Không đề (I)
Thơ
•
Chủ nhật, 31/10/2021, 13:05 PM
Em biết những lời yêu còn ở trong anh
Nội dung bài thơ: Không đề (I)
Em biết những lời yêu còn ở trong anh
Như ốc đảo xanh nằm trong sa mạc
Nhưng trước em, anh lặng im như cát
Chính điều này làm em yêu anh!
Bài thơ Không đề (I) của tác giả Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ
Nghệ danh: Lâm Thị Mỹ Dạ
Tên thật: Lâm Thị Mỹ Dạ
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Lâm Thị Mỹ Dạ - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Không đề (I),Lâm Thị Mỹ Dạ,Thơ Lâm Thị Mỹ Dạ,Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ
Cùng tác giả: Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ
Thơ
•
06.12.2021
Năm tháng lằn lên da mặt ngoại Những nếp nhăn rối rắm như tơ Ngoại ngồi đó, tay têm trầu miệng hát Khúc dân ca kể lại chuyện tình xưa Làm sao nhìn thấy ngoại thuở còn xuân Má căng tròn đôi môi thắm đỏ Làm sao thấy ánh mắt bà rạng rỡ Ngước nhìn lên l
Thơ
•
06.12.2021
Thôi thì ta với hồ xanh Ném thia lia - sóng bỗng thành bạn chơi Đá xanh chém vút ngang trời Tung từng con nước trắng ngời sáng lên Đá cho sóng đôi cánh mềm Hay sóng cho đá bay lên mặt hồ? Cám ơn trò chơi ngây thơ Cho ta gặp tuổi dại khờ thuở nao Đuổ
Thơ
•
06.12.2021
Những ngày không anh Áo thơm mùi nhớ Những ngày không anh Em mơ gặp gỡ Khung trời cửa sổ Những ngày không anh Trăng về xây tổ Ngắm cũng không đành Bao giọt nước mắt Những ngày không anh Kết thành chuỗi hạt Chuỗi buồn long lanh Bao giọt nước mắt Rơi q
Thơ
•
07.12.2021
Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông Mảnh vỡ các vì sao - triệu thiên thạch lao tung rơi rụng Ánh sáng biến thành mầu đen Ánh sáng chết bốn vạn năm sau mới thấy! Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông Những đám mây ướt mềm
Thơ
•
06.12.2021
I Tình yêu của em anh có thể đo Bằng ánh mắt dịu dàng, bằng bàn tay chăm chút Nhưng lòng kiêu hãnh trong em, anh không sao thấy hết Như trời xanh đo mãi không cùng. II Tình yêu hỡi như con chiến mã Phi ngang tàng qua vuốt sắc thời gian Sẽ có ngày tr
Thơ
•
07.12.2021
Trong đêm Qua đường Bất chợt Làn hương thoảng Ngọt ngào tinh khiết Dịu thầm nức nở Như nụ cười Như tiếng khóc Niềm vui hay nỗi buồn Làn hương ơi Nói gì Mà ta không nỡ Xa đi... Đã qua hết làn hương Dùng dằng chưa nỡ bước Không đành lòng Chân quay trở
Thơ
•
07.12.2021
Như lúa hỏi đất Anh có tốt không? Như cây hỏi gió Anh có tốt không? Như mây hỏi trời Anh có tốt không? Trời anh mênh mông Mây em bay lượn Gió anh bao la Cây em ve vuốt Đất anh thẳm sâu Lúa em cúi đầu Nhưng sao vẫn hỏi Day dứt trong lòng Anh có tốt kh
Thơ
•
07.12.2021
Từng bông mầu xanh lá Từng bông dáng nụ hồng Sao gọi là hoa đá Hoa này, hoa biết không? Người ơi, người muốn hỏi Ta trả lời người nghe - Ngày xưa ta hồng thắm Sáng ánh tựa mặt trời Trái tim không gìn giữ Cứ đỏ tràn lên môi Tình yêu ta trĩu nặng Chỉ r
Thơ
•
07.12.2021
Tôi tự đóng khung trong căn nhà bé nhỏ Chuyện đời thường Chuyện bệnh tật, thuốc thang… Những vùng đất chỉ còn trong trí nhớ Trùng điệp cao nguyên Xanh thẳm biển mơ màng… Đi cuối đất cùng trời mới tìm ra ngôn ngữ Ngôn ngữ thơ, đau đáu những đêm trường
Thơ
•
06.12.2021
Ngày hôm qua như ngày hôm nay mặt trời mọc phía Đông lặn ở phía Tây tôi ngồi giặt đống chăn màn năm cũ khe khẽ hát bài ca giai điệu của riêng mình Bóng nắng đi qua tôi cánh chuồn đi qua tôi qua tôi, qua tôi mặt trời và bóng tối ngày hôm qua đâu rồi?
Thơ
•
06.12.2021
Một đời trong sạch thanh cao Người giản dị tựa ca dao nghìn đời Chòm râu trắng áo nâu tươi Nụ cười như thể nụ cười ông tiên Dép cao su trải trăm miền Bác ơi đời Bác triền miên nhọc nhằn Bác hiền như một vầng trăng Cho đời cháu sáng đêm rằm trời cao B
Thơ
•
06.12.2021
Người ta cắt những con cò bằng giấy buộc vào nhau đưa sào vít lên cao Muốn bắt cò thật phải làm cò giả Trí khôn con người - buồn làm sao? Đàn cò giả cánh bay chấp chới tung tẩy nghiêng chao, lui tới, lượn lờ Xúm xít bầy đàn hớn hở Đâu biết mình nhờ g
Thơ
•
07.12.2021
I Ừ có thể anh là con ngựa trắng Đứng một mình dưới mảnh trăng non Ừ có thể anh là mặt trời trong đất Cháy không nguôi, cháy không biết mình còn… Hay ngược lại anh là núi lửa Cháy đêm đêm dữ dội âm thầm Rồi anh lại âm thầm làm chú ngựa Dưới trăng ngầ
Thơ
•
07.12.2021
Hoa giả y như thật Hoa thật sao còn ngờ Hết xuân hoa thật rụng Hoa giả - cánh còn trơ. Hồn hoa còn thơm đời Tình hoa còn thiết tha Mắt trần đâu dễ thấy Lòng hoa bao xót xa. Hoa thật tàn thiên cổ Hoa giả còn nguyên màu Lừa mắt người có thể Lừa hồn ngư
Thơ
•
06.12.2021
Nó là nhạc sĩ của cây Kéo đàn suốt ngày không nghỉ Với gió nó là ca sĩ Hát khúc mùa hè xanh tươi Con sông như nhoẻn miệng cười Phô trắng một trời sao trắng Những chú ve sầu thầm lặng Bắt đầu ca vang trong cây Đời ve uống nắng ăn sương Thanh đạm như đ
Thơ
•
06.12.2021
Chẳng phải cây xanh đâu đó là điều kỳ diệu Tôi choáng ngợp giữa muôn trùng lá lá... Nước Nga vừa xanh thì tôi đã xa Thẳm cỏ tươi non Chú quạ màu chim bồ câu Điềm tỉnh bước như người đi dạo Cái mỏ quyệt vào buổi chiều yên tĩnh Bông cúc dại nhìn ai Cá
Thơ
•
06.12.2021
Lần đầu khi mới làm quen Anh khen cái nhìn em đẹp Trời mưa òa cơn nắng đến Anh khen đôi má em hồng Gặp người tàn tật em khóc Anh khen em nhạy cảm thông Thấy em sợ sét né giông Anh khen sao mà hiền thế! Thấy em nâng niu con trẻ Anh khen em thật dịu dà
Thơ
•
07.12.2021
(Gửi những người lính Mỹ bị điều động sang cuộc chiến Việt Nam và đã chết ở Việt Nam) Tôi muốn làm con nai nhỏ Chạy hoài dưới trời cỏ xanh Đừng bắt tôi đi vào rừng rậm Tôi sẽ hoá thành chó sói dữ dằn Những mưu chước lưới đời ai lường được Sự
Thơ
•
07.12.2021
Em biết những lời yêu còn ở trong anh Như ốc đảo xanh nằm trong sa mạc Nhưng trước em, anh lặng im như cát Chính điều này làm em yêu anh!
Thơ
•
06.12.2021
Chuyện kể rằng: em, cô gái mở đường Ðể cứu con đường đêm ấy khỏi bị thương Cho đoàn xe kịp giờ ra trận Em đã lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửa Ðánh lạc hướng thù. Hứng lấy luồng bom... Ðơn vị tôi hành quân qua con đường mòn Gặp hố bom
Thơ
•
06.12.2021
Trên cỏ mềm thấm đẫm sương đêm Ai đứng ngóng vầng mặt trời thức dậy Cái vầng đỏ như một lời nồng cháy - Anh yêu em Qua bao đời vẫn đằm thắm vẹn nguyên Lời tình yêu có bao giờ cũ được Thảm cỏ ấy, vầng mặt trời ấy Tâm hồn ai ở giữa bâng khuâng Mặt trờ
Thơ
•
06.12.2021
Những lúc lòng buồn khổ Ta thường đến bên người Ơi những vòm long não Thiên đường xanh của tôi Sáng tròn bao phiến lá Cây gieo ngọc lên trời Gió từng chùm buông thả Thầm thì về xa xôi Tôi đi dưới hàng cây Biết mình không còn bé Cây cao lên mỗi ngày N
Thơ
•
07.12.2021
Sinh nhật em hôm nay Trời trong và mây trắng Sinh nhật em hôm nay Đọng cát vàng ngấn nắng Hai bốn năm trước đây Mẹ sinh em ngày này Mưa dột đầm ướt tóc Gió tê buốt hai tay Mẹ không có cửa nhà Em - đứa trẻ vắng cha Như mầm cây trên đá Biết khi nào nở
Thơ
•
06.12.2021
(Viết theo một câu chuyện thiền) - Tôi là người mù cần chi ánh sáng? - Cứ mang theo, người khởi đụng vào anh Người mù nhận chiếc đèn lồng của bạn Đêm mịt mùng ánh lửa nhỏ lung linh - Sao đâm sầm vào tôi, người mù bực bội - Đèn tôi đây, anh kh
Thơ
•
06.12.2021
Tình yêu hỡi như con chiến mã Phi ngang tàng qua vuốt sắc thời gian Sẽ có ngày trong gió bão mịt mù Con ngựa chết gục đầu vào cát bụi Lòng kiêu hãnh vẫn mướt xanh như cỏ Dưới mặt trời càng ánh ỏi thắm tươi Em muốn lòng kiêu hãnh trong em Mãi tươi tố
Thơ
•
06.12.2021
Tưởng tượng một người Hồn xanh như cỏ Tâm rộng như trời Cho tôi bé nhỏ Thả đời rong chơi Tưởng tượng một người Lặng im như tượng Khổ đau, vui sướng Giấu tận đáy lòng Thông minh, tinh tế Lặn vào bên trong Tưởng tượng một người Tấm lòng cao cả Khi tô
Thơ
•
07.12.2021
Có buổi sáng hồn như bông tỉ muội Ta lạ lùng tìm lại ta xưa Cánh chuồn đỏ chao một vòng thơ dại Chú ếch vàng ngơ ngác dậu thưa Ta gập lưng lặng lẽ giữa đời thường Tóc điểm bạc mà hồn còn trẻ nít Sao sớm nay vườn xanh như cổ tích Cho ta thành cô lọ l
Thơ
•
07.12.2021
Em có những ban mai giấu trong hồn như lửa Em có nổi buồn như tro Hoang lạnh cả một thời thiếu nữ Em có những ngọt ngào chưa tan Thấm dịu cả tháng ngày lam lũ Và em biết Chỉ có một người Nhìn thấy em Bây giờ Ngày tháng xanh tươi dần vắt cạn Đôi mắ
Thơ
•
07.12.2021
Tôi có bao nhiêu đêm trắng Đâu chỉ phải một đêm Cuộc đời trần gian ngắn lắm Thức nhiều chắc được dài thêm Tôi có bao đêm trắng Khổ đau, mơ mộng, giận hờn Cuộc đời trần gian ngắn lắm Sao người không thương người hơn Có ai đi qua mùa xuân Cho tôi làn h
Thơ
•
06.12.2021
Ta đứng trước Nha Trang Không có gì để nói Biển xanh đến tận sắc trời Ta bỗng như người có lỗi Hỡi chiếc thuyền khơi Trên bãi úp mình đợi chờ con nước Ước chi ta như người Nỗi khát ra khơi còn có được! Bây giờ ta như vỏ ốc Trống rỗng hết bao điều quê
Thơ
•
06.12.2021
Viết cho con gái Mẹ mong một tuổi Như nụ anh đào Nở ra trời biếc Lên hương ngọt ngào Mẹ mong một tuổi Như búp trên cây Tơ non, ánh ỏi Ngước nhìn mây bay Trái cấm địa đàng Con ơi, chỉ ngắm Đừng như Eva Vội vàng môi cắn Mẹ mong một tuổi Như trái hồng
Thơ
•
06.12.2021
Tôi yêu truyện cổ nước tôi Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa Thương người rồi mới thương ta Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm Ở hiền thì lại gặp hiền Người ngay thì gặp người tiên độ trì Mang theo truyện cổ tôi đi Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng x
Quả thông trong vườn Pasternak
Thơ
•
06.12.2021
Tôi nâng trên tay qua thông nhẹ thênh Quả thông trĩu nặng nỗi đau buồn ngày trước Những quả thông - những quả chuông Từ cao xanh rơi rơi... Rung vang khu vườn ban mai trong suốt Bây giờ dưới cỏ Trái tim Người như quả chuông còn rung Những quả thông r
Thơ
•
31.10.2021
Chuyện kể rằng: em, cô gái mở đường
Ðể cứu con đường đêm ấy khỏi bị thương
Cho đoàn xe kịp giờ ra trận
Thơ
•
06.12.2021
Giá mà ta được làm cây Để khóc như lá rơi gầy giọt xanh Rơi thanh thản, rơi yên lành Chỉ đất thấu hiểu ngọn ngành nỗi đau Giá mà ta được làm mây Để cười một trận thơ ngây giữa trời Ào ào hào sảng tan trôi Cười mà như khóc ai người biết cho Giá mà ta
Thơ
•
06.12.2021
Buổi sớm Chưa có tiếng người chỉ có tiếng chim Tiếng chim trong, ngân thành vòng, thành chuỗi Như một loài hoa lạ của trời Thả từng chùm xuống thành phố đầy vơi Một khoảng biển ở đầu em Một khoảng lửa ở trên đầu em Một khoảnh nắng vàng trong mưa la
Thơ
•
07.12.2021
Yêu quý tặng CLB thơ nữ Nha Trang Từ chốn biển thẳm xanh phóng túng Tìm về đây - dòng sông biếc tận nguồn Bao thân phận thơ đi tìm cái đẹp Rong ruổi qua mọi cay đắng vui buồn Những thân phận tơ trời Thân phận gió Thân phận hương hoa Thân phận giọt m
Thơ
•
06.12.2021
Trên cánh đồng của chính mình Tôi thu lượm bón chăm và gieo vãi Những hạt giống nhiệm màu cất kỹ Ngỡ mùa sau thành cây trái vàng mơ Nhưng ngoảnh lại Giật mình hoang vắng Bởi tôi đã gieo tôi cằn kiệt không ngờ
Thơ
•
07.12.2021
Đôi làn môi con Ngậm đầu vú mẹ Như cây lúa nhỏ Nghiêng về phù sa Như hương hoa thơm Nghiêng về ngọn gió Đôi làn môi con Ngậm đầu vú mẹ Như búp hoa huệ Ngậm tia nắng trời Sữa mẹ trắng trong Con ơi hãy uống Rồi mai khôn lớn Con ơi hãy nghĩ Những điề
Thơ
•
07.12.2021
Tặng một thời thiếu nữ Cuộc đời em vo tròn lại Và ném vào cuộc đời anh Nó sẽ lăn sâu tận đáy cuộc đời anh Sâu cho đến tận... cái chết Trời ơi Làm sao có một cuộc đời Để cho tôi ném đời mình vào đó Mà không hề cân nhắc, đắn đo Rằng: cuộc đời ấy còn ch
Thơ
•
06.12.2021
Thả trăng cho rằm Thả mây cho gió Thả xanh cho cỏ Tôi về với tôi Thả người thục nữ Hồn nhiên nói cười Thả người tục lụy Danh vọng đua đòi Thả hết thả hết Tôi về với tôi Thả thời thiếu nữ Khuất vào xa xăm Thả chùm tóc bạc Trắng cả ngàn năm Ai đem nụ c
Thơ
•
06.12.2021
Một lỗi lầm của tuổi thơ xa Tiếng gà, tiếng gà bắt tôi nhớ lại Chiều đầu thu nắng mềm như lụa trải Mẹ tôi đi chợ xa, nhà vắng, một mình tôi Có một chị gà đẻ ổ trứng tròn Và chị ấp suốt hơn nửa tháng Buổi sáng ấy tôi nghe chíp chíp Tiếng phát ra từ cá
Thơ
•
06.12.2021
Làm sao anh đủ sâu Cho em soi hết bóng Làm sao anh đủ rộng Che mát cho đời em Làm sao anh đủ cao Để thấy em cho hết.... Cuộc đời bao nhọc mệt Cuộc đời bao dịu êm Người đàn bà bước lên Người đàn bà lùi lại Này tôi ơi, có phải Làm một người đàn bà Ngườ
Thơ
•
07.12.2021
Lụi tàn rồi mơn mởn Thời gian như cánh đồng Ngày xưa ta bé nhỏ Tháng giêng còn nhớ không Biết bao giờ trở lại Màu trong vắt của trời Khép làn mi trinh nữ Tháng giêng tràn lên môi Bông lay ơn ai tặng Tháng giêng giấu nơi nào Để màu hoa lửa cháy Chập c
Thơ
•
06.12.2021
Em yêu anh Và có lúc Tưởng chẳng còn yêu anh nữa Không nỗi nhớ Không nỗi đau Không sự khác thèm Không cả niềm mộng mơ kỳ lạ Nhưng có lúc Một nỗi bỗng trào lên tất cả Như bất ngờ núi lửa Đột ngột sao băng Rực rỡ chói lên mạnh mẽ Rồi tất cả lại trở về
Thơ
•
06.12.2021
Tôi bâng quơ hát một lời ca Trước trời đất đầy hoa và gió Và câu hát tơ non ngọn cỏ Nhú lên mùa xuân Ai biết lời ca tôi bay về đâu Trong nắng vàng tươi hay cánh đàn chim trắng Xôn xao thời gian tình đời như lá thắm Lời ca có ở trong màu cây? Mùa xuâ
Thơ
•
07.12.2021
Cuộc đời em đơn thân đến nỗi Chưa bao giờ em tựa vào anh Và vì thế em âm thầm sống Tựa vào chính mình trĩu nặng, đớn đau Bao lời tiếng lấm lem bùn đất Bao đêm trắng tơ giăng chóng mặt Em tựa vào em - đơn độc quen rồi Em tựa vào em - gắng vững giữa đờ
Thơ
•
07.12.2021
Con chim mang giấc mơ bay đi Chú bé ngủ dưới trời sao sáng Thanh thản Đêm qua em mơ gì ? Tôi mơ thành chim Con chim trong mơ giọng hót nơi nào Con chim trong mơ như nàng tiên cá Câm lặng Giọng hót rực rỡ Suốt đời cất giữ Riêng tặng cho người... Bay q
Thơ
•
06.12.2021
Vô tư chảy Vô tư xanh Thu cả hồn trời mà chẳng biết! Những ngôi sao lặng im Vời vợi soi nhau Tinh nghịch trốn tìm Lặng yên xanh Giấu lòng mình xao đọng Bởi biết đời Sắc sắc - không không Đi dọc sông Hương Đi cùng sông Hương Tôi như đứa trẻ con bị lạc
Thơ
•
06.12.2021
Bây giờ xa Đã quá xa rồi Thời trẻ dại Câu thơ hiền như nước Xanh như lá Mơ hồ như gió Lãng đãng mây chiều ngơ ngác trôi Bây giờ xa Tiếc nuối cũng đành thôi Tôi chẳng còn tôi xưa Thơ đã già hơn tuổi Tìm đâu những câu thơ trinh nữ Suốt một thời ánh ỏ
Thơ
•
31.10.2021
Em có những ban mai giấu trong hồn như lửa. Em có nổi buồn như tro