Bà mẹ Việt Bắc

Thơ   •   Thứ sáu, 22/10/2021, 14:07 PM

Đêm nay trên sàn Bập bùng ngọn lửa Mé kể nguồn cơn Chuyện nhà chuyện cửa: “Con mé có ba Trai hai gái một Gái gả chồng xa Trai còn đứa rốt. Thằng hai ngày trước Trốn vào chiến khu Nó đi cứu nước Làm lính Cụ Hồ. Một hôm lính lệ Theo thằng quan châu Đế

Nội dung bài thơ: Bà mẹ Việt Bắc

Đêm nay trên sàn

Bập bùng ngọn lửa

Mé kể nguồn cơn

Chuyện nhà chuyện cửa:

“Con mé có ba

Trai hai gái một

Gái gả chồng xa

Trai còn đứa rốt.

Thằng hai ngày trước

Trốn vào chiến khu

Nó đi cứu nước

Làm lính Cụ Hồ.

Một hôm lính lệ

Theo thằng quan châu

Đến nhà hoạnh hoẹ:

- Con mày đi đâu?

Tôi sợ khiếp quá

Lạnh chân lạnh tay

Đứng trơ như đá

Hồn bay vía bay!

Ông Ké lắc đầu

Một hai không biết

Nó đỏ mũi trâu:

- Nói không, ông giết!

Nó giật mái tranh

Nó tìm lục khắp

Lấc láo nhìn quanh

Như thằng ăn cắp.

Nó tung bát đĩa

Nó đập héc vài

Nó gầm nó quát

Đá đít tạt tai.

Suốt ngày nó phá

Nó chẳng thấy gì

Nó trói thằng cả

Lôi ông Ké đi

Nó khảo nó tra

Bố con nhừ tử

Rồi tha ông già

Còn con nó giữ

Nó nộp cho Tây

Đày đâu không biết

Biền biệt lâu ngày

Nghe đồn nó chết...

Nó lành như đất

Tội nghiệp con tôi

Tây nó giết mất

Con ơi, con ơi!”

Phên nan gió lọt lạnh lùng

Ngọn lửa bập bùng, mé khóc rưng rưng

Nghẹn ngào chuyện cũ nửa chừng...

“Từ đó ở nhà

Gieo neo túng quá

Hai ông bà già

Vợ thằng con cả.

Rồi ông Ké mất

Nhà lại còn hai

Mẹ con quần quật

Kiếm ăn qua ngày.

Bữa đói bữa no

Chạy quanh chẳng đủ

Ngày đôi bát ngô

Lên rừng đào củ...

Tưởng rồi chết tất

Biết đâu có ngày

Trời còn có mắt

Cụ Hồ về ngay.

Cụ Hồ ra lệnh

Đuổi Nhật đuổi Tây

Cụ Hồ cho đánh

Lấy hết châu này.

Thằng châu con chó

Cúp đuôi chạy dài

Mả bố nhà nó

Nịnh Tây hết thời.

Ôi trời, sướng quá

Dân kéo về châu

Rầm rập hể hả

Mổ bò mổ trâu

Cờ treo đỏ chói

Trên nóc trên cây

Pí lè inh ỏi

Suốt đêm suốt ngày.

Cụ Hồ mở nước

Chia thóc cho dân

Tôi cũng lĩnh được

Tôi cũng có phần!

Rồi ba tháng sau

Thằng hai ngày trước

Chẳng biết ở đâu

Chạy về bất chợt.

Thoạt trông thấy nó

Tôi chẳng biết ai

Nó cao hơn bố

Tôi chỉ bằng vai.

Bộ nó rõ oai

Vai thì đeo súng

Ngực chéo hai quai

Áo thì thắt bụng.

Đầu nó đội mũ

Có cái sao vàng

Trước nó lam lũ

Bây giờ thấy sang!

Tôi ôm lấy nó

Tôi kể trước sau

Nỗi nhà mất bố

Nỗi anh chết tù...

Mắt nó đỏ nọc

Nó cầm tay tôi:

- Mé ơi đừng khóc

Nước độc lập rồi!

Tôi bảo con tôi:

- Mày đi tao nhớ

Tuổi đã lớn rồi

Liệu mà cưới vợ.

Nó chỉ cười khì:

- Vợ con gì gấp!

Con còn phải đi

Giữ gìn Độc lập!

Ở chơi ít bữa

Nó hát cả ngày

Dọn nhà sửa cửa

Xới vườn luôn tay.

Rồi nó xung phong

Vào Nam đánh giặc,

- Bao giờ giặc xong

Lại về Việt Bắc!

Tôi bảo: - Mày đi

Mày lo cho khoẻ

Đừng nghĩ lo gì

Ở nhà có mé...

Từ ấy đến nay

Ngày đêm tôi khấn

Tôi mong có ngày

Nó về, thắng trận...”


Bài thơ Bà mẹ Việt Bắc của tác giả Nhà thơ Tố Hữu - Nguyễn Kim Thành, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Tố Hữu - Nguyễn Kim Thành

Nghệ danh: Tố Hữu

Tên thật: Nguyễn Kim Thành

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Tố Hữu - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Bà mẹ Việt Bắc,Thơ Tố Hữu

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Việt Bắc (1954)

Việt Bắc

Thơ   •   22.10.2021
- Mình về mình có nhớ ta? Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng. Mình về mình có nhớ không Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn? Tiếng ai tha thiết bên cồn Bâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước đi Áo chàm đưa buổi phân ly Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay

Mưa rơi

Thơ   •   22.10.2021
Mưa rơi đầm lá cỏ Mái tóc em ướt rồi, Đôi má em bừng đỏ Muốn hôn quá... mà thôi Sợ em mình xấu hổ Cầm hai bàn tay nhỏ Xa nhau, chẳng muốn rời. Em đi, đường đất mưa rơi Bùn non son quánh chân đồi Phù Ninh Em đi anh nhớ dáng hình Cái khăn mỏ quạ, cái m

Hoan hô chiến sĩ Điện Biên

Thơ   •   22.10.2021
Tin về nửa đêm Hoả tốc hoả tốc Ngựa bay lên dốc Đuốc chạy sáng rừng Chuông reo tin mừng Loa kêu từng cửa Làng bản đỏ đèn đỏ lửa... Hoan hô chiến sĩ Điện Biên Hoan hô đồng chí Võ Nguyên Giáp Sét đánh ngày đêm xuống đầu giặc Pháp! Vinh quang Tổ quốc ch

Tình khoai sắn

Thơ   •   22.10.2021
Ngày xưa khoai sắn sống lang bang Bãi cát nghèo khô, mé núi hoang Như chẳng đòi chi, hồn giản dị Quanh năm bè bạn, chị em làng. Một bữa, cờ son lên đổi ngôi Sao thiêng nghiêng xuống những lưng đồi Sắn khoai hăm hở về dinh chiếm Quyền sống trên miền r

Cho đời tự do

Thơ   •   22.10.2021
(Dịch dân ca Nam Tư) Chuyện rằng: ở xứ Coóc-đon Có người mẹ đến mồ con sụt sùi Khóc rằng: “Con của mẹ ơi Con vàng con ngọc bỏ đời đi đâu Để cho bố khóc mẹ sầu Đất ơi trả lại con đầu cho ta!” Con nghe thấy tiếng mẹ già: - “Mẹ ơi, đừng khóc nữa

Em bé Triều Tiên

Thơ   •   22.10.2021
Em bé Triều Tiên ơi Mẹ của em đâu rồi? Tìm đâu mẹ của em Có ai đây mà hỏi? Giặc bồn bề, lửa khói... Xác ai nằm ngổn ngang? Bãi tuyết lặng quanh làng Phố đổ nhà hoang vắng. Mẹ của em đấy ư? Cái thân trắng lắc lư Đầu dây treo lủng lẳng. Cha của em đấy

Lạnh lạt

Thơ   •   22.10.2021
Gửi một người lính Pháp Anh đứng bên cầu Im lặng Trưa nặng Trên đầu Nắng nồng rát mặt Đôi mi lim dim Anh nghe con chim Ngẩn ngơ huýt sáo Trên cành long não... Buồn lắm, chim ôi! Anh nhìn con sông trôi Nước Hương Giang hiền lành, thanh tịnh Con đò đủ

Bà mẹ Việt Bắc

Thơ   •   22.10.2021
Đêm nay trên sàn Bập bùng ngọn lửa Mé kể nguồn cơn Chuyện nhà chuyện cửa: “Con mé có ba Trai hai gái một Gái gả chồng xa Trai còn đứa rốt. Thằng hai ngày trước Trốn vào chiến khu Nó đi cứu nước Làm lính Cụ Hồ. Một hôm lính lệ Theo thằng quan châu Đế

Đời đời nhớ Ông

Thơ   •   22.10.2021
Bữa trước mẹ cho con xem ảnh: Ông Xta-lin bên cạnh nhi đồng Áo Ông trắng giữa mây hồng Mắt Ông hiền hậu, miệng Ông mỉm cười... Trên đồng xanh mênh mông Ông đứng với em nhỏ Cổ em quàng khăn đỏ Một niềm tin Hướng tương lai, hai ông cháu cùng nhìn. Xta-

Lượm

Thơ   •   22.10.2021
Ngày Huế đổ máu Chú Hà Nội về Tình cờ chú cháu Gặp nhau Hàng Bè. Chú bé loắt choắt Cái xắc xinh xinh Cái chân thoăn thoắt Cái đầu nghênh nghênh Ca-lô đội lệch Mồm huýt sáo vang Như con chim chích Nhảy trên đường vàng... - “Cháu đi liên lạc Vui lắm ch

Sáng tháng năm

Thơ   •   22.10.2021
Vui sao một sáng tháng Năm Đường về Việt Bắc lên thăm Bác Hồ Suối dài xanh mướt nương ngô Bốn phương lồng lộng thủ đô gió ngàn... Bác kêu con đến bên bàn Bác ngồi Bác viết nhà sàn đơn sơ Con bồ câu trắng ngây thơ Nó đi tìm thóc quanh bồ công văn Lá

Lại về

Thơ   •   22.10.2021
Hà Nội ơi Hà Nội! Cay đắng tám năm ròng Quê ta thành đất giặc Ôi ngàn năm Thăng Long! Năm cửa ô rào thép Xe gíp bụi mù đường Nghênh ngang bầy mũ đỏ Tanh trường học nhà thương. Còi hét ga Hàng Cỏ Đêm này nó chạy đâu? Bóng tối đè mái phố Bay đâu lũ diề

Ta đi tới

Thơ   •   22.10.2021
Ta đi giữa ban ngày Trên đường cái, ung dung ta bước. Đường ta rộng thênh thang tám thước Đường Bắc Sơn, Đình Cả, Thái Nguyên Đường qua Tây Bắc, đường lên Điện Biên Đường cách mạng, dài theo kháng chiến... Đến hôm nay đường xuôi về biển Mới tinh khô

Trường tôi

Thơ   •   22.10.2021
Tặng các chiến sĩ bình dân học vụ Trường tôi kiểu cách gì đâu? Không ham mái ngói, chẳng cầu tương vôi: Nhà tranh vách đất đủ rồi Đình quang chiếm chật, được ngồi là hay! Trường tôi vui giữa luống cày Bến sông, bãi chợ, bóng cây, lưng đồi Trường tô

Bầm ơi!

Thơ   •   22.10.2021
Ai về thăm mẹ quê ta Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm... Bầm ơi có rét không bầm? Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn Bầm ra ruộng cấy bầm run Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non Mạ non bầm cấy mấy đon Ruột gan bầm lại thương con mấy lần. Mưa phùn ướt á

Sợ

Thơ   •   22.10.2021
Đêm lạnh lều rơm không liếp cửa Hai đứa mình ôm nhau trên sàn nứa Nằm bên nhau, nghe má ấm trong tay Sợ tiếng gà gáy sáng, hết đêm nay...

Phá đường

Thơ   •   22.10.2021
Rét Thái Nguyên rét về Yên Thế Gió qua rừng Đèo Khế gió sang... Em là con gái Bắc Giang Rét thì mặc rét, nước làng em lo Nhà em phơi lúa chưa khô Ngô chửa vào bồ, sắn thái chưa xong Nhà em con bế con bồng Em cũng theo chồng đi phá đường quan. Con ơ

Cá nước

Thơ   •   22.10.2021
Tôi ở Vĩnh Yên lên Anh trên Sơn Cốt xuống Gặp nhau lưng đèo Nhe Bóng tre trùm mát rượi. Anh là Vệ quốc quân Tôi là người cán bộ Hai đứa mỏi nhừ chân Nghỉ hơi ngồi một chỗ. Gặp nhau mới lần đầu Họ tên nào có biết? Anh người đâu, tôi đâu Gần nhau là th

Giữa thành phố trụi

Thơ   •   22.10.2021
Đến làm chi đây? Ta đã biết Phố thành ta phá hết, lâu rồi! Tìm chi đây giữa đống gạch vôi Hoang tàn đổ nát? Ta đi trên đường đá rát Đông lạnh ghê người Chiếc lá vèo rơi xuống cỏ Tường xiêu loét đỏ Mái gãy sườn đen Mảng buồng son kính vỡ rêu lên Ô cửa

Bài ca của người du kích

Thơ   •   22.10.2021
(Dịch dân ca Nam Tư) - Anh ơi mau trở về quê Vợ anh vò võ một bề canh suông - Thương chồng em hãy theo chồng Ở đây chiến đấu, anh không thể về! - Anh ơi mau trở về quê Con anh nó khóc đỏ hoe cả tròng - Con tôi có khóc ròng ròng Ở đây chiến đấ

Bài ca tháng mười

Thơ   •   22.10.2021
Thuở Anh chưa ra đời Trái đất còn nức nở Nhân loại chửa thành người Đêm ngàn năm man rợ. Nước mắt, máu, mồ hôi Đong hàng bát, hàng bát Bán đổi lấy cơm ôi Nhặt từng hạt, từng hạt... Từ khi Anh đứng dậy Trái đất bắt đầu cười Và loài người, từ đấy Ca bà

Đêm xanh

Thơ   •   22.10.2021
A! Tiếng hát Ngọt như đường cát Của các em Êm êm Thanh thanh... Đêm nay xanh Trăng cao vòi vọi Sông nước mênh mang Anh đi trên bờ Hương Giang Lòng nghe tiếng hát Thơm mát Của các em Lòng môi anh bất giác cũng thèm thèm... Ơi các em, những người lính

Voi

Thơ   •   22.10.2021
Voi là voi ơi Voi yêu voi quý! Voi nằm voi nghỉ Voi nghĩ voi chơi. Voi là voi ơi Voi ta đầu thép Voi cong chân đẹp Voi nghểnh voi cười! Voi là voi ơi Voi con voi mẹ Voi nặng voi nhẹ Nào đi, trưa rồi! Voi là voi ơi Voi đi đánh nhé Voi gầm voi ré Voi x

Bắn

Thơ   •   22.10.2021
Chúng ta ở đây Trên đầu chúng nó. Đại bác ta sau rèm tre nghểnh cổ Trông xuống khoanh đồi đỏ Như đĩa huyết còn tươi. Dưới kia chúng nó đang cười Cười đi nhé, chúng bay ơi, rồi chết! Bao đồng chí của ta bay đã giết Chặt đầu cắm cọc phơi khô Chị em ta,

Bà Bủ

Thơ   •   22.10.2021
Bà Bủ nằm ổ chuối khô Bà Bủ không ngủ bà lo bời bời... Đêm nay tháng chạp mồng mười Vài mươi bữa nữa Tết rồi hết năm. Bà Bủ không ngủ bà nằm Bao giờ thằng út về thăm một kỳ? Từ ngày nó bước ra đi Nó đi giải phóng đến khi nào về? Bao giờ hết giặc về q

Lên Tây Bắc

Thơ   •   22.10.2021
Sáng nay ra trận lên Tây Bắc Hai đứa ta cùng đi đánh giặc Tay dao tay súng, gạo đầy bao Chân cứng đạp rừng gai đá sắc Rất đẹp hình anh lúc nắng chiều Bóng dài lên đỉnh dốc cheo leo Núi không đè nổi vai vươn tới Lá nguỵ trang reo với gió đèo... Quê hư