Nhưng mà

Thơ   •   Thứ năm, 06/01/2022, 11:34 AM

mỗi khi bị đời bắt nạt tôi về tôi mách với thơ thơ bảo thế mà cũng mách đánh cho trận nữa bây giờ vừa nói thơ vừa âu yếm vuốt ve vết xước não non thơ xót xa tôi như thể chính thơ vừa bị ăn đòn cậy thơ kệ đời bắt nạt em không đến bắt nạt tôi thơ bả

Nội dung bài thơ: Nhưng mà

mỗi khi bị đời bắt nạt

tôi về tôi mách với thơ

thơ bảo thế mà cũng mách

đánh cho trận nữa bây giờ

vừa nói thơ vừa âu yếm

vuốt ve vết xước não non

thơ xót xa tôi như thể

chính thơ vừa bị ăn đòn

cậy thơ kệ đời bắt nạt

em không đến bắt nạt tôi

thơ bảo thế thì phải mách

nhưng mà tôi chán thơ rồi


Bài thơ Nhưng mà của tác giả Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh

Nghệ danh: Nguyễn Thế Hoàng Linh

Tên thật: Nguyễn Thế Hoàng Linh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, Thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh

Tặng em

Thơ   •   06.01.2022
tặng em chiếc lá sắp vàng tôi đà đánh dấu trên hàng cây xanh tặng em chút ít lòng lành tôi bao năm tháng để dành không tiêu tặng em một sợi dây diều giữ hồn tôi khỏi đánh liều lên mây còn gì để tặng em đây? nghĩ nhanh kẻo lá trên cây sắp vàng

Không đặt tên số 2

Thơ   •   06.01.2022
vì sao thế mà tôi đương phải sống dù tò mò xem chết có gì hay thôi để nó đến cuối cùng vậy còn chết cho được hết cõi sống này

Tớ và Bùi Giáng chạy thi mút mùa

Thơ   •   06.01.2022
Tớ và Bùi giáng chạy đua Tớ hòa lục bận và thua bát lần Tớ cay cú lắm phân vân Có khi muốn thắng phải cần doping Tớ không thích bị thần kinh Nhưng mà Bùi giáng cứ tinh tướng hoài thế là mới có choai choai Tớ điên như thể đã ngoài mười mươi Thấy thế B

Hình như

Thơ   •   16.11.2021
đêm nay bầy ve uống lửa thở ran nứt nẻ khí trời đêm nay bầy gì uống điện mà mồ hôi cứ nổi trôi? đêm nay bầy chi uống nhớ mà mồ hôi mắt rục dôi? ngoài kia có ai chén rượu riết lên những câu tỉnh đời không khí bỗng dường xiêu vẹo thở ra bỗng thấy chơ

Thơ   •   06.01.2022
anh tưới rượu lên tờ thời gian để xoè bâng khuâng mà đốt khẽ như là chờ ngưi ngửi mùi hương xa lạ ấy cũng vừa đủ để ngấm vào da em không biết là tôi không hề biết cái tôi đang còn hay mất hay vừa làm con phố nhói đau sực tỉnh giấc ngủ ngày dù quên mấ

Lặng im thì cũng vừa tàn mùa đông

Thơ   •   06.01.2022
tôi hỏi một không tám không chị ơi nỗi nhớ thì lông màu gì? chị tổng đài giọng nhu mì à nhiều màu lắm vặt đi vẫn nhiều hình như là bạn đang yêu? không, em chỉ hỏi những điều hồn nhiên hình như là bạn đang điên? vâng, điên thì mới phí tiền hỏi han ...

Giữa hai hàng cây

Thơ   •   06.01.2022
đó là những thời khắc anh sống giữa hai hàng cây cơn mưa giận dữ suốt đêm cào cấu mọi vật anh sợ hãi như một đứa trẻ giữa trận bom không làm sao sợ hãi như một đứa trẻ giữa trận bom hãy đứng giữa hai hàng cây trong một đêm giá lạnh mưa rền rĩ chiế

Người đàn ông vô danh

Thơ   •   16.11.2021
chiều những người bốc vác mồ hôi nhễ nhại những đứa trẻ nhìn đám đông ré lên sợ hãi những mẹt hàng rong da diết chào mời tiếng kêu la trong những tiếng nói cười những bộ mặt lấm la lấm lét những hình hài thờ ơ mỏi mệt những bóng dài hối hả bon chen p

Linh tinh lúc ngồi lang thang, chàng thơ kẹp giữa hai nàng thờ ơ

Thơ   •   06.01.2022
dòng sông kẹp giữa đôi bờ vừa rơm rớm chảy vừa mơ rộng dài biển không biết mình là ai vừa xoay theo gió vừa phai mặn mòi tôi không biết mình là giòi ngồi ăn xác biển còn vòi thịt sông bóng trăng nằm cạnh bóng rồng bóng rồng ôm bóng mùa đông nín buồ

Ngưng ở nửa đêm

Thơ   •   06.01.2022
viết trong những phút cuối ngày chạy đua với những ngón tay đồng hồ đích là ngày mới ngây ngô dù lưng đã sớm nai thồ tương lai về lôgic thế là sai thồ quá khứ mới đúng bài thời gian ôkê trước lúc phai tàn tạm ngưng đấu khẩu để bàn gì cơ ờ bàn gì nhỉ

Uống một ngụm nước biển

Thơ   •   06.01.2022
uống một ngụm nước biển tràn âm thanh của loài thuỷ sinh em yêu ơi anh muốn nói một điều em chẳng muốn nghe nói bằng những hơi thở gấp gáp như gió xuân qua cánh đồng nói bằng trái tim lạnh toả hơi làm run rẩy mùa đông năm sau mà em lại muốn cảm nhậ

Bài không số số 2

Thơ   •   06.01.2022
phố trong miệng anh đắng em mỉm cười thời gian yêu nhau đi như thể ngày mai tất thảy tàn đôi khi lừa cảm giác viết rằng anh rất vui kể cả em không đến mặc thời tiết ngậm ngùi anh đưa thơ đi tắm xối nước tương lai mềm ai mỉm cười nhiều thế giăng tơ

Thiếu vắng

Thơ   •   16.11.2021
trẻ con nhà ấy khóc thay cười chúng sợ sệt nhìn cuộc đời rúm ró chúng giật mình khi mưa rơi trên cỏ chúng hoảng hồn khi gió lỡ ùa qua người mẹ thì bỏ xứ đi xa anh trộm cắp bố đem đi tiêu thụ đêm uống rượu chửi nhau ho sù sụ máu trong tim đã chết cả b

Dìu dịu

Thơ   •   06.01.2022
dịu dàng con dế ngắm một tôi không còn gì cọng cỏ xanh nước mắt hạt sương vờ vô tr

Giá mà được chết đi một lúc

Thơ   •   06.01.2022
Giá mà được chết đi một lúc chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài nếu được xuống địa ngục thì càng tốt lên thiên đường sợ chả gặp ai Giá mà được chết đi một lúc tỉnh dậy xem người ta khóc hay cười và xem thử mình sẽ cười hay khóc làm ma có sướng hơn làm

Đàn cá voi trong cơn bão

Thơ   •   06.01.2022
như một khối hình trụ đầy răng cưa lia tròn cơn bão lạnh lùng tiến vào đất liền giữa biển bỗng xuất hiện mười lăm cá voi đủ loại đủ màu da đứng kề nhau như xe vào bãi gồng mình dàn hàng thành một con đê đồng loạt phun nước kháng cự những cột sóng khủ

Vô đáy

Thơ   •   06.01.2022
buồn buồn chiết xuất vô hình rót cho đêm uống để mình uống đêm uống rồi lại muốn uống thêm thật nhiều thiên hạ để đêm uống mình từ vô hình đến hữu hình muốn đang là cái mà mình không đang

Thằng bé

Thơ   •   16.11.2021
Thằng bé mới chục tuổi đầu Đã lâu không khóc đã lâu không cười thằng bé ấy mới lên mười người ta đã gọi :kiếp người vậy ư? thằng bé ngoan thằng bé hư? chẳng ai biết nữa hình như là buồn Hình như thăng bé ấy luôn tìm trong đau khổ những nguồn thương y

Có lẽ thế

Thơ   •   16.11.2021
đau khổ làm gì cho khổ đau nỗi buồn như ánh sáng vò nhàu nỗi buồn là những niềm vui chết khóc thì cứ khóc nỡ chôn sâu? đem giết nỗi buồn có được đâu buồn sẽ dịu khi họ bạc đầu rồi hóa niềm vui? buồn không chết… buồn cho ta sống đậm sâ

Một chiều

Thơ   •   06.01.2022
một chiều ngôn ngữ ra đi tôi câm ve vuốt nhu mì nơi em biết rằng im lặng cũ mèm nhưng tôi vẫn cứ để xem thế nào mất ngôn ngữ tưởng không sao hoá ra không nói xin chào được nhau chỉ cho em một sắc màu ý là những chuyện mai sau khó lường nào ngờ em ngỡ

Không đặt tên số 8

Thơ   •   06.01.2022
bởi tình yêu thì vô tội anh còn biết trách móc ai cứ buồn mãi rồi cũng chán thì anh vui với đêm dài không rượu không trăng không bạn mùa thu lẩn quất trong hè có lẽ bởi người yêu nhỏ dịu dàng đâu đó vòm me nằm nghe đồng hồ đi mãi thời gian có chết đâ

Một bài thơ mất

Thơ   •   06.01.2022
một bài thơ mất nửa giờ mất luôn giấc ngủ lượn chờ quá lâu một đời thơ mất mấy mầu mắt em người chỉ nhu cầu ổn yên một cơn thơ được ưu phiền: bán thơ đi để kiếm tiền nuôi thơ mất một phần mười hai giờ viết sai định lí bơ vơ nhân tài không khiêm tố

Đa mang

Thơ   •   16.11.2021
nếu tách mùa xuân khỏi lá dường như lá sẽ ngả vàng mà biết đâu mầu lá đổ ấm lòng bao kẻ lang thang nếu tách mùa đông khỏi nắng nắng xơ chắc sẽ nuột mềm mà có khi dòng nắng tỏa nhạt phèo như gió cuối đêm nếu giấu tình yêu thật kín hẳn nhiên tôi chỉ th

Bài không số

Thơ   •   06.01.2022
tôi mơ thấy từng đàn chim thay máu khạc đêm đen và uống ánh mặt trời tôi mơ thấy những đoàn ve lột xác rũ đất cằn và hát gọi mưa rơi tôi mơ thấy những nỗi đau cởi áo làn da săn phảng phất muốn mặn mòi tôi mơ thấy từng nỗi buồn vắt sữa rưới miệng khà

Không tên 17

Thơ   •   16.11.2021
ta đã mò xuống tận đáy tim nơi lũ buồn nhung nhúc như dòi bọ tình yêu có hay là không có hay lũ buồn hút cạn máu rồi ư? buồn như lũ rắn độc trườn khắp thịt da lè lưỡi liếm lạnh lùng hoang rợn chúng ùa đến giằng xé niềm vui còn sót hả hê phun lưỡi lê

Không tên 3

Thơ   •   16.11.2021
đời người là bông hồng héo chỉ còn xơ lá với gai mòn lặng dòng nhựa khô ri rỉ ứa đời người một nửa đã héo hon đời người là sông vùi lấp chỉ còn trơ cát với rêu đò rũ bóng khô vầng trăng mờ khuyết hư tàn tê ướt sướt sương so đời người là xuân nằm chế

Không tên 9

Thơ   •   16.11.2021
con cầu mong thế giới được bình yên bình yên nhé bình yên đi thế giới bình yên chứ cho ta bình yên với ta yêu em khi em bình yên bình yên đi em cho ta thôi cuồng điên cho ta sống một ngày không có máu một ngày nỗi đau buồn thôi nhai óc ta rau ráu mộ

Chạm

Thơ   •   06.01.2022
ở quanh đây có tim tôi sờ tay vào thử chữ TÔI xem nào thấy không nhịp đập lôn lao vì tay bạn mới sờ vào tim tô

Mãi mãi

Thơ   •   16.11.2021
mãi mãi sẽ là mãi mãi yêu yêu để được yêu dẫu ít nhiều mãi mãi sẽ là yêu mãi mãi dẫu mồ xanh cỏ đá xanh rêu trên những con đường nắng mới xây đi với tình yêu lá bay đầy tình yêu đánh thức tình yêu dậy bao giờ yêu mới hết yêu đây qua những vui buồn nh

Mưa lá lá mưa

Thơ   •   06.01.2022
ta bỗng thoảng buồn lo em đang lạnh những đêm nằm nghe mãi lá ăn mưa trăng theo nước chảy xuyên tầng không mỏng dẫu không còn thao thiết quá như xưa những vô nghĩa không làm ta quên được ý nghĩa đời trong mỗi chiếc bâng khuâng trái tim vẫn sẽ còn rơm

Mưa vẫn còn rơi

Thơ   •   06.01.2022
mưa được nghỉ làm chủ nhật sao còn rấm rức rơi tôi được cơ may hèn hạ sao tim không chịu câm lờ

Thế

Thơ   •   06.01.2022
châm ngôn nữa viết thơ hay là chết tôi chết rồi quá khứ có buồn không câu thơ ế làm dáng tương lai lác thời gian mỉm cười khi biết mình vô tri thơ đã chán khủng hoảng gì lâu thế tâm thức đâu phải con chuột thí nghiệm cả chuột cũng đang được bênh vực

Đói

Thơ   •   06.01.2022
nỗi đói ăn rỗng lồng ngực thèm miếng dịu dàng chảy sáng hư vô thơ bỏ ta đi chưa? cái đang viết là gì? đọc sao không nhoẻn ấm? bất động khi đói một an ủi tràn như năng lượng gốc mặc kệ mặc kệ sự ngu muội mặc kệ sự tự nản mặc kệ nỗi vô ích mặc kệ những

Ai cười mà xinh thế

Thơ   •   16.11.2021
ai cười mà xinh thế cho lá úa quên tàn trái sầu đương lơ lửng bay lên trời vỡ tan ai cười mà xinh thế mưa đứng sững lưng trời nắng từ đâu bước lại tựa vào mưa bồi hồi ai cười mà xinh thế cho trái đất yên bình đến Đường Tăng cũng gật ừ, xinh thật là x

Không đặt tên số 4

Thơ   •   06.01.2022
thời gian đã phủ nhận tôi là kẻ có thể im ngồi hư hao tôi đà mắc tội gì nào mà em lại nỡ ghi vào sử xanh tôi sừng sững lắm đã đành đằng này mãi cứ chòng chành thơ ngây hay là em muốn đoạ đầy cái thằng ngơ ngác dám vầy nước em thời gian như một ao s

Lắng nghe cơn đau

Thơ   •   06.01.2022
lắng nghe cơn đau từ cú ngã sao bạn đốn ta pha bóng đẹp tắt phựt nói thật lòng cú đốn của bạn cú bay và lăn bụi mù của ta trông cũng đẹp nhưng nó truyền đi một thông điệp khủng khiếp về luật chơi bị phá hủy trong nỗi hả hê của những người thậm chí kh

Chợt

Thơ   •   06.01.2022
thời đại nào sẽ chữa cho anh vết thương thời đại sau chiến tranh

Này

Thơ   •   06.01.2022
này những mẩu quá khứ trong kẽ răng hiện tại tôi là đồ nhai lại nhưng trâu bò không tin này những đốt hiện tại nơi cột sống tương lai tôi chả là một ai nhưng thời gian đếch hiểu này những chú đà điểu chạy thi cùng ta không thắng thua đều được ngông c

Chợ đớn đau

Thơ   •   16.11.2021
những nỗi đau từ tốn lại qua không cãi vã không thù hận im lìm cho nhận trong tiếc quang quác của gà vịt những con vật định nghĩa: đau là phải rống lên ở đây người ta không nhận ra nhau bằng những cái tên khi nhớ khi thương người ta cầm tay nhau lâ

Không tên 11

Thơ   •   16.11.2021
ơi mấy chú công nhân cho tôi lao động với tôi ngồi đây chới với trong cồn cào triền miên các chú tưởng tôi điên? đừng tưởng, tin là thế tôi biết điên là dễ nhưng chữa thì khó ghê xin các chú đừng chê thân xác này yếu đuối khuân gạch hay trộn vữa điê

Không đặt tên số 1

Thơ   •   06.01.2022
không đơn giản như những gì em nghĩ giấc mơ anh giản dị hơn nhiều khắp tinh cầu mỗi ngày đều được một bữa ngon và một tình yê

Có lẽ thế

Thơ   •   16.11.2021
đau khổ làm gì cho khổ đau nỗi buồn như ánh sáng vò nhàu nỗi buồn là những niềm vui chết khóc thì cứ khóc nỡ chôn sâu? đem giết nỗi buồn có được đâu buồn sẽ dịu khi họ bạc đầu rồi hóa niềm vui? buồn không chết… buồn cho ta sống đậm sâ

Không tên 12

Thơ   •   16.11.2021
đằng xa tiếng nhạc như sự hân hoan của những con thiêu thân lao vào lửa đen ta cũng là một con thiêu thân nhưng mất đi đôi cánh đành ngồi đây dưới le lói mờ đèn ai mang cho ta chiếc xe lăn để ta bon khỏi bụi rậm ám khói để ta chui vào bụng những c

Tối thứ bảy

Thơ   •   06.01.2022
tại sao nắng biết ấm tại sao hoa biết thơm sao mưa biết rơi chứ sao bò biết ăn rơm tại sao người biết hỏi tại sao biết trả lời và tại sao biết cả nói những chuyện dở hơi sao gà không biết đọc bát không biết rửa mình tivi không biết chạy c

Lạc

Thơ   •   16.11.2021
ơi cánh chim lạc bầy biết bay về nơi đâu sấm sét đang gào thét mưa gió trĩu lên đầu ơi cánh chim lạc đàn lao đao trong không gian chấp chới chờ rơi rụng như tâm hồn nát tan ơi cánh chim lạc loài chết rũ dưới nhành mai lả tả rơi lả tả tàn phai tàn pha

Bài không số số 5

Thơ   •   06.01.2022
nhớ là đã tạo bài thơ mà không nhớ nó đơn sơ thế nào quên đi cũng có là bao ừ không gì cả nhưng sao lá là bài thơ ấy khá bao la nhưng thôi bay chán thì ta khóc nhè có gì ta rất muốn nghe và ta cũng muốn vuốt ve quá chừng muốn coi lục bát người dưng c

Thì đi theo những giáo điều trốn em

Thơ   •   06.01.2022
thế là sắp rõ ràng xuân xôn xao chờ áo với quần đơm hoa không hôn nhau thế là hoà thả rơi nỗi nhớ làm quà chia tay lấy mưa mà chải tóc ngày lấy đêm mà gửi đắng cay lãi nhiều thế là lại đã mùa yêu thì đi theo những cành diều trốn em

Ngoài viết ra ta là ai

Thơ   •   06.01.2022
ngoài viết ra ta là ai thôi đừng vờ vịt: thiên tài ngu si đói điên lên được nhu mì của cô nàng chả trách gì ta đâu chỉ thương ta khi tinh cầu rót bao nhiêu chữ vẫn hầu như sa

Đêm vắng

Thơ   •   06.01.2022
trở về nhà trong đêm vắng lặng đi trong tiếng ngáy đều gõ cửa hương hoa ngoài phố hỏi lòng mình đã xanh rêu? ơi cảm xúc nào là thực vui lòng toả sáng chút thôi để thấy gì ngoài bóng tối khi lần nữa đối diện tôi gọi em bằng không gì cả để em không phả

Đã bao giờ

Thơ   •   06.01.2022
đã bao giờ em cho anh cơ hội nhá thời gian đang gặm nhấm tóc em anh nào biết tóc em ngào ngọt thế từng tích tắc chết bên tai vải liệm may từ vô nghĩa buồn nhưng anh không thích rượu im hớp từng ngụm nguyên sơ như ngắm em một ngày không son phấn thơ

Công viên

Thơ   •   06.01.2022
một bà già đánh cầu lông chừng bảy mươi tuổi mà không thấy buồn cô con dâu trẻ luôn luôn phải di chuyển để đỡ muôn miếng đòn thế mà cái thằng bé con đừng nhìn khoái chí lại còn nhe răng bà già mãi chưa hết xăng cô con dâu mệt vẫn hăng như th

À

Thơ   •   06.01.2022
cô ta có một màu xanh một màu xanh của những anh màu vàng cô ta có một địa đàng một địa đàng của những chàng âm ty cô ta có một bờ mi bờ mi của những hoài nghi đầu đời cô ta có một khung trời vẽ lên trên ấy những lời gió bay cô ta có một cái này khiế

Không tên 5

Thơ   •   16.11.2021
nhìn sân trường đầy sỏi đá xi măng thấy lòng cũng cỗi cằn như thế kìa lá rơi thì đã sao mặc kệ thích cứ rơi cứ tả cứ tơi có khác gì một bông hoa lả lơi với một ánh mắt khô trống rỗng chẳng liên quan gì đến nhau cả nhưng lúc này chỉ nghĩ được thế thô

Lại lại

Thơ   •   06.01.2022
một ngày như thể không ngày vèo trôi như trở bàn tay sống không còn nhiều kỷ niệm đêm về uống ngủ không say hỏi chơi nụ cười hơi mặn tại sao nhớ em lại buồn mở cửa tìm trăng trong phố đáp lời là tiếng mưa tuôn em yêu, bầu trời thinh lặng từ khi chim

Lại rơi

Thơ   •   06.01.2022
lâu lâu chẳng có tình yêu ngu si tăng trưởng bao nhiêu lần rồi may mới bốn lần rưỡi thôi thế nhưng cũng đủ để tôi siêu đần đần từ đầu đến tận chân thế nên hống hách: cóc cần có em kiểu mưa rơi đã cũ mèm mà sao vẫn đẹp vẫn thèm rơi theo tôi vừa ngu lạ

Luôn luôn

Thơ   •   16.11.2021
ai mặc cho mùa chiếc áo len để đông thon thả những hơi mềm se lạnh ngọt vào theo hơi thở hít hà nghe tim đập thật êm thong thả bên hồ những bước chân sương bay lơ lửng sáng thưa dần áo ấm ngả đầu bên áo ấm ước gì một chút mưa lâm thâm... yên ả nơi nà

Nôi

Thơ   •   06.01.2022
bế đi em câu thơ vừa chào đời anh nằm ngoan nhìn em vị tha những nếp nhăn vỗ cánh khỏi trán bay về dệt chiếc tổ tiềm thức anh nằm ngoan mỉm cười kiệt sức không căm thù loài người đâu em họ sẽ phải cảm ơn em yêu anh và nâng niu đứa thơ mồ côi xõa tóc

Hừ

Thơ   •   06.01.2022
nếu phải viết một bài thơ khi không thích cho một ngày không quá đỗi trôi suông anh đâu biết làm nó suông hơn nữa khi viết ra chỉ dở như vầy anh đã thua cuộc đua với định mệnh chỉ là mình và chiếc bóng đuổi nhau đôi khi cả mặt trăng tham gia anh khô

Anh phải đi

Thơ   •   06.01.2022
anh phải đi không gian đang đặc lại thời gian đang súc tích nhưng con người buông lơi bé bỏng ơi anh phải đi một chút đường ngập tràn hy vọng như xưa dù anh biết nhiều tôi đang tuyệt vọng anh phải đi qua dây thòng lọng hy vọng không cầu kỳ chỉ là nhữ

Êm

Thơ   •   06.01.2022
tôi nằm im thấy bao la khi tôi nhắm mắt tôi là miếng đêm ngày ăn tôi thật êm đềm nỗi buồn tôi thịt có mềm không em

Con dậy bố

Thơ   •   06.01.2022
sao hoa được uống nước lã mà con phải uống nước sôi vì hoa không biết đau bụng chỉ đau khi bị hái thôi thế sao ngày xưa bố lại hái hoa tặng mẹ bao lần hìhì mỗi khi mẹ muốn bố đâu có được phân vân sao mẹ lại muốn hư thế ngày xưa bố mẹ đều khờ

Ước

Thơ   •   06.01.2022
ước gì giữa ngõ nhà em mọc lên một cái hàng kem trái mùa ước gì chả có tiền mua để thòm thèm nếm gió lùa qua môi ước gì mãi là ước thô

Những điều cơ bản

Thơ   •   06.01.2022
tôi sẽ nguyền rủa nhân loại đáng bị nguyền rủa này nếu điều đó có thể chấm dứt những cuộc chiến tôi sẽ tát vào mặt những tiền bối hèn nếu điều đó khiến họ chuyển mình thay vì trả thù tôi sẽ chấp nhận sự trả thù của họ nếu điều đó không khiến họ thê

Bài không số số 10

Thơ   •   06.01.2022
anh đi giữa sứ chợt nhớ hơi ấm gốm trên tay em từng nở một khung trời anh vẫn sống lạ ghê anh vẫn sống khi em không còn ở nơi này một tiếng động gọi anh về eo phố nằm giữa đường hát dọc bài ca về điều rồi thế giới tự thốt ra trong đêm có máu chảy từ

Chàm

Thơ   •   16.11.2021
khi tay đã nhúng chàm lửa cũng không gột sạch ám ảnh len vào mọi ngóc ngách của lương tâm khi tay đã nhúng chàm tình yêu thương chỉ có thể xoa dịu nụ cười trong trẻo vẫn vướng víu sự ăn năn khi tay đã nhúng chàm nghĩa là không bao giờ thanh thản chỉ

Bài không số số 4

Thơ   •   06.01.2022
dù cho kiếp sống không dài cũng xin để trống một vài sát na sát na là cái là là và em là cái mà ta ngập ngừng

Đoán

Thơ   •   06.01.2022
thơ là âm vang của lặng im là đôi cánh mỏi mềm của tim là cả những gì không phải thế là tìm không thấy thấy không tìm

Rừng mặt trời

Thơ   •   16.11.2021
rừng mặt trời ánh sáng ngấm vào máu lá con hổ vằn nứt ra từ trong đá màn đêm tụ lại thành con báo đen bay xuyên qua thác nước không mảy may gợn ướt thác nước là mái tóc nàng tiên rừng gối đầu lên đỉnh núi hở em? rừng mặt trời gió đưa về đám khỉ bụi đ

Cấm độc giả chưa đến tuổi chửi bậy

Thơ   •   06.01.2022
vào cái ngày cả thế giới chửi bậy (chưa đến tuổi thì đi công viên) xin lỗi tôi tôi chửi tất tần tật chúng ta nguyền rủa nhau như điên chúng ta nghe một cách hồ hởi tất cả đều hồn nhiên như tiên ôi thật đã không gì sướng hơn thế khi ngôn ngữ đ

Thì có làm sao

Thơ   •   06.01.2022
tôi chạy vào trong ngực gió nép sau một vạt nắng vàng muốn vui lên khi chợt thấy trên đầm lầy vết mùa sang thèm chia với em màu lá lặng im nhuộm kín hồn mình thèm hôn má em một lát cho dòng quên lãng hồi sinh nhìn em mắt môi chợt úa mà heo may thổi q

Đa mang

Thơ   •   16.11.2021
nếu tách mùa xuân khỏi lá dường như lá sẽ ngả vàng mà biết đâu mầu lá đổ ấm lòng bao kẻ lang thang nếu tách mùa đông khỏi nắng nắng xơ chắc sẽ nuột mềm mà có khi dòng nắng tỏa nhạt phèo như gió cuối đêm nếu giấu tình yêu thật kín hẳn nhiên tôi chỉ th

Không tên 16

Thơ   •   16.11.2021
tôi muốn trốn chạy vào thế giới thoát khỏi nỗi buồn đơn độc đầy tim không biết nữa khi bước ra tôi đã sợ run người tôi quay lại lặng im ừ thế giới cũng không ghê như thế nhưng cũng gần như thế đấy, phải không? tôi thấy cuộc đời hời hợt quá thờ ơ như

Hạnh phúc

Thơ   •   16.11.2021
hạnh phúc không hề thiếu lửng lơ như chùm nho chỉ thiếu người biết hái chỉ thiếu người biết cho...

Nơi

Thơ   •   06.01.2022
sự thật ngủ trong ngôn ngữ khác nhưng đánh thức bằng ngôn ngữ này em không có lỗi khi không hiểu thời gian chảy xước kẽ ngón tay khi em tỉnh dậy sau cơn bão những toà tiềm thức khá hoang tàn thì nhé đi êm trong đổ vỡ thế nào cũng nhặt được nhân gia

Bài không số số 7

Thơ   •   06.01.2022
cả em cũng không phải là sự thật nhưng tình yêu là dối trá sau cùng cỏ cỏ cỏ cỏ xanh cỏ đỏ em là miền hoang tưởng bao dung những lúc quá miên man ôi những tưởng thời gian kia không có chỗ cho mình nào đâu biết chật chội trong chính nó khi cồn cào thư

Đàn ông đan

Thơ   •   06.01.2022
người đàn ông ngồi đan đi tìm sự hiểu đàn bà bắt đầu từ những ngón tay lóng ngóng chạm vào sự thật người đàn ông ngồi đan bỡ ngỡ như lần đầu nấu một bữa ăn tâm hồn lạc vào một thế giới mới người đàn ông ngồi đan khẽ bật cười khi con mèo chẳng

Em có tin...

Thơ   •   16.11.2021
em có tin không vào hạnh phúc cho một người tay trắng hồn trong em có tin không vào hạnh phúc nếu không tin em cứ nói thật lòng em có tin không vào hạnh phúc cho loài người trong giây phút quặn đau có một trái tim bung đỏ rực em có tin thắp nổi đêm

Tết qua rồi đấy còn chờ hay thôi

Thơ   •   06.01.2022
tức thật hết hạt điều rồi thế này lại phải suông ngồi nhá đêm tâm hồn tôi chật như nêm có em vào nữa càng thêm lởm đời tôi đùa thôi đấy em ơi mà em tưởng thật đành chơi một mình một mình tôi hóng bình minh nơi từng xó những mối tình nhân gian điếu đê

Cứu thế giới

Thơ   •   06.01.2022
tôi rửa bát thì ai cứu thế giới anh rửa bát chính là cứu thế giới khi đàn ông trên toàn thế giới coi rửa bát là một thế giới chắc chắn sẽ cứu được thế giớ

Luôn luôn

Thơ   •   16.11.2021
ai mặc cho mùa chiếc áo len để đông thon thả những hơi mềm se lạnh ngọt vào theo hơi thở hít hà nghe tim đập thật êm thong thả bên hồ những bước chân sương bay lơ lửng sáng thưa dần áo ấm ngả đầu bên áo ấm ước gì một chút mưa lâm thâm... yên ả nơi nà

Tháng 11

Thơ   •   06.01.2022
những ngày tháng mười một hoa sữa nở át mùi cống rãnh muốn hỏi lại em một câu cũ bắt đầu giấu diếm những chữ cái chôn chỗ tối tăm nhất trong óc chữ không toả sáng giãy giụa đòi sống tháng mười một em có thích một món quà một bông hoa hái ngoài vũ trụ

Tôi những tưởng

Thơ   •   06.01.2022
tôi những tưởng em ấm áp cơ ru hồn tôi khép nỗi bơ vơ thế mà em chỉ qua vơ vẩn không thương nhớ cũng chẳng giận hờn tôi những tưởng em sáng suốt cơ nghĩa là biết giữ chiếc đợi chờ ô hay tôi chỉ chuyên môn tưởng chả ai chờ được hết hoang sơ tôi những

Tôi tầm thường

Thơ   •   06.01.2022
tôi tầm thường quá em ơi bắn em đâu biết người rơi là mình vênh vang tinh tướng tướng tinh chợt soi thời khắc thấy mình hư vô tưởng mình quá đỗi ngây ngô ngây ngô theo kiểu không tồ mà trong một lần đau mãi trong lòng mổ ra mới thấy ròng ròng tạp nha

Lại nàng

Thơ   •   06.01.2022
này cô bé mướt chân trần em là ma quỷ thánh thần phương nao tôi chưa cho phép đã vào sâu trong ác mộng ngọt ngào ngân nga khí không phải chứ em là... dạ vâng em chính là a bờ cờ

Nếu

Thơ   •   06.01.2022
Nếu tôi là băng giá tràn trụa thế gian này người ta có vì lạnh mà xích gần đôi tay Nếu tôi là cay đắng cho đau đớn con người người ta có khao khác nâng niu những môi cười? Nếu tôi là tội ác băng hoại những linh hồn người ta có thảng thốt mà chữa lành

Có những lúc...

Thơ   •   06.01.2022
nhiều lúc bỗng lúc quên mất nàng đang ở phía sau xe triền miên những dòng suy nghĩ nghư lang thang giữa vỉa hè sực nhớ. vội vàng phanh gấp để đầu nàng ngã vào vai để nàng dịu dàng trách móc trước khi nàng kịp thở dài neo lại một nhành hơi ấm giữa chố

Những đứa trẻ ngồi trong quán bán đời

Thơ   •   16.11.2021
có những đứa trẻ ngồi trong quán half-life ghếch lên ghế phì phèo điếu thuốc những tấm thân xanh xao gầy guộc mờ dần nét ngây thơ... có những đứa trẻ ngồi trong quán half-life những ánh mắt loé lên tia độc ác những nụ cười hả hê khi tàn sát ừ thì vẫ

Lại hổng

Thơ   •   06.01.2022
không biết có định mệnh không có lần tôi thách thức: tắt tao đi hỡi định mệnh tò mò rốt cuộc chả gì xảy ra cả ngoài một điều: tôi nhầm to biết có định mệnh rồi tôi hối hận: xin lỗi cu định mệnh rất nhiều định mệnh tức nhưng đếch làm gì được bởi hắn l

Khơi

Thơ   •   06.01.2022
những bước chân chạy trong mạch máu nốt sol rơi bắn đỏ lên tường vũng lầy thế kỷ chưa bay hơi hết dù sự bay từ lâu đã thay da như tất nhiên những dòng sông cũng đã tắm trên những dòng sông khác có lẽ loài người cần nhìn lại chất mình hoà vào nước thờ

Một bài không tên nữa

Thơ   •   06.01.2022
một tiếng động nhỏ có thể biến anh thành con người khác nỗi oan của anh không bằng một loài chim căn nhà chưa ngủ dậy miệng còn đầy rớt dãi cả một mùa đời em cất tiếng yêu đi chỉ một hạt bụi bay vào mắt có thể làm trái đất phóng trệch hướng nếu trẻ c

Tồn tại cho

Thơ   •   06.01.2022
tồn tại cho tôi tái tạo cảm ơn của ít lòng nhiều làm ơn đi mà nhân loại đừng cho tôi cặn tình yê

Tờ khai chứng minh nhân dân...

Thơ   •   06.01.2022
tờ khai chứng minh nhân dân viết vào ban sớm ngày gần gió đông anh không thích tôn giáo không mà vẫn phải viết vào mông tờ điền nghiệp nghề: vừa tỉnh vừa điên tại nơi khan hiếm dịu hiền bao la mà anh vẫn phải khai là kinh doanh nước mía tại ga

Không đặt tên số 5

Thơ   •   06.01.2022
bài thơ nữa thất bại rồi tôi không diễn đạt được tôi không khờ dù tôi chỉ ngụy ngây thơ mà không biết đến bao giờ ngộ ra rằng tôi là hay không là thì bài đang viết lại đà hay ho thế mà hay? tôi tò mò đọc đi đọc lại như bò nhai nhai vẫn chẳng hiểu sa

Cho mình

Thơ   •   16.11.2021
sự già đời như khựng lại ở đây tôi cảm thấy mình không già thêm nữa sẽ có thêm cảm xúc và có thêm kinh nghiệm nhưng trí não tôi già thế đủ rồi tôi biết tôi không thành kẻ lõi đời tôi đang già hơn họ nhưng khi họ già đi tôi vẫn trẻ tôi tự giam mình để

Chúa

Thơ   •   06.01.2022
liệu em có giấu tôi những nỗi buồn muốn kể xin em đừng làm thế kẻo tôi dần thờ ơ em ạ, em có chờ những lúc không hò hẹn tưởng chừng tôi rón rén vô hình từ đâu đây tôi thụt xuống đầm lầy lặng im không giẫy giụa lần đầu tiên cầu Chúa và Chúa là em cơ

Hát vội

Thơ   •   06.01.2022
con ngựa hoang chết uổng giữa đầm lầy cỏ non định mệnh ư ngộ nhận một trò đùa trẻ con anh thèm ghê chết lặng trong môi cười véo v

Chảy

Thơ   •   06.01.2022
rơi vào đây đi một ý tưởng cả bầu trời chờ chim lại bay em ơi tôi gọi em lại mới viết mùa xuân lên chiếc lá vàng đôi mắt tôi sắp chết đôi môi tôi cũng thế sắp là sau nữa một tình yêu dẫm lên vết chân sông đã đi tôi chán tắm trên những dòng tôi hãy

Áo đỏ em đi

Thơ   •   16.11.2021
áo đỏ em đi giữa quạnh hiu lũ chim ngái ngủ chẳng chiếp chiu cây cầu lạnh lẽo lưng oằn xuống hàng cây ngắm nước mắt thỉu thiu áo đỏ em in dưới mặt sông lờ lững trôi như con cá hồng lạnh tanh ông lão ngồi câu cá mắt còn bận mãi với hư không áo đỏ em đ

Em cười lên chút được không

Thơ   •   06.01.2022
em cười lên chút được không để anh vẽ đoá nhung hồng ngậm sương hôm nay anh muốn nhẹ thường trôi êm trên những phố phường nhiều gai ngày mai bất trắc còn dài hôm qua còn mọng một vài trái đau cho anh lạ một sắc màu anh và kí ức vẽ nhau bốn mùa em cườ

Tớ sẵn sàng

Thơ   •   06.01.2022
khi bạn viết bất cứ điều gì bạn không khỏi liên tưởng đến những người chắc chắn sẽ đọc nó B có cái mũi to và một lòng kiên trì đáng nể G có một vết sẹo dài ở bắp tay và một sự nhân hậu tưởng như đã tuyệt chủng H có một căn nhà lớn một con chó