Một thoáng nhớ ...để rồi quên!
Những sớm mai lại gặp Lá điệp bay ngợp đường Nỗi niềm chi nơi lá Mà mãi hoài vấn vương? Thu đã xa lắm rồi Xuân cũng đâu còn nữa? Hạ đang về thắp lửa Trải nắng trên phố phường... Những cánh hoa điệp rụng Trên mấy nẻo đường quen Bỗng nhớ về ngày cũ Về
Nội dung bài thơ: Một thoáng nhớ ...để rồi quên!
Những sớm mai lại gặp
Lá điệp bay ngợp đường
Nỗi niềm chi nơi lá
Mà mãi hoài vấn vương?
Thu đã xa lắm rồi
Xuân cũng đâu còn nữa?
Hạ đang về thắp lửa
Trải nắng trên phố phường...
Những cánh hoa điệp rụng
Trên mấy nẻo đường quen
Bỗng nhớ về ngày cũ
Về những điều đã quên...
Xa lắm, xa lắm rồi
Thuở chỉ mơ và mộng...
Những trang vở ghi đời
Cũng tàn theo năm tháng...
Thôi, gợi chi ký ức
Tất cả đều xa xăm
Nụ trên cành vẫn thắm
Lá vàng rồi lại xanh!
Trong ta, thoáng kỷ niệm
Để mai này lại quên!
Bài thơ Một thoáng nhớ ...để rồi quên! của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Hạ vàng
Một thoáng nhớ ...để rồi quên!
Mùa hè, nắng, gió và tiếng ve...