Khán giả của tôi

Thơ   •   Thứ sáu, 22/10/2021, 16:50 PM

Khi tôi cất lên tiếng hát của tôi Những phông màn phía sau thành đồng ruộng Thành dòng sông thành bầu trời thăm thẳm Thành con đường, mái phố thân yêu Thành ban đêm và những buổi chiều Thành màu áo trên những bờ bến lạ... Phía trước tôi là khán giả N

Nội dung bài thơ: Khán giả của tôi

Khi tôi cất lên tiếng hát của tôi

Những phông màn phía sau thành đồng ruộng

Thành dòng sông thành bầu trời thăm thẳm

Thành con đường, mái phố thân yêu

Thành ban đêm và những buổi chiều

Thành màu áo trên những bờ bến lạ...

Phía trước tôi là khán giả

Người làm nên tất cả những điều kia

Người trở về sau cuộc chia ly

Người buổi chiều vừa gieo xong thửa mạ

Người mới qua ồn ào buổi chợ

Người tan tầm nhà máy giao ca...

Nhìn vào tôi bao ánh mắt thiết tha

Cùng chia xẻ với tôi niềm ao ước

Cùng với tôi qua trăm miền đất nước

Và cùng tôi chung hạnh phúc buồn vui...

Tôi nào đâu quen một riêng ai

Trước mặt tôi là muôn vàn khán giả

Đường Trường Sơn những năm giặc phá

Dưới hầm sâu tôi hát các anh nghe

Các anh san đường cho những chuyến xe

Các anh phá hàng ngàn bom nổ chậm

Các anh từng qua bao trận đánh...

Trăm mắt nhìn đăm đắm hướng về tôi

Các anh tìm trong bài hát những khung trời

Màu nắng sáng bên ngoài lòng đất

Những miền quê sau rừng lẩn khuất

Một cánh đồng xanh ngắt lúc ra đi...

Rồi con đường lại thêm những chuyến xe

Các anh hát thêm bài tôi đã hát

Đất Tây Bắc, mùa đông tê buốt

Bản làng xa tôi chưa biết bao giờ

Sân khấu làm giữa khoảng rừng thưa

Vách núi dựng hai bờ tiếng hát

Có bà mế sau đêm biểu diễn

Sờ vai tôi: "Con có rét không con?"

Tôi xiết bàn tay mế run run

Nhìn ánh đuốc nối nhau về phía núi

Dãy Hoàng Liên trên đỉnh cao vời vợi

Tôi hát cùng với núi với ngàn cây

Ngồi xem cùng với lá và mây

Khán giả tôi là hai người quan trắc

Lúc chia tay anh còn luyến tiếc

"Các cô về, ai hát chúng tôi nghe"

Thép gai ngăn bên này với bên kia

Chúng tôi hát giữa những người giữ chốt

Các anh lắng nghe cùng với cát

Lắng nghe cùng cây súng xiết trong tay

Không lấy chi để lòng được tỏ bày

Mẫu đơn dại mấy cành - Tôi vẫn nhớ

Tôi đã tới những miền đất lạ

Nhưng bao giờ khán giả vẫn là quen

Vẫn là người bè bạn, anh em

Những cuộc đời đẹp hơn ngàn tiếng hát

Những thao thức những vui buồn mãnh liệt

Là linh hồn cho tiếng hát của tôi

Màn mở ra, đèn đã sáng lên rồi

Trước mặt tôi là cuộc đời rộng lớn

Tôi có nói được điều gì tốt đẹp

Trước những tấm lòng bền bỉ gian lao

Trước muôn vàn khán giả thân yêu

Muôn ánh mắt đang nhìn tôi tin cậy?


Bài thơ Khán giả của tôi của tác giả Nhà thơ Xuân Quỳnh - Nguyễn Thị Xuân Quỳnh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Xuân Quỳnh - Nguyễn Thị Xuân Quỳnh

Nghệ danh: Xuân Quỳnh

Tên thật: Nguyễn Thị Xuân Quỳnh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Xuân Quỳnh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Thơ Xuân Quỳnh,Khán giả của tôi

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Lời ru trên mặt đất (1978)

Viết cho con ngày chiến thắng

Thơ   •   22.10.2021
Con nhỏ ơi, con xuống đường với mẹ Giữa dòng người rực rỡ cờ hoa Chúng ta chiến thắng rồi, đất nước chúng ta Đã đoàn tụ, đã không còn bóng giặc Không còn tiếng đạn bom trên mặt đất Trời trong xanh như ánh mắt con nhìn Mẹ bồng con đi giữa phố đông Niề

Hát với con tàu

Thơ   •   22.10.2021
1 Tuổi thơ nào chẳng có Trắng một màu hoa lau Dọc theo những con tàu Chạy về xa tít tắp Nhấp nhô màu đá xám Nằm lặng duới đường ray Nắng trải mùi hương bay Những đầm sen, ruộng lúa... Tuổi thơ nào chẳng có Tiếng gọi những con tàu Núi cao và rừng sâ

Lịch mới

Thơ   •   22.10.2021
Lịch mới chưa bóc trang Mùa xuân ngoài cánh cửa Cành cây sương buốt giá Lấm tấm chồi xanh non Mới đó đã hết năm Mang về tờ lịch mới Ai trên đường cũng vội Năm mới cầm trên tay Nhớ những tháng những ngày Việc nhiều, tuần lễ ngắn Thương cây lúa ngoài đ

Khán giả của tôi

Thơ   •   22.10.2021
Khi tôi cất lên tiếng hát của tôi Những phông màn phía sau thành đồng ruộng Thành dòng sông thành bầu trời thăm thẳm Thành con đường, mái phố thân yêu Thành ban đêm và những buổi chiều Thành màu áo trên những bờ bến lạ... Phía trước tôi là khán giả N

Đá Ngũ Hành Sơn

Thơ   •   22.10.2021
Từ thành phố mưa thu Từ bến tàu thép lạnh Qua sông Hàn gió mặn Ta về Ngũ Hành Sơn Biển xa sóng dập dồn Nhấp nhô sườn núi dựng Khói mịt mờ hang thẳm Đá muôn màu lung linh Chập chờn đường vân xanh In ngàn con sóng cũ Đá trắng ngà hoa sứ Ửng hồng như lử

Trung du

Thơ   •   22.10.2021
Tiếng ai hát bên kia đồi cọ nắng Hoa lau bay, dốc vắng, khói chiều xanh Nhà ai ở chênh vênh sau bãi sắn Những đồi sơn, đồi trẩu lá rung rinh Hoa sở trắng, sim, mua đầy thung lũng Làng trung du ít ruộng, lắm gò nương Quả dọc chín, quả dứa vàng mật ngọ

Một năm

Thơ   •   22.10.2021
Đứa trẻ mới sinh đã bắt đầu tập bước Từ ba mươi tháng tư - trận chiến thắng cuối cùng Có những người yêu đã thành chồng vợ Những ngôi nhà xoá bãi đất hoang Trên nấm mồ người chiến sĩ hy sinh Cỏ đã mọc, nhưng còn đây nỗi nhớ Nhà các anh dưới vùng lá c

Mái phố

Thơ   •   22.10.2021
Yêu thương là lòng anh Bao dung là mái phố Sinh ở đây thuở nhỏ Lớn lên tôi đi xa Trời khi nắng khi mưa Lại nhớ về mái phố Ơi cái màu ngói cổ Màu áo mẹ gian lao Những nét thấp đường cao Tình yêu không bình lặng! “Mái buồn nghe sấu rụng” Cảm ơn người l

Gửi mẹ

Thơ   •   22.10.2021
Tháng xuân này mẹ có về không? Con thắp nén hương thơm ngát Bờ đê cỏ ướt Lá tre xào xạc đường làng Sông Nhuệ đò sang Hoa xoan tím ngõ Cánh cò trắng xóa Như lời ru của mẹ bay về Những lời ru vời vợi canh khuya Con vẫn nhớ Lời mẹ hát có đôi bờ cách trở

Đà Nẵng - gương mặt người, gương mặt biển

Thơ   •   22.10.2021
Anh nói về một thành phố biển khơi Mưa tháng giêng rập rờn chim én Vịnh biển lặng như tấm gương xanh biếc Ngũ Hành Sơn cẩm thạch đá hoa vân Cánh phượng bay trên cát trắng Cửa Hàn Núi Sơn Trà sóng vỗ vào bán đảo Những bà má, muối mồ hôi đọng áo Bóng đ

Lời ru trên mặt đất

Thơ   •   22.10.2021
Rào rào tiếng những bầy ong Chuyên cần là tiếng cái tằm nhả tơ Mẹ còn đang bận đưa ru Cái hoa bận đỏ cái hồ bận xanh Hạt cây đang bận nảy mầm Con quay quay có một mình ngoài kia Ngủ đi con hãy ngủ đi À ơi... cái ngủ đang về cùng con Từ trong lá cỏ tư

Nguồn gốc từ ngữ

Thơ   •   22.10.2021
Trích trong bài thơ dài “Những năm tháng không yên” Tiếng yêu anh nói cùng em Tiếng ngàn năm của những đêm hội chèo Tiếng người xưa nói với nhau Trong câu quan họ “qua cầu gió bay...” “Người về cởi áo lại đây” Để thương để nhớ biết ngày nào quên Nú

Đêm cuối năm

Thơ   •   22.10.2021
Đã mùa hoa cúc vàng Lại một năm sắp hết Thời gian sao trôi nhanh Ngổn ngang nhiều công việc Thế là ba cái tết Hai chúng mình có nhau Dù chưa phải là lâu Nhưng cũng không ngắn ngủi Hạnh phúc tính bằng năm Cây tính bằng mùa trái Dẫu lòng em không quê

Chuyện cổ tích về loài người

Thơ   •   22.10.2021
Trời sinh ra trước nhất Chỉ toàn là trẻ con Trên trái đất trụi trần Không dáng cây ngọn cỏ Mặt trời cũng chưa có Chỉ toàn là bóng đêm Không khí chỉ màu đen Chưa có màu sắc khác *** Mắt trẻ con sáng lắm Nhưng chưa thấy gì đâu! Mặt trời mới nhô cao Ch

Tháng ba viết cho chị

Thơ   •   22.10.2021
Tết năm nay rét muộn Cuối xuân còn nhiều hoa Ở Sài Gòn tháng ba Chắc bây giờ đang ấm Em nghĩ về miền nắng Nơi em vừa đi qua Em đang ở tháng ba Nhớ chị nhiều đến thế! Áo chị thường mặc đó Chị để lại cho em Cái xô nhựa, chậu men Mỗi khi dùng, nhớ chị T

Khúc hát những người anh

Thơ   •   22.10.2021
Hồng Hà ơi ta nhớ mùa thu xưa Bãi cát nghiêng nghiêng Bờ lau bát ngát Đồi cao xào xạc Gió nương chè Những người đi Áo mờ sương phủ Vách dựng ngút ngàn tre nứa Lưng đèo hoa chuối rung rinh Dép lốp mũ nan Súng thô mác nhọn Lô, Thao mây trắng Trập trùng

Đêm trăng trên đất Mũi

Thơ   •   22.10.2021
“Anh cùng em đi hết ánh trăng này Một thành phố khác, một bờ bến khác” Thái Bình Dương ào ạt Vỗ ru hoài mũi đất xanh Mũi đất xanh trên biển mông mênh Đang rẽ sóng lao về phía trước Ánh trăng chiếu dãi dầu rừng đước Bao giờ đi hết ánh trăng đây? “Anh

Mùa đông nắng ở đâu?

Thơ   •   22.10.2021
- Mùa hè nắng ở nhà ta Mùa đông nắng đi đâu mất? - Nắng ở xung quanh bình tích Ủ nước chè tươi cho bà Bà nhấp một ngụm rồi: “khà” Nắng trong nước chè chan chát Nắng vào quả cam nắng ngọt Trong suốt mùa đông vườn em Nắng lặn vào trong mùi thơm Của tră

Thành phố quê anh

Thơ   •   22.10.2021
Mỗi người có một quê Ngày dại thơ để ở Tuổi niên thiếu để yêu Và lớn lên để nhớ Anh thường kể em nghe Về một bờ sóng vỗ Một miền biển mặn mòi Nơi con tàu về đỗ Anh thường kể em nghe Về một thành phố gió Một thành phố miền Trung Cát bay đầy cửa sổ Thà

Lời từ giã của Trung đoàn Thủ đô

Thơ   •   22.10.2021
Mũ sắt mưa bay lất phất Trung đoàn lặng lẽ ra đi Bãi Long Biên gió buốt Dòng sông đen rì rầm Ngoảnh nhìn Hà Nội rưng rưng Liên khu Một bập bùng lửa cháy Phất Lộc, Nguyễn Siêu, Hàng Chiếu Ô Quan Chưởng, Cột đồng hồ Mái nhà cao thấp nhấp nhô Bao giờ tr

Sân ga chiều em đi

Thơ   •   22.10.2021
Sân ga chiều em đi Mênh mang màu nắng nhạt Bụi bay đầy ba lô Bụi cay xè con mắt Sân ga chiều em đi Gạch dưới chân im lặng Bóng anh in thành tàu Tóc anh xoà ngang trán Sân ga chiều em đi Bàn tay da diết nắm Vừa thoáng tiếng còi tàu Lòng đã Nam đã Bắc

Gửi người xa vùng dâu

Thơ   •   22.10.2021
Người rời làng ra đi Mấy mươi năm không về Có nhớ bờ sông Nhuệ Xanh một vùng dâu quê Nhớ La Cả, La Khê Những làng the, làng lụa Đũi mỡ gà Đại Mỗ Pháo Bình Đà giòn giã ngày xuân Chợ Cầu Đơ mồng năm Chợ hàng tơ ngày sáu Bến đò hoa gạo Trắng vành nón mỏ

Con chả biết được đâu

Thơ   •   22.10.2021
Tặng Quỳnh Thơ Mẹ đan tấm áo nhỏ Bây giờ đang mùa xuân Mẹ thêu vào chiếc khăn Cái áo và cái lá Cỏ bờ đê rất lạ Xanh như là chiêm bao Kìa bãi ngô, bãi dâu Thoáng tiếng cười đâu đó Mẹ đi trên hè phố Nghe tiếng con đạp thầm Mẹ nghĩ đến bàn chân Và con đ

Hậu Giang

Thơ   •   22.10.2021
Dòng sông từ tuổi thơ Từ trong bài hát cũ Từ những năm máu lửa Tôi lại gặp bây giờ Bạn bè tôi vừa qua Ai còn và ai mất Thương tấm áo bà ba Tấm khăn rằn phơ phất Những bà má Hậu Giang Tiễn con đi đánh giặc Chở che hầm bí mật Bao năm ròng ven sông Gió

Vườn trong thư viện

Thơ   •   22.10.2021
1 Khu vườn vàng trong tiếng ve trưa Trang sách mở dưới vòm cây râm mát Con đường chạy về xa tít tắp Bầu trời trong quang mây Trang sách ngợi ca về những bàn tay Những kiến trúc đã hoàn thành,          &nb

Những con đường tháng giêng

Thơ   •   22.10.2021
Tôi yêu những con đường Hà Nội Cuối năm cây cơm nguội lá vàng Những ngọn đèn thắp sáng lúc hoàng hôn Mái phố cũ nhấp nhô trong khói nhạt Ngã năm rộng, cỏ ven hồ xanh mướt Năm nay đào nở sớm, tháng giêng sang Tháng giêng bỡ ngỡ búp bàng non Nhiều trẻ

Đi với mùa xuân

Thơ   •   22.10.2021
Em đi qua phố Hàng Đào Mải vui chân bước lạc vào Hàng Ngang Gặp mùa xuân ở Hồ Gươm Trong muôn màu áo trên đường chiều nay Ngẩng lên xanh biếc màu cây Dãy nhà cao, cánh chim bay ngỡ ngàng Hoa từ Hàng Lược tràn sang Đồng Xuân, Hàng Mã, Hàng Đường cũng

Đêm trở về

Thơ   •   22.10.2021
Một nhành cây đập khẽ vào cửa sổ Một nhành cây ướt đẫm mưa rào Đêm bên bờ biển, cát và sao Gian nhà trọ, ngọn đèn vàng bé nhỏ Đêm đầu tiên tôi trở về quê cũ Chưa thấy mặt người thân, chưa gặp được xóm làng Chỉ ánh sao, mùi cỏ cháy hun thuyền Một nhà

Cắt nghĩa

Thơ   •   22.10.2021
Tặng Minh Vũ Thằng em thì hay hỏi Không kể chuyện như anh (Tuy con, má chẳng sinh Con vẫn quen gọi má) - Má ơi ai sinh cá Ai làm ra cái kem Đêm sao lại màu đen Ban ngày sao màu trắng?... - Ban ngày làm bằng nắng Màu xanh làm bằng cây Quả ớt l

Bình Trị Thiên

Thơ   •   22.10.2021
"Ai đã qua đèo Ngang, đã sang Ba Rền..." Câu hát cũ Bình Trị Thiên khói lửa Miền biển mặn miền dương xanh Trong vắt những dòng sông Miền gió cát Dải đất hẹp nối hai đầu đất nước Như đôi vai quen gánh nặng bao đời Bông lúa nhỏ, củ khoai gầy

Mùa xuân mừng con thêm một tuổi

Thơ   •   22.10.2021
Tặng Tuấn Anh Lại tới mùa xuân rồi Mừng con thêm một tuổi Chiếc khăn đỏ trên vai Mới quàng tươi roi rói Con kể bao chuyện mới Về ngôi trường của con: Cái cửa sổ mới sơn Cái cây bàng đỏ lá Bài toán làm tuy khó Con cũng giải được mà Con biết nhân biế

Nghe rét đến, nhớ về Hà Nội

Thơ   •   22.10.2021
Em ở đây giữa nắng mênh mông Mùa trái lạ, điệp trùng bờ bến lạ Đất hoang dã gọi tay người đến vỡ Thép gai còn nham nhở dấu ngày qua Những đoàn người đi lập lại làng quê Bàn tay trắng bắt đầu nhen bếp lửa Trận mưa đầu trên luống cày mới vỡ Hạt lúa đầ