Nghiền ngẫm

Thơ   •   Thứ năm, 06/01/2022, 17:28 PM

người ta nói: gương mặt con người là mảnh đất  khám phá không bao giờ biết chán người ta cũng nói: nhìn mặt buồn nôn em lỗng lẫy mộng mơ giờ nhàu nát bên đường anh là kẻ vớt trăng bao lần trăng vỡ nát người ta nói: con số không đấy chính là sa

Nội dung bài thơ: Nghiền ngẫm

người ta nói: gương mặt con người là mảnh đất

 khám phá không bao giờ biết chán

người ta cũng nói: nhìn mặt buồn nôn

em lỗng lẫy mộng mơ giờ nhàu nát bên đường

anh là kẻ vớt trăng bao lần trăng vỡ nát

người ta nói: con số không đấy chính là sa mạc

người ta cũng nói: quá khứ hiện tại tương lai

  đồng hiện trên cát mênh mông

sao anh bỗng thèm chết đuối cùng trăng

đừng ai vớt, đừng hoan hô đả đảo...


Bài thơ Nghiền ngẫm của tác giả Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo

Nghệ danh: Nguyễn Trọng Tạo

Tên thật: Nguyễn Trọng Tạo

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Trọng Tạo - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Trọng Tạo, Thơ Nguyễn Trọng Tạo

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo

Nếu em ngủ gật

Thơ   •   02.11.2021
Nếu em ngủ gật dọc đường là khi xa cách tôi thường nhắc em Nếu em tỉnh giấc trong đêm là khi tôi chẳng bình yên nỗi lòng Giữa chiều em bỗng thấy mong là khi tôi viết vài dòng thơ riêng... Bao giờ tôi khẽ ngủ quên đừng lay tôi dậy giữa miền không em!

Con chim đen

Thơ   •   07.01.2022
Đêm như một con chim đen đậu xuống mắt tôi Lóe lên câu thơ báo bão Em đến tự bao giờ Đè bẹp giấc tôi mơ Linh hồn tôi bỏ chạy trên chiếc Dream rồi bay vào một chiếc ô tô vận tốc lớn Vượt qua đèn xanh đèn vàng đèn đỏ Mấy chục triệu người té sấp té ngửa

Gửi anh Hoàng Ngọc Hiến

Thơ   •   07.01.2022
“Trong tranh luận, anh bộc lộ hết tầm cỡ của anh” EPSTEIN tìm anh tại nhà riêng thật khó nghe tường nhà giọng nói Mai-a nghe giọng vợ anh bay lên từ khói bếp nghe cây bàng gầy đầu ngõ hẹp anh vừa đi anh còn lâu mới về tìm anh nơi thư viện dễ ư cô

Nỗi buồn kiêu

Thơ   •   02.11.2021
một ngày người bán rẻ ta ta thành đồ vật giữa nhà người dưng một ngày người đến rưng rưng mua gì vô giá? Xin đừng mua ta.

Em (II)

Thơ   •   02.11.2021
Em đã vắt kiệt mình như vắt kiệt mùa đông trong chậu áo quần của ba mẹ chồng con em vừa dặt dũ Em đã cười tươi ngày mới chớm yêu và đã khóc âm thầm sau ngày cưới Em đã chia cho anh nỗi buồn công sở và niềm vui ngày biết mang thai Em đã hát một bài ca

Hoàng Tử Nhỏ và Bông hồng bốn gai

Thơ   •   01.11.2021
(Dựa theo truyện của Xanh Êxupêry) I. Hồi nhỏ tôi ham vẽ Theo cách riêng của mình Nhưng người lớn xem tranh Họ lắc đầu, không hiểu. Người lớn ưa cụ thể Ví như tả cái nhà Thì phải nói toạc ra: “Cái nhà trăm nghìn bạc”. Thế là tôi chán ngắt Chẳ

Người đang yêu

Thơ   •   02.11.2021
một khuya một mình một tình một mưa đèn đường lưa thưa em đi giao mùa cứ tưởng ấm rồi đất trời chuyển hạ nào ngờ ngày xa còn rét tháng ba anh bấm điện thoại em chưa tới nhà tiếng chuông ái ngại vọng hồi xót xa anh đứng anh ngồi anh thương anh nhớ anh

Những người lính đi qua thành phố

Thơ   •   07.01.2022
Những người lính đi qua thành phố Màu áo xanh dễ nhận giữa bao người Màu áo xanh gần gũi chợt xa vời Lại chợt hiện vội vàng qua năm tháng Những người lính dễ làm ta xúc động Mắt long lanh đứng ngắm dãy nhà cao Ba lô sau lưng như cùng ngước nhìn th

Cầm lòng

Thơ   •   02.11.2021
cho Ban và Hùng cầm lòng thôi khỏi khóc cười có người nuôi nhớ bởi người nuôi quên cầm lòng rời bến ơi thuyền thuyền xa bến hẹn sông hiền sóng ngoan cầm lòng một mái thời gian một đèn lẻ bóng một trang động tình người về Hà Tĩnh xa Vinh nửa thân ngoà

Bây giờ yêu

Thơ   •   06.01.2022
bây giờ yêu nghĩa là vào sàn nhảy anh quê mùa ngồi nhai keo cao su bây giờ yêu nghĩa là vèo xe cub xe đạp anh xẹp lốp cả tứ mùa bây giờ yêu nghĩa là vào quán nhậu trăm phần trăm cay đắng chẳng hợp gu anh ngồi nhớ dậu mồng tơi Nguyễn Bính tiết thanh

Hát rong

Thơ   •   01.11.2021
Anh hát rong trên tàu chị hát rong cổng chợ em hát rong bến xe… âm nhạc ngọt như đường âm nhạc như muối xát cây đàn gỗ cũ sờn áo mặc chiếc loa tay dây thanh quản bị chùng bao cung bậc ồn ào lấn át cơn mưa chiều ướt sũng chuỗi thanh âm rồi hiên mưa mọ

Sonnê buồn

Thơ   •   07.01.2022
xin gọi tên Em là Buồn Buồn ơi buồn hỡi ngọn nguồn Buồn đâu Buồn mồ côi đã từ lâu đời ta rồi cũng bạc đầu vì thương là khi tỉnh giấc trong đêm một mình ta thấy ngồi bên: Nỗi Buồn là khi cạn một ly tràn đáy ly ta lại thấy làn mi xanh mi xanh Buồn cứ l

Trên bãi biển

Thơ   •   01.11.2021
Tặng Nguyễn Quang Lập Gà Trống khoe khoang cùng ngọn gió: - Mặt trời lên nhờ tiếng gáy của ta. Ngọn gió cười hà hà: Ta xua mây cho mặt trời lên đấy chứ. Biển nghe vậy liền nổi cơn giận dữ: - Chính tay ta đã đẩy mặt trời lên!… Cứ như thế, trên bãi cá

Cô gái chăn bò hát trên đồng cỏ

Thơ   •   07.01.2022
Cô gái chăn bò hát trên đồng cỏ Cô hát thì thầm tôi nghe chẳng rõ Chú bê hoa ngơ ngác trời xanh Rồi cúi xuống như áp tai vào cỏ Cô gái chăn bò hẳn là còn trẻ Nên mới hay hát thầm thế kia Chim đưa thư đậu vào vai áo Cô mỉm cười, chim bối rối bay đi Ch

Số không

Thơ   •   02.11.2021
Cái chẳng có gì lại làm nên mọi thứ cái siêu hình được diễn tả bằng hình nếu số một tượng trưng cho Thượng Đế thì số không khởi thủy mọi số sinh Sunya, sifr, zephirum, zephiro hay zero cũng vậy là trống rỗng, là không, là có cái không ngôn ngữ dẫu kh

Tết nhớ cha

Thơ   •   07.01.2022
Mười hai tháng lịch mỏng dần Vấn vương một chút, tần ngần một giây Chạnh lòng gói ghém heo may Buồn vương khăn áo vai gầy ngược xuôi Hương trầm ai thả về trời Mùi thơm Tết nhất nhớ người cha yêu Không cha, ngỡ tuổi ngả chiều Tuột dần về phía rất nhiề

Ngôi sao buồn

Thơ   •   02.11.2021
chấm buồn dưới mắt buồn em ngôi sao buồn cuối trời đêm mơ buồn đèo mù sương biển mù sương ngôi sao buồn ấy vẫn thường hiện lên anh nghèo anh giữ làm tin ai mua chẳng bán ai xin dễ nào giật mình tưởng mất ngôi sao cô đơn thoáng chốc đã hao hao gầy sa

Goá bụa

Thơ   •   02.11.2021
Trại viết về chiến tranh thuê hẳn một khách sạn mini vắng vẻ ở xa thành phố. Những nhà văn tóc bạc vì đạn bom và sốt rét một thời. Nhân viên khách sạn gồm những chàng trai trẻ. Đến giờ cơm, toàn “đực rựa” với nhau. “Chồng nàng tử trận. Nàng phát điê

Đồng dao cho bạn

Thơ   •   02.11.2021
(Tặng nhạc sĩ Ngọc Đại) anh Rock một đêm về mềm thân xác nhớ bài đồng dao thuở nào em hát thương sông dào dạt vỗ về trời xa thương người cùng phố lâu ngày không ca anh Rock một đời hoa thành quả đắng từng giọt chiến tranh chảy dòng máu trắng

Chợ Tết quê

Thơ   •   01.11.2021
Chợ Tết nhiều trẻ con Nhiều áo màu sặc sỡ Mai đào đua nhau nở Chợ dập dìu đua chen Chú gà đất thổi kèn Chú tiểu đồng thổi sáo Chim cò nhuộm phẩm màu Hát đồng dao huyên náo Có một bác nhà báo Về chụp ảnh chợ quê Bé đang thổi tò - he Bác “nháy” liền mấ

Tự hoạ

Thơ   •   02.11.2021
vẽ tôi mực rượu giấy trời nửa say nửa tỉnh nửa cười nửa đau vẽ tôi thơ viết nửa câu nửa câu ma quỷ đêm sâu gọi về vẽ tôi thấy đẹp là mê thấy ghen là sợ thấy quê là nhà vẽ tôi lặng nhớ mưa xa tiếu lâm đời thực khóc òa chiêm bao vẽ tôi xê dịch ba đào b

Cổ tích thơ tình

Thơ   •   02.11.2021
Anh cô đơn như quan chẳng có dân anh trống trải như ngai vàng vắng chủ anh bốn mùa đông một ngày em đến ngự lá chuối vườn thành áo bánh nếp thơm Anh có thêm em em có thêm con cây bưởi đơm hoa cây cà đậu quả nụ tầm xuân gió đùa xanh nghiêng ngả cây bé

Mới

Thơ   •   06.01.2022
Tặng Em Mới hơn áo mới may Em rằm xuân cười nói Mới hơn hoa vừa nụ Em chúm môi lưỡi rắn tìm nhau Mới hơn vết xưa đau Con tim dính vào bộ não Mới hơn tiếng mèo rên Anh tan vào em ú ớ Em ngồi taxi em duỗi dài nguyên thủy Gió cuộn Lưng ngày Gió xiế

Tập cổ

Thơ   •   07.01.2022
Người hành phương Nam. Ta về Trung Tết xa muôn dặm rét chia cùng Ba mươi nắng rớt đôi giọt ấm Đất trời chừng cũng biết nhớ nhung Hoa đào chớm nụ bén vào xuân Cành mai xoè cánh đã bao lần Mồng một muôn loài sang xứ mới Ngoảnh lại cười xoà quên gian tr

Vọng Huế

Thơ   •   02.11.2021
Tôi muốn khoác lên Huế một tấm lụa lá non sau mùa lũ úa Nhưng mùa xuân đã nhanh hơn tôi Tôi muốn rắc lên Huế những cánh mai óng ánh màu áo vua      huy hoàng cung điện Nhưng mùa xuân đã nhanh hơn tôi Những ngả đường hửng nắ

Diễm xưa

Thơ   •   02.11.2021
Cho TCS và HPNT có thể tóc nàng bạc trắng vô tình sỏi đá thành vôi có thể cơn mưa đã tạnh trái tim chẳng mọc thêm chồi. chàng trai yêu nàng đã chết bên tầng tháp cổ rêu mờ cánh chim thiên di mỏi mệt bay ngoài câu hát ngu ngơ bọn trẻ như chàng ngày tr

Bức tranh tình

Thơ   •   02.11.2021
không vẽ mắt không vẽ môi không vẽ dáng hình tôi vẽ hơi thở em thơm tho lộc biếc căng cứng vú đồi và chiếc gương trời ai vừa đánh rơi xuống mặt hồ trong vắt không vẽ trái tim em, không vẽ trái tim anh tôi vẽ cây Bạch Nhân thân trần cắm chân vào trá

Chợt

Thơ   •   02.11.2021
chợt khép cánh cửa là em có anh chợt khép cánh cửa là em mất anh chợt nói loanh quanh lạc đường mưa gió chợt thức chợt ngủ bài thơ chợt còn con sáo sang sông mùa thu tuổi tác con người bội bạc cười vui chợt buồn ơ cái trống cơm lên bông câu hát cái s

Mắc cạn

Thơ   •   02.11.2021
sao nhớ heo may nghìn độ trước sao quên chăn gối lúc tàn canh buồn sững sông xanh lẫn núi xanh còn đâu tuổi phượng mà tíu tít lão chưa thành lão đã dài râu ới a nhịp phách ly nhạt rượu gió hỏi trời sâu hay biển sâu sông hỏi đam mê hồn mắc cạn thưa xa

Tuyết hát trong đầu tôi

Thơ   •   07.01.2022
Tuyết hát trong đầu tôi Bài ca đêm màu trắng Manhatan như mối tình đầu Tôi nằm ngửa dang tay trên tuyết Mưa rải những nốt nhạc lên da thịt Giai điệu Moza trôi tuyết ngâu Tuyết hát trong đầu tôi Hai người cô đơn Hai đầu mùa tuyết Giá gói được giá ma

Rút từ sổ tay thơ

Thơ   •   07.01.2022
1. CÂY GIÁO nay anh giết chữ Buồn, mai anh giết chữ vui say và tỉnh ghét và yêu ngọt ngào và cay đắng anh giết trụi cả rồi đời chỉ còn giấy trắng trút hơi thở cuối cùng cây bút trên bàn anh cạn mực nó giống một cây giáo hiền lành. 2. MÉT tôi cao mé

Bóc đi nỗi nhớ mùa

Thơ   •   07.01.2022
Bóc đi làn sương mỏng Núi khỏa thân mơ màng Bóc đi ngày tháng cũ Thấy mùa về hân hoan Bóc nỗi buồn tơ vương Vui mới rồi cũng cũ Bóc đi nghìn nhung nhớ Nhung nhớ lại theo về Có cái gì mất đi Lại mất đi vĩnh viễn Có cái gì mới đến Lại mới hoài trong ta

Người ơi mùa lúa

Thơ   •   07.01.2022
Người ơi, lúa đã trở hương Trưa mơ mơ nắng, chiều hươm hươm đồng Con chim sẻ mắc cầu vồng Lăn tăn biển lúa, gió nồng, người ơi! Bão giông, nắng hạn qua rồi Vào đêm chín rực một trời đầy sao Bác thần nông khẽ gật đầu Bỗng thương vạt áo sẫm nâu của ngư

Ngôi nhà không có gì

Thơ   •   07.01.2022
Ngôi nhà nghĩ rằng đêm nay không ai về không tiếng bước chân không hơi thở không nói cười cáu gắt những chậu cây không ai tưới nước lá úa dần cùng hoa chiếc máy vi tính im lìm không ánh sáng không hòa mạng để thấy cả thế giới bên cạnh chiếc bồn cầ

Nến trắng

Thơ   •   02.11.2021
em đốt mình lên cho anh ánh sáng cho anh hơi ấm cho anh... lệ giọt giọt trắng rơi ôm em thân tròn ngắn dần cột sống tiếng chim sớm mai gọi anh thức dậy em biến đi đâu chỉ còn biển lệ bỗng vọng bài ca Bạch Lạp ấu thơ “nến trắng thành tro tro còn thắp

Anh đã yêu như vậy

Thơ   •   02.11.2021
chẳng lẽ anh yêu đất cằn đá cỗi nắng cháy da và rét buốt xương gió xé rách áo quần mưa ném nghiêng mũ cối chẳng lẽ anh yêu sóng biển gào dữ dội át cả tiếng em từ phía đất liền? công sự anh đào xuyên ngày, xuyên đêm đào vào đá (lưỡi xẻng thay mấy

Không đề năm mới

Thơ   •   07.01.2022
Cởi trời xanh cởi đất nâu Bốn mùa gửi lại bên cầu gió bay Rồi ra nhặt tháng nhặt ngày Nhặt buồn vui nhặt đắm say hững hờ Nhặt cười nhặt khóc làm thơ Nhặt mây làm áo lụa tơ cưới trời (*) Thời gian tiếng nhạc không lời Đầu năm là sóng cuối đờ

Phân thân

Thơ   •   01.11.2021
Tặng Bửu Chỉ Họa sĩ nhỏ con. Tấm bao bố cà tàng cô gái đẹp ngủ mơ trên chiếu rách manh áo vá không đủ che kín ngực da trinh ngần chớp lóa dưới trăng suông Thăm thẳm yêu. Thăm thẳm tới hồng hoang em đừng đánh lừa anh dù chỉ lần áo mỏng đời anh đã phâ

Mùa hè ước

Thơ   •   02.11.2021
Sao em không là thảm cỏ mềm đưa đón dọc đường anh đi bộ? Sao em không là trái me chua nghiêng lưng dốc nắng dẫu cuối mùa? Sao em không là Em Ngày Xưa?...

Lưu lạc

Thơ   •   02.11.2021
lạc vào kinh kệ u mê chiều tà lạc vào quyền chức kiếp nào gỡ ra con đường thì xa chỉ tay mạng nhện ta lạc ngoài ta đi hoài không đến một băng nhạc sến ướt chùng chiều mưa có một gã thừa lạc vào nhăng nhố ngác ngơ giữa phố một thằng nhà quê nhớ thương

Bạn của bố

Thơ   •   01.11.2021
Cho bé Cẩm Ly Bạn của bố đông ghê Toàn là người lớn cả Chú Kha cao quá cỡ Đọc thơ lại đánh đàn Hôm nào có liên hoan Bác Hoa làm "đầu bếp". Có bộ râu thật khiếp Đó là bác "Khánh tây" Giọng đọc thơ say say Cười hiền như em bé. Khoẻ

Chiều thứ tư của không gian

Thơ   •   02.11.2021
Ta gọi ngày hôm nay là hiện tại Nó sẽ là quá khứ của ngày mai Ta gọi phút này là hiện tại Phút và giây trong một thoáng quay đầu Xuân lại đến ta gọi là xuân mới Em mỗi ngày có gì mới trong tôi Đào lại nở đón một người đúng hẹn Dám tin không người đú

Người chèo đò thời chiến

Thơ   •   01.11.2021
Chiếc cầu chỉ có một nhịp Dòng sông bỗng chảy xiêu xiêu. Con đò tôi qua nặng hơn Bến sông tôi qua rộng hơn Dòng nước tôi qua xiết hơn Khi máy bay thù lao xuống… Chiến tranh xóa đi nhiều lắm Những miền phẳng lặng trong ta Tôi đi trên đường kháng chiế

Huế 2

Thơ   •   07.01.2022
về Huế sao thèm thơ Nguyễn Bính hoàng thành còn đó cung nữ không áo dơi quần thụng đi ra phố xe cub xe con phả khói nồng sông Hương se lạnh chừng co lại phố phường xộn xạo chợ lấn bờ rượu ngon quán Mệ người thưa uống bia nổ nhà hàng nhạt tiếng thơ kh

Quỳnh hoa

Thơ   •   02.11.2021
Tặng anh Dũng chị Thảo mong manh em đến mùa mưa bão đêm dắt anh tìm phút thần tiên quỳnh hoa quỳnh hoa thẹn thùng một đoá rượu nồng hương men ngấm môi mềm em trút bỏ tơ lụa hồng phớt tím cho trắng trong hiển hiện đến rợn người anh ngỡ chết giữa rùng

Bí ẩn La Joconde

Thơ   •   02.11.2021
sao lại là em không là em khác ngày đầy ắp đàn ông đêm vòng tay vô cảm móng vuốt rã rời mắt mi khép dài nghi hoặc vẫn làn môi bí ẩn La Joconde sao lại là em không là em khác váy dài nến tuyết áo dài xanh lá cây đen đêm bóc dần vỏ bưởi hiện ra vầng tr

Tượng Mồ

Thơ   •   02.11.2021
đàn bà khoe Âm đàn ông khoe Dương hài nhi người già ôm mặt buồn thương đây vợ địu con đây chồng săn bắn chim cú chim cu gật gù hoang vắng nhà mồ im ắng lẳng lặng bóng người hồn ma lang thang về nơi cuối trời chỉ còn tượng mồ phủ đầy lá dại chỉ còn th

Đôi lời với anh

Thơ   •   02.11.2021
biết anh chẳng thích đâu lông mày em mải kẻ - đừng trách em, anh nhé dù không phải lần đầu biết anh chẳng thích đâu em đi cao đôi guốc - anh ơi, xin đừng trách ngã rồi em sẽ quen biết anh vẫn dễ ghen em đi cùng bè bạn - anh ơi, xin đừng giận bao việc

Cây gậy Nguyễn Quang Lập

Thơ   •   07.01.2022
(Thương yêu tặng Lập) Không có củ cà rốt, chỉ có cây gậy thôi Anh đã chống lên bầu trời trang giấy Những con chữ – dấu gậy Rải máu dọc đời mình Ngửa mặt đọc máu anh trên những mảnh trời đen trắng. Không có củ cà rốt, chỉ có cây gậy thôi Cây g

Sao

Thơ   •   01.11.2021
Sao rắc kín mặt sông Thóc giống ai mới vãi Nước trôi sao đứng lại Sắp nẩy mầm phải không? Khi em chạy, sao chạy Khi em dừng, sao dừng Sao có chân không đấy Mà theo hoài sau lưng? Sao cùng mẹ ra đồng Làm đèn cho trâu sắt Bố hành quân đuổi giặc Sao vẫy

Thời gian 2

Thơ   •   02.11.2021
từng giọt thời gian ngưng thành mai vàng tích tắc nhịp tim sao ta bàng hoàng ôi xuân đã sang mà người chẳng tới từng hạt thời gian gieo vàng mong đợi mùa xuân mời cưới lấy ai đi cùng ta đi một mình thời gian mông lung nay còn trẻ trung mai đà bạc tóc

Taxi

Thơ   •   06.01.2022
Taxi taxi dọc mi em không kẻ chì mà kẻ bằng sóng biển Ta muốn taxi mãi qua đêm nay qua biển duyềnh sóng cả qua trời xanh ngút ngát giấc mơ ngày Taxi qua những bậc cầu thang 202, 028, 010, 2007 ngập tràn Gió Núi Taxi vòi sen tắm gội những nẻo đường q

Tôi không hiểu

Thơ   •   02.11.2021
Sáng nay, một cô gái đẹp xinh diện quần áo mới, đạp chiếc xe mới ra đường. Một nụ cười mới. Một câu hát mới. Một tình yêu mới. Và cô bị xe tông. Vĩnh viễn hai mươi tuổi. Tôi không hiểu vì sao cô lại đến đấy đúng vào giây phút ấy, ngày tháng ấy? Sáng

Thơ đeo tang trắng

Thơ   •   07.01.2022
(Viếng nhà thơ Phạm Tiến Duật) Những trái nhót mùa đông đeo tang trắng Tôi nhớ ngọn Lửa đèn (*) hình trái nhót trong đêm Những “trái nhót như ngọn đèn tín hiệu” Trỏ lối nhà thơ về Cõi Thiêng… Anh đi thật không còn nghe điện thoại Quá

Bài học ve

Thơ   •   02.11.2021
Ve hát hết mình thình lình tắt tiếng mùa nhặt xác ve xếp vào kỷ niệm Hồn chẳng còn thơ hồn khóc lơ ngơ ngày buồn ú ớ đêm vui lờ nhờ Làm thơ không thành chuyển ngành làm báo vua Thục thở than cuốc kêu tiếng sáo Thôi đợi hè về nghe nhạc tìm ve sao hoa

Trên chuyến bay giã biệt

Thơ   •   02.11.2021
Mây như sóng như bông như núi trắng mịt mùng Mây như biển duềnh lên tóc trắng Không còn sông Visla tiếng khóc cười xa vắng Bó hoa hồng người tặng chẳng còn tươi Ta đang ở độ cao mười nghìn mét Nhớ về em dưới đó chốn quê người Em nhỏ nhắn một mình đ

Mưa xa

Thơ   •   07.01.2022
Em đến chớp sáng thân thể Bão mưa Rồi ra đi Ngọc ngà mang đi hết Có một dòng sông chết Đợi cơn mưa Và sấm chớp dội về anh nhức buốt Mưa xa

Diễm xưa

Thơ   •   02.11.2021
Cho TCS và HPNT có thể tóc nàng bạc trắng vô tình sỏi đá thành vôi có thể cơn mưa đã tạnh trái tim chẳng mọc thêm chồi. chàng trai yêu nàng đã chết bên tầng tháp cổ rêu mờ cánh chim thiên di mỏi mệt bay ngoài câu hát ngu ngơ bọn trẻ như chàng ngày tr

Chuyện trong nhà hàng

Thơ   •   07.01.2022
Sau ngày dài dự họp Anh bước vào nhà hàng Gọi đĩa cơm đạm bạc Và một cốc nước cam Anh thấy hai đứa bé Ngoài cửa đứng nhìn anh Hai đứa bé nhặt rác Nhìn đĩa cơm thèm thuồng Anh vẫy chúng lại gần Hai đứa cùng đi tới Anh hỏi: Thích gì nào? Cả hai đều khô

Tết nhớ Phùng Quán

Thơ   •   02.11.2021
"Tết không vào nhà tôi" nghĩa là Tết không vào nhà Phùng Quán câu thơ tâm trạng vấn nạn một đời ! Hồ Tây vẫn sương thuyền Rồng du ngoạn hoa đào vẫn thắm Nhật Tân Nghi Tàm bàn thờ vẫn hương rượu tăm chưa cạn bạn bè vẫn thương ghé Vọng Ba Lâ

Tuyết Moskva

Thơ   •   07.01.2022
Đi chưa hết mùa thu nghiêng rừng lá phong vàng Không hò hẹn Bất ngờ. Tôi gặp tuyết Tuyết mặc cho tôi bộ quần áo trắng tinh Mũ trắng Giày trắng và khăn trắng Tuyết lợp lên câu thơ mái chữ trắng không vần Hai cửa sổ biếc xanh mở ra trên má tuyết Lắng

Rượu chát

Thơ   •   02.11.2021
tình trao mắt cho thơ trời xanh mi ướt bờ tình trao nắng cho mưa chìm vào nhau bất ngờ cửa khép những ô vuông chân tường dâng bão gió chiều cắn vào ngàn thương quên mùa đang đốn ngộ ứ hự là tình ơi ừng ực khát một đời người trao nhau rượu chát dốc sa

Chương tám - Đỉnh cao

Thơ   •   06.01.2022
1. Tấm bản đồ Việt Nam trong phòng ngủ Giôn-xơn tỷ lệ một phần trăm nghìn, rộng mở “- Giá có thể phóng to nhiều lần nữa cho ta nhìn từng hòn sỏi trên đường cho ta nhìn từng điểm nổ của bom quanh Đồng Lộc. Để rồi ta... cách chức ta xử phạt những con b

Chiến sĩ và vầng trăng trên điểm chốt

Thơ   •   07.01.2022
Sau trận đánh là phút thảnh thơi Chiến sĩ khoan thai nhìn xuống chân đồi Bỗng thấy bóng mình đè lên ngôn ngang xác giặc Rồi ngoảnh lại nhìn iên điềm chốt: Một vầng trăng như ngọc sáng ngời. Ôi, vầng trăng đã mọc bao giờ Cái phút ấy anh không hề biết!

Chàng hâm ngẫu hứng

Thơ   •   07.01.2022
(Phỏng theo lời say của một người bạn) Mở thơ bạn ra xem Thơ không hình dáng em Mở ti-vi ra xem Ti-vi hình chớp giật Mở Mail em ra xem Mail hóa thành người thật Anh ngồi như cục gạch Em đem cất lên giường Anh đắp tấm chăn hồng Lại hóa ra

Tưởng nhớ

Thơ   •   02.11.2021
Mãi mãi không còn Thọ ở Đồng Nai không còn giọng nói thật vui qua điện thoại đường dài không còn những câu hát bông phèng cười ra nước mắt đêm Hà Nội dội cú phôn lạnh ngắt: "Nguyễn Đức Thọ qua đời !" Dẫu nhà văn, không cưỡng được mệnh trờ

Xứ đầu tiên

Thơ   •   06.01.2022
không giờ ngày đầu tiên tháng đầu tiên năm đầu tiên rùng rùng pháo nổ tôi ngạc nhiên tái sinh oa oa cây cỏ không gian trắng tinh khôi lót tã môi chúm chím đào son đầu xoè mũ mai vàng những sợi mưa đầu tiên vương vương giêng sang ngày mới nguyên giấy

Cảm giác biển hồ hay là thơ bên miệng núi lửa

Thơ   •   06.01.2022
rơi vào miệng núi lửa bao giờ mà anh không hay toàn thân ngập chìm hun hút ngỡ bên kia cũng đầy trời đầy nước nước ừng ực anh nước đẩy tung anh anh nặng như núi anh nhẹ như mây răng rắc vặn mình lim cổ thụ giông giữa ngày xuân bão giữa ngày hè ca

Thèm được anh viết thơ lên ngực

Thơ   •   07.01.2022
Thèm được anh viết thơ lên cặp vú nóng ran Nhũ hồng rân rấn Thèm lưỡi anh chạm rốn Chữ liếm mơn man trên cơ thể em. Thèm Ngón tay anh viết thơ lên đùi em Mịn và trắng Viết dần vào Cỏ bồng thi mùa non Dần vào Bờ nõn… Em ngạt thở môi anh Lấp đầy khoả

Mùa bình thường

Thơ   •   07.01.2022
Tóc bạc vọng thanh xuân lăng lắc Thấy trẻ như người lính xanh tô-châu mũ cối thuở nào Những binh nhì binh nhất Mỗi mái đầu chói một vì sao Bom dội xuống rừng qua đời đóa hoa mai Mùa xuân đầu tiên ta gặp Nhói tiếng chim thảng thốt Bay vù qua chớp ló

Thơ lục bát viết ở Vinh

Thơ   •   07.01.2022
Câu thơ lục bát không dưng Tôi dành để tặng một vùng nắng nôi Một vùng phố xá đông người Phải nhiều đường thẳng nên trời hoá vuông? Câu thơ tôi viết chiều thương Vành trăng xẻ nửa sau tường nhà cao Người lên tầng thượng khi nào Mà nghe giọng hát ca

Một người già thông báo mùa xuân

Thơ   •   02.11.2021
một người già thông báo mùa xuân về trong ánh mắt lộc non một đứa trẻ với tay theo cánh én và khóc đòi én bay về đậu xuống tay em một cô gái đang yêu ôm chầm lấy bông hoa ghì xiết một chàng trai những chuyến bay hoa đào hoa mai thiên di hồn viễn xứ s

Không đề 72

Thơ   •   07.01.2022
Tôi cần mua nghị định 72 Để bán không cho những nhà hiền triết Đọc bể cái đầu không bao giờ hiểu hết Tôi cần mua một góc nhà tù Để giam giữ những website, blogs Suốt ngày tự do trong da đầu trọc lóc Tôi cần mua hận thù trói buộc Để tẩm xăng châm lửa

Huế 1

Thơ   •   02.11.2021
sông Hương hóa rượu ta đến uống ta tỉnh đền đài ngả nghiêng say.

Mẹ tôi

Thơ   •   02.11.2021
mẹ tôi dòng dõi nhà quê trầu cau thừ thuở chưa về làm dâu áo sồi nâu, mấn bùn nâu trắng trong dải yếm bắc cầu nên duyên cha tôi chẳng đỗ trạng nguyên ông đồ hay chữ thường quên việc nhà mẹ tôi chẳng tiếng kêu ca hai tay đồng áng lợn gà nồi niêu chồng

Hương Sơn

Thơ   •   06.01.2022
viên sỏi hồng nốt ruồi son đáy sông em là dòng Ngàn Phố gương trăng đêm hè năm Tân Hợi con đò quay như chiếc lá tre đen ném cho nhau một vốc vàng trăng đêm gửi nhoè sương đôi bờ cỏ mượt một lần trao nhau rồi biền biệt em hươu sao ngoan hiền bên suố

Tượng Mồ

Thơ   •   06.01.2022
đàn bà khoe Âm đàn ông khoe Dương hài nhi người già ôm mặt buồn thương đây vợ địu con đây chồng săn bắn chim cú chim cu gật gù hoang vắng nhà mồ im ắng lẳng lặng bóng người hồn ma lang thang về nơi cuối trời chỉ còn tượng mồ phủ đầy lá dại chỉ còn th

Sinh nhật

Thơ   •   07.01.2022
Hãy trao tôi chiếc ly của tôi Chiếc ly không có tuổi Một ít đắng cay một ít men say một ít ngọt ngào một ít hạnh phúc Và hãy cụng ly dù bạn đàn bà đàn ông trẻ con người lớn Những ngọn nến đã tắt Sáng lên những nụ cười. Thời gian rót vào chúng ta Yê

Dòng sông mặc áo

Thơ   •   01.11.2021
Dòng sông mới điệu làm sao Nắng lên mặc áo lụa đào thướt tha Trưa về trời rộng bao la Áo xanh sông mặc như là mới may Chiều trôi thơ thẩn áng mây Cài lên màu áo hây hây ráng vàng Đêm thêu trước ngực vầng trăng Trên nền nhung tím trăm ngàn sao lên Kh

An ủi (I)

Thơ   •   02.11.2021
tỉnh rồi mới biết mình say ngỡ là tại rượu, đâu hay... tại mình còn gì ngày trước cho anh dáng cây khuất khuất trăng cành bóng sương thẳm xa chót biển cuối nguồn núi non kết dựng nỗi buồn không tan... chặt cây mà bắc cầu sang không em, anh sống lang

Câu chuyện tình yêu nghe gió trời kể lại

Thơ   •   02.11.2021
Tặng Chăm Pa và Đuông Chăn A. Chăm Pa ơi, thôi đừng nhắc lại những năm nằm ngủ mơ thấy anh tỉnh dậy lại thấy toàn người khác những năm tưởng không còn điệu lăm điệu khắp tưởng không còn chỉ dệt sa-roong con gái mặc ni-lon con trai xập xình nhạc nhảy

Gửi ông Bùi Giáng

Thơ   •   07.01.2022
Ông còn hai con mắt Chỉ khóc người một con Nếu tôi nửa con mắt Vẫn khóc người hai con Tôi còn nửa trái tim Nửa trái tim vẫn đập Hát về những dòng sông Cả cuộc đời chân thật Nếu còn nửa bông hồng Nửa kia ai cắn mất Thì môi tôi vẫn ngọt Hương vị của h

10 bài thơ và một lời ước muốn

Thơ   •   07.01.2022
(Thơ viết trong đêm tự tử) Trái tim tôi nếu ai đó đem chôn Thì nó sẽ mọc lên hoàng hôn! 1. Chưa phải thế nhưng mà nó thế Tôi ra đi nào phải không yêu Mẹ Tôi ra đi nào phải chẳng yêu người Chưa phải thế nhưng mà nó thế Chưa phải thế nhưng mà

Xem tranh Đinh Cường

Thơ   •   07.01.2022
Những cô gái yêu kiều thục nữ Áo dài xanh Áo dài tím Áo dài hồng Những đồi núi suối sông thơ mộng Tiếng thở dài Màu sắc mông lung Anh đóng đinh thời gian trên bức tường ấn tượng Đóng đinh tâm hồn khắp nẻo nhân gian Ly cà phê đắng lòng nơi đất khác

Rượu rắn cùng bạn thơ

Thơ   •   02.11.2021
nhớ mắt rắn nhìn rượu nhớ thằng Sơn rượu nhìn nhớ nửa đường mây khuất thông reo về cõi Tiên nhớ trẻ con đời xưa mắt trong như nươc mưa nhớ mấy người bạc tóc nửa đêm nhớ nửa trưa tôi không là lữ khách chất chìm giữa bạn bè tôi không là gió lạ nổi nhạc

Thơ

Thơ   •   02.11.2021
như con chó Bim anh sợ những câu thơ sực nức nước hoa như ông giáo già anh sợ những ngôn từ trụi trần tráo trở thơ ơi, anh say mùi nguyên khiết của em tịch lặng hú rên ú ớ trong cơn giãy giụa sống chữ bấm vào anh những móng tay hồng câu thơ giai điệ

Bay

Thơ   •   01.11.2021
Bay. Ngót hai ngàn cây số tôi nhớ những ga tàu tiếng trẻ bán hàng rong tiếng trẻ hôm qua mà ngỡ từ xa lắc Bay trên những lo toan mặt đất bay trên những cơn mưa bay không thể mua bưởi đường Phúc Trạch ai Hà Nội mong quà em bán bưởi ga tàu dưới ấy ngó

Ngại xuân

Thơ   •   02.11.2021
ngại vào quán xá người đông ngại đi đám cưới vườn hồng ngại qua ngại ngồi lâu với tuổi già ngại rong ruổi chốn đường xa đèo bòng ngại bài diễn thuyết dài dòng ngại con chim hót trong lồng véo von ngại ly rượu nhạt pha cồn ngại người vô cớ nhơn nhơn k

Cảm giác biển hồ hay là thơ bên miệng núi lửa

Thơ   •   02.11.2021
rơi vào miệng núi lửa bao giờ mà anh không hay toàn thân ngập chìm hun hút ngỡ bên kia cũng đầy trời đầy nước nước ừng ực anh nước đẩy tung anh anh nặng như núi anh nhẹ như mây răng rắc vặn mình lim cổ thụ giông giữa ngày xuân bão giữa ngày hè ca

Nỗi nhớ không tên

Thơ   •   07.01.2022
lang thang đường phố Huế nhớ chiều nào xa Vinh trời thắp vì sao xanh thương nhớ về mắt biếc đường xưa toàn Người Đẹp nay đỏ trời Phượng Bay Huế dầm mưa Nguyễn Bính Vinh nắng hừng phương ai còn chi là rượu nữa uống hoài mà không say bia biệt ly quán l

Chân trời

Thơ   •   02.11.2021
Tôi và em đứng trước chân trời chiều đổ bóng vào hồn vội vã gió mở cửa những gì hoang vắng cũ tóc em bay xõa bóng đêm về tôi và em đứng trước biệt ly con chim xám du cư về miên núi lạ lèn đá lung lay nỗi buồn muôn thuở sau lưng ta hoang vắng nhón châ

Thiên thần

Thơ   •   02.11.2021
em mười chín tuổi nghìn năm trước sao đến bây giờ mới hai mươi môi mềm ngực nõn vòng tay xiết anh là đá tảng cũng tan thôi cứ tưởng một lần cho đỡ khát nào ngờ bùa ngải lú trời xanh nghìn sau gặp lại... em hăm mốt môi ngực vòng tay vẫn thiên thần.

Cây trong vườn

Thơ   •   01.11.2021
Cây Tre như cái cần câu Mặt trời là cá, biển: bầu trời xanh Chua ngoa mang tiếng chị Chanh Với người đau ốm bỗng thành bạn thân Cau như cây tháp trăm tầng Thắp hương vào hạ, đèn lồng cuối thu. Cây Trầu leo dọc tường nhà Qua mùa để dấu như là chân ch

Khát

Thơ   •   02.11.2021
ta khát thành con gấu bông đêm đêm em ôm đêm ngủ ta khát mắt hồ ghế đá nồng nàn lưỡi sóng mềm môi ta khát căn phòng trắng muốt đợi em đêm trắng ấp ngày ta khát nhỡ tàu một chuyến đêm ga bật lửa trắng tay ta khát tăcxi chạy mãi điều hoà nóng lạnh là

Tinh mơ

Thơ   •   02.11.2021
như có ai gọi tôi từ chân đê ngoài đồng vắng hay cây sáo xanh Presvin đã thổi báo xuân về tôi chạy dọc bờ đê chân trần mơn man sóng sóng nước sông quê và sóng lúa đồng quê không có ai? hay có có không không? tôi cứ nghe tiếng gọi ôi cỏ non! chẳng lẽ

Rượu cần

Thơ   •   06.01.2022
cũng liều uống rượu cùng em bởi chưng người đẹp lại thêm rượu cần cái ghè rượu hoá chứng nhân chúng mình mỗi đứa một cần vít cong một can cho má em hồng hai can anh đã vội trồng cây si ba can đừng bỏ anh đi anh buồn. Ghè rượu có khi lây buồn bốn ca

Ru hoa

Thơ   •   02.11.2021
chúm chím môi hoa lim dim mắt lá cái ngủ à ơi màn trời buông thả áo xiêm lơi lả đường cong ảo mờ tiếng trùng tiếng dế đắm chìm ngây thơ trong giấc hoa mơ có chùm ánh sáng một giọt sương trời sao rơi lấp loáng có năm ngọn gió vuốt ve má nàng có năm cá

Ngày sáng thế

Thơ   •   02.11.2021
Không phải Michell Jakson. Đêm tự lột da mình Thay làn da ánh sáng Thời gian bay khoảnh khắc nghìn năm Dối gian ơi dối gian không lặp lại Chó cún sủa mặt trời to hơn và đỏ hơn Tôi thay đổi họ tên những loài hoa năm ngoái Ngày thì đẹp như ngày toàn c

Tự dưng

Thơ   •   02.11.2021
Cái thời xuân trẻ xa rồi tự dưng trí nhớ trêu người mộng du tự dưng xanh áo thầy tu thịt da run rẩy chu du lá cành tự dưng núi hoá thành tranh sông thành gương sáng biển thành trời sâu tự dưng đôi mắt mực Tầu từ nơi xa thẳm lâu lâu lại nhìn tự dưng

Bạn lính

Thơ   •   02.11.2021
Khi nó đến lay tôi đổi gác, tôi đang lên cơn sốt run người. Căn hầm nóng như lò quay thịt. Nó chạy ra rừng đẵn một cây chuối, lấy khăn dấp nước từ lõi chuối ứa ra, đắp lên trán tôi, rồi lại xách súng lên chốt, gác phiên tôi. Một loạt bom xé rừng. Đồ