Quê mẹ

Thơ   •   Thứ sáu, 22/10/2021, 15:44 PM

Gởi Huế yêu Huế ơi, quê mẹ của ta ơi! Nhớ tự ngày xưa, tuổi chín mười Mây núi hiu hiu, chiều lặng lặng Mưa nguồn gió biển, nắng xa khơi... Tiếng hát đâu mà nghe nhớ thương! Mái nhì man mác nước sông Hương Hà ơi, tiếng mẹ ru nhè nhẹ Cay đắng bao nhiê

Nội dung bài thơ: Quê mẹ

Gởi Huế yêu

Huế ơi, quê mẹ của ta ơi!

Nhớ tự ngày xưa, tuổi chín mười

Mây núi hiu hiu, chiều lặng lặng

Mưa nguồn gió biển, nắng xa khơi...

Tiếng hát đâu mà nghe nhớ thương!

Mái nhì man mác nước sông Hương

Hà ơi, tiếng mẹ ru nhè nhẹ

Cay đắng bao nhiêu nỗi đoạn trường!

Ôi những đêm xưa, tối mịt mùng

Con nằm bên mẹ, ấm tròn lưng

Ngoài hiên nghe tiếng giày đi rỏn

Mẹ bấm con im: Chúng nó lùng

Con hỏi vì sao chúng nó tìm

Tìm ai, con hỏi, mẹ rằng: Im!

Mẹ ơi, đời mẹ buồn lo mãi

Thắt ruột mòn gan, héo cả tim

         *

Mẹ không còn nữa, còn đây Huế

Con lớn lên, con biết lẽ rồi:

Nước mất nhà tan, đời khổ thế

Không làm nô lệ đứng lên thôi!

Con lớn lên, con tìm Cách mạng

Anh Lưu, anh Diểu dạy con đi

Mẹ không còn nữa, con còn Đảng

Dìu dắt con khi chửa biết gì.

Huế không buồn nữa, Huế ta ơi

Mắt ướt trăm năm đã hé cười

Nghìn mảnh tương lai về phấp phới

Truyền đơn cờ đỏ gió tung trời.

Roi điện cùm xai toé máu tươi

Xà lim không thể khoá hồn người

Bừng bừng tiếng hát rung song sắt

Tiếng hát ta bay lộng giữa đời...

Tháng Tám vùng lên Huế của ta

Quảng - Phong ơi, Hương Thuỷ, Hương Trà

Phú Vang, Phú Lộc đò lên Huế

Đỏ ngập dòng sông rộn tiếng ca.

         *

Từ ấy, xa quê mẹ đến rày

Lắng nghe từng buổi, nhớ từng ngày

Giặc về giặc chiếm đau xương máu

Đau cả lòng sông, đau cỏ cây!

Cắn răng gian khổ tám năm trời

Huế của ta không một bước lùi

Huế của ta đây cầm vững súng

Chúng bay không thể có đường vui

Chúng bay không thể có ngày mai

Chết dưới chân bay vạn bẫy gài

Chết xuống đầu bay từng hốc núi

Hải Vân thăm thẳm huyệt đêm ngày!

Làng ta giặc đốt mấy lần qua

Mà đất Phù Lai vẫn tốt cà

Mà quít Hương Cần ta vẫn ngọt

Nhớ anh du kích trấn Dương Hoà

Chí ta như núi Thiên Thai ấy

Đỏ rực chiều hôm dậy cánh đồng

Lòng ta như nước Hương Giang ấy

Xanh biếc lòng sông những bóng thông...

         *

Lửa chiến tranh nay đã tắt rồi

Mà lòng ta vẫn cháy không nguôi

Mẹ ơi dưới đất còn chua xót

Những tiếng giày đinh đạp núi đồi!

Ôi Huế ngàn năm, Huế của ta

Đường vào sẽ nối lại đường ra

Như con của mẹ về quê mẹ

Huế lại về vui giữa Cộng hoà.


Bài thơ Quê mẹ của tác giả Nhà thơ Tố Hữu - Nguyễn Kim Thành, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Tố Hữu - Nguyễn Kim Thành

Nghệ danh: Tố Hữu

Tên thật: Nguyễn Kim Thành

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Tố Hữu - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Quê mẹ,Thơ Tố Hữu

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Gió lộng (1961)

Mùa thu mới

Thơ   •   22.10.2021
Ngày mỗi ngày, từng chiếc lá tre xanh Đã mọc lên quanh những làng kháng chiến. Ngày mỗi ngày, từng miếng đất cỏ gianh Đã lật lên dưới lưỡi cày mới luyện. Vui cứ đến, ngày mỗi ngày, nhỏ nhỏ Như từng cây cờ đỏ mọc trên đời. Vui cứ đến, tự bao giờ chẳng

Chị là người mẹ

Thơ   •   22.10.2021
Chị là người mẹ bốn con Hỡi ôi thân chị, bụng còn mang thai Còn ba con dại gái trai Bỗng mồ côi mẹ, còn ai bế bồng! Nửa đêm chúng vào buồng bắt chị Lôi chị đi, súng gí vào tai Thịt rơi, máu chảy đêm dài Ai nghe tiếng chị kêu hoài: “Con ơi!”  &

Ba bài thơ trăng, bài 1

Thơ   •   22.10.2021
Trăng qua rào song Trăng nghiêng mặt cười Lâng lâng mây bồng Trăng lên khơi vơi Trăng bằng vàng diệp Mây bằng thuỷ ngân Trời tung sắc đẹp Thơ bay lên vần Rồi thôi trăng qua Trăng đi xa rồi Ôi vầng trăng xa Bao giờ luân hồi? Người tù đứng lặng Nghe b

Hai anh em

Thơ   •   22.10.2021
Tặng Đoàn đại biểu nhân dân và đoàn nghệ thuật Triều Tiên sang thăm Việt Nam Triều Tiên và Việt Nam Ta là hai anh em Sinh đôi cùng một mẹ Thương nhau từ thuở bé Nay đều khoẻ lớn lên. Việt Nam với Triều Tiên Ta thành hai đồng chí Ta thành hai chiến sĩ

Ba mươi năm đời ta có Đảng

Thơ   •   22.10.2021
Anh chị em ơi! Ba mươi năm đời ta có Đảng Hôm nay ôn lại quãng đường dài... Ngọt bùi nhớ lúc đắng cay Ra sông nhớ suối, có ngày nhớ đêm Mùa xuân đó, con chim én mới Rộn đồng chiêm, chấp chới trời xanh Đời ta gương vỡ lại lành Cây khô cây lại đâm cành

Cánh chim không mỏi

Thơ   •   22.10.2021
Chiều nay gió lặng. Nắng hanh Mây hồng trắng nõn, trời xanh. Bác về Sông Hồng nắng rực bờ đê Nắng thơm rơm mới, đồng quê gặt mùa. Bác đi, muôn dặm đường xa Hôm nay tuyết lạnh, nay vừa nắng lên Bác về, tóc có bạc thêm? Năm canh, bốn biển, có đêm nghĩ

Xưa... nay

Thơ   •   22.10.2021
Xưa là rừng núi, là đêm Giờ thêm sông biển, lại thêm ban ngày Ta đi trên trái đất này Dang tay bè bạn, vui vầy bốn phương. Trên bãi Thái Bình dương sóng gió Phơi phới bay cờ đỏ sao vàng Chúng ta đứng thẳng hiên ngang Sáng ngời một ngọn hải đăng hoà b

Người con gái Việt Nam

Thơ   •   22.10.2021
Tặng chị Trần Thị Lý anh dũng Em là ai? Cô gái hay nàng tiên Em có tuổi hay không có tuổi Mái tóc em đây hay là mây là suối Đôi mắt em nhìn hay chớp lửa đêm giông Thịt da em hay là sắt là đồng? Cho tôi hôn bàn chân em lạnh ngắt Cho tôi nâng bàn tay

Bài ca mùa xuân 1961

Thơ   •   22.10.2021
Tôi viết bài thơ xuân Nghìn chín trăm sáu mốt Cành táo đầu hè rung rinh quả ngọt Nắng soi sương giọt long lanh... Rét nhiều nên ấm nắng hanh Đắng cay lắm mới ngọt lành đó chăng? Giã từ năm cũ bâng khuâng Đã nghe xuân mới lâng lâng lạ thường!  &

Ba bài thơ trăng, bài 3

Thơ   •   22.10.2021
Đêm qua trăng sáng Cổ Ngư Trăng đầy mặt nước, trăng như mặt người Trăng tươi mặt ngọc trên trời Ngẩn ngơ trăng ngó mặt người như trăng.

Thù muôn đời muôn kiếp không tan

Thơ   •   22.10.2021
Đồng bào ơi, anh chị em ơi! Hỡi lương tâm tất cả loài người Hãy nghe tiếng của nghìn người bị giết Không sống nữa, nhưng không chịu chết Nghìn hồn oan bay khắp nhân gian Thù muôn đời, muôn kiếp không tan! Hãy nghe tiếng của nghìn xác chết Chết thê th

Em ơi... Ba Lan...

Thơ   •   22.10.2021
Em ơi, Ba Lan mùa tuyết tan Đường bạch dương sương trắng nắng tràn Anh đi, nghe tiếng người xưa vọng Một giọng thơ ngâm, một giọng đàn Có phải Sô-panh tình chứa chan Nâng đàn ca Cô gái Ba Lan Có phải A-đam hồn vĩ đại Bay trên đầu thế kỷ nhân gian...

Với Lê-nin

Thơ   •   22.10.2021
Nhà Lê-nin, ở Goóc-ky Khi tôi đến Lê-nin như vừa đi Người rất bận: Ngày ngày Vô tận Nguời người nối bước trước Krem-lin Mong gặp Lê-nin Trong một phút giây im lặng. Lê-nin đi vắng Nhưng trong vườn sên đầy nắng Chiếc ghế sơn xanh còn ấm hơi Người Ba m

Qua Liễu Châu

Thơ   •   22.10.2021
Tàu qua ga Liễu Châu Bác xưa tù nơi đâu? Đêm rét, tê xiềng xích Thương nước, dài tóc râu.

Hoa tím

Thơ   •   22.10.2021
Tặng Ng. T. Thuỷ chung tình bạn chùm hoa tím Hôn hít hoa thơm, tưởng Huế gần Bữa mô mời bạn vô chơi Huế Cồn Hến buồm giong ngược bến Tuần.

Quang vinh Tổ quốc chúng ta

Thơ   •   22.10.2021
Thuở ta tiến quân về Hà Nội Áo quần nâu, chân đất súng thô Những phố chợ gầy đen hấp hối Bỗng tuôn trào nước mắt hoan hô! Và muôn cánh sao vàng tung nở Cờ đỏ sông, đồng lúa, bờ tre. Cả đất nước tươi màu rực rỡ Giữa mùa thu, đón Bác Hồ về. Ta thuở ấy,

Đường sang nước bạn

Thơ   •   22.10.2021
Đường sang nước bạn chiều xuân Con tàu liên vận vui chân dặm trường Đồng Đăng đây, nọ Bằng Tường Song song đôi mặt như gương với hình Bên ni biên giới là mình Bên kia biên giới cũng tình quê hương…         &nb

Tiếng chổi tre

Thơ   •   22.10.2021
Những đêm hè Khi ve ve Đã ngủ Tôi lắng nghe Trên đường Trần Phú Tiếng chổi tre Xao xác Hàng me Tiếng chổi tre Đêm hè Quét rác... Những đêm đông Khi cơn giông Vừa tắt Tôi đứng trông Trên đường lặng ngắt Chị lao công Như sắt Như đồng Chị lao công Đêm đ

Quê mẹ

Thơ   •   22.10.2021
Gởi Huế yêu Huế ơi, quê mẹ của ta ơi! Nhớ tự ngày xưa, tuổi chín mười Mây núi hiu hiu, chiều lặng lặng Mưa nguồn gió biển, nắng xa khơi... Tiếng hát đâu mà nghe nhớ thương! Mái nhì man mác nước sông Hương Hà ơi, tiếng mẹ ru nhè nhẹ Cay đắng bao nhiê

Ba bài thơ trăng, bài 2

Thơ   •   22.10.2021
Trăng đi qua núi qua rừng Hỏi anh T.S: “Có ưng nhắn gì?” - Qua rừng qua núi trăng đi Nhắn giùm với bạn: “Có khi mình về”

Mục Nam Quan

Thơ   •   22.10.2021
Ai lên ải Bắc ngày xưa ấy Khóc tiễn cha đi mấy dặm trường Hôm nay biên giới mùa xuân dậy Núi trắng hoa mơ cờ đỏ đường...

Phạm Hồng Thái

Thơ   •   22.10.2021
Sống, chết, được như Anh Thù giặc, thương Nước mình Sống, làm quả bom nổ Chết, như dòng nước xanh.

Tiếng ru

Thơ   •   22.10.2021
Con ong làm mật, yêu hoa Con cá bơi, yêu nước; con chim ca, yêu trời. Con người muốn sống, con ơi Phải yêu đồng chí, yêu người anh em. Một ngôi sao chẳng sáng đêm Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng. Một người - đâu phải nhân gian? Sống chăng, mộ

Bay cao

Thơ   •   22.10.2021
Trái đất quay chung quanh mặt trời Quanh Liên Xô đoàn tụ loài người. Nửa trái đất bừng lên sáng đỏ Nửa trái đất sáng dần trong ngõ. Kính chào Người cất cánh bay cao Như thiên thần, bay giữa trăng sao! Từ kiếp vượn hỗn mang nguyên thuỷ Trăm thế kỷ đêm

Trước Krem-lin

Thơ   •   22.10.2021
Như giọt máu trong dòng nhiệt huyết Chảy về tim Tôi hoà trong dòng người bất tuyệt Đi lặng im Trên đá lát Hồng trường...          * Ôi những ai về đến quê hương Có bâng khuâng? Nghe những gì không rõ Tr

Trên miền Bắc mùa xuân

Thơ   •   22.10.2021
Tôi chạy trên miền Bắc Hớn hở giữa mùa xuân Rạo rực muôn màu sắc Náo nức muôn bàn chân. Đường nhựa dài óng ả Đồng chiêm mạ xanh rờn Ga mới hồng đôi má Cầu mới thơm mùi sơn. Bà con đi đâu vậy Vui hơn cả hội hè? Trống đánh cờ bay dậy Sôi sục khắp đồng

Mẹ Tơm

Thơ   •   22.10.2021
Tôi lại về quê mẹ nuôi xưa Một buổi trưa, nắng dài bãi cát Gió lộng xôn xao, sóng biển đu đưa Mát rượi lòng ta ngân nga tiếng hát... Mười chín năm rồi. Hôm nay lại bước Đoạn đường xưa, cát bỏng lưng đồi. Ôi có phải sóng bồi thêm bãi trước Hay biển đa