Thằng giặc lái bị bắt ăn cơm bằng xác máy bay, uống nước bằng ống rốc-két...
Bay trên trời nó có biết đâu Đạn và bom nó vãi Đồ đạc chúng tôi không sót lại thứ gì Bát sành vỡ nát, bát sắt bay đi Cái ca, cái nồi, cái thìa Cũng thủng, cũng bay đi hết * Bay trên trời nó đâu có biết Mảnh đất này găm đầy đuya-ra Cái bát, cái nồi, c
Nội dung bài thơ: Thằng giặc lái bị bắt ăn cơm bằng xác máy bay, uống nước bằng ống rốc-két...
Bay trên trời nó có biết đâu
Đạn và bom nó vãi
Đồ đạc chúng tôi không sót lại thứ gì
Bát sành vỡ nát, bát sắt bay đi
Cái ca, cái nồi, cái thìa
Cũng thủng, cũng bay đi hết
*
Bay trên trời nó đâu có biết
Mảnh đất này găm đầy đuya-ra
Cái bát, cái nồi, cái thìa, cái ca
Đâu lại vào đấy cả
*
Rơi xuống đất này
Nơi quen mắt mà vô cùng xa lạ
Bát cơm ngô vàng như đất hố bom làm cho nó giật mình
Ca nước vối đỏ như khói đạn làm cho nó giật mình
Mặt nó xanh
Mắt nó trồi ra
Nhìn cái bát, cái ca
(Cái bát gò bằng xác "con ma"
Cái ca tiện bằng ống rốc-két)
*
Chúng tôi nói, nó ngơ ngơ không biết
Nó không biết tiếng ta
Mắt nó trồi ra
Nhìn cái bát, cái ca
Chắc chắn là nó biết...
Bài thơ Thằng giặc lái bị bắt ăn cơm bằng xác máy bay, uống nước bằng ống rốc-két... của tác giả Nhà thơ Nguyễn Duy - Nguyễn Duy Nhuệ, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Duy - Nguyễn Duy Nhuệ
Nghệ danh: Nguyễn Duy
Tên thật: Nguyễn Duy Nhuệ
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Duy - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Nguyễn Duy, Nhà thơ Nguyễn Duy, Thơ Nguyễn Duy, Tập thơ Cát trắng (1973)
Bát nước ngô của mẹ Việt ở Cam Lộ
Ý nghĩ trong đêm trực của người đỡ đẻ
Hai lần chết của một người lính cộng hoà
Tiếng kèn hiệu trong trận đánh cao điểm X.
Thằng giặc lái bị bắt ăn cơm bằng xác máy bay, uống nước bằng ống rốc-két...
Chuyện cúng giỗ trong ấp chiến lược