Mù mê
vứt hết không để lại gì cái bản lề nám lom lem ngày cuối vò cái khuôn mặt đớn hèn lại cho vào túi rác mơ hồ chim bay cố xứ hả hê mùa toát lạnh chiêm bao vứt hết bộn bề thân xác vướng cành khô gãy trên mái đầu những thực tại đang chết dòng chữ không c
Nội dung bài thơ: Mù mê
vứt hết
không để lại gì
cái bản lề nám
lom lem ngày cuối
vò cái khuôn mặt đớn hèn lại
cho vào túi rác
mơ hồ
chim bay cố xứ
hả hê mùa toát lạnh chiêm bao
vứt hết
bộn bề thân xác vướng
cành khô gãy trên mái đầu
những thực tại đang chết
dòng chữ không còn đợi phía hấp hối con người
trái tim nghẹt
dây bí bò qua vết cắn lịch sử
tím bầm
vứt hết
những tiếng chim lợn thê thiết nơi chân trời sắp sáng
mù mê
những oái ăm đắng
lẩn vào trong máu
vạch cổ kim
nứt toạt giữa mông lung hụt hẫng.
Bài thơ Mù mê của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Một mình một bóng với non xưa nước cũ
Bình minh có nhiều chiếc lá xanh rơi rụng
Sến một phát cho lòng thêm thơm ngát
Câu thơ bung gai giữa ngày không nắng
Ngày tận cùng em trong giấc tự do
Uống Làng Chuồn ở Hắc Mộc Nhai
Mười bốn tháng tám một chín bảy ba
Bong bóng trôi lẩn quẩn phía góc trời không chân
Đồng tiền còn sót lại trong túi
Cái bóng nặng gấp mấy lần thân xác