Và, Đinh Cường. 08
bạn tôi đến nghĩa trang; tiễn người mới nằm xuống. khi về ngang đám đông, nhớ bức tranh vẽ dở. thân nương / ấm hạt kinh tâm cúi, tìm kiếp khác. gió phổ độ cánh chim. mây quên đòi giải thoát!?! chào ngôi nhà tịch mịch. cầm lên chiếc ly không -- ngh
Nội dung bài thơ: Và, Đinh Cường. 08
bạn tôi đến nghĩa trang;
tiễn người mới nằm xuống.
khi về ngang đám đông,
nhớ bức tranh vẽ dở.
thân nương / ấm hạt kinh
tâm cúi, tìm kiếp khác.
gió phổ độ cánh chim.
mây quên đòi giải thoát!?!
chào ngôi nhà tịch mịch.
cầm lên chiếc ly không --
nghe sóng gào thất, lỡ
vách tường tôi-chân-dung.
phân biệt chi buồnvui
đời không ngưng. không chảy.
từng cánh hoa tuyết, rơi?
rơi. chẳng rơi. cũng vậy.
núi nứt niềm đau chung --
sông cạn nguồn. tóc ngắn.
bạn. tôi. và, mùa đông
sánh vai nhau. bước. tới.
chúng ta chung một thuyền --
trôi dần vào bóng tối.
Bài thơ Và, Đinh Cường. 08 của tác giả Nhà thơ Du Tử Lê - Lê Cự Phách, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Du Tử Lê - Lê Cự Phách
Nghệ danh: Du Tử Lê
Tên thật: Lê Cự Phách
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Du Tử Lê - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Nhà thơ Du Tử Lê, Thơ Du Tử Lê, Tập thơ Mất hay còn chưa hẳn khác nhau đâu!?!
Có tôi không tự thuở mới ra đời?!?
Chăm chỉ làm sao: vòng tử sinh
Thân ôm bom ngiệp, duyên: nổ giữa ngày cấp bách
Chúng ta ở trong nhau: khi ngọn đèn đã tắt
Đời khuyến mãi những hào quang chẳng thật
Mùa đông, từ cửa sổ Fountain Valley Hospital