I. Xưa là giọt lệ

Thơ   •   Thứ ba, 09/11/2021, 13:49 PM

Đoạn trường Sổ gói tên hoa Xưa là giọt lệ nay là hạt châu Vô thanh như tiếng reo ca bát ngát của nhật nguyệt khiến giọt lệ Vương Thuý Kiều trở thành sợi mây hồng cất cánh vèo bay qua tài mệnh nhị tướng kết nên hạt minh châu viên xá lợi của bậc nguyệ

Nội dung bài thơ: I. Xưa là giọt lệ

Đoạn trường

Sổ gói tên hoa

Xưa là giọt lệ nay là hạt châu

Vô thanh như tiếng reo ca bát ngát của nhật nguyệt khiến giọt lệ Vương Thuý Kiều trở thành sợi mây hồng cất cánh vèo bay qua tài mệnh nhị tướng kết nên hạt minh châu viên xá lợi của bậc nguyện vào địa ngục là thái độ tịch nhiên sấm sét của người vác thập tự trong cuộc đoạn trường là vòm trời xanh biếc Việt tính khai mở sau thi hào Nguyễn Du chiếc cầu hư ảo khói sương đưa giả tướng ngôn ngữ rã rời trong một vài trống canh mua vui dưới ngọn Hồng Lĩnh trên ba ngàn dòng thơ cô đọng cỏ hoa sau ba mươi năm tơ tưởng Thuý Kiều và thưa: Những hạt lệ đã nổi cánh thiên hương.

25-7-1972

Phạm Thiên Thư

Nhuận sắc

Đoạn Trường Vô Thanh

Một đêm nằm mơ, ở đất Tân Bình - gặp Người Đẹp tặng tấm gương soi và cây bút. Tỉnh dậy, mới biết ấp trang Vô Thanh trên ngực mà ngủ quên - Tự nghĩ mặt mày mỗi ngày còn phải rửa lại, huống chi là hư truyện đã viết cách nay trên hai mươi năm - đọc lại lắm chỗ chẳng được như lòng... Nên đêm nay, khêu đèn dầu hao, tựa mảnh trăng tròn hơn ngoài cửa, mượn Người Đẹp ngọn ý bút, nhuận sắc lại Vô Thanh, cốt để tự soi mình vậy - Nay thêm đôi dòng tạ tội.

21-4-1992

Phạm Thiên Thư

Bức thứ nhất:

(Giãi bày tâm thức,

Thuý Kiều sau cuộc đoạn trường)

Lòng như bát ngát mây xanh

Thân như sương tụ trên cành Đông mai

Cuộc đời - chớp loé, mưa bay

Càng đi, càng thấy dặm dài nỗi không

Thân Tâm Bệnh - nghiệp trần hồng

Lênh đênh trầm nguyệt, bềnh bồng phù vân

Giam trong Tài, Mệnh, Giả, Chân

Trăm năm hồ dễ một lần bay cao

Đau lòng chuốt tiếng đàn nao

Năm cung nước chảy lại chao phận mình (10)

Đời Kiều trải mấy nhục vinh

Ngã, Nhân đã vượt, thế tình đã qua

Đoạn Trường sổ gói tên Hoa

Xưa là Giọt Lệ - nay là Hạt Châu


Bài thơ I. Xưa là giọt lệ của tác giả Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long

Nghệ danh: Phạm Thiên Thư

Tên thật: Phạm Kim Long

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Phạm Thiên Thư - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Phạm Thiên Thư, Nhà thơ Phạm Thiên Thư, Thơ Phạm Thiên Thư, Tập thơ Đoạn trường vô thanh

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Đoạn trường vô thanh (1972)

XIII. Ngỡ ngàng bọt nước

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ mười ba: (Kim Trọng cứu giải oan nghi án của Ngô Khôi) Kim đang ngồi trước công đường Ngói cong mưa rụng, rêu tường lá bay Xạc xào gió cuộn hoa lay Cây nghiêng hàng gọi cuối ngày vàng trơ (1310) Núi xa thành dựng mây mờ Thôn x

XXI. Tơ thiêng nhập hoá

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ hai mươi mốt: (Kiều hồi tưởng buổi tối đánh đàn cho Kim Trọng và sư thầy Văn Chương nghe - Nhà sư trợ điển giúp Kiều tỉnh thức khỏi nghiệp đàn, hoà tâm cảm vào thiên nhiên đại đạo) Ngoài sân buông nắm tơ ngà Đêm Thu bắc chõng, Kiều ra

XIV. Hoà tan dặm trường

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ mười bốn: (Ngô Khôi tới dâng Kim Trọng đôi chim Đại Hồi, nhờ vậy Vương Quan đã tìm đuợc tung tích Hồ Ông (Thầy học của Kim, Quan, Kiều) - Dòng dõi Hồ Quý Ly (Việt Nam) – lưu lạc bên Tàu, là một học giả chủ truơng "Tr

XXV. Kiều ngồi ven suối

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ hai mươi lăm: (Kiều thăm lại mộ Đạm Tiên, bài thơ tức cảnh khắc trên cây ngày xưa, bay lên bốn con bướm, đậu trên bàn tay nàng như một đoá hoa) Kiều Thu lá úa bay vào Tiểu khê dải nước trong veo một dòng Ai đem tơ lụa ra hong Gió bay

XX. Chải tóc thu phong

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ hai mươi: (Kiều thăm lại chốn cũ, cho trồng cây Hoàng Mai trên nền am xưa. Đạm Tiên nhập thần cảnh tỉnh Thuý Kiều. Nàng thăm mộ đàn lần cuối, trước khi hồi hương) Rèm đào gió lọt phiêu diêu Kiệu phu chừng đã được điều tới sân Mây Th

XXVI. Báo ngày xuân quang

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ hai mươi sáu: (Kim Trọng về thăm Kiều, dừng cương ngó dòng tiểu khê, chợt bao nhiêu tiếng đàn Kiều, theo nước chảy, hoá thành bản Vô Thanh, khiến Kim thấy được hào quang trên dung nhan Thuý Kiều) Cuối Thu theo gió tìm qua Bước đi là m

II. Sớm tếch bến hồng

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ hai: (Thực chất tình yêu Kim, Kiều) Đền nhau tơ tóc duyên đầu Ba năm – trăng dãi hoa dầu thế thôi Ý người – sóng nổi, mây trôi Chốn xa tìm đến, đến rồi - lại đi Hiên Thu lần lữa cầm kỳ Chén quỳnh lạnh rượu, câu thi biếng vần (20&#

IX. Năm cung trường lệ

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ chín: (Đêm Kiều ngồi đọc thơ – cây đàn cũ "Gươm đàn nửa gánh" của Từ Hải - lại tự bật lên một tiếng não nùng) Giàn Đông chênh mảnh gương treo Ánh trăng pha hạt nến gieo lệ vàng Lung linh bóng nhạt thành đàn Kiều ngồi tựa á

XVII. Lòng như khối ngọc

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ mười bảy: (Kiều, Vân hành huơng chùa Văn Chương, thăm Thầy Văn – nhà sư đã dạy Kiều kinh Kim Cương) Trời Xuân trong vắt mây thưa Nắng hồng như xoã guồng tơ buông dần Núi xa bút dựng xanh ngần Cõi thiêng lảnh giọng chim thần chợt ca &#

VI. Vương mấy tơ đồng

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ sáu: (Kiều mươn cây đàn xem - thì chính là cây đàn của Từ Hải - còn mang dấu khắc bài thơ cảm tác của nàng, nhân một đêm nghe tâm sự của Từ về cây đàn của Trần Nguyện Mai - người yêu đã khuất của chàng ở đất Châu Phong (Việt Nam)

IV. Bông chờ bên sông

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ tư: (Kiều ngồi tựa hiên trăng mơ thấy bay lên như cánh hạc trời trong âm đàn chưa dứt tắt của lòng nàng). Kiều ngồi ngó mảnh trăng tơ Chùm sao Thu nở bông chờ bên sông Mênh mang dặm biếc cồn hồng Cúc tươi cánh nguyệt, liễu lồng tơ mây

XV. Ào ào ngọn gió

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ mười lăm: (Kim, Quan du xuân - ra tay trừng trị bọn cường hào, vừa gây nên hai án mạng) Bâng khuâng huơng nội hoa đồng Làng xa bát ngát mấy vồng tre xanh Cỏ dài lả gió qua nhanh Chiều Xuân chim tụ trên cành mừng nhau Nắng chia vàng ử

XII. Dậy sóng Tiền Đường

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ mười hai: (Nhờ tiếng đàn của Thuý Kiều, Hồ Tôn Hiến giải thoát khỏi con mắt ám ảnh của Từ Hải khi chết) Ngàn mai lợp trắng hiên lầu Hồ sen in dáng nhịp cầu lung linh Chênh vênh đôi mái tiểu đình Lẫn trong đảo liễu vươn mình xanh cong

XVI. Ai để hoa dung

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ mười sáu: (Vương Quan hồi tưởng người yêu cũ – nàng Ẩn Lan (con gái Hồ ông) và dự định đi theo Ngô Khôi thăm Thầy học) Vương Quan thơ thẩn ngoài đê Ven sông in bóng hoa lê nở bừng Tiếng ai hú vọng trong rừng Mây phơi lụa tím

XXIV. Lắng tiếng chim vang

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ hai mươi bốn: (Kiều đi hành hương đền Mẫu – ngôi đền mang nhiều kỉ niệm từ thủa ấu thơ) Dưới tàng đào lý hồng phơi Kiều ngồi rửa mặt chim khơi tiếng lòng Cánh hoa rụng trắng thau đồng Đáy in thăm thẳm từng không xám chì Sớm nay má ửng

XIX. Nàng rằng suối chảy

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ mười chín: (Đã tậu lại vườn Thuý, ông bà Vương, Thuý Kiều và Hương Nhi sửa soạn về quê cũ. Vương Quan ghé lại thăm nói về Ẩn Lan) Cuối Xuân đường rụng đầy hoa Cánh rơi tưởng nụ mây sa bềnh bồng (2040) Kiều ra tựa cửa ngùi trô

XXVII. Tìm động hoa vàng

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ hai mươi bảy: (Bốn người lẩy Kiều, canh bánh chưng đêm nơi thôn Bạch Vân (Quê hương Trạng Trình - Nguyễn Bỉnh Khiêm). Nhà sư kể chuyện vui chờ xuân - huyền thoại một bài thơ nơi Chùa Hương Tích, vì nghiệp luỵ thử thách đã nhập và

III. Ruổi rong nhật nguyệt

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ ba: (Vẽ cuộc du sơn, Kiều nhìn đôi hài của mình, ngộ ra mọi cuộc tìm kiếm bi đát của kiếp người) Nửa Thu nhân tiết đẹp trời Non nghiêng - bút dựng, mây dời - mực sa Thênh thang cáng gấm, tàn hoa Chàng Kim ngựa trước, áo nhoà sắc cây M

X. Hộp gỗ trầm hương

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ mười: (Kiều nằm võng, đọc Thơ Kinh, khi vừa nhập diệu, thì cây đàn "Trần Nguyện Mai" cũng tự vỡ tan – Kiều truyền chôn đàn theo bên mộ nghĩa sĩ – Trồng lên nóc mộ đàn cây đông mai) Trời cao xanh hạt suơng thưa Tổ rơm gió độ

XXIII. Bao năm tơ tưởng

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ hai mươi ba: (Kiều nhìn qua màu xanh vách núi cố huơng mới ngộ ra chính hoàn cảnh thiên nhiên và thân thuộc ban đầu đã tạo nên tâm thức nàng - chỉ có quê hương mới mang lại thứ chân hạnh phúc – viên Ngọc Báu trong mình mà mãi lãng quên&#

XXII. Mây thu cuộn vàng

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ hai mươi hai: (Kiều từ giã cỏ hoa, hoạ thơ tiễn biệt, lên đường về quê) Canh gà eo óc hương lân Đã nghe nhà dưới gia nhân dậy rồi (2500) Ngoài ao xốc gạo đồ xôi Tiếng con chó Quít buông hồi sủa trăng Sương mờ ngõ trúc giăng g

I. Xưa là giọt lệ

Thơ   •   09.11.2021
Đoạn trường Sổ gói tên hoa Xưa là giọt lệ nay là hạt châu Vô thanh như tiếng reo ca bát ngát của nhật nguyệt khiến giọt lệ Vương Thuý Kiều trở thành sợi mây hồng cất cánh vèo bay qua tài mệnh nhị tướng kết nên hạt minh châu viên xá lợi của bậc nguyệ

VIII. Tẩy nước cành dương

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ tám: (Kiều đi thăm am xưa - nơi Giác Duyên đã dựng lên để nàng tu - am đã bị đốt, có người khắc trên tường bức tranh hạc, y như giấc mộng hiên thu của nàng) Kiều ngồi thêu đoá phù dung Gió lay những tưởng trùng trùng sóng xanh Con ch

V. So dây sóng gợn

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ năm: (Kiều lại dùng đàn giải buồn, thì Kim Trọng tới thăm kể về cái chết kiên cuờng của một dư đảng Từ Hải với cây đàn đeo bên người) Tơ chùng tưởng cuốn mưa sa Hiên văn khép mở phên hoa khói trầm (200) Bao năm vùi giữa cát lầ

XVIII. Khói mờ ngoài sông

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ mười tám: (Kiều gặp tên tội tù, chính là gã Bán tơ từng giá hoạ cho cha nàng. Gã cho biết vườn Thuý bây giờ đang rao bán, Vương ông cho lão hầu về chuộc lại) Kiều nằm trằn trọc canh thâu Tóc mây cài nửa trăng sầu nhạt phai Lá lan phơ

XI. Những đêm tàn rượu

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ mười một: (Hồ Tôn Hiến thanh tra đất cũ, nhớ tiếng đàn Thuý Kiều. Trong tiệc thơ, có nhà văn kể lại đời nàng. Hồ ban tặng Kim Trọng cây đàn) Kim về tựa án đăm chiêu Chập chờn lửa múa, tiêu điều gió đưa Vào Đông tiết giá mưa thưa Cành

VII. Trăm năm sương nổi

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ bảy: (Kim Trọng tới thăm Kiều, chàng kể lại ác mộng của mình. Kiều khuyên Kim dấn thân, làm việc nghĩa) Ngựa Kim dừng vó mái Tây Mũ xanh ngọc đính duới cây sương mờ Ung dung áo lụa hài tơ Tiểu đồng đôi trẻ hầu chờ ngoài hiên Trà dâng