Hỏi chút
Thơ có ướp mật không mà ngọt rứa? Làm o tê nghiêng nón, chợt thẹn thùng Răng khi không mà má cứ đỏ dần? Chân luống cuống không bước đi nổi nữa! Mạ đã dạy: con gái đi ra cửa Đừng liếc ngang, liếc dọc kẻo người...chê! Ai họ cười, họ chọc, cứ mặc đi Mì
Nội dung bài thơ: Hỏi chút
Thơ có ướp mật không mà ngọt rứa?
Làm o tê nghiêng nón, chợt thẹn thùng
Răng khi không mà má cứ đỏ dần?
Chân luống cuống không bước đi nổi nữa!
Mạ đã dạy: con gái đi ra cửa
Đừng liếc ngang, liếc dọc kẻo người...chê!
Ai họ cười, họ chọc, cứ mặc đi
Mình con gái, giữ nếp nhà, con hỉ?
Nhưng người ta cứ mãi hoài thủ thỉ
O làm răng mà tránh được bây chừ?
Cứ mỗi ngày "họ" gửi mấy tờ thư
Nhận - thì sợ, mà không thì...lại tiếc!
Cũng đã dặn con mắt đừng có liếc
Vậy mà đi, lại không nỡ không nhìn
Sợ "họ" nghĩ là mình quá vô tình
Rồi "họ" buồn, nghĩ mà thương, mà tội!
Chiều muộn rồi chân không đành bước vội
Tới cổng nhà cũng không dám ngó lui
Một nửa hồn giữ lại nắng xa ơi
Nửa hồn kia ngấm lời thơ ai gửi
Biết nhờ ai mà chuyển giúp mấy lời...
Nhỏ có thương nhưng còn sợ, người ơi!
Bài thơ Hỏi chút của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác