Tạ ơn người bạn gái cho cái bao đầu

Thơ   •   Thứ hai, 08/11/2021, 23:22 PM

Tuy vẫn đầu suông vẫn cứ đầu, Trời kia chung đội với ai đâu! Còn vai còn sọ càng như thế, Bao nắng bao mưa cũng mặc dầu! Ghê những xiêm đai mà cỏ rác, Biết đâu khăn yếm, chẳng mày râu! Ơn người tri kỉ thương đầu bạc, Vấn vít tơ tình mãi mãi lâu!

Nội dung bài thơ: Tạ ơn người bạn gái cho cái bao đầu

Tuy vẫn đầu suông vẫn cứ đầu,

Trời kia chung đội với ai đâu!

Còn vai còn sọ càng như thế,

Bao nắng bao mưa cũng mặc dầu!

Ghê những xiêm đai mà cỏ rác,

Biết đâu khăn yếm, chẳng mày râu!

Ơn người tri kỉ thương đầu bạc,

Vấn vít tơ tình mãi mãi lâu!


Bài thơ Tạ ơn người bạn gái cho cái bao đầu của tác giả Nhà thơ Phan Bội Châu - 潘佩珠, Phan Văn San, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Phan Bội Châu - 潘佩珠, Phan Văn San

Nghệ danh: Phan Bội Châu

Tên thật: Phan Bội Châu 潘佩珠, Phan Văn San

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Phan Bội Châu - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Phan Bội Châu, Thơ Phan Bội Châu, Tập thơ tiếng Việt

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Thơ tiếng Việt

Hoạ “Thức khuya”

Thơ   •   08.11.2021
Chờ đợi trường danh tý chẳng màng, Sao ăn không ngọt, ngủ không an? Trăm năm ngán đó tuồng đâu bể, Muôn họ nhờ ai bạn chiếu chăn. Cửa sấm gớm ghê người đánh trống, Tai trâu mệt mỏi khách đưa đàn. Lòng sen đàng đẵng tơ sen vướng, Mưa gió bao phen gốc

Vịnh hoa hàm tiếu

Thơ   •   08.11.2021
Dở cười dở khóc ngán tuồng đời, Cười với ai, hay khóc với ai? Đành ngậm máu son chờ Phật nhả, Cố ôm lòng đỏ đợi trời soi. Nghiêng thành nghiêng nước thây đồ quỷ, Như ngọc như vàng chán mặt ngoài! Nhắn hỏi đông hoàng tri kỉ chứ, Khi vui chẳng lọ miệng

Sắp xuất dương

Thơ   •   08.11.2021
Xuất dương rồi sẽ xuất dương hoài, Địa phủ, thiên đường dạo khắp nơi. Chẹt họng, Diêm Vương tra tổ quỷ, Bắt tay Thượng Đế hỏi thù trời. Thây ai dẫn độ, ba tuồng láo, Mặc chú du hành bốn bể khơi. Sẵn dịp vui chân vào quãng nguyệt. Ngó xuôi trần thế v

Than thở một mình tính không ngủ được bài 3

Thơ   •   08.11.2021
Chẳng trách gì ai chỉ trách mình, Vì mình nhầm lỗi uổng tài tình. Miệng cười ghê gớm đen pha bạc, Đống cát lô nhô sỏi với sành. Toan, dạ ấy phơi, lòng ấy tỏ, Nhưng chân chưa vững bước chưa lanh. Hỏi trời, trời biết say hay tỉnh, Muốn hét to lên, lạ

Thuyền đêm trời lụt tứ tuyệt bài 9

Thơ   •   08.11.2021
Rồng thiêng không nước lấy gì bay? Được lụt xem chừng có lẽ may, Vi vảy sẵn sàng chờ biến hoá, Trong ao vừa đó đã lên mây,

Đọc tập thơ Cao Bá Quát bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Ừ, thế non sông mới thấy tài! Tài cao há lẽ mẹp như ai? Xung lên, trời muốn hai tay đấm, Hứng tới, vời toan một cẳng bơi. Mây gió xoay tròn đầu ngọn bút, Càn khôn chết lỏng nửa tròng ngươi. Khí thiêng đất nước còn nguyên đó, Chín suối ai ơi đứng dậy

Nhàn ngâm bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Như mình thong thả có ai đâu, Thong thả càng thêm tức nỗi đau. Hồn Thục kêu hoài khan giọng cuốc, Cung cầm, đàn mãi lãng tai trâu. Khúc cầu duyên cũ hoa rơi lụy, Kể chuyện đời nay, đá lắc đầu. Muốn kéo nường trăng xuôi cạnh gối, Nường trăng gai tởm đ

Cảm tác vào nhà ngục Quảng Đông

Thơ   •   08.11.2021
Vẫn là hào kiệt, vẫn phong lưu, Chạy mỏi chân thì hẵng ở tù. Đã khách không nhà trong bốn bể, Lại người có tội giữa năm châu. Dang tay ôm chặt bồ kinh tế, Mở miệng cười tan cuộc oán thù. Thân ấy hãy còn, còn sự nghiệp, Bao nhiêu nguy hiểm sợ gì đâu.

Văn tế cô Giang

Thơ   •   08.11.2021
Than ôi! Sóng nhân đạo ở hai mươi thế kỷ, bạn má hồng toan cướp gái làm trai; Gương nữ hùng treo một khoé trời Nam, lũ da trắng phải ghê dòng nước Việt. Trên quốc sử mực chàm giấy phấn, “ông” cả đoàn nhan nhản bầy nô; Dưới Long Thành máu biếc cỏ xanh

Hoạ “Chùa hoang”

Thơ   •   08.11.2021
Ba vạn giang sơn chút tẻo teo Ai dò bể Phật tới nguồn đâu Kệ thần mặc ý trong lòng niệm Đèn tuệ tha hồ trước gió treo Bờ nọ thuyền đưa giòng họ tới Trời này mưa móc cỏ cây dầu Xưa nay Phật pháp vô biên lượng Muôn ước nghìn non một tiếng kêu.

Tình tự với rượu bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Mưa khéo trêu nhau gió chọc nhau, Núi sông bỏ chặt những dây sầu. Bà đâu vắng ngắt bà cùng chén, Bạn luống trông hoài, bạn với bầu Khấn nguyện đàn sau chim đỉnh núi. Kêu rêu hồn nước cuốc đêm thu. Trời ơi, chớ bảo say là quấy! Trời nếu như tôi cũng g

Đêm ngồi một mình bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Khuya khoắt mình riêng nghĩ vắn dài, Ngó xuôi ngó ngược bóng theo người. Nhét năm ba chữ thêm đầy bụng, Kể ức ngàn thu, quá ngán đời. Ếch réo tư bề mừng được nước, Dế ngâm bốn vách khóc không trời. Thôi thì mình biết mình là đủ, Cũng chẳng chiều ai c

Nghĩa vụ với xã hội

Thơ   •   08.11.2021
Tứ bề xã hội, Bao bọc mình ta. Từ gần đến xa, Một giây vấn vít. Vải nhờ gái dệt, Ruộng nhờ trai cày. No ấm hàng ngày, Là ơn người đó. Buôn nhờ chợ búa, Nghề có thợ thuyền. Ăn tiêu quanh niên, Nợ người sao khỏi. Nếu không xã hội, Còn có mình đâu? Ta p

Hình người

Thơ   •   08.11.2021
Lò trời đúc nặn, Ta được làm người. Đầu cao đội trời, Chân dày đạp đất. Sáng đôi con mắt, Tỏ đôi lỗ tai. Đôi vế đôi vai, Chân tay cứng cỏi. Vẫy ba tấc lưỡi, Núi bể rung rinh. Vươn bảy thước mình, Dọc ngang trời đất. Xét suy vạn vật, Lại có óc khôn. Ó

Nghĩa hai chữ tự do

Thơ   •   08.11.2021
Cá trong bể rộng, Mặc sức vẫy vùng. Chim trên trời cao, Tha hồ bay liệng. Đạo trời đặt định, Mình được tự do. Song le tự do, Có hai đường lối. Có thực có dối, Có thị có phi. Nếu sai một ly, Thời đi một dặm. Thánh hiền mô phạm, Cốt chính thân mình. Vứ

Thuyền đêm trời lụt tứ tuyệt bài 3

Thơ   •   08.11.2021
Tuồng lụt tuồng mua diễn quá hay, Ếch lên giành núi, cá giành cây. Cơ trời xoay chuyển mưa rồi nắng, Cây núi đâu mà chứa bọn mày?

Văn tế Phan Chu Trinh

Thơ   •   08.11.2021
Than ôi! Tuồng thiên diễn mưa Âu gió Mỹ, cuộc nọ kém thua hơn được, ngó non sông nên nhớ bậc tiên tri; Dấu địa linh con Lạc cháu Hồng, người sao trước có sau không, kinh sấm sét hỡi đau lòng hậu bối. Vẫn biết tinh thần di tạo hoá, sống là còn mà thác

Tết thợ thuyền

Thơ   •   08.11.2021
Biết bao máy móc cướp trơn nghề, Tết lấy gì đây? Sợ Tết về. Tiền bạc bòn trong mười ngón ép, Tháng ngày qua trọn một đời thuê. Mua vui những tưởng ma trêu chọc, Bán dại còn e nợ bốn bề. Cặm cụi lo co xong mấy bữa, Tết gì cực quá hỡi xanh tê!

Trông mưa

Thơ   •   08.11.2021
Ông nhác ông mưa, lại giả mưa, Vừa mừng vừa sợ bị ông lừa. Đồng điền ba tháng thiêu như lửa, Chày cối liền năm lặng tựa tờ. Thở ngốt hơi trâu phường chợ búa. Kêu khan giọng cuốc bạn cày bừa. Bắc thang lên tột xanh xanh hỏi: Keo nước làm chi mãi bây g

Trách trời hạn bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Hạn mãi trời toan giết chúng con, Mấy lâu mong nước, nước đâu còn! May chi cô cóc chưa khan tiếng, Tội quá thân lươn dám quản bùn. Khô quá đồng vàng trên sáu thẻ, Rồi đây giá gạo dưới ba lon. Nếu ông cứ hạn này mãi mãi, Dốc cả sông mà chảy cả non.

Buổi rạng đông

Thơ   •   08.11.2021
Vui vẻ gì hơn buổi rạng đông, Chim kêu gà gáy giục vừng hồng. Mây khoe sắc đẹp trên đầu núi, Nguyệt chiếu gương bờ dưới đáy sông. Đánh thức bà con còi mục tử, Rủ ranh phường bạn tiếng ngư ông. Người đời hăm hở lo công việc, Mê ngủ còn ai tỉnh dậy trô

Than thở một mình tính không ngủ được bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Không ăn không nói cũng không làm, Khóc ngấm cười thầm trước gió nam. Còn dính mùi đời nên nuốt gắng, Chưa xong mở miệng phải phô thàm. Ba chung rượu cạn tiên pha quỷ, Một cuộc cờ xoay thánh lẫn phàm. Mua nước không tiền đành chịu khát, Khát xong toa

Vô đề (I)

Thơ   •   08.11.2021
Chán khóc ai rồi lại khóc mình, Dở cười dở nói, dở làm thinh. Lung tung sóng bể, à đa sự, Lấp ló trăng đêm, ủa hữu tình! Cương ngựa, ách trâu, cười một giống, Tiếng gà, máu quốc, khách năm canh. Ngán cho kìa chiếc thuyền con cỏn, Chở nổi bao nhiêu kh

Đề cảnh xưa thành Thăng Long

Thơ   •   08.11.2021
Một đỉnh non cao với một tôi, Hỏi non non đứng đã bao hồi? Nổi chìm kim cổ xem mây lượn, Ấm lạnh xuân thu sẵn đá bồi. Hồn nước, thề mình son một tấm, Tuồng đời thây kẻ bạc đôi ngươi. Ngại ngùng gió bắc kinh đàn nhạn, Có nhớ nam chăng, nhạn nhạn ôi!

Hoa sen

Thơ   •   08.11.2021
Một vùng kim bích giữa hồ đầm, Thần múa, tiên cười trước gió nam. Tròn lửng bóng in trăng đáy nước, Hồng tươi sắc khiếp ráng chiều hôm. Trên tay Phật Thích càng thêm thánh, Dưới gót Phan Thi chẳng kể phàm. Quân tử hay hoa ai biết chẳng, Ngàn thu ruộ

Mười bài thơ Tết - Lao động

Thơ   •   08.11.2021
Nghĩ tới anh em phải choáng đầu Tết ai, nào phải Tết mình đâu ? Kiếm cơm năm suốt mười hai tháng Bán sức ngày vừa ít chục xu Con đói vì khô hai vú sữa Thân còm than cực mấy phen xâu Tết hoài, Tết huỷ vui gì há ? Pháo láng giềng kêu tởm điếc mù

Tuyệt cú bài 6

Thơ   •   08.11.2021
Máy chuyển tư mùa xuân hạ chóng, Gương treo muôn dặm Bắc Nam soi. Thân già lận đận ôm đầu chịu, Bạn trẻ hung băng mở mắt coi.

Từ biệt bạn lần cuối

Thơ   •   08.11.2021
Mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ, Thiên hạ thuỳ nhân bất thức quân. Bẩy mươi tư tuổi trót phong trần, Nay gặp bạn mới tinh thần hoạt hiện. Những ước anh em đầy bốn biển, Ai ngờ trăng gió nhốt ba gian. Sống xác thừa mà chết cũng xương tan, Câu tâm sự gởi ch

Đồng hồ náo

Thơ   •   08.11.2021
Vì sợ người ta ngủ quá say, Liều công đánh thức cả đêm ngày. Giờ thì ghi nhớ mười hai tiếng, Máy thánh thiêng liêng một sợi dây. Chuông có hồi kêu người phải tỉnh, Phút không khi nghỉ đất hằng xoay. Khen cho tài ngủ người mình nhỉ? Reo đã bao lâu cũ

Tạ ơn người cho lịch năm mới bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Năm mới đâu nào mới ở đây, Thiên nhiên bức giấy đến kỳ thay. Đất đành vô cố tròn xoay xáo, Trời quá dư ông khéo đặt bày. Gắng đuổi đua nhau từ nửa phút, Sao hờ hững thế trót bằng ngày? Tài hay quên, thiệt thằng này tột, Cảm tạ ơn người nhắc tới tay.

Thác lời Nguyễn Thái Học cùng chị em cô Giang, Bắc bài 1 - Cô khóc cậu

Thơ   •   08.11.2021
Thình lình một tiếng sét ngang lưng, Nuốt nghẹn tình tơ xiết nói năng. Mây mịt mờ xanh trời vẫn hắc, Giọt chan chứa đổ, bể khôn bằng. Thân vàng đành cậu liều theo cái, Dạ tuyết thôi em gởi với trăng. May nữa duyên sau còn gặp gỡ, Suối vàng cười nụ có

Cây cờ

Thơ   •   08.11.2021
Ai ơi xin thử ngó cây cờ Một lá kìa kia dáng phất phơ Cao thấp quyền về tay kẻ múa Trắng vàng màu lựa mặt người ưa Trên cao mấy cửa chiêu bài hão Xoay đủ tứ bề ngọn gió đưa Rồi cũng về tay ai nấy phất Xôn xao dưới bóng bọn vẩy hùa.

Nghĩa hai chữ Độc lập

Thơ   •   08.11.2021
Nhà kia bốn cột, Hai trước hai sau. Thuyền kia hai chèo, Một tả một hữu. Che mưa cản gió, Chống sóng đuổi triều. Sức phải cân nhau, Đôi bên đứng vững. Thân ta ta dựng, Chẳng nương cậy người. Không phiền luỵ ai, Không ai đè nén. Xoay non lấp biển, Quấ

Ngồi dưới cây tùng tức cảnh bài 3

Thơ   •   08.11.2021
Một ông đầu bạc cạnh tùng xanh, Ngắm cũng vô tình, cũng hữu tình. Trước mặt non cao trơ trọi lá, Sau cơn gió dữ lẻ loi mình, Lòng mười phần đỏ gương trời dọi, Sóng bốn mùa reo phách quỷ kinh. Thế giới nắng nồng, riêng mát mẻ, Mây râm màn phủ khắp x

Con đò trên sông

Thơ   •   08.11.2021
Cái kiếp sinh ra ở giữa vời Quản bao vào lộng lại ra khơi Tha hồ giông tố liều theo nước Nào kể công lao cốt vớt người Hào hiệp giang hồ đều bạn cả Kiên trinh tiết tháo có trời soi Thế gian ai kể tri âm đó Không nước thôi thời hết ngược xuôi!

Lòng tự nhượng

Thơ   •   08.11.2021
Gà chung một lồng, Cá chung một vũng. Dành ăn đua uống, Lúc nhúc lao nhao. Há có lẽ nào, Ta cũng như nó. Đạo trời rành rõ, Có trẻ có già. Già là ông cha, Trẻ là con cháu. Ông cha ta mộ, Con cháu ta yêu. Nhịn ít nhường nhiều, Ấy là phải lẽ. Tham tài b

Giang hồ mãn địa nhất ngư ông bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Núi đó ai đây bể đó ai? Giang hồ đầy đất một cha chài. Mênh mông nước bạc trời mù tít, Đủng đỉnh thuyền câu lão sống dai. Trước mắt đã làm cơ tạo hoá Trong tay chi sót ngón cò trai? Từng phen ghềnh thác, từng giông tố, Nhắm cuộc năm châu tủm tỉm cườ

Sau trận bão Quy Nhơn

Thơ   •   08.11.2021
Dưới trăng bày rõ cảnh tang thương Ghê gớm thua chi bãi chiến trường! Bãi rộng, bùn bôi, thưa bóng lửa, Chùa hiu, gió thoảng vắng mùi hương. Cây đưa mấy dặm phơi xương trắng, Ngói đổ đầy nơi nhuộm máu hường. Hoạ kiếp dân lành đâu đến nỗi? Thường năm

Hoài cảm chùa Non Nước

Thơ   •   08.11.2021
Say non say nước lại say chùa Mến nước non càng mến cố đô Đuốc tuệ lưng trời tà muội dẹp Gươm khôn phất gió quỷ ma trừ Bùi ngùi tháp cổ trên nền cỏ Cám cảnh bia tàn trước gió mưa Vịnh cảnh bao lâu xin hỏi Phật Có chăng non nước đặng như xưa?

Mừng Tết

Thơ   •   08.11.2021
Mừng lúc gặp tam đương thai thái, Cờ gió đông phấp phới trước thềm hoa. Đàn chim oanh cất tiếng nhặt khoan. Xui giục khách mở màn ngồi dậy nói. À Tết, Tết rày đà tới đó, Tết những gì xin hỏi họ nhà ta? Kìa nhà pháo nổ, kìa cửa treo hoa; Kìa xôi thị

Thuyền đêm trời lụt tứ tuyệt bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Dưới đèn bên gối gió thu vào, Chào bạn lâu nay ở chốn nào? Một tiếng hát chài kinh thột dậy, Té ra trời biển cách xa nhau!

Phu xe than trời mưa bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Gió dập mưa dồn dợn tứ tung, Trời ôi sao nỡ hiếp thằng cùng? Bùn lầy choán cả trăm đường ngả, Tơi nón đành riêng một núi sông. Nuôi xác kìa ai thêm nặng thịt, Gò lưng khiến tớ quá đau lòng. Cha trời con cũng con chung cả, Tuồng bất bình kia có chán k

Đêm gần sáng

Thơ   •   08.11.2021
Ngọn đèn leo lét quá đêm thâu, Chợt thấy vừng đông hé nửa đầu. Dùi trống Linh Quang khua xóm núi, Chày chuông Thiên Mụ đuổi thuyền câu. Lưng trời nắng nhạt sao đôi nụ, Mặt bể hồng tươi nước một màu. Ba tiếng gà kêu thiên hạ rạng, Dậy xem tia sáng khắ

Ngày mồng 5 tháng 5

Thơ   •   08.11.2021
Còn lại nhân gian hãy bấy lâu, Sáu phen Đoan Ngọ ở Thần Châu, Sông yêu khách lạ đưa trăng biếu, Non nhớ người xưa khiến gió hầu. Vắng bạn say liều khuyên bóng múa, Ngạo đời, hát bướng bảo trời chầu. Thiên Thai nghe nói gần đâu tá, Thăm hỏi Lưu đâu vớ

Can anh

Thơ   •   08.11.2021
I Anh chớ đi! Anh chớ đi! Em cố can anh, anh cứ đi! Anh ơi anh, phải nghĩ suy, Sau lưng anh đã có những gì? II Anh chớ chạy! Anh chớ chạy! Em cố can anh, anh cứ chạy! Anh ơi anh, anh phải nghĩ, Trước mắt những gì anh từng thấy? III Anh chớ nóng! Anh

Đêm mưa vịnh chơi bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Trông ngoài mấy tháng khát khao mưa, Mưa chết chòm này chẳng ngán thơ? Nước sẵn oai quyền lên đáo để, Trời dư giọt mắt khóc bơ vơ! Phu xe luống sợ đi trơn té, Cụ lớn thêm mừng giấc dậy trưa! Ai chớ tưởng nhầm minh gió sấm, Tiếng trùng tiếng ếch tiếng

Hỡi con chim cu kia ơi

Thơ   •   08.11.2021
Hỡi con chim cu kia ơi! Khi xưa mày ở trên trời, Mày bay mày nhảy theo bầu bạn. Nước, trời sinh ra cho mày uống, Ruộng, người cày có lúa cho mày ăn, Cớ làm sao mày quên bản quên căn? Chốn rừng xanh mày nỡ phụ, Nơi đồng bằng mày cũng lánh xa! Mày tham

Thuyền đêm trời lụt tứ tuyệt bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Gió đêm cuốn bể dựng non triều, Thoát mới nghe ra tưởng đất reo, Đau đớn những ai say giấc quá, Bên tai sấm sét cố nằm liều.

Đầu mùa hè

Thơ   •   08.11.2021
Xuân đó mà nay đã hạ rồi, Bầu sen nghe có khí hương bay Nắng nung cỏ biếc, màu xanh nhạt, Gió xác hoa hồng, sắc đỏ phai. Lửa lựu đầu thềm phơi cánh bướm, Vườn hè núp bóng tỉnh hồn ve. Hy Hoàng giấc mộng kìa ai tá? Thời đại đâu xưa thế giới này!

Văn tế Mai Sơn Nguyễn Thượng Hiền

Thơ   •   08.11.2021
Than ôi! Dâu chìm bể nồi, ngán cuộc đời mây gió xáo đòi phen; Kẻ Bắc người Nam, xót tình bạn ruột tằm vò mấy đoạn. Cây sa núi lở, dấu sư nho khôn biết đâu tìm; Trời sập đất già, nguồn đạo nghĩa chẳng bao giờ cạn. Lửng lơ mây bạc cuối trời; Thấp thoá

Nhất gian nan khốn khổ trường học anh hùng

Thơ   •   08.11.2021
Có gan sắt nguội, Mặc sức rèn trui. Có chất vàng mười, Tha hồ mài xát. Khó khăn mọi việc, Là đá thử vàng. Nguy hiểm mọi đường, Là lò nung sắt. Đắng cay chua chát, Ấy bởi ngọt ngon. Khốn khó gian nan, Ấy trường khoái lạc. Xem trong sử sách, Hào kiệt x

Xem gương trong lúc bệnh bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Người ở đời này bệnh quá đông, Muôn người e chẳng một người không. Hình cưa mặt hộc dân hàng lũ, Mắt thỏ râu chồn cụ mấy ông? Áo mũ dễ gì che mũi khỉ? Đầu cằm khó nỗi vẽ nên rồng. Đời này há lẽ đời ma bệnh, Gương có thần chăng, ngán kẻ trông.

Đề bia Ấu Triệu

Thơ   •   08.11.2021
Lọ là các cậu, lọ là ông, Ai bảo rằng thư chẳng phải hùng. Miệng có chào lòng quên sấm sét, Gan đành bỏ mạng tiếc non sông. Dây lưng một dải bền hơn sắt, Nét máu nghìn thu đậm với hồng. Ai biết hỏi chăng thời chớ hỏi, Hỏi hòn đá nọ biết hau không?

Ngồi thuyền đụng trời mưa, trách trời

Thơ   •   08.11.2021
Một chiếc tròng con đủng đỉnh chơi, Ông còn mang nước xối vào tôi! Thánh hiền ba chén con chi thú? Mây mạng tư bề ngán quá đời!

Tết

Thơ   •   08.11.2021
Trái Đất xoay hoài chả biết mỏi, Chạy quanh giáp vòng lại chạy lại, Ba trăm sáu chục lẻ năm ngày, Cái tuồng năm mới thấy diễn mãi, Ngày tháng như nước cứ chảy xuôi Âm lịch, dương lịch thêm lôi thôi, Trời già thinh thinh chẳng thèm nói, Để trẻ xôn xa

Vô đề (III) bài 5

Thơ   •   08.11.2021
Ai biết trời Nam hãy có người, Sịch nghe tưởng ngỡ sấm bên tai. Lông hồng coi nhẹ vàng muôn lượng, Ngôi quý xem nhường dép nửa đôi. Phơi tỏ cùng trời gan đỏ chói, Nhá nhem thây kệ mắt đen thui. Ví chăng kịp lúc làm vai vế, Sau ngựa Châu xin quất ngọ

Gửi bạn bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Đêm ngày mơ tưởng mặt Hồng Lam Nếu hoá thân làm ngọn gió nam, Thổi miết một hơi về tận Nghệ, Câu thơ bầu rượu, họp anh em.

Khát nước

Thơ   •   08.11.2021
Vì cớ sao mà khát nước hoài? Trà đâu? Ta hãy uống mầy chơi Không Tàu thì Huế tha thồ thú Pha tục và tiên đặc bỏ đời Ám lạnh tình đời năm bảy chén Lạt nồng mùi thế một vài hơi Trà ơi, còn nước là vinh hạnh Cháy lưỡi khô môi thảm những mùi!

Đêm trăng hỏi bóng

Thơ   •   08.11.2021
Đêm lơ lửng mình cùng trời đứng, Mình hỏi trời, trời lửng làm thinh. Trên trăng, dưới nước, giữa mình, Thôi thời với bóng tự tình vân vi... Khen cho bóng thực tay lanh đỡ, Chưa dứt câu đã mở miệng rồi. Rằng: "Ai như nghĩa ông tôi, Khi đi, khi đứ

Tỉnh quốc dân phú

Thơ   •   08.11.2021
Liếc xem phong thổ; Nghe tiếng quốc âm. Ở ống thì dài, ổ bầu thì tròn, đã biết ngạn ngôn vẫn có; Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, cho hay cổ huấn đã nhằm. Sống nhiều tuổi biết nhiều điều, cổ nhân đã dạy; Hơn một ngày hay một chước, tiền định chẳng

Tuyệt cú bài 7

Thơ   •   08.11.2021
Đợi sáng dậy xem vừng nhật mọc, Suốt đêm nằm lắng ngọn triều lên. Đầy vơi hiền thánh ba chung rượu. Mờ tỏ thần tiên một ngọn đèn.

Vào thành

Thơ   •   08.11.2021
Vào thành ra cửa Ðông Xe ngựa chạy tứ tung Vào thành ra cửa Tây Sa gấm rực như mây Vào thành ra cửa Nam Áo mũ đỏ pha chàm Vào thành ra cửa Bắc Mưa gió đen hơn mực Dạo khắp trong với ngoài Ðàn địch vang tai trời Ðau lòng có một người! Hỏi ai? Ai biế

Lòng tự ố

Thơ   •   08.11.2021
Cũng tai cũng mắt, Cũng chân cũng tay. Ta so với người, Vẫn không gì khác. Cớ sao người được, Mà ta lại thua? Chỉ vì ta ngu, Mà người thì trí. Người sao mạnh mẽ, Mà ta hư hèn? Người sao thánh hiền, Mà ta dung tục? Ơn trời nung đúc, Ta vẫn con trai. M

Hoa thuỷ tiên

Thơ   •   08.11.2021
Sơn bất tại cao hữu tiên tắc danh Tiên trên non mà hiếm đã đành Chân thị thuỷ trung tiên càng hiếm hiếm Muôn tía nghìn hồng thây tục phẩm Năm hồ bốn biển nhớ tiền sinh. Nét điểm trang con tạo khéo đa tình Nhuỵ kìa vàng, hoa kìa bạc, lá kìa xanh Trê

Mười bài thơ Tết - Thầy tu

Thơ   •   08.11.2021
Rằng Tết thời vui chẳng mấy ai Duy mình vui Tết nhất trên đời Hương hoa vô số người mê cúng Chè oản tha hồ phật sống xơi Sướng tột là không xâu thuế tới Giờ thừa lại có kiệu cờ chơi Rày nghe hội Phật cùng lan khắp Cứ việc Nam mô tụng niệm hoà

Mừng Đông Dương tạp chí

Thơ   •   08.11.2021
“Kê kí minh hĩ! Đông phương minh hĩ!“ Đọc hai câu thơ ấy, vội mừng ngâm. Đêm năm canh ảm đạm âm thầm Gáy một tiếng vang ầm ba bốn mặt! Thôi giục vừng hồng trên quả đất, Sau tiếng gà gáy bỗng thấy mặt trời lên. Màn mây mù quét sạch, hiện thanh thiên,

Mười bài thơ Tết - Thợ thuyền

Thơ   •   08.11.2021
Biết bao máy móc cướp trơn nghề Tết lấy gì đây ? Sợ Tết về Tiền bạc bọn trong mười ngón ép Tháng ngày qua trọn một đời thuê Mua vui nhưng tởm ma trêu chọc Bán dại còn e nợ bộn bề Cặm cụi lo co xong mấy bữa Tết gì cực quá hỡi xanh tê!

Thuyền đêm trời lụt tứ tuyệt bài 5

Thơ   •   08.11.2021
Ma lụt gù nhau nuốt núi sông, Lại toan cướp tuốt chiếc thuyền ông. Liều gan chống thử cùng mưa gió. Thua được chờ xem lúc cuối cùng.

Tự trào

Thơ   •   08.11.2021
Râu mày trơ trẽn với non sông, Thiệt phải mình chăng? Lòng hỏi lòng. Sấm điếc gió câm trời đất trọi, Muông qua chim lại tháng ngày chung. Có đôi (ném) xác thịt, đôi không đặng, Toan vớt đồng bào, vớt chẳng xong. Biết nói cùng ai, cười với bó

Lấy anh thì lấy, nằm chung không nằm

Thơ   •   08.11.2021
Thời thế xui nên giá vợ chồng, Lấy anh chưa dễ đã nằm chung. Ừ chơi cho nó toi đồng bạc, Thiệt chẳng cho ai nếm má hồng. Cười gượng lắm khi che nửa mặt, Khóc thầm một nỗi khác hai lòng. Bao giờ duyên cũ thay duyên mới, Thoả thuận cùng nhau tát biển Đ

Nhàn ngâm bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Chuyện quá buồn nghe, vẫn cứ nghe, Tiếng than ngoài ngõ, khóc bên hè. Con mèo ăn chuột, chuột ngang dọc, Thằng bếp coi cơm, cơm nhão nhè. Trước mắt, trộm ghen trăng biển mọc, Bên tai, ngựa kệ gió đông về. Tội tình cô gái xuân vừa nụ, Mắc bợm thầy

Thuyền đêm trời lụt tứ tuyệt bài 10

Thơ   •   08.11.2021
Dưới cầu Bến Ngự dựa cây sung, Một chiếc thuyền con sóng tứ tung. Giữa kiếp trầm luân ôi các bạn, Gánh non lấp bể gắng nhau cùng!

Đêm trăng lên núi Ngự Bình bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Cây dáng xanh um, nguyệt dáng trong Ngự Bình sơn, phải núi mình không? Đát trơ trẽn mặt, non như thẹn, Gió gớm ghê chiều, đá dễ long. Trải mấy bể dâu và bức hoạ, Nỏ bao mưa nắng một chồi thông. Bốn mươi năm trước từng bầu bạn, Ông nhớ mình chăng? Sẽ

Năm hết Tết đến

Thơ   •   08.11.2021
Cờ thế sự tốt đương toan giục, Chốc ba trăm sáu chục lại năm ngày. Xa chưa ra, mã chưa tới, pháo chưa bay, Thoắt ngoài cửa trông vào, đông đã đến! Đau vạn sự hoa tàn nguyệt khuyết, Mừng tân cơ đông hết lại xuân về! Bâng khuâng chuông sớm đêm khuya, M

Tu hú đẻ nhờ

Thơ   •   08.11.2021
Ổ mi nào phải của chi mi Sao ổ ai mà đến chiếm đi Chồng vợ tôi đành công chịu khó Bố con bác chớ bợm làm lỳ Tưởng rằng ở đậu đôi ba bữa Ai biết chơi luôn tám chín kỳ Thiên hạ có đâu kỳ quái dữ Không mời mà đến, đuổi không đi.

Tặng cô gái bé bơi xuồng

Thơ   •   08.11.2021
Gởi thân vào áng dinh hoàn, Khác gì một lá giữa ngàn rừng xanh? Thuyền con lơ lửng một mình, Lại còn trống troảng như hình không ta. Thình lình thấy chiếc xuồng qua, Có cô gái bé mười ba tuổi đầu. Vóc cô non yếu mặc dầu, Nhưng tài chèo chống lại già

Giang hồ mãn địa nhất ngư ông bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Tơi nón kia kìa đố biết ai? Giang hồ đầy đất một cha chài. Nhà trên mặt nước mênh mông biển, Chài giữa lòng sông ngất ngưởng trời. Đã kiếp trong đời mong gánh vạn, Phải gan đầu gió vững phân mười. Rày mai kiếm cách câu cho thú, Bắt lũ kình nghê nhố

Thơ viết trong tù bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Nếu chết xong đi cái cũng hay, Còn ta ta lại tính cho mày. Trời đâu có ngục chôn thần thánh? Đất há không đường ruổi gió mây? Tát cạn bể Đông chèo tấc lưỡi, Mở quang ngàn Bắc vẫy đôi tay. Anh em ai nấy xin thêm gắng, Công nghiệp ngàn thu há một ngày!

Văn tế đồng bào Nghệ Tĩnh chết vì nạn lụt

Thơ   •   08.11.2021
Than ôi! Hoạ hồng thuỷ vì đâu đưa tới, gớm ghê con tạo quá già tay; Trận cuồng phong mấy ngọn xông qua, đau đớn thằng bần nên vỗ ngực. Cõi cực lạc trông chê trông chán, trông đã hết no; Dân vô cố chết ngược chết xuôi, nghĩ càng thêm tức. Sóng bất bì

Đậu thuyền dưới chùa Thiên Mụ, đụng trời mưa

Thơ   •   08.11.2021
Một ông già một chiếc thuyền con, Đầu chẳng vui gì cũng chẳng buồn. Bầu bạn với trời trên mặt nước, Láng giềng cùng Phật dưới sườn non. Gió năm ba trận ngang rồi dọc, Trăng một vài hôm khuyết lại tròn. Đụng nhịp thình lình, mừng đáo để: Sau cơn can h

Gọi trà

Thơ   •   08.11.2021
Vì cớ sao mà khát nước hoài? Trà đâu ta sẽ nếm mày chơi. Chẳng Tàu thì Huế tha hồ thú, Pha tục và tiên đặc bỏ đời. Nóng nguội tình người năm bảy chén, Lạt nồng mùi thế, một vài hơi. Trà ơi! Còn nước là vinh hạnh, Cháy lưỡi khô môi thảm những ai.

Ái quần

Thơ   •   08.11.2021
Trời sinh ra một giống ta, Non sông riêng một nước nhà Việt Nam. Kể năm hơn bốn nghìn năm, Ông cha một họ, anh em một nhà. Giống vàng riêng một mầu da, Đen răng, dài tóc ai mà khác ai? Chỉ vì tan tác từng người, Phen này đến nỗi lạc loài xót xa. Ai ơ

Nghĩa vụ với quốc gia

Thơ   •   08.11.2021
Góp nghìn ức nhà, Mới gây nên nước. Nước có quyền nước, Mới giữ được nhà. Nước tức là nhà, Nhà tức là nước. Vậy nên nhà nước, Hai chữ liền nhau. Nước là nhà to, Nhà là nước nhỏ. Cơ đồ tiên tổ, Thành quách non sông. Xương trắng máu hồng, Gây nên gấm v

Bài thơ tặng một cô gánh nước

Thơ   •   08.11.2021
Vì nỗi thương người, phải nhọc mình, Hai vai một gánh nặng đôi bình. Sóng vơi giếng cạn, lòng đầy mãi, Nắng dãi mưa dầm, gót chạy lanh. Rưới cỏ thêm màu cho đất trắng, Làm mưa chia sức với trời xanh. Nhà nhà có nước là vui vẻ, Chẳng quản công trình,

Hoạ bài “Vịnh bức dư đồ rách” của Tản Đà bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Hoá rách ra lành thế mới hay, Trời giăng giấy khắp, đất hồ đầy. Non sông sẵn vóc thêu hoa gấm, Gan óc ghe phen trổ gió mây. Trắng úa, hồng tươi tuỳ thợ ý, Bột rền, keo dẻo cốt thầy tay. Người đà mới mới ta nên mới, Bồi vá mà chi, khéo khuấy rầy.

Khuê phụ thu hoài

Thơ   •   08.11.2021
Ngô một lá thình lình khiếp gió, Giật mình nghe trận tố chiều hôm; Trăm dâu đổ cả đầu tằm, Ngậm ngùi thân thế, ăn nằm sao yên? Tài bồ liễu đã hèn lại vụng, Bạn chị em may cũng theo đòi; Lần hồi năm tháng đưa thoi, Trẻ trung mới đó, chốc ngoài ba mươ

Hoạ “Gái ở chùa”

Thơ   •   08.11.2021
Bản lai không vết cậy gì thoa Hoá gặp đâu thì cũng thế à Một chữ đã đành thân quý trọng Trăm năm phải tính cuộc gần xa Tải vì cái kiếp con không mẹ Hổ cũng như ai sãi có chùa Khuya sớm hương tâm nguyền với Phật Nhành dương mưa rưới vạn nghìn hoa

Vô đề (II) bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Dân khổ bao nhiêu đau bấy nhiêu, Nước kia ai đắm, lửa ai thiêu? Trơ trơ thế mãi, trơ trơ mãi, Hạn lụt còn lưa, lại cái nghèo!

Tuyệt cú bài 5

Thơ   •   08.11.2021
Trên bàn đức Khổng ba pho sách, Dưới tượng ông Lê một tấm lòng. Ngó bốn bề quanh không vũ trụ. Mong nghìn thu nữa có non sông.

Bán mình

Thơ   •   08.11.2021
Muốn bán mình đi, bán với ai? Ai mua ta cũng thử rao chơi. Thân vừa đúng mực hơn năm thước, Tuổi hãy còn son ngoại sáu mươi. Miệng tựa chuông đồng vang dậy đất, Râu ria sao chổi quét ngang trời. Nếu có ai hỏi: nghề chi rứa? Tôi đã cồng khua mõ gióng

Thác lời Nguyễn Thái Học cùng chị em cô Giang, Bắc bài 2 - Hồn cậu trả lời 1

Thơ   •   08.11.2021
Gặp mình, mình lại thẹn cùng mình, Ai khiến em mà vội gặp anh? Vẫn nghĩ hữu chung ví hữu thuỷ, Thôi thề đồng tử chẳng đồng sinh. Trăm năm cuộc bụi, dâu hay bể, Một tấm lòng son, sắt với đinh. Gió dữ mưa cuồng thây kệ nó, Dắt nhau ta tới tận thiên đì

Tính tự giác

Thơ   •   08.11.2021
Lòng là thợ giỏi, Óc là thợ hay. Tai mắt chân tay, Lại như máy điện. Soi vào thời hiện, Như bức gương treo. Gõ đến thời kêu, Như chuông nhà phật. Cơ trời nhiệm nhặt, Chẳng quý mà linh. Là bởi tính mình, Tự nhiên cảm giác. Vui mừng thương giận, Chạm

Cần kiệm là nguồn bể nhân ái

Thơ   •   08.11.2021
Nhân nghĩa là ái, Ái nghĩa là yêu. Người biết yêu nhau, Mình yêu người trước. Thấy người đói rách, Mình phải âu lo. Một mình ấm no, Dám đâu vui vẻ. Ở trong bốn bể, Ai cũng anh em. Chia áo sẻ cơm, Lòng ta mới thoả. Người no ấm cả, Là hạnh phúc chung.

Đá tự thuật bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Tên tôi là Đá vẫn trời trao, Hàn thử phong sương trải biết bao. Một tấm gan bền thi với đạn, Muôn cân xương cứng chọi cùng dao. Đau trời khuyết phải liều thân vá, Tức biển sâu, nên ném khối vào, Đoàn thể may còn vô số mạnh, Ức muôn hòn chất thấy

Nói chuyện với muỗi

Thơ   •   08.11.2021
Giữa đêm thu trời yên gió lặng, Một mình nằm cố lắng tai nghe... Lắng nghe dì muỗi vo ve, Bên màn dậy hỏi tí te mấy lời: Hỏi dì muỗi sao lười biếng thế? Thiếu chi nghề kiếm kế nuôi thân, Mà đi hút máu nhân dân, Hại người đang buổi mê man cho đành? Sa

Than thở một mình tính không ngủ được bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Bạn với ai đây, với một mình, Ngoài ba chén rượu chợt vô tình. Cu li, phú lít, nghề chưa thạo, Cụ bếp, ông bồi nghiệp chửa rành. Toan học đĩ giai, đà quá nhảm, Muốn theo làng hát miệng không lanh. Chỉ hay một việc là ông cách, Chợ ế hàng thừa phải ng

Một mình ngồi thuyền

Thơ   •   08.11.2021
Trên nước tiêu dao một chiếc tròng, Chẳng chi là rắn chẳng chi rồng. Ông tù đặc biệt lòng trời đất, Lão ngốc vô danh bóng núi sông. Ba chục năm xưa chim mặt biển, Bảy mươi tuổi mới cọp trong lồng. Sầu vài ly rượu gì gì nữa, Đôi nắm xương tàn vạn sự x

Tỉnh tục phú

Thơ   •   08.11.2021
Đường đất nghe ầm; Thông trời cho bảo. Thế sự đã chồn; Nhân tình phải cáo. Ai có biết thời nghe; Ta nên xem nhật báo. Việc ấy chưa rồi trồi việc khác, sức dân gánh mãi cũng mòn; Tiền nọ vừa nộp độp tiền kia, của nước vắt lâu cũng ráo. Gánh giang sa

Tặng thanh niên

Thơ   •   08.11.2021
Duyên nợ mặn mà non nước cũ, Tình cờ gặp gỡ tháng ngày xuân... Còn trời, còn đất, còn đây đấy, Ai nấy chia nhau gánh một phần.

Ngâm trong khi ốm

Thơ   •   08.11.2021
Vóc hạc xương mai tuyết nặng nề, Hồn thơ như tỉnh lại như mê. Trong đau dòng giống, mây tan tác, Ngoài cảm non sông, bụi bốn bề. Thần thánh mơ màng trời giấc mớ, Ma tà lồng loạt nguyệt canh khuya. Đông qua có lẽ xuân về chóng, Ai chớ lòng chồn để xác