa mước cũ chỉ còn chân đá cũ giòng sông trôi. tôi ở lại bên bờ con chim nhỏ cũng quên dần dĩ vãng thì thôi tôi, còn nhắc mãi làm gì.

Hựu ca ba

Thơ   •   08.11.2021
em tóc ngắn hoang mang ngày bão rớt đợi chờ nhau, tim lạnh đến không ngờ đêm tôi về. Trên những ngọn-cây-mưa trong-tiếng-hát, chảy dài vai thế kỷ.

Ai tư khúc

Thơ   •   08.11.2021
tay tôi lạnh muôn đời không ấm nữa môi cũng khô vì mãi gọi tên người dòng sông cũ đã đôi bờ xuôi, ngược chỉ ngôi mồ là mãi của riêng tôi như trí nhớ của tôi là tháng chạp sao bây giờ tháng bảy sắp đi qua tình không nở những bông hồng tháng sáu giữa

Thơ ở đêm tối

Thơ   •   08.11.2021
hạnh phúc nào rơi trên mái tôi giấy ai, xin cởi, bỏ hiên ngoài thương nhau có kẻ làm đêm tối để ủ mùi hương tóc hết đời.

Chẳng có gì là không thể hư hao

Thơ   •   08.11.2021
không ai nói hộ tôi dù một tiếng để em về cho kịp lúc chiêm bao em phải biết cuộc đời như dương bản chẳng có gì là không thể hư hao.

Tàn khốc chia ly

Thơ   •   08.11.2021
tôi không thể mượn mắt em để khóc như nỗi sầu đâu thể nhượng sang đi con đường rộng hai hàng phong đứng lại tôi buổi trưa, tàn khốc chia ly.

Bài nhân gian thứ ba

Thơ   •   08.11.2021
ở chỗ nhân gian không thể hiểu cây đã về xanh đôi mắt mưa sớm hôm lênh láng niềm chia biệt đêm tối nào như nước thuỷ triều? ừ thôi năm tháng rồi xa lắc ta cũng rồi trong nấm mộ sâu chiều chưa đi khuất, người sao khuất? em hiểu vì đâu chim gọi nha

Thịt xương tôi đấy xin người nhận

Thơ   •   08.11.2021
đừng nhìn tôi nữa, em vô nhiễm “ruộng máu” tôi còn nguyên. Luống tươi có đâu cứu chuộc mà em đợi đi hết đời dư vẫn ngậm ngùi đừng nhìn tôi nữa, em vô nhiễm lồng lộng chân trời một vết son với tôi đã đủ, sau hồng-thuỷ nguồn cội tôi tìm trong tóc em

Chỗ của ta

Thơ   •   08.11.2021
mày đã mười năm không nhúc nhích mười năm tao cũng chẳng hơn chi hai vai nhật nguyệt thân nam tử mất cả linh hồn, lạc thê nhi.

Vó ngựa

Thơ   •   08.11.2021
bánh xe, dẫy phố chia lìa mai sau dốc núi còn gì để quên nay hồn đêm nhớ Huyền Trân quá quan vó ngựa phân vân lòng tù.