Gánh đám

Thơ   •   Thứ bảy, 20/11/2021, 16:15 PM

Trong làng có cái đám ma Đầu năm, dội tiếng phèng la dập dồn Khói, kinh, nước mắt, linh hồn Chung một gánh, quảy lên non, nặng ì!

Nội dung bài thơ: Gánh đám

Trong làng có cái đám ma

Đầu năm, dội tiếng phèng la dập dồn

Khói, kinh, nước mắt, linh hồn

Chung một gánh, quảy lên non, nặng ì!


Bài thơ Gánh đám của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Mấy câu thơ lép

Thơ   •   20.11.2021
Mấy câu thơ lép tôi đem xay cho lợn ăn lợn đói vì no.

Một mình một bóng với non xưa nước cũ

Thơ   •   21.11.2021
mặt sông không ôm hết bầu trời những lẻ loi của sậy đã cong gió ta hốc hác nhiều với chuỗi ngày ảm đạm côn trùng rên bằng tiếng thở của làng tiếng thở cạn kiệt và tối tăm có còn không lời chào đòn gánh kĩu kịt kiếp người lăn trên lầm than hồn làng mò

Thức dậy sau cơn bão

Thơ   •   21.11.2021
một buổi sáng tù mù bùn non thấu lên cổ họng bùn non dán chiếc quần đùi vào đôi mông lép tôi như pho tượng đồng cáu xám Quảng Nam! tôi gọi thầm như tiếng rên 1945 tất cả những đau thương sau lũ dạt về phía đuôi mắt mẹ những âm thanh không thể thở nổ

Nơi ấy mặt trời ló lên

Thơ   •   21.11.2021
Nàng cúi xuống nhặt lấy chiếc xác thối của mình một lần nữa nàng cúi xuống nhặt lấy chiếc xác thối của mình như điếu thuốc rã trên bãi cát mùa đông nàng đã cất giấu thật khéo léo trong trái tim mình và nàng khóc những chiếc vỏ ốc biến thành những giọ

Bình minh có nhiều chiếc lá xanh rơi rụng

Thơ   •   20.11.2021
Anh nhận ra tiếng ú ớ lũ chuột đêm vũng tối âm thanh đê tiện nhân bản bóp chết trăng chuột đục khoét bờ gạch cũ chiếc ống nhựa dẫn nước ngôi nhà hoại tử nền móng anh tỉnh dậy bình minh có nhiều chiếc lá xanh rơi rụng.

Một dòng

Thơ   •   20.11.2021
Cuối cùng, chảy nước như mưa Cuối cùng, một trận gió lùa, trống trơ Trông xa, lớp lớp mơ hồ Ngó gần, san sát những mồ vô danh Ngàn năm, còn miếng mảnh sành Cứa bàn tay, rỏ máu tanh xuống đời!

Ngôi mộ lặng thinh

Thơ   •   20.11.2021
Ngôi mộ lặng thinh cơn gió đập đầu vào tấm bia ướp xác mình bằng mùi nhang khói.

Sến một phát cho lòng thêm thơm ngát

Thơ   •   21.11.2021
Mời nhau, ừ thì mời ngồi nhau, ừ thì ngồi tuổi nầy như cỏ úa hoà vui, thì nhấp môi thằng khùng, ừ thì khùng thằng điên, ừ điên lắm! hôn nhau tưởng vô trùng té ra hôi như mắm yêu nhau qua mắt liếc khóc nhau cho mắt lồi nghe như là da diết tưởng như là

Sưởi

Thơ   •   20.11.2021
Gửi cho anh cục than này Anh đem nhuốm chút khói cay sưởi lòng Bao nhiêu cái rét mùa đông Đã tan trong chút than hồng từ em.

Uống với cu Hiếu!

Thơ   •   20.11.2021
cu hiếu bảo là hai két huda hay dăm ba lít rượu em vẫn không say em chỉ say tình thôi tốt rồi! phá cách hay nói khác hơn là không phân biệt hoặc là không có giới hạn cuộc sống cần có những lúc xoá đi lề thói để được gần nhau hơn tuổi tác và địa vị xã

Câu thơ bung gai giữa ngày không nắng

Thơ   •   20.11.2021
Câu thơ bung gai giữa ngày không nắng như cơn đói dẳng dai đen nhẻm suốt cuộc hành trình của tuổi những trận mưa hồ đồ chui lên từ lỗ cống bào mòn niềm tin vòng mây trắng hú gọi những oan hồn đang còn thoi thóp sống chập choạng vầng trăng rỉ máu dậy

Đi học mầm non

Thơ   •   21.11.2021
Đến trường mầm non Có nhiều bạn mới Bé học thật ngoan Hoan hô bé giỏi!

Thạch Bàn khê

Thơ   •   21.11.2021
Ở đây mây trắng ôm rừng ngủ Mưa rắc bụi mờ, giăng lối đi Trời đất im nghe con suối hát Thác ghềnh, tiếng nước vọng phân li Gió hất, mùa đông buồn rỉ rả Nghìn năm lời đá phủ màu rêu Hắt hiu, lá mục hồn du mục Chim chết bao lần trong tiếng kêu Cổ thụ s

Khi anh vừa thức giấc

Thơ   •   20.11.2021
anh biết anh đang ở một nơi không có ngôi nhà của mình tạo nên ở đó anh đang nghĩ về ngày tháng rất cũ đang sống và chắc chắn sống trong ngôi mộ cổ phía góc sân những buổi sáng trưa chiều tối đều có những tiếng rao dạo anh biết ngày mai cũng chỉ là

Bóng đèn trong lồng chim

Thơ   •   20.11.2021
Bóng đèn bị nhốt trong lồng Đến đêm bừng sáng từ trong ra ngoài Ưu tư tháng rộng năm dài Có khi mở miệng hát vài câu kinh.

Lắng tiếng chuông

Thơ   •   20.11.2021
Lắng tiếng chuông tròn lẳng mùa khế rụng tiếng chim bọc xác.

Xem thư pháp

Thơ   •   21.11.2021
Xem thư pháp, có người bảo: - tấm bùa ém quỷ có người thốt lên: - tuyệt đẹp!

Vạch một vết máu cho mùa xuân

Thơ   •   20.11.2021
toát nóng mùa thơm trên cặp đùi tươi rói màu trinh tiết tôi biết mùa xuân có bốn mùa trên đôi môi ấy khoảng cách giữa từng cánh đồng hoang dã  không đang xích lại sự sinh sôi bắt đầu ngược chảy những gió mùa lay động khép nép và, bắt đầu buông

Đêm trắng

Thơ   •   21.11.2021
Rồi thôi cũng một lần đi lá  trầu khô quéo còn gì nữa đâu? khói tôi lỡ một chuyến tàu hắt hiu toa mọn nằm sau ga buồn Gặm chùng mấy miếng hoàng hôn nghe xa xưa réo rắt hồn heo may lời nào khản giọng cỏ cây tôi đa mang giữa tháng ngày mong manh Q

Ngày tận cùng em trong giấc tự do

Thơ   •   20.11.2021
Anh bóc đôi cánh mềm thiên đường hé lộ tầng tầng ân ái bộ ngực đầy đặn của em lộ ra những nụ hôn tròn căng thơm phức những giọt mồ hôi cám dỗ đang tách vỏ ngày tháng sóng sánh trên lớp da non nõn nà mềm mại nụ hoa hồng sơ khai mởn ngọt chúm chím ái â

Tuần trăng mật

Thơ   •   20.11.2021
Thế là hai đứa cãi nhau Giận hờn, rồi lại bắt đầu lặng thinh Bởi vì tất cả tại anh Ngày yêu anh hứa chúng mình cùng nhau...   Bây giờ xong lễ cau trầu Bao nhiêu việc đổ trên đầu cho em Hết nghe nhạc, rồi xem phim Bạn bè nhậu nhẹt suốt đêm ầm à

Trọ đêm Hà Nội

Thơ   •   21.11.2021
Buồn chi con mắt phố phường Cây me gục khóc bên đường Cổ Ngư Tháng Năm nắng nóng mệt đừ Anh ngang Phố Huế, chần chừ gót đêm Mưa bất chợt, ướt tèm nhem Tựa lưng quán cóc mà tìm cà phê Đời anh quen lắm vỉa hè Dấu rêu mọc rễ xanh lè tim anh Tình tang sợ

Uống Làng Chuồn ở Hắc Mộc Nhai

Thơ   •   20.11.2021
Riêng tặng nhà văn, hoạ sĩ Lê Minh Phong Nửa trưa ở Hắc Mộc Nhai Ôm tranh và rót lai rai, hết mình Chân tay khóc biển nhiệt tình Cọ trần gian đã xuất tinh hoa nhiều.

Lời cho ngàn sau

Thơ   •   21.11.2021
Theo dòng năm tháng cuốn trôi Hẹn nhau chi bấy, những lời xưa sau? Tóc xưa mấy ngọn rầu rầu Lỡ duyên lỡ phận, nhuốm màu tân toan Chắp tay lạy mộng dã tràng Đa mang này, với đá vàng hư hao Rượu sầu ngậm giọt thấp cao Tuồng thiên biến, ngọn ba đào hớ h

Đêm quê nội

Thơ   •   21.11.2021
Cháu tan hút trong đêm đen Và cháu đã thấy ngọn đèn rất chăm Như hạt đỗ mới nhú mầm Ngọn đèn toả sáng lặng thầm với đêm Có cơn gió rét bên thềm Vô tư quá, đã xô nghiêng ngọn đèn Đôi tay gân guốc mon men Bà ngăn con gió... cho đèn đừng lay Cháu liền v

Mồng tám tháng ba

Thơ   •   20.11.2021
thưa món quà đắt tiền và hoa hồng nàng đã vứt vào sọt rác nàng đã ngoảnh mặt em buồn vô hạn thưa em đừng băn khoăn và buồn bã nữa ngay bây giờ em hãy nghĩ về mẹ của em em chưa bao giờ tặng cho mẹ một bông hoa trong dịp này phải không

Cây xanh

Thơ   •   21.11.2021
Cây được sinh ra Ươm mầm từ hạt Cây cũng trẻ, già Cũng vui, cũng hát Mẹ đất nuôi cây Dì mưa tiếp nước Cậu nắng từng ngày Ủ cành ấm áp Cây cũng như người Lớn theo năm tháng Hoa đẹp quả tươi Mang ơn mưa nắng Cây cũng biết buồn Khi người đẽo, chặt Dòng

Cây thảo nhơn

Thơ   •   20.11.2021
Cây thảo nhơn hiu hiu gió đôi mắt em khép cửa biển chiều.

Sóng lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Sầu chi đau đáu rứa Hương? Xanh chi thăm thẳm đoạn trường mà xanh? Chiều nghiêng con nắng Kinh Thành Lang thang, mới biết một mình mình đi.

Một ngày buồn

Thơ   •   20.11.2021
Bài trùng ca của trái đắng lảnh lót vang lên giữa mùa bi quan tôi như trái banh thời tiền sử bị đá ra khỏi chân bò vàng Ngày đã chết mục dưới chân lá khô chỉ cần một tàn thuốc đánh rơi vô cảm cũng đủ bốc cháy bến bờ của lở dở một ngày ảm đạm Những dò

Ngón đàn si

Thơ   •   21.11.2021
Run cầm cập ngón đàn si Tồng ngồng mưa, ướt dậy thì hoa lau Tiếng quyên làm lả đọt dâu Ái ân mắc nợ giang đầu cuộc vui Ta về bên gốc sung chơi Tà dương hái trộm pha phôi đầu nguồn Tương tư nằm mộng cánh chuồn Phù hư thắp ngọn lửa buồn liêu tra

Tiễn sông

Thơ   •   21.11.2021
Phố quen, người lạ, sông ngoảnh mặt Thoi thóp lửa sầu trôi hoa đăng Sông chết một lần, ứa nước mắt Đêm dài rướm máu một con trăng.

Phim ma

Thơ   •   20.11.2021
một người nữa gục chết tiếng nổ và máu sự bảo vệ của chế độ độc tài là họng súng chỉ thiên đạn lạc!

Chí

Thơ   •   20.11.2021
Đêm qua xỉn rượu quá trời Sáng nay tỉnh lại, bồi hồi xỉn yêu Lơ thơ trưa, lác đác chiều Con chim ríu rít muôn điều ái ân.

Men tình

Thơ   •   21.11.2021
em bảo em uống gần hết chai rượu và em phà hơi men vào mặc mình và em nhớ những lần ta say ta phà rượu vào mặt em giống mà khác

Nhớ một chiều Hà Nội

Thơ   •   21.11.2021
Nhớ một chiều Hà Nội em bên anh gió chạm vào tóc em như chạm vào nỗi ghen anh thầm lặng Hồ Tây xanh màu thu dịu nắng sóng chau mày khi đối diện em anh Nụ hôn nào cũng xanh màu thiên thanh đã nhuộm biếc nước hồ thu thăm thẳm có nụ cười nào làm anh say

Em cứ ra tay em sẽ biết

Thơ   •   21.11.2021
Em cứ dịu dàng bóp cổ thơ Từng câu khao khát, ý mong chờ Đến khi tắt thở, thơ thành khói Em hít một hồi, sặc mũi chưa?

Muộn

Thơ   •   21.11.2021
Cũng đành xa cuộc tình xa dòng sông hoài niệm chảy qua đời mình còn gì giữa chốn phù vinh một miền mây trắng chở tình bay đi Nắng chiều mỏng cánh tường vi cho se sắt một nỗi gì phôi pha em về hun hút nẻo xa ta về sông vắng chảy qua đời buồn Cớ sao kh

Đầu năm bạn đến thăm nhà

Thơ   •   21.11.2021
Bất chợt đến, bất chợt đi Nước non chẳng có một ly để mời Ngó nhà cửa, rứa mà vui Động viên nhau, với nụ cười rất xuân Một năm, gặp được đôi lần Vài câu chuyện lẻ, bội phần sẻ chia Không mồi ngon, chẳng rượu bia Cũng xin hẹn, quán cà phê, một ngày Bạ

Vô thường màu nắng

Thơ   •   20.11.2021
Tôi về phơi nắng bóng tôi Con tim cụ cựa một hơi thở đều Máu đời nhuộm tiếng chim kêu Cõi bình yên, có ít nhiều hoang mang Người đi, chưa đủ muộn màng Người ở lại, đã dối gian gấp mười Trong vô vàn, kiểu con người Được bao nhiêu, tiếng khóc cười giố

Ngắn và dài

Thơ   •   20.11.2021
một câu thơ ngắn làm tôi phải suy nghĩ dài hơn một trường ca

Hồn của làng

Thơ   •   21.11.2021
Trưa. Trời nắng. Cực thấy bà! Có con chim nhỏ rất là chịu chơi Giương cao cổ, hót một hơi Thật là sảng khoái. Tuyệt vời con chim!

Em non em nước, ta về

Thơ   •   20.11.2021
Ta về cõng núi đi chơi Dắt sông đi dạo giữa trời mang mang Gặp em nước mắt hai hàng Khóc trăng cố xứ, lạy hoàng hôn xưa Ta về đốt cháy cơn mưa Xương muôn năm cũ, còn chưa xuống mồ Giọt chuông chùa, cứng đơ đơ Ngàn năm nhang khói vật vờ đất thiêng Ta

Cám dỗ

Thơ   •   20.11.2021
Vầng trăng vỗ về không đánh thức nổi mùa thu Em từ đỉnh cao sương mù mê thẳm Như thiên thần mang nghị lực hỏa châu Về với thung lũng tình yêu say đắm Trong bia mộ cuộc tình Ta có đề tên em- người phụng lập Bằng nước mắt cỏ tranh Bằng linh hồn bạch lạ

Mười bốn tháng tám một chín bảy ba

Thơ   •   20.11.2021
hai lẻ chín trừ một chín bảy ba té ra mình băm sáu tuổi mặt vẫn gầy vẫn hốc hác như xưa tóc vẫn húi cua răng vẫn sứt miệng rộng tuềnh vẫn thích chút chua cay năm bảy ba ngày mười bốn tháng này trong trời đất có một thằng ra đời quẫy đạp cha mù mắt nê

Nghe

Thơ   •   20.11.2021
Nghe đêm tắt thở nhẹ nhàng Nghe khuya hộc máu trên ngàn xác khô Nghe trong muôn nỗi đợi chờ Là hư vô của bất ngờ hư không.

Bong bóng trôi lẩn quẩn phía góc trời không chân

Thơ   •   20.11.2021
Nắng cũng đã nhiều rồi mưa cũng đã nhiều rồi hạn hán đã thiêu thành tro nụ cười mới nhú lũ lụt đã cuốn niềm tin từ thủa bén lông tơ chúng ta tự treo mình trên lơ lửng cáp đời không điểm tựa chúng ta không tựa được vào nhau sao khó quá vậy trời yêu th

Ngày về

Thơ   •   20.11.2021
Anh về ngược gió Ba Khe Thấy con bươm bướm nằm đè lên hoa Một mình ngồi ngó Vu Gia Tự dưng thấy rất chi là nhớ em.

Sài Gòn 20h30

Thơ   •   21.11.2021
mưa vừa tạnh nụ hôn vừa tạnh ánh mắt chúng ta chưa tạnh vòng tay chưa tạnh ghế đá công viên chưa kịp ấm chỗ ngồi chiếc vé gài gòn - nha trang bật khóc khoan cắt đại lộ ... những khoảng khắc rối có thể làm nên bảo tàng chứa những hồng cầu sẽ chết nhấ

Đêm hút gió

Thơ   •   20.11.2021
Đêm hút gió xác chết chất chồng mùa đông đóng băng nước mắt.

Tôi ngồi xỉa cái phận tôi

Thơ   •   20.11.2021
Tôi về ngồi dưới phận tôi Lấy chưn nhang, xỉa rối bời tim gan Ngó ra mả đống đầu làng Thấy ma nhảy nhót trên quan tài buồn Bạn về âm phủ, cô đơn? Hay vui tá lả với cơn cớ gì? Suối vàng địa ngục âm ty Bạn về dưới nớ, xách gì theo không? Hôm qua trâu c

Đồng tiền còn sót lại trong túi

Thơ   •   20.11.2021
Nỗi đau những đồng tiền còn sót lại trong túi ta đã quên từ lâu.

Trong góc hồn tôi

Thơ   •   21.11.2021
trong góc hồn tôi em quét những câu thơ rời rạc nỗi buồn tôi nghe tim mình nhói đau từng vết chổi cào má

Tiễn

Thơ   •   20.11.2021
Cỏ xưa mọc chỗ ta ngồi Khói nhang nhòe lấp bóng người lướt qua Bụi hồng vừa mới nở hoa Tiếng kinh thắp đỏ vân hà cõi không.

Hũng Huyện

Thơ   •   21.11.2021
Tôi ngồi, mây thở cùng tôi Một vài con gió chào đời, tập đi Non cao, ngày xuống xanh rì Suối ngàn năm, mãi xuân thì, hát ca Trời rất gần, tôi rất xa Nắng xuân mờ ảo trên tà sương bay Tôi mất đó, tôi còn đây Giữa hư vô của ngàn cây, tôi về Máu tôi hoà

Chỉ trong đêm tối

Thơ   •   20.11.2021
Chỉ trong đêm tối mới thấy ánh mắt sáng ma quái của lũ mèo bóng tối nuôi dưỡng nó.

Trong kẽ tường mục

Thơ   •   21.11.2021
Trong kẽ tường mục cánh hoa dại mới nhú chú kiến tròn mắt.

Một lần tôi nói yêu em

Thơ   •   20.11.2021
Một lần tôi nói yêu em sẽ lặp lại khi mình tìm môi nhau.

Đêm tắc kè đọc Tr. Sơn

Thơ   •   20.11.2021
tắc kè tắc kè tắc kè ai oán rót máu trên mái tôn ngôi nhà hoang đêm tân thành thủng nát nhói đau như câu thơ vượt biên không thành như tiếng khóc chào đời côn đảo như những mùa xuân bị cầm tù rục rã hốc mắt tắc kè tắc kè tắc kè đoản khúc đoạn trường

Thằng điên

Thơ   •   20.11.2021
Cơn gió ăn dần tôi trên điếu thuốc ngủ vùi đông đẩy tôi dạt cổng nhà thương điên tôi gặp tôi trong tiếng khóc cười vọng ra hàng rào thép trước mặt tôi tiếng chuông nhà thờ điểm mặt đường bơ vơ con giun ướt mưa quằn quại rồi nó nát bét dưới bánh ch

Thơ   •   20.11.2021
Còn đây dăm bảy nụ cười Cuốn trong cơn bão ngậm ngùi thế gian Đường về cây cỏ hoang mang Mù sương rớt hột đến ngàn năm sau.

Lời một bài thơ sắp chết

Thơ   •   20.11.2021
Ngày mai em khóc, vì anh Trốn vào một nấm mộ xanh ven rừng Anh tan loãng với vi trùng Và ôm trái đất vào trong xương mình Hồn anh vẫn mãi điêu linh Vẫn ôm trọn một khối tình cho em Mộ sầu em chớ ghi tên Nắng mưa viết hộ giùm em cả rồi Anh đi, em ngỡ

Mầm động

Thơ   •   20.11.2021
nơi ngực em mặt trời đã ẩn nấp niềm kiêu hãnh sa mạc động dồn lên ánh sáng khai thiên lập địa những ý nghĩ cát phôi thai loã thể sa mạc lý trí phơi ra niềm tin yếu mềm sự sống run rẩy trong mắt dã nhân của sự thật đóng khung bức tường tưởng niệm bà

Mờ

Thơ   •   20.11.2021
Phố xanh rớt giọt sương xanh Em nghiêng nhan sắc giáp ranh đoạn trường Bóp còi qua mặt yêu thương Môi cong kỹ nữ, mắt vương đèn mờ.

Vệt trăng kinh thành

Thơ   •   20.11.2021
Mở mắt đen ướt em lột xác kinh sư em lóc thịt trăng Ngọ Môn & chúng ta cắn máu giấc mơ chói trinh mặt trời đêm quẫy đám cháy loã lồ bạo khát ban mai ló nóng trương mồ hôi nhiệt đới âm giai huyền ẩn gạch mẻ nứt ma hiện kéo mắt tình nhơ

Vỗ về hột bụi

Thơ   •   20.11.2021
Một hôm nằm rục bên trời Ngó mây gặm cỏ trên đồi Huyền Như Suối khe trượt xuống từ từ Tiếng con chim hót hình như đã già Trườn lên, con rắn dò la Lá khô khúm núm những ba bốn lần Giá mà chẳng chút bâng khuâng Thì mây với gió chẳng cần vờn nhau Ngườ

Châu Thuỷ

Thơ   •   20.11.2021
khi đã say mèm trong câu thơ viết cho em của một chiều xao xác rụng gót lá bơ thờ trong đáy quạnh hoàng hôn, ta cúi mặt nhìn dòng sông ẩn ức những đợt sóng buồn tê dại đang mục rủn hình hài nguồn cội suối khe. có phải ngày không? sao giọt nắng ngọc

Trò chơi

Thơ   •   21.11.2021
Trong mơ ta lỡ cởi truồng Nhảy vào bản thể cội nguồn tắm chơi Gặp em ở tuốt trên trời Cũng loang lổ, với nụ cười khoả thân Em là tiên nữ xa xăm Tóc xanh tuế nguyệt, ngực rằm đào tơ Kết nhau khu vực ảo mờ Luyến nhau ngan ngát đôi bờ âm dương Môi mềm

Thói quen

Thơ   •   20.11.2021
Bình thường chẳng biết ra răng Nhưng khi uống rượu, nhớ thằng bạn xưa Mở phone buông chuyện búi xua Nói huyên thuyên, vẫn thấy chưa đã thèm.

Trên triền đê

Thơ   •   21.11.2021
Trên triền đê chú dế hát gió mùa xuân rất ấm.

Con chuột máy tính

Thơ   •   21.11.2021
Cái đuôi dài ghê Đi bằng lỗ rốn Mèo đến cận kề Cũng không chạy trốn Giúp người mải mê Không nề bận rộn.

Hất một tiếng cười

Thơ   •   20.11.2021
nhặt ta trong từng viên sỏi trần gian bạc phếch ngày bóng tháp ta nuôi máu mình bằng hơi thở kiếp sau ta nuôi tình em bằng những cơn đau bọc nụ cười ta nhớ những khuôn mặt đã tắt bóng con chuồn chuồn đè nặng bóng ta bóng của nụ hôn đè nặng những cuộc

Buổi sáng tự do

Thơ   •   20.11.2021
Chạy cùng anh nhé em! mùa gió ngọt trên thớ cổ ta dừng lại bằng đôi tay vội vàng suýt nữa rớt những nụ hôn xuông cỏ chạy trên thiên đường ta tự tạo ra đắm đắm và đắm giọt mồ hôi em đang reo mừng hạnh phúc rôm rốp những nụ cười anh vẽ thành phố của ch

Gọi mùa (II)

Thơ   •   21.11.2021
Anh dắt mùa yêu qua phố xanh Nghe muôn lời gió hát trên cành Bờ môi nắng mới thơm Nguyên Đán Tuổi mộng trăng tròn  ấm Giáng Sinh Nguyện ước tươi hoài cung luyến ái Cầu mong đẹp mãi nụ duyên tình Nụ hôn đắm đuối trong khao khát Mở lối thơ về biê

Về xưa

Thơ   •   21.11.2021
Cứ như chiều lãng đãng bụi sương loang chim thắp cánh trên hoàng hôn tím sũng tay thắp lên ngày ngón buồn khô rụng chiều không em quay quắt sóng triền sông Mây về đâu mà mây mênh mông? như nuốt chửng khói môi người bạc sợi anh cố giữ không gian chờ đ

Nghĩa trang

Thơ   •   20.11.2021
Như ruộng bậc thang những ngôi mộ hàng hàng lớp lớp chung & riêng có tên có tuổi có quê có quán & không tên không tuổi không quê không quán hàng hàng lớp lớp lớp lớp hàng hàng ở đây quy tụ thành nỗi buồn khổng lồ rợn người muốn mang hài cố

Thời gian nhắm mắt

Thơ   •   20.11.2021
Dự kiến thời gian nằm ngửa & không gian nằm sấp nằm nghiêng tạm gọi [ăn] gian theo dự kiến mặt đất nhô những bộ xương [dĩ nhiên mọc nhánh đẻ cành đâm quả sinh sôi nảy nở vân vân] điều này khả thi dưới mặt đất lớp lớp tầng tầng xác chết nằm ngh

Ác mộng dài

Thơ   •   20.11.2021
Mắt em rơm rớm mưa phùn Tìm chi ở dưới vũng bùn rứa em? Mỗi ngày máu đổ xuống thêm Ruộng đồng quằn quại mọc lên xác người.

Trên đồi xuân mộng

Thơ   •   20.11.2021
anh trườn lên đồi xanh ngập dưới tiếng nhạc của loài dế than những nõn lá non mướt mang những hạt sương hình bầu vú lóng lánh nhựa yêu ban mai rất thơm mùi thảo nguyên tình ái em ngồi xuống bên anh hái nhè nhẹ từng nụ hôn ngợp ngọt môi em mọng đỏ của

Xoá đi một tin nhắn và quên

Thơ   •   21.11.2021
Xóa đi một tin nhắn hủy diệt một thông điệp loài người xóa đi một cuộc chiến những thông điệp còn ở lại đến ngàn sau.

Khuya thăm mộ bạn

Thơ   •   21.11.2021
(Viếng hương hồn Lê Thanh Tùng) Lần mò rẽ lối cỏ khuya Tùng ơi! mình đã trở về rồi đây cứa lòng rét buốt heo may lạnh lùng mộ địa ngợp đầy khói sương Biết đâu là cõi vô thường/ biết đâu là khúc đoạn trường... Tùng ơi! nằm bên nấm mộ đây rồi m

Ít nhất có một lần

Thơ   •   20.11.2021
Ít nhất có một lần anh đã nghĩ mình nằm trong chiếc quan tài và hát.

Tự nhiên vợ gọi

Thơ   •   21.11.2021
Tự nhiên vợ gọi. Hết hồn! Câu thơ trượt té. Vui buồn lăn quay Thằng tôi đang ở trên mây Đi tìm câu bát giữa ngày nắng hanh Tự nhiên vợ gọi: Này anh! Giọng quen quen. Vẫn giật mình! Mới đau! Quay sang vợ. Mặt mày chau: - Em làm rớt mất một câu bát rồ

Sự may mắn còn sót lại

Thơ   •   20.11.2021
đã mệt mỏi lắm! không ngủ được những con chuột động cỡn trên la phông nhà trọ cũ đêm khuya bức nóng em khêu lên ngọn đèn chói mắt những sợi tóc rối mù loà nép vào ngực trần anh ở đây đêm ngột ngạt may còn những nụ hôn che khuất vầng trăng gãy vụn.

Khi hồn tôi lăng và tượng

Thơ   •   21.11.2021
nắng nhạt trên đỉnh Thương Sơn đã cuối đông của mùa ly biệt những chiếc lá biết co lại lặng yên dưới gốc hoàng hôn ướt màu sương tím hàng bia đá khắc vào ký ức của xứ sở những xảo trá và đớn hèn phía hạ lưu cửa biển hả to mồm nuốt những dòng sông khổ

Sương khuya

Thơ   •   20.11.2021
Một mình tôi, chạy với ma Nửa đêm hổn hển rất là trần gian Sương khuya ưỡn nụ vội vàng Nửa như ức chế, nửa toan đầm đìa.

Ừ ừ! Té ra là vậy!

Thơ   •   20.11.2021
ông là người nổi tiếng ông là hàng xóm của một người nổi tiếng hai ông có điểm chung về sự nổi tiếng và hai ông có điểm riêng biệt để tạo ra sự nổi tiếng về điểm này ông hơn ông bạn nổi tiếng ông viết thơ như ngốn một nạm rau muống đọt chấm mắm nêm

Xuân ngây ngô

Thơ   •   20.11.2021
Em về chân thon Xuân hồng phố nhỏ Hồn nhiên lối cỏ Áo trắng - sương non Em về bâng khuâng Mùa xuân mắc cở Ép vào trang vở Một màu thiên thanh Tơ trời vây quanh Tóc mềm vương vấn Gió ơi! ngơ ngẩn Hương mùa đong đưa Con đường rất xưa Môi cười rất mớ

A Sầu

Thơ   •   20.11.2021
Sườn dốc trầm u truông đèo tịch mịch hố thẳm cây chà đá xé chiều khơi ngày tháng xếp nhàu xó mây bạc thếch lưng chừng hoa mua bẻ mắt hương đời mái núi cũ càng cây khô ủ gió rễ chôn thân mối đụn khối giang hồ lỏng dây cương tráng chí hờn kim cổ gió

Hai ba bốn chín

Thơ   •   20.11.2021
Ngó quanh, trời đất ngủ rồi Còn ta với chiếc bóng ngồi ngó nhau Một thằng chẳng nói một câu Một thằng gõ gõ, lâu lâu hắc xì.

Cà phê sớm

Thơ   •   21.11.2021
Trong khuôn viên của ban mai lũ nắng khoác lên vai tôi tấm áo choàng lung linh lung linh bầy chim vây quanh tôi những tiếng hót trong lòng tôi.

Miếng ngon

Thơ   •   20.11.2021
Miếng ngon nhai khoẻ ít ai để ý đến tiếng “chắp” khiếm nhã thoát ra từ miệng mình.

Khi thành phố biết hôn

Thơ   •   20.11.2021
rung lên bởi niềm hưng phấn khi thành phố biết hôn những nụ hôn cháy bỏng những tuyến xe buýt nhầm lẫn giờ về dẫu tháng ngày lăn trên con đường quen thuộc, cứng nhắc em đã hút sâu trong vòng tay khát, từng giọt thời gian trở mình bằng sự va đập của h

Cái bóng nặng gấp mấy lần thân xác

Thơ   •   20.11.2021
Cái bóng nặng gấp mấy lần thân xác khi nó bám theo tôi trong giấc ngủ chiếc lá lìa cành vĩnh viễn không bay lên được.

Nắng quê nghèo

Thơ   •   20.11.2021
Con gà bới nát luống rau Con trâu mẹp nát cái ao sau nhà Nắng từ đất mẹ quê cha Nắng lên từ bãi tha ma đầu làng Nắng về thả cái chang chang Cho mắt đỏ, thắp cục than phận người Nắng đành đoạn rứa nắng ơi! Có nghe nước mắt, mồ hôi cạn dòng? Quê nghè

Ở phía chuồng bình minh

Thơ   •   20.11.2021
bầy gà cắn nhau uý oé nơi góc chuồng bình minh chúng đá nhau hì hục toạc máu đầu bằng đôi cựa giống nòi tiếng cục tác ầm xèo kích động lũ chó ăng ẳng dọc con mương làng thối hoắc mệ gà mái rặn quả trứng hồng hồng tội nghiệp gần như kiệt sức đôi châ

Trên hành trình làm người

Thơ   •   21.11.2021
Trong hành trình làm người ít nhất dưới bàn chân của mình một chú kiến đã chết.

Nghe tiếng còi tàu

Thơ   •   20.11.2021
Bứt, và bứt tóc nữa đi! Cái đầu nặng trịch như chì, nó đau Nghe đằng sau, những chuyến tàu Tiếng còi như cũng bạc đầu với sương.

Hay hát đồng dao

Thơ   •   21.11.2021
Hay ưa gặm cỏ Là bò với trâu Hay tắm ao sâu Là con nhà vịt Hay kêu ríu rít Là chú chim non Hay khoe mắt tròn Là anh mèo mướp Hay đi đến lớp Là bạn sáo nâu Hay lặn ao bàu Là anh cá chép Hay rung ria mép Là bác chó nhà Hay hét hay la Là gà mái đẻ Hay đ

Tịch lặng

Thơ   •   21.11.2021
Chiều lạnh đáy sông su Mộng chui vào tổ kiến Gốc cây, ngồi thu lu Buồn chi nhổ nước miếng? Bạn cũ say bên trời Người cũ chừ dưới mộ Nhạc chiều theo lá rơi Xạc xào mà khủng bố! Rừng vắng mấy nghìn năm Lòng vắng nghìn thế kỷ Đá vẫn đứng lặng câm Sầu vô