Khi trở về bản quán
Nỗi buồn trào ra day dứt như những rễ cây thâm niên cằn cỗi trên bức tường cũ nát lắng nghe tiếng gió rít trên cành cây tiếng đục khoét của sâu đục thân tất cả mờ nhoà lụ khụ xế chiều chỉ có hoài niệm là buổi sớm những cơn mưa xoá sạch dấu chân bạn b
Nội dung bài thơ: Khi trở về bản quán
Nỗi buồn trào ra day dứt như những rễ cây thâm niên cằn cỗi trên bức tường cũ nát
lắng nghe tiếng gió rít trên cành cây
tiếng đục khoét của sâu đục thân
tất cả mờ nhoà lụ khụ xế chiều
chỉ có hoài niệm là buổi sớm
những cơn mưa xoá sạch dấu chân bạn bè
những con chim đã quên làm tổ
tôi huýt sáo gọi tôi.
Bài thơ Khi trở về bản quán của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Đồng tiền còn sót lại trong túi
Nửa đêm đau răng không ngủ được
Một ngày cuối tháng bảy hai lẻ chín
Câu thơ bung gai giữa ngày không nắng
Gã đàn ông say rượu đứng đái bên đường
Chiều mọc râu trên hoàng hôn cỏ
Tôi đã đến một lần và ra đi mãi mãi
Gặp đám chết đang trôi qua phố
Trưa mùng tám Tết nơi đó mùa đang rụng trứng [gà]