Duy
Đã qua cái thời ngạc nhiên Đã qua cái thời dằn vặt Đã qua cái thời tức điên Đã qua cái thời đau uất Đã đến cái thời mở mắt Nhìn cho sáng màu tiếng khóc Nhìn cho tỏ sắc nụ cười Nhìn thấy cuộc đời đang lọc Nhìn ra trong vắt ngày mai Giữa Sài Gòn như ở
Nội dung bài thơ: Duy
Đã qua cái thời ngạc nhiên
Đã qua cái thời dằn vặt
Đã qua cái thời tức điên
Đã qua cái thời đau uất
Đã đến cái thời mở mắt
Nhìn cho sáng màu tiếng khóc
Nhìn cho tỏ sắc nụ cười
Nhìn thấy cuộc đời đang lọc
Nhìn ra trong vắt ngày mai
Giữa Sài Gòn như ở giữa chiêm bao
Đi trong phố như chiến hào thuở trước
Đêm đã khuya em cho anh cốc nước
Khát mênh mông đời vượt ước mơ rồi
Em vẹn toàn trong cái tuổi hai mươi
Đâu đã biết lòng người quay quắt lắm
Mắt em nhìn cứ tự nhiên đằm thắm
Cái cuộc đời lật lọng thế là sao
Anh nhớ em day dứt cồn cào
Tiếng tắc kè như bào vào nỗi nhớ
Đêm cao nguyên bồi hồi nín thở
ơi ngày mai của mở đón gì đây
Sau ba mươi ba năm trở lại chiến trường này
Bóng nắng cung đường màu mây đều khác
Có cái gì còn như xưa chân thật
Những đồng đội ngã dưới chân đèo trên giải đất miền Tây
Ba mươi ba năm mới có một ngày
Về quỳ gối trước rừng cây xào xạc
Khác lạ rồi trời xanh nay bát ngát
Con suối xưa vẫn hát giọng êm đềm
Nào ai ngờ cuộc sống lại bon chen
Ngọn gió đó còn nguyên lời an ủi
Đồng đội đó còn nguyên lời nhắn gửi
Thời gian nan đang đợi ở trên đường
Bài thơ Duy của tác giả Nhà thơ Việt Phương - Trần Quang Huy, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Việt Phương - Trần Quang Huy
Nghệ danh: Việt Phương
Tên thật: Việt Phương Trần Quang Huy
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Việt Phương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác