Tiếng ru con

Thơ   •   Thứ sáu, 19/11/2021, 15:39 PM

Cái võng Bình Định Bài hát Bình Định Người ru là người Bình Định. Cây nhãn Hưng Yên Đêm sao Hưng Yên Chòm xóm, vườn tược Hưng Yên. Giọng người ru rất mực là hiền Một giọng đàn ông còn trẻ lắm Một người cán bộ hay nhân viên Cái điệu hò Bình Định, Phú

Nội dung bài thơ: Tiếng ru con

Cái võng Bình Định

Bài hát Bình Định

Người ru là người Bình Định.

Cây nhãn Hưng Yên

Đêm sao Hưng Yên

Chòm xóm, vườn tược Hưng Yên.

Giọng người ru rất mực là hiền

Một giọng đàn ông còn trẻ lắm

Một người cán bộ hay nhân viên

Cái điệu hò Bình Định, Phú Yên.

Tiếng ru con, con ngủ cho yên

Em bậu ơi, bụi ớt chim chuyền

Cơm nước Bắc sáu năm chung lẫn

Giọng miền dừa vẫn giữ y nguyên.

Ra ngoài này công tác Hưng Yên

Lấy vợ Hưng Yên, hiền tựa nhãn.

Cháu một tuổi, cửa nhà đơn giản,

Chị đi đâu, anh hát trong đêm.

Chiếc võng bằng cói Bắc bện êm

Nhưng kẽo kẹt hệt như trong Bình Định.

Ôi điệu hát có tiếng gà, trăng ánh,

Toả quê Nam, quê dũng cảm, hồn nhiên.

Mình yêu tôi mãi như son sắt,

Con có thương cha hãy nhoẻn cười...

Ôi điệu hát vốn ra từ mạch đất,

Nên bây giờ mang đất mãi không thôi.

Cây nhãn Hưng Yên

Đêm sao Hưng Yên

Chòm xóm, vườn tược Hưng Yên.

Cái võng Bình Định

Bài hát Bình Định

Người ru là người Bình Định.


Bài thơ Tiếng ru con của tác giả Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu

Nghệ danh: Xuân Diệu

Tên thật: Ngô Xuân Diệu

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Xuân Diệu - Cuộc đời, sự nghiệp, phong cách sáng tác

icon Xuân Diệu, Thơ Xuân Diệu, Nhà thơ Xuân Diệu, Tập thơ Mũi Cà Mau

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Mũi Cà Mau (1962)

Bà má Năm Căn

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Đoàn Giỏi, tác giả bài “Cây đước Cà Mau” Bà má Năm Căn bỏm bẻm nhai trầu, Mặc áo bà ba, đầu búi tóc - Sao con thấy má là hình đất nước, Má ơi, ở tận chót Cà Mau. Là một làng xanh biếc trên sông, Nằm giữa vùng quanh năm nước ngập, Vẹt với đước k

Mưa phóng xạ Mỹ

Thơ   •   19.11.2021
Nhớ đến Ngày thiếu nhi quốc tế 1-6 Bà mẹ trong làng dừa Nam Dương Nhìn con mới đẻ chết bi thương. Sao con của mẹ hơn vàng ngọc Chưa bước chân son, đã cụt đường? Bà mẹ Ấn Độ ngực đầy sữa Con nhả vú ra, không bú nữa. Chưa được nuôi con, con chết rồi! T

Nụ cười Lê Quang Vịnh

Thơ   •   19.11.2021
Nhìn ảnh giáo sư Lê Quang Vịnh và những bạn chiến đấu của anh Lê Quang Vịnh! môi anh cười Khiến mắt tôi ào giọt lệ. Nụ cười anh ngạo nghễ Đôi mắt sáng dưới hàng mi Hai mươi bảy tuổi bước đi Giặc Mỹ - Diệm muốn ghì trở lại! Trước đây tôi chưa hề ngờ

Chị Vân

Thơ   •   19.11.2021
Tôi mang canh cánh máu Duy Xuyên, Tôi uất không nguôi máu Hướng Điền, Đất nước trong tôi là một khối, Dòng sông Bến Hải chảy qua tim. Chị Vân chỉ một vành khăn trắng, Mà tang cha, tang mẹ, hai em, Tang chín mươi hai người bị giết, Dân hai thôn trong

Bàn tay ta

Thơ   •   19.11.2021
Chúng nó đã nghìn đời quen ăn cỗ sẵn; Quen ngồi trên lưng hàng triệu người: êm lắm! Đã một thằng vua ngoái cổ kiếm ăn, Bíu tay ngai, hòng liếm đĩa mấy lần! Lại đến lom khom một thằng tổng đốc Đôi mắt cáo đặt trên mồm há hốc, Chiếc ghế bành tổng thống

Mũi Cà Mau

Thơ   •   19.11.2021
Mũi Cà Mau: mầm đất tươi non Mấy trăm đời lấn luôn ra biển; Phù sa vạn dặm tới đây tuôn, Đứng lại; và chân người bước đến. Tổ quốc tôi như một con tàu, Mũi thuyền ta đó - mũi Cà Mau. Những dòng sông rộng hơn ngàn thước. Trùng điệp một màu xanh lá đướ

Em Ứng

Thơ   •   19.11.2021
Em Ứng đi trong trí nhớ tôi, Ôi em trai trẻ mắt yêu đời, Bước dài, vai rộng, nhanh câu nói, Răng đẹp tươi hoa, nhớ nụ cười. Ở nhà, ba má gọi "thằng Phương", Chợ nhỏ bên kênh quán thủ thường; Lên học Mỹ Tho hằng nhất lớp, Nghèo nên chăm học,

Căm giận

Thơ   •   19.11.2021
Sao tôi chỉ có hai bàn tay, Sao tôi chỉ có trái tim này, Tôi muốn hoá thành rừng, thành lửa, Thành cơn thịnh nộ đất, đá bay! Đêm xé ra, gối chẳng êm đầu. Đến bữa, bưng cơm còn tức tối. Mấy tháng nay - ruột đốt như dầu, Tin tức căm hờn làm ngực dội!

Bài mở đầu

Thơ   •   19.11.2021
Tôi qua cầu Hiền Lương bằng tình thương nỗi nhớ Tôi về Miền Nam ngọn lửa muộn cửa đang bừng. Ruột tôi đòi đoạn đứt đã trăm lần Ruột tôi nối lại trăm lần đặng mà tranh đấu. Chào Miền Nam sớm mai nay!         &

Máy tự tử

Thơ   •   19.11.2021
Trên một số "Thời báo Nữu Ước" người ta giật bắn mình khi thấy chủ bút đã cho đăng quảng cáo "máy tự tử" tối tân. Sau đó không lâu, trên các báo khác ở Mỹ cũng công khai đăng quảng cáo cái "phát minh" đó.   &

Hỡi mình

Thơ   •   19.11.2021
Hỡi mình, những núi Chư Lây, Uốn quanh Trà Khúc, tuôn đầy Cửu Long, Sông Hương hương nước thanh trong, Trăng lam Đèo Cả, mây hồng Hải Vân; Hỡi mình, biển đẹp vô ngần, Sóng xanh như đến dừng chân Sa Huỳnh; Những đồng Nam Bộ, hỡi mình, Mảnh vườn Sa Đéc

Lời thề

Thơ   •   19.11.2021
Ta yêu mình với sức dài bờ bể hai nghìn cây số, Với sức rộng của bốn mùa mai chiều nắng gió, Với sức lâu bốn nghìn năm cũ ta yêu, Ta yêu mình - mình biết đến bao nhiêu. Ta yêu mình đến nỗi trái tim ta xé vỡ Mỗi khi trên mặt mình bóng đêm đau khổ. Thà

Đường vào Nam

Thơ   •   19.11.2021
Trên đường Nam Bộ lúc ra đi, Yêu mến lòng như nước ngựa phi. Qua ga Hà Nội sao thân thiết, Mỗi một vòng xe quyến lạ kỳ. Mỗi một vòng xe một mở ra, Đường qua tươi thắm, lại đường qua... Hai hàng cây biếc chen nhà cửa; Thôn xóm dâng vào, núi lượn xa. Ô

Chung thuỷ

Thơ   •   19.11.2021
- Bưng bát cơm đầy, đừng quên em. Mặc vuông áo ấm, chớ quên em. Vui việc làm, quên mệt chớ quên em. Dù gặp nghìn mắt đẹp, chớ quên em. Muốn quên, chờ sông Khung cạn nước hãy quên. Muốn quên, chờ núi Tản Viên mòn mới dứt. - Trồng cây có trái, đợi chờ

Một tên Mỹ bị sập hầm chông

Thơ   •   19.11.2021
Ngày 14-3-1962, một tiểu đoàn biệt kích ở đồn Trung Hoà, quận Củ Chi, Thủ Dầu Một, do một số sĩ quan Mỹ chỉ huy, tới càn quét ở xã Nhuận Đức; vừa đến nơi, thì một tên Mỹ bị sập hầm chông lòi ruột.         &nbs

Tội ác phá rừng

Thơ   •   19.11.2021
Sức xuân vùn vụt đang lên, Líu lo chim hót, triền miên suối đàn, Mây trời lẫn với mây đan, Mênh mông rừng phủ ngút ngàn áo xanh... Giặc Mỹ can thêm tội ác phá rừng! Rừng của miền Nam đẹp giàu, trong sạch, Mỹ thuốc độc, Mỹ vi trùng dịch hạch Giặc Mỹ

Nỗi cô quạnh của thần Tự Do (ở Mỹ)

Thơ   •   19.11.2021
Từ năm 1886, trên một hòn đảo ở lối vào cửa biển Nữu Ước (miền Nam ta gọi là Nhiêu do) có đặt một pho tượng khổng lồ "Thần Tự do dọi cho thế giới" cao 46 thước và dùng làm hải đăng. Ai khổ cho bằng Thần Tự do Một mình trước cửa biể

Phải sàng ra, phải lọc ra

Thơ   •   19.11.2021
Phải sàng ra, phải lọc ra, Tự mình ta, tự mình ta. Nắng miền Nam ta đẹp biết bao! Gió phất phơ như tấm lụa đào. Nhưng chúng nó đi, làm bẩn nắng, Gió đụng vào chúng nó tanh tao. Hơi biển đậm trộn vào gió nắng Cùng hơi sông có vị ngọt ngào. Nhưng chúng

Tiếng ru con

Thơ   •   19.11.2021
Cái võng Bình Định Bài hát Bình Định Người ru là người Bình Định. Cây nhãn Hưng Yên Đêm sao Hưng Yên Chòm xóm, vườn tược Hưng Yên. Giọng người ru rất mực là hiền Một giọng đàn ông còn trẻ lắm Một người cán bộ hay nhân viên Cái điệu hò Bình Định, Phú

Vườn hoa “Thống Nhất”

Thơ   •   19.11.2021
Gió vào trong cây, ở trong đó vẫy tay ra. Một nghìn hoa, một nghìn hoa, Một vườn chung đặt tên là Thống Nhất. Cành ở bên Nam thương lá Bắc, Đôi bên âu yếm đổ vào Trung. Cúc vàng thanh đạm cho nên cúc Trông thấy hồng tươi bạn với hồng. Một chiếc đảo h