Em lỡ tay cầm chùm chìa khoá
vì em là con gái đồng nghĩa với nỗi buồn tuyệt tự nhưng biết làm sao! em đã lỡ tay cầm chùm chìa khoá sẽ hưởng thụ hoặc sắp xếp hoặc hoang phí hoặc bới tung lên di sản khi cánh của từ đường bật mở sự tình cờ duyên ngộ hay sự kế thừa cũng đồng nghĩa
Nội dung bài thơ: Em lỡ tay cầm chùm chìa khoá
vì em là con gái
đồng nghĩa với nỗi buồn tuyệt tự
nhưng biết làm sao!
em đã lỡ tay cầm chùm chìa khoá
sẽ hưởng thụ
hoặc sắp xếp
hoặc hoang phí
hoặc bới tung lên di sản khi cánh của từ đường bật mở
sự tình cờ duyên ngộ
hay sự kế thừa
cũng đồng nghĩa nỗi đau
cái nỗi đau khi em không biết mình là ai
bởi vì em không bao giờ biết
cái giá trị của kho báu được đong đếm bằng từng giọt thời gian như nhịp đập của máu
có quy tắc của dòng tộc được xướng ngôn bằng đồng vọng
em đã lỡ tay cầm chùm chìa khoá
em đã mở kho tàng
kế thừa
bảo tồn
và phát huy
khi em nhận chùm chìa khoá từ người anh họ
là em đã kế thừa
những mật ngữ uy linh trong linh vật
khói hương uyên áo u trầm
em nín thở
cứ nghĩ trong đầu là bảo tồn di sản cho dòng tộc
em đã rào thép gai kín lối ra vào
em sợ trộm
nhưng than ôi!
lũ mối đã đục nát rường diềm
khu nhà sắp đổ
di sản thành tro bụi
biết phát huy từ đâu
em đã bỏ rất nhiều tiền phục chế
khu nhà như xưa
nhưng mất hết uy linh!
em lỡ tay cầm chùm chìa khoá!
Bài thơ Em lỡ tay cầm chùm chìa khoá của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Mười bốn tháng tám một chín bảy ba
Trên cao nguyên mùa đông nghe đá thở
Bụi đỏ làm nhoè dần bóng chị trên ruộng nắng
Cái gạt tàn thuốc là cái tiểu sành
Bình minh có nhiều chiếc lá xanh rơi rụng
Những dấu phẩy của âu thị phục an
Câu thơ bung gai giữa ngày không nắng
Viết cho người đàn bà tê liệt!
Ngợp cầu chợ dinh nghe nằng nặng
Lật thớ đất cày trên cánh đồng máu ứ