Và
anh tưới rượu lên tờ thời gian để xoè bâng khuâng mà đốt khẽ như là chờ ngưi ngửi mùi hương xa lạ ấy cũng vừa đủ để ngấm vào da em không biết là tôi không hề biết cái tôi đang còn hay mất hay vừa làm con phố nhói đau sực tỉnh giấc ngủ ngày dù quên mấ
Nội dung bài thơ: Và
anh tưới rượu lên tờ thời gian để
xoè bâng khuâng mà đốt khẽ như là
chờ ngưi ngửi mùi hương xa lạ
ấy cũng vừa đủ để ngấm vào da
em không biết là tôi không hề biết
cái tôi đang còn hay mất hay vừa
làm con phố nhói đau sực tỉnh
giấc ngủ ngày dù quên mất mình chưa
ăn ánh sáng mà mây rơi vào lúc
đang bay như đùa vui với chim trời
ơi nỗi nhớ về ai luôn chẳng những
ấm mà còn buốt đấy lúc tình rơi
xuống những chốn mà tương lai nhủ sẽ
giấu mùa xuân niềm thương tiếc đang cầm
trên những ngón thon và chai đã bị
bỏ rơi và đang vỗ cánh lặng câm
Bài thơ Và của tác giả Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh
Nghệ danh: Nguyễn Thế Hoàng Linh
Tên thật: Nguyễn Thế Hoàng Linh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, Thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh
Linh tinh lúc ngồi lang thang, chàng thơ kẹp giữa hai nàng thờ ơ
Cấm độc giả chưa đến tuổi chửi bậy
Olympic lần này đặt ở Trung Hoa
Ngày quốc tế tháo tung buổi sáng
Thế mà vẫn cứ phây phây linh hồn
Đố em lọc được tôi trong xác phố
Tờ khai chứng minh nhân dân...
Tớ và Bùi Giáng chạy thi mút mùa
Tết qua rồi đấy còn chờ hay thôi
Em như một đoá dã quỳ, nở hoang trong ánh tà huy kèm nhèm
Lặng im thì cũng vừa tàn mùa đông
Thì đi theo những giáo điều trốn em
Nhìn em từ thủa bé con/ Đến khi em đã chẳng còn như xưa