Khẩu súng, cây đàn
- Lên đường! Chúng tôi khoác ba lô, quàng súng Mặt đất rì rầm chuyển động Rung lên một bản đàn trầm Đồng chí Nam đi đầu Vai mang chiếc đàn bầu Làm bằng ống bương và sợi cước câu Lắm núi, lắm bom là đường chiến dịch Vẫn rất đều theo nhịp chân - nhịp p
Nội dung bài thơ: Khẩu súng, cây đàn
- Lên đường!
Chúng tôi khoác ba lô, quàng súng
Mặt đất rì rầm chuyển động
Rung lên một bản đàn trầm
Đồng chí Nam đi đầu
Vai mang chiếc đàn bầu
Làm bằng ống bương và sợi cước câu
Lắm núi, lắm bom là đường chiến dịch
Vẫn rất đều theo nhịp chân - nhịp phách
Nòng súng va cách cách vào bầu đàn
Bầu đàn lặng im thu vào lòng bao nhiêu âm vang
Khi khẩu súng no dầu ngả đầu vào vai chiến sĩ
Là lúc âm thanh nén trong bầu đàn
Dâng lên
Ngân vang
Không ai như anh chàng Nam
Người bé, mang nặng
Đường xa, đêm dài
Anh em nằn nì mang đỡ một vai
Nam bảo:
- Này nước, này cơm, này ba lô, quần áo
Ai có lòng mang giúp thì mang
Còn khẩu súng, cây đàn
Phải tự tôi mang lấy!
Bài thơ Khẩu súng, cây đàn của tác giả Nhà thơ Nguyễn Duy - Nguyễn Duy Nhuệ, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Duy - Nguyễn Duy Nhuệ
Nghệ danh: Nguyễn Duy
Tên thật: Nguyễn Duy Nhuệ
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Duy - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Nguyễn Duy, Nhà thơ Nguyễn Duy, Thơ Nguyễn Duy, Tập thơ Cát trắng (1973)
Bát nước ngô của mẹ Việt ở Cam Lộ
Ý nghĩ trong đêm trực của người đỡ đẻ
Hai lần chết của một người lính cộng hoà
Tiếng kèn hiệu trong trận đánh cao điểm X.
Thằng giặc lái bị bắt ăn cơm bằng xác máy bay, uống nước bằng ống rốc-két...
Chuyện cúng giỗ trong ấp chiến lược