Mưa
Qua đêm Qua tôi Qua cánh đồng trời Mù khơi Vồi vội Mưa xóa đi chính mình Như một gã điên Không trí nhớ Rối tung Xiên và thẳng Mưa xóa đi chính mình Khoả thân trắng Vóc dạng thiếu nữ Mịn màng trong suốt Mưa xóa đi chính mình Mà đâu nào hay biết Và ta
Nội dung bài thơ: Mưa
Qua đêm
Qua tôi
Qua cánh đồng trời
Mù khơi
Vồi vội
Mưa xóa đi chính mình
Như một gã điên
Không trí nhớ
Rối tung
Xiên và thẳng
Mưa xóa đi chính mình
Khoả thân trắng
Vóc dạng thiếu nữ
Mịn màng trong suốt
Mưa xóa đi chính mình
Mà đâu nào hay biết
Và ta
Cũng như mưa
Xoá đi chính mình
Từng vết
Từng mảng
Cho đến khi
Chỉ còn
Một giọt
Ngơ ngác
Trên lá xanh
Đợi mặt trời
Phập phồng
Tan
Biến...
Bài thơ Mưa của tác giả Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ
Nghệ danh: Lâm Thị Mỹ Dạ
Tên thật: Lâm Thị Mỹ Dạ
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Lâm Thị Mỹ Dạ - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Lâm Thị Mỹ Dạ, Thơ Lâm Thị Mỹ Dạ, Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ
Quả thông trong vườn Pasternak