Nỗi người
Kính viếng Hồ Minh Hà Hà ơi Nước đục, bụi trong Mây chìm đá nổi long đong phận người Tinh anh sương khói về trời Thân về cát bụi, nỗi người về đâu Câu thơ dành dụm bấy lâu Cánh buồm... biển thẳm nông sâu thế nào Kiếp sinh như ngọn sóng trào Dào lên m
Nội dung bài thơ: Nỗi người
Kính viếng Hồ Minh Hà
Hà ơi
Nước đục, bụi trong
Mây chìm đá nổi long đong phận người
Tinh anh sương khói về trời
Thân về cát bụi, nỗi người về đâu
Câu thơ dành dụm bấy lâu
Cánh buồm... biển thẳm nông sâu thế nào
Kiếp sinh như ngọn sóng trào
Dào lên một đợt lặn vào thiên thu
Hết phiên, về cõi sa mù
Thơ làm ngọn lửa đền bù trên tay
Trăm năm, người ấy, phút này
Nỗi đêm thao thức, nỗi ngày lo toan
Mặt người đẫm nắng nhân gian
Làn da cháy nỗi cơ hàn biển dâu
Bây giờ đấy, bây giờ đâu
Vẫn vầng trán ấy cày sâu nỗi người.
Bài thơ Nỗi người của tác giả Nhà thơ Vũ Quần Phương - Vũ Ngọc Chúc, Ngọc Vũ, Phương Viết, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Vũ Quần Phương - Vũ Ngọc Chúc, Ngọc Vũ, Phương Viết
Nghệ danh: Vũ Quần Phương
Tên thật: Vũ Quần Phương Vũ Ngọc Chúc, Ngọc Vũ, Phương Viết
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vũ Quần Phương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác