Thẹn

Thơ   •   Thứ ba, 26/10/2021, 22:09 PM

Em là cô gái đẹp kinh kỳ, Soi mảnh gương trong kẻ lại mi. Tôi đã nửa đời người lạc bước, Phong trần kén mãi khách tương tri. Gặp gỡ hai ta những thẹn lòng, Tôi ngừng bước lại, ngập ngừng trông. Trông em trang điểm rồi mai mốt.

Nội dung bài thơ: Thẹn

Em là cô gái đẹp kinh kỳ,

Soi mảnh gương trong kẻ lại mi.

Tôi đã nửa đời người lạc bước,

Phong trần kén mãi khách tương tri.

Gặp gỡ hai ta những thẹn lòng,

Tôi ngừng bước lại, ngập ngừng trông.

Trông em trang điểm rồi mai mốt

Áo đẹp... xe hoa... về nhà chồng.

Em đương thoa phấn má bên đây,

Bỗng vội thoa sang bên má này.

Bối rối đề bông thoa phấn rụng,

Nhẹ nhàng làn phấn toả phai bay.

Em thẹn vì em chưa cỏ chồng,

Một chiều trông thấy bóng đàn ông.

Tôi thì không thế, tôi thì thẹn

Vì thấy yêu em, em biết không?


Bài thơ Thẹn của tác giả Nhà thơ Nguyễn Bính - Nguyễn Trọng Bính, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Bính - Nguyễn Trọng Bính

Nghệ danh: Nguyễn Bính

Tên thật: Nguyễn Trọng Bính

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Bính - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Thẹn,Nguyễn Bính

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Tâm hồn tôi (1940)

Nhầm [Nhà tôi]

Thơ   •   26.10.2021
Nhà tôi có một vườn dâu, Có giàn đỗ ván, có ao cấy cần. Hoa đỗ ván giữa mùa xuân, Lứa dâu tháng tháng, lứa cần năm năm. Em tôi là gái mười lăm, Quét sân, chạy chợ, chăn tằm sớm trưa. Thầy tôi dạy học chữ nho, Dạy dăm ba đứa học trò loanh q

Mơ chuyện thần tiên

Thơ   •   26.10.2021
Tôi muốn yêu Oanh nhưng... thất vọng, Với tôi Oanh đã quá vô tình! Giá có phép tiên tôi nặn được Một người xinh đẹp y như Oanh. Cũng hai mắt phượng mơ màng ấy, Cũng nụ cười hoa chúm chím kia. Dáng cũng mềm như tơ liễu rủ, Da cũng trắng tựa cánh hoa l

Mong thư

Thơ   •   26.10.2021
Ngót một tháng nay rồi! Có ít! Anh là người sống để mong thư. Hay anh tội lỗi điều chi đó, Em cắt đường tin để trả thù? (Đến khổ! Khi người yêu ở xa.) Hay giờ em đã của người ta? Hay giờ em chả yêu anh nữa? Cắt cánh bồ câu, cấm cửa hoa.

Hoa cỏ may

Thơ   •   26.10.2021
Hồn anh như hoa cỏ may, Một chiều cả gió bám đầy áo em.

Chân quê

Thơ   •   26.10.2021
Hôm qua em đi tỉnh về, Đợi em ở mãi con đê đầu làng. Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng. Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi! Nào đâu cái yếm lụa sồi? Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân? Nào đâu cái áo tứ thân? Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?

Vô tình

Thơ   •   26.10.2021
Ba năm trở lại đất Hà Đông, Người cũ Cô Oanh má vẫn hồng, Tóc vẫn bỏ lơi, răng vẫn trắng, Vẫn ngồi lơ đãng liếc qua song. Nhưng vẫn vô tình với khách thơ Qua đường hai mắt ngại ngùng đưa, Mà hai mắt ấy lâu nay vẫn Riêng đề nhìn ai trong giấc mơ.

Nàng thành thiếu phụ

Thơ   •   26.10.2021
Nàng thành thiếu phụ đã hai hôm, Tôi thủa nào đây mới lại hồn? Tôi thủa nào đây quên được hận? Hận này sống mãi ai người chôn? Nàng thành thiếu phụ đã năm hôm, Tôi thủa nào đây mới lại hồn? Đời có còn gì tươi đẹp nữa! Buồn thì đến khóc, chết thì chô

Hoa rụng hai lần

Thơ   •   26.10.2021
Hoa mai, cơn gió đập, Đua nhau rơi tới tấp, Điểm trắng trên rêu xanh, Bướm vàng bay tấp nập. Chợt một trận lốc nhỏ, Cánh hoa bị sức gió Tung bay lên trước cành, Trở lại đời hoa nở. Nhưng chỉ vài giây thôi, Rồi hoa rơi lại rơi. Hoa có một lần nở,

Nhớ thương ai...

Thơ   •   26.10.2021
Nằm trong phòng bệnh, trên giường bệnh, Cả một mùa đông khóc ở ngoài. Em thấy lòng em sao xuyến quá! Hình như lòng có nhớ thương ai... Yêu em, người ấy yêu em lắm! Song chỉ đau, thương, khổ ngấm ngầm,

Chùa vắng

Thơ   •   26.10.2021
Gió chiều cầu nguyện đâu đây, Nắng chiều cắt đoạn một ngày cuối thu. Sư già quét lá sau chùa, Để thiêu xác lá trước giờ lên chuông.

Lá mùa thu

Thơ   •   26.10.2021
Ngày nào má má với môi môi, Ngày ấy hình như lâu lắm rồi! Tôi chẳng tô môi cho đỏ nữa, Vì xa xôi quá, má anh tôi! Đầu thu, rồi đến cuối thu rồi, Tháng chín lần sang đến tháng mười. Đã hẹn khi nào thu rụng lá, Thì con đò đấy, anh sang chơi.

Bến nước

Thơ   •   26.10.2021
Từ khi cô lái lấy chồng, Bỏ con đò nát run trong lán dừa, Quá giang, người khách năm xưa, Dừng trên bến nước, mơ cô lái đò,

Xuân về

Thơ   •   26.10.2021
Đã thấy xuân về với gió đông, Với trên màu má gái chưa chồng. Bên hiên hàng xóm, cô hàng xóm Ngước mắt nhìn giời, đôi mắt trong. Từng đàn con trẻ chạy xun xoe, Mưa tạnh giời quang, nắng mới hoe. Lá nõn, ngành non ai tráng bạc? Gió về từng trận, gió b

Hai buổi chiều (II)

Thơ   •   26.10.2021
Giăng chiều rụng xuống lòng sông, Có nhà sư nữ đi trong chuông chiều. Vạn chài mái cỏ xiêu xiêu, Một đàn cò trắng bên đèo bay sang. Lau cao còn một ít vàng, Cát mềm hằn vó ngựa chàng áo xanh.

Đêm cuối cùng

Thơ   •   26.10.2021
Hội làng mở giữa mùa thu, Giời cao, gió cả, giăng như ban ngày. Hội làng còn một đêm nay, Gặp em còn một lần này nữa thôi! Phường chèo đóng Nhị độ mai, Sao em lại đứng với người đi xem? Mấy lần tôi muốn gọi em, Lớp Mai Sinh tiễn Hạnh Nguyên sang Hồ.

Lơ đãng

Thơ   •   26.10.2021
Ngồi trong cửa sổ quay tơ, Thấy anh qua cửa, em lơ đãng nhìn. Yêu anh để dạ em phiền, Anh không quay lại, anh biền biệt đi. Tơ kia quay nữa mà chi! Càng quay càng rối chỉ vì yêu anh. Riêng mang một mối u tình, Nhờ ai gỡ hộ cho mình được đây? Thế rồ

Hai buổi chiều (I)

Thơ   •   26.10.2021
Bên sông hàng liễu rủ xanh xanh, Cô bé ngồi mơ cảnh thị thành. Im bóng, thuyền ai chờ đợi khách, Ánh chiều lướt xuống mái chài gianh.

Tình tôi (I) [Oan uổng]

Thơ   •   26.10.2021
Tình tôi là giọt thuỷ ngân, Dù nghiền chẳng nát, dù lăn vẫn tròn. Tình cô là đoá hoa đơn, Bình minh nở để hoàng hôn mà tàn. Lòng tôi rối những tơ đàn, Cao vời những ước, đầy tràn những mơ. Lòng cô chẳng có dây tơ, Ước sao đến thấp mà mơ đến nghèo!

Bên sông

Thơ   •   26.10.2021
Có hai em bé học trò, Xem con kiến gió đi đò lá tre. Nứa xuôi từng một thôi bè, Nắng sang bãi cát bên kia có chiều. Thoáng như một lớp phù kiều, Chim đàn nối cánh bay vèo ngang sông. Thuyền buôn đã mấy ngày ròng, Nằm suông, lái chửa ăn xong giá hàng.

Khách lạ đường rừng

Thơ   •   26.10.2021
Rừng xa hơi trắng bốc, Thung khuất suối reo nhanh. Bóng chiều loe chập choạng, Lúa bãi mất mầu xanh. Trẻ mường dăm bẩy đứa, Xóm thổ một vài nhà. Biết gặp ai mà hỏi Đây là đâu rồi a? Đồi xanh như chàm nhạt, Đồi đỏ như son phai. Nếu không tìm được lối,

Những bóng người trên sân ga

Thơ   •   26.10.2021
Những cuộc chia lìa khởi tự đây, Cây đàn sum họp đứt từng dây. Những đời phiêu bạt, thân đơn chiếc, Lần lượt theo nhau suốt tối ngày... Có lần tôi thấy hai cô bé, Sát má vào nhau khóc sụt sùi. Hai bóng chung lưng thành một bóng, “-

Vườn hoang

Thơ   •   26.10.2021
Lòng tôi là cả một vườn hoang, Vắng cả chim xanh, cả bướm vàng. Từ dạo mồng tơi thôi trổ lá, Thì cô hàng xóm cũng thôi sang. Cánh cửa vườn hoang từ dạo ấy, Mấy dòng tơ trắng nhện niêm phong. Ai đi qua đấy, về qua đấy, Hãy xoá giùm tôi lấy một dòng!

Xóm cũ

Thơ   •   26.10.2021
Tôi về xóm cũ một chiều, Ngõ đi vẫn vắng nhưng nhiều hoa xoan. Có cô con gái người làng, Đêm giăng hát ví vọng sang đầu hồi.

Môi người phóng đãng

Thơ   •   26.10.2021
Chiều qua lạnh quá, anh buồn quá! Anh đến phòng em thấy lặng tờ. Âu yếm để môi hôn tấm ảnh, Em còn xoã tóc, tuổi còn thơ. Chiều nay anh sắp phải đi xa, Anh biết tình duyên của chúng ta Chỉ có thế thôi, nên đến để Hôn em, và kể chuyện hôm qua.

Cưới vợ

Thơ   •   26.10.2021
Hôm nay ăn hỏi tưng bừng, Ngày mai thì cưới, độ chừng ngày kia. Nàng cùng chồng mới nàng về, Rồi cùng chồng mới nàng đi theo chồng. Tôi về dạm vợ là xong! Vợ người làng, vợ xóm đông, quê mùa. Vợ tôi không đợi, không chờ, Không nhan sắc mấy, không thơ

Người hàng xóm

Thơ   •   26.10.2021
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi, Cách nhau cái giậu mùng tơi xanh rờn. Hai người sống giữa cô đơn, Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi. Giá đừng có giậu mùng tơi, Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng. Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng...

Rừng

Thơ   •   26.10.2021
Rừng một dải, cây rừng chen chóc, Nóc nhà mường mấy nóc chơ vơ. Ban mai rừng nhuộm màu mơ, Chiều hôm rừng đỏ lửng lơ ráng chiều. Gió lạnh thổi hiu hiu dìu dặt, Nai lạc bầy ngơ ngác lắng tai... Lăm lăm tay nắm dao quai, Cô mường bỡ ngỡ nhìn người đườ

Chờ nhau [Lẳng lơ]

Thơ   •   26.10.2021
Láng giềng đã đỏ đèn đâu? Chờ em ăn dập miếng giầu, em sang. Đôi ta cùng ở một làng, Cùng chung một ngõ, vội vàng chi anh? Em nghe họ nói mong manh, Hình như họ biết chúng mình... với nhau. Ai làm cả gió đắt cau? Mấy hôm sương muối cho giầu đổ non?

Vô duyên

Thơ   •   26.10.2021
Vô duyên là sợi tơ hồng, Xe cô trinh nữ lấy chồng hôm qua. Xuân tàn rồi, hết mùa hoa, Đường gần bướm vắng, đường xa bướm về. Ngõ làng rơi lắm lá tre, Vườn suông chỉ có hoa chè rụng mau. Thế thôi, còn có gì đâu? Có cô hàng xóm hái giầu bằng tay

Thi vị

Thơ   •   26.10.2021
Trời đen như mực, tối ba mươi, Diễm lén nhà sang để gặp tôi. Hai chúng tôi ngồi trên đệm ra, Lắng nghe nồi bánh rộn ràng sôi. Ánh lửa hồng lên má Diễm hồng, Cổ tay nàng trắng, mắt nàng trong. Tôi không dám hỏi, nhưng đưa mắt Ý hỏi: “Sao em chửa lấy c

Cây bàng cuối thu

Thơ   •   26.10.2021
Thu đi, trên những cành bàng, Chỉ còn hai chiếc lá vàng mà thôi. Hôm qua đã rụng một rồi, Lá theo gió cuốn ra ngoài sơn thôn. Hôm nay, bởi thấy tôi buồn, Lìa cành theo gió, lá luồn qua song. Hai tay ôm lá vào lòng, Than ôi! chiếc lá cuối cùng là đây!

Thẹn

Thơ   •   26.10.2021
Em là cô gái đẹp kinh kỳ, Soi mảnh gương trong kẻ lại mi. Tôi đã nửa đời người lạc bước, Phong trần kén mãi khách tương tri. Gặp gỡ hai ta những thẹn lòng, Tôi ngừng bước lại, ngập ngừng trông. Trông em trang điểm rồi mai mốt.

Nhớ (I)

Thơ   •   26.10.2021
Ví chăng nhớ có như tơ nhỉ, Em thử quay xem được mấy vòng? Ví chăng nhớ có như vừng nhỉ, Em thử lào xem được mấy thưng! Anh ơi! Em nhớ, em không nói, Nhớ cứ đầy lên, cứ rối lên. Từ đấy về đây xa quá đỗi, Đường đi bằng ngựa hay bằng thuyền? Gieo thoi,

Thư gửi thày mẹ

Thơ   •   26.10.2021
Ai về làng cũ hôm nay, Thư này đưa hộ cho thày mẹ tôi. Con đi mười mấy năm rồi, Một thân bé bỏng, nửa đời gió sương. Thày đừng nhớ, mẹ đừng thương, Cầm như đồng kẽm ngang đường bỏ rơi. Thày mẹ ơi! Thày mẹ ơi! Tiếc công thày mẹ đẻ người con hư.

Gió lạnh

Thơ   •   26.10.2021
Năm xưa chị chửa lấy chồng, Chị đan tấm áo len hồng cho tôi. Năm nay chị lấy chồng rồi, Mỗi kỳ gió lạnh không người đan len.

Giấc mơ anh lái đò

Thơ   •   26.10.2021
Năm xưa chở chiếc thuyền này, Cho cô sang bãi tước đay chiều chiều. Để tôi mơ mãi, mơ nhiều: “Tước đay xe võng nhuộm điều, ta đi. Tưng bừng vua mở khoa thi, Tôi đỗ quan Trạng, vinh quy về làng. Võng anh đi trước võng nàng...

Bạc tình

Thơ   •   26.10.2021
Giết nửa đời nhau còn chả chán, Thôi em chờ đợi đến bao giờ? Giang hồ từ bé, anh hư lắm, Lưu lại mười phương chán đợi chờ. Anh viết thơ này một tối sâu, Ngoài trời thổn thức trận mưa ngâu. (Đêm nay hai đứa chung tình ấy, Khóc ướt trần gian để biệ

Vớt hoa

Thơ   •   26.10.2021
Sông nông nước đục lờ lờ, Cắm sào ai ấy, thuyền chờ đợi ai... Gió thu thổi ngắn ngày dài, Cây nghiêng buông nhẹ một vài cánh hoa. Hoa rơi theo nước trôi đi, Thời gian vô cảm tiếc gì hoa rơi. Thuyền cô đi ngược dòng xuôi, Giơ tay cô vớt hoa trôi giữa