Giời mưa ở Huế

Thơ   •   Thứ ba, 26/10/2021, 19:56 PM

Giời mưa ở Huế sao buồn thế! Cứ kéo dài ra đến mấy ngày Thềm cũ nôn nao đàn kiến đói Giời mờ ngao ngán một loài mây Trường Tiền vắng ngắt người qua lại Đập Đá mênh mang bến nước đầy Đò vắng khách chơi nằm bát úp Thu về lại giở gió heo may...

Nội dung bài thơ: Giời mưa ở Huế

Giời mưa ở Huế sao buồn thế!

Cứ kéo dài ra đến mấy ngày

Thềm cũ nôn nao đàn kiến đói

Giời mờ ngao ngán một loài mây

Trường Tiền vắng ngắt người qua lại

Đập Đá mênh mang bến nước đầy

Đò vắng khách chơi nằm bát úp

Thu về lại giở gió heo may...

Chúng tôi hai đứa xa Hà Nội

Bốn tháng hình như kém mấy ngày

Lăn lóc có dư mười mấy tỉnh

Để rồi nằm mốc ở nơi đây

Thuốc lào hút mãi người ra khói

Thơ đọc suông tình hết cả hay

Túi rỗng nợ nần hơn Chúa Chổm

Áo quần trộm mướn, túng đồ thay

Hàng xóm có người con gái lẻ

Ý chừng duyên nợ với nhau đây

Chao ôi! Ba bốn tao ân ái

Đã đủ tan tành một kiếp trai.

Tôi rờn rợn lắm giai nhân ạ!

Đành phụ nhau thôi, kẻo đến ngày

Khăn gói gió đưa sang xứ lạ

Ai cười cho được lúc chia tay?

Giời mưa ở Huế sao buồn thế!

Cứ kéo dài ra đến mấy ngày

Xa xôi ai nhớ mà thương nhớ?

Mà nhớ mà thương đến thế này!

Cố nhân chẳng khoá buồng xuân lại

Vung vãi ân tình khắp đó đây

Mưa chiều, nắng sớm, người ta bảo

Cả đến ông giời cũng đổi thay!

Gia đình dọn cả lên Hà Nội

Buôn bán loanh quanh bỏ cấy cầy

“Anh em cánh nhạn người Nam Bắc

Tâm sự hồn quyên lệ ngắn dài...”

Giời mưa ở Huế sao buồn thế!

Cứ kéo dài ra đến mấy ngày

Hôm qua còn sót hơn đồng bạc

Hai đứa bàn nhau uống rượu say

Nón lá áo tơi ra quán chợ

Trơ vơ trên bến nước sông đầy

Sầu nghiêng mái quán mưa tong tả

Chén ứa men lành, lạnh ngón tay.

Ôn lại những ngày mưa gió cũ

Những chiều quán trọ những đêm say

Người quen nhắc lại từng tên một

Kể lại từng nơi đặt dấu giày

Trôi dạt dám mong gì vấn vít

Sòng đời thua nhẵn cả thơ ngây

Tỉ tê gợi nhớ niềm tâm sự

Cúi mặt soi gương chén rượu đầy

Bốn mắt nhuộm chung màu lữ thứ

Đôi lòng hoà một vị chua cay

Đứa thương cha yếu thằng thương mẹ

Cha mẹ chiều chiều... con nước mây

Hoa rao bán nhuỵ tình nên vợ

Chim nửa bình minh bóng trúc gầy.

Không hiểu vì đâu hai đứa lại

Chung lưng làm một chuyến đi đầy?

Giời mưa ở Huế sao buồn thế!

Cứ kéo dài ra đến mấy ngày...

Mai đây bỏ Huế rồi quên Huế

Quên được làm sao bữa rượu này.


Bài thơ Giời mưa ở Huế của tác giả Nhà thơ Nguyễn Bính - Nguyễn Trọng Bính, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Bính - Nguyễn Trọng Bính

Nghệ danh: Nguyễn Bính

Tên thật: Nguyễn Trọng Bính

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Bính - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Giời mưa ở Huế,Nguyễn Bính

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Nước giếng thơi (1957)

Giời mưa ở Huế

Thơ   •   26.10.2021
Giời mưa ở Huế sao buồn thế! Cứ kéo dài ra đến mấy ngày Thềm cũ nôn nao đàn kiến đói Giời mờ ngao ngán một loài mây Trường Tiền vắng ngắt người qua lại Đập Đá mênh mang bến nước đầy Đò vắng khách chơi nằm bát úp Thu về lại giở gió heo may...

Xuân tha hương

Thơ   •   26.10.2021
Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Ôi, chị một em, em một chị Trời làm xa cách mấy con sông Em đi trăng gió đời sương gió Chị ở vuông tròn phận lãnh cung Chén rượu tha hương, giời: đắng lắm

Tựu trường

Thơ   •   26.10.2021
Những nàng thiếu nữ sông Hương, Da thơm là phấn, môi hường là son. Tựu trường san sát chân thon, Lao xao nón mới, màu son sáng ngời. Gió thu cứ mãi trêu ngươi Đôi chân áo mỏng tơi bời bay lên. Dịu dàng đôi ngón tay tiên Giữ hờ mép áo làm duyên qua đư

Đêm cuối cùng

Thơ   •   26.10.2021
Hội làng mở giữa mùa thu, Giời cao, gió cả, giăng như ban ngày. Hội làng còn một đêm nay, Gặp em còn một lần này nữa thôi! Phường chèo đóng Nhị độ mai, Sao em lại đứng với người đi xem? Mấy lần tôi muốn gọi em, Lớp Mai Sinh tiễn Hạnh Nguyên sang Hồ.

Xóm Ngự Viên

Thơ   •   26.10.2021
Lâu nay có một người du khách Gió bụi mang về xóm Ngự Viên Giậu đổ dây leo suồng sã quá Hoa tàn con bướm cánh nghiêng nghiêng Buồn thu rơi nhẹ đôi tờ lá Xóm vắng rêu x

Phơi áo

Thơ   •   26.10.2021
Xóm Tây bà lão lưng còng, Có hai cô gái lấy chồng cả hai. Gió thu thở ngắn than dài, Bà đem áo rét phơi ngoài cửa thưa.

Tương tư

Thơ   •   26.10.2021
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông, Một người chín nhớ mười mong một người. Gió mưa là bệnh của giời, Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng. Hai thôn chung lại một làng, Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này? Ngày qua ngày lại qua ngày, Lá xanh nhuộm đã thành cây l

Oan nghiệt

Thơ   •   26.10.2021
Hôm nay bắt được thư Hà Nội Cho biết tin Dung đã đẻ rồi Giờ Sửu, tháng ngâu, ngày nguyệt tận Bao giờ tôi biết mặt con tôi? Nào xem thử đoán tên con gái Oanh, Yến, Đào, Trâm, Bích, Ngọc, Hồi? Tôi biết vô tình Dung lại muốn..

Vài nét rừng: Xanh

Thơ   •   26.10.2021
Xanh cây, xanh cỏ, xanh đồi Xanh rừng, xanh núi, da trời cũng xanh. Áo chàm cô Mán thanh thanh Mắt xanh biêng biếc một mình tương tư.

Bên sông

Thơ   •   26.10.2021
Có hai em bé học trò, Xem con kiến gió đi đò lá tre. Nứa xuôi từng một thôi bè, Nắng sang bãi cát bên kia có chiều. Thoáng như một lớp phù kiều, Chim đàn nối cánh bay vèo ngang sông. Thuyền buôn đã mấy ngày ròng, Nằm suông, lái chửa ăn xong giá hàng.

Bảy chữ

Thơ   •   26.10.2021
Mây trắng đang xây mộng viễn hành, Chiều nay tôi lại ngắm giời xanh, Giời xanh là một tờ thư rộng, Tôi thảo lên trời mấy nét nhanh. Viết trọn năm dài theo vách đá, Bốn bề lá đổ ngợp hơi thu, Vừa may cánh nhạn về phương ấy, Tôi gửi cho nàng bức ngọc

Lỡ bước sang ngang

Thơ   •   26.10.2021
"Em ơi, em ở lại nhà, Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương. Mẹ già một nắng hai sương, Chị đi một bước trăm đường xót xa. Cậy em, em ở lại nhà, Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương. Hôm nay xác pháo đầy đường, Ngày mai khói pháo còn vương khắp làng.

Hai lòng [Em với anh]

Thơ   •   26.10.2021
Lòng em như quán bán hàng, Dừng chân cho khách qua đàng mà thôi. Lòng anh như mảng bè trôi, Chỉ về một bến, chỉ xuôi một chiều. Lòng anh như biển sóng cồn, Chứa muôn con nước ngàn con sông dài. Lòng em như cánh lá khoai, Đổ bao nhiêu nước r

Không đề (IV)

Thơ   •   26.10.2021
Gió lạnh sương sa nặng hạt rồi Thuyền ta đậu lại bến này thôi Sáng mai xuôi ngược về đâu nhỉ? Nào biết về đâu, kẻ ngược xuôi?

Đường rừng chiều

Thơ   •   26.10.2021
Lữ hành bắt gặp quán cơm, Bầy ong bắt gặp mùi thơm hoa rừng. Đèo cao cho suối ngập ngừng, Nắng thoai thoải nắng, chiều lưng lửng chiều. Giăng non như một cánh diều Trẻ con phất dối thả liều lên mây. Chim nào kêu mỏi ngàn cây Ngẩn ngơ đôi chiếc ngựa g

Nhà em [Xa cách]

Thơ   •   26.10.2021
Nhà em cách bốn quả đồi, Cách ba ngọn suối, cách đôi cánh rừng. Nhà em xa cách quá chừng, Em van anh đấy, anh đừng yêu em!

Tình tôi (I) [Oan uổng]

Thơ   •   26.10.2021
Tình tôi là giọt thuỷ ngân, Dù nghiền chẳng nát, dù lăn vẫn tròn. Tình cô là đoá hoa đơn, Bình minh nở để hoàng hôn mà tàn. Lòng tôi rối những tơ đàn, Cao vời những ước, đầy tràn những mơ. Lòng cô chẳng có dây tơ, Ước sao đến thấp mà mơ đến nghèo!

Vài nét Huế

Thơ   •   26.10.2021
Cầu cong như chiếc lược ngà, Sông dài, mái tóc cung nga buông hờ. Đôi bờ, đôi cánh tay vua Cung nga úp mặt làm thơ thất tình. 2. Ở đây áo tím riêng màu Bài thơ nón mỏng che đầu mỹ nhân. Loanh quanh xóm vắng, đường gần Ấy ai làm dáng phi tần với a

Vài nét rừng: Vì ai?

Thơ   •   26.10.2021
Cỏ đồi, ai nhuộm mà xanh? Áo em, ai nhuộm mà anh thấy chàm? Da trời, ai nhuộm mà lam? Tình ta, ai nhuộm, ai làm cho phai?

Cảm tác

Thơ   •   26.10.2021
Thơ suông, rượu nhạt, quán cơm nghèo Xuân xế mùa xuân, chiều xế chiều Chín hẹn đã sai mười: bạn quý Nghìn voi không được một: người yêu Bá Nha thuở trước còn Chung Tử Kim Trọng đời nay hết Thuý Kiều Võng tía tàn vàng đi nượp nượp

Thời trước

Thơ   •   26.10.2021
Sáng giăng chia nửa vườn chè, Một gian nho nhỏ đi về có nhau. Vì tằm tôi phải chạy dâu, Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay. Chồng tôi thi đỗ khoa này, Bõ công kinh sử từ ngày lấy tôi. Kẻo không rồi chúng bạn cười, Rằng tôi nhan sắc cho người say sưa.

Một trời quan tái

Thơ   •   26.10.2021
Chiều lại buồn rồi, em vẫn xa, Lá rừng thu đổ, nắng sông tà Chênh vênh quán rượu mờ sương khói Váng vất thôn sâu quạnh tiếng gà. Tôi đi mãi mãi vào sơn cước Em vuốt tua rèm cửa vọng lâu Lá úa kinh thành rơi ngập đất Lòng vàng hỏi vẫn nhớ thương nhau?

Không đề (I)

Thơ   •   26.10.2021
Hôm nay dưới bến xuôi đò Thương nhau qua cửa tò vò nhìn nhau Anh đi đấy, anh về đâu? Cánh buồm nâu, cánh buồm nâu, cánh buồm...

Vài nét rừng: Giữa đường

Thơ   •   26.10.2021
Đường rừng, sỏi đỏ như son, Xe hàng một cỗ theo con ngựa gầy. Lối mòn leo đá, luồn cây, Nhá nhem dừng lại quán này, mai xuôi.

Những bóng người trên sân ga

Thơ   •   26.10.2021
Những cuộc chia lìa khởi tự đây, Cây đàn sum họp đứt từng dây. Những đời phiêu bạt, thân đơn chiếc, Lần lượt theo nhau suốt tối ngày... Có lần tôi thấy hai cô bé, Sát má vào nhau khóc sụt sùi. Hai bóng chung lưng thành một bóng,

Nhớ (I)

Thơ   •   26.10.2021
Ví chăng nhớ có như tơ nhỉ, Em thử quay xem được mấy vòng? Ví chăng nhớ có như vừng nhỉ, Em thử lào xem được mấy thưng! Anh ơi! Em nhớ, em không nói, Nhớ cứ đầy lên, cứ rối lên. Từ đấy về đây xa quá đỗi, Đường đi bằng ngựa hay bằng thuyền? Gieo thoi,

Hoa với rượu

Thơ   •   26.10.2021
Thấy rét, u tôi bọc lại mền, Cô hàng cất rượu ủ thêm men. Mẹ cha mất sớm còn em nhỏ, Say cả tư mùa cho khách quen. Em nhỏ là Nhi, bạn nhỏ, tôi, Suốt ngày hai đứa nhẩn nha chơi. Chị Nhi bán rượu đôi chiều chợ, Vẫn nhớ mua quà cho cả đôi.

Áo anh

Thơ   •   26.10.2021
I Tằm em ăn rỗi hôm nay Hái dâu, em bận suốt ngày hôm qua. Mong sao tằm tốt, tơ già, May đôi áo nái làm quà cho anh. II Hẹn cho một hẹn, anh chờ Em may áo nái bao giờ mới xong? Lạy giời tắt gió ngang sông Qua đò biếu áo, yên lòng em tôi. III Đưa anh

Viếng hồn trinh nữ

Thơ   •   26.10.2021
Chiều về chầm chậm trong hiu quạnh, Tơ liễu theo nhau chảy xuống hồ, Tôi thấy quanh tôi và tất cả Kinh thành Hà Nội quấn khăn sô. Nước mắt chạy quanh, tình thắt lại, Giờ đây tôi khóc một người về, Giờ đây tôi thấy hồn cay đắng, Như có ai mời chén biệ

Quan Trạng

Thơ   •   26.10.2021
Quan Trạng đi bốn lọng vàng, Cờ thêu tám lá qua làng Trang Nghiêm. Mọi người hớn hở ra xem, Chỉ duy có một cô em chạnh buồn. Từ ngày cô chửa thành hôn, Từ ngày anh khoá hãy còn hàn vi... Thế rồi vua mở khoa thi, Thế rồi quan Trạng vinh quy qua làng..

Qua nhà [Gần, xa]

Thơ   •   26.10.2021
Cái ngày cô chưa có chồng Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa Lối này lắm bưởi nhiều hoa... (Đi vòng để được qua nhà đấy thôi) Một hôm thấy cô cười cười Tôi yêu yêu quá nhưng hơi mất lòng Biết đâu, rồi chả nói chòng: “Làng mình khối đứa phải lòng

Giấc mơ anh lái đò

Thơ   •   26.10.2021
Năm xưa chở chiếc thuyền này, Cho cô sang bãi tước đay chiều chiều. Để tôi mơ mãi, mơ nhiều: “Tước đay xe võng nhuộm điều, ta đi. Tưng bừng vua mở khoa thi, Tôi đỗ quan Trạng, vinh quy về làng. Võng anh đi trước võng nàng... Cả hai chiếc võng cùng sa

Không đề (II)

Thơ   •   26.10.2021
Có chiếc thuyền nằm trên cát mịn Có đàn trâu trắng lội ngang sông Có cô thợ nhuộm về ăn Tết, Sương gió đường xa rám má hồng.

Xuân về

Thơ   •   26.10.2021
Đã thấy xuân về với gió đông, Với trên màu má gái chưa chồng. Bên hiên hàng xóm, cô hàng xóm Ngước mắt nhìn giời, đôi mắt trong. Từng đàn con trẻ chạy xun xoe, Mưa tạnh giời quang, nắng mới hoe. Lá nõn, ngành non ai tráng bạc? Gió về từng trận, gió b

Giọt nến hồng

Thơ   •   26.10.2021
Giọt nến hồng gieo xuống án thư, Ngoài nhà tiếng khách mỗi dần thưa. Dì hai khẽ ghé tai em dặn: “- Như thế... từ nay... cháu nhớ chưa?” Chiều ấy dì em đã trở về, Mình em ở lại với buồng the.

Người mẹ [Lòng mẹ]

Thơ   •   26.10.2021
Gái lớn ai không phải lấy chồng! Can gì mà khóc, nín đi không! Nín đi! mặc áo ra chào họ, Rõ quý con tôi! Các chị trông! Ương ương dở dở quá đi thôi! Cô có còn thương đến chúng tôi, Thì đứng lên nào! Lau nước mắt, Mình cô làm khổ mấy mươi người!

Truyện cổ tích

Thơ   •   26.10.2021
Em ạ! Ngày xưa vua nước Bướm Kén nhân tài, mở Điệp lang khoa Vua không lấy Trạng, vua thề thế Con bướm vàng tuyền đậu Thám hoa. Vua liền gọi gả con gái yêu Nàng đẹp như em, chả nói điêu! Vua nuông hai vợ chồng phò mã Cho nhởn xem hoa sớm lại chiều. M

Mùa xuân xanh

Thơ   •   26.10.2021
Mùa xuân là cả một mùa xanh Giời ở trên cao, lá ở cành Lúa ở đồng tôi và lúa ở Đồng nàng và lúa ở đồng anh. Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh Tôi đợi người yêu đến tự tình Khỏi luỹ tre làng tôi nhận thấy Bắt đầu là cái thắt lưng xanh.

Mưa xuân (I)

Thơ   •   26.10.2021
Em là con gái trong khung cửi Dệt lụa quanh năm với mẹ già. Lòng trẻ còn như cây lụa trắng, Mẹ già chưa bán chợ làng xa. Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay, Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy. Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ, Mẹ bảo: Thôn Đoài hát tối nay. Lò

Chân quê

Thơ   •   26.10.2021
Hôm qua em đi tỉnh về, Đợi em ở mãi con đê đầu làng. Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng. Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi! Nào đâu cái yếm lụa sồi? Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân? Nào đâu cái áo tứ thân? Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?

Trường huyện [Bươm bướm ngày xưa]

Thơ   •   26.10.2021
Học trò trường huyện ngày năm ấy, Anh tuổi bằng em, lớp tuổi thơ. Những buổi học về không có nón, Đội đầu chung một lá sen tơ. Lá sen vương vấn hương sen ngát, Ấp ủ hai ta, chút nhuỵ hờ Lũ bướm tưởng hoa cài mái tóc, Theo về tận cửa mới tan mơ. Em đ