Trăng khuyết
Thôi, về đi em Con dế khóc nhiều rồi Khuya đã ngủ vùi sâu trong mắt lá Con đường về đã nứt làm đôi Đừng nhìn lại sau lưng cho đắng đót bờ môi Trăng lấp lánh trên cao như nuối tiếc Anh vẫn vui đây, ngậm gió đêm thao thiết Mím chặt môi cho nhịp thở cô
Nội dung bài thơ: Trăng khuyết
Thôi, về đi em
Con dế khóc nhiều rồi
Khuya đã ngủ vùi sâu trong mắt lá
Con đường về đã nứt làm đôi
Đừng nhìn lại sau lưng cho đắng đót bờ môi
Trăng lấp lánh trên cao như nuối tiếc
Anh vẫn vui đây, ngậm gió đêm thao thiết
Mím chặt môi cho nhịp thở côn trùng
Em đã lựa lời cho tiếng thốt bão giông
Tim mùa hạ, rét nồng trong phách ngực
Nhẹ gót nghe em, cho đêm đừng thao thức
Mái đình nghiêng, ngói vỡ tiếng hẹn thề
Em đã về, khuya đã sáng bên tê
Ruộng nức nở tách ra từng thớ đất
Con dế tha đi một chùm ký ức
Cho cuộc tình lủng lẳng khuyết trăng nghiêng.
Bài thơ Trăng khuyết của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Tiếng bước chân lê không hở mặt đất
Lũ ve quần hội trên tán cây kêu từ sáng đến tối
Nửa đêm mưa nghe cái chân lạnh ngắt
Trưa mùng tám Tết nơi đó mùa đang rụng trứng [gà]
Con chim đen hót bên dòng sông đỏ