Sông Hương đẹp và thơ

Thơ   •   Chủ nhật, 21/11/2021, 14:47 PM

Sông Hương đẹp và thơ tôi thích Vu Gia hơn vì mùa hè về nổi lên bãi cát.

Nội dung bài thơ: Sông Hương đẹp và thơ

Sông Hương đẹp và thơ

tôi thích Vu Gia hơn

vì mùa hè về nổi lên bãi cát.


Bài thơ Sông Hương đẹp và thơ của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Mộng

Thơ   •   20.11.2021
Muỗi sôi một góc hiên nhà Buổi chiều bị rách bởi tà huy rơi Anh nghe bản nhạc không lời Vô hình trung, thấy cõi người đầy ma!

Vào Sài Gòn đi, mình again

Thơ   •   21.11.2021
cho Lê Liên Không thể lấy từng nụ hôn mà đo nỗi nhớ bởi yêu thương như máu và nước mắt giọt máu đợi chờ giọt nước mắt khi mình nghĩ về nhau mà ứa rụng những con đường em đưa anh đi bây chừ đã thành những thước phim trong ngực Sài Gòn trưa nắng bụi Sà

Nhẩm

Thơ   •   21.11.2021
Một bức tường, hai bức tường Hình như là bốn, ta thương bức nào Ta thương cả bốn chứ sao Vì chưng đều nhốt ta vào cõi thơ Một nỗi chờ, hai nỗi chờ Nếu cộng lại, thành giấc mơ vợ chồng Một cõi lòng, hai cõi lòng Nếu không biết nhớ, là không biết buồ

Cái chết & sự thật

Thơ   •   20.11.2021
Hàng ngàn sợi khói nhang chờn vờn tiếp nối không chắp vá được kiếp người hàng trăm chiếc vòng hoa không tôn vinh được một cốt cách hàng chục điếu văn chia buồn chưa hiểu được lòng người cuộn trong chiếc áo quan cái tên khắc trên bia chưa ph

Điệp ngữ tình

Thơ   •   21.11.2021
Hai cánh cửa phòng lỏng chốt ngập ngừng khẽ đập vào nhau điệp ngữ của lòng... lộc cộc vội vàng, ồn ã... lắng sâu... Tình yêu không là gió đâu! đấy là đất trời cảm xúc không gian vẫn giữ gam màu của những nụ hôn hạnh phúc Đôi khi bên đời rất thực em

Một mình một bóng với non xưa nước cũ

Thơ   •   21.11.2021
mặt sông không ôm hết bầu trời những lẻ loi của sậy đã cong gió ta hốc hác nhiều với chuỗi ngày ảm đạm côn trùng rên bằng tiếng thở của làng tiếng thở cạn kiệt và tối tăm có còn không lời chào đòn gánh kĩu kịt kiếp người lăn trên lầm than hồn làng mò

Thần kinh xao xác ngô đồng

Thơ   •   20.11.2021
Tôi về quái đản hồn tôi Cơn mê dập tắt mặt trời phương Đông Kinh sư khóc tạ bụi hồng Màu tang thương lạnh trong lòng lạnh ra Lá sen khô khốc ngự hà Hồn thu thuỷ tạ đã già như ri Gió phong lưu, biệt kinh kì Màu sương cổ độ cũng tuỳ duyên thôi Góc tră

Sự đấu tranh

Thơ   •   21.11.2021
cứ thấm vào đá những giọt nước mắt của những người đang sống đang tù tội đang hấp hối sự sống đang tiếp nối từ những giọt lệ ca ngợi tự do trước khi hoá đá

Nắng sôi trên mặt đường

Thơ   •   20.11.2021
Nắng sôi trên mặt đường cụ già khom lưng những bước chân trong chảo nóng.

Những đám mây xám

Thơ   •   20.11.2021
những đám mây xám toa rập chúng có thể cười toang hoác dưới bầu trời ngột và tự đứt ra từng khúc nhão nhoẹt có một con đường chúng đã chọn và bay không lối thoát có những lúc chúng bay giật lùi mơ hồ có những lúc chúng quần nhau che giấu sự dối trá c

Những giọt nắng

Thơ   •   21.11.2021
Trong tiếng chuông sáng nay một thế giới khác xuyên qua tôi tôi bị treo giữa không gian mạo hiểm giọt giọt thời gian rụng xuống đỏ lòm.

Lật thớ đất cày trên cánh đồng máu ứ

Thơ   •   20.11.2021
dòng sông vùi bao nhiêu xác chết chưa đắp trên lưng mình hình nấm mộ cũ lắm rồi lối nói lối nghe lối phớt lờ lối chết thực ra đám tang của mùa xuân mùa hạ mùa thu mùa đông cứ chồng chất lên nhau đi ngược lại sự rớt xuống mỗi ngày của từng tờ lịch đã

Sông Hương đẹp và thơ

Thơ   •   21.11.2021
Sông Hương đẹp và thơ tôi thích Vu Gia hơn vì mùa hè về nổi lên bãi cát.

Mùa hạ gay nồng

Thơ   •   20.11.2021
Trên mùa hạ gay nồng những chùm mây quằn quại đưa tang bầu trời qua dòng sông khổ luỵ nước mắt đóng băng trong vùng ánh sáng những tiếng nấc gãy vụn theo tiếng chuông nhà thờ những móng vuốt tàn khốc của mặt trời thô bạo thiêu trụi niềm tin diệp lụ

Một ngày ở biển mình hôn

Thơ   •   20.11.2021
Một ngày ở biển mình hôn Biển ghen, nên biển đổ dồn sóng lên Nụ hôn mặn ướt môi mềm Vòng tay nối chặt dài thêm buổi chiều Mặt trời nhìn chúng mình yêu Thẹn thùng đỏ mặt nấp liều vào mây Hình như gió ở quanh đây Rắc đam mê xuống chân ngày rất thơm Và

Trăng sống lại

Thơ   •   20.11.2021
Có con trăng lạnh, xuống đêm Rong chơi và đã chết chìm dưới sông Nửa khuya sống lại, phiêu bồng Giữa đôi mắt, của đêm không quê nhà.

Tuần trăng mật

Thơ   •   20.11.2021
Thế là hai đứa cãi nhau Giận hờn, rồi lại bắt đầu lặng thinh Bởi vì tất cả tại anh Ngày yêu anh hứa chúng mình cùng nhau...   Bây giờ xong lễ cau trầu Bao nhiêu việc đổ trên đầu cho em Hết nghe nhạc, rồi xem phim Bạn bè nhậu nhẹt suốt đêm ầm à

Chấm hết hoặc dừng tại đây

Thơ   •   20.11.2021
Chấm hết hoặc dừng tại đây Hoặc còn nữa… văn chương thường nói thế!

Cuối năm viếng mộ Nguyễn Du

Thơ   •   21.11.2021
... đường xa gió bụi mịt mù cồn quê nắng hoàng hôn sẫm bên đê khói hoàng hôn trắng nhập nhoè khói hương Khô chi ngọn cỏ ven đường vàng chi phiến lá đoạn trường hỡi cây! mấy trăm năm, một cuộc này mà người sau trước còn cay đắng lòng? Chữ tâm sao kh

Tượng đêm giao thừa

Thơ   •   21.11.2021
Như nước trôi hoa rụng như nấm mồ tan theo lãng quên chúng ta chả thèm nhớ gì về niềm vui cho đêm giao thừa vì nỗi nhớ ấy như căn bệnh nan y trong mỗi chúng ta có lẽ phải nói là sự ám ảnh suốt đời khi cái nắng bao năm cũng rời xa nơi ấy một khoảng tố

Uhm!

Thơ   •   21.11.2021
Khóc như là không khóc Cười như là không cười Sống như là đang chết Người, không người, đấy thôi!

Hỏi nhà ta đâu?

Thơ   •   20.11.2021
Tiếng ve làm nhão con đường Gió hoang bứt trộm hạt sương gật gù Đèn khuya nửa sáng nửa lu Dắt ta với chiếc bóng thù lù đi Con giun con dế nói gì? Bao nhiêu tiếng nấc lầm lì trong đêm Nhủ lòng học cách để quên Mà sao máu đỏ hiện lên phận người Thở ra,

Dòng sông Trương Chi

Thơ   •   20.11.2021
Cạn và nứt ra từng phù sa mai rùa xiêu vẹo sông không còn dòng chỉ là khô ráp vệt trăng hạnh phúc tìm đâu nơi thao thiết tiếng sáo bạc trắng màu đam mê phơ phơ ngọn lau không bến đợi về đâu chơi vơi một tiếng gọi tình thuyền mắc cạn hư không dùng dằ

Quay quắt ngả tư

Thơ   •   20.11.2021
Thanh quản đắng huda thơ dấy bọt xuân cây bàng mệt lử nhìn mặt trần gian lấm mây thắt vòng tay phố bàn chân sám hối từng bước rễ cây em cười lát cày ruộng cũ năm ngón bóp mặt trời thuỵ & anh nghe nhiều đôi mắt em nụ cười em ngã tư phố quay quắ

Nhà thơ là con kiến nhỏ

Thơ   •   20.11.2021
Như con kiến nhỏ tôi quan sát trong từng bước chân của tôi từng phút giây thoáng qua những câu thơ cần mẫn tôi tha từng ngày từng ngày chậm chạp về tổ tôi gọi đó là những chứng từ gốc mà tôi có được dĩ nhiên tôi không cần hoá đơn đỏ trong hành trình

Trưa mùng tám Tết nơi đó mùa đang rụng trứng [gà]

Thơ   •   21.11.2021
Nơi đó máu đã đông trong trí nhớ đá chất trong ngực nặng trịch tiếng thở chết dần tiếng nhạc đưa tang chìm xuống đáy dòng sông vĩnh viễn không mùa xuân trở lại một lần trong giấc mơ tôi đã chọn sự bình yên rau đắng khuôn mặt cơm khê giữa cuộc đời khá

Lỡ tay

Thơ   •   21.11.2021
Ta ném vào hoàng hôn, cục đá Làm rách mặt trời trên núi xa Ui chao máu đổ, ui là máu! Chảy xuống dòng sông đỏ mù loà Con chim bói cá toan đớp máu Đôi cánh sôi lên máu - mặt - trời Vũ trụ mệt nhoài trong biến động Nằm im và thở chẳng ra hơi.

Tự do kiểm duyệt

Thơ   •   21.11.2021
tự kiểm duyệt thôi em! coi lại ta có còn chung ngôn ngữ? ta khát nhau từng suy nghĩ hồng cầu nên khát vọng muôn đời thành quy luật bám bấu vào nhau âm dương hai cực đối lập hay hợp hoà chỉ có em mới cho anh đáp số anh viết cho em cảm xúc như huyế

Thêm một ngày kết tủa

Thơ   •   20.11.2021
Những buổi chiều rã băng trong đám mây vàng là lúc tôi muốn nói hết những lời trong đáy huyệt đã bốc hài cốt tấm bia chỏng chơ chổng lên trời bên bụi cỏ gai còn chút ánh sáng nữa thôi tôi phải nói kẻo không kịp tôi sợ những chuỗi ngày mệt mỏi thừa th

Mắt sương

Thơ   •   20.11.2021
Lao xao cỏ khóc dưới mồ Khói nhang đứt khúc bên bờ đá xanh Chiều êm, nước mắt phiêu hành Tan thành sương trắng ướt nhành tầm ma.

Cà phê và ngó

Thơ   •   20.11.2021
Hồi xưa đi củi, làm đồng Mệt, thì ngồi nghỉ, nhưng không nghĩ gì Chừ ngồi hớp ngụm cà phê Ngó ra phố, thấy nắng quê đỏ lòm Co chưn, co cẳng, ngồi dòm Đời bao nhiêu hột tròn tròn lăn qua Rất gần, mà lại rất xa Cái huyên náo ấy chính là hoang vu Công v

Phai

Thơ   •   20.11.2021
Tóc cùn mọc sợi hư vô Lời phai ngôn ngữ, môi chơ vơ mòn Sương chiều phủ trắng sườn non Liêu xiêu dốc muộn, hỏi còn những ai?

Bụi

Thơ   •   20.11.2021
Khói bay những sợi tơ khùng Làm nhoè nhật nguyệt giữa vùng như nhiên Bàn chân rớm giọt máu điên Đầu thai vào đám bụi thiền vô thanh.

Có thể nói nhiều về điều không thể nói

Thơ   •   20.11.2021
có thể nói nhiều về địa ngục có thể bàn nhiều về thiên đàng có thể luận nhiều về thế giới ta đang sống rất nhiều câu hỏi có câu trả lời từ những thế kỷ trước nhưng không được chấp nhận ít nhất là đêm qua hoặc sáng nay dòng chảy thời gian trôi &

Nỗi ám

Thơ   •   21.11.2021
Khi giấc ngủ nằm co trong đáy mộ Những chiêm bao là sự thật cuộc đời Và nhang khói đã tru lên tiếng chó Một sát na cũng ám ảnh con người.

Trên cao nguyên mùa đông nghe đá thở

Thơ   •   20.11.2021
mùa đông âm ỉ cháy trong nách lá anh bám chặt từng nụ hôn đứng dậy gió lùa nghẹt thở anh cố níu giữ một chùm ánh sáng đang hôn phối cùng mùi hương của núi chiếc váy em sóng sánh niềm kiêu hãnh đang kéo anh treo ngược triền si muội những âm thanh hóa

Có khói bếp có bồ hóng

Thơ   •   20.11.2021
có khói bếp có bồ hóng có đỏ mắt có cục ghèn có yêu có gh

Bụi đỏ làm nhoè dần bóng chị trên ruộng nắng

Thơ   •   20.11.2021
Bụi đỏ làm nhoè dần bóng chị trên ruộng nắng chuyến xe đưa tôi đi chở cả mùa gặt.

Hay hát đồng dao

Thơ   •   21.11.2021
Hay ưa gặm cỏ Là bò với trâu Hay tắm ao sâu Là con nhà vịt Hay kêu ríu rít Là chú chim non Hay khoe mắt tròn Là anh mèo mướp Hay đi đến lớp Là bạn sáo nâu Hay lặn ao bàu Là anh cá chép Hay rung ria mép Là bác chó nhà Hay hét hay la Là gà mái đẻ Hay đ

Nguyên tiêu

Thơ   •   21.11.2021
Và cậu con trai của tôi đã khóc chiều qua khi cậu bé về đến cổng nhà vội vàng ra vườn chuối con chó đã cắn lưỡi lúc 2 giờ chiều và ông ngoại đã chôn nó cách đó khoảng chục phút rưỡi cậu bé đã khóc nghẹn ngào đây là lần thứ tư cậu bé khóc đưa tiễn nhữ

Trong ngôi nhà hoang gặp lò rượu cũ

Thơ   •   21.11.2021
tặng Văn Thành Lê buổi sáng im lặng hớp hồn tôi những bụi si chưa tỉnh ngủ vấp đống củi khô / ngậm ngùi đống xương mậu thân / băn khoăn chiến tranh biên giới / thoáng nghĩ về thời khơ me đỏ / bàng hoàng nạn đói 45 đây chiếc máy xay há mỏ chỏng chơ

Cho ngày sinh nhật 40

Thơ   •   21.11.2021
Chết đi hỡi dòng nước mắt lột tròng những giọt máu bắt đầu rời thân xác này trong mùa biến động đất trời quằn quại trong chiếc còng rỉ sét mặt người nhìn nhau qua hơi thở xám bùn những tiếng thở theo điệu nhạc chiêu hồn chập chờn đàn trâu đi chập chờ

Đêm Hội An

Thơ   •   20.11.2021
Trầm tư rêu ngói chùa Cầu Nghìn năm sâm sẫm một màu tơ trăng Loanh quanh ngõ phố vĩnh hằng Tìm ai mà gửi chút băn khoăn này Sông Hoài đêm dệt bằng mây Thuyền sương còn đậu bến này rưng rưng Gió khuya hay gót ngập ngừng Mắt xưa hay ánh đèn lồng nghiê

Nỗi buồn là dòng máu chảy xiết

Thơ   •   21.11.2021
Lũ muỗi hiếp dâm những lỗ chân lông trên đùi tôi đêm lạnh quá có lúc thế giới này chỉ là con gió cuốn linh hồn đi cúi xuống cắt tỉa móng chân mình nỗi buồn mọc từ thân thể ngày tháng có sợi lông mi rớt trên bàn chân sự chia sẻ rất chậm tôi không dám

Nghĩa trang

Thơ   •   20.11.2021
Như ruộng bậc thang những ngôi mộ hàng hàng lớp lớp chung & riêng có tên có tuổi có quê có quán & không tên không tuổi không quê không quán hàng hàng lớp lớp lớp lớp hàng hàng ở đây quy tụ thành nỗi buồn khổng lồ rợn người muốn mang hài cố

Những buổi chiều thế đấy

Thơ   •   21.11.2021
như cầm được ánh mắt của biển những ý niệm tung tóe cát khỏa lấp nàng khỏa thân tròn tròn hồng hồng mùa vui cuộn và lăn đi lăn đi nàng cho ta bay lên khi ta yếu đuối & cực kỳ dũng mãnh khi ngắm nhìn nàng giọt nước biển mặn mòi tràn qua rố

Tự hỏi

Thơ   •   21.11.2021
ừ! trời hôm ấy đâu mưa mà sao lạ! cái ngày xưa ướt nhòe giọt thơ trên má lạnh tê bỗng dưng rớt giữa lối về tịch nhiên Thì ra gặp gỡ cũng phiền quay về kỷ niệm càng thêm nao lòng cái ngày xưa... có nhớ không? trời ơi! con sáo sang sông mất rồi! ... Vụ

Khi anh vừa thức giấc

Thơ   •   20.11.2021
anh biết anh đang ở một nơi không có ngôi nhà của mình tạo nên ở đó anh đang nghĩ về ngày tháng rất cũ đang sống và chắc chắn sống trong ngôi mộ cổ phía góc sân những buổi sáng trưa chiều tối đều có những tiếng rao dạo anh biết ngày mai cũng chỉ là

Tín hiệu

Thơ   •   20.11.2021
một vùng sáng lúc 3 giờ tôi quấn tấm chăn chống muỗi từng ký tự nhẫn nại lăn trên màn hình tôi ngâm hồn mình trên bàn phím email đang nảy mầm một tín hiệu sớm mai tôi kích chuột niềm tin ánh sáng bước ra trước mắt tôi một ngày mới tôi biết trong đó c

Đất trời còn mưa gió nhiều

Thơ   •   20.11.2021
Đất trời còn mưa gió nhiều như nỗi bất công.

Theo anh ra ngoài thành Huế

Thơ   •   20.11.2021
Chiều theo anh lên chùa Thiên Mụ Ngắm trời xanh soi bóng dòng Hương Ngồi nghe thông hát lời xưa cũ Gió ngọt ngào rụng vài tiếng chuông Chiều theo anh vòng qua Văn Thánh Thắp nén nhang vọng bái người xưa Bia Tiến sĩ nhòe phai nét chữ Anh tìm tên a

Mưa giêng

Thơ   •   20.11.2021
Nhẹ như bụi, mỏng như sương Mà sao ướt rượt con đường mùa xuân Lặng thinh và rất ân cần Từ từ thấm, đến mấy phần thịt da.

Một dòng

Thơ   •   20.11.2021
Cuối cùng, chảy nước như mưa Cuối cùng, một trận gió lùa, trống trơ Trông xa, lớp lớp mơ hồ Ngó gần, san sát những mồ vô danh Ngàn năm, còn miếng mảnh sành Cứa bàn tay, rỏ máu tanh xuống đời!

Gặp hai cái chết đầu năm

Thơ   •   20.11.2021
Sáng ni dậy sớm cho gà ăn có con chuột chết nằm cứng đơ nơi góc chuồng hôm qua trời lạnh quá có thể nó chết đói bầy gà thờ ơ cứ mổ lúa thóc liên hồi chắc chúng nó nghĩ đêm qua con chuột cống uống quá chén con chó cong đít sủa có thể là chiến tích của

Lạnh

Thơ   •   20.11.2021
Ta ngồi trên hốc núi cao Kéo mây phiêu lạc cuộn vào tang thương Hoang vu ngút gió miên trường Nghìn con thác đổ như xương trắng chiều.

Nụ tình

Thơ   •   20.11.2021
Như cánh rừng ban mai ngậm hương của ngàn loài cỏ lạ nhả ra từng thỏi mặt trời Em cười thật thà như buổi sáng đầy sương non trên vòm lá nõn Cái tinh khiết  được chắt lọc từ ngàn năm dưới lòng giếng sâu trong cổ tích của ngọc Cái hương ngậm đòng

Chút duyên quê

Thơ   •   21.11.2021
Một liên khúc nhạc rộn ràng Mở ra nắng ấm và tan vào hồn Một trăm lẻ tám nỗi buồn Bỏ vào, lắc với hương nồng cà phê Đời trôi qua, hạnh phúc về Môi em ngợp mọng giọt mê mẩn tình Những lan thắm, những hồng xinh Đong đưa từng đoá bình minh ngọt ngào Quê

Một đêm cố quận

Thơ   •   21.11.2021
Có một tối ta về ngang chốn cũ Ruộng chiêm bao tấu khúc Tịnh Yên Đông Con suối ngược thiết tha lời sông núi Đá uy linh hội kiến nợ tang bồng Trăng Thường Đức lung linh hồn tráng sĩ Gốc sim già máu nhuốm lệ bi ca Màu đông tuyết xây thành cao chính kh

Hai ba bốn chín

Thơ   •   20.11.2021
Ngó quanh, trời đất ngủ rồi Còn ta với chiếc bóng ngồi ngó nhau Một thằng chẳng nói một câu Một thằng gõ gõ, lâu lâu hắc xì.

Quy Nhơn

Thơ   •   21.11.2021
Sớm đón nắng Tây Sơn ùn ùn vó ngựa lá me bay nhắc chuyện vị vua xưa hồn trai tráng bụi tung mù một thủa đất oai linh thơm hoa trái trĩu mùa Chiều Trưng Vương áo lụa trắng trời mơ em nghiêng nón cho vần thơ mở lối lòng biển vậy, trách chi tình nông nổ

Sẽ không bao giờ thấy những giọt máu trong đêm tối mịt

Thơ   •   21.11.2021
Sẽ không bao giờ thấy những giọt máu trong đêm tối mịt chỉ nghe những âm thanh mang màu đỏ trong tiếng rên lịm dần.

Sầm Sơn

Thơ   •   20.11.2021
Như thế cũng đủ cho anh biết rằng Khuôn mặt biển chiều nay nứt ra nỗi buồn sóng cả Cát điên tiếc đùn mình vào gió Chạy cho kịp lũ mây vàng Một phút Một giờ Một ngày Rồi một đêm trăng Cũng chưa quen được những lối xa xăm thấp thỏm Anh tựa vào nỗi nhớ

Về chốn xưa

Thơ   •   21.11.2021
Khuya tôi về dưới cổng làng Nép vầng trăng muộn, cũ càng tháng năm Nghe tim vỡ gạch, lặng câm Tôi tìm tôi giữa vọng âm đất trời Từ ngày em bẵng quên tôi Cũng từ dạo ấy tôi rời xa quê Bao rưng rức, muốn quay về Rồi mòn mỏi nắng chân đê cuối mùa

Ao sen cuối mùa

Thơ   •   20.11.2021
Ao sen cuối mùa lá khô buổi chiều cúi xuống.

A Sầu

Thơ   •   20.11.2021
Sườn dốc trầm u truông đèo tịch mịch hố thẳm cây chà đá xé chiều khơi ngày tháng xếp nhàu xó mây bạc thếch lưng chừng hoa mua bẻ mắt hương đời mái núi cũ càng cây khô ủ gió rễ chôn thân mối đụn khối giang hồ lỏng dây cương tráng chí hờn kim cổ gió

Trung du

Thơ   •   20.11.2021
thời gian trắng hớ rỗng tuếch những ngọn núi cúi mặt thê thảm nhìn dòng sông nhầy nhụa máu những con người tôi đã gặp chết dần như cục đất bạc màu những bàn tay xương xẩu chìa ra sau mùa lũ quét những ánh mắt đục ghèn rơm rớm cơn đói đục thân những c

Vọng khúc xuân

Thơ   •   21.11.2021
Có phải mùa xuân là cõi nhớ mà dòng sông thăm thẳm bãi bờ xa tha thiết quá! nắng vàng hanh một thuở dấu yêu nào đắm đuối những âm ba Còn gì nữa, vườn ai hoa tím vỡ gót mùa đi bằn bặt dẫm tim người em đốt cháy lời yêu ngày tháng cũ còn lại đây sương k

Thương nhau cho miếng quýt chua

Thơ   •   20.11.2021
Thương nhau cho miếng quýt chua Xin anh chỉ ngậm cho vừa lòng em “Của chua ai thấy cũng thèm” Anh không tin, thử một phen xem nào!   Thói đời ưa chuộng ngọt ngào Mấy ai thích thú cái màu chua cay? Em thì vụng cả đôi tay Chọn mua… nhầm đúng quả

Người mẹ Thượng Đức

Thơ   •   20.11.2021
về ngang đầu rẫy ngắt đọt phù lưu ngơ ngác biến tấu suối róc gọt âm thanh làm đôi những cam chịu những hy sinh những lằn roi vô hình những tột cùng đày ải của kiếp người hiện lên máu ứa trong mắt mẹ già mất đất trắng từng ngón tay trắng từng sợi tóc

Ừ thì em cứ đi

Thơ   •   20.11.2021
Em đi, phố xá đã thèm Vừa nham nhở gió, vừa tèm nhem mưa Ngó trời ngó đất mà bưa Thiếu em một phát, là thừa năm ve Thèm người nói có người nghe Thèm tưng tửng rượu, thèm lè nhè bia Thiếu em, anh cũng ra rìa Cuộc vui đã trật cù chìa, mất ngon Em đi, m

Tau hỏi mi

Thơ   •   21.11.2021
Thằng mất dạy! Mi bỏ rừng bỏ rú Chạy đi mô? Đã thoả chí mi chưa? Ta nghe nói mấy mươi năm mất ngủ Đêm còn đen, thao thức cũng bằng thừa Chắc mi nhớ thuở Sài Gòn, Bảo Lộc Vắt mồ hôi mi chấm ổ bánh mì Ngày vất vưởng và đêm lê lết Tấm áo sờn đứt nút nh

Man mác, mênh mông và đau đáu

Thơ   •   21.11.2021
Gió thổi tới, mây tuột lui Tôi văng khỏi Huế, về ngồi Bao Vinh Một mình. Hết sức làm thinh Nhìn đời, vất vưởng lục bình nổi trôi Mậu Tài gần một chút thôi Đắn đo Tiên Nộn, bồi hồi Thanh Tiên Chung dòng, mà sóng rất riêng Trăng Địa Linh, đã nằm nghiê

Đêm biển

Thơ   •   20.11.2021
Tôi lăn ra cùng với sương biển mệt nhoài tê gió ầm ào vật vã những vỏ bia lon sóng đánh lùi trả lại không bàn tay buồn nhận chán chường chỉ có bờ cát trẻ con há mồm đêm đen vồm vã            

Bao La lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Dừng đây quán tạm, trời chưa tối Ngày khuyết mòn hung tiếng thở dài Cơn gió lùa chi thân xác mỏi Nỗi niềm đã chật kín trong chai Ta mở, máu trào, môi sánh bọt Đời nghiêng, nghiêng đổ, ta nào say Thế gian hát mãi câu tình sót Duyên nợ sầu chi kiếp trả

Trong màu máu đỏ

Thơ   •   21.11.2021
tôi đã hát trong vùng ánh sáng từ giấc mơ của những đứa trẻ lạc loài không ca dao không đồng dao không bài chòi tôi đã hát bằng sự tung bọt sục sôi của máu tràn và dâng từ ký ức

Tôi nghe phía đầu nguồn

Thơ   •   20.11.2021
tôi cạo cái đầu tôi trọc lóc tóc lại mọc lên như quả chôm chôm từng sợi thần kinh chĩa ra mọi phía tôi nhìn có những cái nhìn nhắm mắt mới rõ mới thấu có những cái nhìn quay lưng vẫn biết vì những tiếng rên oan khốc vì cái mùi hôi ngu ngốc vì cái mà

Tiếng ho rừng

Thơ   •   20.11.2021
bật ra từ thanh quản đêm tiếng ho từ 3 giờ sáng bắt đầu một ngày bần cùng vắt lên chòm sao băng hoại rã rời tiếng khua bát đũa tiếng lửa bếp xì xèo phun khói tiếng gà gáy hì hục kéo mặt trời lên từ lúc con suối cựa mình trong lùm gai mây bên cạnh

Nghịch

Thơ   •   20.11.2021
quèn quẹt mái tôn lá chuối lật từng trang nần nợ một màu đen rất khuya chui ra từng hơi thở ngập ngầm bóp nghẹt một loài tim một loài tim biết khóc trong lặng im không một dạ hương sinh nở không một men rượu tráng ly không một tiếng đàn vụn vỡ tất cả

Hội làng

Thơ   •   20.11.2021
Tháng giêng làng mở hội làng Dập dềnh kiệu rước, xênh xang trống cờ U thầy nhớ thuở còn tơ Nụ cười thèn thẹn, chiếc ô ngập ngừng Sân chùa nghi ngút trầm hương Mái rêu ảo ảo, mưa xuân mờ mờ Em khoe đôi má đào tơ Ngày xuân có kẻ ngẩn ngơ cổng chùa Đa

Dòng sông kín sương chiều

Thơ   •   20.11.2021
Dòng sông kín sương chiều chú nhái thõng bàn chân mọn ngày gấp khúc vào trăng.

Trong cơn mê loài thú hoang

Thơ   •   21.11.2021
Người ngồi câm miệng lại ngó trời đất đảo điên người như ngây như dại đắm trong cuộc muộn phiền ngườii ngồi châm điếu thuốc thấy lòng thêm cô đơn trái đất nuôi trong ruột bao nhiêu lửa căm hờn? người ngồi ngó quanh biển hỏi dài rộng là bao? hạt muố

Vết thương dịu dàng

Thơ   •   20.11.2021
Cái gai năm ấy còn trong Bàn chân một thuở đi rông đường làng Chính là ký ức còn đang Nhắc ta nhớ, bụi tre làng ngày thơ.

Dời mộ

Thơ   •   20.11.2021
Năm đói em tôi chết bên đống rơm nâu mẹ lăn tràn sân gạch nước mắt bố tôi úp mặt vào tấm phên tre trét phân trâu nỗi đau ghèn khô trên hốc mắt múc... Năm đó hợp tác xã không cho chôn cất dưới chân đồi vì là nơi trong dự án quy hoạch mấy tháng sa

Đêm tắc kè đọc Tr. Sơn

Thơ   •   20.11.2021
tắc kè tắc kè tắc kè ai oán rót máu trên mái tôn ngôi nhà hoang đêm tân thành thủng nát nhói đau như câu thơ vượt biên không thành như tiếng khóc chào đời côn đảo như những mùa xuân bị cầm tù rục rã hốc mắt tắc kè tắc kè tắc kè đoản khúc đoạn trường

Chúng ta nói về chúng ta

Thơ   •   20.11.2021
Chúng ta không nói gì về cuộc chia tay sự tắt nghẽn mạch hôn có thể nảy sinh bệnh trĩ tâm tưởng chúng ta tạm dừng lại dẫu biết sự dừng lại này thật tồi tệ tình yêu của chúng ta có quá nhiều tiếng quạ kêu trong cổ họng chúng ta đã tạo lập ngôi mộ khổ

Nấc

Thơ   •   20.11.2021
Mùa xuân mọc trên ngọn cây Mùa sát nhân, mọc dưới tay côn đồ Bây giờ cho đến bao giờ Máu tươi hết vấy đỏ tờ khai sinh?

Câu nói của kẻ đang chết

Thơ   •   20.11.2021
cầm tù đôi mắt tôi vụt ra bên ngoài vũ trụ tóc vướng cứa con tim màu biển xanh những cơn khát địa chấn đang lùng sục sự sống trên triền môi nhân bả

Nắng hạn không giới hạn

Thơ   •   21.11.2021
Nắng chi nắng lạ nắng lùng Nắng phang túi bụi tùng bùng ngõ quê Tiếng chim rát rạt bờ tre Chó le lưỡi cóc, gà xoè đuôi tơm Nắng chi không thấy gió nờm Mồ hôi chảy xuống tận cờm, nóng sôi Ông già thở muốn đứt hơi Bà già cầm cái nón cời quơ quơ Vạt ra

Đang về chỗ nớ

Thơ   •   20.11.2021
Ta về, ngồi, một góc đêm Đen thui, như thể ngày em có chồng Ngoài trời, có vẻ mênh mông Nhưng dòm qua, vẫn thấy không bình thường Chẳng nhìn ra, được con đường Nhưng nghe, là biết môi trường rất đen Ngỡ lạ lẫm, mà rất quen Nghe ho, lại nhớ mùi hen s

Xạo

Thơ   •   20.11.2021
Bình minh ăn vụng mặt trời Để từng tia nắng vãi rơi mặt đường Xin đừng ăn vụng yêu đương Nụ hôn rồi sẽ tổn thương thấy bà!

Mẹ gà đã bị con người ăn cắp hết trứng

Thơ   •   20.11.2021
Mẹ gà đã bị con người ăn cắp hết trứng ngày đêm vẫn ấp cái mỏ cục cục gọi con.

Ngợp cầu chợ dinh nghe nằng nặng

Thơ   •   20.11.2021
Hút gió Vĩ Dã chạy hộc xì hơi về Phú Thượng ngày căng ngực có vẻ mới tưng tức em cười ngả gió nón mơn mơn nhìn từ cầu dòng sông mịch cồn nổi thành làng em vít đôi chân cong mặt nhìn chim buồn te hé khoé áo dài non mướt rủ rê chiều cầu nối chuyệ

Ngó thôi cũng gọi rằng yêu

Thơ   •   20.11.2021
Cũng như hoa ở trên đời Em khoe nhan sắc cho người tương tư Em đi, để lại trại tù Nhốt tôi cùng với mịt mù nhớ thương.

Chiều trên khư mộ

Thơ   •   21.11.2021
Đưa tay vớt nửa buổi chiều Còn đây, đọng lại rất nhiều khói nhang Nắng loang con dốc rất vàng Chiều ơi, tiếng dế dưới hang rất buồn Lá khô không nhớ mình luôn Nằm, cho cơn gió kéo hồn lá đi Tôi ngồi, như chẳng biết chi Ô hay, như rứa, còn gì là tôi N

Sáng khai trường

Thơ   •   21.11.2021
Em bước vào tinh mơ Con đường quen mát lạnh Mùa thu êm như thơ Như cho em đôi cánh Chim gọi năm học mới Reo vang dọc con đường Niềm vui thêm phơi phới Trào dâng buổi tựu trường Này cặp da, tập mới Mũ giày cũng mới tinh Này quần xanh, áo trắng Này kh

Nhện ạ! Mi thật giỏi!

Thơ   •   21.11.2021
Nhện ạ! mi thật giỏi! bắt được con ong to hơn mi sự im lặng giả vờ thật khủng khiếp.

Mảnh đất nứt ra từng vết máu

Thơ   •   21.11.2021
chiếc máy ủi nghiến từng vòng xích máu lạnh hất tung cổ thụ bào tận đáy những chum tro hoả táng đốt trụi trần đồi khe luống tuổi cày xới hố hầm thù hận bới thủng mồ cha mưng mủ nhụa nhầy khoả lấp hồn oan giăng lối u mê cải tạo bằng sức mạnh sản xuấ

Ừ ừ! Té ra là vậy!

Thơ   •   20.11.2021
ông là người nổi tiếng ông là hàng xóm của một người nổi tiếng hai ông có điểm chung về sự nổi tiếng và hai ông có điểm riêng biệt để tạo ra sự nổi tiếng về điểm này ông hơn ông bạn nổi tiếng ông viết thơ như ngốn một nạm rau muống đọt chấm mắm nêm

Thói quen

Thơ   •   20.11.2021
Bình thường chẳng biết ra răng Nhưng khi uống rượu, nhớ thằng bạn xưa Mở phone buông chuyện búi xua Nói huyên thuyên, vẫn thấy chưa đã thèm.

Hành trình mới rất cũ

Thơ   •   21.11.2021
có nghe không? tiếng gió hát trong những giọt mưa giọt mưa hát trong đêm 30 tháng 12 tán cây hát trong trong sự xói mòn của rễ loài người hát trong bóng đêm mịt mù những triều đại hát trong ngói vụn, gạch vỡ và gỗ mục những tiếng kêu bị thủng hai đầ