Hoa tầm xuân
(Tặng H. bé) Con đường này xưa có tầm xuân nở Dòng sông cũ cánh buồm giăng trắng xoá Nay cạn khô trong cỏ dại u buồn Những đền đài thuở trước đã tan hoang Những chùa cổ chiều mưa rêu ướt lạnh Chìm trong đất những chùm hương dĩ vãng Tầm xuân ơ
Nội dung bài thơ: Hoa tầm xuân
(Tặng H. bé)
Con đường này xưa có tầm xuân nở
Dòng sông cũ cánh buồm giăng trắng xoá
Nay cạn khô trong cỏ dại u buồn
Những đền đài thuở trước đã tan hoang
Những chùa cổ chiều mưa rêu ướt lạnh
Chìm trong đất những chùm hương dĩ vãng
Tầm xuân ơi hoa chết đã lâu rồi
Nay ta về lặng lẽ tháng giêng hai
Em nhắc chuyện những bông tầm xuân cũ
Giọng em sáng như một chùm nắng nhỏ
Ấm chiều sương run lạnh của chùa hoang
Tro phủ lòng anh những trìu mến đã tàn
Em chẳng biết em vô tư khêu dậy
Và gió thổi quanh em, tóc rối.
Những bông hoa đã mất vụt bay về
Như giọt sương run rẩy cạnh đường đi
Như hoa vẫn còn hồng trên mặt đất
Hoa tìm mùa xuân suốt đời chẳng gặp
Anh suốt đời chẳng gặp sắc tầm xuân
Em hồn nhiên em chẳng biết anh buồn
Em cứ kể về loài hoa bé nhỏ
Những chùm hoa nở bừng trong gió
Những chùm hoa ngày cũ chết lâu rồi.
Bài thơ Hoa tầm xuân của tác giả Nhà thơ Lưu Quang Vũ, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Lưu Quang Vũ
Nghệ danh: Lưu Quang Vũ
Tên thật: Lưu Quang Vũ
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Lưu Quang Vũ - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Hoa tầm xuân,Thơ Lưu Quang Vũ
Thơ tình viết về một người đàn bà không có tên (I)
Người con giai đến phòng em chiều thu
Thơ tình viết về một người đàn bà không có tên (II)
Mưa dữ dội trên đường phố trên mái nhà...
Nửa đêm tới thành phố lạ gặp mưa
Thơ tình viết về một người đàn bà không có tên (III)
Tôi chẳng muốn kỷ niệm về tôi là một điệu hát buồn
Vẫn thơ tình viết về một người đàn bà không có tên (I)