Em có về thôn trăng

Thơ   •   Thứ năm, 11/11/2021, 15:57 PM

Em có về thôn trăng, Khúc sông cửa võng vắt qua làng như lụa, Phù sa in mặt người lam lũ, Truân chuyên vạt sóng đời người Mực mồng tơi nhoè tím tuổi thơ tôi Một tuổi thơ khét nắng, đầu trần chân đất, đòn roi. Ký ức hình mảnh cháy cơm sót lại đáy nồi,

Nội dung bài thơ: Em có về thôn trăng

Em có về thôn trăng,

Khúc sông cửa võng vắt qua làng như lụa,

Phù sa in mặt người lam lũ,

Truân chuyên vạt sóng đời người

Mực mồng tơi nhoè tím tuổi thơ tôi

Một tuổi thơ khét nắng,

đầu trần chân đất,

đòn roi.

Ký ức hình mảnh cháy cơm sót lại đáy nồi,

Phên dại rách mẹ lấy lưng che chỗ gió,

Là những ngày mưa xé nát bươm con ngõ,

rau tập tàng thay cơm.

Tháng mười thắt eo lưng cây rơm,

Tháng bảy bão qua xô nghiêng nhà, hất tung chái bếp

bão mưa, đói nghèo không làm tắt được

ngọn lửa hồng của mẹ tôi.

Tôi lớn lên bằng con tôm, ngọn muống già, trái sấu non, đọt mùng tơi

Bằng sự bòn nhặt suốt đời của mẹ

Cánh cò vẫn trắng nguyên dẫu lời ru không giá thú

Khóm xương rồng gai góc nở hoa.

Mẹ còng lưng cho tôi đứng thẳng,

Mẹ bấu víu vào đất quê nhà cho tôi đi xa.

Em có về với giếng nước, gốc đa,

Với những bức tường nước cốt trầu loang lổ,

Với móm mém nụ cười, đôn hậu như trong câu chuyện cổ,

Gáo nước mưa gội mát trưa hè

Thôn trăng – yêu được thì về.


Bài thơ Em có về thôn trăng của tác giả Nhà thơ Đàm Huy Đông - Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Đàm Huy Đông - Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây

Nghệ danh: Đàm Huy Đông

Tên thật: Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Đàm Huy Đông - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Đàm Huy Đông, Nhà thơ Đàm Huy Đông, Thơ Đàm Huy Đông, Tập thơ Ngày anh không tìm em trong thành phố

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Ngày anh không tìm em trong thành phố (2016)

Từ giã

Thơ   •   11.11.2021
Em về đi, bên sông chiều phai nắng Lối mòn gầy - vùi ngủ cỏ không tên Gió rất khẽ, sợ làm đau lá Vệt trăng mờ nép cuối hoàng hôn. Em về đi, mắt đừng buồn như thế Nào hãy cười cho khoảnh khắc chia tay Anh sẽ hát (lúc thật buồn vẫn thế) Rồi sẽ

Em có về thôn trăng

Thơ   •   11.11.2021
Em có về thôn trăng, Khúc sông cửa võng vắt qua làng như lụa, Phù sa in mặt người lam lũ, Truân chuyên vạt sóng đời người Mực mồng tơi nhoè tím tuổi thơ tôi Một tuổi thơ khét nắng, đầu trần chân đất, đòn roi. Ký ức hình mảnh cháy cơm sót lại đáy nồi,

Miền trăng

Thơ   •   11.11.2021
Em chẳng về tát nước giữa miền trăng Hạt hi vọng gieo trên đồng ngủ yên không tách vỏ Khúc sông hẹp đò chở từng chuyến gió Xoáy nước duyên - má lúm đồng tiền Em chẳng về xóm nhỏ ven đê Con chuồn chuồn kim vẫy vùng giữa hai ngón tay em xinh xắn Em bỏ

Ký ức 13

Thơ   •   11.11.2021
1. Sau những cuộc vui chúc tụng bạn bè. Ta còn lại một mình thui thủi. Tự dặn lòng thôi đừng buồn, đừng tủi. Có bao người đã thi hỏng như ta. 2. Và một mình trở lại trường xưa. Ông bảo vệ già lắc đầu chia sẻ. Nhặt cánh phượng rơi cuối mùa lặng lẽ. Hà

Hạ khúc

Thơ   •   11.11.2021
Một tiếng ve nhắc rằng mùa hạ Mây trốn về đâu cho trời lặng lẽ xanh Phượng tự đốt cháy mình thành ngọn lửa Ơ kìa! Sao em khóc ngon lành. Lưu bút đầy những thân yêu bè bạn Lại về đây đợi tiếng trống tan trường Bài thơ trong ngăn bàn mùa đông giá rét B

Chiến tranh

Thơ   •   11.11.2021
Bố đi biền biệt Mười mấy năm Mẹ vẫn đợi trước bao tin báo tử Rồi một hôm bố về Chiếc ba lô vứt ào xuống thềm nhà rêu phủ Mẹ ngồi lặng đi Que cời bén lửa Khói vòng quanh mắt Cay cay... Bố quen ra lệnh nửa cuộc đời Về với mẹ bố vẫn quen ra lệnh Mẹ lạ

Chỉ tôi và mưa...

Thơ   •   11.11.2021
1. Mưa! Mưa rơi mãi chưa nguôi buồn mái lá. Tôi gặp em. Em lặng lẽ cười Em ngồi xuống bên tôi Em yên lặng Em mơ về nơi ấy xa xôi. 2. Những giấc mơ có cánh buồm thắm đỏ. Tôi chỉ có trái tim thắm đỏ thôi em Em chẳng biết. Em vô tình đến thế. Trái tim

Không đề (I)

Thơ   •   11.11.2021
Anh dữ dội như cơn bão biển Em con thuyền - không buồm lái mong manh Em van - đừng có làm em đắm Trong phút ồn ào, nông nổi của tình anh Con sóng bạc đầu rồi con sóng lại xanh Em không có hai lần con gái Khi bão tạnh và trời quang trở lại Cái vỏ sò b

Miền ký ức

Thơ   •   11.11.2021
Em có về miền dấu yêu xưa Giọng sầu kim tím chiều mùa hạ Con diều giấy ngông nghênh ngã vùi giữa miên man hoa cỏ Em dỗi hờn, hương tóc rối lòng anh. Có một miền kí ức rất xanh Trăng mảnh trấu nứt cuối trời khe khẽ Tình yêu dẫu vạn vạn lần xưa cũ Nụ h

Ngẫu khúc

Thơ   •   11.11.2021
“Trái đất ba phần tư nước mắt” Ba phần tư những người yêu nhau mà không lấy được nhau Ba phần tư những người lấy được nhau rồi lại không yêu nhau nữa Mình ở nơi nào trong số những phần tư?

Không đề (15)

Thơ   •   11.11.2021
Thia lia những mảnh vàng trong gió Rặng cây đăm chiêu tư lự đếm hồn Ai khiến xui ta về lối cũ Khe khẽ mưa trong một hoàng hôn. Góc ngày rỗng, ly cà phê độc thoại Âm thầm từng giọt đắng mồ hôi Gió sấp ngửa, gặp ai cũng níu Tia chớp hoang mang cào xước

Không đề (III)

Thơ   •   11.11.2021
Em đã đợi cạn cả ngày chủ nhật Gió đánh lừa thả lá giả bước chân Gió lừa em gõ vào cánh cửa Em mở ra rồi khép lại bao lần Em mở ra rồi khép lại bao lần Chỉ thấy ngang qua trời mây trắng Chỉ thấy bên thềm lung linh nắng Xa xôi Ừ thôi, không đến nữa th

Không đề (II)

Thơ   •   11.11.2021
Em còn cái vỏ ốc ngày xưa? Mỗi lần nhớ ghé tai nghe biển hát. Kỉ niệm là những lâu đài cát, Sóng rập rình cuốn trôi. Em có còn nhớ biển và tôi Đêm Hạ Long chúng mình ngồi với biển Nghe con sóng rì rầm kể chuyện Lần đầu... hơi ấm một bàn tay. Tôi trở

Nhớ Tết

Thơ   •   11.11.2021
Chồi biếc tương tư đôi giọt lạnh Giữa đêm, ngọn gió chuyển mùa qua Với tiếng xe thồ đi chợ sớm Nghe tiếng mùa xuân, gõ cửa hoa Nhớ ngày xưa, Tết ấu thơ Cha ở chiến trường xa tít xa Mẹ gói nhớ mong vào chiếc bánh Con ngồi bên mẹ đọc thư cha Nhớ ngày x

Thời hoa đỏ

Thơ   •   11.11.2021
Em quên rồi - thời hoa đỏ ngày xưa Thuở hờn giận vu vơ Thương dại khờ đám cỏ Líu ríu xanh - góc cuối sân trường. Em đã quên thời hoa đỏ ngày xưa Tan vào đời những câu thơ bong bóng Con sầu kim gốc phượng già bật khóc Vết mực nhoè - tiết tấu hoàn hôn.

Không đề cho một người (I)

Thơ   •   11.11.2021
Em ở đâu cho tôi được đến tìm? Mùa hạ ép con ve khô xác Bằng lăng tím tự bao giờ ngơ ngác Em về đâu sau giờ học cuối cùng? Em ở đâu cho tôi được đến tìm? Màu áo cũ như màu mây xuống phố Ba năm học - bàn số 5, ô cửa Đếm được mấy lần tôi trò chuyện cù

Thiệp xuân

Thơ   •   11.11.2021
Đào gửi thiệp hồng báo mùa Xuân mới, Chúm chím môi hoa bối rối mưa phùn. Những vắng lạnh, khô gầy đã ngọc ngần chồi lộc, Mây với em là đủ một tươi non. Năm tháng cũ trôi vào cõi nhớ, Sót ngồng cải vàng Ngơ ngác cuối bìa sông Hội làng ai nhắc lời hẹ

Bài thơ không tên số 8

Thơ   •   11.11.2021
(Tặng Quỳnh) Chiều tấu lên bản nhạc nắng cuối cùng Rồi lặng lẽ quấn vòng khăn màu khói Tôi uống cạn cả chiều, đứng đợi... Rồi cố tình quay mặt lúc em qua! Nhấc điện thoai lên: tám, sáu, hai, ba... Nghe tiếng em... và gác máy Thằng bạn hỏi: “G

Không đề (Ngày xưa ấy, anh từng ghen với gió)

Thơ   •   11.11.2021
Ngày xưa ấy, anh từng ghen với gió Gió làm tóc em bay. Anh cũng đã từng ghen với cỏ, Trên tay em, cỏ đôi nhánh hao gầy. Anh ghen với cả dòng sông, Sông in bóng em chiều ấy. Ghen với nắng vàng, Hoa dại, Mưa bay, .... Thì thầm với gió rằng anh đã yê

Sẽ có một ngày

Thơ   •   11.11.2021
Sẽ có một ngày em không đến nữa Đứt chuỗi cườm kỷ niệm tôi xâu Lăn lóc mãi những sắc màu trên cỏ Về đâu? Sẽ có một ngày nhạt thếch mưa trên phố Cố khum tay chẳng đong nổi vơi đầy Câu thơ cũ vô tình tôi đánh gẫy Níu nghiêng trời từng vệt mưa bay Sẽ có

Mối tình đầu

Thơ   •   11.11.2021
Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa Đàn chim bỏ đi mỏ cắp theo mùa Dùng dằng lá giữa hai phiến gió Trong mắt chiều ngấn ướt một cơn mưa Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa Lớp chia tay, bạn nghẹn nửa môi cười Trái Đất nghìn triệu xưa năm cũ Cũng chưa h

Nếu thật buồn em hãy về với biển

Thơ   •   11.11.2021
Nếu thật buồn em hãy về với biển Biển vẫn xanh rờn như thuở ấy vừa yêu Giấu hết bão giông vào đáy lòng sâu thẳm Biển yên bình, biển hát phiêu diêu Nếu thật buồn em hãy về với biển Về bãi cát xưa tìm dấu tích lâu đài Em sẽ thấy cát dưới chân mằn mặn N

Ngoại ô, chiều

Thơ   •   11.11.2021
Cơn bão đi qua, anh về chốn cũ Mùa thu ngồi hát dưới chân cầu. Hoa tím nhà ai lưng lưng giậu Gạt những ồn ào rơi lại phía sau. Quá khứ chơi trò ú tim Vụt sáng, thoắt mờ như bóng nắng. Con dế hát bài hát hôm nào, trống vắng Không thành ngày xưa. Tiếng

Khúc đêm

Thơ   •   11.11.2021
Đừng nghe lời của gió Rong chơi không bến bờ Hãy nghe lời của cỏ Xanh một bờ tương tư. Có đêm nào thức giấc Nghe tiếng chim qua trời Tiếng thời gian tách vỏ Ai gọi mình xa xôi. Có đêm nào thức giấc Nghe tiếng lá trở mình Gió đi ngang qua cửa Hát như

Đoản khúc mưa (II)

Thơ   •   11.11.2021
1. Phía bên kia lề ký ức tuổi thơ. Là những ngày mưa tôi bắt con cá rô rạch theo dòng nước, Cầm tù những cánh mối nâu lả lướt. Và chân trần đuổi bắt, bắt tiếng cười trong vắt của em. 2. Những ngày mưa nhoè ướt câu ca dao. Bong bóng vỡ như một niềm mấ

Có thể là em quên

Thơ   •   11.11.2021
Có thể là em không nhớ. Em quên Chiếc áo cũ lâu ngày không mặc nữa Chiếc áo có những nét chữ bạn bè yêu quý Có nồng nàn sắc phượng trên vai. Có thể là em không nhớ. Em quên Những nhành hoa tim tím mùa yêu cũ Dọc bờ sông là hai hành lang cỏ Cánh chim

Đếm tuổi

Thơ   •   11.11.2021
Tôi đếm tuổi mình bằng những sợi mùa thu Bằng những gót chân trăng nhón qua thời tóc rối Bằng những giọt cà phê bốc khói Âm thầm tan vào hun hút kẽ đời. Tôi đếm tuổi mình bằng những rong chơi Bằng những chuỗi hoàng hôn tôi xâu trong nỗi nhớ Bằng nhữ

Trích mùa hoa phượng

Thơ   •   11.11.2021
1. Tôi say mê những mùa hạ nắng vàng như rơm Khản đặc tiếng ve, nồng nàn sắc phượng Những mùa hạ tôi ngụp lặn thoả thuê trong ao làng bao buổi sớm Cánh diều cong lưng cõng khúc hát qua trời Con dế răng đen gáy tiếng gọi mời Cánh chuồn ớt đỏ như lời h

Không đề cho một người (II)

Thơ   •   11.11.2021
Có một ngày anh biết là đã hết Vì sao xanh mơ ước lạc cuối trời Bão giông, những chân cầu đổ gãy Trăng mềm như đọt mồng tơi Có một ngày, rồi lòng không mưa nắng Nón nghiêng, câu hát bến sông buồn Thương chiếc lá diêu bông ngày cũ Chia đều hai mặt nhữ

Gối đầu lên nỗi nhớ

Thơ   •   11.11.2021
Gối đầu lên nỗi nhớ, Nghiêng nghiêng về ngày qua Vườn khuya Quỳnh thiếu nữ Sương thơm những phím ngà Gối đầu lên cỏ rối, Sóng nấc khan khan chiều Tháng ngày sông trôi mãi, Ta thương mình bao nhiêu Gối đầu lên ký ức, Bỗng dưng mà hoang vu Bọn mục đồng

Ca dao

Thơ   •   11.11.2021
Cúc đơm chiếc khuy vàng trên tấm áo mùa thu... Mùa thu đến lá khẽ rơi trên cỏ Heo may lạnh bờ tre xào xạc gió Con thuyền thúng trôi giữa dòng sông nhỏ Lũ sẻ đồng tíu tít giục nhau đi. Năm tháng vèo qua sau một cái chớp mi Câu ca dao một thời tôi đánh

Đoản khúc

Thơ   •   11.11.2021
Làm gì có ai ngang cửa Gió mùa vẫn cứ se lòng Cánh cửa thôi không khép mở Mà lòng không nguôi chờ mong. Có một mùa đông xa xưa Khuất sau bao nhiêu là gió Ta đứng góc đường chờ em Bài thơ nồng nàn như lửa Có một mùa đông trong mưa Lá bàng rực hồng mắ

Bói

Thơ   •   11.11.2021
Thằng này, thằng J cơ Đẹp trai, nhiều tiền lắm Nó cũng thích em đấy Mà sao em hững hờ Còn đây gã J rô Đích thị một công tử Yêu nó thì cũng được Nhưng hạnh phúc đừng mơ Còn đây thằng J nhép Nó không yêu em đâu Nó đa tình và nó Chỉ mang đến khổ đau Cuố

Vẩn vơ mùa hạ

Thơ   •   11.11.2021
Tôi lại đến bên cổng trường tôi Nơi có cây phượng năm nào hoa cũng muộn Nơi cách đây nhiều năm - một mình tôi đã đến Nhặt cánh phượng cuối mùa, ép nỗi buồn thi trượt vào tim. Nơi cách đây chỉ một vài năm Khi bạn bè tôi chưa vướng những chuyện đời, cơ

Hàng ngoại của cha tôi

Thơ   •   11.11.2021
Có người khoe nhà toàn rượu ngoại Cha tôi cười không nói năng chi Có người khoe chỉ dùng hàng ngoại Cha tôi cười không nói thêm gì Cả đời cha không dùng hàng ngoại Con nhà nông, nhà lính quen rồi Cha nói thế là cha đang giấu Cha có đầu đạn Mỹ ở trong

Định nghĩa tình yêu

Thơ   •   11.11.2021
“Tình yêu là gì hở nhỏ Anh không định nghĩa được đâu” Chỉ biết khi yêu ai cũng Ngố ngố man man, ấm đầu Có thể tình yêu là bệnh Nên người ta gọi “cảm” nhau Bệnh này ở trong lục phủ Làm cho gan héo ruột đau “Tình yêu là gì hở nhỏ Anh không định nghĩa đ