Hồ Tây chiều tháng giêng
Gió mềm quá phía hàng cây đem hơi rét mỏng rắc đầy tóc em chạm bàn tay, rối nhịp tim phút thiêng là phút môi tìm môi nhau Một chiều từ đẩu từ đâu hoa đào ửng đỏ một màu má em ừ! thì mặc kệ tiếng chim bên nhau... giây phút nổi chìm lặng câm N
Nội dung bài thơ: Hồ Tây chiều tháng giêng
Gió mềm quá phía hàng cây
đem hơi rét mỏng rắc đầy tóc em
chạm bàn tay, rối nhịp tim
phút thiêng là phút môi tìm môi nhau
Một chiều từ đẩu từ đâu
hoa đào ửng đỏ một màu má em
ừ! thì mặc kệ tiếng chim
bên nhau... giây phút nổi chìm lặng câm
Nắng chênh chao đến mấy lần
sóng xôn xao đến bội phần nôn nao
cầm tay hôm nảo hôm nào
mà giờ như mới lần đầu cầm tay
Sóng yêu mới thật là hay
mỏng đi một chút lại dầy thêm hơn
đáng kiêu là phút dỗi hờn
đáng yêu là những nụ hôn bắt đền...
Bài thơ Hồ Tây chiều tháng giêng của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Một mình một bóng với non xưa nước cũ
Bình minh có nhiều chiếc lá xanh rơi rụng
Sến một phát cho lòng thêm thơm ngát
Câu thơ bung gai giữa ngày không nắng
Ngày tận cùng em trong giấc tự do
Uống Làng Chuồn ở Hắc Mộc Nhai
Mười bốn tháng tám một chín bảy ba
Bong bóng trôi lẩn quẩn phía góc trời không chân
Đồng tiền còn sót lại trong túi
Cái bóng nặng gấp mấy lần thân xác