Còn thơm tay quý phi
tìm nhau mưa bụi trên đầu núi thiên đàng trong mỗi bước em đi mắt thơ lên ngút mùa hoa huệ khăn áo còn thơm tay quý-phi tìm nhau cổ tích trong hương tóc xao xuyến nghìn năm đêm lãm ca chiều xanh tâm tưởng lòng Quan Thế ôi vết son đời sau Âu Cơ tìm
Nội dung bài thơ: Còn thơm tay quý phi
tìm nhau mưa bụi trên đầu núi
thiên đàng trong mỗi bước em đi
mắt thơ lên ngút mùa hoa huệ
khăn áo còn thơm tay quý-phi
tìm nhau cổ tích trong hương tóc
xao xuyến nghìn năm đêm lãm ca
chiều xanh tâm tưởng lòng Quan Thế
ôi vết son đời sau Âu Cơ
tìm nhau thần thoại trong môi ngọc
đôi nhánh vai gầy thương thế gian
trái tim nhật nguyệt vào năm tháng
vóc lụa em về rất Mỵ Nương
tìm nhau thao thiết hồn chim biển
chở hết mùa đi. đợi tái sinh
dáng em công chúa lìa cung điện
nên lãm-ca buồn mắt thiếu niên
Bis.
tìm nhau. gió hú rừng hiu quạnh
ôi tấm lòng em như cẩm lai
mùi thơm gỗ quý trầm sông núi
ta đã vì em ở với đời
tìm nhau. mẹ đứng triền tan tác
gội tóc ngày mưa thả xuống nguồn
ta đi mấy kiếp còn trông lại
lồng lộng trần gian một cõi, riêng
Bài thơ Còn thơm tay quý phi của tác giả Nhà thơ Du Tử Lê - Lê Cự Phách, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Du Tử Lê - Lê Cự Phách
Nghệ danh: Du Tử Lê
Tên thật: Lê Cự Phách
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Du Tử Lê - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Nhà thơ Du Tử Lê, Thơ Du Tử Lê, Tập thơ Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
Mặc môi cười chảy máu giữa chiêm bao
Khóc hay cười em hãy chỉ cho tôi
Đôi khi ta quên gọi chính ta về
Giữa trưa có kẻ cuồng điên khóc
Mất hay còn chưa hẳn khác nhau đâu
Sóng một chiều lênh láng cả sinh linh
Đời đóng hoài lên vạn mũi đinh
Trời đất ngàn năm vẫn dửng dưng
Hạnh phúc cũ sau hai mươi bảy năm gửi huyền châu
Khúc thứ hai: Những cánh cửa sổ, hồi chuông và buổi sáng
Hồn ẩn mật đã gửi người trước đó
Thịt xương tôi đấy xin người nhận
Nên môi cười đã tựa máu xương riêng
Tình yêu vàng như một trái chanh
Chết lâu rồi một kẻ dưới tên tôi
Thấy trăm năm chỉ tựa một đôi giờ
Lấy ai nhìn tôi nhỏ máu trong thơ
Gọi âm u lên từng phiến thương tâm
Thơ ở dốc biển, gió và vai lạnh
Khúc thứ nhất: Ngôi nhà trắng, chiếc quan tài và những cây phong ở đường Beach
Ân nghĩa nghìn sau vẫn chói loà
Mưa hay nắng chỉ là lời nói khác