Đi

Thơ   •   Thứ năm, 11/11/2021, 13:33 PM

Đi qua đèn đỏ đèn xanh Đi để hiểu thế nào là thui thủi Đi trong cảm giác của một người đang săn đuổi Tự chạy quanh co trước đồ thị cuộc đời Đi qua nơi có loài người Thấy dã nhân lăng xăng trải chiếu Đi qua nơi có trại cùi Thấy con gái ngoắc tay yểu đ

Nội dung bài thơ: Đi

Đi qua đèn đỏ đèn xanh

Đi để hiểu thế nào là thui thủi

Đi trong cảm giác của một người đang săn đuổi

Tự chạy quanh co trước đồ thị cuộc đời

Đi qua nơi có loài người

Thấy dã nhân lăng xăng trải chiếu

Đi qua nơi có trại cùi

Thấy con gái ngoắc tay yểu điệu

Đi, và một mình phát biểu

Nước mắt ứa ra ngụ ngôn

Đi, và nói ngọng luôn mồm

Tiếng cười trở nên tục ngữ

Đi qua nơi có loài thú

Thấy chúng mình không nỡ xa nhau

Đi qua nơi có nhà tù

Thấy anh ôm em giữa hàng song sắt

Đi nữa cho anh khóc ngất

Tình yêu đói giống dạ dày

Đi nữa cho anh thành Phật

Một tháng bốn tuần ăn chay


Bài thơ Đi của tác giả Nhà thơ Bùi Chí Vinh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Bùi Chí Vinh

Nghệ danh: Bùi Chí Vinh

Tên thật: Bùi Chí Vinh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Bùi Chí Vinh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Bùi Chí Vinh, Nhà thơ Bùi Chí Vinh, Thơ Bùi Chí Vinh, Tập thơ Thơ tình

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Thơ tình (1989)

Những vì sao

Thơ   •   11.11.2021
Nửa khuya ta tiễn em về Những-vì-sao-của-Đô-Đê trở mình Ban ngày dơ bụi nhân sinh Ban đêm tinh khiết mối tình của sao Những vì sao cũng cưới nhau Sao Vua cởi áo long bào cầu hôn Sao Cày không có hồi môn Phải làm tì thiếp trong vườn Thần Nông Những vì

Khái niệm

Thơ   •   11.11.2021
Cái gì không địch, không ta Xét ra thì nó chính là... các em!

Vĩ cầm đêm

Thơ   •   11.11.2021
Đừng để tiếng vĩ cầm lọt qua cửa sổ Tôi khuyên em mỗi lúc đêm về Đừng để tôi phải bò qua cửa sổ Tôi khuyên tiếng đàn mỗi lúc em nghe Tôi có là âm thanh của Schubert Sao dưới đầu gối là bài Sêrênat? Hãy tống cổ tôi ra khỏi phòng khuê Nếu chậm chạp,

Phản “Tống biệt hành”

Thơ   •   11.11.2021
Đi đến với những người hiếu khách Ngoài ba lô còn một cây đàn Ba lô để nhớ thời chân đất Cây đàn nghe sóng vỗ thênh thang Đưa người, ta cứ đưa sang sông Không sợ tiếng sóng ở trong lòng Thâm Tâm lên núi mà tống biệt Ta về biển mặn hoá dòng sông Nhích

Tâm sự của Adam lúc phát hiện Eva

Thơ   •   11.11.2021
Em xuất hiện như mặt trời Xua đi những cơn u ám Anh đang buồn hiu một hoàng hôn xám Bỗng đổi màu thành xanh Từ đó một ngày có ba buổi bình minh Nắng buổi nào cũng thơm tho mùi mật Từ đó không còn giới hạn của ngày và đêm Em đã xoay chiều trái đất Thì

Chuyện trong rừng

Thơ   •   11.11.2021
Con đường biết lắc Khi gặp ổ gà Trái tim biết lắc Khi nhìn đôi ta Chiếc xe đi qua Ai mà đứng lại Là bản "Sêrênata" Đập vào mắt đấy Em chớ sợ hãi Bí mật của rừng Để dành sợ hãi Cho người sau lưng Đôi khi đàn ông Như là đại thụ Em đừng tủi th

Cực kỳ đơn giản

Thơ   •   11.11.2021
Em ơi, chúng ta còn quá trẻ Chúng ta không thèm giấu chân lý Để sự độc-quyền-yêu-nước về mình Chúng ta cũng không vì thế mà hiện sinh Bằng cách cởi truồng đi phố Chúng ta không vào hang đá Tự dày vò mình như Giê-su Chúng ta cũng không Thích Ca Đến nỗ

Sự cố đêm Noel

Thơ   •   11.11.2021
Cô bé ơi, những lời ca lạc hậu Người ta đã sử dụng nó để làm trò giác đấu Mua vui cho bầy-công-chức-triều-đình Có phải đột ngột anh bất thường nổi cáu Quay mặt về em tìm kiếm sự đồng tình Và câu trả lời của bé rất thông minh Một cái chớp mắt đủ làm a

Anh và con đại thử

Thơ   •   11.11.2021
Để giữ được tình yêu bên mình Nó phải may một cái bao bằng vải Nó đeo trước ngực và mỗi ngày mỗi nói: Tình yêu ơi, tình yêu! Thời gian trôi đi rồi năm tháng qua theo Cái bao bằng vải dính liền thành da thịt Nếu anh có thể kể em nghe sự tích Về loài đ

Hiền thê

Thơ   •   11.11.2021
Khi anh được mọi người tung hô Em không dám đạp xe ngang tiệm phở Khi anh đăng quang làm Thành Cát Tư Hãn của nền-thi-ca-thịt-mỡ Em sợ con trai chúng ta kêu vạn tuế bánh mì Khi anh dùng văn chương làm yến tiệc triều nghi Em lấy cái lưỡi đong từng l

Bài thơ chưa hoàn thành

Thơ   •   11.11.2021
Đêm nhớ em, em có tin không? Em như chiếc gối rúc trong lòng Nào ai biết trăm con chim mộng Vây kín đầu giường anh hát rong Ngày nhớ em, em đã tin chưa? Em như sen đẹp tự nghìn xưa Vái trời ao mọc ngay bên cạnh Em nở thành thơ suốt bốn mùa Mốt nhớ em

Ba mươi mốt tháng mười hai

Thơ   •   11.11.2021
Hãy đổ ra đường đi các em Đêm nay may phước nghỉ giới nghiêm Đêm nay tôi sẽ làm hiệp sĩ Hộ tống các em chẳng lấy tiền Em chỉ tốn tiền mua bông giấy Vui vui thì thảy đại lên trời Buồn buồn thì rắc đầu tôi vậy Tôi phủi, làm ơn chớ cắn môi Làm ơn vén tó

Chiếc ghế mây

Thơ   •   11.11.2021
khi em rời ghế mây chỉ mùi hương ở lại tre biến thành thần thoại trúc biến thành hoang đường anh biến thành tai ương thấp thỏm bên chiếc ghế cái mùi hương ác thế không theo em bay đi mà quấn quýt bên tre mà quẩn quanh bên trúc để riêng anh biết được

Chỗ của anh

Thơ   •   11.11.2021
Giữ anh một chỗ ở Lâm Đồng Trồng trên đồi một đám cỏ non Trước sau anh cũng là con ngựa Té ngã vào nơi có cội nguồn Trước sau em cũng là ngọn cỏ Đến chết lòng anh vẫn cúi hôn Một chỗ cho anh nghe Đà Lạt Nghe Blao, nghe cỏ, nghe tình Giữ anh một chỗ c

Em có thật

Thơ   •   11.11.2021
Có thật có em không hở nhỏ? Con mắt tròn to rất Bắc Kỳ Tôi chỉ muốn làm hàng mi rậm Che cái nhìn rất lẳng kia đi Có thật chính em không hở nhỏ? Lệch môi thơm điếu thuốc khinh đời Chưa ngậm, hồn đã nghe mằn mặn Khói của em mà sương của tôi Có thật là

Thiếu nữ

Thơ   •   11.11.2021
Cô gái ơi anh nhớ em!!! Như con nít nhớ cà rem vậy mà Như con dế trống đi xa Một hôm chợt nhớ quê nhà, gáy chơi Con dế nó gáy một hơi Còn anh gáy hết một thời con trai Tiếng gáy bò lên lỗ tai Làm em nhột suốt một ngày một đêm Cô gái ơi, anh nhớ em!!!

Có một con mèo

Thơ   •   11.11.2021
Quả tình em như một con mèo nguy hiểm Vừa đanh đá lại vừa dễ thương Vừa thông minh lại vừa láu cá Tiếng meo meo hết sức bất thường Một con mèo biết thèm tiếng rung chuông Mà anh: gã bán cà rem dạo Như ly chanh tươi thiếu muỗng đường Em vọc mõm khuấy

Anh và thằng nhóc

Thơ   •   11.11.2021
I Hai mươi năm trước anh giống thằng nhóc lắm Lủi thủi theo sau áo trắng tan trường Rồi chiếc áo băng qua đường, biến mất Anh tiếc hoài cái kẹp tóc cô nương Anh bịnh thương hàn suốt... ba ngày chẵn Cái tội lang thang quên béng nắng trên đầu Mà nếu có

Khi nghe tin cô gái thứ bảy trên thế giới chịu thí nghiệm sinh con mà không cần đàn ông

Thơ   •   11.11.2021
Rồi thế giới sẽ bất cần đàn ông Em không cần thiết phải lấy chồng Em tiếp tục bảo toàn trinh tiết Em sẽ giống Đức Mẹ Maria, giống hệt Người phụ nữ đồng trinh đầu tiên chỉ biết cỡi lừa Còn bây giờ em biết lái ô tô Biết nhai kẹo cao su trong đêm hòa nh

Bứt và động

Thơ   •   11.11.2021
Bứt mây sợ bị động rừng Cho nên ta bứt lung tung động trời Bứt gì thì bứt ta ơi Động sao cho thấu luân hồi mới ngon Động là động đến càn khôn Bứt là bứt đến biển cồn nương dâu Bứt tóc xanh động bạc đầu Bứt nay mà động ngàn sau để đời Bứt em sợ động

Đi

Thơ   •   11.11.2021
Đi qua đèn đỏ đèn xanh Đi để hiểu thế nào là thui thủi Đi trong cảm giác của một người đang săn đuổi Tự chạy quanh co trước đồ thị cuộc đời Đi qua nơi có loài người Thấy dã nhân lăng xăng trải chiếu Đi qua nơi có trại cùi Thấy con gái ngoắc tay yểu đ

Nỗi buồn của Phượng

Thơ   •   11.11.2021
Phượng giấu một nỗi buồn Bằng cách ngồi bó gối Cái đầu gối không nói Được bất cứ điều gì Nhưng mà cái rèm mi Lại rất nhiều ngôn ngữ Trong đó có Sở Thú Trong đó có quán chè Trong đó có xinê Trong đó đầy cóc ổi Trong đó có buổi tối Mẹ kể chuyện đời xưa

Bàn tay

Thơ   •   11.11.2021
Khi tay em trong tay anh Kẻ nào dị nghị sẽ thành người dưng Mắc mớ gì phải quan tâm Miễn sao ta nắm không lầm tay ai Tay mà đút túi rất gầy Có đôi chắc chắn bàn tay hồng hào Tội gì không áp vào nhau Đợi cho sợi tóc bạc đầu thì buông...

Lãng mạn xanh

Thơ   •   11.11.2021
Trước đời sống khôn ngoan Anh yêu em đần độn Như con chó ăn hỗn Chén-cơm-thiu-ái-tình Con chó sủa lặng thinh Đợi đêm gào cuồng nộ Ngày anh du-đãng-đỏ Đêm thành lãng-mạn-xanh Là anh không hề quên Là anh chưa từng nhớ Cơn say gã chưa vợ Ghê gớm biết ch

Đời, em và thơ

Thơ   •   11.11.2021
Cám ơn đời sống rất nhiệm màu Vịn vào vai em và tôi say lướt khướt Trời không mưa mà tôi như chuột lột Cho nên em không nỡ giống con mèo Tôi biến tôi thành một miếng băng keo Để em gỡ ngàn năm không tách được Tôi định giấu với em vài sợi tóc Ngậm và

Dép quốc doanh

Thơ   •   11.11.2021
Đi bộ dép vỏ xe phồng ngón Con đào thương hại sắm dép da Trời xúi bàn chân quen xả láng Xỏ vào nửa tháng đã te tua Tội nghiệp con đào, tiền chắt bóp Nhịn tháng lương, không dám ăn chè Ta thân đói rách mà chơi "sộp" Nửa đường nhìn dép đứt, g

Dạm ngõ

Thơ   •   11.11.2021
Hai người lớn giáp mặt nhau Vậy là con trẻ qua cầu gió bay Áo tình anh giữ trong tay Bõ công em cởi từ ngày còn thơ Anh đi hỏi vợ bất ngờ Vầng trăng chờ mật nằm mơ trên trời Trầu cau chưa sắm đủ đôi Trước sau chỉ có một lời sắt son Mẹ anh đánh tiếng

Tiểu muội

Thơ   •   11.11.2021
Tiểu muội có tên là "con nhỏ" Bị sư huynh liên tục ký đầu Tiểu muội rùng mình thành "cô bé" Huynh sững sờ lẽo đẽo đằng sau Tiểu muội còn vũ trang xí muội Để huynh thèm ngơ ngẩn gì đâu Ở đời có một vài chữ "muội" Ám muộ

Hoan hô Brazil

Thơ   •   11.11.2021
Không chỉ có mình anh, bè bạn đã sẵn sàng Tất cả nhà thơ bắt đầu cầm lấy viết Mọi nhạc sĩ đều chuẩn bị dây đàn Những phòng tranh sửa soạn trưng bày không kiểm duyệt Bảy ngành nghệ thuật đã họp nhau ra nghị quyết Phiên họp cuối cùng là hai chữ "B

Biển động

Thơ   •   11.11.2021
Lên đến biển là nhớ em Kỷ niệm như sóng làm nghiêng con đò Con đò nghiêng chỉ bốn giờ Tôi nghiêng ít nhất cũng là bốn năm Tôi nghiêng lên cát tôi nằm Cái vai còn ấm hương thầm em ơi! Tôi nghiêng xuống biển tôi bơi Cái lưng sao lạnh tình tôi em à Mình

Em là ai và em ở đâu

Thơ   •   11.11.2021
Trong vòng chín tháng mười ngày, anh đã nghĩ ra em Nằm trong bụng mẹ, anh đã vẽ hình con gái Không biết anh vẽ tất cả bao nhiêu, chỉ biết lúc ra đời anh nói dối "Oa, oa, oa" vỏn vẹn có ba người Vỏn vẹn có ba người như Chúa có Ba Ngôi Cha,

Mưa trên đồi

Thơ   •   11.11.2021
Tôi qua Đà Lạt mùa mưa Gió ơi là gió, gió lùa tôi đi Mưa ơi, hỏi gió muốn gì Không cho tôi hóa cây si giữa trời Lạnh thì chịu lạnh mưa ơi Tim ai còn ấm, tôi mời hứng mưa

Ghẹo vợ tương lai

Thơ   •   11.11.2021
Mỗi lần say sưa anh lại nhớ em Làm như thể em là ly bia vậy Ly bia nhấp môi thì anh uống đại Em nhấp anh thì biết uống cách nào Em nhấp anh nghĩa là kép nhấp đào Hoa nhấp bướm và rơm nhấp lửa Bướm đụng hoa thì hoa tàn, nhị rữa Lửa đụng rơm thì rơm bé

Tình và tiền

Thơ   •   11.11.2021
Anh biết là em dám đứng cột đèn chờ anh Anh biết là em dám dối cha dối mẹ Còn anh thì hốt hoảng kiếm tiền Để được thấy em cười vui vẻ Hãy chia cho anh chút dối cha dối mẹ Hãy chia cho anh chút đứng dựa cột đèn Em sẽ toát mồ hôi trước khi mình vui vẻ

Thần giao cách cảm

Thơ   •   11.11.2021
Khi nhớ đến em, anh gọi tên người khác Làm như em chưa hề có ở trên đời Bởi vì theo luật thần giao cách cảm Anh gọi tên người nào là người đó bị hắt hơi Ôi, cái nỗi nhớ bật lên thành tiếng gọi Anh lại phải giấu đi, đau đớn biết chừng nào Để nghìn lẻ

Đọc truyện “Liêu trai” nửa đêm

Thơ   •   11.11.2021
Phải là ma cái thì lên Còn là ma đực vô duyên thì chuồn Phải là ma cái anh thương Còn là ma đực khôn hồn cút ngay!

Chuyện chiếc xe đạp

Thơ   •   11.11.2021
Anh chở em đi bằng xe đạp Thấy phổi hôm nay sạch lạ thường Dọc đường khói một trăm chiếc "cúp" Không làm hơi thở bị dơ hơn Anh chở tình anh trên xe đạp Mặc ai kia ngó mặc ai dòm Dễ gì mang một cô công chúa Đặt vào xe rồi khẽ cúi hôn Anh chở

Thơ dọc đường

Thơ   •   11.11.2021
Thơ dọc đường của chúng ta Có đàn ông có đàn bà yêu nhau Có em đi trước ngoái đầu Có anh lẽo đẽo theo sau cười ruồi Đèn đỏ hai đứa song đôi Đèn xanh hai đứa ngắm trời giả lơ Nhưng dù em có tỉnh bơ Đèn giao thông vẫn đúng giờ: đỏ xanh Như em đi chậm,

Mưa, sự lập lại

Thơ   •   11.11.2021
Mưa Đứa con gái chưa đến tuổi phát ngôn về tình yêu tỏ ra bực bội Chiếc dù và bầu trời ngoài căn cước giống nhau còn cùng chung mode mới Ly cà phê sẫm hơn mọi ngày Những giọt nước sỗ sàng đang ói Mưa Sao lại đụng vào tôi rồi xin lỗi, xin lỗi Hãy nhì

Em và việc làm

Thơ   •   11.11.2021
Em săn sóc cho anh Thực vô cùng kín đáo Khi anh bỏ nghề báo Em đứng dậy hoan hô Khi anh bỏ nghề thơ Em vỗ tay ầm ĩ Anh chuyển sang kinh tế Em cảm động chúc mừng Anh biến thành lái buôn Em nhéo anh hào hứng Trong khi anh lúng túng Chưa biết chọn chỗ l

Em và Paris

Thơ   •   11.11.2021
Em đi như bài hát Paris trên môi Cường Paris trên môi Sơn Paris trên môi Phụng Paris Cung Trầm Tưởng Mặc áo len làm thơ Sài Gòn mùa này mưa Anh làm thơ ướt sũng Xuống phi trường Paris Mua giùm anh chiếc nón Để ngày đưa tháng đón Chia nhau đội trên đầ

Tầm quan trọng của phụ nữ

Thơ   •   11.11.2021
Em đã đánh thức những giác quan trong anh - Mặt mũi chân tay có một thời vô dụng - Thượng Đế ban cho anh sự sống - Mặt trời ban cho anh một trái đất buồn - Mẹ cha ban cho anh hình thể, trí khôn - Em gom hết Thượng Đế, mặt trời, mẹ cha cộng lại - Kh

Thí dụ

Thơ   •   11.11.2021
Thí dụ em là hạt mưa Thì anh khi ấy cũng vừa thành lu Thí dụ em là cao su Thì anh làm gã tiều phu lên rừng Thí dụ em là dây thun Thì anh sẽ búng mấy vòng cho coi Vì em nhan sắc mặn mòi Nên anh thí dụ đùa chơi thôi mà

Căn chòi trống

Thơ   •   11.11.2021
Lòng ta mọc một căn chòi Trồi lên giữa phố đợi người trú chân Ngặt vì vách trống, tường không Cho nên mắt biếc môi hồng đâm e!

Viện bảo tàng

Thơ   •   11.11.2021
Chỉ cần một cơn ho có chất lượng của em Một sợi tóc thuộc hàng phế phẩm Một giọt máu lạc loài vì... muỗi cắn Một miếng chanh em vất lại trên bàn Là anh đã có ngay một viện bảo tàng Để nhớ Trong cơn ho, anh giữ một phần hơi em thở Sợi tóc kia ngàn năm

Cơn giận hợp lý

Thơ   •   11.11.2021
Con gái có hai con mắt Để ban đêm nhắm chặt vào Để ban ngày thành ngôi sao Bay lung linh trên đường phố Con trai gặp ngôi sao đó Thường tương tư thuở dậy thì Ta giận, một hôm ra chợ Gom hết sao mà giấu đ

Thơ trước đám đông

Thơ   •   11.11.2021
Đêm nay anh đọc thơ Bài thơ về NGÓN ÚT Bài thơ về CHIẾC GUỐC Bài thơ về một người Bài thơ biết hôn môi Lên đám đông trừu tượng Đám đông biết tư tưởng Đang cúi chào lứa đôi Bài thơ có tiếng cười Hình em trong đáy cốc Bài thơ mang tiếng khóc Bóng anh

Cái chuồng ngựa

Thơ   •   11.11.2021
Tụi nó đã cỡi lên lưng ta như cưỡi ngựa Khiến mông ta có đuôi và sau gáy mọc ra bờm Ta vừa hí vừa vặn mình nôn mửa Một đống lạ lùng nửa áo nửa cơm Tụi nó còn đưa ra trước đầu ta một giỏ cỏ thơm Có mùi văn chương có hương nghệ thuật Ta cắn răng nhai m

Thân cư thê

Thơ   •   11.11.2021
Ngồi yên cho hết buổi chiều Nghe thầy bói nói mà xiêu xiêu lòng Nói rằng tài hãm thiên không Bao nhiêu lộc hóa bụi hồng bay đi Nói rằng hình đáo cung di Làm sao kiến nghĩa bất vi... bây giờ? Nói rằng quả tú cung nô Chao ơi, bè bạn giang hồ hết sao? K

Trái mít Bình Dương

Thơ   •   11.11.2021
Ta ăn từng múi mít ngọt ngào Không nỡ để răng mình đụng hột Thấy lưỡi cay như chạm vào cơn sốt Đời sống loài cây hay đời sống loài người Cái hột mít tròn như trái đất mồ côi Mà sinh nở một thiên đường hoa quả Mà làm ta trẻ con như ông Tôn Hành Giả Tư

Mười năm đứng trước Đà Lạt

Thơ   •   11.11.2021
Mất đến mười năm yêu Đà Lạt Mới quàng vai được những ngọn đồi Em có đi trên đồi không vậy? Sợ chạm vào em lại điếng người Điếng người chỉ muốn tan thành khói Rụt rè bay trên những mặt đường Chỉ cần sáng sớm em mang guốc Là bao nhiêu khói trở thành sư

Khai trường

Thơ   •   11.11.2021
Cổng trường đóng cửa trong ba tháng Có một con tằm ngồi ươm tơ Suốt ba tháng, thơ anh hạn hán Dù sóng và mưa vẫn vỗ bờ Ba tháng ủ ê vườn thiên lý Hoa trên trái đất đều không thơm Anh giận một mùa hè ích kỷ Giam em trong cá chậu chim lồng Ba tháng tưở

Đằng sau những quầy đổi tiền

Thơ   •   11.11.2021
Giữa một thời kỳ mà tiền bạc chưa yên Giấy thiếu trữ kim bỗng biến thành giấy lộn Giữa một thời kỳ mà thiên hạ đổi tiền Như đổi một hầu bao thiếu vốn Em đã đến cực kỳ khiêm tốn Mắt mở to cho túi của anh đầy Em đã đến không người đưa kẻ đón Nhoẻn miệ

Thơ ngoài dự kiến

Thơ   •   11.11.2021
Bài thơ không thể đọc cho nhiều người Đáng lẽ chỉ đợi mình em, anh mới đọc Nhưng không thể không đọc cho nhiều người Sao em trốn anh vào đám đông chen chúc? Thì anh đọc lớn cho người nghe xa nhất Hiểu rằng đây đích thị thơ tình Thì anh đọc nhỏ cho cô

Con mắt của bé

Thơ   •   11.11.2021
Con mắt của bé như con ghẹ Mà anh mua hai ký mười đồng Rang muối sao mà thơm thấy... mẹ Như cái nhìn của bé phải không? Có lẽ cần phải nêm gia vị Lúc lai rai cũng đỡ lạnh lòng Con mắt có bò như con ghẹ Sao gắp vào đũa cóng tay run? Con mắt bé còn như

Khi đàn ông hy sinh

Thơ   •   11.11.2021
Anh như một cái máng xối Cho em rửa chân khi cần Anh còn giống một cái khăn Cho em soi gương lau mặt Khi em thấy mình nhan sắc Là anh giống thỏi son môi Khi em thấy mình dễ coi Là anh trở nên cái lược Thí dụ tóc em mà ướt Anh làm bồ kết gội đầu Thí

Sen

Thơ   •   11.11.2021
Khi mẹ sinh ra Liên Sen nở đầy mặt đất Mưa bắt cóc đi mất Giấu ở một nơi nào Anh muốn tròn như ao Anh muốn dài như rạch Hứng cơn mưa róc rách Ao rạch anh thành đầm Em đậu lại ngàn năm Tay anh làm bờ thửa Tóc anh làm bãi cỏ Đầm gọi em là sen Anh gọi s

Lời rao của sự cô đơn

Thơ   •   11.11.2021
Tìm em không phải tìm hạnh phúc Có khi bạc mệnh cả một đời Có khi cả một trời nóng nực Tôi vẫn tìm một chút mưa rơi Tìm em không hẳn tìm ngay được Có khi đến chết vẫn còn tìm Em thấp thoáng như là kiếp trước Đậu xuống hồn tôi: chỗ yếu tim Tìm em thậ

Tự bạch về ái tình

Thơ   •   11.11.2021
Các em lẫn lộn vào ta như cơn mưa Mưa, có khi rơi chật khi thưa Ta sống một đời không đội nón Tóc ướt làm tim sốt bốn mùa Các em lẫn lộn vào ta như ban đêm Đêm, có khi dữ có khi hiền Ta sống một đời quên giấc ngủ Thức suốt mà lo dỗ trái tim Tại các

Anh và ngân hàng

Thơ   •   11.11.2021
Nếu ở Việt Nam đóng cửa ngân hàng Anh sẽ trở nên người giàu có nhất Người ta bắt đầu kính trọng thơ văn Coi như đó là thước đo phẩm chất Anh giàu có không thể ai ngăn được Dan díu với các em bằng ngăn kéo thơ tình Mọi giấy bạc đều biến thành bản thả

Cao và thấp

Thơ   •   11.11.2021
Bao nhiêu lần em kiễng chân lên Cũng không thể cắn vành tai anh được Anh có bổn phận phải cao gần hai thước Để xoa đầu em một cách dễ dàng Anh có nhiệm vụ lớn bằng người ngoại quốc Để cùng em dạo phố thiệt hiên ngang Nếu anh cao một thước tám mươi lă

Anh và quả bóng

Thơ   •   11.11.2021
Đời sống có hơn gì quả bóng Tay trơn không níu được bao giờ Hạnh phúc có hơn gì quả bóng Lủng mấy lần xì hết ước mơ Vậy mà anh vẫn rất trẻ thơ Thấy bóng lăn là chân động đậy Bóng lăn đến một nơi nào vậy Sao bàn chân mãi ở bậc thềm? Bàn chân có lúc cạ

Cây dương ốm

Thơ   •   11.11.2021
Sẽ tìm được một cây dương ốm nhất Cởi áo ra ta đứng tựa trời trồng Tiếp tục cởi hết quần dài quần cụt Các em nhìn ta có giống cây không? Sẽ đứng vậy bởi vì chiều lắm gió Chiều im hơi ta sẽ duỗi chân nằm Đàn ông nằm thô tục hơn thiếu nữ Các em nhìn ta

Sự lợi hại của con mắt

Thơ   •   11.11.2021
Con mắt của em nguy hiểm quá Dại dột chi mà lại ngó vào Ta đang chí lớn trong thiên hạ Lẽ nào đần độn trước em sao Do người xưa nổi hứng một câu: Ngai vàng cũng còn thua đôi mắt Do ta chưa đến tuổi bạc đầu Nên nổi hứng thản nhiên ngoảnh mặt Nhưng mà

Biến cố khủng khiếp

Thơ   •   11.11.2021
Vậy là ta lấy vợ thật sao Thất nghiệp từ nay đám ả đào Lấy ai thay thế cho ta được Một gã nhà thơ lún phún râu Vậy là ta lấy vợ thật ư Anh hùng xưa lỡ vận Xuân Thu Còn ta chỉ quá ba mươi tuổi Chưa lập công danh đã muốn... đù Vậy là ta lấy vợ thật à V

Căn nhà trừu tượng

Thơ   •   11.11.2021
Chúng ta sẽ cất nhà Rất đơn sơ vật liệu Kèo cột không đi tiểu Lên trí tuệ con người Anh cần chiếc giường đôi Hai đứa mình cùng thở Chia nhau nỗi xấu hổ Mà ông bà cắn răng Đất nước bốn ngàn năm Rộng dài như văn hiến Đêm anh đi thấy điếm Lợp nhà cạnh g

Nhói ngực anh

Thơ   •   11.11.2021
Đời anh là cuộc rong chơi lớn Thơ rượt theo cũng đủ mỏi giò Lẽ nào em cứ đem phiền muộn Khiến lòng anh buốt một cơn h

Guitare

Thơ   •   11.11.2021
Một bài thơ cho cây đàn Như bài hát cuộc đời ban cho mình Như là lúc mới làm quen Anh không dại dột yêu em bằng lời Anh ôm guitare lả lơi "Tout d'amour..." dạo hết thời con trai Trong vườn hoa giấy vừa bay Khi rơi xuống, ở trong tay hồ

Những tiểu khúc về một cô bé

Thơ   •   11.11.2021
Con mắt Rất nhiều con mắt theo anh Đêm về nhớ một cái nhìn gì đâu Người ta nói mắt ngọt ngào Còn anh thấy mắt như dao điếng người Anh đi tìm kiếm trăm nơi Không hay con mắt một đời ở đây Con mắt lấp ló sau quầy Anh đang đứng bỗng muốn bay ra đường

Sợ

Thơ   •   11.11.2021
Năm, mười, mười lăm, hai mươi... Kiếm nơi nào trốn loài người đi em!

Anh chỉ là một con cừu

Thơ   •   11.11.2021
Cướp hết tình yêu dành cho mẹ anh đi Em cướp hết như người đi chinh phục Kể từ bây giờ không còn ai thân thuộc Anh mồ côi trong đôi mắt em rồi Hãy an ủi anh bằng những nụ hôn môi Hãy xoa dịu anh bằng vòng tay con gái Hãy dạy anh đánh vần và tập nói:

Ngã tư thị trấn

Thơ   •   11.11.2021
Em buồn em lang thang Ta buồn ta đứng ngó Không có phấn không vàng Để gửi hương cho gió Chỉ riêng ta đứng đó Thay một nhánh cây gầy Cái bóng cây vừa đổ Xuống em mà không hay Nên ta cụt hai tay Một đời không níu được Nên ta điếc hai tai Trước tiếng ồ

Coi chừng

Thơ   •   11.11.2021
Bất cứ thằng đàn ông nào cũng muốn độc quyền Trong tình yêu thế cả Nên khi anh gọi em bằng "má" Thì em chẳng nên có nhiều "ba" Nếu không, anh sẽ phải ra tòa Về tội hành hung giống đực Nếu không, anh sẽ phải cạo trọc Về tội hờn giậ

Sinh nhật

Thơ   •   11.11.2021
Hôm nay là ngày sinh nhật của anh Hai mươi bảy tuổi cháy ngon lành Anh xòe diêm đốt mà cay mắt Diêm tàn, riêng sợi khói mong manh Sinh nhật anh không có đèn cầy Hoa hồng mang đến cánh còn gai Em cong môi thổi như công chúa Hơi thở thơm mùi hương trá

Thái độ

Thơ   •   11.11.2021
Khi anh nói lời tục tĩu Đừng nên bưng mặt thình lình Chẳng qua chỉ vì quá chén Đành quên tập quán văn minh Khi anh cười ngất một mình Đừng thèm nhếch môi khinh bạc Chẳng qua trong cuộc bon chen Lỡ có một người thất lạc Giữ sự ngây thơ cần thiết Giùm

Như cây trái Tết

Thơ   •   11.11.2021
Mới đầu anh tưởng em là ổi Xá lị mà ăn rất đã đời Dè đâu em trở thành xí muội Ngọt ngào mà chua loét đôi môi Anh ê răng chạm vào trái cóc Em lại đem xoài tượng ra mời Tim anh phân nửa là muối ớt Nửa nước mắm đường nêm mê tơi Em khoe cả một vườn cây

Trúc

Thơ   •   11.11.2021
Chỉ vì em là trúc Nên anh làm cần câu Người ta đi câu cá Còn anh câu ngọt ngào Câu cá thì ra ao Câu ngọt ngào ra phố Câu cá sợ cá ươn Câu tình e tình vỡ Chép vào trang giấy nhỏ Cây trúc mọc ngoài hè Mong manh như thế đó Đủ chết đời cây tr

Alibaba

Thơ   •   11.11.2021
Trái tim tôi mọc một rừng thông khi ghé lên Đà Lạt Em xô ngã tôi bằng trận gió ái tình Tôi sẽ hứng chịu sự-dịu-dàng-độc-ác Để những người đến sau tôi không chịu khổ vì em Tôi sẽ đi như lạc đà giữa Đà Lạt cho xem Lưng có bướu và đầu hơi cúi xuống Công

Điểm danh

Thơ   •   11.11.2021
Bích ơi, Dung ơi, Thảo ơi Phượng ạ, Giang ạ, Kim ạ Các em có mặt như những điếu thuốc lá Để vành môi anh thở ra sương mù Các em trèo vào đời anh như những chiếc ghế đu Để đôi tay anh mở ra thành vườn trẻ Các em xuất hiện bằng đủ mọi danh xưng: đàn bà

Sự tích cột thu lôi

Thơ   •   11.11.2021
Không hề cháy thịt cháy da Vậy mà thân thể tan ra dễ dàng Lặng yên hết hệ tuần hoàn Chỉ còn lại giữa trần gian hai người Chỉ nghe môi thật là môi Mắt thật là mắt có lời bên trong Đáng gì cái lạnh mùa đông Gió càng mang rét càng hồng má thêm Một ngườ

Cuộc hành hình

Thơ   •   11.11.2021
Những ngày bận rộn nhất của đời anh đã bắt đầu Đi nhặt nhạnh mọi điều xa lạ nhất Anh đã bỏ thói quen hút một ngày gần gói thuốc Trốn tất cả quán bia, tránh né gặp bạn bè Những ngày bận rộn này anh gắn với yên xe Chạy dáo dác như một thằng ăn trộm Anh

Sương Mai

Thơ   •   11.11.2021
Mỗi lần sắp sửa yêu cô Là anh chuẩn bị một giờ nín thinh Hai giờ nữa tập rêm mình Và ba giờ khác ngồi rình suốt đêm Tốn "sáu giờ" mới gặp em Trượng phu cũng hóa ra hèn vì yêu Phải cô tên là Buổi chiều Anh đâu đến nỗi chân xiêu gối chồn Phả

Hậu chùa Hương

Thơ   •   11.11.2021
Sớm mai em đi chùa Hương Thì hoa cỏ mờ hơi sương Ôi, cái ông Nguyễn Nhược Pháp Sớm mai em phải đến trường Em bé lắm, ngây thơ lắm Dây thun cột tóc đuôi gà Mẹ dặn rằng may áo trắng Ra đuờng cho giống người ta Mẹ dặn rằng mặc áo trắng Về nhà óng ả như

Ngón út

Thơ   •   11.11.2021
Đưa anh ngón út anh cầm Cái ngón ốm nhách mà em giấu hoài Không đưa, anh nắm bàn tay Anh nâng lên mũi, hỏi ai bắt đền? Mà đền thì nghĩ vô duyên Đến trời cũng sợ trước quyền yêu nhau Cái mũi không có tội đâu Đánh hơi thấy sự ngọt ngào mới hôn Bàn tay

Con gái ba miền

Thơ   •   11.11.2021
Gái Huế Con gái Huế rất khó chơi Ta dân Nam bộ thốt lời vũ phu Khó chơi vì hát như ru Nói như chim hót, bước như rắn trườn Cộng lại thì thành văn chương Trừ ra thì dễ bất thường động tâm “Sơn bất tận, thuỷ bất thâm” Lên núi Ngự mới ớn thầm sông Hương

Hương của Lan

Thơ   •   11.11.2021
1. Cách một đêm đã nhớ em Xa trăm đêm chắc anh mềm như bông Nghìn đêm lẻ một có không Cho chàng Ả Rập đi trồng cây si Cái đêm hôm ấy đêm gì Đóa lan rừng ngủ hàng mi khép hờ Anh ngồi canh giấc bằng thơ Mùi hương cổ tích bất ngờ: hương lan! 2. Khi anh

Lộ bản chất

Thơ   •   11.11.2021
Tất nhiên đây không phải là lần đầu Anh đã cư xử với em như một người phàm tục Dù thân thể anh không có gì xuất sắc Trán không triết học giống Ăng-ghen, đầu không được hói giống Lênin Sự dũng cảm của anh có khi làm ngứa mắt Paven Đôi khi anh "má

Thời của người già

Thơ   •   11.11.2021
Không có một chỗ trú cho chúng ta Đây là thời đại của những người già cả Anh muốn đi chơi buổi chiều với em quá xá Tìm không sao thấy một chỗ ngồi Anh đã thử ra công viên lựa một chỗ khá tồi Nhưng vừa đứng dậy lại bị người chiếm mất Anh đã hung hăng

Đêm Mona Lisa

Thơ   •   11.11.2021
Người đàn bà tôi lỡ gặp trong đêm Tuyệt như nàng Mona Lisa tôi đã gặp Nàng bổ dưỡng hơn rất nhiều "thịt nạc" Tôi "ba rọi" trong tiếng hỏi lời chào Trên tóc nàng tôi đậu một con sâu Sớm đập cánh rồi bay đi như bướm Nàng hàm tiếu nh

Gái biển

Thơ   •   11.11.2021
Con gái biển rất hiện sinh Năm mươi tuổi cũng thất tình như chơi Huống gì ta mới đôi mươi Giống như ngọn sóng đứng ngồi nhấp nhô Biển, trời sinh vốn lẳng lơ Cho nên ngọn sóng dại khờ đi theo Sóng ngừng vì biển có eo Ta ngừng vì cái yêu kiều biển ơi!

Con gái tuổi Dần

Thơ   •   11.11.2021
Năm tới sẽ là năm con Cọp Tuổi bé trùng năm mới động trời Nếu muốn làm tim anh hồi hộp Bé gầm lên một tiếng "Anh ơi!" Sử sách đã nhắc nhiều đến bé Hết sát phu rồi đến bỏ chồng Anh thì gọi đó là "Bà Kẹ" Mới nhìn, đã nuốt chửng đà

Ngựa quen đường cũ

Thơ   •   11.11.2021
Mỗi lần đi chơi với một người đàn bà tôi có lỗi với em Tôi không biết làm sao như vậy nữa Đời sống tôi vốn là ngọn lửa Cần chút lá khô để nhúm đống tro tàn Em âm thầm và đen đủi như than Nấu tôi chín mỗi ngày hơn một tiếng Tôi bỏ củi than đi tìm bếp

Cái lưỡi của Ê-dốp

Thơ   •   11.11.2021
Nghe Ê-dốp nói về cái lưỡi Tôi hoảng hồn ngó lại tìm em Thiên hạ sợ nhau vì cái lưỡi Cuộc bon chen thô tục buồn phiền Thỉnh thoảng tôi cũng cần cụt lưỡi Lưỡi làm thơ đâu lại trái tim Nhưng riêng em chớ bao giờ cắn lưỡi Đừng dọa tôi kiểu chết thiếu êm

Em xưa và viên kẹo

Thơ   •   11.11.2021
Viên kẹo the em đưa Anh ngậm vào thấy ngọt Thấy lưỡi biết thưa thốt Thấy con mắt biết nhìn Thấy vành tai vểnh lên Thấy hai chân động đậy Qua giác quan, anh thấy Trái tim anh xuống đường Căng lên hàng biểu ngữ: "Chúng tôi cần kẹo ngon" Như

Mẹ và ông Thánh đa nghi

Thơ   •   11.11.2021
Mẹ đã cho không con hai bàn tay Cám ơn Thượng Đế sinh ra mẹ Mẹ cũng có hai bàn tay như thế Bàn tay làm dấu thánh nhà thờ Bàn tay xoa đầu lúc con tập làm thơ Bàn tay tát nhẹ vào má con bên phải Sao mẹ lại không tát luôn má trái Cho con lớn khôn như câ

Buồn gì đâu

Thơ   •   11.11.2021
Uống ly cà phê trong quán cóc Ngẩng đầu lên và ngó ra đường Các em thất tiết nhiều hơn trước Bộ ngực nào cũng nhuốm phong sương Ta có thói quen nhìn khoảng giữa Chỗ trọng tâm giữa gót và đầu Kẻ có rơm còn người có lửa Mắt mờ mà chân mở, lạ sao Tại cá

Hiên mưa

Thơ   •   11.11.2021
Một hôm lãng xẹt mưa rơi Giọt thưa, giọt nặng khiến đời có hiên Ta vào trú tuổi thanh niên Chưa hai thứ tóc đã quên thiếu thời Một hôm lãng xẹt mưa rơi Thất thanh ta gọi "em ơi" đỡ buồn Ngoài hiên đám trẻ bất lương Coi thường phụ nữ, cởi tr

Kẻ đáng sợ

Thơ   •   11.11.2021
Anh sẽ không ném đá vào gã Gôliat khổng lồ Để trở thành vua Đavít Anh cũng không cần cầm gươm đi thích khách Để trở thành liệt sĩ Kinh Kha Vì kẻ chạm trán với anh là một ông già Có đầy đủ quyền uy thế lực Có một thứ mà Gôliat và Tần Thủy Hoàng thèm c

Bé bỏng

Thơ   •   11.11.2021
Bé bỏng trong tim, bé bỏng trong thơ Em bé bỏng trong tay anh bé bỏng Viên sỏi lăn trên vỉa hè rất nóng Viên sỏi là em còn anh hóa vỉa hè Anh không cần chờ đợi một vòm me Che sao được buổi trưa đang chết khát Cứ lồ lộ, anh không cần râm mát Bé bỏng c

Điều răn thứ 11

Thơ   •   11.11.2021
Em đã thờ phượng bầu trời Bằng điều răn thứ nhất Tôi cũng đã yêu thương mặt đất Bằng năm điều răn sau cùng Chúng ta cũng đã đợi nhau gần ba mươi năm Để bày tỏ tình yêu khác giống Trong khi nhân loại đã đợi nhau 1984 năm Tiến về hang đá Bê-lem để làm