Đồng tiền còn sót lại trong túi

Thơ   •   Thứ bảy, 20/11/2021, 16:48 PM

Nỗi đau những đồng tiền còn sót lại trong túi ta đã quên từ lâu.

Nội dung bài thơ: Đồng tiền còn sót lại trong túi

Nỗi đau

những đồng tiền còn sót lại trong túi

ta đã quên từ lâu.


Bài thơ Đồng tiền còn sót lại trong túi của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nén nhang cháy

Thơ   •   20.11.2021
Nén nhang cháy khói bay vòng nước mắt hoá khói.

Lắc

Thơ   •   20.11.2021
Ở đây nhân thế rất buồn Nên đời sinh những nụ hôn tặng người Nhắm đôi mắt, mở đôi môi Trái tim ngúc ngắc nói lời nhân gian.

Mặt trời mọc từ những ngón tay đan

Thơ   •   20.11.2021
Tất cả có thể là cái chết Tất cả là máu Cái chết chảy máu trên đường Con đường tuyệt vọng Bàn chân không nói gì Bàn chân chết dần từng bước Huyệt mộ cảm ơn bàn chân Hãy đan tay đi em Cho tim bớt lạnh Những nấm mồ như nụ hô

Bi kịch

Thơ   •   20.11.2021
Bi kịch của bản thân là bài học lớn nhất của đời tôi.

Nhập

Thơ   •   20.11.2021
Nửa đêm chuột quậy đùng đùng Cơn mê vội vã trong mùng chui ra Khói nhang thâm thấp là đà Nhập vào giấc ngủ rồi ra bàn thờ.

Đêm ngát hương hạnh nguyên

Thơ   •   21.11.2021
chưa bao giờ đoá hạnh nguyên nở ngát như trong đêm nay từ đôi tay nàng, đôi mắt nàng, đôi vú tròn căng, và tôi đã nếm được vị ngọt của vầng trăng rất xa

Bác chổi chà

Thơ   •   21.11.2021
Bác chổi chà Tội lắm đấy! Già đến vậy Vẫn siêng năng Hết quét sân Rồi quét ngõ Dù mưa gió Hay nắng sương Bác vẫn thường Say công việc Quét rác hết Mới nghỉ ngơi Chổi chà ơi! Thương bác lắm!

Hạnh phúc xanh

Thơ   •   20.11.2021
Anh mở tung cánh cửa ban mai rạng rỡ nắng hồng ùa vào lấp lánh một sớm bình minh đàn chim vỗ cánh không gian xanh giàn trầu xanh... Anh mở tung cánh cửa sau tiếng gọi ngọt ngào tha thiết tơ trời biêng biếc mắt em xanh và nụ cười anh... có

Tôi nghe phía đầu nguồn

Thơ   •   20.11.2021
tôi cạo cái đầu tôi trọc lóc tóc lại mọc lên như quả chôm chôm từng sợi thần kinh chĩa ra mọi phía tôi nhìn có những cái nhìn nhắm mắt mới rõ mới thấu có những cái nhìn quay lưng vẫn biết vì những tiếng rên oan khốc vì cái mùi hôi ngu ngốc vì cái mà

Rứa là

Thơ   •   20.11.2021
Một thân, mấy dặm bôn ba Một tôi, với một đàn bà là em Rứa là ngày đẻ thành đêm Rứa là đêm, lại đẻ thêm từng ngày.

Sự im lặng của thời gian

Thơ   •   20.11.2021
Có lẽ sự im lặng của thời gian đã làm ta lạc nhau trong khát tìm ái cảm mặt trời như ổ bánh mì cháy khét trên đền đài hoang cỏ những chiếc lá mục đang tự đốt cháy thắc thỏm tiếng chuông nhà thờ lõm sâu hốc mắt  sương năm tháng xé anh và em

Đêm cô hồn

Thơ   •   20.11.2021
Cái buổi tối keo kiệt ấy cuối cùng rồi cũng tự sát trên con đường đứt mạch đã có ít nhất hàng ngàn viên gạch vỡ trong cuộc tru di của đất trời những viên gạch không đầu lởm chởm như vết hận răng cưa như anh và em bấu xướt ngày cách tuyệt đã tàn dầ

Anh phân biệt

Thơ   •   20.11.2021
Anh phân biệt được tiếng của loài mưa và lũ gió tiếng nấc mỗi khi em khóc và đêm nay anh nghe được âm thanh của những giọt nước hạnh phúc!

Rụng xuống môi sầu nước mắt cay

Thơ   •   20.11.2021
Rót mời nhau, chén máu này Thì xin uống cạn cho đầy mùa đông Cầm bằng trơ lá trụi lông Cũng xin gồng gánh hư không qua trời.

Cái hũ sành lủng đít

Thơ   •   21.11.2021
Cái hũ sành lủng đít nằm vắt ngang gốc mít không giữ được mùa đông trong lòng mình những tháng ngày chui vào chui ra theo chân bầy kiến đói có cơn gió gửi một chiếc lá khô ghi dấu ngày tao động đã mấy mươi năm cái hũ sành lủng đít nằm trơ như cái đầ

Đã nhốt trong nhau niềm đau

Thơ   •   20.11.2021
buốt lạnh sạt lở miền nhiệt đới của những ngày không nhau trên tao nôi con mắt người thương đỏ khét ghim triền dâm bụt khúc nhạc dài cày xới nỗi đau thọp thẹp mây bay ảo tượng quấn khăn tang vào ngày giọt mưa đứng dỗ mặt trời dòng sông ngồi dỗ lãng q

Con đường lá me

Thơ   •   21.11.2021
Nghiêng nghiêng buổi chiều chở gió Con đường xanh ngắt vòm me Nghiêng nghiêng rơi từng lá nhỏ Reo vui theo bước em về Nghiêng nghiêng hồn nhiên bím tóc Vương đầy những lá me rơi Không gian nhẹ tênh như gió Mắt em xanh biếc chân trời Nghiêng nghiêng v

Sa mạc trắng

Thơ   •   21.11.2021
Sa mạc trắng những cơn gió tạo sóng biển sa mạc hay biển chết.

Giấc mơ hoá điên bay lên nóc nhà rách

Thơ   •   20.11.2021
Giấc mơ hoá điên bay lên nóc nhà rách khêu lên ngọn đèn lạnh ngắt hoang phí trong cuộc đời khét cháy cái chết vực dậy bóng ma trong suy nghĩ loài người.

Mẹ gà đã bị con người ăn cắp hết trứng

Thơ   •   20.11.2021
Mẹ gà đã bị con người ăn cắp hết trứng ngày đêm vẫn ấp cái mỏ cục cục gọi con.

Cắn nhau một cá rô đồng

Thơ   •   20.11.2021
bởi con cá rô mà làm anh nhớ cái sần sùi tuổi thơ bởi con cá rô mà làm anh thấy cái mùi bùn quê hương bị chiên xù bởi con cá rô mà anh thấy cái vòm trời chật trong cái đĩa bởi con cá rô mà anh thấy cái con người anh như đám cỏ giữa đồng khô em cắn c

Sóng lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Sầu chi đau đáu rứa Hương? Xanh chi thăm thẳm đoạn trường mà xanh? Chiều nghiêng con nắng Kinh Thành Lang thang, mới biết một mình mình đi.

Chỉ trong đêm tối

Thơ   •   20.11.2021
Chỉ trong đêm tối mới thấy ánh mắt sáng ma quái của lũ mèo bóng tối nuôi dưỡng nó.

Rất tự nhiên

Thơ   •   20.11.2021
Ngày uể oải, đêm co ro Vầng trăng ịn một chữ O cuối trời Nửa đêm, gà gáy một hơi Con thằn lằn nở, bể đôi trứng tròn.

Cõng

Thơ   •   20.11.2021
Buồn đem xương thịt phơi bày Nghe cơn mưa đã héo gầy dặm xa Một thân cõng mấy bóng ma Lêu bêu trôi giữa bê tha kiếp này.

Anh nếm mùi buổi sáng bằng đôi mắt em

Thơ   •   21.11.2021
Rẽ qua một đêm khát anh gặp lại bình minh biển mặn một nụ hôn chưa hết lở dở một ngày chất chồng nỗi riêng anh trở về nồng nàn men đắm của nhiều đêm cộng lại ngu ngơ năm ngón tay bám vào bờ vai em sũng ướt tinh cầu anh nóng lòng nghe em đọc những câ

Một ngày

Thơ   •   21.11.2021
(Với Hải Tuệ tiên sinh) Một ngày nắng vỡ hư không Gót bồng phiêu chạm xuống dòng chân như Bàn tay cháy xám sa mù Nụ cười xoá vết tội tù trăm năm Một ngày xước một dấu dằm Con tim thao thức nỗi đằm thắm xưa Một ngày không gió không mưa Đàn th

Đêm mưa

Thơ   •   21.11.2021
Đêm mệt, mưa tràn con gió lạnh Đường tàu nằm chết với hoang vu Một bờ lá nát, mơ hồ rụng Lùa xuống nhân gian đám xác mù Am miếu đã tàn cơn khói thở Chuột bò tán loạn cuốn chân nhang Một màu đen phủ trùm thiên địa Tiếng chó đùn ra ngõ vội vàng Khuya

Phim ma

Thơ   •   20.11.2021
một người nữa gục chết tiếng nổ và máu sự bảo vệ của chế độ độc tài là họng súng chỉ thiên đạn lạc!

Một ngày cuối tháng tư

Thơ   •   21.11.2021
Cho con ngồi lại một chiều tháng Tư cho con ngồi lại với bao nỗi buồn cho con ngồi lại nghe đời buồn hơn cho con ngồi lại nuốt bao oán hờn ngày phơi xương trắng cấu cào vào thịt da cha còn nằm yên đó nấm mộ xưa chưa già đời con như cỏ sau ngày tóc

Mai xa còn nhớ kinh kỳ?

Thơ   •   21.11.2021
Em phơi cong một nụ cười Đêm ca dao, thả phận người lênh đênh Trái tim xanh máu lục bình Đong đưa Lại Thế, gập ghềnh Chiết Bi Môi rằm mọng giọt lưu ly Mai sau còn nhớ kinh kỳ không em? Choàng vai, vuốt phiến mây mềm Lặng im. Vì bởi chẳng thèm nói ra

Cát

Thơ   •   20.11.2021
Nhớ nhà thơ PXL Lăn lóc đến nỗi không còn thịt còn da băng qua những quanh co ghềnh thác rũ sạch cho nhẹ nhàng một chuyến chơi xa rũ sạch để còn nguyên vẹn cát Từng nghe suối reo thác nhảy sông rộn rã phù sa cuộc hành trình lăn theo sự mặc cả bởi đã

Đôi lúc nghĩ

Thơ   •   21.11.2021
Đôi lúc nghĩ cuộc đời vui chi lạ! Vầng trăng kia ở tuốt phía trời cao Ta mải ngắm, thế là ta đạp cứt Trăng mỉm cười, ta thì bảo: không sao!

Những nụ hôn đêm qua

Thơ   •   20.11.2021
Những nụ hôn còn sót lại trên chùm lá mởn sương anh cởi ý thơ ra hong nắng gió giục những cành cây hôn nhau xa em một chút thôi đã vắng đêm qua vầng trăng không ngủ được bị ám ảnh những nụ hôn nên sáng nay con mắt thao láo trên tầng lầu đêm qua loà

Mùa hè về rồi

Thơ   •   21.11.2021
Chú ve kêu trên lá non Báo mùa hè đã về đây rồi Trên cao mây xanh ngẩn ngơ Ngắm phượng hồng nở thắm bên trời Tung tăng cái nắng đi chơi Khắp sân trường rộn vang tiếng cười Mùa hè đã về! Em ơi! Vui quá đi thôi! Mùa hè ơi! Mùa thi đã qua rồi Mùa hè ơi!

Em yêu cao nguyên

Thơ   •   21.11.2021
Em ở cao nguyên Mênh mông đồi núi Trong veo con suối Trong ngần tiếng chim Em ở cao nguyên Trà xanh biêng biếc Cà phê trĩu cành Bốn mùa tươi xanh Em yêu cao nguyên Tình yêu của núi Yêu từng tiếng chim Yêu từng con suối Em yêu cao nguyên Âm vang ngày

Qua cầu Ái Nghĩa

Thơ   •   20.11.2021
Máu làng quê, chảy đỏ sông Ngó, không nói, đau quặn lòng là đau Buổi chiều mưa xé đời nhau Cây gòn ở phía đầu cầu thành ma.

Chấm hết hoặc dừng tại đây

Thơ   •   20.11.2021
Chấm hết hoặc dừng tại đây Hoặc còn nữa… văn chương thường nói thế!

Nhánh sầu bên sông Bạch Yến

Thơ   •   21.11.2021
Ngày xám quá và đêm sao buốt quá! Một mùa đông rớm máu ở trong hồn Đời xơ xác trên cành trơ trụi lá Thương kiếp người lạc lõng phía cô thôn.

Thằng Lật Đật

Thơ   •   20.11.2021
Thằng Lật Đật của cô Vân Tặng cho cu Mì, xinh thế! Suốt ngày đứng không mỏi chân Bởi không thèm nằm đâu nhé! Không như búp bê của mẹ Nằm là nhắm mắt ngủ liền Lật Đật cừ thật đấy nhé! Nhỡ nhào là vội đứng lên Lật Đật không bao giờ khóc Lúc nào cũng nh

Giấc mơ mùa đông

Thơ   •   20.11.2021
trong vòng tay ấm của đêm trinh ngút ngàn hương thạch thảo dắt dìu nụ hôn chạm tiếng dương cầm mùa đông làm bằng những cơn mưa huyền ảo anh nghe bài thánh ca vang lên từ đêm thật thiêng liêng những ý thơ đan chồng trên tay anh và tay em mùa đi thậ

Yêu là nhớ nhớ quên quên

Thơ   •   20.11.2021
Kể từ im bặt lòng nhau Nỗi thương khắc khoải, nỗi đau nhọc nhằn Yêu trăm năm, gặp một lần Trao nhau ánh mắt lặng thầm, mà yêu Hai ta đâu dám nói nhiều Chỉ vu vơ mấy câu Kiều, vậy thôi Mà sao như nắng mặt trời Hằng đêm thiêu đốt những lời thơ xanh? Rư

Có một con đường trắng

Thơ   •   21.11.2021
Trên con đường không còn người anh ngó lại đằng sau chiếc bóng nứt ra từng tia nắng chiều hiu hắt hơi thuốc lá mang hơi thở anh rắc dọc bờ cỏ lạ mùi nọc rắn đâu đó xộc vào mũi anh khịt khịt như chó lạc đường đưa em về bên ấy mấy năm rồi khi đất trờ

Nhớ cái chết của thằng bạn đào vàng năm cũ

Thơ   •   20.11.2021
1. ngày ấy mùa xuân không còn xanh trên lá rừng mi và năm anh em nữa đã chết trong hầm đêm ấy tau và N còn sống sót đêm ấy hai đứa khóc nước mắt và máu nhoà trên đôi tay kiệt sức tau bới đào vô vọng không một nén nhang để gọi hồn mi dậy tau biết m

Đẹp

Thơ   •   21.11.2021
mọi định nghĩa về em đều vứt nếu không có một chữ đẹp nhô ra hút vào và ưỡn những đường cong tuyệt thể tôi lục lọi trong giấc mơ mình một sự thật đó là em và em tồn tại trong suốt những tháng ngày tôi có em và tôi tồn tại trên cõi đời này em tồn tạ

Một chùm hoa rét nở trên tay

Thơ   •   20.11.2021
Bão đêm nối với mưa ngày Gió hoang mang rụng chưa đầy tiếng ho Thiếu nhau, ngủ cũng giả đò Giấc mơ rục rịch nằm co góc giường.

Trinh trắng

Thơ   •   21.11.2021
những giọt rượu màu trắng làm đỏ cơn say sự trinh trắng của nàng những giọt máu đỏ của mặt trờ

Sủa 2

Thơ   •   20.11.2021
Hai chân mê mải làm thơ Bốn chân ngồi sủa bên bờ trần gian Lửng lơ ngày mới, đêm tàn Trái tim động vật hoàn toàn tự nhiên.

Trung du

Thơ   •   20.11.2021
thời gian trắng hớ rỗng tuếch những ngọn núi cúi mặt thê thảm nhìn dòng sông nhầy nhụa máu những con người tôi đã gặp chết dần như cục đất bạc màu những bàn tay xương xẩu chìa ra sau mùa lũ quét những ánh mắt đục ghèn rơm rớm cơn đói đục thân những c

Chăn nệm ấm áp

Thơ   •   20.11.2021
Chăn nệm ấm áp và một giấc ngủ ngon ai biết dưới gầm giường có bao nhiêu hạt bụi.

Cô đơn

Thơ   •   21.11.2021
tiếng gọi cất lên từ lúc hoàng hôn mãi đến nửa đêm từ nơi ấy vọng lại tiếng dạ nhỏ nhẹ như hơi thở của người khản giọng mùa đông chết dầ

Lời sau cuối

Thơ   •   20.11.2021
Xin trả lại cho em chuỗi thời gian hốt hoảng Của một thời thành phố khóc tình yêu Xin trả lại những vết cắn tím bầm mê sảng Cho máu tái sinh hơi thở diễm kiều Con bói cá chết mòn trên vũng tội Ai cầm trái tim lay gọi bóng đời Cỏ ẩn ức một bàn chân tạ

Buổi chiều bên những ngôi mộ hoang

Thơ   •   20.11.2021
Nắng chiều bẻ gãy cành khô Đời trôi qua những nấm mồ không trôi Hoàng hôn ngửng mặt lên trời Nghe con ma khóc trên đồi sát nhân.

Chậu tắm

Thơ   •   21.11.2021
Là cái hồ bơi thu nhỏ Dành cho người chưa biết bơi Cho nên bé ngồi trong đó Chân tay đập nước liên hồi Bể bơi có pha sữa tắm Nên nước thơm ơi là thơm Mùa đông nước càng thêm ấm Từ tay mẹ nấu mẹ đơm Mai ngày bé càng khôn lớn Bể bơi sẽ rộng mênh mông

Cơn gió xoáy

Thơ   •   20.11.2021
Cơn gió xoáy hạt mưa xiên lời nói thẳng.

Ngó xuống nhân gian

Thơ   •   21.11.2021
Em chừ con mắt buồn xo Vườn xuân xanh, giọt máu co giật hoài Rừng lao đao, suối quắt quay Đá phơi giọng kể, rêu bày tiếng rên Một lần nhắm mắt và quên Mắt cay khóc tạ triền miên kiếp người Ghét thương cày xới biển khơi Mở hai con mắt, khép lời từ bi.

Thành phố chen chúc

Thơ   •   21.11.2021
Thành phố chen chúc những con hẻm là lối thoát duy nhất của rác và những chú chó buổi sáng con người đang hít thở.

Trong màu nhang khói

Thơ   •   21.11.2021
Vĩnh biệt, ta về, nơi cõi chết đàn lên muôn bực, đàn chưa say còn ta, đã rục trong tiền kiếp em khóc vô tình, ta vẫn hay!

Hũng Huyện

Thơ   •   21.11.2021
Tôi ngồi, mây thở cùng tôi Một vài con gió chào đời, tập đi Non cao, ngày xuống xanh rì Suối ngàn năm, mãi xuân thì, hát ca Trời rất gần, tôi rất xa Nắng xuân mờ ảo trên tà sương bay Tôi mất đó, tôi còn đây Giữa hư vô của ngàn cây, tôi về Máu tôi hoà

Đồng tiền còn sót lại trong túi

Thơ   •   20.11.2021
Nỗi đau những đồng tiền còn sót lại trong túi ta đã quên từ lâu.

Thả diều

Thơ   •   20.11.2021
Chiều dần tắt nắng Gió bồng lên cao Cánh đồng lúa chín Hương thơm ngọt ngào Bé vui hớn hở Tung cánh diều lên Diều bay trong gió Giữa trời mông mênh Diều bay cao vút Gặp bạn mây xanh Thoả bao mơ ước Diều bay vòng quanh Bé thầm mong ước Được như cánh

Hoàng hôn có tiếng chim kêu lẻ

Thơ   •   20.11.2021
Chiều nay trời bất tận buồn Tôi nâng tiếng thở đưa chuồn bay lên Một điều nhớ, vạn điều quên Lẫn trong đống khói kề bên góc vườn Cây bòng trụi lá giơ xương Có con rắn lửa vừa trườn qua đây Ráng chiều nuốt một chòm mây Trời xa xa rộng làm cay mắt ngườ

Thần kinh xao xác ngô đồng

Thơ   •   20.11.2021
Tôi về quái đản hồn tôi Cơn mê dập tắt mặt trời phương Đông Kinh sư khóc tạ bụi hồng Màu tang thương lạnh trong lòng lạnh ra Lá sen khô khốc ngự hà Hồn thu thuỷ tạ đã già như ri Gió phong lưu, biệt kinh kì Màu sương cổ độ cũng tuỳ duyên thôi Góc tră

Vết sẹo của nỗi buồn chái bếp

Thơ   •   20.11.2021
Hai ba tháng chạp khói nhang thay khói bếp chim sẻ sà xuống bên chuồng gà nhặt thóc lũ chim nói tiếng người rất thạo đóiđóiđóiđóiđóiđóiđó đóiđóióióióióióóóiiiiiiiiii trong mùi khói nhang manh nha chuyển động hài cốt ông táo về trời bỏ lại cục đấ

Dế kêu đêm, nhớ Việt

Thơ   •   21.11.2021
Một khi tiếng dế thò ra Là khuya rụng xuống dăm ba hột buồn Một khi cất bước lên đường Là nghe trục đất tăng cường nhịp quay Một ngày qua, chết một ngày Bao vùng vẫy, giữa vũng lầy thế gian Trò đời cổ trướng xơ gan Chơi chưa tới số đã toan xuống mồ

Nhớ mùi nước đái

Thơ   •   20.11.2021
Đêm nay con đã ngủ rồi Cha thì ở tận phương trời xa xăm Hình dung, nhớ chỗ con nằm Cha nghe nước đái ướt đầm môi cha.

Hỏi nhà ta đâu?

Thơ   •   20.11.2021
Tiếng ve làm nhão con đường Gió hoang bứt trộm hạt sương gật gù Đèn khuya nửa sáng nửa lu Dắt ta với chiếc bóng thù lù đi Con giun con dế nói gì? Bao nhiêu tiếng nấc lầm lì trong đêm Nhủ lòng học cách để quên Mà sao máu đỏ hiện lên phận người Thở ra,

Nhớ một chiều Hà Nội

Thơ   •   21.11.2021
Nhớ một chiều Hà Nội em bên anh gió chạm vào tóc em như chạm vào nỗi ghen anh thầm lặng Hồ Tây xanh màu thu dịu nắng sóng chau mày khi đối diện em anh Nụ hôn nào cũng xanh màu thiên thanh đã nhuộm biếc nước hồ thu thăm thẳm có nụ cười nào làm anh say

Tiếng bước chân lê không hở mặt đất

Thơ   •   21.11.2021
Tiếng bước chân lê không hở mặt đất họ không nhấc nổi đôi chân mình âm thanh mòn.

Tình xa

Thơ   •   20.11.2021
Chỏng chơ buồn rũ mắt người Dòng sông bạc phếch một lời căm căm Nón lơi lỏng ngón tay cầm Đoá tường vi khép lặng thầm... tím môi Hết thời thắm lá mặn vôi Thề xưa ngun ngút một trời thương mong Chim quyên lạc nẻo hoang đồng Tơ hồng nhem nhuốc bụi hồng

Nắng cùng cực

Thơ   •   21.11.2021
Bốn hai, bốn ba độ rồi, người ngồi, lửa cháy trên da Bốn ba, bốn lăm độ rồi, người chui xuống đất cho rồi Ứ ư, cái con lợn sề, nằm dài, vừa thở vừa la Ứ ư, có con thằn lằn, tự nhiên rớt xuống nền nhà Đất nóng, tơi bời cỏ héo Rừng cháy, trên da thịt m

Ngậm lý thuyết cũ

Thơ   •   20.11.2021
Ngậm lý thuyết cũ chữa trị đau răng răng không nhức nữa lấy độc trị độc.

Những tán lá trên đầu

Thơ   •   21.11.2021
Những tán lá trên đầu khuất dưới tầng lá khác những ngọn cây không ngừng vươn lên đang nuốt dần những tia nắng.

Trước biển Vũng Tàu

Thơ   •   20.11.2021
ngay giờ phút này và ngày mai ta nghĩ về ngày ta ra đi để ta bước tiếp ngày hôm nay ngày mai khúc hát nhảy múa trên bàn tay từng vượt biển ta bế con đường trên đôi tay ta tạo những con đường trên sóng sóng sẽ lấp con đường ta khai phóng con đường sẽ

Trà khuya

Thơ   •   21.11.2021
Gà gáy, măng đùn, hoa khế rụng Sông khuya, phà cát lạnh lùng trôi Hà Khê ai rót trà thơm lựng Ôm cả đất trời vẫn lẻ loi.

Ý thu

Thơ   •   21.11.2021
Lối phượng mượt mà tóc biếc xanh Vào thu ý gió khẽ mơn cành Hiên rêu len lén hồn hoa động Bờ cỏ xôn xao bóng nắng hanh Áo trắng em duyên màu thục nữ Tim hồng anh rộn nét thư sinh Ô hay! ánh mắt nào đăm đắm Một phút đơn sơ hóa mộng lành.

Cây bàng trơ trụi

Thơ   •   20.11.2021
Cây bàng trơ trụi những chồi non mong ước về những mùa hè mát rượi.

Lời ru của người cha trẻ

Thơ   •   20.11.2021
Người cha trẻ học cuộc đời trong lời ru con thơ có lời ru bình dân như cơm bụi bình dân thời kinh tế mở có lời ru như là tiếng khóc than thân tiếng gọi người tình có lời ru như con mưa dở cha ru con hay ru chính bản thân mình Những lời ru tái hiệ

Rừng cháy

Thơ   •   21.11.2021
Rừng cháy, hoang mang mùi gỗ khét Cuối trời mù mịt khói tro bay Gió chiều thổi nát câu thơ chết Ôi! nghĩa trang buồn! Ta ở đây Ôi! nghĩa trang buồn! Ta ở đây Bao gươm giáo sẵn ở nơi này Hét lên một tiếng, ôi là máu Máu chảy bao đời cho đến nay.

Mùa đông nhạt nhoà

Thơ   •   21.11.2021
Đã nghe cơn mưa khóc Thấm ướt ngọn đèn khuya Rụng thêm vài sợi tóc Trên gối sầu cách chia Cô đơn xây mộ vắng Bằng hơi thở rã rời Đêm đen và máu trắng Quẫy mình trong cánh dơi Lặng im nghe thân xác Tan dần theo khói nhang Ta tìm trong mất mát Những vế

Đêm qua nghĩa địa

Thơ   •   20.11.2021
Khuya, ta với gió và sương Quanh co qua những ngả đường mộ bia Trước, sau, cát xoá lối về Ta làm một cái bổn lề nhơn gian.

Nhẩm thử

Thơ   •   21.11.2021
Em tháng Chạp, anh mùa Đông Yêu chưa tới số, quyết không làm người Này nhan sắc, này buồn vui Cùng về tá lả bờ môi nhiệt tình Thịt da mở hội linh đình Mùa xuân chen chúc chương trình ái ân Bao hồ hỡi, bấy chuyên cần Trăm năm nhẩm thử, mấy lần thăng h

Một vòng rục rịch

Thơ   •   20.11.2021
Rồi máu chảy, rồi xương tan Rồi ma với bụi, xếp hàng ngó nhau Tắt hơi, trở lại lúc đầu Luân hồi và quả địa cầu cứ quay.

Ký hoạ phố

Thơ   •   20.11.2021
phố chen chúc khu nhà tập thể chen chúc người già em bé nhà sát vách nhưng không hề biết nhau chỉ gặp nhau khi kẻng khua báo giờ đổ rác hiếm hoi những lần họp tổ ông táo ngồi giữ nhà trước cửa kiệt hẻm ngõ ngách sặc mùi khói than đá ong phố sẻ chia k

Nỗi lòng cô phụ

Thơ   •   21.11.2021
Dáng cũ mờ phai theo gió sương Tình ơi! cô phụ khóc sầu vương Lệ khuya rưng rức nhoè trên gối Trăng muộn mê man rũ  góc giường Khắc khoải dòng thơ tràn suối cảm Bồi hồi khúc nhạc đắm nguồn thương Mười năm vọng nhớ, mười năm đã Chết lịm trong hồ

Rừng ơi ta khóc cho rừng

Thơ   •   21.11.2021
sự lẫn lộn thật khổng lồ giữa đốt rừng & trồng rừng cũng như giết người & phong tặng oan hồn ấy danh hiệu anh hùng chẳng hạn tôi thật sự không hiểu nổi núi rừng là của chung cho mọi người dân là nơi kiếm củi, làm rẫy, hái sim, & chôn ngườ

Rủ nhau đi học

Thơ   •   21.11.2021
Cái xóm Chân Đồi Rủ nhau đi học Nắng đã lên rồi Vàng ươm con dốc Cún con liền giục: - Lét gâu! lét gâu!* Còn chị vịt bầu Vội vàng: - Lấy cặp! Gà trống luyện đọc Mở miệng: - O! o!... Heo lười giả đò Bảo rằng: - Tôi mệt! Mèo khoang đoán biết Nên liền:

Đêm quê nội

Thơ   •   21.11.2021
Cháu tan hút trong đêm đen Và cháu đã thấy ngọn đèn rất chăm Như hạt đỗ mới nhú mầm Ngọn đèn toả sáng lặng thầm với đêm Có cơn gió rét bên thềm Vô tư quá, đã xô nghiêng ngọn đèn Đôi tay gân guốc mon men Bà ngăn con gió... cho đèn đừng lay Cháu liền v

Đò Ba Bến

Thơ   •   20.11.2021
hớp rượu này nữa ta đưa em qua Đò Ba Bến hoang liêu ngã ba lòng xốn xang dòng Vu Gia đỏ ối bờ bến gãy tuổi em lớn thầm sau cuộc chiến da em ngăm thuốc súng môi em mặn mà Cấm Thị mắt em nhàu một vệt nhớ Hà Tân ta như chuyến xe thồ ký ức những hoài niệ

Trên hành trình làm người

Thơ   •   21.11.2021
Trong hành trình làm người ít nhất dưới bàn chân của mình một chú kiến đã chết.

Lấy móng chân khèo móng tay

Thơ   •   20.11.2021
Lấy móng chân khèo móng tay nhột lấy cái câu thơ thọc cái câu thơ ngứa!

Phim ma

Thơ   •   20.11.2021
một người nữa gục chết tiếng nổ và máu sự bảo vệ của chế độ độc tài là họng súng chỉ thiên đạn lạc!

Trầm luỵ trong mô thức khuynh đồi bản ngã

Thơ   •   20.11.2021
phải biết chạy trốn như chạy trốn một tình yêu chạy như đang hấp hối chạy như bị đâm lòi ruột chạy như chạy giặc khi người ta đã học thuộc một tiểu thuyết có lẽ họ đã quên ca dao một gã điên ngồi xếp những con chữ thành chân dung của mình gã đã khóc

Thở cho đã

Thơ   •   21.11.2021
Ta nằm đại giữa mùa đông lạnh ngắt Kéo cơn mưa tuột xuống giữa lưng quần Duỗi một phát làm chênh chao trái đất Gió ùa về ríu rít massage thân.

Những hột máu khô vận hành trên bờ huệ niệm

Thơ   •   21.11.2021
Nhiều lúc ít nhất là lúc này cảm giấc mất trí nhớ hoàn toàn ổn định tôi hỏi mùa đông hàng ngàn câu câu trả lời toàn lá rụng từ cuộc chiến đẫm máu nhất để lại nguyên vẹn những xác chết trong trí não đứa trẻ sơ sinh với không gian chật hẹp con chuồn ch

Gấp

Thơ   •   20.11.2021
Thấy gì ở biển hoàng hôn? Mang mang máu dậy từng cơn sẫm màu Mặt trời gục chết thật mau Gió chưa kịp nói nỗi sầu hoang vu.

Ngày đầu tiên tháng sáu

Thơ   •   21.11.2021
Ngày đầu tiên tháng sáu Xinh như là giọt mưa Xinh như là giọt nắng Chim ca vang gọi mùa Ngày đầu tiên tháng sáu Đẹp như là bông hoa Đẹp như vầng nắng ấm Dòng sông xanh hiền hoà Ngày đầu tiên tháng sáu Niềm vui xoay địa cầu Cùng nối vòng tay lớn Ơi bạ

Đã nghe mùa đông sờ gáy đêm khuya

Thơ   •   21.11.2021
quấn chiếc khăn vào cổ đi em đêm nay trời rắc tuyết trăng gầy co ro biển cây sữa trơ thân lao xao mấy tầng bông mây trắng bước sóng sa mạc ngón tay bấm đốt gió hoang vu lăn tròn lăn tròn lá rớt ngây ngô nhìn mắt chia lửa lòn lòn im im động đậy khở

An ủi

Thơ   •   20.11.2021
Người cho tôi hột tình cờ Tôi về ươm, và đợi chờ mầm lên Mầm lên, nảy một đọt duyên Tôi nghe đời bớt ưu phiền trong tôi.

Về những nụ hôn

Thơ   •   20.11.2021
Có lần anh nắm tay em trong mùa hoa vàng rộ Đêm mở khoá loài người bằng lồng ngực sinh sôi Cánh đồng mở ra màu huyền bí đất trời Tạo những cánh võng làm bằng gió Anh và em nhè nhẹ ru nụ hôn vào giấc mơ dài thần tiên Tiếng cót két của mê đắm Của răng