Vội gì vội...

Thơ   •   Thứ tư, 09/02/2022, 19:45 PM

Vội gì vội lấy ai, bỏ anh Vội gì vội, để anh đau khổ? Vội gì vội, em có hai mình, Vội gì vội, bỏ một mình anh! Ai lấy cưa ngàn răng vạn răng Cưa đôi ta thành hai mảnh Cưa tan nát anh thành vạn mảnh Để trong đời một ảnh đau thương Chúng ta rồi cũng ph

Nội dung bài thơ: Vội gì vội...

Vội gì vội lấy ai, bỏ anh

Vội gì vội, để anh đau khổ?

Vội gì vội, em có hai mình,

Vội gì vội, bỏ một mình anh!

Ai lấy cưa ngàn răng vạn răng

Cưa đôi ta thành hai mảnh

Cưa tan nát anh thành vạn mảnh

Để trong đời một ảnh đau thương

Chúng ta rồi cũng phải xa nhau

Nhưng xa sau vẫn hơn xa trước

Những ngày tháng bên em hạnh phúc

Không dễ dàng anh dứt được ra.

Vội gì vội nát bóng tan gương

Vội gì vội đôi đường rẽ biệt!

Vội gì vội non cùng nước kiệt

Vội gì em ly biệt đôi ta?


Bài thơ Vội gì vội... của tác giả Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu

Nghệ danh: Xuân Diệu

Tên thật: Ngô Xuân Diệu

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Xuân Diệu - Cuộc đời, sự nghiệp, phong cách sáng tác

icon Ngô Xuân Diệu,Xuân Diệu,Nhà thơ Xuân Diệu,Thơ Xuân Diệu

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu

Hoa cà phê

Thơ   •   21.01.2022
Hoa cà phê thơm lắm, em ơi Hoa cùng một điệu với hoa lài Trắng ngà, trong ngọc, xinh mà sáng Như miệng em cười đâu đây thôi Hoa dạt dào thơm, mắt dạt dào Mỗi hoa như thể một vì sao La đà mỗi nhánh hoa chi chít Tất cả hoà hương: sâu, rộng, cao... Em đ

Cái cặp tóc

Thơ   •   19.11.2021
Tóc em chín tuổi còn hoe, Mẹ yêu, mua cặp tóc về, mừng sao! Vòng vòng mảnh thép thanh tao, Không phai, không dỉ, như sao sáng loè. Cặp đầu em bé xinh ghê, Soi gương rồi, sắp chạy khoe láng giềng. Bỗng em đứng buồn phiền suy nghĩ: - Máy bay thù rất k

Ngọn quốc kỳ

Thơ   •   22.10.2021
Gió reo, gió reo, gió Việt Nam reo, Mây bay, mây bay, mây hồng tươi sáng. Gió ca trên non, gió ngợi trên đèo; Gió hát trên đồng: máu đỏ cao treo. Gió bay đi, mà nhạc cũng bay theo, Đưa tin mới khắp trên trời nước Việt.

Nguyện

Thơ   •   19.11.2021
Nguyện miếng ngon đừng vắng bóng em Nguyện cảnh đẹp có em bên cạnh Nguyện tâm hồn như chim chắp cánh Nguyện xương thịt như cây liền cành. Tiếc lúc trăng vàng soi bóng chiếc Khổ khi hoa nở một mình anh Nguyện xin trời đất làm hai bản Những lúc xa nha

Mê quần chúng

Thơ   •   19.11.2021
Phải là sóng nở hay chuông đánh? Gió chở ngập mình, giông chuyển bánh. Trời ơi, đứt thở giữa phần đông! Ngục tựa phao con thở phập phồng. Tôi run thân xác, tôi run tóc, Miệng muốn gầm vang, tay muốn khóc, Muốn cười khoan khoái ở bàn chân, Lại muốn c

Biển

Thơ   •   19.11.2021
Anh không xứng là biển xanh Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng Bờ cát dài phẳng lặng Soi ánh nắng pha lê... Bờ đẹp đẽ cát vàng - Thoai thoải hàng thông đứng Như lặng lẽ mơ màng Suốt ngàn năm bên sóng... Anh xin làm sóng biếc Hôn mãi cát vàng em Hôn th

Hoa cau

Thơ   •   27.10.2021
Đôi ta giàu lắm, bởi thêm nhau Là cả nhân gian lại bắt đầu Lại mới trời xanh, thanh nước biếc Như vườn sáng sớm nở hoa cau Hoa cau nứt mở tủa hoa ngà Ánh sáng cùng hương lấp lánh hoa Anh muốn tặng em hương thoảng ấy Vô cùng dịu mát với sâu xa...

Ước chi...

Thơ   •   19.11.2021
Ước chi không phải là xa, Sớm mai tung cánh cửa đà thấy em Cười làm trái đất đẹp thêm, Chân qua trăm dặm còn nhem bụi đường. Ước phòng anh ngát mến thương, Ngừng trang sách mở, nghe hương tâm tình; Nhìn gương ta bỗng thấy mình, Đôi ta bóng chuyện vớ

Cha đàng ngoài, mẹ ở đàng trong

Thơ   •   09.11.2021
Cha đàng ngoài, mẹ ở đàng trong. Ông đồ Nghệ đeo khăn gói đỏ Vượt đèo Ngang, kiếm nơi cần chữ. Cha đàng ngoài, mẹ ở đàng trong. Hai phía đèo Ngang: một mối tơ hồng.

Ánh sáng

Thơ   •   27.10.2021
Ánh sáng từ em vụt đến anh Luôn luôn anh giữ giữa tâm tình. Lúc buồn anh lại trông lên đỉnh Đặng kiếm tìm anh, ngôi sao xanh. Em mọc trong hồn anh đăm đăm, Mắt đen lay láy cháy đôi mầm. Như dồn sức ấm mùa xuân lại, Như mở chân trời ra vạn năm.

Trồng cây

Thơ   •   19.11.2021
Yêu em, anh muốn vun trồng Trái đơm muôn vị, hoa lồng ngàn hương. Đẹp vì sông núi, đẹp trời mây, Tổ quốc ta còn đẹp ở cây. Ôi Mẹ áo xanh êm ái phủ Từ vườn Nam bộ đến rừng Tây. Gió mãi vào ngâm giữa lá thông; Vịt đùa bên rạch, bóng dừa trông; Vi vu só

Trách em

Thơ   •   09.02.2022
Em không có gì đáng trách Nhưng anh muốn trách em Trách bởi sao yêu mến Rồi lại đến yêu thêm. Trách: sao anh nhớ em Đến nỗi hồn xẻ nửa, Trách: sao em đi rồi Anh như ngồi trên lửa. Trách chiếc răng nho nhỏ Bên một khóe môi cười. Anh trách nhiều em đó

Kẻ đi đày

Thơ   •   22.10.2021
Hỡi ôi! Nước cuộn lòng sông đỏ, Mây bạc trôi trong nắng gợn trời; Huế chẳng còn tăm, Hà Nội bỏ; Còn gì đâu nữa, ái tình ôi! Lòng ta sinh tụ ở nơi kia, Tổ ấm đang vui, sao phá đi. Nhìn või bốn phương không bóng dáng,

Phú Lợi

Thơ   •   19.11.2021
Chúng nó sợ! Chúng nó sợ! Biển dân chúng vang gầm, Sóng ùn lên tận cổ! Trời: sao ta đang bay! Đất: dưới chân chúng vỡ! Xanh cả máu mặt rồi, Chạy cuống cuồng, chúng sợ! Chúng nó sợ, nên rúc đầu vào súng, Chạy tìm phương cứu chữa ở âm ti, Gieo cái chế

Thơ tình mùa xuân

Thơ   •   19.11.2021
Mùa xuân về trong tiếng ca chim, Trên nước xanh sông, trong liễu rèm. Chưa hái được hoa mang tặng em Nên một cành thơ em tạm đem. Ánh xuân mỗi sớm hồng tươi mướt, Những ống khói cao bèn nhận trước. Ruộng xanh đã cấy đến châi trời Lóng lánh mạ soi mì

Phan Hành Sơn

Thơ   •   21.01.2022
Phan Hành Sơn! Miền Nam là gió trở Đất chôn thù, hoa nở Phan Hành Sơn! Hăm mốt tuổi căm hờn Diệt địch gấp hai mươi lần số tuổi Đánh trăm trận, ba năm vào bộ đội Núi Ngũ Hành vang dội Phan Hành Sơn Giữa một đêm giao thừa Biệt mẹ già em dại Cha đang ở

Gửi trời

Thơ   •   19.11.2021
I Ta nằm trong võng mắt đong đưa, Khi ấy ngày thu dọi ánh vừa. Nhan sắc chớp hàng mi óng ả; Đầu ta ân ái dịu dàng mưa... Quá êm ta tưởng ở chừng trời, Ta choáng không gian, níu tóc ngời: Tóc mịn đầy tay như suối mát, Lòng ta vui rợn thú chơi vơi... I

Nhớ mùa tháng tám

Thơ   •   19.11.2021
Cờ Đỏ Sao Vàng... Tháng Tám Bốn Mươi Nhăm... Nhà Hát Lớn... Mùa Thu Năm Cách Mạng... Hà Nội Thủ Đô... Việt Minh Mặt Trận... Tự Do Độc Lập... Dân Chủ Cộng Hoà... - Những tiếng thần reo rắt mãi, mãi lòng ta! Nhớ hỡi nhớ, khóc oà vui biết mấy! "Cá

Lạc quan

Thơ   •   19.11.2021
Vườn cười bằng bướm, hót bằng chim; Dưới nhánh, không còn một chút đêm: Những tiếng tung hô bằng ánh sáng Ca đời hưng phục trẻ trung thêm. Gió qua, như một khách thừa lương, Lay nắng trên mình lá loáng sương. Hoa cúc dường như thôi ẩn dật, Hoa h

Cảm xúc

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Thế Lữ Làm thi sĩ nghĩa là ru với gió Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến Đây là quán tha hồ muôn khách đến Đây là bình thu hợp trí muôn hương Đây là vườn chim nhả hạt mười phương

Dâng

Thơ   •   22.10.2021
Đây chùm mong nhớ, khóm yêu đương, Đây nụ mơ mòng đợi ánh sương, Đây lá bâng khuâng run trước gió; Đây em, cành thẹn lẩn cành thương. Tất cả vườn anh rất đợi chờ, Bởi vì em có ngón tay thơ. Đến đây em hái giùm đôi lộc, Kẻo tội lòng anh tủi ước mơ.

Tương tư chiều

Thơ   •   19.11.2021
Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm; Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em. Không gì buồn bằng những buổi chiều êm. Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối. Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối; Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành; Mây theo chim về dãy núi xa xanh Từ

Núi Ba Vì với Hồ Suối Hai

Thơ   •   19.11.2021
Hồ Suối Hai ở chân núi Ba Vì, tỉnh Sơn Tây, là hồ chứa nước lớn nhất hiện nay ở miền Bắc (48 triệu thước khối), tưới cho 7.500 hécta vùng đồng mùa bắc Sơn Tây. Một sớm mai Hồ Suối Hai thức dậy, Chút ít sương tơ còn hãy mơ màng. Gió hiu hiu th

Mưa phóng xạ Mỹ

Thơ   •   19.11.2021
Nhớ đến Ngày thiếu nhi quốc tế 1-6 Bà mẹ trong làng dừa Nam Dương Nhìn con mới đẻ chết bi thương. Sao con của mẹ hơn vàng ngọc Chưa bước chân son, đã cụt đường? Bà mẹ Ấn Độ ngực đầy sữa Con nhả vú ra, không bú nữa. Chưa được nuôi con, con chết rồi! T

Làng Còng

Thơ   •   19.11.2021
Một làng thuộc huyện Vĩnh Lộc (Thanh Hoá) có 600 nhân khẩu, ở xa đường giao thông. Nông dân sống rất vất vả; có câu tục ngữ: "Hạt cơm làng Còng -Ăn cong xương sống". Sớm nay xa cách làng Còng, Bước đi một bước, trong lòng mến yêu. L

Rạo rực

Thơ   •   22.10.2021
Tơ liễu dong gần tơ liễu êm; Bướm bay lại sánh bướm bay kèm. Nghìn đôi chim hót, - chàng trai ấy Không có người yêu để gọi “em”. Mặt trời vừa mới cưới trời xanh, Duyên đẹp hôm nay sẽ tốt lành.

Quả trứng và lòng đỏ

Thơ   •   19.11.2021
Có em, nên mới là anh; Có em, anh mới hai mình giàu thêm. Thêm mình, vì có thêm em; Mình thêm em nữa, cho nên thật mình. Em là hoa thắm lá xanh, Anh như đất ủ muốn thành mùa xuân; Mang em trong dạ như mầm, Ngày đi suy nghĩ, đêm nằm mến thương. Thời g

Một tên Mỹ bị sập hầm chông

Thơ   •   19.11.2021
Ngày 14-3-1962, một tiểu đoàn biệt kích ở đồn Trung Hoà, quận Củ Chi, Thủ Dầu Một, do một số sĩ quan Mỹ chỉ huy, tới càn quét ở xã Nhuận Đức; vừa đến nơi, thì một tên Mỹ bị sập hầm chông lòi ruột.         &nbs

Em chờ anh

Thơ   •   09.11.2021
Ngày đi, anh có hẹn hai năm. Đưa anh, em có nghĩ hai năm. Đưa anh không nói nhiều hơn nói, Nhìn chung quanh nhiều hơn nhìn anh. Anh có dặn dò, anh săn sóc. Em có cười, và em có khóc. Con chúng ta bồng nặng trên tay, Em ẵm rồi, anh lại giành ngay.

Chiều đợi chờ

Thơ   •   22.10.2021
Hôm nay chiều đợi chờ Nắng nhỏ cành vương vấn. Sương hồng cây ước mơ; Em đến; lòng van khấn. Chân thơm mang gió lại Tay đẹp ngỡ ngàng chi. Ngoảnh đầu che sắc thẹn Nghiêng đầu im bóng mi. Lòng tôi rung động như Hoa hồng trong cốc nước.

Thở than

Thơ   •   19.11.2021
Tôi là một kẻ điên cuồng Yêu những ái tình ngây dại Tôi cứ bắt lòng tôi đau đớn mãi, Đau vô duyên, đau không để làm gì. Ôi! tình si Không có một giờ yên ổn! Nếu bỏ được trải lòng cho gió cuốn, Đem vứt đi, như là trái chua cay! Nếu một chiều có thể rả

Dạ hương

Thơ   •   19.11.2021
Tôi cầm mùi dạ lan hương Trong tay, đi đến người thương cách trùng. Dạ lan thơm nức lạ lùng, Tưởng như đi mãi chưa cùng mùi hương.

Kỷ niệm (I)

Thơ   •   22.10.2021
Ôi ngắn ngủi là những giờ họp mặt! Ôi vội vàng là những phút trao yêu! Vừa nắng mai sao đã đến sương chiều? Em hờ hững, để cho lòng anh lạnh. Em có nhớ một buổi chiều yên tịnh Chúng ta chìm trong một biển ái ân,

Không đề

Thơ   •   21.01.2022
Tôi nhận cái này đã từ lâu. Bây giờ nó tới, dẫu hơi mau, đã không tránh khỏi thì tôi tiếp một cách đau thương nhưng ngẩng đầu Ai có thích gì đi mãi mãi vô trong cái cõi chẳng mô tê. Một khi cập bến vào vô tận thì đến vô biên chẳng trở về. Tuy vậy, tô

Thơ bát cú

Thơ   •   09.02.2022
Em tới, em đi, ngọn gió lành Gió hương thương mến đến phòng anh Bỗng òa gặp mặt sau muôn nhớ Rồi lại chia tay giữa vạn tình. Em ở nữa giờ, thương mỗi nét Em đi hai tháng ngóng từng canh Anh như cây cối chờ xuân biếc Hôm sớm trông mong ngọn gió lành.

Hoa nở sớm

Thơ   •   19.11.2021
Hoa chẳng chờ em, nở sớm hơn, Một vùng xao xuyến dạ lan hương. Bỗng đêm ngào ngạt qua khung cửa, Ấy dạ lan hoa hội giữa vườn. Từ khi hoa trổ những chùm xinh, Trong ý thương yêu đã để dành Nghĩ đến em về, hoa độ nở Vì em, hương đượm cả mi thanh. Mấy

Vịnh cái cờ

Thơ   •   22.10.2021
Cũng xanh, cũng đỏ, cũng thì cờ! Nấp bóng cờ ai, ngó mập mờ? Thẹn với gió sương, bay lấp ló, Hổ cùng non nước, phất bơ vơ. Đỏ này vốn thiệt pha bằng gấc, Nhuộm thắm phẩm tàu, xinh đẹp thật. Không dùng tranh đấu, chỉ dùng treo, Chẳng phải gió thơm,

Ngẩn ngơ

Thơ   •   22.10.2021
Ta liếc theo sau những đoá hồng, Những nàng con gái sớm phai bông; Những cô hây hẩy còn đôi tám Xô đuổi tình yêu, vội lấy chồng. Ta đã tìm thăm những nấm mồ Vô tình chôn giữa trái tim thơ; Vô tình ôm ấp bao di tích Của những tình thương bị hững hờ.

Giã từ thân thể...

Thơ   •   22.10.2021
Giã từ thân thể muôn yêu dấu! Người sẽ về tay ai, biết đâu! Chớ mộng cánh tay cành chuốt ngọc, Mơ chi con mắt lặng gieo sầu. Thôi nhé từ đây thôi bén vương, Bên nhà rào giậu chắn yêu đương.

Thơ

Thơ   •   09.02.2022
Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu. Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì. Hư vô bóng khói trên đầu hạnh; Cành biếc run run chân ý nhi. Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa. Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà. Buồn ở sông xanh nghe đã lại, Mơ hồ trong một tiếng ch

Con sáo sang sông

Thơ   •   19.11.2021
Nghe tiếng cười trong gió mai xao xuyến, Ta biết Tình sắp sửa đến, Tình ơi! Như xa... gần... như tới lại như lui, Đáng yêu lắm - vẫn thói ngươi đùa nghịch! Đã khá lâu ngươi bỏ ra đi biệt; Nay ngươi về, ta biết, muốn làm lơ; Mới nhận ra ngươi, tin hãy

Dấu nằm

Thơ   •   20.01.2022
“Ghe lui còn để dấu dằm Người yêu đâu mất, chỗ nằm còn đây” (Ca dao Nam Bộ) Ghe lui còn để dấu dằm Người yêu đâu vắng, dấu nằm còn đây Dấu nằm cũng vẫn xinh thay Đường vai phảng phất, nét tay mơ màng. Đêm qua bốn phía trăng vàng, Bên em anh c

Ca khúc

Thơ   •   27.10.2021
Sáo vi vụ thổi trong veo, Lên non là gió, qua đèo là mây; Ngả bên dòng suối là cây; Vương trong ánh mắt là dây tơ hồng. Sáo ngân nga mãi bên lòng, Vững trơ là đá, thắm hồng là son. Núi cao chót vót chon von Anh xây, xây mãi chưa tròn tình yêu.

Bến thần tiên

Thơ   •   22.10.2021
Xin em nói với thời gian Ghé thuyền chở hộ ta sang bến thần Lên bờ vừa mới đặt chân Nước non đâu bỗng trong ngần gần xa. Quanh mình cũng chỉ có ta Sao nghe nhân loại hoà ca với mình Không hoa, cũng chẳng lá cành Mà sao em đã tạo thành sắc duyên

Thời gian

Thơ   •   19.11.2021
Dưới thuyền nước trôi; Trên nước thuyền chuồi. Và nước, và thuyền Xuôi dòng đi xuôi. Nước không vội vàng Cũng không trễ tràng. Thuyền không chậm chạp Nhưng không nhẹ nhàng. Nước trôi, vô tri, Vô tình, thuyền đi. Nước không biết thuyền; Thuyền biết nư

Nhớ mông lung

Thơ   •   22.10.2021
Muôn nghìn thương nhớ tới bên tôi; Tôi tới bên cây lẳng lặng ngồi. Ánh sáng vấn vương chiều uể oải; Sắt hè bông phượng rớt từng đôi. Sắt hạ rung rinh bốn phía hè... Hồn ai hiu hắt lá xanh tre? Dịu dàng như có, như không có, Biển ở xa xăm gởi gió về.

Ổi Hồ Tây

Thơ   •   27.10.2021
Có gì ríu rít giữa cành đây Không phải chim kêu, mà gió say! Những trái ổi ương chen lá ổi Đê sông Hồng đứng ngắm Hồ Tây... Ổi một bờ đê thân mảnh gầy Mà dai như thể vạn cành tay. Ổi thơm lá ổi và thơm trái Thứ ruột vàng ong, ruột đỏ hây.

Bên ấy bên này

Thơ   •   19.11.2021
Lòng ta trống lắm, lòng ta sụp Như túp nhà không bốn vách xiêu; Em chẳng cứu giùm, em bỏ mặc Mưa đưa ta đến bến Đìu hiu. Em ở bên mình; ta ngó say, Song le bên ấy với bên này Cũng xa như những bờ xa cách, Không có thuyền qua, không cánh bay. Ta thấy

Nhớ em

Thơ   •   19.11.2021
Nhớ em như một vết thương Trong lòng; như vỡ mảnh gương trong lòng. Như cầm cốc thuỷ tinh trong Trong tay bóp nát, máu dòng dòng sa. Em là vui sướng của ta; Mến yêu vô tận, em là nỗi đau, Sống trên quả đất tìm nhau, Nhớ em như nước xoáy sâu đập bờ. H

Tiếng vàng

Thơ   •   19.11.2021
Đêm trong động một tiếng vàng, Tiếng nghe êm ái, lắng càng dịu trong. Tiếng đưa hoà dịu vào không, Như rơi giọt bạc nằm trong da trời. Lung linh xoay giọt lệ cười, Vuốt ve man mác như lời nước xanh, Ấy là tiếng sao lanh lảnh nói, Hạt bóng trăng s

Những suối trời

Thơ   •   19.11.2021
Em có yêu không những suối trời Trong con chiền chiện líu lo hoài, Mình ném thia lia lên khoảng biếc, Tiếng ca thanh, lọc cả đồng vui? Em có yêu không trên mái gianh Tiếng chim se sẻ gảy đàn tranh; Có yêu cu đất gù trưa nắng, Và tiếng cò kêu qua lúa

Hoa

Thơ   •   19.11.2021
Này là bông cúc với bông mai, Với lại bông lan lá nhọn dài, Với lại bông hồng da mởn mởn, Này thêm bông lý với bông lài. Thêm đoá tường vi chấm lệ trinh. Nhành thì gai sắc, lá thì xinh. Thơm sao thanh thoát hoa sen trắng! Hoa cải hoa dưa vàng thái bì

Đứa con của tình yêu

Thơ   •   27.10.2021
Anh ước đôi ta có con Con giống em đẹp nhìn không chán Giống đôi mắt, giống hình gương trán, Con mang tình xán lạn đôi ta. Con giống em, con cũng giống cha Giống cái mũi thật thà thẳng sống, Nhìn gần giống, trông xa cũng giống, Cũng mái đầu dợn sóng

Mơ xưa

Thơ   •   22.10.2021
Ai có nhớ những thời hương phảng phất, Hạc theo trăng, tiên còn lẫn với người; Những thời xa chim phượng xuống trần chơi, Hoa cúc nở có người chờ đợi trước. Người thuở ấy du dương từng kiểu bước, Thân mình thơm khoá buộc giải hương la,

Nỗi cô quạnh của thần Tự Do (ở Mỹ)

Thơ   •   19.11.2021
Từ năm 1886, trên một hòn đảo ở lối vào cửa biển Nữu Ước (miền Nam ta gọi là Nhiêu do) có đặt một pho tượng khổng lồ "Thần Tự do dọi cho thế giới" cao 46 thước và dùng làm hải đăng. Ai khổ cho bằng Thần Tự do Một mình trước cửa biể

Dỗi

Thơ   •   21.01.2022
Mặt trăng anh trả cho trời Vườn hoa anh trả cho người tới thăm Hồ Tây chiều ấy mưa dầm Anh xin trả lại cho năm tháng dài Nhìn em trong phút giây thôi Mà anh đã ngỡ đất trời buồn tênh Cõi đời anh thấy nhạt thênh Tưởng anh không được cùng em chung nhì

Cao

Thơ   •   19.11.2021
Cao, lên cao xây dựng, Từng bước ta lên cao. Lên bằng thân mỗi viên gạch đỏ, Lên bằng vôi, bằng vữa trộn nhào; Lên bằng hồ có khi pha mật Cho cát, cho sỏi gắn vào nhau; Lên bằng xương sắt bê tông dựng, Cờ vẫy ta lên, trời đỏ lựng; Lên bằng tre giá bắ

Ý thu

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Nguyễn Lương Ngọc Những chút hồ buồn trong lá rụng Bị nhàu ai tưởng dưới trăm chân. Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng; Chẳng hái mà hoa cũng hết dần. Dưới gốc, nào đâu thấy xác ve, Thế mà ve đã tắt theo hè. Chắc rằng gió cũng đau thương chứ; G

Nhớ tay chân

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Thương Binh Có những khi mưa dầm dài dặc như trời                    nhức nhối ở trên mây; Có những đêm trăng lặng gieo trên tàu lá chuối; Có những

Bức tượng

Thơ   •   20.01.2022
Em đến thăm anh trên đôi dép cao su Em đã vào nhà mà anh còn thấy bóng em in trên trời rộng Khuôn mặt nhìn nghiêng dáng mũi cao Bấy lâu trong nhớ đẹp làm sao Anh đã gặp em ở một bến đò Thương nhớ bao la - trên dòng sông vắng Phong cảnh đã vào chiều,

Chỉ ở lòng ta

Thơ   •   21.10.2021
Tặng Ưng Tỷ Chỉ là gió, nhưng lòng tôi thả bướm, Thêm phất phơ cho hơi thở vừa hiền; Chỉ là trăng, nhưng tôi thấy thần tiên Như tuyệt diệu: bởi hồn tôi xanh quá. Và người ấy vẫn như bao kẻ lạ, Cũng sắc hương, là lụa, cũng dung nhan: Chỉ là tình; như

Thanh Tịnh

Thơ   •   21.11.2021
Thanh Tịnh Bao năm ngậm ngải tìm trầm Giã từ quê mẹ xa dòng Hương giang Bạc đầu mới biết lạc đường Tay không nay lại vẫn hoàn tay không Mộng làm giọt nước ôm sông Ôm sông chẳng được, tơ lòng gió bay

Nhớ quê Nam

Thơ   •   09.11.2021
Ôi miền Nam, miền Nam Quê má, quê má yêu, Quê xinh đẹp trăm chiều; Ôi miền Nam, miền Nam, Ôi Bình Định, Qui Nhơn, Đâu yêu mến cho hơn Nơi ta lọt lòng mẹ?

Thơ duyên

Thơ   •   09.02.2022
Chiều mộng hoà thơ trên nhánh duyên, Cây me ríu rít cặp chim chuyền. Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá, Thu đến - nơi nơi động tiếng huyền. Con đường nho nhỏ gió xiêu xiêu, Lả lả cành hoang nắng trở chiều. Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn, Lần đầu rung động nỗ

Mẹ con

Thơ   •   19.11.2021
Mẹ bồng con đang bú Đi Đại hội Nông dân, Mẹ chăm chú tinh thần, Con trong tay thiếp ngủ. Tay mẹ còn khe khẽ Quạt phơ phất cho con; Con nghênh nghênh má tròn, Sữa còn vương trên má. Mẹ đi từ Đồng Trẩm Về học tập trong Đình; Chồng cán bộ thôn mình, Vừa

Gặp gỡ (II)

Thơ   •   21.01.2022
Buổi chiều hôm ấy đáng muôn hôn, Hôn gió hôn mây với cả hồn Hôn cái khúc đường, hôn cả bóng Hàng cây xanh biếc dưới hoàng hôn Dun dủi làm sao thế, hỡi em Chiều nay em khoác áo trăm duyên Em đi đôi dép xinh đơn giản Em thật hồn nhiên, rất tự nhiên...

Lạ

Thơ   •   21.01.2022
Người nào xa lạ đâu đây Người mi thanh sáng, người tay dịu hiền Tôi nhìn quên đẹp, quên duyên. Quên câu ăn nói, tôi nhìn người thôi Người nào một nửa thân tôi Bước chân êm ái, nụ cười thần tiên Người nào tôi tưởng đã quen Một ngày không gặp, lại nê

Ông Cụ trồng cây

Thơ   •   27.10.2021
Bác Hồ, Ông Cụ Trồng Cây, Người ươm hạt chắc, người gây giống lành. Muôn hoa vạn trái chĩu cành Cũng từ nơi một tấc thành mà ra. Bác Hồ chăm dưỡng chúng ta Đức trong xã hội, chí là non sông. Bao nhiêu chiến sĩ, anh hùng Cũng là một bức chân dung Bác.

Thăm Pác Bó

Thơ   •   27.10.2021
Nước từ gốc đá chảy tuôn Suối xanh ngăn ngắt một nguồn vô biên, Xuôi xa rồi lại trào lên; Cây thài lài tía mọc bên đá ghềnh. Một vùng thuần khiết non xanh Như mang ánh mắt tinh anh Bác Hồ. Hãy còn bàn đá nhấp nhô Bác ngồi dịch Sử, nghĩ cho muôn đời.

Gửi hương cho gió

Thơ   •   21.10.2021
Biết bao hoa đẹp trong rừng thẳm Đem gửi hương cho gió phũ phàng! Mất một đời thơm trong kẽ núi, Không người du tử đến nhằm hang! Hoa ngỡ đem hương gửi gió kiều, Là truyền tin thắm gọi tình yêu. Song le hoa đợi càng thêm tủi:

Chị Dung

Thơ   •   19.11.2021
Một rễ cố nông trong phát động quần chúng ở làng Xuân Phả, Thọ Xuân, Thanh Hoá. Sáu mươi, người gọi CHỊ Dung, Tuổi già vẫn CHỊ, chưa chồng, chưa con. Cây xanh giam mãi hèo mòn, Hoa tươi không nở, trái tròn chẳng đơm. Sớm mồ côi mẹ cô đơn, Đói nghèo c

Ta chào Việt Bắc, về xuôi

Thơ   •   19.11.2021
Núi xa khoác áo màu xanh nhất, Suối gần hát tiếng tuyệt vời trong... Chim rừng ríu rít ca tha thiết, Buổi tiễn đưa, Việt Bắc đẹp vô cùng. Ta chào Việt Bắc, ta xuôi, Bước chân lưu luyến, nụ cười tình chung. Tám năm đường tỏ ngõ thông, Quen bao đỉnh dố

Đêm thứ nhất

Thơ   •   21.10.2021
Đêm thứ bảy, chính là đêm thứ nhất! Chẳng bao giờ ngăn được gót thanh niên Khi bóng tối cũng reo hò: chủ nhật! Và áo màu làm gió, phất qua hiên. Sẵn kho xuân, quên cả túi không tiền; Giày khẳng khái cứ rền vang mặt đất.

Hư vô

Thơ   •   22.10.2021
Nhưng mà tôi sẽ chết, than ôi! Tôi kẻ đưa răng bấu mặt trời, Kẻ đựng trái tim trìu máu đất, Hai tay chín móng bám vào đời. Kẻ uống tình yêu dập cả môi Nhưng mà tôi sẽ chết, than ôi! Tóc ngời mai mốt không đen nữa, Tuổi trẻ khô đi, mặt xấu rồi.

Trăm ba mươi đoá

Thơ   •   09.02.2022
Anh vừa dạo khắp vườn hoa Vì em, tháng lại ngày qua anh trồng Sáu năm lệ tưới đôi tròng, Lệ tươi cười với não nùng lệ đau Rễ ăn huyết lệ từ sâu Màu hoa mới được bền lâu thế này. Lệ thường yêu dấu xưa nay. Gai đâm rách toạc tim này - chớ than! Trăm ba

Đa tình

Thơ   •   21.01.2022
Nghìn buổi sáng, bình minh xe chỉ thắm Đem lòng tôi ràng rịt với xuân tươi. Thuở xưa kia là con của mặt trời, Tôi có lửa ở trong mình nắng đọng. Đời muốn chữa cho tôi lành bệnh sống, Đem tuyết sương lời lẽ buốt vào gan; Tuyết sương mòn, băng giá phả

Đánh đau em...

Thơ   •   21.01.2022
Có khi vò một cành hoa Bỗng lên hương mới như là đậm sâu, Anh không vò nát em đâu Nhưng anh có lúc đánh rầu lòng em; Muốn cho em khổ, em phiền, Đánh đau em để bắt đền sầu anh.

Trước cổng nhà máy xay

Thơ   •   19.11.2021
Bốn tầng ánh sáng, bốn tầng gương; Tiếng máy đều đều êm đêm trường; Cắt thẳng lên trời đường vách dựng, Sao quanh nhà máy mọc như sương. Thoải mái, gọn gàng, nhà máy sạch; Thóc ra thành gạo chảy như nguồn. Những quân cướp giật ta xua hết, Gạo mới muô

Yêu mến

Thơ   •   22.10.2021
Bao nhiêu sầu, ôi sầu biết bao nhiêu Khi yêu tình, khi theo mãi tình yêu! Một phút gặp thôi là muôn buổi nhớ; Vài giây trông khơi mối vạn ngày theo. Mộng bay chơi nhằm một buổi trời chiều, Gặp tóc biếc; tưởng sắc ngày xưa nở! Nửa câu nói...

Ở ngoài vạn lý

Thơ   •   21.01.2022
Ở ngoài vạn lý thương em, Anh đi vạn lý nhìn xem chân trời! Tấm thân vàng ngọc xa vời, Nhớ nhà, nhớ nước, liên hồi nhớ em. Hai tuần đã nhói trong tim Những chiêm bao mặt lại chiêm bao hồn; Chiêm bao nhớ dập thương dồn, Nửa đêm vạn lý hãy còn tìm nha

Núi xa

Thơ   •   19.11.2021
Núi tận chân trời đứng nghĩ xa, Gió đều trang trải nguyệt bao la; Êm êm núi biếc xinh như ngọc Và cũng buồn như nỗi nhớ nhà. Thấy núi yêu kiều, tưởng núi yên, Tha hồ ta mộng cảnh non tiên, Tưởng như núi đẹp là tranh vẽ, Nhưng núi không hề đứng thả

Viễn khách

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Nguyễn Nhược Pháp Đương lúc hoàng hôn xuống, Là giờ viễn khách đi. Nước đượm màu ly biệt, Trời vương hương biệt ly. Mây lạc hình xa xôi; Gió than niềm trách móc. Mây ôi và gió ôi! Chớ nên làm họ khóc. Mắt nghẹn nhìn thâu dạ; Môi khô hết níu lời.

Căm hờn

Thơ   •   19.11.2021
Đã đứng lên, những con người uất ức, Những thế hệ nuốt oan hờn giữa ngực; Đã đứng lên những chiến sĩ, những anh hùng, Những gươm thiêng, những giáo nhọn, những gan đồng, Những dạ sắt: đã đứng lên tất cả! Giã từ quá khứ trăm năm hận, Một bước sa cơ

Một buổi sớm mai

Thơ   •   19.11.2021
Sớm thường như sớm mai đây; Trời trên xanh biếc xưa nay vẫn trời; Gió kia bay, chẳng lạ người; Lá rung rinh nhịp muôn đời đã rung. Sớm thường nhưng khác hôm qua; Màu xanh sáo thổi ngân nga vòm trời... Có chi đổi mới trong đời: Lá hay là gió reo cườ

Nụ cười Lê Quang Vịnh

Thơ   •   19.11.2021
Nhìn ảnh giáo sư Lê Quang Vịnh và những bạn chiến đấu của anh Lê Quang Vịnh! môi anh cười Khiến mắt tôi ào giọt lệ. Nụ cười anh ngạo nghễ Đôi mắt sáng dưới hàng mi Hai mươi bảy tuổi bước đi Giặc Mỹ - Diệm muốn ghì trở lại! Trước đây tôi chưa hề ngờ

Tình yêu san sẻ

Thơ   •   19.11.2021
I - VUI Là hoa, là nụ, hay là cành Là cả mùa xuân em tặng anh. Ôi những lá sương ôm lóng lánh Tay em đưa đến với ngày xanh. Phải chăng chim, gió mới qua đèo, Hay suối, hay thông đang hoạ reo? Nghe bước mầm đi như tiếng nhạc Cũng vì muôn vạn hạt em g

Hỡi mình

Thơ   •   19.11.2021
Hỡi mình, những núi Chư Lây, Uốn quanh Trà Khúc, tuôn đầy Cửu Long, Sông Hương hương nước thanh trong, Trăng lam Đèo Cả, mây hồng Hải Vân; Hỡi mình, biển đẹp vô ngần, Sóng xanh như đến dừng chân Sa Huỳnh; Những đồng Nam Bộ, hỡi mình, Mảnh vườn Sa Đéc

Sao em lại như thế

Thơ   •   19.11.2021
Sao em lại như thế - Em, em là mặt bể, Em, em là đỉnh non Xanh chót vót chon von... Em cho tình yêu dấu Anh đựng hết tâm hồn Anh đựng tràn da thịt, Vẫn hãy còn vô biên. Sao em lại như thế - Em là chùm hoa cam Muốt cánh và vàng nhị Ngây ngất dạ vì thơ

Thủ đô đêm mười chín

Thơ   •   19.11.2021
Hà Nội đứng trong đêm mười chín lửa, Súng căm thù vây bủa lũ tàn tham, Súng rửa hờn, súng của nước Việt Nam, Sấm công lý đánh đầu quân bất tín. Súng quân tử chín tháng trời giữ kín, Gượng cười đau xem bầy chó cắn điên. Súng chưa kêu, chúng nó tưởng

Lưu học sinh

Thơ   •   22.10.2021
Một tiếng cò qua trong gió mau Đưa hồn nhớ cảnh đã phai màu Từ năm giống ái vừa gieo hạt, Cho đến bây giờ mộng chín au.

Sầu

Thơ   •   22.10.2021
Người về đấy, loà xoà lê áo cũ, Hỡi Sầu Tư che dấu mặt âm u! Coi, tội chưa, đầu chất bụi thiên thu Không ngẩng được, và tóc thì quét đất. Buồn thế hệ ta cũng đang u uất; Chúng ta đau, thôi em tới đây mà! Mơn man nào, em đừng khóc, đôi ta

Đi với dòng người

Thơ   •   10.11.2021
Mở mắt ra: là chói loà ánh sáng Hàng vạn vạn phút giây xây dựng; Những toa tàu mạnh mẽ của thời gian Chở yêu thương và tin tưởng đầy tràn.

Bà má Năm Căn

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Đoàn Giỏi, tác giả bài “Cây đước Cà Mau” Bà má Năm Căn bỏm bẻm nhai trầu, Mặc áo bà ba, đầu búi tóc - Sao con thấy má là hình đất nước, Má ơi, ở tận chót Cà Mau. Là một làng xanh biếc trên sông, Nằm giữa vùng quanh năm nước ngập, Vẹt với đước k

Chậm chậm đừng quên...

Thơ   •   19.11.2021
Chậm chậm đừng quên em, em ơi Chớ quên yêu mến hứa muôn đời, Đừng quên hoa duối, hoa sim dại, Hoa dạ lan hương ôm lứa đôi. Chậm chậm đừng quên, em ơi em Chớ quên tâm sự những ngày đêm, Đừng quên những tiếng bên tai rỉ, Những lúc thương nhau mắt lặng

Giọng nói

Thơ   •   27.10.2021
Em ngồi ríu rít ở sau xe Em nói, lòng anh mải lắng nghe Thỉnh thoảng tiếng cười em lại điểm Đời vui khi được có em kề. Ôi! Giọng sao mà rất mến thương Êm như suối mát đến soi gương Dù ai tốt tiếng như ca hát Cũng chẳng bằng em giọng nói thường

Chiều

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Nguyễn Khắc Hiếu Hôm nay, trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn... Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn, Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương. Phất phơ hồn của bông hường, Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng. Nghe chừng gió nhớ qua s

Phơi trải

Thơ   •   21.10.2021
Sợi buồn se với tơ lưu luyến; Tôi dệt ngày tôi với sợi buồn. Tôi dệt hồn tôi bằng ánh nguyệt, Mong manh cho dễ bị nhàu luôn. Lòng tôi bốn phía mở cho trăng; Khách lại mười phương cũng đãi đằng: Nước ngọt sẵn tuôn, vườn đợi hái, Đường không ngăn cấm,

Sương mờ

Thơ   •   22.10.2021
Sương lan mờ, bờ sông tưởng gần nhau, Sương lan mờ, và hồn tôi nghe đau. Sương bạc lấp cả một trời trắng sữa; Sương mông lung như giữa khoảng giang hà. Mắt tuy mở mà lòng không thấy nữa, Hồn lạc rồi, không biết ngõ nào ra. Sương lan mờ,

“Vì sao”

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Đoàn Phú Tứ Bữa trước giêng hai dưới nắng đào, Nhìn tôi cô muốn hỏi “vì sao?” Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp Một thoáng cười yêu thoả khát khao. - Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên, Tôi đã đày thân giữa xứ phiền, Không thể vô tình qua trước cửa, Biế

Đấu tranh

Thơ   •   19.11.2021
Diệu kỳ! chỉ hai tiếng mà thôi, Đảng đã về dựng lại đời tôi. Đảng đã dạy cho tôi hai tiếng Đấu tranh là lẽ sống trên đời. Trong đời cũ trái tim ngoài ngực, Tôi thoi thót đêm ngày đau nhức, Cái gì nuôi, cái gì quật hố chôn, Đảng dạy cho tôi phân biệ