Tâm dung
1. có thể nào trẻ thơ sống bên ngoài lòng mẹ? có thể nào anh sống ngoài tầm mắt em? 2. anh phải bước ra ngoài tất cả để dọn mình kém hèn như cỏ dại, và sương lành sẽ đẫm rượi bàn chân em, lúc ấy cho dù em chỉ nhìn thu hút bởi những giọt sương lóng lá
Nội dung bài thơ: Tâm dung
1.
có thể nào trẻ thơ sống bên ngoài lòng mẹ? có thể nào anh sống ngoài tầm mắt em?
2.
anh phải bước ra ngoài tất cả để dọn mình kém hèn như cỏ dại, và sương lành sẽ đẫm rượi bàn chân em, lúc ấy cho dù em chỉ nhìn thu hút bởi những giọt sương lóng lánh ươm những tia nắng khiết dịu đầu ngày rực rỡ dù em chỉ xao hồn theo thoảng gió lay động tóc mai dù em chỉ lâng lâng thở tiết mùa xuân ban phát hương thơm cùng óng ả… dù em chẳng quan tâm đến thứ gì đã êm ái đệm lòng chân dù gì anh cũng cảm tạ một lần được rạp mình vô âm dưới gót một lần được nâng chở bước em qua…
3.
tình yêu sao mà, em ơi tình yêu sao mà… anh quằn quại dưới gót bước chân ngày sống vội, tình yêu sao mà tình yêu sao mà… em ơi thời gian chậm kéo ngày sống anh lê thê tù tội!
4.
vì người yêu thương trời đất cũng yêu thương, vì em đang ban phát yêu thương, vì anh cũng là thành phần muôn một của đất trời, nên cho dù em không hay không biết yêu thương vẫn thấm nhuần đều trên cuống đọt ngàn xanh dù em không biết không hay anh vẫn lan âm thầm khắp mặt địa cầu bất đồng khí hậu nhưng phải chăng em, nơi đá khô đất khó nào mà không diệp lục phải chăng em, đồng hoang man dã nào mà không có hoa chỉ tay em? vì em đang ban phát yêu thương nên anh khẩn xin là cọng cỏ được lần nào của chân em, tội nghiệp cho anh lòng còn ham muốn, tội nghiệp cho anh một thân đơn cỏ dại đòi chỉ riêng dành cho nhón ngón nhịp nhàng nhịp từng mỗi nhịp tim…
5.
tình yêu sao mà đau khổ với khổ đau, toại nguyện phải chăng là hạnh phúc? em lý lẽ gần nhau tình sẽ chết, vậy người ta sinh ra, sống, để làm chi?
6.
anh cô đơn ca hát vu vơ lời gì vô ý chỗ đám đông nơi con người dễ dàng phỉ báng kẻ điên khùng, ấy chết, anh chẳng thể viện lý do cuộc sống vắng em, dù em sẽ tin, nhưng thảm trải dưới chân có lời nào giải thích? dưới chân tình yêu, anh xin thành khẩn hứa chịu đựng ngang nhau hết thảy kẻ thân, thù.
7.
có thể nào môi mẹ không cần má con thơ? em từ tâm anh tin tưởng sống chẳng thể nào…
8.
anh vẫn ngây thơ trong sáng như thời mới lớn như thuở mười bốn mười lăm làm thơ yêu em mà ngủ phương phi trên nệm-gối-thơ mình, anh vẫn thắm tươi hy vọng như thời mới lớn như thuở mười sáu mười bảy làm thơ yêu em mà thức dậy trên thảm-cỏ-thơ mình hướng mũi về gần một đoá hoa hàm tiếu hít ắp đầy hai cánh phổi lành tươi luôn được tinh lọc bởi những mỗi bình minh bầu hồng căng sữa nắng rồi sau cơn ngây ngất đê mê anh dồi dào năng lực sống suốt hai mươi bốn giờ, anh vẫn tin yêu thành tín như thời mới lớn như thuở mười tám mười chín làm thơ yêu em mà quỳ hôn lên bóng người yêu đổ dài vào công-viên-thơ mình rồi trong cơn chiêm ngưỡng triền miên anh hoàn toàn chẳng còn bất cứ tiếng gì từ chung quanh đường phố chợ người điệp trùng xe cộ để, tiếng đều đều thạo việc ong đàn xây tổ, để, tiếng tung tăng lũ bướm rập rờn vẩy màu thành bài ngợi ca hoa ngàn hiền khoe mơn mởn sắc, để, anh hoài hoài cặm cụi ngồi lựa từng cọng-rơm-sợi-lác-thơ mình những mong dệt thành chiếc-đệm-chất-phác-tình-yêu dài trải bằng suốt kiếp người này cho nhỏ nhẹ đôi bàn chân em đời còn mềm mại mãi…
9.
tình yêu sao mà thê thiết quá em ơi, anh chẳng thiết ai hay mình sống chết, anh chỉ thiết một bàn tay cần thiết vuốt má cho đêm không nhất thiết thuốc an thần!
10.
anh muốn dụi tóc vào những ngón tay em cho hiện ra vài điểm bạc, cho thời gian đẹp phôi phai, cho sen lòng anh ngày mỗi thêm một đoá, cho hoa huệ hoa trang em đong đưa ngần ấy búp nhỏ đơm hương cho gió tình thơm tho không phân biệt chiếm hữu, tự do.
11.
mặt đất kia phù sa đắp bồi cho lúa no hạt mởn mơ bông, ruộng lòng anh đòng đòng tươm mắn sữa vì em là mưa hạ nắng đông là suối sông nguồn lượng cho rễ ngon khoáng chất trẩy hoa cành, vườn lòng anh xanh ngát tận chân trời vì em là yêu thương không phân biệt hoa nào là hoa hạnh phúc quả nào là quả đau thương.
12.
buổi sáng tinh khôi bừng mắt dậy thấy hoa lá không tên bóng động hình bên cửa sổ đùa gió vui sương, môi cười theo hồn nhiên nụ, hoa cười hay anh cười? trưa trưa rực nắng chan vàng đồng hướng dương hực vàng một cánh ngút ngàn chân mây, những nụ cười hàm tiếu tròn đầy, anh cười hay hoa cười? chiều chiều nghiêng nghiêng nắng dịu nghiêng nghiêng mình chào người và người chào đáp lại, người cười hay tim cười? buổi tối anh ngon lành êm ả ngủ, thở đều hoà nơi một kẽ ngón chân em, em thở hay anh thở…
Bài thơ Tâm dung của tác giả Nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên - Nguyễn Hoàng Hải, Hoài Thi Yên Thi, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên - Nguyễn Hoàng Hải, Hoài Thi Yên Thi
Nghệ danh: Nguyễn Tất Nhiên
Tên thật: Nguyễn Hoàng Hải, Hoài Thi Yên Thi
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Tất Nhiên - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác