Nhớ (I)
Ví chăng nhớ có như tơ nhỉ, Em thử quay xem được mấy vòng? Ví chăng nhớ có như vừng nhỉ, Em thử lào xem được mấy thưng! Anh ơi! Em nhớ, em không nói, Nhớ cứ đầy lên, cứ rối lên. Từ đấy về đây xa quá đỗi, Đường đi bằng ngựa hay bằng thuyền? Gieo thoi,
Nội dung bài thơ: Nhớ (I)
Ví chăng nhớ có như tơ nhỉ,
Em thử quay xem được mấy vòng?
Ví chăng nhớ có như vừng nhỉ,
Em thử lào xem được mấy thưng!
Anh ơi! Em nhớ, em không nói,
Nhớ cứ đầy lên, cứ rối lên.
Từ đấy về đây xa quá đỗi,
Đường đi bằng ngựa hay bằng thuyền?
Gieo thoi, gieo thoi, lại gieo thoi,
Nhớ nhớ, mong mong, mãi mãi rồi...
Thoi ạ! làm sao thoi lại cứ
Đi về, giăng mắc để trêu tôi?
Hôm qua chim khách đậu trên cành,
Kêu mãi làm em cứ tưởng anh.
Nội nhật hôm qua về tới bến,
Ai ngờ chim khách cũng không linh!
Ngưu Lang, Chức Nữ trên trời cao,
Họ nhớ mong nhau đến bực nào.
Cũng chẳng bằng em mong nhớ được,
Vì hai năm lẻ cách xa nhau!
Đêm đêm từng cặp vợ chồng son,
Gối lẫn tay nhau chuyện nỉ non.
Em gối đầu tay em tủi tủi...
Cuối thôn gà gáy lại đầu thôn.
Anh bốn mùa hoa, em một bề,
Anh muôn quán trọ, em thâm khuê.
May còn hơn được ai sương phụ,
Là nhớ người đi có thể về.
Bài thơ Nhớ (I) của tác giả Nhà thơ Nguyễn Bính - Nguyễn Trọng Bính, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Bính - Nguyễn Trọng Bính
Nghệ danh: Nguyễn Bính
Tên thật: Nguyễn Trọng Bính
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Bính - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác