Mù mê
vứt hết không để lại gì cái bản lề nám lom lem ngày cuối vò cái khuôn mặt đớn hèn lại cho vào túi rác mơ hồ chim bay cố xứ hả hê mùa toát lạnh chiêm bao vứt hết bộn bề thân xác vướng cành khô gãy trên mái đầu những thực tại đang chết dòng chữ không c
Nội dung bài thơ: Mù mê
vứt hết
không để lại gì
cái bản lề nám
lom lem ngày cuối
vò cái khuôn mặt đớn hèn lại
cho vào túi rác
mơ hồ
chim bay cố xứ
hả hê mùa toát lạnh chiêm bao
vứt hết
bộn bề thân xác vướng
cành khô gãy trên mái đầu
những thực tại đang chết
dòng chữ không còn đợi phía hấp hối con người
trái tim nghẹt
dây bí bò qua vết cắn lịch sử
tím bầm
vứt hết
những tiếng chim lợn thê thiết nơi chân trời sắp sáng
mù mê
những oái ăm đắng
lẩn vào trong máu
vạch cổ kim
nứt toạt giữa mông lung hụt hẫng.
Bài thơ Mù mê của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Tiếng bước chân lê không hở mặt đất
Lũ ve quần hội trên tán cây kêu từ sáng đến tối
Nửa đêm mưa nghe cái chân lạnh ngắt
Trưa mùng tám Tết nơi đó mùa đang rụng trứng [gà]
Con chim đen hót bên dòng sông đỏ