Quê
Tiếng gà trưa xa xôi khắc khoải đưa ta về típ tắp tuổi thơ Một chiều bảy mươi năm trước nằm trên chõng tre Cầm thìa múc trời tưởng lấy được kem từ những tầng mây trắng xốp Lớn lên thành quen hồi hộp đứng chờ Hà Nội ngày xưa Hà Nội bây giờ Nóng lạnh s
Nội dung bài thơ: Quê
Tiếng gà trưa xa xôi khắc khoải đưa ta về típ tắp tuổi thơ
Một chiều bảy mươi năm trước nằm trên chõng tre
Cầm thìa múc trời tưởng lấy được kem từ những tầng mây trắng xốp
Lớn lên thành quen hồi hộp đứng chờ
Hà Nội ngày xưa Hà Nội bây giờ
Nóng lạnh sớm chiều nắng mưa ở một ngã tư ngây nhìn dòng người Hà Nội
Những đêm chiến tranh dữ dội tỏ mờ
Thời hạ Bê năm hai mơ hồ như mới đó
Trong dòng người ai hoa ai cỏ
Bạn trẻ nào sẽ mở cửa ngày mai
Hà Nội hồn nhiên duyên dáng mỉm cười
Cứ đùa vui như chẳng hề lo tính thế
Ngã tư thưa dần trở về vắng vẻ
Còn lại ta và giấc mơ
Heo may nhởn nhơ
Bao vụ bán linh hồn cho quỷ
Chất men kinh doanh Âu Mỹ
Thời làm ăn
Hà Nội phong trần khờ dại
Ta tin mình như cô gái ta yêu
Thành phố trong ta ngân tiếng sáo diều
Ai đi đâu về đâu đăm chiêu hay bươn bả
Cổng thông tin điện tử còn mới lạ
Sẽ ngoan hơn một chú chó con
Cái hôn
Em chờ anh ở cuối đường vật vã
Ngày mai thành phố tình yêu không mà cả
Những đợt sóng ngầm giục giã dưới chiều sâu
Hà Nội và ta nhìn nhau
Ta muốn cầm thìa múc trời lấy màu xanh Hà Nội
Bài thơ Quê của tác giả Nhà thơ Việt Phương - Trần Quang Huy, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Việt Phương - Trần Quang Huy
Nghệ danh: Việt Phương
Tên thật: Việt Phương Trần Quang Huy
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Việt Phương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác