Sủa đêm

Thơ   •   Chủ nhật, 21/11/2021, 15:41 PM

23 h 27 rồi Mà không ngủ được, cứ ngồi như ri Hỏi, tôi đang nghĩ suy gì? Hỏi, con chó sủa cái chi rứa hè? Hỏi xong, rồi lại nằm, nghe Con chó sủa, tiếng sủa đè lên tôi 23 h 32 rồi Rứa mà tôi, vẫn còn ngồi sủa khan.

Nội dung bài thơ: Sủa đêm

23 h 27 rồi

Mà không ngủ được, cứ ngồi như ri

Hỏi, tôi đang nghĩ suy gì?

Hỏi, con chó sủa cái chi rứa hè?

Hỏi xong, rồi lại nằm, nghe

Con chó sủa, tiếng sủa đè lên tôi

23 h 32 rồi

Rứa mà tôi, vẫn còn ngồi sủa khan.


Bài thơ Sủa đêm của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Châu Thuỷ

Thơ   •   20.11.2021
khi đã say mèm trong câu thơ viết cho em của một chiều xao xác rụng gót lá bơ thờ trong đáy quạnh hoàng hôn, ta cúi mặt nhìn dòng sông ẩn ức những đợt sóng buồn tê dại đang mục rủn hình hài nguồn cội suối khe. có phải ngày không? sao giọt nắng ngọc

Tôi đi một vòng quanh tôi

Thơ   •   21.11.2021
tôi tìm những gì sót lại trong lúc lang thang trên cơ thể mình tôi bắt gặp dòng suối khô trong khoé mắt ngày tháng chết kiệt trên hàng mi cháy sém âm thanh vui buồn một thời hoá thạch trên phím đàn răng & đâu đó mùi trinh tiết em còn in đậm từng

Nghe lạnh vào đông

Thơ   •   21.11.2021
Chưa là ngọn là gốc của một buổi sáng bên tách cà phê đậm đặc mới phát hiện một ca khúc buồn như đám tang dưới mưa sa như những lời sám hối của một đời người tôi đang đứng dậy sau những ngày tháng lê thê rụng rời uể oải đừ ngắt tôi thấy đám mây bay

Giấc mơ màu hướng dương

Thơ   •   20.11.2021
Dù không đợi được cả đời Cũng mong có được mấy lời thương yêu Gieo câu lục bát trong chiều Sao nghe bên ấy cũng nhiều đa mang?! Ta chừ quảy gánh bi hoan Về thăm phố cũ muộn màng heo may Hồn như đã trắng màu mây Ngày hoang mang rụng, đêm gầy guộc rơ

Tin hè

Thơ   •   20.11.2021
Mưa đầu mùa báo hè về Cây xoan biêng biếc tiếng ve trĩu cành Từ trong thăm thẳm lá xanh Phượng hồng đã nhú môi xinh thẹn thùng Cánh diều chở gió qua sông Ngọt ngào hương lúa mênh mông đồng chiều Hình như trời rộng hơn nhiều Lòng em rạo rực... thêm

Giả thiết

Thơ   •   21.11.2021
Cứ yên lặng như bồ thóc cứ nhìn nhau như nước qua cầu như gió chiều cứ lướt qua nhau như ly cà phê không đường đắng nghét... Rồi có một ngày bồ thóc nảy mầm hoài niệm rồi có một ngày nước xoáy chân cầu rồi có một ngày gió thành bao mùa ngâu rồi có m

Mùi bể dâu

Thơ   •   20.11.2021
Trưa, đem chó chết đi chôn Nhẹ tay, kéo vội linh hồn nắng lên Tôi nghe cỏ khóc rất hiền Thấy đa đoan chảy triền miên đất trời Chập chờn trong gió, bướm bơi Hồn thu ảm đạm trong lời hoa đau Mây đen phủ kín trên đầu Đã nghe mùi của bể dâu rất nồng.

Quên

Thơ   •   20.11.2021
Rồi mai máu sẽ thay màu Mộ bia nở rộ mười đầu ngón tay Trong ngần một giọt sương bay Như không còn nhớ tháng ngày rong chơi.

Hay hát đồng dao

Thơ   •   21.11.2021
Hay ưa gặm cỏ Là bò với trâu Hay tắm ao sâu Là con nhà vịt Hay kêu ríu rít Là chú chim non Hay khoe mắt tròn Là anh mèo mướp Hay đi đến lớp Là bạn sáo nâu Hay lặn ao bàu Là anh cá chép Hay rung ria mép Là bác chó nhà Hay hét hay la Là gà mái đẻ Hay đ

Buổi sáng trong rừng cũ

Thơ   •   20.11.2021
Giọt sương thứ nhứt đã tan Đá thê lương, vọng trên ngàn dưới khe Từng xanh lớp lớp mây che Ngày u ám, đã vội khoe sắc buồn Gió ngang một phát, đi luôn Lá khô vội trở nỗi hờn ghen xưa Hứng hột nắng, bợ hột mưa Cuộc tình được mấy hột thừa ra đâu? Em đ

Một ngày cuối tháng bảy hai lẻ chín

Thơ   •   20.11.2021
chạm tay vào buổi sáng những giọt cà phê sóng sánh đen vỉa hè nhộn nhịp tiếng nói và khói thuốc những mảnh đời bắt đầu cho hành trình dạt trôi bình minh mắc cạn trên chằng chịt những dây điện kéo qua thành phố lời chào hỏi đầu tiên buổi sáng là lời m

Cát

Thơ   •   20.11.2021
Nhớ nhà thơ PXL Lăn lóc đến nỗi không còn thịt còn da băng qua những quanh co ghềnh thác rũ sạch cho nhẹ nhàng một chuyến chơi xa rũ sạch để còn nguyên vẹn cát Từng nghe suối reo thác nhảy sông rộn rã phù sa cuộc hành trình lăn theo sự mặc cả bởi đã

Nằm

Thơ   •   20.11.2021
Nằm nghe hơi thở mơ màng Kiếp luân hồi đó, nhẹ nhàng qua tim.

Tịch lặng

Thơ   •   21.11.2021
Chiều lạnh đáy sông su Mộng chui vào tổ kiến Gốc cây, ngồi thu lu Buồn chi nhổ nước miếng? Bạn cũ say bên trời Người cũ chừ dưới mộ Nhạc chiều theo lá rơi Xạc xào mà khủng bố! Rừng vắng mấy nghìn năm Lòng vắng nghìn thế kỷ Đá vẫn đứng lặng câm Sầu vô

Giật một cú

Thơ   •   20.11.2021
Giật một cú té giật một phát ngã giật một hồi nằm sấp và đứng lên cứng cáp.

Sở hữu

Thơ   •   20.11.2021
Tôi sở hữu hàng ngàn cánh đồng bạt ngàn nỗi buồn và hàng vạn ngôi mộ gió tôi tin vào điều đó như tin vào cái chết của mình vì tôi vĩnh viễn sở hữu cái chết ấy.

Trên hành trình làm người

Thơ   •   21.11.2021
Trong hành trình làm người ít nhất dưới bàn chân của mình một chú kiến đã chết.

Con cóc

Thơ   •   21.11.2021
Bốn chân nho nhỏ Khiêng cái bụng to Áo sồi loang lổ Cóc ngồi hiền khô Cóc ngồi trong hóc Nhớ chuyện ngày xưa Mùa màng gặp hạn Gọi trời đổ mưa.

Trên cầu sương khói

Thơ   •   20.11.2021
Dã Viên, Bạch Hổ mù sương Hồn ai lạnh dưới sông Hương thế này Gió oan nào buốt nhành cây Máu ai nhuộm tím cõi này hỡi thơ?

Trong bóng tối

Thơ   •   21.11.2021
Đêm vẫn im lìm, đêm tối thui Người đi, thì cũng đã đi rồi Mà sao dưới đáy sâu mồ cũ Vẫn vọng về đây một tiếng cười?

Nhớ Phạm Phú Hải

Thơ   •   21.11.2021
Đã tan chưa? Nắm xương buồn Câu thơ tai biến rát nguồn bình minh Sống là tử, chết là sinh Hồn kêu âm lẻ, chuông rền cõi u Mời nhau một chén rượu mù Nhớ hai con mắt tội tù nhìn trăng Hư không là chốn vĩnh hằng Trăm lần tóc rụng xuống cằn cỗi khuya Bứ

Vọng khúc xuân

Thơ   •   21.11.2021
Có phải mùa xuân là cõi nhớ mà dòng sông thăm thẳm bãi bờ xa tha thiết quá! nắng vàng hanh một thuở dấu yêu nào đắm đuối những âm ba Còn gì nữa, vườn ai hoa tím vỡ gót mùa đi bằn bặt dẫm tim người em đốt cháy lời yêu ngày tháng cũ còn lại đây sương k

Về đâu mong manh

Thơ   •   20.11.2021
Đêm qua Huế mưa rất đen tôi biết mình sắp chết âm vọng rên xiết dòng sông trôi mưa chập choạng sấm chớp cơn đau đánh thức tôi dựa bàn phím toóc tách đua mưa chống chọi bệnh bằng ngụm rượu lạt ngày đông   bóng ma kéo tôi hơ ấm xác lá khung

Nhớ chi nhớ lạ!

Thơ   •   21.11.2021
Nhớ chi nhớ lạ quá chừng! Nhớ tay năm ngón, nhớ chưn một bàn Ngậm ngùi khóc thở cười than Chống cờm trố mắt thấy ngàn âm u Bi chừ bến lở sông su Con tơm con tép mịt mù nơi mô? Tồng ngồng nhớ mắt tiểu thơ Nhớ triền cỏ cú, nhớ bờ rau răm Lâu rồi không

Châu Thuỷ

Thơ   •   20.11.2021
khi đã say mèm trong câu thơ viết cho em của một chiều xao xác rụng gót lá bơ thờ trong đáy quạnh hoàng hôn, ta cúi mặt nhìn dòng sông ẩn ức những đợt sóng buồn tê dại đang mục rủn hình hài nguồn cội suối khe. có phải ngày không? sao giọt nắng ngọc

Côn Sơn

Thơ   •   20.11.2021
Đá mòn vách núi cũng mòn rừng già nua lắm có còn như xưa dù qua bao cuộc nắng mưa vẫn nghe tiết khí Bình Ngô vọng về.

Đò Ba Bến

Thơ   •   20.11.2021
hớp rượu này nữa ta đưa em qua Đò Ba Bến hoang liêu ngã ba lòng xốn xang dòng Vu Gia đỏ ối bờ bến gãy tuổi em lớn thầm sau cuộc chiến da em ngăm thuốc súng môi em mặn mà Cấm Thị mắt em nhàu một vệt nhớ Hà Tân ta như chuyến xe thồ ký ức những hoài niệ

Buổi sáng và những hột mưa đen

Thơ   •   21.11.2021
câu chuyện lòng như cánh hoa rã nát thời gian cho chúng ta những phút giây tức tưởi em hãy cắn nát vai anh một lần nữa hãy cấu cào để biết những giọt máu cuối cùng còn chảy anh ngậm tiếng chim bi ai vào tận đáy lòng hãy giữ một chút hơi cho ấm linh h

Bà lão bán hột vịt lộn

Thơ   •   21.11.2021
Chong đèn khuya thắp đời mình gió xô hiu hắt bóng hình gầy tom áo mưa chừ đã rách tươm phong phanh che một nỗi buồn già nua Chấp chi mấy ngọn gió lùa sá chi mấy trận mưa khua đêm trần thân này kể đã mấy thân tuổi này những biết bao lần chông chênh

Tôi đã đến một lần và ra đi mãi mãi

Thơ   •   21.11.2021
Này sông, đã cạn từ nguồn Này non núi cũ, đã buồn cội xưa Nắng bầm, chết ngắt dưới mưa Bàn chân hồi cố còn chưa trở về

Đùn

Thơ   •   20.11.2021
Chẳng có gì, ngoài mây bay Thềm xưa lổ đổ cỏ cây cháy vàng Máu hồng hoá cục gạch hoang Gió đùn lau lách lên ngang mặt người.

Tình ca trên dây phơi căng gió

Thơ   •   21.11.2021
ngày hát tình ca trên dây phơi căng gió ta bước xuống dòng sông biệt lộ gặp em cong lúm đồng tiền mùa hoang dại xoáy trên miền trinh tiết em về hái chùm ái ân ta mắc võng si tình trên gác nhớ từng hạt bụi đưa ta về khuấy nhịp luân hồi hai đầu tử sinh

Tán

Thơ   •   20.11.2021
Em lạnh như là nước đóng băng Anh như tia nắng chốn thiên đàng Gặp nhau em quyết không nhìn mặt Nhưng gió bảo rằng: em sẽ tan.

Hẹn về Đà Nẵng

Thơ   •   20.11.2021
Hẹn về Đà Nẵng cùng em Phố xưa chừ đã vui thêm mấy phần Phượng hồng nở đỏ tháng Năm Chiều vương hoa nắng em cầm trên tay Mười lăm năm trở về đây Ly cà phê, nhắc lại ngày xa nhau Từng con đường cũ lao xao Nỗi niềm riêng, biết khi nào mới thôi Mười lăm

Ngày hè nhắm mắt

Thơ   •   21.11.2021
Nắng đâm trước mặt Nắng thọc sau lưng Một ngày đã tắt Từng ngày dửng dưng Xương co, khớp nhức Mắt sâu mỏi mòn Nỗi đau thường trực Trong hồn nước non Con chim gầy hót Máu loang mỏ chiều Âm thanh đắng đót Đời sầu bao nhiêu! Nghe mùi sách cũ Như mùi l

Trầm luỵ trong mô thức khuynh đồi bản ngã

Thơ   •   20.11.2021
phải biết chạy trốn như chạy trốn một tình yêu chạy như đang hấp hối chạy như bị đâm lòi ruột chạy như chạy giặc khi người ta đã học thuộc một tiểu thuyết có lẽ họ đã quên ca dao một gã điên ngồi xếp những con chữ thành chân dung của mình gã đã khóc

Vệt trăng kinh thành

Thơ   •   20.11.2021
Mở mắt đen ướt em lột xác kinh sư em lóc thịt trăng Ngọ Môn & chúng ta cắn máu giấc mơ chói trinh mặt trời đêm quẫy đám cháy loã lồ bạo khát ban mai ló nóng trương mồ hôi nhiệt đới âm giai huyền ẩn gạch mẻ nứt ma hiện kéo mắt tình nhơ

Đêm cô hồn

Thơ   •   20.11.2021
Cái buổi tối keo kiệt ấy cuối cùng rồi cũng tự sát trên con đường đứt mạch đã có ít nhất hàng ngàn viên gạch vỡ trong cuộc tru di của đất trời những viên gạch không đầu lởm chởm như vết hận răng cưa như anh và em bấu xướt ngày cách tuyệt đã tàn dầ

Nhủ

Thơ   •   20.11.2021
Đừng đập chết những ngày rỗng không đêm sẽ thức dậy ngờ vực đã triệu kiếp rồi vẫn tồn tại nỗi đau nỗi đau mãi còn trong ngực để người còn biết yêu nhau đừng dập tắt giàn lửa thiêu trong tim mạch tinh cầu réo gọi tuổi mình lồng ngực sôi lên lách tách

Gió Nam

Thơ   •   21.11.2021
Gió Nam thổi suốt đêm qua Đốt cho cái ngủ ướt nhoà mồ hôi Trưa nay rặn mãi một hồi Cơn mưa mới rụng được đôi ba hòn Thương cho bụi ớt mi nhon Đã vàng chiếc lá, đã giòn cành xiêu Cơn mưa làm nóng thêm nhiều Sặc mùi hơi đất làm thiu đường làng Con chó

Ngày cuối năm ở nhà một mình

Thơ   •   21.11.2021
Ngày cuối năm, hơi buồn Lòng trơ như lô cốt Bàn tay như chổi cùn Cứng đơ đơ từng đốt Vợ con vô thăm quê Hẹn về vào ngày mốt Nhà rộng thênh bốn bề Con chó ngồi hóng hớt Mưa dội trên mái nhà Chui xuống trần mấy hột Ngó ra ngõ, con gà Ướt như con chuộ

Xuân ngây ngô

Thơ   •   20.11.2021
Em về chân thon Xuân hồng phố nhỏ Hồn nhiên lối cỏ Áo trắng - sương non Em về bâng khuâng Mùa xuân mắc cở Ép vào trang vở Một màu thiên thanh Tơ trời vây quanh Tóc mềm vương vấn Gió ơi! ngơ ngẩn Hương mùa đong đưa Con đường rất xưa Môi cười rất mớ

Uống rượu với Hiền, Dân

Thơ   •   21.11.2021
Ngày mai có chết, đừng quên nhé! Một chốn đi về, một cố hương Ta khóc cho tròn môi tiếng mẹ Một bờ chung thuỷ, một tang thương Một sông kết hợp bao nhiêu suối Một lạnh lùng khuya mấy thở than Đêm nghe chó sủa lưng chừng núi Ai gọi tin buồn, đặt áo q

Trò chơi

Thơ   •   21.11.2021
Trong mơ ta lỡ cởi truồng Nhảy vào bản thể cội nguồn tắm chơi Gặp em ở tuốt trên trời Cũng loang lổ, với nụ cười khoả thân Em là tiên nữ xa xăm Tóc xanh tuế nguyệt, ngực rằm đào tơ Kết nhau khu vực ảo mờ Luyến nhau ngan ngát đôi bờ âm dương Môi mềm

Trưa mùng tám Tết nơi đó mùa đang rụng trứng [gà]

Thơ   •   21.11.2021
Nơi đó máu đã đông trong trí nhớ đá chất trong ngực nặng trịch tiếng thở chết dần tiếng nhạc đưa tang chìm xuống đáy dòng sông vĩnh viễn không mùa xuân trở lại một lần trong giấc mơ tôi đã chọn sự bình yên rau đắng khuôn mặt cơm khê giữa cuộc đời khá

Lời cỏ (II)

Thơ   •   20.11.2021
nuốt cọng cỏ dại tôi đi tìm mặt trời phía đôi mắt của người nông dân tiều tuỵ mặt trời tàn trong điếu thuốc lá thô chiếc lưỡi cày xoáy vào đất quê như cơn đói xoáy vào tâm thức ước chừng hơn thế kỷ những dòng sông chết từ lâu trong mạch máu người bà

Đoàn tàu chân đất

Thơ   •   21.11.2021
Đoàn tàu xình xịch Chân bước hai hàng Miệng hót vang vang Tôi sau bạn trước Tàu đi từng bước Mỗi người mỗi toa Nếu thả tay ra Tàu không còn nữa Tàu đến gần cửa Lại quay đầu vào Tàu lên đèo cao Thì chân phải nhún Thả dốc tàu xuống Thì thấp đôi chân Tà

Đêm hút gió

Thơ   •   20.11.2021
Đêm hút gió xác chết chất chồng mùa đông đóng băng nước mắt.

Những bức tranh uất

Thơ   •   20.11.2021
ít ra tôi cũng đã trải qua bốn năm học hội hoạ nhưng tôi không có được một lần triển lãm tranh của mình bởi vì tôi không bao giờ vẽ tranh trên bất cứ chất liệu nào khi bạn hỏi nhưng tôi đã vẽ rất nhiều vào những đêm mất ngủ tôi vẽ bằng hai chiếc cọ l

Con đường đất đỏ lầy mưa

Thơ   •   20.11.2021
đêm rất say trên cao một chùm ánh sáng ngã quỵ trên vũng lầy anh lang thang tìm em trong nỗi nhớ con đường của chúng ta đã chôn chặt chân anh bằng bùn đỏ từng cơn gió từ vũ trụ buồn bay mùi nhang khói đẩy rác rưởi bên góc chợ tấp vào anh mùa đông đờ

Tiếng em

Thơ   •   21.11.2021
Như tiếng nói của em cũng đủ cho đất trời này trở thành Huế sắp lại những chiếc lá dĩ vãng những hạt mưa bụi những câu hát đó là khuôn mặt đàn bà đang hiện hữu trong câu kinh chiều chậm buồn giọt nước cuối cùng sẫm đục va đập vào bia đá có còn khiế

Nhạt

Thơ   •   20.11.2021
Xin em mặc áo vu quy Đừng bao giờ nhớ đường về ngày xưa. Bao nhiêu nắng, bấy nhiêu mưa Nhạt nhòa như thể là chưa chúng mình.

Ngã ba sông

Thơ   •   21.11.2021
Chim hớn hở gọi gió về Thác Cạn Nắng Đầu Gò nóng bỏng ngã ba sông Tiếng dê giục cháy môi mềm Pa Tớt Mắt Đồng Chàm khuấy động sóng sông Bung...

Tĩnh & động

Thơ   •   20.11.2021
đã rụng ngày hôm qua vào trong xác lá sáng nay tất nhiên sự ngọt ngào của dòng sông đang cuốn ta vào một ban mai nồng nàn những ánh mắt cuộn cháy thiên đường cỏ xanh mặt trời xuyên ngang vòm lá đỏ những tia nắng như sợi tóc em chảy xuống ngực anh đô

Hàng trăm năm trời

Thơ   •   20.11.2021
Hàng trăm năm trời mới được một cây ươi to lớn người ta cưa sát gốc để hái quả mùa sau chảy nước mắt trên gốc cây.

Con chim sâu bé bỏng réo gọi bình minh

Thơ   •   20.11.2021
Con chim sâu bé bỏng réo gọi bình minh đã chết từ lâu trong họng súng của những thằng du côn chuyên vác súng chì tôi đang nghe mồn một tiếng kêu của nó.

Tháng chạp

Thơ   •   21.11.2021
Không buồn, sông cũng trôi xuôi mùa vui rồi lại sẽ vơi từng ngày em đi rồi... đông có hay? chỉ nghe mùa rót giọt đầy giọt vơi Ngày đem mây trắng giăng trời lá vàng lãng đãng áo người mờ phai mưa mưa mưa mãi mưa hoài! sông dâng nước mắt đỏ đầy dòng Tư

Tự nói với mình

Thơ   •   21.11.2021
Sanh ra là để chết Có ai sống mãi đâu Đã chết, thì chấm hết Khói nhang chung một màu Mà lạ! Người, khi sống Nghe nói chết, né ngay Bao giờ cũng hi vọng Sống một trăm tuổi đầy Nhưng, đời không phải rứa Sống, chết, cũng tuỳ duyên Đúng ra là sống nữa Hế

Đôi lúc nghĩ

Thơ   •   21.11.2021
Đôi lúc nghĩ cuộc đời vui chi lạ! Vầng trăng kia ở tuốt phía trời cao Ta mải ngắm, thế là ta đạp cứt Trăng mỉm cười, ta thì bảo: không sao!

Qua lối cỏ tranh

Thơ   •   20.11.2021
Riêng tặng Trương Thanh Yên Cảm ơn đất, cảm ơn trời Đến với em, cũng một người yêu em Trăng mềm xé mỏng từng đêm Gối chao nghiêng mộng trinh nguyên nõn nà Con chim ngồi ngó núi xa Tháng ngày mổ giọt giang hà héo khô Vu Gia nghẽn lối đợi chờ Em không

Ngó ngang mùa cũ

Thơ   •   21.11.2021
Từ bữa nớ, em về, không lại nữa Vườn hoang vu, khế rụng suốt đêm ngày Rồi sau đó, nghe tin em có chửa Với một người, yêu chưa hết đắm say Và mải miết, dòng đời trôi vô hậu Em biệt tăm, biệt tích ở nơi mô Tôi cũng đã trở thành người ở đậu Trên nẻo buồ

Móc ruột đêm

Thơ   •   20.11.2021
Ngày, dòm mấy nẻo mù khơi Đêm, se sắt ngó cõi người, tối đen Đất trời thở, một nhịp quen Âm dương cọ xát - tiếng rên côn trùng Thấy gì? Đằng trước mông lung Gặp chi? Thăm thẳm lạnh lùng phía sau Hắt hiu mấy nấm mộ nhàu Nhân gian còn đó nỗi đau chất c

Xạo

Thơ   •   20.11.2021
Bình minh ăn vụng mặt trời Để từng tia nắng vãi rơi mặt đường Xin đừng ăn vụng yêu đương Nụ hôn rồi sẽ tổn thương thấy bà!

Nói chuyện với muỗi

Thơ   •   21.11.2021
Ta nhét vào khuya tiếng hắc xì Để cho hơi thở khỏi bay đi Cơn mưa đã ngủ, ta còn thức Thử lắng nghe mi nói cái chi? Có lẽ đêm nay không hút máu Chỉ là bay lượn tí cho vui? Mi kêu như thể là âm nhạc Ta thích nên ta lúc lắc đùi Ta hỏi mi nì! lạnh lắm k

Tết quê

Thơ   •   20.11.2021
Mùng một tết, trèo lên non Thắp nhang, cho khói cuộn tròn lên mây Ngó xuống ruộng, chộ chim bay Ngó xuống chưn, chạm một ngày sắp qua Sông thì vẫn gọi Vu Gia Chùa, thì vẫn chỗ Đò Ba Bến buồn Lấy tay bụm bụm nước nguồn Thấy hơi lạnh lạnh trong buồng

Nghịch

Thơ   •   20.11.2021
quèn quẹt mái tôn lá chuối lật từng trang nần nợ một màu đen rất khuya chui ra từng hơi thở ngập ngầm bóp nghẹt một loài tim một loài tim biết khóc trong lặng im không một dạ hương sinh nở không một men rượu tráng ly không một tiếng đàn vụn vỡ tất cả

Cõi lặng

Thơ   •   20.11.2021
Em về gấp nửa câu kinh Nằm nghe nguyệt rụng ướt tinh cầu buồn Cúi đầu lá ngậm hơi chuông Đêm mênh mông lặng, giọt sương rùng mình.

Sự trở về

Thơ   •   20.11.2021
sự trở về trượt trên đường tàu đã mục chừng bấy năm có đi đâu có vui bao nhiêu có hạnh phúc bao nhiêu của những ngày tự do thì trở về cũng ngột ngạt trong bực dọc của những chuỗi ngày lê thê giả dối hỡi cao xanh mùa thu còn chìm nghỉm trong lớp bù

Bâng khuâng sân trường cũ

Thơ   •   21.11.2021
Bâng khuâng gió chạm sân trường cũ nắng đã thay mùa xanh biếc xanh con bướm ngày xưa không đến nữa nỗi buồn ghế đá cứ vây quanh Kỷ niệm ùa về trong nẻo nhớ mềm như hơi thở của ngày xa mềm như cánh phượng hồng trong vở cứ nhắc ngày xưa... có nghĩa là.

Những linh hồn trôi

Thơ   •   20.11.2021
theo thời gian trì trệ những linh hồn trôi vất vưởng giữa bình minh ngột ngạt mặt trời khô máu thoi thóp trên những khối bê tông man rợ trong ngôi nhà mồ tối om những linh hồn dẫm đạp nhau trôi ngờ vực nhìn nhau lạnh buốt những ánh mắt cú vọ đã hú

Cho ngày sinh nhật 40

Thơ   •   21.11.2021
Chết đi hỡi dòng nước mắt lột tròng những giọt máu bắt đầu rời thân xác này trong mùa biến động đất trời quằn quại trong chiếc còng rỉ sét mặt người nhìn nhau qua hơi thở xám bùn những tiếng thở theo điệu nhạc chiêu hồn chập chờn đàn trâu đi chập chờ

Dòng sông ướt mưa

Thơ   •   21.11.2021
những cơn mưa tự do bất định lưu tán trong thành phố ướt đá trầm mặc rêu nguyên khởi ý niệm con tim lạnh chạm dòng ngoại nhiên chiếc bóng hoàng hôn hiện thể

Tìm một vạt đất làm một ngôi mộ gió

Thơ   •   20.11.2021
tôi leo lên đồi cùng với con trai và các cháu nhỏ thắp nén nhang ngưỡng vọng tổ tiên lũ dê đã đi ăn xa để lại một bãi phân dày đặt như những viên thuốc tể chúng còn bới đào trên nấm mộ, hất tung những bát nhang nằm lăn lóc năm xưa anh kế tôi đã phá

Cháy vào mắt xanh

Thơ   •   20.11.2021
cháy vào mắt xanh màu hoa đỏ trái tim học trò

Tấm ảnh cũ

Thơ   •   21.11.2021
Cầm trên tay tấm ảnh đã hoen màu thời gian vâng, vẫn đôi mắt ấy cứ nhìn ta dịu dàng Ta ngày xưa đấy hở? sao chẳng giống bây giờ nụ cười trong hơ hớ ôi là cái ngày xưa!... Thời gian trôi nhanh quá! kéo ta ngược dòng đời nhiều khi quên mất cả cái ngà

Là thầy cô của chúng em

Thơ   •   21.11.2021
Là ban mai nắng ấm cho bầu trời xanh trong Cho cỏ hoa mật ngọt toả ngát hương thơm lành Là dòng sông trong veo cho tuổi thơ tắm mát Là vầng trăng ngọt ngào đưa em vào giấc mơ Là một khúc dân ca cho em mơ nguồn cội Có bóng hình quê hương trong những b

Tháng tư nước đã chết và bầu trời không tiếng hót

Thơ   •   21.11.2021
Tháng tư hàng tỉ tỉ cá tôm tắt thở xếp thành dải khăn tang dọc biển miền trung những xác chết bồng bềnh trôi nổi máu gầm gào biển quằn quại ung thư tang thương tang thương tang thương khói nhang sầu lên ngun ngút dòng hải lưu nhiễm độc tím bầm rồi mộ

Im lặng nghe thế giới động

Thơ   •   20.11.2021
Im lặng nghe thế giới động im lặng ta làm tro.

Chiếc bỉm hút nước đái con trẻ

Thơ   •   20.11.2021
Chiếc bỉm hút nước đái con trẻ mẹ không nhớ ca dao chỗ ướt mẹ nằm.

Chuyến xe băng đêm lạnh

Thơ   •   20.11.2021
Chuyến xe băng đêm lạnh trong giấc ngủ có hơi ấm người lạ mùa đông về.

Bi chừ xa xăm

Thơ   •   20.11.2021
Bi chừ non nước mù xa Trăng còn soi bóng ngự hà không em Nát nhàu một lối đi quen Cỏ xưa đâm rát những đêm hẹn hò Thời gian chừ đã nằm co Nhớ thương như chiếc lò xo nén thầm Bi chừ gió cũng xa xăm Mà sao bão, dội ầm ầm trong tim.

Những toà tháp nát dần theo tuế nguyệt

Thơ   •   21.11.2021
Những toà tháp nát dần theo tuế nguyệt con người xây dựng con người phá huỷ và con người phục chế.

Một chiều nắng xế miền Trung

Thơ   •   20.11.2021
hai cánh tay tự kéo dài ra với lấy bầu trời sắp đuối có chạm được không một sợi gió? một chòm mây phù hư đang rã thành những hàm răng trắng bệch buổi chiều lạnh toát mồ hôi đoàn người câm lặng bước đi những đôi mắt đói đã cạn cằn nước mắt họ bới tìm

Thời gian

Thơ   •   21.11.2021
Chớp mắt là khác rồi công việc của thời gian là bằng mọi giá làm cho ta già nua & dắt ta đi đúng vào cõi chết nhưng nó không biết giọt lệ cuối cùng của ta sẽ rớt xuống khi nào.

Về quê

Thơ   •   20.11.2021
Nghỉ hè bé lại thăm quê Được đi lên rẫy, được về tắm sông Thăm bà, rồi lại thăm ông Thả diều, câu cá... sướng không chi bằng Đêm về ngồi ngắm ông trăng Nghe ông kể chuyện chị Hằng ngày xưa Bà rang đậu lạc thơm chưa Mời ông bà, bé say sưa chuyện trò.

Nắng trúc

Thơ   •   21.11.2021
Lời gió hay lời trúc Tơ nắng hay tơ lòng Bướm vàng hay hoa cúc Có ta hay là không?

Thơr trong mắt của anh đấy

Thơ   •   21.11.2021
Thơ ở trong mắt của anh đấy khi anh nhìn rõ âm thanh.

Nguyện

Thơ   •   21.11.2021
Thưa em, trăng khuyết đã tàn Khói ngu ngơ, phủ ngút ngàn trời xanh Sóng bà điên, khéo khoe nanh Tám phương quậy phá, nát nhành phù du Thưa em, anh cũng mệt đừ Giấc mơ quê cũ bây chừ nát tan Rượu mềm môi, xé ruột gan Trắng đen xin được hoá vàng, thưa

Có những bài thơ

Thơ   •   20.11.2021
Có những bài thơ vừa mới sinh ra phải chịu tội tù bài thơ mang hình đứa trẻ mồ côi bài thơ mang hình thiếu phụ bài thơ mang hình mẹ già lú lẩn với thời gian bài thơ có đôi mắt buồn nhìn sự thật thế kỷ bị tạt axit mù loà giọt nước mắt chảy lê thê

Ngày buồn

Thơ   •   21.11.2021
Tôi cúi xuống hôn cái chết của mình không trống chiêng không vòng hoa không giọt lệ tôi tan trong khoảng không im lặng.

Đẹp

Thơ   •   21.11.2021
mọi định nghĩa về em đều vứt nếu không có một chữ đẹp nhô ra hút vào và ưỡn những đường cong tuyệt thể tôi lục lọi trong giấc mơ mình một sự thật đó là em và em tồn tại trong suốt những tháng ngày tôi có em và tôi tồn tại trên cõi đời này em tồn tạ

Đón xuân

Thơ   •   21.11.2021
Mùa đông tạm biệt đi xa Chợt mùa xuân đến mượt mà chồi non Đàn chim vui hót véo von Từng đôi bướm lượn rập rờn dưới hoa Trời xanh, xanh thật xanh thà Đem tơ nắng rắc la đà ngõ xuân Bé nghe lòng lắm bâng khuâng Mở khung cửa nhỏ đón xuân vào nhà.

Mảnh đất nứt ra từng vết máu

Thơ   •   21.11.2021
chiếc máy ủi nghiến từng vòng xích máu lạnh hất tung cổ thụ bào tận đáy những chum tro hoả táng đốt trụi trần đồi khe luống tuổi cày xới hố hầm thù hận bới thủng mồ cha mưng mủ nhụa nhầy khoả lấp hồn oan giăng lối u mê cải tạo bằng sức mạnh sản xuấ

Âm thanh trước tiếng gà gáy

Thơ   •   20.11.2021
tất cả xác chết của mùa tương tàn đã được sắp xếp lại trong một hộp đen trôi bềnh bồng trên dòng sông nước mắt không thể hoà trộn vào đâu được dù là một tiếng khóc rất khẽ những ngọn lửa xanh ngút thịt xương đã cháy dần dần soi từng vết thâm của từng

Nén nhang cháy

Thơ   •   20.11.2021
Nén nhang cháy khói bay vòng nước mắt hoá khói.

Sa mạc trắng

Thơ   •   21.11.2021
Sa mạc trắng những cơn gió tạo sóng biển sa mạc hay biển chết.

Những bức tranh uất

Thơ   •   20.11.2021
ít ra tôi cũng đã trải qua bốn năm học hội hoạ nhưng tôi không có được một lần triển lãm tranh của mình bởi vì tôi không bao giờ vẽ tranh trên bất cứ chất liệu nào khi bạn hỏi nhưng tôi đã vẽ rất nhiều vào những đêm mất ngủ tôi vẽ bằng hai chiếc cọ l

Tâm sự mười năm

Thơ   •   21.11.2021
Đời, được mấy cái mười năm Khẩn trương cũng chỉ, vô tâm cũng là Chết rồi, có hoá thành ma? Trống trênh kiếp trước, nhạt nhoà kiếp sau Vị đời mặn chát khổ đau Em ơi! Tóc đã đổi màu rồi em Cày sâu cuốc bẩm, đừng quên Chữ phu thê, phải đặt lên hàng đầ

Buổi sáng tự do

Thơ   •   20.11.2021
Chạy cùng anh nhé em! mùa gió ngọt trên thớ cổ ta dừng lại bằng đôi tay vội vàng suýt nữa rớt những nụ hôn xuông cỏ chạy trên thiên đường ta tự tạo ra đắm đắm và đắm giọt mồ hôi em đang reo mừng hạnh phúc rôm rốp những nụ cười anh vẽ thành phố của ch

Hơi thở người đàn bà ở lại

Thơ   •   21.11.2021
Trống trơn mộ chí em ngậm ngùi không thấy mộ anh đâu nước mắt tràn qua nương khoai nước mắt tràn qua bãi mía đá nứt từng nỗi đau sụt sùi trời đất em níu giữ tháng ngày quá cố trên đôi vú cùn thâm trên hốc mắt chia lìa tăm tối đàn con nheo nhóc rách