May rủi
Thơ
•
Thứ hai, 01/11/2021, 00:22 AM
Một rủi một may là máy tạo, Dù khôn dù dại cũng bia trần. Việc đã rồi nghĩ lắm lại thêm đần, Liếc gươm trí cắt giặc phiền từ đó. Nằm khểnh ngâm thơ cho vợ ngủ, Ngồi rù uống rượu với con chơi. Mô phạm dăm ba đứa mũi chưa chùi, Tiêu khiển mấy cô đào mớ
Nội dung bài thơ: May rủi
Một rủi một may là máy tạo,
Dù khôn dù dại cũng bia trần.
Việc đã rồi nghĩ lắm lại thêm đần,
Liếc gươm trí cắt giặc phiền từ đó.
Nằm khểnh ngâm thơ cho vợ ngủ,
Ngồi rù uống rượu với con chơi.
Mô phạm dăm ba đứa mũi chưa chùi,
Tiêu khiển mấy cô đào mới nỏi.
Ngoài tai ấy tha hồ ai gọi,
Rằng ngựa trâu vâng cũng ngựa trâu.
Nào đâu đã hẳn hơn đâu.
Bài thơ May rủi của tác giả Nhà thơ Cao Bá Quát - 高伯适, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Cao Bá Quát - 高伯适
Nghệ danh: Cao Bá Quát
Tên thật: 高伯适
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Cao Bá Quát - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Cao Bá Quát, Thơ Cao Bá Quát, Thơ chữ Nôm
Cùng tập thơ: Thơ chữ Nôm
Thơ
•
01.11.2021
Nhân sinh thiên địa nhất nghịch lữ, Có bao lăm ba vạn sáu nghìn ngày. Như chiêm bao, như bóng sổ, như gang tay, Sực nhớ chữ “cổ nhân bỉnh chúc”. Cao sơn lưu thuỷ, thi thiên trục, Minh nguyệt thanh phong, tửu nhất thuyền. Dang tay người tài tử khách
Thơ
•
01.11.2021
Tự cổ hồng nhan đa bạc mệnh, Buồn cho ai mà lại tiếc cho ai. Duyên chông chênh nguyệt mỉa mai cười, Ngao ngán nhẽ đào tiên lăn cõi tục. Đã gác gương loan treo giá ngọc, Nỡ hoài chim cú đậu cành mai. Duyên còn dài, xuân hãy còn dài, Thử đủng đỉnh xem
Thơ
•
01.11.2021
Thế sự phù trầm hưu thuyết trước, Ai công đâu mua chuốc sự đời chi. Duy cầm, duy kỳ, duy tửu, duy thi, Thú vui phong hoa tuyết nguyệt. Đường xuất xử có buổi cùng, buổi đạt, Cuộc hành tàng nào ai có ai không. Chữ công danh đã tạc với non sông, Cơ vinh
Thơ
•
01.11.2021
Đầu sông đứng ngóng quê hương Quê hương đâu phải dặm trường xa xôi, Cớ sao mãi chẳng tới nơi, Vừa đi vừa đứng bồi hồi làm sao? Thiếu người cáng võng, phải đâu Cũng không chờ đợi bạn bầu những ai. Từ khi vướng lấy luỵ đời Nửa bầu máu nóng nhường vơi v
Thơ
•
01.11.2021
Xử thế nhược đại mộng, Hồ vi lao kỳ sinh. Kiếp phù sinh vinh nhục, nhục vinh, Liếc mắt đám mây trôi mấy chốc. Con tạo vật bắt đeo râu tóc, Nợ tang bồng phải giả mới là giai. Mảnh áo xiêm buộc lấy cái hình hài, Ngoài nghìn dặm chửa chồn chân ngựa ký.
Thơ
•
01.11.2021
Chẳng lưu lạc dễ trải mùi trần thế, Còn trần ai khôn tỏ mặt công hầu. Ngất ngưởng thay con Tạo khéo cơ cầu, Muốn đại nhiệm hãy dìm cho lúng túng. Thân hệ bang gia chung hữu dụng, Thiên sinh hào kiệt bất ưng hưu. Hãy bền lòng, chớ chút oán vưu, Thời c
Thơ
•
01.11.2021
Bắc phương hữu giai nhân, tuyệt thế nhi độc lập. Giá đã nên nhất tiếu khuynh thành. Thương cho tài mà lại tiếc cho tình, Chen chúc kiếp phù sinh chi mãi tá! Ngã diệc tri phi ninh tác ngã, Nhân vô bất thị thả khan nhân. Trường thị phi trót đã chen châ
Thơ
•
01.11.2021
Thế sự thăng trầm quân mạc vấn, Yên ba thâm xứ hữu ngư châu. Vắt tay nằm nghĩ chuyện đâu đâu, Ðem mộng sự đọ với chân thân thì cũng hệt. Duy giang thượng chi thanh phong, Dữ sơn gian chi minh nguyệt. Kho trời chung, mà vô tận của mình riêng. Cuộc vuô
Thơ
•
01.11.2021
Triều Lê quý có nàng tiết liệt, Hai mươi năm những hận thù Tây. Đem tàn dung nương chốn am mây, Đạo thần tử tình trong phu phụ. Vạn cổ di luân chiêu vũ trụ, Nhất xoang trung nghĩa đáp quân vương. Nặng hai vai một gánh cương thường, Chén tân khổ nhắp
Thơ
•
01.11.2021
I Mô phạm dăm ba thằng mặt trắng; Đỉnh chung chiếc rưỡi cái lương vàng. II Nhà trống ba gian, một thầy, một cô, một chó cái; Học trò dăm đứa, nửa người, nửa ngợm, nửa đười ươi.
Thơ
•
01.11.2021
Giai nhân nan tái đắc, Trót yêu hoa nên gian díu với tình. Mái tây hiên nguyệt gác chênh chênh, Rầu rĩ bấy xuân về, oanh nhớ. Phong lưu tài tử đa xuân tứ, Trường đoạn Tiêu nương nhất chỉ thư. Nước sông Tương một dải nông sờ, Cho kẻ đấy, người đây m
Thơ
•
01.11.2021
Tài tử với giai nhân là nợ sẵn, Giải cấu nan chữ ẫy nghĩa là sao? Trải xưa nay chừng đã xiết bao, Kìa tan hợp, nọ khứ lưu, đâu dám chắc. Giai nhân khứ khứ hành hành sắc, Tài tử triêu triêu mộ mộ tình. Ủa kìa ai: như mây tuôn, như nước chảy, như gió m
Thơ
•
01.11.2021
Trước đã mắc lo cùng cái vịt, Sau càng thêm thẹn mấy con công. Sự đâu có sự lạ lùng: Ô tướng quân cùng mao động chủ. Sách có chữ “âm dương đào chú”, Thay hoá công mà đúc lấy nhân tài. Càng già càng dẻo càng dai.
Thơ
•
01.11.2021
Độc tại dị hương vi dị khách, Chốn thị thành kinh lịch đã bao thu. Sá khen chi những tiếng giang hồ, Trong bốn bể đều ngô nho phận sự. Yếu vi thiên hạ kỳ nam tử, Tu lịch nhân gian vạn lý trình. Nợ quan hà toan ngoảnh mặt làm thinh, Còn giận nỗi công
Thơ
•
01.11.2021
Thương những kẻ giai nhân tài tử, Trót đa mang vì một chữ tình. Nghĩ nguồn cơn thẹn với trời xanh, Tưởng nông nỗi giận cùng trăng bạc. Tương tiếu nhất thanh song lệ lạc, Khả liên bán điểm thấp châu huyền. Trách vì phận lại giận vì duyên, Duyên phậ
Thơ
•
01.11.2021
Cao sơn nhất phiến nguyệt, Đã chơi trăng nên phải biết tình trăng. Sơn chi thọ đối nguyệt chi hằng, Sơn có nguyệt càng thêm cảnh sắc. Nguyệt quải hàn sơn thi bán bức, Sơn hàm minh nguyệt tửu thiên tôn. Trăng chưa già, núi hãy còn non, Núi chửa khuyế
Thơ
•
01.11.2021
Một buổi hầu rồi một buổi ngơi, Đâu còn nhớ chữ “viễn phương lai”. Mới sang chừng ấy ngơi chừng ấy, Sang nữa thì ngơi biết mấy đời.
Thơ
•
01.11.2021
Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy, Cảnh phù du trông thấy đã nực cười. Thôi công đâu chuốc lấy sự đời, Tiêu khiển một vài chung lếu láo. Ðoạn tống nhất sinh duy hữu tửu, Trầm tư bách kế bất như nhàn. Dưới thiều quang thấp thoáng bóng Nam san, Ngoảnh mặt lạ
Thơ
•
01.11.2021
Trần thế nan phùng khai khẩu tiếu, Khách giang hồ thường hợp thiểu ly đa. Nay bắc nam xum họp một nhà, Gồm đủ cả thắng cảnh, lương thời, thưởng tâm, lạc sự. Hào trúc ai ty dư tuý hĩ, Thê phong lãnh nguyệt dạ hà như? Thú nguyệt hoa là nợ với cầm thư,
Thơ
•
01.11.2021
Có một người: Khổ dạng trâm anh; Nết na chương phủ. Hoi miệng sữa tuổi còn giọt máu, nét hào hoa chừng ná Tân, Dương! Chòm tóc xanh vừa chấm ngang vai, lời khí khái hẹn hò Y, Phó. Nghiêng gợn sóng vẽ vời điển tịch, nét nhạn điểm lăn tăn! Bút vén mây